Truyện teen,Bad Boy Full
![]() | ![]() ![]() |
nhìn nó. Im lặng 1 hồi lâu, bất chợt anh bật cười làm con bé ngớ người chập 2.
- Em vừa mới nói gì đấy? nói lại 1 lần nữa được không?_Jonghyun quay ghế Ji Yoen lại đối diện với anh.
- Nói gì là nói gi?_con bé vẫn chưa hề hay biết.
- Về cách xưng hô.
Anh càng nói càng làm nó khó hiểu. Ngồi thừ người 1 lát, con bé chợt chuyển sắc từ bình thường sang đỏ gắt. Lắc đầu ngoày ngoạy, con bé đẩy anh ra.
- Nếu không muốn tôi xưng hô vậy thì thôi. Tôi sẽ không bao giờ nhắc lại cho anh nghe.
Con bé cúi sầm mặc xuống, giọng có pha lẫn với 1 tí giận hờn. Nâng cầm lên, anh nhìn thẳng vào mặt nó. Ánh mắt trìu mến làm sao, kề sát mặt mình vào mặt con bé. Khoảng cách giữa 2 người họ bây giờ chỉ còn con số 0. Mũi anh chạm vào mũi nó, cả 2 có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.
- Sao lại không muốn chứ? Anh đã rất mong chờ cách xưng hô này của em!
Dần dần, môi của anh cũng đã gần với con bé hơn. Nó chỉ ngồi lặng thinh chẳng phản ứng gì. Chỉ 1 tí nữa thôi, nụ hôn sẽ được diễn ra, gần rồi, gần lắm rồi…
- JongHyun!!! Bọn em qua chơi với anh và chị 2 nè!!!
Giọng Ji Shin vang lên làm con bé giật mình đẩy mạnh anh ra. Đang không trong tư thế phòng thủ, lại bất ngờ bị con bé đẩy mạnh nên cứ đà thế mà anh té ngửa. Đầu va phải cái ghế bên cạnh, mông thì đang yên vị trên sàn nhà. Đau chết đi được, 1 tay chống đất, tay còn lại xoa cái đầu tội nghiệp của mình. Con bé vội ngồi xuống đối diện anh, lo lắng hỏi.
- Có… có sao không vậy? Tôi… ơ… em xin lỗi.
2 tay nắm lấy cánh tay đang chống xuống đất của anh, con bé tỏ ra có lỗi. Nhìn mặt con bé, anh thấy không nỡ làm nó lo. Nhẹ nhàng xoa đầu nó, anh cười bảo.
- không sao, lỗi không phải của em.
- E hèm_key hừ 1 tiếng làm con bé và anh vội đứng lên.
- Tụi này có làm phiền cả 2 không vậy?_MinHo cười đểu.
- Có… có gì đâu mà làm phiền_Ji Yoen tỏ ra lúng túng như mình vừa phạm phải 1 việc sai trái nào đó.
- Thế à? Vậy bọn mình ngồi ăn chung được không?_Taemin hỏi.
- Uhm! Dù sao bọn anh cũng chưa có ăn, có phiền không nếu bọn anh cùng dùng?_Onew tỏ vẻ lịch sự nhưng mặt thì gian cũng hok thua gì mấy người kia.
- Không! Tôi đâu nấu cho mấy người ăn_JongHyun khoanh tay trước ngực, mặt nghênh lên nhìn khó ưa kinh khủng.
- Của anh nấu á? Vậy thì em càng muốn ăn_Shin nhà ta lên tiếng ý kiến.
- Vậy thì cùng ăn đi_con bé vui vẻ nói.
JongHyun khó chịu nhìn từng thằng, sát khí ngày càng được tích tụ nhiều hơn. Ai mà làm liều đến gần anh chắc là chết sớm quá (trừ Yoen nhà tui ra). Cả 4 thằng của SHINee rùng mình nhìn anh mà mồ hôi hột thi nhau chạy đua.
- Thôi thôi, dù sao tụi anh cũng có mua thức ăn sáng qua. Mấy anh ăn cái này được rối, giỡn chơi thôi_Onew cười nói khi biết nghĩ tới số phận sau này của mình.
- Đúng! Đúng rồi, mấy anh sẽ ăn cái này. Chứ nhiêu đó sao mà ăn đủ_Key lại tiếp tục.
- Nhưng…_con bé nhìn mấy người kia khó hiểu.
- Không có nhưng gì hết, Ji Shin qua đây ăn với bọn anh._Taemin nói rồi quay sang ngoắt nhóc Shin.
- Em muốn cùng ngồi với chị 2 à!_Shin lại biểu tình.
- Nếu thế thì mọi người cùng ngồi ở đây luôn di. Dù sao có nhiều người cùng ăn mới vui_con bé nói tiếp.
- Uhm… nếu JongHyun không phiền_Onew nhìn anh cười xuề.
- Sao cũng được_anh lạnh lùng, bởi nếu không muốn cũng không được, con bé đã muốn như vậy mà. Anh không tính lại cải vã với nó đâu.
Thế rồi cả bọn lại cười nói vui vẻ với nhau. Hết chọc phá người này đến làm người kia mếu. Tiếng cười cứ thế mà rộn rã khắp căn phòng. Lúc nào cũng như vậy, trước mặt mọi người, anh là 1 con người vô cảm. Nhưng với con bé, anh khác hoàn toàn…Coffe Prince 5:00 pm…
Hôm nay là 1 ngày khá bận rộn và nhộn nhịp đối với Prince, bởi đơn giản chính ngày này, 5 năm trước là ngày thành lập quán. Prince rất quan trọng đối với KyuHyun, nó được xây dựng lên từ lòng nhiệt huyết của anh và sự giúp đỡ của Ji Yoen và So Eun. Cả 3 đã cùng nhau xây dựng nên thương hiệu Prince này. Để hôm nay đây, Prince được nhiều người biết đến và ưa chuộng.
