watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
>
Truyện Teen Cave yêu lính
» Thể loại: Truyện Teen
» Đăng lúc: 21/06/14 20:43:20
» Post by: Trần Luân
» Lượt xem: 1215 Views

, chân khép 45 độ , người nghiêm trang nhìn đẹp lắm chứ không phải như mấy anh áo vàng đứng dạng háng ra chào kiểu chém hoa quả đậu ạ ) :
Em : chào các bạn !
-...
Em nó tròn mắt kiểu như lạ lạ không nhận ra ( dễ thương lắm ạ )
- a ! Anh N , anh mặc quần áo bộ đội nhìn lạ quá !
Em : mời các bạn vào trong uống nước ! Để tôi sách đồ giúp cho.
Em để ý thấy một túi mận to bự , một túi bánh kẹo linh tinh gì đó. Mời các em vào phòng tiếp dân để ghi tên mà em thấy hai thằng lính mới đang gác ngó theo chảy dãi ra , mấy thằng đang lao động dưới tiểu đoàn cạnh cổng ngó lên nhìn như mấy con chuột túi trong dicovery ấy , ngơ ngác vãi ạ. Dáng thế này thì bộ đội chết là đúng cmnr , vào đó em hỏi tên lần lượt , hoá ra em kia tên là Nguyệt Nga ( hoá ra Ngọt Ngẹt là Nguyệt Nga )Rồi em hỏi :
Em : các bạn lên thăm đồng chí tên gì ? Ở đơn vị nào ?
- em lên thăm anh , ở chỗ này - hồn nhiên vãi.
Em : còn hai cô bạn này ?
- em lên thăm bạn của anh.
- em cũng thế.
Em : sao lại bạn anh , mà bạn nào ?
- hai anh đi cùng với anh hai lần trước á , em bảo lên đây chơi với anh rồi hai chị đòi đi theo để gặp hai anh kia.
Định mệnh , tới đây thì em hiểu hết mọi chuyện , như một tay thám tử tài ba , em rút điện thoại triệu tập hai thằng em xuất hiện.
Cave yêu lính - Phần 2
Hai thằng cùng đi vào , hai con bé kia nhận ra ngay , mỗi con tóm tay một thằng , mấy cô chú ngồi đấy cứ tủm tỉm cười , nói thật chứ lúc này em ngại thì ít mà sướng thì nhiều , mặt sáng như trăng rằng , ha oai vô cùng , mấy thằng thanh niên nhìn cũng ghen tị với em. Em gọi điện cho anh L trung đội trưởng :
Em : anh L à ! Thằng T với thằng H có bạn gái lên chơi , em cho chúng nó nghỉ xuống trung đội tiếp bạn anh nhé !
L : bảo mấy thằng lính mới đổi gác sớm cũng được , bảo hai thằng đấy mà đi ra ngoài chơi thì mặc tác phong đấy đủ , trên sư đoàn tí có xe xuống kiểm tra đấy , để ý cổng cẩn thận cho anh. Em : vâng ! - em tắt mấy rồi quay sang " ban phát ân huệ " cho hai thằng em - cho hai thằng mày nghỉ sớm , xuống bảo lính mới lên đổi gác sớm , ra ngoài thì mặc tác phong đầy đủ , chỗ này để anh lo nốt được rồi !
