watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 4 - Truyện teen,Bad Boy Full
Home >
Tìm kiếm

Truyện teen,Bad Boy Full

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
13/07/25 - 02:51

bước vào nhưng vẫn như lần trước, bị nó cản lại. Nghe có tiếng động, Ji Shin và 4 người còn lại của SHINee bước ra xem thử…
Họ sẽ gặp nhau như thế nào? Ji Yoen rồi sẽ thừa biết được cảm xúc của anh đối với anh nhu thế nào chứ? Từ từ rồi xem típ nhá!!!!Ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của SHINee trong nhà mình mà con bé lỡ để cho JongHyun chuồn vào nhà. Và thế đấy, con bé lại cãi vã với anh. 2 chữ ùm sùm thấy rõ. Điên óc với 2 cái tên này, SHINee and Ji Shin phải quát lên.

(bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ) - TRẢ LẠI PHÚT GIÂY BÌNH YÊN ĐÂY! ỒN ÀO QUÁ!!!

Giựt mình vì cái volume có sức công phá dữ dội đó, cả 2 im bặt, chốc lại bật cười. Nãy giờ SHINee cứ trố mắt ra nhìn biểu hiện của JongHyun với Ji Yoen. Anh chọc phá, con bé mắng. Cứ vậy mà bản hợp xướng lại vang lên trong nhà nó. Chịu thua với họ, SHINee chỉ biết lắc đầu cười trừ. Như nhớ ra cái gì đó, Ji Yoen quay sang nhìn SHINee bọn.

- Ũa? Sao mấy anh ở đây?

Cả bọn nhìn nhau rồi lại nhìn con bé.

- Bọn qua đây để chơi với Ji Shin, có phiền ko? Mà… hum qua đi uống sao đến nỗi ko về được lun thế, nếu ko nhờ JongHyun gặp được, lỡ chuyện gì xảy ra thì sao?

Nghe MinHo nói làm con bé cũng ngại, mà này, cái gì ko về được chứ, chẳng phải chính anh đưa con bé qua nhà anh sao? Sao ko đưa về nhà nó đi rồi gời lại ý kiến. Lỗi của anh chứ đâu phải tại nó. Quay sang lườm anh với ánh mắt rất ư là đáng sợ. Biết ngay là con bé đang phóng điện, anh giả nai quay mặt sang hướng khác. Thôi thì kệ vậy, trước hết trả lời MinHo trước rồi sau đó hãy giết anh sau.

- Hì, tại… em lỡ dại, thôi đừng chấp!

Ji Yoen vừa nói vừa cười nhìn rất cute làm mấy anh nhà ta chốc chốc lại đỏ mặt. Mình anh là đủ rồi, giờ còn thêm 4 người kia nữa, cơn ghen lại bộc phát. JongHyun làm mặt hình sự again khiến con bé thấy lo lo. Đánh trống lãng, Ji Yoen ngoắt nhóc em của mình.

- À… à, Ji Shin, lại đây, sao nãy giờ em im vậy? bộ giận chị vì bỏ em ở nhà 1 mình à?
Nhóc nhìn nó buồn rượi, thóang ngạc nhiên vì gương mặt của thằng em mình. Bình thường lúc nào cũng cười roi rói, vậy mà sao hôm nay lại vậy chứ.

- Chị 2, hôm qua, chị qua đêm ở nhà anh JongHyun. Đã có chuyện gì xảy ra giữa 2 người chưa? Em hok muốn có cháu bồng đâu nhá .

Ji Shin nói làm con bé đứng hình, không riêng gì nó, cả SHINee cũng không thua. Chợt, JongHyun bật cười làm những người còn lại giật mình.

- Đúng là, chỉ mới 10 tuổi mà thông minh thật đấy. Ko uổng công anh thương nhóc mà.

Trố mắt với câu nói của anh, Ji Yoen lần này bất động thật rồi. Còn 4 anh zai thì nhìn anh với ánh mắt gian ko tả nỗi.

- Chà chà, gây à nha. Chuyện xảy ra, có quá ko đấy, có đến khả năng sẽ… sản xuất ra baby như Ji Shin nói ko đó?

Key nói làm Ji Yoen ngượng chết đi được, đã vậy, còn gặp tên chết tiệt kia ăn nói kiểu đó, ko chết mới lạ. Mà thằng nhóc Ji Shin, sao nó lại hỏi cái câu đó chứ, chờ mọi người về hết, nhóc sẽ biết tay. Thấy con bé cứ cúi mặt xuống, cả đám như càng muốn chọc thêm để xem phản ứng của nó.

