watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 10 - Truyện teen,Bad Boy Full
Home >
Tìm kiếm

Truyện teen,Bad Boy Full

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
13/07/25 - 02:57

n trển rơi xuống. Rồi nhóc im bặt, làm mặt hình sự để trở về trạng thái ban đầu.

- Nếu không có thì đâu cần la vậy. Mà… 2 anh chị có dấu em cũng không nổi đâu. Bây giờ còn rất sớm, bình thường em nhớ anh đâu có đến sớm như vậy!_Shin phân trần.
- Thì… hôm nào rảnh anh đến sớm, có thế cũng không biết_anh cãi lại.
- Thế à? Vậy bộ quần áo trên người anh, và kiss mark trên cổ chị 2 cũng đủ để lên án 2 người rồi á!_nhóc lại đưa ra những chứng cứ rất "xuất sắc”.
- Ơ… à… anh…_Jjong nhà ta ú ớ như gà mắc tóc.
- Hờ hờ, luật sư kiêm trinh thám tương lai mà đùa hoài. 2 anh chị có làm gì thì em cũng biết hết á. Bởi thế khỏi che dấu đi. Có che cũng lộ à_Shin cười ha hả.

Con bé với anh mặt đỏ gắt. Thật sự là… thằng nhóc quá khủng. Cả những chuyện con nít không nên biết mà Shin cũng không chừa. Bởi thế, có dấu cũng không được. 2 người nhìn mặt nhau rồi cười hỳ hỳ.

- Nếu đúng là thế thì em sẽ làm gì nào?_anh hỏi.
- Chắc em sẽ đi kể lại với 4 oppa kia kà kà_Shin vênh mặt.
- Thế à? Vậy em dọn qua ở với 4 oppa kia luôn nhá_Ji Yeon lên tiếng.
- Vậy cũng ổn hehe_Shin lại nói.
- Với lại, chắc món trứng cuộn hôm nay chị làm không dành cho em được rồi_Ji Yeon nói với vẻ tiếc nuối.

Nghe tới trứng cuộn mắt nhóc sáng lóe lên. Biến sắc! vâng em nhỏ của chúng ta đang biến sắc. Từ vẻ mặc rất ư là "láo toét” chuyển sang "mếu máo” như em nó đang chuẩn bị nhận lỗi.

- Chị 2222! Anh JongHyunnn! Em… sao dám làm gì 2 anh chị, em con nít con nôi mà, nhỏ xíu xìu xiu như con rêu xào xả ớt. Nên… em còn non, bỏ qua cho em nhoa!!!_Shin chớp chớp mắt trông hài kinh khủng.
- Ờ… ai mới nãy còn nói ở với 4 người kia ổn hơn vậy ta?_Ji Yeon nói mà mắt cứ đảo lên đã xuống, đảo qua đảo lại, môi thì đang mím chặt.
- Em lỡ dại mà…_Shin lại chuẩn bị mè nheo.
- Rồi rồi, làm ơn đừng có long long nước mắt, chị sợ lắm!_con bé nhíu mày nhìn thằng em.
- Kaka vậy chứ mới được!_Shin cười híp mắt. Nhìn 2 chị em nó, anh cũng cười theo. Phải nói sao ta? Thật sự là… anh đã quá iu 2 chị em nó rồi…

Sau khi cùng ăn sáng với Ji Yeon và Ji Shin, anh cũng về nhà. Trước khi ra xe, anh còn hôn lên má con bé 1 cái khiến mặt nó đỏ bừng. Tách! Phía xa có 1 người đang cười vì những hành động của họ.

- Rồi sẽ có chuyện vui…Đã 2 tuần kể từ ngày Joon đánh anh tại nhà con bé. Không hiểu sao, tự dưng con bé thấy mình có lỗi. Cảm thấy bứt rứt trong người. Có lẽ, lúc đó con bé đã quá đáng khi nạt cậu như vậy. Nhưng… cũng tại vì Joon đánh anh đến trặc vai. Con bé vì lo cho anh nên mới như vậy. Chắc chắn là con bé không đúng khi hành xử như vậy.

2 tuần nay, con bé không hề thấy mặc cậu. Chắc cậu giận nó lắm, đang đứng ngồi không yên thì 1 bàn tay đặt lên vai nó.