Bận trang trí quán từ sáng đến giờ mà con bé không hề quan tâm đến mình. Sắp đến giờ mở cửa rồi mà quần áo vẫn chưa thay, đầu tóc thì rối bù. Ngồi trên ghế, ánh mắt anh cứ đưa theo con bé mỗi phút mỗi giây. Con bé bước đến đâu, anh nhìn đến đó.
Mọi người ai cũng có việc để làm, chỉ riêng JongHyun là người rãnh rỗi. Đặt tay lên bàn, chống cằm lên, anh thư thản như mình là chủ nơi đây. Nhìn anh mà KyuHyun cũng thấy phát bực. Nhưng cũng kệ, dù gì oppa cũng không hơi đâu mà lo kím chuyện với anh. Đang quay mòng mòng với công việc sắp xếp các tiết mục, chợt cánh cửa mở chạm vào chuông gió tạo tiếng leng keng. Ngước lên nhìn, mặt Hyun trở nên phấn khích bởi 1 người vừa mới đi vào.
- Lee Joon!!!
KyuHyun thốt lên vọn vẻn 2 từ rồi chạy nhanh đến người bạn ấy. tay bắt mặt mừng, anh ôm chầm lấy cậu ta. Cậu chỉ cười nhẹ rồi vỗ vai Hyun.
- Tao đi có 3 năm, mày làm như tao đi 10 năm rồi không bằng_cậu cười nói.
- Thì tao vui quá thôi_oppa đẩy thằng bạn ra lườm.
Vì thấy KyuHyun vui vẻ cười nói với người lạ nên So Eun cũng tò mò bước đến hỏi.
- Ai vậy anh?
- Bạn thân, người đã cho anh ý tưởng tạo nên thương hiệu Prince này đấy_Hyun vui vẻ trả lời.
- Uhm, chào anh, hân hạnh được làm quen.
Eun vui vẻ đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay. Anh nhìn nhỏ 1 lát rồi nắm tay đưa lên hôn làm mặt nho trở nên đỏ gắt. Rụt tay lại, nhỏ nhìn anh khó hiểu. Không hề giải thích về hành động của mình, cậu chỉ nhếch mép cười đểu. Cốp!!! Hyun kí 1 cái rõ đau lên đầu thằng bạn rồi quay sang nhìn Eun.
- Thằng chết tiệt! muốn kiếm ai để chọc thì ra chỗ khác. Con bé này là bạn gái tao nhá_oppa lườm thằng nhỏ không thương tiếc.
- Chà! Thằng như mày mà có bạn gái xinh đến thế cơ à? Không bù cho tao, người đẹp như vậy mà tìm không nỗi 1 mối tình nào cho đàng hoàng_Joon cười xuề. Nghe cậu tự tin nói mà Eun không nhịn được phải bật cười.
- Phải thôi, mày ít có lăng nhăng quá mà_Hyun vẫn không thôi việc nói móc thằng bạn.
- Bộ gặp tao mà không xiên xỏ là mày sống không nỗi à_Joon nhăn nhó nhìn anh.
- Cứ cho là vậy đi_Hyun vẫn trả lời tỉnh bơ.
Cả 2 im lặng nhìn nhau rồi lại bật cười. đúng là hết nói nổi 2 ông này, thân cũng thân lắm mà cãi thì cũng rất nhiều. Ấy mà chứ, không cãi thì còn gì được gọi là bộ đôi kì quái. Mãi nói chuyện với nhau đến bây giờ Joon mới để ý thấy 1 người.
- Con bé đó là gì của mày vậy?_cậu nhướng mắt hỏi Hyun.
- Ji Yoen, vừa là bạn, vừa là em nuôi kiêm luôn chức vụ phục vụ quán_oppa trả lời.
- Ùm.
Không nói gì thêm, Joon chỉ lặng lặng ngồi quan sát con bé. Nhìn vào mắt cậu, Hyun có cảm giác rằng, sắp có 1 chuyện gì đó không hay diễn ra…
Bước đến cạnh con bé, anh xốc nó lên vai cứ như đang vác 1 bao gạo. Bất ngờ vì bị anh bế nên con bé không kịp phản ứng. Giảy nãy la lối nhưng vẫn vậy, cẫn không chịu bỏ xuống, con bé nghiến răng nói.
- Anh làm trò gì vậy? bỏ em ra!!!
- Không_JongHyun trả lời tỉnh queo làm con bé khó chịu.
- Hỏi lần nữa có bỏ xuống không???_con bé đe dọa.
- Không!_vẫn câu trả lời cũ, anh chắc chắn.
- Vậy đứng trách_dứt câu, nó cắn vào vai anh 1 cái rõ đau. Điếng người gì vừa mới bị cắn, anh thả con bé xuống.
- Em làm gì mà cắn mạnh thế không biết_miệng nói, tay thì xoa vai.
- Em đã nói trước rồi còn gì. Ai kêu anh xốc em lên làm chi!_con bé cương cổ nói. Đúng bướng, đó là đặc tính của nó.
- Hừ, mấy giờ quán mở?_anh hỏi.
- 6h30, anh hỏi chi?_con bé thắc mắc.
