watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 7 - doc truyen teen | Điều Kì Diệu
Home >
Tìm kiếm

doc truyen teen | Điều Kì Diệu

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
13/07/25 - 03:34

chuyện gì thiếu gia cứ nói.-vẻ mặt nghiêm túc của Hoàng Tử khiến cho Tiểu Quỹ căng thẳng-anh ta muốn hỏi mình chuyện gì đây???

_sợi dây chuyền này của cô à- Hoàng Tử vừa nói, vừa lấy trong túi áo ra sợi dây chuyền.
Thấy sợi dây chuyền giống của mình quá , Tiểu Quỹ đưa vội tay lên cổ để tìm thì không thấy đâu nữa

_sợi dây chuyền này của tôi mà, sao nó lại ở chỗ của thiếu gia vậy.-Tiểu Quỹ vội cầm lấy và nhẹ nhàng lấy áo chùi viên bi cho sáng lại.

_lúc cô cứu tôi ở dưới nước, tôi đã giựt đứt nó, khi lên bờ tôi mới phát hiện đã nắm nó trong tay, cô trân trọng nó đến thế sao, tôi thấy viên bi đó rất rẻ mạt, bày bán ngoài đường thiếu gì.- Hoàng tử giả vờ nói vậy dù trong lòng anh đã biết rất rõ, có lẽ anh muốn thử Tiểu Quỹ để xem còn nhớ gì về những kỉ niệm trước đây của 2 người hay không.





_thiếu gia không hiểu đâu, có lẽ đối với thiếu gia nó rất rẻ mạt, nhưng đối với tôi, nó lại là vật vô giá, nó có 1 giá trị tinh thần rất lớn.

_đắng sau viên bi này nhất định là 1 câu chuyện buồn, cô có thể kể cho tôi nghe chứ.

_tôi lớn lên trong cô nhi viện từ thuở nhỏ, bạn thân nhất của tôi là Nha Đầu, ngoài ra những người thân của tôi chỉ có thể là mấy sour ở cô nhi viện, nhưng vào năm 7 tuổi, tôi đã gặp và quen được 1 người bạn, rất tình cờ, chúng tôi hiểu nhau, nên thân nhau rất nhanh, có thể nói những ngày tháng quen được người bạn ấy là những ngày tháng vui vẻ nhất cuộc đời của tôi, nhưng thời gian vui vẻ vô cùng ngắn ngủi, 3 tháng, và từ đó đến giờ không bao giờ tôi có cơ hội gặp lại, viên bi này là vật duy nhất chúng tôi tặng nhau, thay cho lời hẹn ước rất trẻ con, nhưng lâu nay tôi luôn tin là thật, và rất hi vọng có thể được gặp lại, nhưng tôi nghĩ có lẽ là không bao giờ.-Tiểu Quỹ vừa kể, mà từng giọt nước mắt rơi lả chả lên viên bi, cô đã cố gắng để dằn lòng lại nhưng nước mắt vẫn rơi.
Hoàng Tử nhìn thấy Tiểu Quỹ khóc lòng anh cũng đau thắt lại, thì ra Tiểu Quỹ đúng là cô bé ngày nào, cô bé đã đem lại sự sống cho anh, cô bé đã cho anh nụ cười, cho anh biết thế nào là vui vẻ, Tiểu Quỹ vẫn còn nhớ kỉ niệm của 2 người, vẫn xem trọng lời hẹn ước đó đến như vậy, muốn gặp lại anh đến như vậy, còn anh, anh có nên cho cô biết anh chính là cậu bé ấy hay không, nếu Tiểu Quỹ biết được, cô ấy sẽ như thế nào, cô ấy có chấp nhận nổi không, bây giờ anh đã có hôn ước với Tiểu Huân, làm sao anh có thể thực hiện lời hứa đó, làm sao anh có thể thừa nhận mọi chuyện, vì tốt cho Tiểu Quỹ, anh không thể để cho Tiểu Quỹ biết sự thật này, chả trách lần đầu gặp mặt, anh lại có ấn tượng về cô gái này đến như vậy, thì ra đó là số mệnh, số mệnh đã cho 2 người gặp nhau, rồi đẩy 2 người ra xa nhau, nhưng cuối cùng, lại đưa 2 người tiếp tục lại gần nhau, nhưng trong hoàn cảnh tréo ngoe này, bây giờ Hoàng Tử đã không thể không thừa nhận tình cảm của anh dành cho Tiểu Quỹ nữa rồi.