- Làm gì mà cứ đi qua đi lại hoài thế, tao nhức đầu lắm rồi đấy!_So Eun nhăn mặt nói.
- Không có gì!_con bé nói rồi ngồi xuống ghế. – "JoJo neon ani, irido chagaun Heart! Baby Baby wae ganni, ulda jichyeo kkaeneun kkum” Bất chợt chuông điện thoại con bé reo lên.
- Ji Yeon nghe!
- "Cô là Park Ji Yeon đúng không?”_giọng 1 người con gái ở đầu dây bên kia.
- Phải, tôi là Ji Yeon, có chuyện gì à?_con bé dò hỏi.
- "Cô có phải là bạn của Lee Joon không?”_cô gái kia lại nói.
- Vâng! Có chuyện gì à?
- "Anh ta hiện đang nằm bệnh viện”
- Sao chứ? Tại anh anh ấy lại ở đó?_con bé hốt hoảng.
- "Cậu ta uống rượu say nên đâm vào xe tôi và hiện giờ đang ở bệnh viện. Người thân của cậu ta thì đang ở nước ngoài chưa hay tin gì. Giờ tôi không biết phải gọi ai khác ngoài cô”
- Vâng! Tôi sẽ tới ngay, giờ anh ấy đang ở đâu?_con bé lo lắng.
- "Cô cứ ra đợi ở trước quán coffe Seoul đi, tôi sẽ đến đón cô”
- Vậy tôi sẽ đợi!_con bé nói rồi dập máy. Nãy giờ nghe con bạn nói chuyện mà vẻ mặt rất hốt hoảng, So Eun tò mò.
- Có chuyện gì à?
- Um, giờ gấp lắm, tí nữa nói sau!

Con bé nói rồi với lấy túi sách chạy ra ngoài. 1 lát sau, có 1 chiếc xe dừng lại trước đó. Cô gái ở trong xe đi ra.

- Cô là Ji Yeon phải không?_cô ta hỏi.
- Phải! cô là người khi nãy gọi tôi?_con bé tỏ vẻ nghi hoặc.
- Đúng đấy!_cô ta cười, rồi bỗng nhiên có gì đó đưa lên miệng con bé và… mọi thứ điều tối đen như mực…

Tiếng nhạc dồn dập, ánh đèn nhấp nháy. Vũ trường, nơi dành cho những kẻ muốn quên đi cuộc sống bên ngoài. Ở 1 góc, có 1 người con trai đang cuốn mình cùng những chai rượu volka. Phải! đấy chính là Lee Joon. Gần 2 tuần nay, hôm nào cậu cũng đến bar. Đơn giản vì cậu đang có chuyện buồn. Không hiểu nỗi, cảm giác này gọi là gì, nó cứ nhoi nhói trong tim cậu. Đó là yêu sao? Yêu mà không được đối phương đón nhận tình cảm. Quả thực, đó cứ như là 1 sự trả giá, 1 hình phạt nặng nề nhất từ trước đến nay mà Joon nhận được.

Đã biết bao lần, cậu chơi đùa với tình cảm của bao cô gái. Cậu đã làm người khác tan nát, đau khổ như thế nào. Giờ cậu lại phải nhận lấy nó. Vậy mà đấy! cậu đã từng nghĩ sẽ tạo ra 1 trò chơi mới và tất nhiên, thường thì trong những cuộc chơi, cậu sẽ luôn là người chiến thắng. Nhưng trong trò chơi này… người thua cuộc… lại là cậu.

Đang đắm mình trong tiếng nhạc, rượu và những suy nghĩ. Cậu nhận được 1 tin nhắn.

" Đến gặp tôi gắp, có chuyện cần nhờ cậu đây!
Nếu cậu không đến, có lẽ người quan trọng nhất đối với cậu sẽ bị đau đấy! Vẫn ở chỗ cũ, tôi sẽ đợi!”

Dòng chữ hiện trên màn hình làm sắc mặt cậu trở nên khác hẳn đi. "Không phải lại là Ji Yeon chứ?” cậu nhíu mày rồi đặt tiền lên bàn mà đi thẳng đến chỗ hẹn…

Mùi tanh của cá và mùi sét của biển đang đua nhau phì phà vào bến InCheon. Trời cũng đã tối, mọi người cũng gần về hết nên mọi việc xảy ra bên trong nhà kho cũng chẳng mấy ai quan tâm đến.

