watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 7 - Tiểu Thuyết | Những Kẻ Bất Khuất
Home >
Tìm kiếm

Tiểu Thuyết | Những Kẻ Bất Khuất

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
27/11/24 - 23:57

c?[br">[br">Đình Anh hỏi. Ngước lên nhìn người yêu Ngọc Thụy cười chỉ vào bên má của mình.[br">[br">- Anh thưởng em một cái hôn đi rồi em sẽ nói cho anh nghe...[br">[br">- Gì chứ thưởng bằng cách này anh hoan nghinh hai tay lẫn hai chân...[br">[br">Tuy Ngọc Thụy chỉ vào má nhưng Đình Anh lại làm khác hơn là hôn vào đôi môi xinh và gợi tình của người yêu. [br">[br">- Không chịu đâu... Anh ăn gian...[br">[br">Làm bộ vùng vằng Ngọc Thụy hớp chút nước trà.[br">[br">- Em sẽ nói với má là em nghe tin đồn đảo chánh từ trường văn khoa. Thế nào má cũng nói với mấy bà bạn trong sòng tứ sắc của bả rồi anh biết mà. Mấy bả sẽ đồn lên cho cả nước biết. Mấy bà tá tướng hay bộ trưởng nhàn cư vi bất thiện mà nghe được tin sốt dẻo này thời họ đồn cho mà coi. Một đồn mười, mười mấy bả xé ra thành trăm. Không chừng mấy bả còn nói đích danh ông tướng nào cầm đầu đảo chánh nữa...[br">[br">Ngọc Thụy cười khúc khích sau khi nói một câu thật dài. Đình Anh cũng cười theo.[br">[br">- Em nói đúng... Mấy bà lớn đồn thời người ta tin hơn là tụi mình nói... Trăng lên đẹp lắm...[br">[br">Ngọc Thụy nhìn vầng trăng mùng mười vắt vẻo trên cao. Ánh trăng dọi xuống màu trắng đục làm cảnh vật thêm mông lung mờ ảo. Uống hết hai bình trà, ăn hết mứt gừng và mè xửng, nói chuyện lan man tới mười một giờ Đình Anh mới ra về.[br">[br">Không biết ai đồn, ai nói mà từ lính tới dân, nơi công tư sở và trong trại lính mọi người đều nghe và xì xầm về tin đảo chánh. Có người nói là ông Kỳ sẽ đảo chánh ông Thiệu.[br">[br">02h00. [br">[br">1- 6- 1974. [br">[br">Đang ngủ dân chúng thủ đô chợt giật mình tỉnh thức khi nghe tiếng súng nổ vang vang khắp nơi. Tuy nhiên vì giới nghiêm cho nên người ta cũng không biết đích xác chuyện gì đã xảy ra. Họ chỉ đoán mò là phe nhóm nào tính đảo chánh ông Thiệu. Tới sáng một số dân chúng đi làm sớm phải trở về nhà vì mọi ngả đường vào căn cứ hải quân, tòa đại sứ Hoa Kỳ và nhất là dinh Độc Lập đều có lính tráng đóng đầy và xe thiết giáp đậu chật đường.[br">[br">05h00. Thiếu tướng Đỗ Kế Giai thức dậy khi nghe chuông điện thoại reo. Không biết đầu giây bên kia là ai và nói gì chỉ nghe tướng Giai hấp tấp thốt.[br">[br">- Tuân lệnh đại tướng... Tôi sẽ thi hành ngay...[br">[br">Gác điện thoại tướng Giai hối hả mặc quân phục xong bước ra phòng khách. Nhấc điện thoại ông liên lạc với bộ chỉ huy trung ương của mình. Nhận được lệnh của ông ba vị liên đoàn trưởng liên đoàn 4, 6 và 7 tức tốc điều động binh sĩ tới giải vây cho dinh Độc Lập. Sau đó tướng Giai cũng ra lịnh cho ba liên đoàn 31, 32 và 33 kéo về thủ đô để yểm trợ cho ba liên đoàn 4, 6 và 7.