Điều Kì Diệu
Chap 6
Biệt thự họ Hoàng, Tiểu Huân đang đứng ngoài ban công nhìn ra bầu trời với đôi mắt đăm chiêu
_tiểu thư, trà nóng của cô đây.-người vừa lên tiếng là má Lan, người này đã theo chăm sóc Tiểu Huân từ khi cô vừa chào đời.
_cám ơn má Lan, má thật chu đáo.
_từ lúc đi dã ngoại trở về tiểu thư không được vui, có phải tiểu thư có tâm sự phải không?
_đúng là ngoài má Lan ra thì không ai hiểu con hết, cả ba mẹ con cũng không hiểu con bằng má nữa.
_tôi chăm sóc cho tiểu thư nhiều năm rồi, tâm tư của tiểu thư làm sao tôi không thấu hiểu được, tiểu thư sinh ra trong gia đình quyền quý không thiếu thứ gì cả, lại thông minh hơn người, điều làm tiểu thư phiền muộn, chắc chắn chỉ có chuyện tình cảm mà thôi.
_má đúng là đi guốc trong bụng con rồi, bây giờ con rối trí lắm, con không biết phải làm gì hết, nhưng nếu cứ tiếp tục thế này mãi, con sẽ mất đi người mà con yêu thương, con nên làm gì mới phải đây.
_tiểu thư đừng quá lo nghĩ, cái gì thuộc về mình, thì không ai có thể lấy đi được, nhưng những thứ không phải của mình, tiểu thư có níu kéo cách nào cũng không bao giờ đạt được đâu, tiểu thư là người thông minh, chắc chắn sẽ hiểu những gì tôi nói.
Tiểu Huân lại tiếp tục hướng mắt về phía bầu trời, hôm nay là 1 ngày không trăng không sao, có lẽ bầu trời hiện giờ cũng u ám giống như lòng cô vậy.
Không biết Tiểu Huân đứng đó bao lâu, nhưng chỉ biết sau cùng cô đã ra 1 quyết định, quyết định này sẽ giúp cô giữ chặt Hoàng Tử hơn nữa. Nhất định, Hoàng Tử phải là của cô chứ không ai khác





Từng ngày đều đều trôi qua, nhưng hôm nay thật khác mọi khi, ông quản gia cho Tiểu Quỹ và Nha Đầu đi học rất sớm, A Vỹ và Tiểu Út cũng đã đến trường, duy chỉ có Hoàng Tử vừa định đi thì đã bị ông quản gia chặn lại
_thiếu gia Hoàng Tử, hôm nay thiếu gia không cần đến trường đâu.
_tại sao?-Hoàng Tử ngạc nhiên
_thiếu gia cứ về phòng, chốc lát nữa thôi thiếu gia sẽ biết mọi chuyện.
Giờ học đã bắt đầu, ai cũng ngạc nhiên về sự vắng mặt của Hoàng Tử và cả Tiểu Huân nữa.
_ủa, sao hôm nay Hoàng Tử không đến lớp vậy, A Vỹ, Tiểu Út, mọi người có biết lý do không?
_tôi cũng đang thắc mắc đây, lúc nãy còn thấy anh hai chuẩn bị đi rồi mà, chẳng biết là có chuyện gi?
Tự nhiên tất cả ánh mắt của mọi người đổ dồn vào Tiểu Quỹ, sao chuyện đi dã ngoại, mọi người đã nhận ra 1 chút gì đó gọi là, còn biết luôn cả vụ Tiểu Quỹ là osin cận thân của Hoàng Tử, nên giờ mỗi lúc có chuyện gì liên quan đến Hoàng Tử thì tất cả đều hỏi cô
_làm gì nhìn tôi ghê thế, chuyện của Hoàng Tử thiếu gia tôi không biết đâu?
_vậy thế còn Tiểu Huân, sao hôm nay cô ấy không đến lớp, ái chà, vụ này lạ à nha.-Ngạo Khuyển sờ cằm ra vẻ suy tư.
_hay là người ấy lén lút hẹn hò rồi, chứ đâu thể nào mà cùng lúc mất tích 2 người vậy chứ.-Uy Liêm lên tiếng
_ohhhhhhhhhhhhhhhhhhh.mọi người la lên như vừa khám phá ra 1 điều bí mật lớn lao lắm.-thì ra là vậy.
_Hoàng Tử này ghê thiệt, đi mà không rủ chúng ta đi, hay là chiều nay chúng ta kéo qua nhà làm thịt hắn ta đi.





