watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 5 - Truyện Teen FULL - NEW | Nhớ Mãi Tình Anh
Home >
Tìm kiếm

Truyện Teen FULL - NEW | Nhớ Mãi Tình Anh

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
27/11/24 - 22:33

ai cũng ích kỷ , tàn nhẫn cả . Chỉ có một mình chị là tốt với tôi thôi . Chị em mình sẽ thương nhau hoài nha chị Vân .
− Ừ , không khi nào chị bỏ Nga hết .
Hai đứa tôi ngồi sát bên nhau , cảm thấy thương yêu hơn bao giờ , có lẽ hôm nay chúng tôi mới thật sự cảm thấy ,mình là chị em .
Mỹ Nga khép mắt , gióng nói vô cùng tha thiết :
− Những lúc thế này mới biết ai tốt với mình . Chị là người có tâm hồn nhân hậu và thương người mà tôi mới thấy lần đầu . Thương chị quá chị Vân ơi .
Tôi biết phải nói thế nào , tình cảm mà nói ra tôi thấy nó ...... cải lương sao ấy , tự nhiên ngồi nghe một người ca ngợi mình thì kỳ cục không chịu được . Trong lúc tình nghĩa tràn đầy thế này tôi sợ nó nói cho lắm , rồi mai mốt giận nhau nó sẽ hối hận , lúc ấy tôi biết làm sao bây giờ .
Tôi đứng dậy lảng chuyện :
− Nga có muốn ăn gì không ? Chị làm cho .
− Chị làm cho tôi ly sữa đi , nhớ một hột gà nữa nhé !
Nó lẩm bẩm :
− Tôi không dại gì để ốm đi cho xấu , tôi mà xấu thì con Loan nó cười hả hê lắm . Sau vụ này tôi sẽ sửa soạn lộng lẫy cho nó tức chơi .
Tôi lẳng lặng xuống bếp pha sữa . Mẹ nhìn tôi ngạc nhiên :
− Sao tự nhiên con chịu uống sữa vậy , lại có hột gà nữa , con có bệnh không ?
Tôi nhìn mẹ ấp úng :
− Tại tự nhie6n .. con thích uô"ng sữa hột gà , ngon lắm mẹ .
Mẹ gật đầu :
− Nếu con uống được thì tốt , ráng ăn uống cho mẹ mừng coi , con kén ăn quá . Sao con không làm cho Mỹ Nga uống với .
− Dạ , hai đứa con uống chung đó chứ .
Tôi đi vội lên phòng , mẹ mà hỏi vài câu nữa chắc tôi sẽ tuôn mọi bí mật ra hết . Tôi mà kể với mẹ chuyện của Mỹ Nga thì nó sẽ bảo tôi là đồ nhiều chuyện mất .
Nhưng thái độ bình tĩnh của Mỹ Nga làm tôi ngỡ ngàng . Phá thai là một chuyện kinh hoàng và đau khổ đó chứ có phải đùa đâu . Đó là một nỗi bất hạnh khủng khiếp trong đời , thế mà nó chịu đựng một cách bình thản , chỉ dấy lên tâm trạng chán đời thù hằn . Nó làm cho thế giới bình yên của tôi bị khuấy đảo tôi hiểu rằng cuộc sống còn là những điều phức tạp dữ dội và con người phải có sức chịu đựng không bờ bến .
Khi tôi lên phòng , Mỹ Nga đang săm soi từng nét trong gương . Nó sờ mặt
băn khoăn :
− Chị thấy tôi có bị xấu đi không ?
− Hình như bị xấu đi một chút , chắc tại bệnh nên như vậy ..
Nó buồn rầu :
− Tôi sợ mình xấu chị biết không . Sống nhờ vào nhan sắc , tôi mà tàn tạ rồi thì còn gì cuộc đời nữa .
− Nga đi hát cũng có tiền để sống chứ ?
− Chị không hiểu gì hết , ca hát như tôi đâu có vững vàng như chị nghĩ . Chỉ nhờ vào .
Nó bỏ lửng câu nói , nâng ly sữa uống vơ"i tất cả sự nâng niu . Tôi hiểu nó chăm chút cho bản thân thế nào rồi .
Bỗng thấy tội nghiệp Mỹ Nga . Nếu không có nơi đây , nó biết tìm sự trú ẩn yên bình ở đâu .
Mỹ Nga ở nhà tôi hơn một tuần , hình như nó tròn trịa và hồng hào hơn mấy ngày trước . Khuôn mặt nó không còn xanh xao tiều tụy nữa , đôi môi đỏ tươi và mắt lại sáng long lanh . Hình như nó chẳng còn nhớ gì đến nỗi bất hạnh mới xảy ra tuần trước . Tôi chưa thấy ai có một sức sống tràn đầy như nó cả . Tôi thích ngồi ngắm nó đi đứng nhún nhẩy và nói cười sôi nổi , nhìn nó thật thích mắt .
Có lúc tôi buột miệng :