[br">[br">Một ngày sau tức là ngày 2 tháng 6, ba liên đoàn 4, 6 và 7 biệt động quân đã đụng độ dữ dội với quân đảo chánh ở đường Thống Nhất, Hai Bà Trưng và khu vực quanh dinh Độc Lập. Sau hai ngày cận chiến quân đảo chánh buông súng đầu hàng và biệt động quân đã làm chủ tình hình tại thủ đô Sài Gòn. Dù an ninh và trật tự đã được vãn hồi nhưng tổng thống Thiệu vẫn không được an tâm. Ông ta ra lịnh cho tướng Giai phối trí sáu liên đoàn 4, 6, 7, 31, 32 và 33 để bảo vệ thủ đô Sài Gòn. Liên đoàn 31 do đại tá Kiếm làm liên đoàn trưởng án ngữ từ cầu Bình Lợi dài qua tới cầu xa lộ Biên Hoà và khu vực Hàng Xanh. Liên đoàn 32 dưới quyền chỉ huy của trung tá Nguyễn Duy Minh đóng ở Bà Quẹo, Lăng Cha Cả và Ngã Tư Bảy Hiền; giữ an ninh cho phi trường Tân Sơn Nhất, bộ tổng tham mưu và các cơ quan đầu não của quân đội Mỹ. Trung tá Hồ An Dân điều động liên đoàn 33 đóng quân vùng Phú Lâm, trường đua Phú Thọ, Hoà Hưng nhằm mục đích ngăn không cho các sư đoàn bộ chiến ở miền tây tiến về Sài Gòn. Riêng ba liên đoàn 4, 6 và 7 chia nhau đóng ở các khu vực xung quanh Dinh Độc Lập, tòa đại sứ Mỹ và bến Bạch Đằng với nhiệm vụ giữ gìn an ninh trong thủ đô. Mỗi liên đoàn Biệt Động Quân còn được tăng phái một chi đội thiết giáp. Các chi đội thiết giáp này chịu sự chỉ huy trực tiếp của vị liên đoàn trưởng. Càng gần tới ngày quân lực 19 tháng 6 thời tình hình càng thêm gay cấn và sự kiểm soát càng thêm chặt chẻ. Tiểu đoàn 44 biệt động quân của thiếu tá Đỗ Quang Thiều được điều động về án ngữ tại ngã tư Đinh Tiên Hoàng và Hồng Thập Tự.[br">[br">18- 6- 1974.[br">[br">Năm giờ chiều. Mặc thường phục, Quốc leo lên cầu thang vào căn gác trọ nhỏ của Đình Anh ở Thị Nghè. Người [br">[br">mở cửa cho Quốc chính là Ngọc Thụy.[br">[br">- Em khỏe không?[br">[br">Quốc cười hỏi Ngọc Thụy.[br">[br">- Dạ khỏe. Gặp anh em mừng lắm...[br">[br">Bắt tay Quốc Đình Anh nói nhỏ.[br">[br">- Mời anh ngồi... Mình nói chuyện chừng nửa tiếng thôi...[br">[br">Vừa ngồi xuống ghế Quốc lên tiếng trước nhất.[br">[br">- Tiểu đoàn 42 của anh đang đóng tại sở thú. Như vậy mình đánh Dinh Độc Lập dễ lắm...[br">[br">Nhìn Quốc Ngọc Thụy lắc đầu.[br">[br">- Mình sẽ không đánh vào Dinh Độc Lập...[br">[br">Liếc Đình Anh vị liên đoàn trưởng liên đoàn 4 biệt động quân hỏi nhanh.[br">[br">- Không đánh vào Dinh Độc Lập làm sao mình bắt được ông Thiệu?[br">[br">- Dinh Độc Lập kiên cố và được phòng thủ mạnh lắm nên ta phải mất thời giờ và tánh mạng của lính mới vào được trong dinh để bắt ông Thiệu. Em nghĩ ra một cách bắt ông Thiệu nhanh hơn, dễ hơn và ít đổ máu hơn...[br">[br">Cười cười Ngọc Thụy nói chậm và nhỏ.[br">[br">- Ông Thiệu và nhiều tướng lãnh cũng như nhân viên của các tòa đại sứ sẽ có mặt để chủ tọa cuộc diễn hành của quân binh chủng vào sáng ngày quân lực 19 tháng 6. Ta sẽ bắt họ ngay tại chỗ họ ngồi...[br">[br">Hai ông tá đều hơi nhỏm người. Cuối cùng vị liên đoàn [br">[br">trưởng liên đoàn 4 cười nhẹ.[br">[br">- Tuyệt... Ngọc Thụy có ý kiến hay vô cùng... Ra ngoài dinh Độc Lập ông Thiệu không còn được bảo vệ chặt chẻ nữa nên mình bụp một cái là bắt được liền...[br">[br">Đình Anh cười nói với Quốc.[br">[br">- Một đơn vị của anh sẽ đánh vào tòa đại sứ Mỹ. Anh phải đánh thật nhanh mới chiếm được. Nó được binh sĩ của thủy quân lục chiến Hoa Kỳ phòng thủ kiên cố lắm...[br">[br">- Em đừng lo... Trang, liên đoàn phó của anh sẽ đích thân chỉ huy hai tiểu đoàn 42, 44 và chi đội M41 đánh vào tòa đại sứ Mỹ. Phần anh với Bảo sẽ chỉ huy hai tiểu đoàn bao vây khán đài chính để bắt ông Thiệu. Hiện vây dinh Độc Lập ngăn không cho Liên Đoàn Phòng Vệ Tổng Thống Phủ ra giải vây cho ông Thiệu... [br">[br">Đình Anh lên tiếng nhắc.[br">[br">- Mình cần phải chiếm đài phát thanh và đài truyền hình...