_yeah, ý này hay đó, không ngờ cậu ngu triền miên mà lâu lâu cũng có đề nghị thông minh đấy.-Tiểu Kiệt nhìn Uy Liêm cười mỉa mai.
_ngu này--mặt Tiểu Kiệt bây giờ như thế đấy, Uy Liêm đã uýnh cho Tiểu Kiệt 1 cú trời giáng- cậu nói ai ngu hả????
_thôi, đừng có đoán già đoán non nữa, Tiểu Huân có nói với mình lý do nghỉ mà, cô ấy nói ba mẹ cô ấy vừa về DL hôm qua, nên hôm nay cô ấy phải ở nhà.-Đại Nha lên tiếng.
_em biết sao nãy giờ không mau nói, để mọi người nói hăng dữ.-Ngạo Khuyển
_nãy giờ ai cũng giành nói, có để cho em cơ hội lên tiếng đâu.
_vậy rốt cuộc Hoàng Tử đang làm gì chứ?
_chuyện đó có trời mới biết, thôi học đi, đừng quan tâm nữa.
Rồi đại hội bàn cờ đến đây là kết thúc, để lại lớp học 1 không khí yên tĩnh, nãy giơ thầy Na Đậu đã cố gắng hét lên để giảng bài nhưng vô dụng (chưa từng thấy 1 thầy giáo nào lại sợ học sinh như thế)
Lâu lâu Tiểu Quỹ lại liếc sang chỗ Hoàng Tử, có lẽ đã quen thế rồi nên dù không có Hoàng Tử, Tiểu Quỹ cũng lén nhìn sang, cô cũng bồn chồn không yên, không biết tại sao Hoàng Tử lại không đến lớp, từ hôm cô gặp chuyện ở nông trại táo đến giờ thái độ của Hoàng Tử đối với cô đã có phần thay đổi, đôi lúc vẫn hét lên, nạt nộ cô nhưng đã dịu dàng hơn trước nhiều rồi, cô cũng không hiểu tại sao Hoàng Tử lại thay đổi như vậy, có lẽ anh ta muốn cám ơn việc cô đã cứu anh và Tiểu Huân cũng nên?????
Có 1 điều mà không ai biết, chỉ ngoại trừ Tiểu Huân và Hoàng Tử, cùng những người đang hiện diện ở biệt thự họ Khâu (à quên, còn tác giả nữa chứ), nơi đây là 1 không khí căng thẳng đang bao trùm.





Đang hiện diện trong căn phòng vip của nhà họ Khâu là ông bà Hoàng Thiên Long, triệu phú của DL,họ là ba mẹ của Tiểu Huân và ông bà Khâu Hoàng Phong, nhà tài phiệt giàu có nhất DL, là ba mẹ của anh em Hoàng Tử, cũng giống như ba mẹ của Tiểu Huân, ông bà Khâu cũng định cư ở Mỹ để tập trung vào dự án cao ỗc Khâu_Hoàng, ngoài ra còn có sự hiện diện của Tiểu Huân và Hoàng Tử. Hoàng Tử hết ngạc nhiên này cho đến ngạc nhiên khác, ba mẹ của anh lâu nay đều ở Mỹ, nếu không có chuyện quan trọng cũng không về DL lấy 1 lần, cả ba mẹ của Tiểu Huân cũng thế, vậy mà hôm nay, 4 nhân vật tầm cỡ này lại tụ hợp ở nhà họ Khâu thì chẳng phải là 1 vấn đề quá lớn hay sao, cả người IQ 400 như anh cũng không đoán được sắp xảy ra chuyện gì nữa!!!!!
_tại sao ba mẹ và 2 bác đều có mặt ở đây, có phải có chuyện gì hay không?- Hoàng Tử không tài nào kiềm chế nổi cơn tò mò cứ thôi thúc mãi trong lòng nên buột miệng hỏi.
_Prince này, hôm nay ba mẹ và 2 bác Hoàng cùng có mặt ở đây, cũng là vì chuyện của con và Albee mà thôi, con đừng quá ngạc nhiên.-mẹ của Hoàng Tử nói.
_chuyện của con và Albee, thật ra là chuyện gì chứ?????-Hoàng Tử càng ngạc nhiên hơn nữa, anh đưa mắt nhìn ba mẹ mình như muốn tìm lời giải đáp.
_hóa ra, Albee vẫn chưa nói gì với con sao, Albee, tại sao con vẫn chưa nói cho Prince biết.-ba Hoàng Tử nhìn qua Tiểu Huân
_con xin lỗi 2 bác, con muốn đợi 2 bác về rồi cho anh Prince 1 bất ngờ luôn.-Tiểu Huân nhoẻn miệng cười e lệ.
_con gái tôi cũng biết mắc cỡ kìa, coi cái mặt đó, anh chị thấy không, như vầy mà bảo nó nói với cháu Prince thì làm sao được.-lần này là mẹ của Tiểu Huân lên tiếng.
_cũng phải, Albee là con gái nên mắc cỡ mà-mẹ Hoàng Tử mỉm cười nhìn qua Tiểu Huân.
_khoan đã, ba mẹ à, làm ơn nói nhanh cho con hiểu, chuyện của con và Albee, thật ra là chuyện gì, ba mẹ mau nói cho con biết đi chứ.
_con cứ bình tĩnh đã, nãy giờ ba mẹ và 2 bác nói chính là chuyện đám cưới của con và Albee đó.