Hai thằng vâng dạ rồi kéo hai con bé kia cũng hai bọc quà xuống phòng của trung đội ngồi chơi rồi lúc sau chúng nó ra ngoài ăn trưa. Em thì không thể bỏ " chốt " được , đã bảo em là một người hết mình vì công việc , hơn nữa lại có gái ở đây càng là động lực để em thể hiện. Lúc đó đến trưa là tầm đông người vào nhất , thế mà một mình em vừa ghi chép , vừa gọi điện , vừa pha chè rót nước nói chuyện phục vụ khách như không biết mệt , vì bên cạnh em có một cô bé " ngon " vô lăng. Em cứ bám theo em từ chỗ này qua chỗ khác , thỉnh thoảng mới nói nhau được một câu , đặc biệt lúc sau có xe của tham mưu trưởng sư đoàn xuống , dừng ngay cổng lúc em đang rót nước , ông ấy xuống xe , em chạy ra chào điều lệnh rồi báo : ( giọng to khoẻ )
Em : báo cáo đồng chí sư đoàn phó sư đoàn trưởng , tôi : N.V.N , trung sĩ , tiểu đội trưởng tiểu đội cảnh vệ trung đoàn... Đang chỉ huy bộ phận cảnh vệ canh gác tại cổng chính , quân số năm đồng chí ! Hết ! ( Em nhớ không biết chính xác chưa )
Tham mưu trưởng : tốt ! Đồng chí tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của mình !
Em : rõ !
Em thề với các bác , lúc đó em mới là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người lúc đó , sĩ diện của em vọt lên mấy phần , ha oai vô bờ bến , không bút mực nào tả nổi , cũng một phần nhờ thế mà hình tượng chú bộ đội trong mắt em ý được củng cố một cách rõ rệt như một tượng đài hùng vĩ không thể lay đổ. Tham mưu trưởng vào kiểm tra nói chuyện mấy câu với người nhà , ai cũng khen em nhiệt tình chu đáo , ông ấy lại thấy em kia cứ đứng sau , chốc lại nói với em một hai câu , rồi tí lại kéo tay , ông mới hỏi em :
- bạn gái cậu lên chơi à ?
Con bé trả lời hộ em luôn :
- vâng ! Nhưng sáng nay anh ý bận quá chú ạ !
- sao không xin nghỉ một buổi ? Bảo người khác lên thay cho , tội nghiệp con bé cứ phải đợi !
-...
- thế cháu ở đâu lên đây ?
- dạ cháu ở HN lên ạ !
Chém gió kinh vô lăng , mà giọng có giống gái HN đếch đâu. Em nói thật , em trai HN gốc bốn năm sáu đời , mà nghe giọng gái HN em éo ưa nổi , chua ngoa lắm ạ. Các chị HN mà đọc thì tha em nha , em nói đùa thật đấy ạ.
- đi hơn trăm cây mà còn phải đợi à ? Thôi cậu nghỉ đi , gọi người khác lên thay đi !
Em : dạ hôm nay trung đội cháu nhiều việc nên thiếu quân số ạ , anh L thì phải quản lý một tổ chốt trên ngã ba Kép , sáng cũng có hai đồng chí có bạn gái lên thăm cháu cũng cho nghỉ rồi , còn lại thì quản tec với trông xe cũng hết người nên cháu phải làm thôi ạ , chiều cháu nghỉ cũng được ạ !
- uh ! Thế cố gắng ! Cháu thông cảm cho bạn !
- vâng ! - con bé có vẻ tiếc vì éo xin cho em nghỉ được.
Ông ấy ra xe đi vào trong trung đoàn , chắc nói gì trong đó mà dạo sau có hôm đi tuần với trung đoàn trưởng , ông ấy cứ khen em. Buổi sáng trôi qua trong niềm tự hào , phấn khích. Đến trưa tầm 12h thì hai thằng kia mò về bảo em :
- anh N dắt bạn ra ngoài ăn đi , bọn em ngồi đây nói chuyện rồi trông cho anh.
Em : các chú đi cả sáng sướng vô lăng , chiều người nhà ra về có phải ghi chép đếch gì đâu ! Thôi ngồi nhìn anh xuống lượn một vòng rồi mới ra ăn.
Con bé lại bám theo em đi xuống dưới , lúc này thì bọn ở nhà đi ăn hết rồi , bên dưới vắng tanh ( bác nào đọc serie Đời lính của em rồi thì biết qua địa hình trung đội bọn em , em cũng tả qua cho bác nào chưa đọc biết , trung đội em như một hòn đảo nhỏ cạnh đường , sát cổng chính , hai mặt đằng sau là con suối vòng quanh , phía trước là hai cái ao cá , giữa hai ao cá là lỗi lên xuống dài tầm hai chục mét , hai bên bờ ao là hành cây keo xanh rì , cảnh vật nên thơ chữ tình ) , em dắt em nó ra ngồi bàn nước cạnh bờ suối :
Em : từ sáng giờ mới được nghỉ đây !