− Nga đẹp quá nhỉ , chị là con gái mà còn thích nhìn đấy .
Mỹ Nga cười :
− Chị cũng đẹp vậy , bộ chị không biết sao ?
− Ờ .....ờ ......... chị không nghĩ rằng mình đẹp .
Nó đứng trước mặt tôi ngấm nghía .
− Chị phải tìm hiểu ưu thế của mình và tận dụng nó mới là khôn , chị hiểu chưa ? Chị có vẻ đẹp thanh tao và hơi ngây thơ , trẻ con . Cái đó hay lắm , ráng mà khai thác nó . Tôi nói thật đấy , con gái thành phố ít có ai được như vậy lắm .
− Còn Nga , Nga ý thức mình như thế nào ?
Nó nhún vai :
− Tôi sành đời quá rồi , không có ngây thơ như chị đâu , tôi làm ra vẻ ngây thơ thì người ta cười và bảo mình cưa sừng cho nên mình phải có cử chỉ hoạt bát , sắc sảo và quyến rủ . Được thế này là phải tập tành kỹ
chứ đâu phải tự nhiên mà có .
− Ôi , vậy à ! Phong cách mà cũng phải tập nữa à ? Chị nghĩ cái đó toát lên khả năng bẩm sinh của mỗi người chứ .
− Chị nói cái gì mà phong cách với bẩm sinh , tôi không hiểu . Nhưng mà muốn quyến rủ mình phải tập tành gần chết chứ chơi sao .
− Ồ ... Vậy hả ?
Mỹ Nga đến ngồi trước bàn trang điểm , bắt đầu lục lọi son phấn .
− Tính tôi thích bay nhảy , ở hoài một xó chán chết được . Phải đi hát đây , chị đi chơi với tôi cho vui .
− Khỏe hẳn chưa mà đi ?
− Nhằm gì mà lo . Chị thay đồ đi .
− Chờ chị một chút nghe .
Tôi chạy đi xin mẹ , rồi trở vào phòng . Mỹ Nga đã thay đồ . Tôi mở lớn mắt nhìn nó . Trời ơi ....... Nó mặc một bộ đồ kinh dị . Thân trên là một loại đăng ten đen cổ trái tim thật rô.n.g , đôi vai trắng mịn của nó để phơi bày một cách trọn vẹn . Ngực hở một cách tối mắt , ngang eo là ba tầng vải voan ép luyện hơi xòe ra , phủ xuống chân một cách vừa phải để gọi là không hở hang . Ôi ! Chỉ cần một cơn gió thổi tung các lớp voan nhẹ tênh ấy , Mỹ Nga sẽ xoay xở ra sao nhỉ
Thấy đôi mắt tròn xoe của tôi , nó bật cười :
− Bà này quê quá , có gì đâu mà nhìn dữ vậy . Thay đồ nhanh đi .
Tôi lúng túng :
− Nhưng chị không có đồ nào như vậy hết , ờ , mà chị cũng không dám mặc như vậy đâu
Mỹ Nga cười ngất :
− Bà cứ mặc đồ bình thường thôi , bộ lên sân khấu hay sao mà đòi đồ đẹp .
− Vậy hả ?
Tôi thay vội chiếc sơ mi trắng với quần Jean , gọn gàng và đơn giản . Mỹ Nga nhìn tôi với vẻ hài lòng .
Nơi Mỹ Nga hát là một nhà hàng sang trọng . Tôi chọn một bàn kín đáo trong góc phòng nhìn mọi người . Hôm nay khách khá đông , nhưng không ồn ào . Ở đây hình như có sự kết hợp giữa cái thanh lịch với những điều thô tục trần trụi . Tôi cảm thấy những con người có bề ngoài lịch sự đang vô tình phơi bày bản năng thấp kém của họ . Không hiểu vì sao tôi sợ cho Mỹ Nga .
Tôi nhìn về phiá sân khấu , Mỹ Nga uốn người theo điệu nhạc du dương , thành thục . Rồi nó đi về phía một bàn gần đó, một gã đàn ông khuôn mặt đỏ gay , ngất ngưỡng kéo nó lại , ông ta nhét những tờ giấy bạc vào ngực nó , vuốt nhẹ vào đấy , Mỹ Nga nheo mắt liếc ông ta một cái , cười tình tứ rồi lượn đi . Trông nó sành sỏi lả lơi nhưng đầy thu hút .
Tôi ngồi yên nhìn nó nơi đây như không còn nhận ra cô em mà mình thường tiếp xúc . Nó là của xã hội , của thế giới phức tạp xa lạ với tôi , thế giới hào nhoáng và hình như trống rỗng .





