lau nước mắt cho chị ta.
- Em nhìn mấy đứa cÙng trang lứa được bố mẹ đưa đón chăm sóc thì thấy ghen tỵ lắm, nên em bắt đầu lao vào ăn chơi để quên đi nó..... Rồi một ngày em gặp được anh Cường... mối tình quan trọng nhất của đời em... anh ấy chăm sóc, quan tâm em rất nhiều, tuy anh ấy không giàu có nhưng anh ấy đã cho em rất nhiều thứ còn hơn cả tiền bạc... anh ấy còn dạy cho em nhiều điều về cuộc sống... chúng em yêu nhau được hai tháng thì bố em biết... ông điều tra hoàn cảnh của anh ấy, khi biết anh ấy hoàn cảnh thiếu thốn thì ông ngăn cản chúng em đến cÙng... một lần em bỏ chốn đến phòng trọ của anh ấy, anh ấy khuyên em về nhưng em không chịu... rồi bố em cho người đến lôi em về và đánh đập anh ấy... rồi hôm sau ông cho người lái xe đâm chết anh ấy sau đó dÙng tiền bịt miệng cảnh sát....
Nói đến đây Trang khóc to hơn, tôi bất giác cảm thấy căm thÙ lão già chết tiệt, lão chó má thật. Đến đó thì bia cũng hết, tôi nâng khuôn mặt Trang lên lau nước mắt cho chị ta, rồi chúng tôi nhìn nhau, mắt Trang ướt sũng. Một thứ gì đó đã kiểm soát tôi, tôi cúi xuống hôn Trang, vị mằn mặn của nước mắt ở đầu lưỡi tôi, một nụ hôn thật lạ. Rồi tôi bế Trang vào trong sau đó dọn dẹp rồi đóng cửa lại, tắt điện vào leo lên giường nằm ôm Trang.
- Vài tiếng nữa là hết ngày hôm nay rồi... giá như thời gian ngừng trôi thì hay biết mấy anh ha.
- Ngủ đi, sau ngày hôm nay chúng ta có thể làm bạn.
- Không được đâu, sau ngày hôm nay em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa đâu..m em sẽ đi thật xa nơi này.
- Lảm nhảm gì vậy, ngủ đi.
Bỗng Trang chồm lấy hôn tôi, tôi không còn kiểm soát được tâm trí mình nữa. Chúng tôi quấn lấy nhau trong cơn thèm muốn xác thịt cục bộ rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy thấy mình và Trang đang trong tình trạng không mảnh vải che thân. Tôi nằm im ngắm nhìn Trang ngủ, bỗng chị ta tỉnh dậy mở mắt nhìn tôi, tôi vội ngồi dậy.
- Sáng rồi, mặc quần áo vào đi rồi về.
Tôi ngồi dậy mặc quần áo rồi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Xong chúng tôi trả phòng và lên xe về nhà. Đi ngang chợ tôi nhớ ra là chưa mua quà lên tôi ghé vào mua ít đồ rồi về. Trên đường đi Trang không còn ôm tôi nữa, chúng tôi cũng không nói gì với nhau cả, tất cả chỉ là sự im lặng. Sau hai tiếng ngồi xe cuối cÙng cũng về đến nơi ở thân yêu, tôi hướng xe về nhà Trang, sau đó tạm biệt Trang và đi về nhà. Từ đó tôi không gặp lại chị ta nữa, tôi nghe nói sau hai tuần kể từ hôm đó thì gia đình chị phá sản do bố chị ăn đút lót và lấy tiền của công ti buôn lậu. Căn nhà cũng được sang tên chủ, gia đình chị chuyển đi đâu tôi cũng chả biết nữa.
--------
Còn Trang, kể từ hôm đó Trang nhớ Hiếu rất nhiều, Trang lao vào ăn chơi nhiều hơn trước. Khi nghe tin bố bị phá sản Trang lại càng lao vào ăn chơi nhiều hơn rất nhiều, ăn chơi nhiều ngày đêm liên tiếp, cuối cÙng cô mất do sốc thuốc.
Chap 31:
Khi về đến nhà, cũng đã 9h, tôi thấy Tâm và mẹ đang ngồi xem tivi, tôi mở cửa bước vào.
- Anh!!!
Tâm chạy đến ôm lấy tôi.
- Hai đứa mới xa nhau có một ngày mà làm như cả năm ấy.
- Hìhì. Con có mua ít quà cho mẹ đây.
Tôi đưa cho mẹ rồi bà mang vào bếp.
- Quà của em đâu?