- tại anh ham việc quá nên mới thế , em lên thăm mà anh cứ dửng dưng thế ! - mặt nó xị lại.
Em : anh bảo chủ nhật anh bận lắm mà cứ muốn lên cơ.
- à ! Chỗ anh ngủ đâu , cho em xem đi , em muốn nhìn chăn của bộ đội lắm - mắt chớp chớp.
Em : thì đi , xấu cấm chê đấy.
Em ở trên này có phòng riêng hẳn hoi , đúng ra thì đấy là phòng của trung đội phó , nhưng bọn em không có biên chế nên cứ tiểu đội trưởng cũ là ngủ bên đó , phòng hình vuông , đủ xếp hai cái giường tầng đấy , có hai cửa sổ , một cửa phía trước , một cửa hướng ra suối , bên trong nội thất đơn giản lắm , có cái giường gỗ đơn , cái bàn làm việc đặt cạnh cửa ra vào chỗ có cái cửa số hướng ra phía trước , một cái ghế tựa bằng gỗ để ngồi " làm việc " trên bàn có vài quyển sổ bìa cứng , dùng để cắt gác , tính phụ cấp , ghi chép linh tinh , phòng em mỗi ngày quét hai lần , chăn chiếu thì em ăn ở cực kỳ gọn sạch nên chuẩn đét luôn , ba lô thì có một quyển Thuỷ Hử cả bộ Tam quốc ba cuốn nên nó vuông lắm ạ ! Em nó nhìn một vòng mà mắt long lanh , nó ngồi xuống sờ sờ , rồi cúi xuống dí đầu vào cái chăn nhìn hài lắm ạ. May mà cứ thứ sáu là em cho bọn nó giặt hết chăn chiếu đề phòng thứ bẩy chủ nhật người nhà lên chơi ngửi cho thơm , em nó mà lên tầm thứ tư thôi , thứ ba hành quên về mồ hôi như tắm , lại mệt quá lăn ra ngủ luôn thì hôm sau cái chăn nó chua như dấm. Nhìn con bé như chú cún con đang thăm dò nơi ở mới :
- phòng anh sạch mà chăn chiếu cũng thơm tho thế , bộ đội ai cũng sạch như vậy hả anh ?
Em : uh ! Ai cũng sạch hết - em nói câu này ngượng mồm vô lăng , em thề chứ hồi đấy hai bên bẹn em nó thâm thâm do ghẻ với hắc lào để lại , bây giờ thì lại đẹp rồi ạ ! Chị em đàn bà con gái có nhu cầu thì em cho xem ngay.
- thế bây giờ anh nhớ em là ai rồi chứ ?
Em : à ! Uh , cũng nhơ nhớ !
- điêu , cả hai lần anh đều say rượu , nằm im một chỗ cho em " thịt " nhớ quái nào được.
Em : anh có làm gì đâu !
- cho anh chết , ai bảo say , em phải lấy khăn ấm lau mặt mũi cho anh , lần đầu anh còn nôn ra để em dọn. Cả hai lần em đều phải bóp đầu cho anh đấy.
Em : thế à ? Anh có nhớ gì đâu.
- rồi sau này từ từ em nói cho.
Em : tiếc nhỉ ! Anh hối hận quá , ước gì cho thời gian trở lại ... Ước gì ...
- trở lại thì làm gì ?
Hỏi ngu vãi. Em giả vờ gãi đầu :
Em : thì...
- thì làm gì ? - nó đứng đậy hỏi dồn , lúc này em đứng tựa cửa.
Em tiến một bước , cúi xuống thật nhanh hôn vào má em nó một cái.
-... - em nó không nói gì , đứng hình hai giây , rồi nó đưa hai tay lên choàng qua cổ em kéo xuống...