- Ko cãi lại, vậy chắc là đúng rồi nhỉ. Ôi sao mà nhanh thế ko biết, chỉ mới 1 đêm thôi đấy.

MinHo càng đùa làm con bé muốn bật khóc. Đang muốn độn thổ, giờ thì tới lượt MinHo chọc nó. Vẫn chưa tha cho nó, anh lại thêm 1 câu nữa khiến mém xíu là con bé đã giết người.

- 1 đêm à, chắc ko đâu, cũng phải nói là 2 đêm rồi mới đúng.

Ngạc nhiên nhân đôi với câu nói của anh, cả bọn nhìn con bé chằm chằm ko chớp mắt. Sức người có hạng, con bé cũng ko ngoại lệ. Mắt nó chợt nhòe, thoáng chút giật mình, SHINee và nhóc con nhăn nhó nhìn nó. Cốc! cốc!

- Rồi rồi, tụi anh có lỗi, đừng khóc mà. Giỡn tí thôi làm gì ghê thế. Key! MinHo! Đùa vui quá ha, khóc rồi kìa, tính sao tính đi.

Onew vừa xoa đầu con bé vỗ nín vừa cốc đầu 2 tên lắm chuyện kia, ấy mà thế đấy, càng vỗ càng khóc. Làm cách nào cũng ko chịu nín, MinHo và Key thì lặng thinh. JongHyun từ lúc nó khóc thì cứ chăm chú ngắm nó, nhìn nó khóc sao mà đáng iu thế ko biết, vậy là ngắm nó thôi vậy, chứ giờ biết nói gì, sợ giờ anh mà mở miệng ra là nó khóc lớn hơn nữa thì khổ. Bó tay rồi, trò vỗ nín này ko hợp với Onew tí nào, đành nhường cho Taemin vậy. Bước đến trước mặt nó, cậu cúi xuống, kề môi sát tai, cậu nói nhỏ với con bé gì đó làm nó nín hẳn đi. Ngước mặt lên nhìn cậu, con bé mắt long lanh nhìn gian ko tả nổi. Nhưng cũng vì hành động đó mà đâu ngờ, có 1 người đang sắp bốc hỏa.

- Này này, làm cái trò gì đó?

JongHyun nhìn Taemin với ánh mắt mún ăn tươi nuốt sống cậu. Cười khì với anh, cậu vẫn thản nhiên.

- Bớt nóng đi, nổi mụn xấu lắm. Mà này, mọi người ngồi xuống, ngồi đối diện Ji Yoen này, đừng ngồi lung tung. Cả Ji Shin luôn, Onew thì wa đây với em.

Vừa nói vừa chỉ huy, em út gì mà còn hơn cả anh hai. Nhưng biết sao giờ, tạm thời nghe lời đi. Bên kia 4, bên này 3.

- Là vậy nè, bây giờ nghe nhé, vì tội chọc Ji Yoen khóc nên mọi người sẽ phải làm ô sin của bạn ấy 1 tháng. Ko đồng ý cũng phải đồng ý, bởi vậy đừng làm Ji Yoen phật lòng nhé. Thời gian được tính từ bây giờ.

Taemin vừa nói xong là cả 4 té ngửa, miệng thì cười, tay thì gãi đầu, đằng sau mồ hôi hột đang thi nhau chạy đua. Nhìn 3 người bây giờ cứ như khỉ (là 4 nhưng trừ JongHyun ra, bởi oppa này lúc nào chẳng tỏ ra mặt lạnh).

- Thôi mà, tụi anh giỡn thôi mà, muốn chém giết thì Ji Shin đây, nó bày ra đầu tiên. Bọn anh chỉ bị cám dỗ.

Key vừa nói vừa nhìn nó với ánh mắt long lanh vô (số) tội. MinHo cũng ủng họ nên kéo nhóc Ji Shin nhà ta ra mà làm tấm chắn. Ji Yoen nhăn mặt nói.

- E hèm, mấy anh là người lớn mà đổ tội cho con nít là sao chứ? Nhìn chẳng thấy ổn tí nào.

Ji Shin hí hửng vì chị 2 ko kết tội mình.

- Oh yeah! Chị 2 đúng nhất, mấy anh là người lớn mà đổ tội con nít, thất vọng quá!
- Em đừng mừng vội, chính em là người mở đầu việc này đấy!