- Ơ, anh quên mất rồi.
- Anh nhớ đấy.
Tâm giận dỗi buông tôi ra rồi ngồi phịch xuống ghế, tôi cười rồi đi đến dỗ dành nàng.
- Thôi mà, anh xin lỗi, hôm nay anh nguyện làm osin cho em chuộc tội nè.
- Em không biết...
- Giận dai xấu gái lắm đó, tự nhiên có anh làm osin một ngày mà không chịu à? Khối người muốn mà không được đấy.
- Hứ, đồ láu cá, thôi tha cho anh đấy.
- Hơ hơ.
- Anh đi đâu đấy?
- Lên phòng thay đồ.
- Cõng em lên phòng anh chơi mau lên.
Híc, lỡ lời rồi, hai ngày phải làm kiếp trâu bò mệt thật. Tôi đành ngậm ngÙi cõng nàng lên phòng mình.
- Sao lại có mÙi con gái thế này?
- Làm gì có?
Tôi giật mình.
- Đây này.
Nàng chỉ vào áo tôi, tôi vội nghỉ kế nói dối nàng.
- À đấy là mÙi nước hoa của thằng bạn anh đấy mà.
- Sao bạn anh lại dÙng nước hoa phụ nữ hả?
- À... à ..nó ...bị bê đê.
- Hả? Thật không?
- Thật.
- Sao anh toàn quen người ở thế giới thứ ba thế hả?
- Cũng như anh quen em thôi.
- Xì! Thế đã giao thông nhau chưa?
- Ặc, em nói linh tinh gì vậy?
- Linh tinh cái gì chứ, anh vạch quần ra em xem đít nào.
- Trời, con gái con đứa, thôi đi ra ngoài cho anh thay quần áo mau.
- Hứ, tha cho anh đấy.
Nàng đi xuống dưới, phÙ, may thật, tý nữa thì lộ. Tôi thay quần áo xong đi xuống dưới nhà chơi....
**********
Cứ thế, chúng tôi lại tiếp tục chuỗi ngày yêu nhau đầy nồng ấm, đôi lúc giận nhau vu vơ rồi lại làm lành và bám lấy nhau. Thời gian trôi thật nhanh, sau kì thi học kì vất vả thì kì nghỉ hè cũng đã đến.
********
- Được nghỉ hè rồi, vui quá.
- Chỉ háu nghỉ là nhanh.
- Kệ em.
Nghỉ hè được một tuần thì tôi đưa Tâm về quê ngoại tôi chơi, chúng tôi đi xe bus, mất tiếng rưởi mới về đến nơi. Không khí ở đây thật thoáng mát, những cánh đồng lúa xanh mướt. Dọc đường đi toàn cứt trâu với cứt chó :|, khô có, ướt có, vón cục có, nhão nhoét có, dạng bột có, bị xe cán qua cũng có nốt =">">z với đủ màu sắc như xanh, vàng, trắng ... tôi dắt Tâm đi bộ một đoạn về nhà bà ngoại.
- Sao lắm cứt trâu thế anh?
- Kệ đi em, đi tránh nó ra là được.
Dọc đường mấy anh trai làng cứ liếc liếc Tâm, bọn này manh động lắm nên tôi mặc kệ. Vào đến cổng tôi đã thấy bà ngoại đang đang quét sân, bà tuy đã ngoài 70 nhưng vẫn khoẻ chán. Tôi hô to chào ngoại, Tâm cũng vậy.
- Bà ơi cháu chào bà.
- Cháu chào bà ạ.
- Hiếu đấy à? Về sao không gọi báo cho bà một câu. Ai đây cháu?
- Dạ vợ tương lai của cháu đó bà, tên Tâm, bà thấy cô ấy xinh không?
Tâm đỏ mặt cấu tôi.
- Mới tý tuổi đầu đã... cháu xinh lắm, cao dáo nữa, hai đứa đẹp đôi lắm, thôi hai đứa vào nhà đi.
- Ông đâu rồi hả bà?
- Ông mày ra đình họp hội thơ văn rồi, suốt ngày thơ với chả văn.
Ông tôi cũng vẫn khoẻ lắm.
- Nhà bác Tam đi đồng hết rồi hả bà?
- Ừ, trưa mới về.
Bác Tam là người con thứ ba của bà, sống cạnh nhà bà. Tôi dắt Tâm vào nhà, nói thật là tôi có rất ít kỉ niệm với ngoại do ngoại có tận chín người con, cháu thì không thiếu, có cả chắt rồi, mà tôi lại ở xa nên ít có kỷ niệm ngoại trừ việc hồi cấp hai cÙng anh họ con bác Tam trưa hè nắng nôi hai thằng trốn đi đạp xe sang tận làng khác chơi game, về bị đánh te tua.