[br">[br">Quốc gật đầu.[br">[br">- Cám ơn em nhắc... Lính của Bảo sẽ đánh chiếm đài phát thanh và truyền hình nhằm mục đích không cho phe ủng hộ ông Thiệu lên tiếng mà chỉ để phe đảo chánh nói chuyện với đồng bào thôi...[br">[br">Ngọc Thụy cười với Quốc.[br">[br">- Cuộc diễn binh sẽ bắt đầu lúc 10 giờ sáng. Khán đài chính đặt trên đường Trần Hưng Đạo. Hai anh phải làm sao bắt được ông Thiệu và các tướng lãnh của bộ tổng tham mưu và tư lệnh hai binh chủng không và hải quân thật [br">[br">nhanh...[br">[br">Đình Anh xen vào.[br">[br">- Em đã soạn sẵn diễn văn để đọc sau khi mình bắt được ông Thiệu và bao vây tòa đại sứ Mỹ... Anh có cần hỏi thêm điều gì nữa không...[br">[br">Do dự giây lát Quốc hỏi.[br">[br">- Hai đứa em ở đâu khi có đảo chánh?[br">[br">Nhìn Ngọc Thụy Đình Anh cười trả lời.[br">[br">- Hai đứa em sẽ làm khán giả chứng kiến cuộc " bắt cóc ông Thiệu "...[br">[br">Cười nhẹ Quốc nói với Đình Anh và Ngọc Thụy.[br">[br">- Tối nay anh sẽ họp với đại tá Kiếm, Bảo, Minh, Dân và Hiện để bàn soạn kỹ lưỡng hơn...[br">[br">Nhìn theo bóng Quốc bước xuống cầu thang Ngọc Thụy hỏi.[br">[br">- Anh nghĩ mình thành công không?[br">[br">Đình Anh gật đầu nói với giọng tin tưởng.[br">[br">- Anh nghĩ mình sẽ thành công. Không ai nghi ngờ là sáu liên đoàn biệt động quân sẽ đảo chánh để lật đổ ông Thiệu. Yếu tố đó chính là yếu tố đem lại sự thành công. Nếu các cơ quan an ninh tình báo biết được mưu tính của mình thời chậm quá rồi... Em muốn ở đây hay về nhà em...[br">[br">- Em muốn về nhà em rồi sáng mai mình đi xem diễn binh. Chắc vui lắm...

[br">19- 6- 1974.[br">[br">Mới 9 giờ sáng mà dân chúng đứng chật hai bên lề đường Trần Hưng Đạo để chờ xem cuộc diễn hành của các quân binh chủng thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Cảnh sát và quân cảnh đứng gác tại các ngã ba đường. Nhân viên cao cấp trong chính phủ, tướng lãnh và tư lệnh các quân binh chủng lần lượt đến. Trong số người tham dự có tổng thống Nguyễn văn Thiệu, phó tổng thống Trần Văn Hương, thủ tướng Trần Thiện Khiêm và chủ tịch của thượng và hạ viện quốc hội. Bên quân đội có đại tướng Cao Văn Viện, tổng tham mưu trưởng; trung tướng Trần Văn Minh, tư lệnh không quân; đề đốc Trần Văn Chơn, tư lệnh hải quân; trung tướng Phạm Quốc Thuần, tư lệnh quân khu 3; trung tướng Nguyễn Vĩnh Nghi, tư lệnh quân khu 4; trung tướng Nguyễn Văn Toàn, tư lệnh quân khu 2  và các tướng lãnh các. Người ta còn thấy sự hiện diện của đại sứ Martin của tòa đại sứ Mỹ và đại sứ của các nước như Anh, Pháp, Úc... [br">[br">Đúng mười giờ một đoàn xe xuất hiện. Dẫn đầu là xe quân cảnh, cảnh sát, tiếp theo chiếc limousine màu đen [br">[br">dừng lại trước khán đài chính. Nhạc trổi lên chào mừng vị nguyên thủ của nước Việt Nam Cộng Hòa. Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu bước ra xe xong từ từ tiến lên khán đài danh dự. Đi bên cạnh ông ta nhưng lùi ra sau một chút là trung tướng Đặng Văn Quang, phụ tá an ninh phủ tổng thống, nhân vật được xem như thân cận và gần gũi nhất của ông Thiệu. Lần lượt bắt tay mọi người xong vị nguyên thủ quốc gia ngồi xuống ghế danh dự. [br">[br">Đứng lẫn trong đám đông Đình Anh lẩm bẩm.[br">[br">- Sao chưa thấy họ xuất hiện...[br">[br">Giơ tay xem đồng hồ Ngọc Thụy nói với người yêu.