Con bé lườm thằng nhỏ ko thương tiếc, cứ ngỡ chị 2 sẽ bỏ qua, ai ngờ đâu lại kết án tử hình lun cả mình chứ. Thôi chịu vậy, ai kêu dại, chọc chỉ chi. 3 thằng ngặm ngùi chịu chung số phận vậy. JongHyun thì nãy giờ chẳng lên tiếng, cứ nhìn con bé chăm chú, đầu thì đang lên kế hoạch cho vụ làm ô sin sắp tới. 1 nụ cười được hiện ra, tuy rất nhanh, nhưng có thể khẳng định rõ rằng, nụ cười đó sẽ mang đến cho nó nhiều chuyện dở khóc dở cười đây…

- Thôi tụi này về nha, paiz, sang mai sẽ bắt đầu làm việc, ko chạy chốn đâu, bởi vậy em khỏi lo nhé.

Onew cười nói rồi kéo cả bọn đi, JongHyun cũng về, nhưng khi vừa bước đến cửa, anh quay lại, cúi mặt nói nhỏ vào tai nó.

- Lần sau đừng uống rượu ở chỗ nào ko có anh đấy!

Mặt nó chuyển sang đỏ ửng vì hành động vừa rồi của anh. Mỉm cười xoa đầu nó, anh chào tạm biệt Ji Shin rồi bỏ về… Quay về phòng mỉnh, nằm xuống giường, đặt tay lên ngực, con bé cảm nhận rõ nhịp tim mình đang dập liên hồi, rất nhanh. Như vậy là sao chứ, nhớ lại hành động buổi sang của anh đối với nó. Chốc mặt lại ửng hồng. Thật bó tay với mình mà, chẳng hiểu nỗi cảm giác của mình giành cho anh là như thế nào, gõ nhẹ vào đầu cố chấn tỉnh lại, dù thế nào đi chăng nữa anh vẫn là 1 tên đại hách dịch. Ko được làm mọi việc như ý muốn của anh, phải cứng rắn mới được… Sáng sớm mà Key, MinHo và JongHyun đã đến nhà nó. Đơn giản bởi đang ngủ ngon lành ở nhà bị Ji Yoen gọi điện kêu đến, vậy là 3 thằng ngồi 1 đống ở phòng khách, mắt cứ đảo qua đảo lại nhìn tứ phía quanh căn nhà. Đây ko phải lần đầu tiên mấy anh đến nhà của con bé mà đã rất nhiều lần là đằng khác, thế nên, họ đã quá quen với sự sạch sẽ ở đây. Làm gì có việc cho mấy anh làm chứ, vậy mà cũng bắt qua. Chợt Key lên tiếng.

- Này, nhà em có gì để làm đâu? Kêu mấy anh đến đây làm gì?
- Có việc mới kêu chứ, ko có em kêu chi!

Ji Yoen đốp chát lại liền, đúng là nó mà, chẳng thể nào lầm được. Ngoài nó ra còn ai có thái độ như vậy với SHINee chứ. Thật đặc biệt, nhưng cũng nhờ chính cá tính đó mà SHINee mới quý trọng nó. MinHo lại hỏi.

- Chuyện gì? Em nói đi.
- À, chuyện là… quán coffe em đang làm á, tính làm kỷ niệm 5 năm thành lập quán nên… nhờ tụi này đến giúp vui chứ gì.
Con bé đang nói nữa chừng Key nhảy vào chặn họng. Tay thì gãi đầu, miệng thì cười khì khì, mắt híp vào, má phòng lên hơi ửng, nhìn yêu không tả nổi. Nhưng đã quá quenvới gương mặt lúc nào cũng đáng yêu như vậy rồi, nên mấy oppa nhà ta cũng đỡ rung động. Ngoại trừ 1 người, khỏi nói chắc ai cũng biết. Jonghyun nhoẻn miệng cười, mặt thì nhìn điểu kinh khủng. Ji Yoen hơi rợn người vì cái nhìn đó của anh.

- Này, anh nhìn gì ghê dạ? đâu phải lần đầu tiên thấy tôi.

Ji Yoen khó chịu lên tiếng, 2 tên kia quay sang nhìn anh, anh vẫn vậy, vẫn cười tươi như ngói.

- Ờ thì thích là nhìn, mắt của anh mà. Em đâu có quyền cấm.
- Có đó! Hiện, tôi là chủ của anh. Nên tôi nói anh phải nghe_con bé lên giọng.
- À, về cái đó à. Chỉ nói là anh làm ô sin thôi, chứ có nói gì đến việc riêng tư của anh đâu_JongHyun cãi lí.
- Nhưng mà, cũng có nói gì đến việc anh được cãi lời tôi đâu_con bé vẫn cứng giọng.
- À… ờ…

JongHyun bó tay rồi, phải thật là không cãi nỗi nó mà, thôi đành chào thua vậy. Đắc chí vì mình giành được phần thắng, con bé tỏ vẻ vui lắm. Nhìn nó như vậy anh cũng vui theo. Key và MinHo nhìn 2 người họ cũng lắc đầu hết ý kiến. Cái cặp đôi kì lạ này đúng thật rất cứng đầu. Tuy chưa thừa nhận tình cảm với nhau nhưng… nhìn 2 người họ ai lại chẳng nghĩ đây là 1 couple chứ!