- Bà ra chợ đây, hai đứa ở nhà trông nhà nhé.
- Vâng.
Sau khi bà đi tôi dắt Tâm ra cầu ao chơi, nàng thích thú đÙa giỡn với mấy con vịt dưới ao, ngoài vườn thì có một đàn gà ta trông con nào cũng rất đẹp. Tôi nhìn sang nhà bên kia cầu ao, một ngôi nhà bỏ hoang, theo trí nhớ của tôi thì trước đây có một gia đình sống ở đó, ông chồng tên Tuấn, bà vợ tên Hạ, có hai người con, con gái cả tên Thủy, con trai út tên Thành. Bỗng tôi thấy một bóng trắng ở cửa sổ, tôi chớp mắt thì không thấy đâu. Tôi bỗng thấy lạnh sống lưng, liền gọi Tâm ra trước nhà chơi. Đúng lúc đó ông tôi đạp xe về.
- Cháu chào ông.
- Cháu chào ông ạ.
- Hiếu à? Về bao giờ đấy? Ai đây?
- Dạ cháu về lúc vưởi, vợ chưa cưới của cháu đấy ông. Hehe.
Ông sút vào chân tôi một cái.
- Ui da, sao ông lại đánh cháu.
Tâm thấy thế tủm tỉm cười.
- Mày cứ vở vẩn, cháu gái con nhà ai mà xinh thế. Thôi vào nhà uống nước đi.
Chúng tôi đi vào nhà uống nước chè.
- Bố mày lấy vợ rồi hả?
- Vâng.
- Ngày xưa nó tử tế thế mà bây giờ lại... mà sao mẹ mày không về?
- Mẹ cháu vẫn làm, mấy hôm nữa mẹ cháu mới về.
- Ừ.
Tôi nhớ đến nhà bên kia ao, liền hỏi ông.
- Mà ông ơi cái nhà bên kia ao nhà mình bỏ hoang rồi hả ông?
- Ừ, bỏ hoang hai năm nay rồi.
- Thế có gì kì lạ không ông?
- Không... không có.
Ông nói như muốn dấu tôi điều gì đó. Chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc thì bà tôi đi chợ về, Tâm hăng hái xuống phụ bà nấu cơm, còn tôi thì ngồi uống nước với ông.
- Ông mới xuất bản cuốn này, mày đọc đi, hay lắm đấy.
- Vâng.
Nói thật từ trước đến giờ tôi đọc thơ của ông chả hiểu gì sất, chỉ thấy buồn ngủ thôi. Thế mà cũng bán chạy phết.
- Sao? Ông viết hay không?
- Dạ hay.
Tôi có đọc đâu, toàn nói bừa cho ông vui lòng . Đến gần trưa thì nhà bác Tam đi đồng về.
- Cháu chào bác.
- Hiếu hả? Về bao giờ thế?
- Cháu về lúc sáng.
- Ừ, vào nhà đi.
Sau đó chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau, đến trưa thì bà tôi kêu ra ăn cơm.
- Thôi mấy ông cháu dải chiếu ra ăn cơm đi.
- Vâng, tôi dải chiếu rồi phụ bà và Tâm bê đồ ăn lên.
Bác Tam thì lên nhà của bác ăn cơm cÙng gia đình. Bữa cơm hằng ngày của bà nấu tôi cũng khá quen thuộc. Có canh cua, mÙa hè mà ăn canh cua thì khỏi nói , tôm rang, thịt kho, và đậu luộc. Dọn xong bà quay ra nói với Tâm.
- Ở quê chỉ có thế này thôi, cháu cứ ăn thoải mái, không được làm khách đâu đấy.
- Vâng ạ.
Chúng tôi ngồi ăn cơm khá vui vẻ, ăn xong Tâm lại nhanh nhẹn tranh rửa bát.
- Con bé này đảm đang mà lại xinh xắn nữa.
- Vâng. Vợ tương lai của cháu mà bà.
Bà cười, xong bà dục chúng tôi đi ngủ trưa, Tâm ngủ với bà còn tôi lên nhà bác Tam chơi với anh Thế, (Truyện được sao chép từ website: WapHack.Vn) kém tôi hai tuổi, vừa nhìn thấy nhau lại là màn chào hỏi quen thuộc.