"Ưm… đây là đâu vậy?” Con bé khẽ nghĩ khi vừa mở mắt. Giật mình khi phát hiện ra tình trạng hiện giờ của bản thân. Nó đang ngồi trên ghế bị cột chặt với 1 cây cột, 2 tay bắt chéo xuống phía sau mà khóa dính với thành ghế, miệng thì bị 1 miếng dán to tướng bịt lại. Cố gắng nhìn trong màn đêm, con bé mong sẽ tìm được 1 ai đó cứu mình. Rồi vài bóng người xuất hiện, nhịp tim con bé đập thình thịch nhưng rồi chợt cảm giác lo sợ ùa đến khi nó trông thấy người con gái hồi nãy và đi cùng là vài tên lưu manh. Bước đến trước mặt con bé, cô ta tỏ ra thích thú. Tháo miếng dán trên mặt nó, cô nhìn trân trân vào vẻ mặt sợ hãi của con bé. Mặc dù đang sợ nhưng con bé vẫn cố lấy lại bình tĩnh.

- Cô… tại sao lại bắt tôi?_Ji Yeon hỏi.
- Tại sao à? Mày quên nhanh thật đấy!_cô ả nhếch mép.
- Quên?_con bé nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu.
- Thế thì để tao nhắc lại, chính mày mà tao bị hắn ta tán đấy!_ả tức giận quát. Dần rồi con bé cũng nhớ man mát gương mặt ấy đã gặp ở đâu, bất chợt, 1 nụ cười khinh khỉnh xuất hiện trên môi nó.
- Ra cô chính là kẻ trơ trẽn lần trước xuất hiện ở nhà JongHyun à?_con bé nói với giọng điệu giễu cợt.
- Mày… con nhóc láo toát! Chát!!!_ả tức giận giáng thẳng vào mặt nó 1 bạt tay.

Cứ nghĩ là con bé sẽ khóc lóc sợ hãi, nhưng mọi điều lại trái ngược với suy nghĩ cú cô ta. Nó không hề lộ 1 chút nào gọi là sợ sệt, nước mắt càng không. Chỉ vọn vẹn 1 nụ cười kinh tởm trên gương mặt vô cảm ấy.

- Cho dù tôi có láo thì cũng không bằng cô đâu nhỉ? Đúng là thứ trơ trẽn. Chỉ dám hành động sau lưng, nếu cô hay thì hãy đến tìm thẳng tôi mà đế nói chuyện. Có cần giở trò bỉ ổi này không?_Con bé lại cương cổ nói.

Cô ta nắm chặt tay lại và nghiến răng để ngăn không cho cơn giận bùng phát làm hỏng việc. Mấy tên đi theo cô ta nhìn con bé với vẻ ham muốn khiến bất giác nó lại rùng mình với ánh mắt của bọn chúng.

- Con nhóc đấy trong có vẻ cũng được đấy! Hay là để bọn tôi xử nó giúp cô?_1 tên trong đám đấy lên tiếng. Tự dưng toàn thân con bé lạnh ngắt và toát mồ hôi hột khi nghe tên đó nói.
- Không cần đâu, tôi không muốn hỏng chuyện. Lát nữa mới đến lúc tôi cần các anh, còn bây giờ thì vẫn chưa đến lúc!_cô ả nói với vẻ mặt lạnh lùng. Con bé thở phào nhẹ nhõm.
- Hừm, bây giờ tôi chưa thể ra tay được, vì cô vẫn là "miếng mồi ngon” của tôi!_ả bước đến, vỗ nhẹ lên má con bé và dán lại miếng băng lên miệng con bé để tránh nó phát ra tiếng kêu.

Xong việc, cả bọn đi ra, chừng vài phút sau, ở bên ngoài phát ra vài tiếng nói, hình như có ai đó đang lớn tiếng với nhau, 1 giọng nói khá quen thuộc vang lên. Rồi cửa nhà kho mở toanh ra, Lee Joon bước vào. Con bé mừng rỡ khi thấy cậu. Chân mày cậu nhíu lại khi nhìn thấy trạng thái của con bé bây giờ. Tháo miếng băng keo trên mặt con bé, cậu quay lại nhìn cô ta với sự tức giận.

- Cô tính làm cái trò gì vậy?_Joon quát.
- Chẳng gì cả, tôi thấy việc tôi nhờ cậu chắc không thành nên… tôi tự giải quyết!_ả thản nhiên nói.
- Cô giải quyết như thế đấy à?_cậu gằn giọng.
- Cậu tỏ thái độ gì vậy? Tiền tôi cũng đã chuyển vào tài khoản cậu. Thế mà việc cậu chưa là xong mà lại có tình cảm với cô ta tôi không nói gì là may lắm rồi đấy!_cô ta vừa nói vừa trỏ ngón tay vào ngực cậu. Hất tay ả xuống, cậu quay mặt đi hướng khác.