- Bây giờ mấy giờ?_không chấp trả lời nó, anh lại hỏi.
- Thì 5h30, mà có gì hok?_lại tò mò.
- Em nhìn lại mình đi, đầu tóc luộm thuộm, sắp đến giờ rồi, chẳng lẽ em định để như thế mà tiếp khách à?_anh nói.
- Ùm, hỳ hỳ em quên. Thôi để em về chuẩn bị, anh ở đây giúp mọi người đi nhé!_con bé nói rồi đi ra cửa.
- Này này! Sao anh phải giúp chứ?_JongHyun hỏi với theo.
- Thì giúp đi mà_nó quay đầu lại nói rồi đi luôn.
Nhìn theo nó, anh chỉ biết cười trừ.Vẫn như lúc nãy, anh không động đến bất cứ việc gì, chị ngồi nhìn. Sau khi trang trí xong, SHINee quay lại chỗ anh.
- Anh rỗi quá ha, ngồi đây chơi không chịu phụ người khác một tay_key ngồi xuống bên cạnh anh.
- Mắc mớ gì phải phụ chứ!_JongHyun nói ngang.
- Ứ! Thế sao không ở nhà đi, đến đây làm chi để trật chỗ?_MinHo lườm anh.
Không trả lời, anh chỉ ngồi im lặng. Vâng! Ngoại trừ Ji Yoen ra, anh không thích nói nhiều với người khác. Với mọi người, anh là cold boy, nhưng với con bé, anh là 1 người cứng đầu, cố chấp, rất ồn ào (như Yoen ấy thôi). Chưa kể đến việc là 1 bad boy (bad boy tao nhã)…
Cũng sắp đến giờ mở cửa, KyuHyun dàn xếp mọi người đi vào trong. Chờ tí nữa sẽ tạo bất ngờ cho khách đến. Hôm nay, oppa không thể cãi lộn với anh. Đơn giản, SHINee là khách mời đặc biệt trong buổi kỷ niệm này. Nếu xích mích thì cũng không hay cho lắm. Bước lên bục diễn, anh mở màn với lời giới thiệu.
- Xin chào tất cả mọi người có mặc tại lễ kỷ niệm thành lập quán. Tôi chân thành cảm ơn những ai đã ủng hộ Prince từ ngày khai trương đến nay. Đã luôn ủng hộ chúng tôi, chọn thương hiệu của chúng tôi làm nơi mà các bạn có thể dùng đến những lúc nhàn rỗi, cũng như có tâm sự. 1 lần nữa, tôi xin được cảm ơn.
Dứt câu, hang loạt người ngồi ở dưới vỗ tay cho anh. Đa số khách đến quán hôm nay là teen 9x, phần lớn là các couple. Hài lòng với số lượng khách đến, Hyun cười thầm rồi lại đưa mic lên nói tiếp.
- Chúng tôi có một món quà nhỏ xin gởi đến tất cả mọi người ở đây. Xin các bạn hãy chào mừng SHINee!!!
Đèn tắt, cả quán chìm vào bóng tối.Lần này thì tất cả lặng thinh, có người cười nhạo vì nghĩ là Hyun đùa, thế rồi mọi người trố mắt ra khi nghe giọng hát của JongHyun trong bài Jojo. Đèn mở, tất cả nín thở khi thấy 5 năm viên của SHINee đang đứng trên bục. Được vài giây sau, tiếng la hét ầm ĩ của bọn con gái chen vào trong ca khúc. Màn trình diễn kết thúc, ở dưới vỗ tay rầm rã cho SHINee.
- Nhân ngày thành lập Prince, SHINee muốn gởi tặng đến tất cả mọi người có mặc hôm nay 1 bài hát trong album mới nhất year of us. Đó là Y.O.U!!!
Onew nói, bọn con gái lại 1 lần nữa hét lên um sùm. Vài giây sau, không gian trở nên im lặng, mọi người cùng nhau lắng nghe nhịp điệu nhẹ nhàng của Y.O.U. Giọng ca nhẹ nhàng của anh chàng nhóm trưởng vang lên cũng là lúc mở đầu cho ca khúc. Mọi người chăm chú lắng nghe đến nỗi không ai phát ra hơi thở. Khi giọng cả 5 chàng trai dừng lại cũng là lúc bài hát kết thúc. Mọi người cùng nhau trầm trồ khen ngợi giọng ca xuất sắc của SHINee. Có vài cô nữ sinh quá kích nên hét toáng lên " SHINEE!!! SARANG YO!!! WE’RE SARANG YO!!!”. Các anh không nói gì chỉ cười rồi nhá mắt với mọi người. Tất cả đi xuống, ngoại trừ Onew.
- 1 lần nữa, thay mặt KyuHyun, SHINee xin cảm ơn tất cả mọi người. Những người luôn ủng hộ Prince, cũng như SHINee!!
Bước vào trong, On nhường lại mic cho KyuHyun. Sau màn biểu diễn của SHINee, người càng ngày kéo đến Prince càng đông, đông đến nỗi không có chỗ ngồi. Các nhân viên phục vụ chạy hết bàn này đến bàn nọ như chạy sô.