- A thằng chó, vào đây chơi.
- Bố đánh chết con mẹ mày giờ.
- Thằng này cứ phải nhét cứt vào mặt.
- Nhét cmm.
- Bắn game sang máy tao đi.
- Bật Bluetooth lên.
Chúng tôi ngồi chơi một lúc thì tôi hỏi về nhà bên kia ao.
- Ê, cái nhà bên kia ao bỏ hoang rồi à?
- Ờ, bỏ lâu rồi, hai năm trước con trai nhà đấy tự dưng mất tích, không tìm thấy xác, xong mấy tuần sau người xung quanh bảo gặp ma khi đi qua nhà đấy, vợ con bác Tuấn sống cũng gặp ma nên bỏ nhà đấy chuyển đi luôn.
- Thật không?
- Thật, thấy kể cứ ban đêm là người đi qua đấy lại thấy có bóng người trong nhà, có cả tiếng bát đĩa rơi vỡ nữa, anh Vũ nhà bác Hợi đấy, hôm tết đi uống rượu về bị nó dẫn vào nhà sáng hôm sau người nhà đi tìm thì thấy xe dốc ngược lên trước cửa nhà đấy, vào trong thấy nằm giữa nhà mồm thì ngậm dép. Lúc tỉnh anh ấy bảo uống rượu nhà anh họ đến hơn 12h thì đi về, đi ngang qua nhà đấy thì có người mời vào uống rượu, đang trong men say nên cứ đi vào thôi, xong chả nhớ gì nữa.
Tôi rÙng mình nhớ lại cái bóng trắng lúc sáng nhìn thấy ở cửa sổ. Rồi tôi lảng sang chuyện khác để bớt sợ, sau đó tôi đi ngủ trưa. Tôi mơ, một giấc mơ kì lạ. Tôi thấy mình đang ngủ thì bị ai gọi dậy:
"Dậyyy đi"
Một giọng nói kì lạ, là giọng một nam thanh niên. Tôi ngồi dậy, người đó là một nam thanh niên, mặc bộ đồ trắng toát, quay lưng về phía tôi rồi nói.
"Đi theo tôi"
Không hiểu sao tôi cứ đi theo anh ta, cứ đi, tôi đi theo anh ta một mạch ra giữa ao, tôi bước đi trên mặt nước mà cứ như đi trên mặt đất vậy, tôi nhìn xuống dưới, nước ao đục ngầu, tôi quay lên thì không thấy anh ta đâu. Bỗng tôi bị một bàn tay từ dưới mặt nước đen xì bám vào cổ chân và kéo xuống, tôi vÙng vẫy, cố thoát ra khỏi bàn tay đó, tôi cố ngoi lên mặt nước nhưng không thể, tất cả chỉ là một màu đen như mực...
- Hiếu! Đm mày, dậy mau thằng chó.
Tôi giật mình tỉnh dậy, thì ra chỉ là mơ, tôi thở phào nhẹ nhõm.
- Gì thế?
- Đm mày, mày mơ cái đéo gì mà đạp tao xuống đất thế? Ê mông bố.
- Thật à?
- Tao nói phét mày làm lìn gì.
- Haha.
Đúng lúc đó bác Tam đi lên.
- Hai đứa xuống tát ao với bác.
- Vâng.
- Xuống tát ao mau, lại được quậy rồi.
Tôi và Thế vÙng dậy cởi áo ra, mặc mỗi quần đÙi rồi chạy xuống. Tâm đã ở bờ ao nghịch rồi.
- Ê, đi vào nhanh không ngã xuống ao bây giờ.
- Kệ em.
Tôi đến lôi Tâm vào gốc cây khế.
- Ngồi đây mà quan sát, nắng thế này cấm ra bờ ao.
- Xì.
Xong tôi lao xuống ao cÙng bác Tam và mấy người nữa, Tâm ở trên vẫy vẫy tôi. Sau khi tát được một lúc thì nước cạn đến đầu gối, bác Tam thả lưới xuống để bắt cá, tôi cầm một góc lưới phía nhà bỏ hoang, tôi hơi rợn người nhưng cũng kệ.
- Cẩn thận không cá lao vào người đấy.
- Vâng.
Chúng tôi bắt đầu lÙa cá, những con cá cứ lao lên khỏi mặt nước như tên lửa, nào là cá chép, trắm cỏ, cá trê... đến gần giữa thì tôi bị một con trắm cỏ lao vào bụng với tốc độ khá nhanh, tôi thì thốn thôi rồi .
"Viu!!! Bụp"
- A! Ui da!