[br">[br">- Mười giờ rồi... Chắc có chuyện trục trặc...[br">[br">Vừa lúc đó có tiếng súng nổ liên hồi rồi không biết từ đâu lính áo rằn xuất hiện bao vây lấy ba dãy khán đài. Tiếng chân chạy rầm rập cùng với tiếng la.[br">[br">- Xung phong... Biệt động quân xung phong... [br">[br">Có tiếng súng nổ từ phía lính của liên đoàn phòng vệ phủ tổng thống với quân cảnh và cảnh sát dã chiến. Mấy người lính biệt động quân chạy đầu ngã xuống. Tuy nhiên lính biệt động vẫn ào ào tiến tới. Lính phòng vệ của ông Thiệu lùi dần về phía khán đài chính.[br">[br">- Biệt động quân... Xung phong...[br">[br">Toán lính phòng vệ buông súng giơ tay đầu hàng. Tay cầm khẩu Colt 45 Quốc ra lịnh cho lính vây chặt khán đài danh dự.[br">[br">- Các anh là ai?[br">[br">Đại tướng Cao Văn Viên hỏi lớn. Giơ tay chào Quốc trả [br">[br">lời bằng giọng rắn rỏi.[br">[br">- Tôi là trung tá Nguyễn Bảo Quốc, liên đoàn trưởng liên đoàn 4 Biệt Động Quân. Tuân lệnh của Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng tôi mời quý vị lên xe...[br">[br">- Anh đưa chúng tôi đi đâu?[br">[br">Tổng thống Thiệu hỏi. Quốc trả lời nhanh.[br">[br">- Kể từ giờ phút này quý vị chịu sự quản thúc của Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng. Mời quý vị lên xe...[br">[br">Như được lệnh từ trước một vị đại úy biệt động quân và hai người lính mang M16 kèm sát ông Thiệu lên một chiếc xe jeep trong lúc những người còn lại được đưa lên năm chiếc GMC chạy theo chiếc xe jeep dẫn đầu. Cuộc đảo chánh đúng hơn là một " cuộc bắt cóc " xảy ra rất ngắn gọn khiến cho mọi người ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Cuộc diễn hành phải bỏ dở vì không có người chủ tọa. Dân với lính xôn xao bàn tán. Họ không để ý đôi trai gái đứng trên lề đường thì thầm to nhỏ rồi kéo nhau về hướng dinh Độc Lập. [br">[br">Trung tá Trần Nguyên Trang, liên đoàn phó liên đoàn 4 biệt động quân đứng trước cổng chính của tòa đại sứ Mỹ. Bên cạnh ông ta là thiếu tá Đỗ Quang Thiều, tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 44. [br">[br">- Mình dô chưa anh. Tiểu đoàn 42 đã bao vây ba mặt kia rồi. Cổng chánh thời tiểu đoàn của tôi chịu trách nhiệm cộng thêm ba chiếc M41 sẽ ủi sập cổng sắt để tiến vào...[br">[br">Đưa đồng hồ đeo tay lên Trang nói nhanh.[br">[br">- Mình cho họ năm phút để đầu hàng. Bây giờ mới có bốn phút thôi...[br">[br">Một phút trôi qua lặng lẻ. Tòa đại sứ vẫn im lìm.[br">[br">- Xung phong... Thiết giáp tấn công...[br">[br">Trang hô lớn. Được lịnh ba chiếc xe tăng ủi sập cổng chánh đoạn lừng lững tiến vào. Lính biệt động quân hò reo ùa vào sân. Súng trong tòa đại sứ bắn ra khá mạnh mẻ khiến cho ba chiếc M41 phải bắn trả. Tiếng súng đại bác và đại liên nổ rền. Cửa kính rơi ào ào. Đạn đại liên phòng không của thiết giáp xé không khí ghim vào vách tường tạo thành âm thanh điếc tai. Chừng mười lăm phút sau bên trong tòa đại sứ treo cờ trắng đầu hàng. Lính biệt động quân ùa vào. Tất cả mọi người được tập trung lại trong gian phòng rộng.[br">[br">- Tôi là trung tá Trang của Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng. Tôi muốn nói chuyện với một người nào có thẩm quyền nhất ở đây...[br">[br">Một người Mỹ tuổi khoảng năm mươi bước ra.[br">[br">- Tôi là tùy viên quân sự của tòa đại sứ Hoa Kỳ. Ông muốn nói chuyện gì?