Sau hôm đấy trở đi , có lẽ em và cô bé có một sợi dây gắn kết với nhau , xung quanh em bọn em nó bảo :
- cave mà anh ! Chơi bời thôi chứ yêu đương gì.
- bọn đấy chăn tiền anh chứ yêu quái gì !
- cứ cẩn thận vẫn hơn anh ạ.
Quả thật là em không phải thánh nhân , không phải đường ba lạng mà không chó chút tạp niệm gì trong đầu , em cũng chỉ là một người trần mắt thịt , có thể mồm nói ra bao dung , triết lý , em từng nói chuyện cảm hoá , giáo dục cho rất nhiều quân nhân vi phạm , trong mắt anh em chiến sĩ thì em gần như là một hình mẫu lý tưởng về cách sống , cách làm việc. Nhưng lúc này đây em lại cảm thấy rối tung lên , trong đầu lúc nào cũng có hai luồng suy nghĩ chia ra hai bên sọ , xây dựng chiến hào rồi quay qua ném đá chửi bới nhau ỏm tỏi. Nên hay không nên , yêu hay không yêu , rối lắm các bác ạ , các bác cứ thử tưởng tượng người yêu các bác ngủ với thằng khác là biết một phần cảm giác của em lúc này. Chỉ một phần thôi , vì đối với em lúc đó , em định sẽ yêu một cô " gái " theo cả hai nghĩa , mỗi đêm bao nhiêu " phát " cứ nghĩ tới đó thôi là em lại thấy rối bời , bỏ đi thì không đành , mà dấn thân vào thì em sợ không kiềm chế nổi cơn ghen ( tính em hay ghen mà ích kỷ nữa ). Bọn em gọi điện nói chuyện với nhau gần như cả ngày , bất cứ lúc nào hai đứa rảnh , buôn đủ thứ chuyện trên trời dưới đất , em cũng hiểu thêm nhiều về cái nghề của em , lý do em phải làm thì cũng như bao người con gái khác , hoàn cảnh gia đình , đại loại là em quê ở Yên Bái , khoe em là nhà ở một thị trấn ( em quên tên ) ở chỗ đó có đổi thông , đàn dê chạy trên đồi thông , có cả nhà sàn và thịt trâu gác bếp , gia đình theo diện di dân , quê gốc ở Hưng Yên , nhà em còn bà chị và hai đứa em một trai một gái bên dưới nữa , gia đình nghèo , cái ông chủ nhà nghỉ N.A và mấy nhà nghĩ nữa trên địa bàn Bắc Giang , Hà Nội lên đó nhận các em gái xinh sắn bảo xuống HN làm cho ông ấy , làm công nhân may ạ . Rồi trên đường đi ông ấy mới nói thẳng với các em ý là đi đâu làm gì , ai muốn về thì ông ấy cho tiền quay lại , nhưng tới nước này rồi thì em ý cũng không muốn về nữa , liều đi làm , vì nhà cũng khó khăn , hơn nữa em ấy cũng muốn có tiền giúp gia đình nên cố theo đến cùng , ông ấy cũng thương cô bé nên cho cô làm ở Bắc Giang , ít khách hơn ở dưới HN , em ý bảo chỗ các em ý làm chủ yếu phục vụ các sếp qua đường vào nghỉ chân , chứ bộ đội thì gần như không có ai vào trong ý , cái này em công nhận , trong đó giá đắt hơn mấy cái ở ngoài , mà đi sâu vào trong chứ không lù lù ngoài đường như mấy cái kia , rồi em ý ở đấy cả tuần trời cũng không dám làm một lần vì sợ , rồi sang tuần sau mới dám làm , mỗi ngày chỉ làm 1 2 khách cho quen , làm được 2 hôm thì hôm thứ 3 có bé gặp em , sau đó nửa tháng thì em tới đó lần hai , cô bé " chọn " em , để lên lau tay rửa mặt , rồi lục ví em " trấn " chứng minh thư , lấy điện thoại lưu số rồi... Chả làm gì cả , em điêu đấy...