Hát xong , nó đến ngồi bên tôi , thản nhiên lôi tiền từ trong áo ra đếm , rồi ngửa người ra ghế , nháy mắt với tôi :
− Ông này chơi xộp thật , chị biết ai đó không ?
− Biết làm chi , nhưng chị thấy ông ấy kỳ quái , sao Nga không chỉnh ông ấy một trận ?
Mỹ Nga ngạc nhiên : ">
− Chỉnh cái gì ?
− Ông ấy dám sờ mó lung tung như vậy mà Nga để yên à ? Phải làm cho ông ta sợ chứ ?
Nó cười , phẩy tay :
− Ngáo quá bà ơi , người ta " boa" như vậy xộp quá rồi ở đó mà chỉnh với đốn , ai cũng như bà chắc nhà hàng này hết khách quá .
Tôi thở dài :
− Chị thấy ở đây kỳ quá , người ta đến đâh để ăn uống chứ có ai nghe mình hát đâu , nãy giờ chị chẳng thấy ai nghe hát cả , bẽ bàng quá , nghỉ đi Nga .
Mỹ Nga nhún vai :
− Ban đầu tôu cũng thấy quê , nhưng bây giờ quen rồi , không quen làm sao có tiền được .
− Bộ mình không còn chổ nào để hát hả ?
− Còn nhiều , nhưng không kiếm tiền nhiều bằng ở đây .
Nó nhếch miệng :
− Nếu có club , tôi chạy sô còn kiếm tiền nhiều hơn nữa , định gài thằng Quang cho nó mua , vậy mà con Loan nó chài mất , chị biết tôi khổ thế nào không ?
Tôi thấy động lòng :
− Nga xin ba đi , thế nào ba cũng mua .
Mỹ Nga bĩu môi :
− Ông già đâu có tin tôi mà cho , ông bảo đi chung với chị muốn đi đâu thì chị đưa đi cho có chị có em . Nếu chị thương tôi thì chị cho tôi chiếc cup của chị đi .
− Để chị hỏi ba đã , chị đâu có dám tự ý .
− Hỏi thử bà vậy thôi , chứ tôi biết đời nào bà dám cho .
Nó buồn buồn , cúi mặt nhìn xuống bàn .
− Những lúc như vậy mới thấi đời mình bất hạnh .
Tôi cắn môi suy nghĩ :
− Đừng nghĩ vậy Nga . Thôi thế này , hai đứa mình sẽ đi chung một chiếc , Nga muốn đi đâu thì cứ tới lấy . Đừng nghĩ vẫn vơ nữas , ba biết được ba buồn .
Nó suy nghĩ một lát , mặt lại tươi lên . Nó ôm vai tôi mà rủ rỉ những lời cám ơn . Tôi ngượng ngượng . Nhưng nhẹ lòng . Tôi rất sợ khi nhìn Mỹ Nga buồn tủi và mặc cảm . Trước nó bao giờ tôi cũng thấy cuộc sống sung sướng của mình là một điều có lỗi , chẳng bao giờ tôi phân tích đó là lỗi gì , chỉ biết rằng tôi muốn chìu chuộng nó để san bằng khoảng cách giữa hai chị em .
Khi chúng tôi về nhà thì trời đã khuya .
Trước cổng nhà tôi , chỗ giàn hoa giấy mờ tối , Vũ Phương đang đứng tựa cửa hút thuốc . Tôi ngừng xe trước mặt anh , Vũ Phương nhìn tôi :
− Em đi đâu mà khuya vậy ? Anh chờ em từ lúc tối đến giờ .
− Sao anh không vào nhà ?
Vũ Phương nhún vai :
− Anh thích đứng ở đây chờ , để thấy em có lỗi với anh .
Tôi phì cười :
− Lỗi gì ?
− Lỗi đã đi chơi bỏ anh một mình .
− Làm như anh hiền lắm vậy .
Nãy giờ Mỹ Nga vẫn nhìn Vũ Phương chăm chăm . Tôi vội giới thiệu :
− Đây là Mỹ Nga , em của em đó . Còn đây là anh Phương , bạn chị .
Nó giơ tay , liến thoắng :
− Bắt tay anh Phương một cái nào .
Vũ Phương lịch sự nắm tay Mỹ Nga , siết nhẹ với nụ cười làm quen , Mỹ Nga vui vẻ :
− Em nghe chị Vân nhắc anh nhiều lần . Chị Vân nói anh đẹp trai và ga lăng , có tài . Mà anh đẹp trai thật .
Tôi nhướng mắt nhìn Mỹ Nga , nó nói cái gì thế ? Có bao giờ tôi kể về Vũ Phương với nó đâu , và cũng chẳng bao giờ nói anh đẹp trai , nhỏ này sống sượng quá đi . Tôi liếc nhìn Vũ Phương , anh chỉ cười nhã nhặn :
− Cám ơn Mỹ Nga đã khen .
Tôi luồn tay mở cánh cổng .
− Anh vô nhà chơi .
− Thôi anh về , khuya rồi .
Mỹ Nga nhiệt tình :
− Anh Phương vô nhà chơi đi , không sao đâu , giờ này ba mẹ em ngủ hết rồi .
− Thôi cảm ơn Nga . Để lúc khác anh đến .
Tôi bảo Mỹ Nga :
− Nga dắt xe vô trước dùm chị đi .
Còn lại hai chúng tôi nhìn nhau im lặng thật lâu . Vũ Phương kéo tôi đứng nép dưới giàn hoa giấy , ôm hôn tôi một cách đắm đuối ....... Con đường vắng lặng , gió đêm lay động , những cành lá trên đầu chúng tôi , như một tiếng thở ngọt ngào .
Vũ Phương luồn tay trong tóc tôi , giọng thì thầm :
− Em biết trong lúc chờ em , anh đã muốn gì không ?
Tôi vẫn tựa vào người Vũ Phương , ngây ngất với mùi thuốc lá , vương trên áo anh .
− Muốn gì kia ?
− Anh muốn trèo cổng vào phòng em , hai đứa mình sẽ thức suốt đêm với nhau , như Roméo và Juliette vậy đó , em thích không ?
− Em không dám thích .