Màn diễn tiếp theo là phần ảo thuật của So Eun, rồi đến KyuHyun trong bài hát 7 years of love. Ngồi lên ghế Piano, anh tự chơi đàn và hát. Ji Yoen và cà So Eun ngạc nhiên trước giọng ca ngọt ngào của Hyun. Lần đầu tiên cả 2 người được nghe anh hát. Quá mải mê nên Ji Yoen không để ý làm va ly nước vào 1 người khách. Con bé luống cuốn xin lỗi nhưng tên đó nhất quyết không chịu. Ngồi bên trong, JongHyun đang rất muốn ra giải vây cho con bé nhưng bị 4 người kia giữ lại. Bởi nếu anh mà ra lúc này, nói sao cũng bị fan vây lấy thì lại khổ. Đang bức rứt, 1 người vụt qua trước mặt anh mà ra cứu nguy cho Ji Yoen.
- Con bé đó xin lỗi rồi cậu còn muốn cái gì nữa hả nhóc con?_Joon nắm cánh tay con bé kéo lại. Hàng chục ánh mắt vây lấy cả 3.
- Xin lỗi không là được à? Anh có biết cái áo này mắc lắm không? Tôi đã tốn công biết chừng nào để mua cho bằng được cái áo này đấy!_cậu nhóc học sinh cưỡng cổ cãi với Joon.
- Thế nhiêu đây có đủ chưa?
Joon cầm xấp tiền đặt lên bàn rồi kéo con bé đi. Thằng nhóc tức tối cầm lấy xấp tiền nhiền theo cả 2. JongHyun chứng kiến từ đầu đến cuối, tuy cũng hơi ghen. Nhưng anh không thể nói gì được bởi bản thân anh quá bất tài không làm gì được…Piano ngừng, tiếng vỗ tay bắt đầu được vang lên. Tiếng hò hét huýt sáo cứ liên tục xuất hiện làm không gian càng lúc ồn ào hơn. Kéo con bé đến gần bục, đẩy nó ngồi xuống ghế, Joon cười trước sự ngỡ ngàng của nó. Nhảy lên bục, cầm lấy chiếc mic từ tay Hyun, cậu lên tiếng phá tan những ánh mắt lạ lùng nhìn cậu.- Xin chào tất cả những ai đang ở đây. Với tư cách là bạn của người tổ chức buổi kỷ niệm ngày hôm nay, tôi Lee Joon muốn gởi đến mọi người 1 bài hát, và đặc biệt cô bé này. Bài hát, mang tên "If You Come Into My Heart”.
Cậu vừa nói vừa nhìn Ji Yoen làm con bé vừa ngại, vừa lo. Mọi người có mặt ở đây, cứ lầm tưởng con bé và cậu là 1 couple. Nên mọi lời xì xầm bàn tán điều hướng về 2 người họ. Nào là "con bé đó may mắn thật, được cậu bạn trai vừa đẹp trai lại còn rất lãng mạng nữa chứ.” "Dám đứng lên đấy mà hát tặng cho cô gái đó 1 ca khúc, chắc họ có tình cảm tốt lắm nhỉ?”, v…v… và v…v… nghe họ nói mà con bé không dám nhìn xung quanh, chỉ biết cúi mặt xuống vì ngượng.
Ngồi bên trong, đầu JongHyun đang sôi sùng sục. Anh ta nghĩ mình là ai mà dám hát tặng con bé chứ. Vừa ghen, vừa tức, nhìn con bé mà sao anh muốn lôi nó đi khỏi chỗ này quá. Chẳng qua chỉ là giúp nó thoát khỏi tên nhóc kia, tùy theo chuyện mà anh không chấp. Cái này là quá rồi đấy!!!
Tiếng nhạc vang lên, thêm 1 lần nữa người đến lại được thưởng thức thêm 1 giọng ca rất hay khác. If You Come Into My Heart, 1 bài hát rất hay. Tiếng nhạc nhẹ nhàng, nhịp đập dịu dàng, giai điệu ballad quả thực là 1 thể loại rất hay, điều đó là không bàn cải. Bài hát dừng lại, ngay lúc đó, 1 người đến và đưa hoa cho cậu. Cầm bó hoa, cậu đặt ngay trước mặt con bé.
- Tặng em, cô bé đáng yêu!
Kề sắt mặt vào con bé, Joon nói. Con bé đứng hình trước hành động của cậu, bạo dạng quá! Thấy Ji Yoen vẫn không phản ứng, mọi người ở dưới lại bắt đầu nhao nháo.
- Cậu nhận đi, anh ta đã cất công chuển bị như vậy rồi còn gì!_1 cô gái ngồi ở dưới nói vọng lên.
- Đúng rồi đấy! Cầm lấy đi cho anh ta vui_1 người khác ý kiến. thế là những người khác cũng lên tiếng.
- Nhận đi! nhận đi! nhận đi!
Ji Yoen đứng ngó xung quanh, vừa không muốn nhận, vừa không muốn người khác hiểu lầm, và cũng không muốn làm cậu quê. Bên trong cũng đang có 1 người không muốn con bé nhận. JongHyun thì thầm nhưng cũng đủ làm 4 thằng ngồi gần anh nghe được. "Ji Yoen, em mà nhận là chết với anh, không được nhận, không được nhận.” anh cứ lầm bầm làm cả nhà SHINee hết ý kiến. Thấy con bé cứ lặng thinh, Joon lại lên tiếng.
- Coi như đây là lời cảm ơn em dành cho người cứu em 2 lần đi.
Con bé ngạc nhiên ngước lên nhìn, gương mặt này rất quen, hình như đã gặp ở đâu thì phải. Lại thêm câu nói của cậu, con bé cũng đã dần sát định được cậu là ai. Đúng vậy! chính là Lee Joon, người đã từng cứu con bé. Đã 2 lần, nhưng chưa lần nào kịp nói 1 lời cảm ơn. Cũng hơi ngại, nhưng Joon đã nói coi như đây là lời cảm ơn của con bé dành cho
- Em vừa mới nói gì đấy? nói lại 1 lần nữa được không?_Jonghyun quay ghế Ji Yoen lại đối diện với anh.