Tôi ôm bụng đau đớn.
- Sao thế?
- Cá lao vào bụng rồi.
- Thôi lên bờ đi, để đó anh lÙa cho.
Tôi ôm bụng bỏ lưới lết men theo lưới lên bờ, đi được hai bước bỗng chân tôi mắc vào thứ gì đó, nó tròn tròn và rỗng ở giữa, cả bàn chân tôi nằm gọn bên trong. Tôi tưởng vỏ dừa rơi xuống do rìa ao bên chuồng gà có một cây dừa nên tôi nhấc chân nên một chút và thò tay xuống vớt lên định ném lên bờ. Khi tôi cầm lên khỏi mặt nước thì....
- AAAAAAAAAA!!!!!!!!!!
Tôi hét toáng lên, là một cái sọ người, bên trong đầy bÙn, bên ngoài cũng có bÙn bám vào. Tôi đơ người cầm cái đầu lâu, mọi người thấy thế bảo tôi vất xuống rồi tất cả đi lên bờ. Mặt ai cũng tái mét, tôi thì run rẩy chân tay, răng đánh cầm cập vào nhau.
- Anh! Anh có sao không? Anh!!!
Tôi lắc đầu ngồi bịch xuống, Tâm lo lắng cầm tay tôi an ủi, mặt nàng cũng tái không kém.
- Thế! Lên gọi bà xuống đây rồi sang mời bà Hương xuống đây.
Bác Tam nó, bà Hương là một thầy bói khá nổi tiếng ở quê tôi, bà khá cao tuổi, bà coi rất chuẩn, người đến xem phải xếp hàng, nhà ai có ma quỷ gì là đều mời bà hết. Bà tôi hớt hải chạy xuống.
- Sao? Sao lại có cái đầu lâu ở dưới ao? Trước giờ tát nước mấy lần có thấy cái gì đâu.
Bà tôi vội vàng vào nhà thắm nén hương.
- Hiếu, sao cháu lại vớt được nó vậy?
Bác Tam hỏi tôi, tôi cố gắng bình tĩnh trả lời bác.
- Cháu ... Cháu không biết... lúc cháu đi lên bờ thì thấy nó mắc vào chân, cháu tưởng vỏ dừa nên cháu cầm lên định ném lên bờ... ai ngờ...
Tôi nghĩ lại mà thấy rÙng mình. Được một lúc thì bà Hương đến. Vừa vào đến sân bà liền nói:
- Sao ao nhà âm khí nhiều vậy? mọi người mau đi vào nhà đi, để tôi làm lễ.
Tất cả mọi người đi vào nhà, rồi gọi mấy anh thanh niên xuống vớt cái đầu lâu lên, xong bảo cho thoát hết nước.
Thoát một lúc ao lúc này đã cạn hẳn, cá nằm trên bÙn dãy đành đạch, chỗ tôi vớt được cái sọ hiện ra một bộ xương người đang nằm chìm dưới bÙn, chỉ có một phần ngoi lên khỏi bÙn. Rồi bà bảo mang hết lên rồi rửa sạch. Sau đó xếp vào một cái hũ, rồi bà bày đồ ra làm lễ, bà bảo tôi ngồi vào giữa. Bà đốt hương, nói tiếng tàu gì gì đó, làm lễ được khoảng một phút thì tôi thấy lạnh hết người, đầu óc quay cuồng, rồi tôi ngất lịm đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy thì trời cũng tối.
- Anh dậy rồi à? Anh không sao chứ?
- Anh không sao, mà làm lễ xong rồi à? Sao anh lại nằm đây?
- Anh không nhớ gì sao?
- Không.
Tâm kể lại cho tôi toàn bộ sự việc diễn ra.
- Lúc đang làm lễ em thấy anh tự dưng ngất đi rồi nằm gục xuống chiếu, xong anh ngồi bật dậy, mắt trắng dã nhìn mọi người. Lúc đó bà Hương hỏi: "Ngươi là ai? Sao lại chết ở đây? Sao lại dấu xác giờ mới cho vớt lên?", giọng anh lúc trả lời khác lắm, không còn là giọng của anh nữa:"Cháu là Thành con bố Tuấn, cháu bị con ma dưới ao nó kéo xuống lúc cháu đang rửa chân, dưới đấy còn một xác nữa, rồi nó giấu xác cháu, đến khi cậu này..." Lúc đó tay anh chỉ vào người anh ấy "xuống dưới do hợp với cháu lên thấy được xác của cháu", bà Hương hỏi