− Sao vậy ?
− - Nguy hiểm lắm .
− Anh không dám làm gì đâu , thương nhau thì phải biết giữ cho nhau chứ . Bộ không tin anh hả ?
− Nhưng rủi ........
− Không rủi gì hết , tới bây giờ em vẫn chưa hiểu anh sao ? Em làm anh giận đấy .
Tôi buột miệng :
− Thế anh có thích ở phòng em bây giờ không ? Hai đứa mình sẽ thức suốt đêm .
Vũ Phương lắc đầu :
− Thôi , bây giờ không tiện đâu .
− Nhưng có lúc anh xuất hiện trước mặt em một cách bất ngờ nhất . Em chịu không ?
− Chịu .
− Bây giờ em lên ngủ đi .
− Anh về rồi em mới lên .
Vũ Phương vuốt mặt tôi một cách âu yếm :
− Em lên rồi anh mới về
Hai đứa tôi cứ đứng ngoài đường , dằng co qua lại . Cuối cùng tôi đóng cửa , chạy thật nhanh lên lầu . Tôi đứng ngoài balcon nhìn xuống , Vũ Phương vẫn còn đứng dựa xe nhìn lên . Sao bây giờ tôi yêu anh ấy đến thế . Tôi vẫy tay , Vũ Phương cũng giơ tay chào tôi , anh đứng thêm một lúc lâu rồi phóng xe đi .
Tôi nhìn Vũ Phương cho đến khi bóng anh khuất ở cuối đường . Những làn gió đêm mơn man trên mặt , và hơi sương nghe lành lạnh . Tôi nhắm mắt hạnh phúc " Vũ Phương ơi , ước gì đêm nay anh ở đây , mình sẽ thức suốt đêm ngắm những vìsao , và em sẽ đọc thơ cho anh nghe , tuyệt vời quá chừng "
− Chà , hai người này tình tứ lãng mạng quá . Chàng ở dưới đường , còn nàng ở gác ngọc lưu luyến vẫy tay nhau , ôi là cải lương .
Tôi quay lại , Mỹ Nga đứng bên cạnh lúc nào ấy . Chắc là no thấy tất cả rồi . Tôi bẽn lẽn :
− Bộ nãy giờ Nga chưa ngủ hả ?
− Chưa ngủ , và đứng quan sát hai người từ đầu tới cuối . Úi giời , bà này cũng bạo quá chứ đâu có nhát như tôi tưởng .
Tôi ngượng cứng người, đứng yên . Nó vỗ mạnh vai tôi cười đồng tình .
− Chuyện đó bình thường chứ có gì mà ngượng , tôi còn làm nhiều chuyện bạo hơn nữa kìa .
Thái độ của Mỹ Nga làm tôi đỡ xấu hổ . Tôi nhìn nó cười rụt rè :
− Đừng kể với ai nghe .
− Đừng lo , Ừ ! Chàng của chị đẹp trai quá nhỉ ? Tôi tưởng chị yêu một ông lù khù nào đó chứ . Bà cũng khéo lựa thật , chắc ba với mẹ chị chịu
lắm hả ?
− Ba là bạn của ba anh Phương đó . Nói chung cả ba mẹ đều thương anh ấy hết .
Đôi mắt của Mỹ Nga loé một điều gì đó . Giọng nó rời rạc :
− Bà sướng quá nhỉ ? Cái gì cũng tốt đẹp hết .
Cún A
15-03-2011, 08:41 PM
Chương 3