[br">[br">- Kể từ giờ phút này các ông bà bị quản thúc bởi lực lượng của chúng tôi. Vì sự an toàn tính mạng tôi khuyên quý vị đừng nên có những hành vi gây rối loạn hoặc bạo động. Người nào bất tuân lệnh sẽ bị bắn bỏ...[br">[br">- Các ông tấn công vào tòa đại sứ Hoa Kỳ là các ông vi phạm tới quyền lực...[br">[br">- Chuyện đó tôi không cần biết. Tôi chỉ thi hành lệnh. Nếu biết điều quý vị sẽ được đối xử tử tế và sẽ được phóng thích...[br">[br">Thiếu tá Thiều bước vào nói nhỏ.[br">[br">- Anh Trang... Các quân nhân thủy quân lục chiến Mỹ đã bị tước vũ khí và đem ra xe rồi. Riêng nhân viên dân sự cũng sẽ được đưa tới ba địa điểm khác nhau trong thủ đô có lính canh gác...[br">[br">- Thiều cho anh em đem con tin đi. Phần anh phải đi gặp anh Quốc... Thiều ở đây chỉ huy anh em...[br">[br">Dân chúng ở Sài Gòn và các vùng lân cận chụm đầu với nhau lắng nghe một nhóm quân nhân tự xưng là Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng đọc thông điệp của họ trên đài phát thanh.[br">[br">- Kính thưa đồng bào,[br">[br">Chúng tôi là một nhóm sĩ quan trẻ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Hai giờ đồng hồ trước đây chúng tôi cùng anh em binh sĩ biệt động quân và thiết giáp đã bắt sống ông Nguyễn Văn Thiệu cùng các nhân viên trong chính phủ của ông ta. Ngoài ra chúng tôi còn bao vây tòa đại sứ và quản thúc vị đại diện của chính phủ Hoa Kỳ tại Việt Nam. Sở dĩ chúng tôi phải đứng lên lật đổ ông Thiệu và chính quyền hiện hữu vì nhiều lý do. Dưới sự lãnh đạo của ông Thiệu tình hình đất nước đang lâm vào tình trạng nguy ngập. Chính phủ Hoa Kỳ đã cắt giảm viện trợ khiến cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa không đủ sức chống lại cộng sản miền bắc và đất nước của chúng ta sẽ bị xâm chiếm. Trước tình hình đen tối đó ông Thiệu và chính phủ của ông ta không có hành động nào khác hơn là chuẩn bị đem gia đình và của cải trốn ra nước ngoài.[br">[br">Mấy tháng trước đây chúng tôi biết tin chính phủ Hoa Kỳ và Trung Cộng đã có những thỏa thuận ngầm với nhau là để Việt Nam Cộng Hòa của chúng ta rơi vào tay cộng sản. [br">[br">Trước tình thế đó, là những người yêu tự do, cũng như không thể ngồi yên để cho ngoại bang bán đứng đất nước của mình cho cộng sản; chúng tôi phải đứng lên lật đổ chánh quyền của Thiệu, trục xuất tất cả người Mỹ khỏi đất nước để tự mình quyết định vận mệnh của đất nước.[br">[br">Mất sự yểm trợ của Hoa Kỳ dĩ nhiên chúng ta sẽ phải trải qua giai đoạn cực kỳ khó khăn lúc ban đầu. Tuy nhiên chúng tôi tin tưởng rằng với sự đồng tâm nhất trí của toàn thể anh em chiến sĩ thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cũng như sự ủng hộ tận tình của đồng bào chúng ta sẽ đánh bại kẻ xâm lăng để đem lại tự do và hòa bình cho xứ sở.[br">[br">Trân trọng cám ơn đồng bào.[br">[br">Sau đây là tên tuổi của các sĩ quan và tướng lãnh tham gia hoặc ủng hộ Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng.[br">[br">- Đại tướng Cao Văn Viên, tổng tham mưu trưởng
<<1 ... 56789 ... 23>>

Tag:

,Tiểu,Thuyết,|,Những,Kẻ,Bất,Khuất

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Anh Trai Em Gái
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Bà xã chớ giở trò
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 750