- Nói gì là nói gi?_con bé vẫn chưa hề hay biết.
- Về cách xưng hô.
Anh càng nói càng làm nó khó hiểu. Ngồi thừ người 1 lát, con bé chợt chuyển sắc từ bình thường sang đỏ gắt. Lắc đầu ngoày ngoạy, con bé đẩy anh ra.
- Nếu không muốn tôi xưng hô vậy thì thôi. Tôi sẽ không bao giờ nhắc lại cho anh nghe.
Con bé cúi sầm mặc xuống, giọng có pha lẫn với 1 tí giận hờn. Nâng cầm lên, anh nhìn thẳng vào mặt nó. Ánh mắt trìu mến làm sao, kề sát mặt mình vào mặt con bé. Khoảng cách giữa 2 người họ bây giờ chỉ còn con số 0. Mũi anh chạm vào mũi nó, cả 2 có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.
- Sao lại không muốn chứ? Anh đã rất mong chờ cách xưng hô này của em!
Dần dần, môi của anh cũng đã gần với con bé hơn. Nó chỉ ngồi lặng thinh chẳng phản ứng gì. Chỉ 1 tí nữa thôi, nụ hôn sẽ được diễn ra, gần rồi, gần lắm rồi…
- JongHyun!!! Bọn em qua chơi với anh và chị 2 nè!!!
Giọng Ji Shin vang lên làm con bé giật mình đẩy mạnh anh ra. Đang không trong tư thế phòng thủ, lại bất ngờ bị con bé đẩy mạnh nên cứ đà thế mà anh té ngửa. Đầu va phải cái ghế bên cạnh, mông thì đang yên vị trên sàn nhà. Đau chết đi được, 1 tay chống đất, tay còn lại xoa cái đầu tội nghiệp của mình. Con bé vội ngồi xuống đối diện anh, lo lắng hỏi.
- Có… có sao không vậy? Tôi… ơ… em xin lỗi.
2 tay nắm lấy cánh tay đang chống xuống đất của anh, con bé tỏ ra có lỗi. Nhìn mặt con bé, anh thấy không nỡ làm nó lo. Nhẹ nhàng xoa đầu nó, anh cười bảo.
- không sao, lỗi không phải của em.
- E hèm_key hừ 1 tiếng làm con bé và anh vội đứng lên.
- Tụi này có làm phiền cả 2 không vậy?_MinHo cười đểu.
- Có… có gì đâu mà làm phiền_Ji Yoen tỏ ra lúng túng như mình vừa phạm phải 1 việc sai trái nào đó.
- Thế à? Vậy bọn mình ngồi ăn chung được không?_Taemin hỏi.
- Uhm! Dù sao bọn anh cũng chưa có ăn, có phiền không nếu bọn anh cùng dùng?_Onew tỏ vẻ lịch sự nhưng mặt thì gian cũng hok thua gì mấy người kia.
- Không! Tôi đâu nấu cho mấy người ăn_JongHyun khoanh tay trước ngực, mặt nghênh lên nhìn khó ưa kinh khủng.
- Của anh nấu á? Vậy thì em càng muốn ăn_Shin nhà ta lên tiếng ý kiến.
- Vậy thì cùng ăn đi_con bé vui vẻ nói.
JongHyun khó chịu nhìn từng thằng, sát khí ngày càng được tích tụ nhiều hơn. Ai mà làm liều đến gần anh chắc là chết sớm quá (trừ Yoen nhà tui ra). Cả 4 thằng của SHINee rùng mình nhìn anh mà mồ hôi hột thi nhau chạy đua.
- Thôi thôi, dù sao tụi anh cũng có mua thức ăn sáng qua. Mấy anh ăn cái này được rối, giỡn chơi thôi_Onew cười nói khi biết nghĩ tới số phận sau này của mình.
- Đúng! Đúng rồi, mấy anh sẽ ăn cái này. Chứ nhiêu đó sao mà ăn đủ_Key lại tiếp tục.
- Nhưng…_con bé nhìn mấy người kia khó hiểu.
- Không có nhưng gì hết, Ji Shin qua đây ăn với bọn anh._Taemin nói rồi quay sang ngoắt nhóc Shin.
- Em muốn cùng ngồi với chị 2 à!_Shin lại biểu tình.
- Nếu thế thì mọi người cùng ngồi ở đây luôn di. Dù sao có nhiều người cùng ăn mới vui_con bé nói tiếp.
- Uhm… nếu JongHyun không phiền_Onew nhìn anh cười xuề.
- Sao cũng được_anh lạnh lùng, bởi nếu không muốn cũng không được, con bé đã muốn như vậy mà. Anh không tính lại cải vã với nó đâu.
Thế rồi cả bọn lại cười nói vui vẻ với nhau. Hết chọc phá người này đến làm người kia mếu. Tiếng cười cứ thế mà rộn rã khắp căn phòng. Lúc nào cũng như vậy, trước mặt mọi người, anh là 1 con người vô cảm. Nhưng với con bé, anh khác hoàn toàn…Coffe Prince 5:00 pm…
Hôm nay là 1 ngày khá bận rộn và nhộn nhịp đối với Prince, bởi đơn giản chính ngày này, 5 năm trước là ngày thành lập quán. Prince rất quan trọng đối với KyuHyun, nó được xây dựng lên từ lòng nhiệt huyết của anh và sự giúp đỡ của Ji Yoen và So Eun. Cả 3 đã cùng nhau xây dựng nên thương hiệu Prince này. Để hôm nay đây, Prince được nhiều người biết đến và ưa chuộng.