Chúng tôi ngồi bên nhau trong vườn, buổi chiều trời bắt đầu nhạt nắng, vài tia nắng mỏng manh còn rớt lại trên lá, lung linh.
Tôi đăm chiêu nhìn đám lá rụng đầy lối đi, mùa thu nhuộm vàng cả không gian, và ánh hoàng hôn cũng vương chút sầu muộn . Bên cạnh tôi Vũ Phương cũng lơ đãng nhìn lối đi ngập đầy lá .
Buổi chiều thật êm đềm , nên thơ , lãng đãng như những bài thơ chưa kịp viết .
− Tường Vân .
Tôi quay lại , Vũ Phương tựa lưng vào gốc cây nhìn tôi đăm đăm .
− Chiều đẹp qúa nhỉ ? Nãy giờ em làm được bài thơ nào chưa ?
− Em đâu có biết gì thơ mà làm .
Anh kéo tôi vào người, cúi xuống :
− Sao vậy ? Chiều nay trời đẹp thế này . Anh biết không khí này thích hợp cho em mơ mộng lắm mà .
− Em cũng không biết , nhưng khi buồn tự nhiên em không làm thơ được , em chỉ làm lúc vui thôi .
Vũ Phương gật gù :
− À , thảo nào thơ của em ......
Tôi cướp lời :
− Giống con nít .
− Đâu có , đâu có ......
− Chứ giống gì , em thừa biết anh định nói gì rồi !
− Anh chỉ định nói là đọc thơ em thấy vui nhộn thôi , đọc muốn cười hoài .
− Hừ ..... bởi vì là con nít nên mới vui nhộn thôi , đọc muốn cười hoài .
− Thôi mà , chả bao giờ anh dám cả gan nghĩ vậy hết .
Tôi thò tay nhéo Vũ Phương một cái . Ngay lúc đó , có tiếng cười dòn dã :
− A , nữ kê tác quái . Xin chào hai người .
Tôi và Vũ Phương giật mình quay lại . Mỹ Nga đứng đong đưa chiếc xắc tay , dáng điệu thoải mái , trông nó đẹp rực rỡ trong bộ đầm vàng. Nó nhún nhảy :
− Tôi đến lúc này có làm phiền hai người không ?
− Không , có gì đâu mà phiền . Ngồi đây chơi với chị đi .
Nó nghiêng đầu nhìn Vũ Phương tươi cười :
− Nhưng mà anh Phương sẽ thấy phiền , đúng không nào . Chà, chiều nay nhìn anh đẹp trai ghê .
Vũ Phương chỉ chiếc băng đá :
− Nga ngồi chơi .





Nó nhún vai :
− Khen anh đẹp trai mà chả có ý định nói một câu cho đẹp lòng phụ nữ gì hết .
Vũ Phương cười nhã nhặn , không trả lời . Tôi che miệng giấu một nụ cười . Tôi biết tỏng là trước mặt tôi , anh làm ra vẻ hiền hiền như thế , vả lại Mỹ Nga là
<<1 ... 34567 ... 17>>

Tag:

Truyện,Teen,FULL,-,NEW,|,Nhớ,Mãi,Tình,Anh

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4069 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 694