_đám cưới, thế là thế nào?????-Hoàng Tử nhìn qua Tiểu Huân với vẻ mặt bực tức- Albee, sao em không bàn trước với anh vậy.
_em xin lỗi, em đã định nói rồi, nhưng trước sau gì anh cũng biết nên em đợi 2 bác về rồi 2 bác sẽ nói với anh rõ ràng hơn.
_đám cưới là chuyện hệ trọng, em phải biết điều đó chứ, ít ra em phải nói anh biết rồi mới quyết định kêu ba mẹ anh về đây, giờ em đợi ba mẹ anh và ba mẹ em đều đã về đây em mới nói cho anh biết, khác nào em bắt anh phải gật đầu chấp nhận chứ.
_Prince à, em không có ý đó đâu..
_Prince, trước mặt 2 bác Hoàng đây mà sao con lại có thái độ đó, Albee giấu con là lỗi của nó, nhưng con cũng không cần tức giận thế, hôn ước của 2 con từ lâu đã định, đám cưới chỉ là chuyện sớm muộn thôi mà con.
_con xin lỗi, nhưng chuyện này con sẽ không đồng ý đâu, bây giờ con vẫn chưa có ý định đám cưới, xin lỗi 2 bác.-Hoàng Tử lập tức bỏ lên phòng.
_Prince, Prince à..- Tiểu Huân vội đuổi theo.
_2 đứa này, làm sao vậy chứ.
_xin lỗi anh chị, thằng Prince nhà tôi thất lễ quá.
_không sao đâu, tuổi tre mà, với lại con Albee nhà tôi cũng có lỗi, lẽ ra nó phải nói với Prince 1 tiếng.
Phòng của Hoàng Tử
_Hoàng Tử à, em xin lỗi, anh đừng giận nữa mà.
_chính em đã đề nghị việc đám cưới này với ba mẹ anh, đúng không, em nói đi.
_là do em đề nghị đó, có sao đâu chứ, mẹ anh chẳng phải đã nói chúng ta có hôn ước rồi thì đám cưới chỉ là chuyện sớm muộn thôi hay sao??
_tại sao em lại tự ý quyết định mọi chuyện, em có tôn trọng anh hay không, em có biết anh sẽ đồng ý hay là không chứ, sao em lại tự tiện như vậy.
_chính vì em biết anh sẽ không đồng ý nên mới giấu anh mọi chuyện, việc em kêu 2 bác về đây cũng là để bắt anh phải chấp nhận đám cưới này.
_Tiểu Huân, em làm vậy để làm gì chứ.