Nghe cuộc nói chuyện với cả 2, con bé lờ mờ nhận ra được, thì ra Joon tiếp cận với nó là vì số tiền ma cô ta nói. Chợt tim con bé thắt lại, thế mà nó đã lo cho cậu đấy! Nó cứ nghĩ là cậu thích nó từ sự xuất phát của con tim. Ấy mà không, cậu chỉ giả vờ để nó và JongHyun cãi cọ. Nước mắt nó lăn dài 2 bờ má. Cô ta bước đến gần con bé và nhét chiếc chìa khóa vào trong lớp áo.

- Nếu muốn đưa cô ta đi thì cậu hãy lấy chiếc chìa khóa trong đó mà mở!_ả nói rồi bỏ đi.

Cậu chờ cô ta đi hẳn rồi mới quay lại nhìn con bé. Gương mặt ướt nhèo vì nước mắt cùa nó đập vào mắt cậu. Tim cậu chợt nhói lên từng cơn. Khẽ đưa tay lên má con bé đế quẹt những giọt nước mắt, nó quay mặt sang hướng khác để tránh anh chạm vào.

- Ra… tất cả những gì anh làm là vì tiền… thế mà tôi đã nghĩ… anh là 1 người tốt… Cách đây vài giờ trước… tôi còn lo cho anh… Nhưng giờ… anh làm ơn đi đi! tôi không muốn… thấy mặt anh nữa!_con bé nói trong tiếng nghẹn cùng với những giọt nước mắt.

Joon đứng như trời trồng. Lại 1 lần nữa con bé nói anh hãy đi đi, tim anh lại bị tổn thương bởi 1 người con gái. Phải đấy! cậu sai, cậu đã vì tiền mà làm nó bị tổn thương. Nhưng nó đâu biết được, bây giờ, cậu thực sự đã có tình cảm với nó. Cậu thích nó? Đúng đấy! nhưng cậu không thể nói được. Đơn giản cậu là người đến sau, dù cậu có làm gì đi nữa thì nó cũng sẽ không thể đến với cậu, vì trong nó đã có sự hiện diện của 1 thằng con trai khác. Và người đó chính là JongHyun.

- Anh xin lỗi_Joon cúi đầu nói.
- Xin lỗi thì được cái gì chứ?_con bé ngước lên nhìn cậu.
- Chuyện không như em nghĩ đâu! Lần đầu tiên anh giúp em thật sự là không vì tiền_cậu cố gắng nói.
- Thế thì những lời cô ta nói là gì? và anh có quan hệ gì với cô ta?_những lời được con bé nói ra cứ như những mũi kim đâu sau vào tim cậu.
- Anh…_Joon không biết bây giờ nên nói gì đây, anh nhìn nó với vẻ mặt đau khổ. Môi nó cười nhạt.
- Những chuyện này anh sẽ nói sau, giờ điều cần làm đầu tiên là anh cần phải đưa em ra khỏi đây_cậu lại nói tiếp.
- Tôi không cần anh giúp_anh con bé lạnh lùng nói.
- Em có cần hay không thì anh vẫn phải đưa em đi!

nói rồi cậu bước đến chỗ con bé mà lòng tay vào trong áo để tìm chiếc chìa khóa. Ngay lúc đó, cửa nhà kho lại được mở, người xuất hiện lần này là… JongHyun. Nhìn cảnh tượng bây giờ, cơn nóng lại được bộc phát trong anh. Ji Yeon bị cột trên ghế, nước mắt còn đọng trên mí. Joon thì quỵ gối trước mặt, 1 tay thì mất húp trong chiếc áo của nó. Bước nhanh đến chỗ 2 người, JongHyun nắm cố áo cậu lôi và… Bốp!! Anh đấm vào mặt Joon 1 cái thật mạnh. Vì bị đánh bất ngờ lại không kịp chuẩn bị nên cậu té văng xuống mặt đất.

- Thằng khốn!!! mày lại giở trò gì vậy?_JongHyun mắng rồi lại lôi cổ cậu lên
- Tôi chẳng làm gì cả, cậu nên bỏ tôi ra đấy!_Joon tỏ vẻ khó chịu.
- Mày làm vậy mà còn nói không à?_anh thực sự tất giận.
- Tôi đã nói là không, tôi không thích đôi co với cậu!_Joon hất tay anh ra. Nhìn cảnh 2 người cãi lộn, con bé lại sợ anh sẽ xảy ra chuyện.
- 2 người thôi đi!_con bé hét lên. Anh quay lại nhìn con bé rồi buông ra. Anh sợ nó lại phải khóc vì anh. Chờ anh bình tỉnh lại, con bé lại lên tiếng.
- Mọi chuyện không như anh nghĩ đâu, thật ra em bị người ta đưa đến đây. Anh ấy đến cứu em.
- Cứu mà đưa tay vào trong áo để làm gì chứ?_JongHyun vẫn chưa hết giận.
- Để lấy cái này!