Bận trang trí quán từ sáng đến giờ mà con bé không hề quan tâm đến mình. Sắp đến giờ mở cửa rồi mà quần áo vẫn chưa thay, đầu tóc thì rối bù. Ngồi trên ghế, ánh mắt anh cứ đưa theo con bé mỗi phút mỗi giây. Con bé bước đến đâu, anh nhìn đến đó.
Mọi người ai cũng có việc để làm, chỉ riêng JongHyun là người rãnh rỗi. Đặt tay lên bàn, chống cằm lên, anh thư thản như mình là chủ nơi đây. Nhìn anh mà KyuHyun cũng thấy phát bực. Nhưng cũng kệ, dù gì oppa cũng không hơi đâu mà lo kím chuyện với anh. Đang quay mòng mòng với công việc sắp xếp các tiết mục, chợt cánh cửa mở chạm vào chuông gió tạo tiếng leng keng. Ngước lên nhìn, mặt Hyun trở nên phấn khích bởi 1 người vừa mới đi vào.
- Lee Joon!!!
KyuHyun thốt lên vọn vẻn 2 từ rồi chạy nhanh đến người bạn ấy. tay bắt mặt mừng, anh ôm chầm lấy cậu ta. Cậu chỉ cười nhẹ rồi vỗ vai Hyun.
- Tao đi có 3 năm, mày làm như tao đi 10 năm rồi không bằng_cậu cười nói.
- Thì tao vui quá thôi_oppa đẩy thằng bạn ra lườm.
Vì thấy KyuHyun vui vẻ cười nói với người lạ nên So Eun cũng tò mò bước đến hỏi.
- Ai vậy anh?
- Bạn thân, người đã cho anh ý tưởng tạo nên thương hiệu Prince này đấy_Hyun vui vẻ trả lời.
- Uhm, chào anh, hân hạnh được làm quen.
Eun vui vẻ đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay. Anh nhìn nhỏ 1 lát rồi nắm tay đưa lên hôn làm mặt nho trở nên đỏ gắt. Rụt tay lại, nhỏ nhìn anh khó hiểu. Không hề giải thích về hành động của mình, cậu chỉ nhếch mép cười đểu. Cốp!!! Hyun kí 1 cái rõ đau lên đầu thằng bạn rồi quay sang nhìn Eun.
- Thằng chết tiệt! muốn kiếm ai để chọc thì ra chỗ khác. Con bé này là bạn gái tao nhá_oppa lườm thằng nhỏ không thương tiếc.
- Chà! Thằng như mày mà có bạn gái xinh đến thế cơ à? Không bù cho tao, người đẹp như vậy mà tìm không nỗi 1 mối tình nào cho đàng hoàng_Joon cười xuề. Nghe cậu tự tin nói mà Eun không nhịn được phải bật cười.
- Phải thôi, mày ít có lăng nhăng quá mà_Hyun vẫn không thôi việc nói móc thằng bạn.
- Bộ gặp tao mà không xiên xỏ là mày sống không nỗi à_Joon nhăn nhó nhìn anh.
- Cứ cho là vậy đi_Hyun vẫn trả lời tỉnh bơ.
Cả 2 im lặng nhìn nhau rồi lại bật cười. đúng là hết nói nổi 2 ông này, thân cũng thân lắm mà cãi thì cũng rất nhiều. Ấy mà chứ, không cãi thì còn gì được gọi là bộ đôi kì quái. Mãi nói chuyện với nhau đến bây giờ Joon mới để ý thấy 1 người.
- Con bé đó là gì của mày vậy?_cậu nhướng mắt hỏi Hyun.
- Ji Yoen, vừa là bạn, vừa là em nuôi kiêm luôn chức vụ phục vụ quán_oppa trả lời.
- Ùm.
Không nói gì thêm, Joon chỉ lặng lặng ngồi quan sát con bé. Nhìn vào mắt cậu, Hyun có cảm giác rằng, sắp có 1 chuyện gì đó không hay diễn ra…
Bước đến cạnh con bé, anh xốc nó lên vai cứ như đang vác 1 bao gạo. Bất ngờ vì bị anh bế nên con bé không kịp phản ứng. Giảy nãy la lối nhưng vẫn vậy, cẫn không chịu bỏ xuống, con bé nghiến răng nói.
- Anh làm trò gì vậy? bỏ em ra!!!
- Không_JongHyun trả lời tỉnh queo làm con bé khó chịu.
- Hỏi lần nữa có bỏ xuống không???_con bé đe dọa.
- Không!_vẫn câu trả lời cũ, anh chắc chắn.
- Vậy đứng trách_dứt câu, nó cắn vào vai anh 1 cái rõ đau. Điếng người gì vừa mới bị cắn, anh thả con bé xuống.
- Em làm gì mà cắn mạnh thế không biết_miệng nói, tay thì xoa vai.
- Em đã nói trước rồi còn gì. Ai kêu anh xốc em lên làm chi!_con bé cương cổ nói. Đúng bướng, đó là đặc tính của nó.
- Hừ, mấy giờ quán mở?_anh hỏi.
- 6h30, anh hỏi chi?_con bé thắc mắc.
- Bây giờ mấy giờ?_không chấp trả lời nó, anh lại hỏi.
- Thì 5h30, mà có gì hok?_lại tò mò.