Cô bé có chất giọng và kiểu nói chuyện hồn nhiên ngây ngô mà bất cứ thằng có tờ rym nào nghe thấy cũng phải siêu vẹo , chắc vì thế mà mấy " chị " ở đó đặt cho nó là ngọt ngẹt. Nhiều khi hai đứa gọi điện nói chuyện với nhau cũng chỉ để nói luyên thuyên , không thì em ý hát cho em nghe , em thề , các bác đừng tưởng bở , không có ai hoàn hảo đâu , em này hát như tra tấn lỗ nhĩ , thảm hoạ của sâu bít Bắc Giang luôn , nhưng vì tình yêu " chân chính " em vẫn phải khen , để rồi bà nàng lại cao hứng hát bonus thêm vài bài gọi là thưởng cho fan cuồng. Rồi có lần cô bé đề cập đến vấn đề yêu đương :
- em thích anh nhiều lắm anh biết khôngggggg !
- ừ ! Rồi sao ?
- anh không thích em à ?
- ừ ! - em đánh trống lảng vì rất ngại nói về vấn đề này.
- ừ là thích hay không ?
- anh không biết !
- chắc anh không thích đâu , vì em là gái mà , làm sao xứng với trai HN như anh , phải không anh - rồi em nghe có tiếng nấc và giọng run run như sắp khóc , em không biết là thật hay đùa , nếu là đùa thì em đã tin vào điều đó.
- em hâm à ! Anh không có ý nghĩ như thế đâu ! - em không biết được là em đang nói dối hay thật lòng.
- thế sao anh không trả lời em !
- ừ !
- là anh cũng thích em đúng không ! Em biết mà.
Con bé cứ toàn tự hỏi rồi tự trả lời những câu như thế , như là để tự an ủi chính mình. Không lúc nào em cảm thấy mình kém cỏi như lúc đó , sao em không cố gắng giúp con bé vơi đi nỗi buồn , mặc cảm về nghề nghiệp , nếu là em bây giờ , em có thể tin chắc rằng mình sẽ làm được. Con bé cũng từng có người yêu , lúc còn ở quê , bước vào học cấp ba , rồi yêu một bố tướng trên hai lớp , bố này thuộc dạng đầu chó đầu mèo gì đấy , em nghe kể còn chơi cả hoa cải thì vô lăng rồi , rồi bố tướng đấy tạch tốt nghiệp cấp ba , xuống HN phụ hồ cùng ông già , sau đó tán được em tiếp viên " bưng bia " dưới đó , thuận tiện giao thông hơn nên bỏ em này. Em là em thấy thằng đó ngu số một , em éo tin là nó có thể bỏ cô bé xinh sắn trắng trẻo mà lại vếu to , ngọt ngào , nhí nhảnh , dễ thương thế này. Nếu là em lúc đó thì tốt , không bị mặc cảm như bây giờ , em sẽ giữ cô bé đến cùng...
Cũng một phần vì chuyện đó mà em học dở lớp 11 rồi đi làm luôn để cố quên đi nó , rồi khi biết mình sẽ phải làm gì , em cũng không quay đầu lại. Rồi có nhiều khi em cũng hỏi cô bé :
- thế sao mà em lại yêu anh ?
- em cũng không biết , chỉ đơn giản là yêu thôi anh ạ !
- anh không đẹp giai , không cao mét tám , trai Hà Nội mà đen như than ( lúc trong lính em bắt nắng đen khủng khiếp lắm , nude cạnh em ý mà như bao công với bạch tuyết ấy , em sẽ có hình cho các bác xem , với điều kiện là đã bôi đen mặt ) cũng không giàu có ( nhà em hoàn cảnh lắm các bác ạ , cần lắm những tấm lòng hảo tâm giúp đỡ em ) , thế mà em cũng thích anh được !
- em yêu đơn giản là

Đến trang:

;

Truyện Teen

Truyện Teen Cave yêu lính

Trang chủ
U-ON - 3