Joon cầm chiếc chìa khóa đưa lên. Đến bây giờ thì anh đã hiểu tại sao cậu lại phải làm như vậy. Nhưng… tại sao người bắt con bé đến đây làm như vậy đển được gì chứ? Chẳng lẽ người đó muốn anh ghen? Nhưng mà để làm gì? Hàng ngàn dấu chấm hỏi lại được xuất hiện trong đầu anh. Bất chợt một đám người xuất hiện bao quanh lấy cả 3…Cách đấy không xa có 1 người đang nhếch mép cười vì những hành động của JongHyun. Tách!

- Thú vị thật! có lẽ nhiêu đấy đã đủ!

Cô gái đó vừa nói vừa nhìn vào máy ảnh của mình xem lại những bức ảnh do chính cô chụp được…

Kéo Ji Yeon sát vào người mình, JongHyun nhìn đám người đó với vẻ giận dữ. Thấy con bé sát với anh như vậy khiến Joon cảm thấy rất khó chịu nhưng… trong trường hợp này, cậu không nên gây sự với anh. Cái chính bây giờ là cần đưa con bé ra khỏi đây.

- Chà chà, 2 anh hùng cơ đấy!_1 tên vừa nói vừa xoa cằm.
- Cũng phải thôi, xinh thế, ai nở bỏ mặt.

tên khác nhìn con bé với vẻ mặt nham nhở. Thấy ánh mắt ti tiện của tên đó, Joon và anh chỉ muốn đến tung cho hắn 1 cú. Nhưng… cả 2 không thế có khoảng cách với con bé, 2 người không muốn con bé sẽ bị gì.

- Không muốn tốn nước bọt với lũ chó, thời gian bọn tao cũng không thừa để chơi đùa với bọn bây, thích thì bước vào đây!_Joon nói kích.
- Mày…! Đánh tụi nó cho tao!!!_thằng cầm đầu tức giận quát.

Ngay lập tức, trận đánh được nổ ra. Bọn chúng cứ nhằm vào JongHyun chứ không phải cậu, điều này thực sự khiến cậu rất thắc mắc. Anh gây thù oán gì với chúng hay sao mà chúng lại cứ đánh anh. Cho dù cậu mới chính là người nói nặng chúng. Lo mãi đánh nhau nên cả 2 đều không đế ý có 1 tên đứng phía sau con bé.

- Tụi bây đứng yên!!! Nếu còn manh động thì con bé này không ổn đâu đấy!!_1 tên hét lên.

Tất cả dừng lại, Joon và anh quay lại nhìn đằng sau. Vẻ mặt cả 2 tái đi khi thấy con bé bị tên vừa hét khi nãy giữ lại, 1 tay thì kề dao sát cổ. Tên đó thấy vẻ mặt của 2 người khi này đã thật sự biến sắc thì hắn cũng nói lỏng tay ra 1 tí.

- Nếu 1 trong 2 người mà đánh trả thì… cổ của cô ta sẽ có 1 đường rạch đấy!_hắn ta nói.
- Vậy, tao không đánh trả thì mày thả con bé đó ra!_Joon nghiến răng nói.
- Được thôi!_hắn ta bình thản nói.
- Tốt nhất… mày… nên giữ lời!_JongHyun vừa nói vừa thở hắt. Trong anh có vẻ đã mệt.
- Tất nhiên!_hắn nói rồi ra hiệu cho bọn đàn em mình đánh Joon và JongHyun.
- Đừng!_con bé hét lên.

Ngay lập tức chúng xông vào đánh anh và cậu không ngừng. Nhìn cảnh cả 2 bị đánh, tim con bé thắt lại. Lúc này, tên giữ con bé cũng nới lỏng tay hơn khi nãy. Cố với lấy chiếc áo khoác trên ghế, con bé vội dùng áo khoác giữ lấy cây dao và… bẻ ngược tay hắn lại. Vì không giữ chặc nên cây dao rạch vào tay hắn. B
<<1 ... 89101112 ... 26>>

Tag:

Truyện,teen,Bad,Boy,Full

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4296 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 639