- Em nhìn lại mình đi, đầu tóc luộm thuộm, sắp đến giờ rồi, chẳng lẽ em định để như thế mà tiếp khách à?_anh nói.
- Ùm, hỳ hỳ em quên. Thôi để em về chuẩn bị, anh ở đây giúp mọi người đi nhé!_con bé nói rồi đi ra cửa.
- Này này! Sao anh phải giúp chứ?_JongHyun hỏi với theo.
- Thì giúp đi mà_nó quay đầu lại nói rồi đi luôn.
Nhìn theo nó, anh chỉ biết cười trừ.Vẫn như lúc nãy, anh không động đến bất cứ việc gì, chị ngồi nhìn. Sau khi trang trí xong, SHINee quay lại chỗ anh.
- Anh rỗi quá ha, ngồi đây chơi không chịu phụ người khác một tay_key ngồi xuống bên cạnh anh.
- Mắc mớ gì phải phụ chứ!_JongHyun nói ngang.
- Ứ! Thế sao không ở nhà đi, đến đây làm chi để trật chỗ?_MinHo lườm anh.
Không trả lời, anh chỉ ngồi im lặng. Vâng! Ngoại trừ Ji Yoen ra, anh không thích nói nhiều với người khác. Với mọi người, anh là cold boy, nhưng với con bé, anh là 1 người cứng đầu, cố chấp, rất ồn ào (như Yoen ấy thôi). Chưa kể đến việc là 1 bad boy (bad boy tao nhã)…
Cũng sắp đến giờ mở cửa, KyuHyun dàn xếp mọi người đi vào trong. Chờ tí nữa sẽ tạo bất ngờ cho khách đến. Hôm nay, oppa không thể cãi lộn với anh. Đơn giản, SHINee là khách mời đặc biệt trong buổi kỷ niệm này. Nếu xích mích thì cũng không hay cho lắm. Bước lên bục diễn, anh mở màn với lời giới thiệu.
- Xin chào tất cả mọi người có mặc tại lễ kỷ niệm thành lập quán. Tôi chân thành cảm ơn những ai đã ủng hộ Prince từ ngày khai trương đến nay. Đã luôn ủng hộ chúng tôi, chọn thương hiệu của chúng tôi làm nơi mà các bạn có thể dùng đến những lúc nhàn rỗi, cũng như có tâm sự. 1 lần nữa, tôi xin được cảm ơn.
Dứt câu, hang loạt người ngồi ở dưới vỗ tay cho anh. Đa số khách đến quán hôm nay là teen 9x, phần lớn là các couple. Hài lòng với số lượng khách đến, Hyun cười thầm rồi lại đưa mic lên nói tiếp.
- Chúng tôi có một món quà nhỏ xin gởi đến tất cả mọi người ở đây. Xin các bạn hãy chào mừng SHINee!!!
Đèn tắt, cả quán chìm vào bóng tối.Lần này thì tất cả lặng thinh, có người cười nhạo vì nghĩ là Hyun đùa, thế rồi mọi người trố mắt ra khi nghe giọng hát của JongHyun trong bài Jojo. Đèn mở, tất cả nín thở khi thấy 5 năm viên của SHINee đang đứng trên bục. Được vài giây sau, tiếng la hét ầm ĩ của bọn con gái chen vào trong ca khúc. Màn trình diễn kết thúc, ở dưới vỗ tay rầm rã cho SHINee.
- Nhân ngày thành lập Prince, SHINee muốn gởi tặng đến tất cả mọi người có mặc hôm nay 1 bài hát trong album mới nhất year of us. Đó là Y.O.U!!!
Onew nói, bọn con gái lại 1 lần nữa hét lên um sùm. Vài giây sau, không gian trở nên im lặng, mọi người cùng nhau lắng nghe nhịp điệu nhẹ nhàng của Y.O.U. Giọng ca nhẹ nhàng của anh chàng nhóm trưởng vang lên cũng là lúc mở đầu cho ca khúc. Mọi người chăm chú lắng nghe đến nỗi không ai phát ra hơi thở. Khi giọng cả 5 chàng trai dừng lại cũng là lúc bài hát kết thúc. Mọi người cùng nhau trầm trồ khen ngợi giọng ca xuất sắc của SHINee. Có vài cô nữ sinh quá kích nên hét toáng lên " SHINEE!!! SARANG YO!!! WE’RE SARANG YO!!!”. Các anh không nói gì chỉ cười rồi nhá mắt với mọi người. Tất cả đi xuống, ngoại trừ Onew.
- 1 lần nữa, thay mặt KyuHyun, SHINee xin cảm ơn tất cả mọi người. Những người luôn ủng hộ Prince, cũng như SHINee!!
Bước vào trong, On nhường lại mic cho KyuHyun. Sau màn biểu diễn của SHINee, người càng ngày kéo đến Prince càng đông, đông đến nỗi không có chỗ ngồi. Các nhân viên phục vụ chạy hết bàn này đến bàn nọ như chạy sô.
Màn diễn tiếp theo là phần ảo thuật của So Eun, rồi đến KyuHyun trong bài hát 7 years of love. Ngồi lên ghế Piano, anh tự chơi đàn và hát. Ji Yoen và cà So Eun ngạc nhiên trước giọng ca ngọt ngào của Hyun. Lần đầu tiên cả 2 người được nghe anh hát. Quá mải mê nên Ji Yoen không để ý làm va ly nước vào 1 người khách. Con bé luống cuốn xin lỗi nhưng tên đó nhất quyết không chịu. Ngồi bên trong, JongHyun đang rất muốn ra giải vây cho con bé nhưng bị 4 người kia giữ lại. Bởi nếu anh mà ra lúc này, nói sao cũng bị fan vây lấy thì lại khổ. Đang bức rứt, 1 người vụt qua trước mặt anh mà ra cứu nguy cho Ji Yoen.