Điều Kì Diệu
_vì em không muốn mất anh, anh có hiểu không, càng ngày anh càng thích Tiểu Quỹ, càng dành tình cảm cho cô ấy nhiều hơn, điều đó khiến cho em rất đau khổ, anh có nghĩ đến cảm giác của em hay không, em rất yêu anh, em không thể để mất anh được, Tiểu Quỹ đã từng cứu em, dùng những thủ đoạn đối phó cô ấy em không đành lòng, nhưng như vậy không có nghĩa là em phải nhường anh cho cô ấy, em nghĩ chỉ có đám cưới thì anh mới thuộc về em mãi mãi.
_Tiểu Huân em đã nói đúng, đúng thật là anh đã thích Tiểu Quỹ, và anh càng dành tình cảm cho cô ấy nhiều hơn nữa khi anh biết Tiểu Quỹ chính là người bạn thưở ấu thơ của anh, anh biết Tiểu Quỹ vẫn không quên được anh, nhưng anh đã dằn lòng không nói ra sự thật vì anh không muốn làm em tổn thương, tại sao em lại không cho anh có được những ngày tháng yên ổn cơ chứ.
_anh không muốn làm em tổn thương, hay không muốn làm Tiểu Quỹ buồn khổ, anh lúc nào cũng suy nghĩ cho Tiểu Quỹ, quan tâm Tiểu Quỹ, trái tim anh không hề có em, em không thể để những ngày tháng này tiếp tục được nữa, sau khi đám cưới em sẽ nói ba mẹ anh cho chúng ta sang Mỹ du học, chỉ có rời khỏi nơi này, rời khỏi Tiểu Quỹ, thì anh mới thuộc về em.
_không, không bao giờ, anh không bao giờ chấp nhận đám cưới này, càng không bao giờ rời khỏi DL.
_ba mẹ anh và ba mẹ em đã về đây rồi, anh còn có thể làm gì chứ???
_những gì Khâu Vương Tử này không muốn làm thì không ai có thể ép được._Hoàng Tử kết thúc cuộc nói chuyện của cả 2 bằng 1 câu nói mang tính quyết định.





Sau giơ học, Tiểu Quỹ không về nhà cùng Nha Đầu mà thả bộ ra phố, cô đi với bước đi vô hồn, đầu óc trống rỗng, cô cứ đi mãi mà không biết mình đang đi về đâu.

_rầm- tiếng động vừa rồi là kết quả của việc Tiểu Quỹ đã đâm sầm vào 1 người phụ nữ, 1 người phụ nữ trung niên đang xách rất nhiều đồ.

Cuộc va chạm đó đã khiến cả 2 người cùng té ra đất, đồ đạc của cả 2 cùng rơi hết ra ngoài, lúc này Tiểu Quỹ mới hoàn hồn

_chết rồi, thành thật xin lỗi, con vô ý quá, để con nhặt giúp cho cô.-Tiểu Quỹ loay hoay lượm lại đồ cho người phụ nữ đó.

Người phụ nữ đó cũng cúi xuống lượm, bà ta không hề tỏ thái độ bực bội, bất chợt bà ta đã thấy được sợi dây chuyền, sợi dây chuyền mặt đá quý màu lam mà trước khi lên thành phố, sour Tâm đã đưa cho Tiểu Quỹ, bà ta cầm sợi dây lên, sẳc mặt đã tái nhợt đi

_cô ơi, cô có làm sao không, coni đã lượm lại đồ cho cô rồi này, con thành thật xin lỗi, con vô ý quá.- Tiểu Quỹ hỏi dồn, cô đã thấy được vẻ mặt không khỏe của người phụ nữ ấy.

Lúc này, bà ta mới ngước mặt lên nhìn Tiểu Quỹ, chẳng hiểu sao khi nhìn cô rồi, sắc mặt của bà ta càng tệ hơn lúc nhìn thấy sợi dây chuyền, bà ta đã thốt lên trong tình trạng vô cùng hoảng sợ

_giống quá, tại sao sao lại giống đến như vậy..-giọng bà ta run run và dường như bà ta đang bất động, bà ta đang nhớ lại, nhớ lại quá khứ của mình.





19 năm về trước,tại bệnh viện trung ương Mã Tổ
1 người đàn bà góa như muốn chết đứng khi nghe tin từ bác sĩ về đứa con gái của bà ta mới được 1 ngày tuổi

_đứa bé vừa sanh ra đã bị suy tim, phải mất 1 thời gian dài để điều trị và theo dõi nếu không sẽ khó giữ được tính mạng.

Tin dữ đó quả thật là 1 cú shock đối với người đàn bà vừa góa chồng lại nghèo khổ, người chồng bất hạnh chết sớm để lại 2 mẹ con bơ vơ, bây giờ đứa con lại bị bệnh nặng, tiền đâu bà ta có thể chữa trị cho con đàng hoàng, ông trời ơi, tại sao ông lại nghiệt ngã như vậy.

_cô ơi, cô có sao hay không vậy, cô ơi.-Tiểu Quỹ vừa gọi vừa lay tay người phụ nữ ấy.
Tiếng gọi của Tiểu Quỹ đã làm cho người đàn bà đó thoát khỏi quá khứ tàn nhẫn của mình trở về với hiện tại.
<<1 ... 56789 ... 12>>

Tag:

doc,truyen,teen,|,Điều,,Diệu

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4296 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 664