- Vậy chứ khi nào mới đến làm việc?_MinHo lại hỏi.
- À! Về chuyện đó để em hỏi KyuHyun lại, chứ em cũng ko rõ_Ji Yoen trả lời.

Vừa nghe nó nhắc đến tên của con trai là anh tỏ thái độ khác ngay lập tức. Nhìn mặt khó chịu thấy rõ. Hậm hực anh lên tiếng.

- Sao chứ? Chỗ em làm mà đi hỏi tên đó là sao?
- Thì quán của anh ấy mà, đâu phải của tôi_Ji Yoen trả lời.
- Thế thì để tên đó tự tìm, em giúp chi?_nghe kiểu nói chuyện của anh cũng đủ biết là đang ghen rồi. Con bé đành nhẹ nhàng lại vậy.
- Thì tôi cũng là nhân viên ở đó mà, giúp anh ấy có sao đâu.
- Có sao ko? Em là nhân viên chứ đâu phải quản lý đâu mà quan tâm đến việc đó chứ_ JongHyun khó chịu.
- Thì cũng là nhân viên nên tôi phải quan tâm, với lại đây là quán của KyuHyun bạn trai của So Eun bạn của tôi mờ_nó nhìn anh với ánh mắt iu không tả nổi, thật hết biết mà, khó chịu cho đến đâu thì anh cũng hok nỡ cho nó năn nỉ nhiều.
- Ừ, vậy tụi này sẽ đến.

JongHyun quay mặt sang hướng khác để tránh cho con bé không thấy vẻ mặt anh hiện giờ, đỏ không chỗ chê. Con bé hí hửng, nhìn nó mà cả 3 chỉ biết cười vì cái tính trẻ con mà cũng không kém phần ngang bướng đã vậy lại chẳng bao giờ tỏ ra mình là 1 người hoàn hảo trước mặt các anh. Bởi vậy mới bảo con bé đặc biệt.

- Thôi, hết chuyện rồi mấy anh về đi, có gì em sẽ gọi sau. Không làm phiền mấy anh nữa, dù sao em cũng phải làm thức ăn. Tí nữa JiShin dậy mà không có gì bỏ vào bụng, nó lại ăn vạ nữa thì mệt_con bé vừa nói vừa cười.
- Nấu á? Tụi này làm cho, dù sao thì mấy anh cũng phải làm ô sin cho em 1 tháng mà, để mấy anh làm được rồi_Key phát biểu.
- Mấy anh nấu á? Có được ko đó?_con bé nhìn đầy nghi ngờ.
- Được sao ko, khi dễ hoài ta_Minho cũng ý kiến.
- Thôi ko được đâu, mấy anh làm em hok yên tâm_nó lại phản bác ý kiến.
- Đã nói là làm được mà, không cãi nữa!_Key lại nói tiếp.
- Vậy nấu thử đi. Mà, đừng có làm hư đó nha.

Nó vừa dứt câu là 2 thằng đã đi vào trong bếp "trổ tài”. JongHyun thì chẳng nhút nhít, ngồi lì ở đó nhìn chằm chằm vào con bé. Anh nhìn thì nó tránh, không khí trở nên ngột ngạc khó chịu. Chợt anh lên tiếng.

- Ji Yoen, chẳng phải hôm qua anh đã thừa nhận tình cảm dành cho em rồi sao? Nhưng còn câu trả lời? Đến bây giờ anh vẫn chưa nhận được.

Anh nói làm con bé giật mình, nhịp tim đập ngày một nhanh, không gian im lặng giúp anh có thể nghe được nhịp đập 1 cách dễ dàng. Mặt con bé cũng vậy, càng lúc càng đỏ hơn. Ừ thì nó cũng thix anh đấy, nhưng… nó không đủ dũng cảm của nó. Mặc dù đối phương đã thừa nhận, nhưng… nó vẫn không dám nói. Vẫn không dám mở miệng thốt lên được từ SARANG HAE dù chỉ 1 lần…

Nhìn nét mặc của con bé, anh cũng không muốn làm khó nó. Có lẽ nó vẫn chưa xác định được tình cảm của mình. Nhưng dù sao, wan hệ giữa anh với nó cũng đã đỡ hơn rất nhiều. Như vậy… với anh cũng quá đủ rồi. Anh iu nó, chỉ cần nó biết như thế là được, anh không wan tâm nó có iu anh hay không, nhưng cái chính ở đây chính là tình cảm của anh đối với nó sẽ mãi không bao giờ tan và luôn là như thế.