- Con bé đó xin lỗi rồi cậu còn muốn cái gì nữa hả nhóc con?_Joon nắm cánh tay con bé kéo lại. Hàng chục ánh mắt vây lấy cả 3.
- Xin lỗi không là được à? Anh có biết cái áo này mắc lắm không? Tôi đã tốn công biết chừng nào để mua cho bằng được cái áo này đấy!_cậu nhóc học sinh cưỡng cổ cãi với Joon.
- Thế nhiêu đây có đủ chưa?
Joon cầm xấp tiền đặt lên bàn rồi kéo con bé đi. Thằng nhóc tức tối cầm lấy xấp tiền nhiền theo cả 2. JongHyun chứng kiến từ đầu đến cuối, tuy cũng hơi ghen. Nhưng anh không thể nói gì được bởi bản thân anh quá bất tài không làm gì được…Piano ngừng, tiếng vỗ tay bắt đầu được vang lên. Tiếng hò hét huýt sáo cứ liên tục xuất hiện làm không gian càng lúc ồn ào hơn. Kéo con bé đến gần bục, đẩy nó ngồi xuống ghế, Joon cười trước sự ngỡ ngàng của nó. Nhảy lên bục, cầm lấy chiếc mic từ tay Hyun, cậu lên tiếng phá tan những ánh mắt lạ lùng nhìn cậu.- Xin chào tất cả những ai đang ở đây. Với tư cách là bạn của người tổ chức buổi kỷ niệm ngày hôm nay, tôi Lee Joon muốn gởi đến mọi người 1 bài hát, và đặc biệt cô bé này. Bài hát, mang tên "If You Come Into My Heart”.
Cậu vừa nói vừa nhìn Ji Yoen làm con bé vừa ngại, vừa lo. Mọi người có mặt ở đây, cứ lầm tưởng con bé và cậu là 1 couple. Nên mọi lời xì xầm bàn tán điều hướng về 2 người họ. Nào là "con bé đó may mắn thật, được cậu bạn trai vừa đẹp trai lại còn rất lãng mạng nữa chứ.” "Dám đứng lên đấy mà hát tặng cho cô gái đó 1 ca khúc, chắc họ có tình cảm tốt lắm nhỉ?”, v…v… và v…v… nghe họ nói mà con bé không dám nhìn xung quanh, chỉ biết cúi mặt xuống vì ngượng.
Ngồi bên trong, đầu JongHyun đang sôi sùng sục. Anh ta nghĩ mình là ai mà dám hát tặng con bé chứ. Vừa ghen, vừa tức, nhìn con bé mà sao anh muốn lôi nó đi khỏi chỗ này quá. Chẳng qua chỉ là giúp nó thoát khỏi tên nhóc kia, tùy theo chuyện mà anh không chấp. Cái này là quá rồi đấy!!!
Tiếng nhạc vang lên, thêm 1 lần nữa người đến lại được thưởng thức thêm 1 giọng ca rất hay khác. If You Come Into My Heart, 1 bài hát rất hay. Tiếng nhạc nhẹ nhàng, nhịp đập dịu dàng, giai điệu ballad quả thực là 1 thể loại rất hay, điều đó là không bàn cải. Bài hát dừng lại, ngay lúc đó, 1 người đến và đưa hoa cho cậu. Cầm bó hoa, cậu đặt ngay trước mặt con bé.
- Tặng em, cô bé đáng yêu!
Kề sắt mặt vào con bé, Joon nói. Con bé đứng hình trước hành động của cậu, bạo dạng quá! Thấy Ji Yoen vẫn không phản ứng, mọi người ở dưới lại bắt đầu nhao nháo.
- Cậu nhận đi, anh ta đã cất công chuển bị như vậy rồi còn gì!_1 cô gái ngồi ở dưới nói vọng lên.
- Đúng rồi đấy! Cầm lấy đi cho anh ta vui_1 người khác ý kiến. thế là những người khác cũng lên tiếng.
- Nhận đi! nhận đi! nhận đi!
Ji Yoen đứng ngó xung quanh, vừa không muốn nhận, vừa không muốn người khác hiểu lầm, và cũng không muốn làm cậu quê. Bên trong cũng đang có 1 người không muốn con bé nhận. JongHyun thì thầm nhưng cũng đủ làm 4 thằng ngồi gần anh nghe được. "Ji Yoen, em mà nhận là chết với anh, không được nhận, không được nhận.” anh cứ lầm bầm làm cả nhà SHINee hết ý kiến. Thấy con bé cứ lặng thinh, Joon lại lên tiếng.
- Coi như đây là lời cảm ơn em dành cho người cứu em 2 lần đi.
Con bé ngạc nhiên ngước lên nhìn, gương mặt này rất quen, hình như đã gặp ở đâu thì phải. Lại thêm câu nói của cậu, con bé cũng đã dần sát định được cậu là ai. Đúng vậy! chính là Lee Joon, người đã từng cứu con bé. Đã 2 lần, nhưng chưa lần nào kịp nói 1 lời cảm ơn. Cũng hơi ngại, nhưng Joon đã nói coi như đây là lời cảm ơn của con bé dành cho
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4353 ngày trước - Xem: ]
[ 4353 ngày trước - Xem: ]