Cả 2 đều im lặng, chốc chốc lại bắt gặp ánh mắt của đối phương lén nhìn nhau. Ji Yoen lên tiếng phá tan cái không gian ngột ngạt này.

- 2 người họ ở trong đó có ổn không vậy? mà, họ có thật sự biết nấu ăn ko?
- Chắc nãy giờ cũng được 10 phút rồi, chờ 5 giây nữa đi.

Anh vừa nói vừa nhìn đồng hồ. con bé cũng im lặng, kim đồng hồ chỉ đến giây thứ 5, có mùi gì đó khét khét từ trong nhà bếp xuất hiện. Hoảng hốt con bé chạy vào trong, anh thì cứ thản nhiên như không có gì xảy ra. Đúng thật là không tin nỗi mà, mới lúc nãy, cái nhà bếp còn rất gọn gàng, vậy mà giờ, bùm 1 cái, trở thành bãi chiến trường của Key và MinHo. Nhìn 2 người họ, không biết nên cười hay nên khóc đây. Cười như mếu, cả 2 thằng chỉ biết gãi đầu cười trừ.

- Thôi cho mấy anh xin lỗi nhá, tại lỡ_Minho nói.
- Để lát chừng nào Ji Shin dậy mấy anh đưa nó đi mua đồ ăn, thôi đừng giận mấy anh nhá_Key tiếp lời.
- Đã bảo là không được rồi mà, cãi lắm.

Con bé vừa nói vừa cằn nhằn. Lỗi của 2 anh mà, thôi thì đành vậy, ai kêu ham hố chứ. Không biết làm mà cứ thix làm, lần nào vào bếp cũng vậy. Đang loay hoay dọn đống hồ trông bếp thì Ji Shin cũng xuất hiện, thằng nhỏ nhìn cái 3 đứa như người vô hồn. 2 thằng thì đứng như kẻ phạm tội, còn Ji Yoen thì như người bắt trộm. Đúng là bó tay mà. Mũi nhóc bắt đầu khịt qua khịt lại. Cảm thấy mùi khét, cậu nhìn món mì lạnh khét nghẹt trên chảo mà đau lòng. Rột… rột… bụng nhóc lại biểu tình nữa rồi. Key và MinHo nhìn Shin ngạc nhiên. Không ngờ cái dạ dày của nhóc lại biểu tình dữ dội vậy. Ji Yoen quay sang nhìn thằng em tội nghiệp. Thấy mắt của Shin long lên là con bé đủ hiểu rồi đó.

- À, đồ ăn của em… thấy rồi đó, thôi để lát chị dẫn ra ngoài ăn. Đừng có mà nhìn chị với ánh mắt như vậy, chị ngán lắm rồi.

Tuy chả hiểu sao Ji Yoen lại nói như vậy với thằng nhóc, nhưng khi nhìn cặp mắt đang long lanh nước mắt của Shin, Key và MinHo nhìn mặt nhau, cả 2 cùng cười. Mặt gian kinh khủng.

- Thôi, em ở lại dọn dẹp đi nhé, anh với Key dẫn thằng nhóc đi ăn rồi cho nó ở với bọn anh luôn nhé, snag1 mai anh trả_MinHo nói.
- Được rồi, mấy anh đi đi_con bé nói rồi bắt tay vào việc quét dọn.

Được phép của con bé, 3 tên đó lập tức giọt ra khỏi nhà. "Haxx, cái gì mà dẫn đi đến ngày mai đưa về chứ. Chốn đi chứ gì. Bài cho đã rồi bắt mình dọn, thật là điên mà. Giờ mấy người đó đi rồi, chỉ còn lại mình với… JONGHYUN!” vừa làm con bé vừa nghĩ. Chợt mặt nó dần đỏ lên, tim lại đập rất nhanh, đặt tay trước ngực, nó cảm nhận được nhịp tim bây giờ…

Bởi nãy giờ lo làm nên con bé không biết rằng, có 1 người đang dõi theo nó từ lúc mấy người kia đi đ

Tag:

Truyện,teen,Bad,Boy,Full

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4296 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 636