watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
>
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Full
» Thể loại: Tiểu Thuyết
» Đăng lúc: 16/11/13 00:16:07
» Post by: Trần Luân
» Lượt xem: 975 Views

ảnh hưởng và độ nổi tiếng của tôi so với Chung Nguyên, chuyện này để cho hắn ta làm thì tốt hơn.

Tôi nắm di động, do dự nửa ngày, rốt cục cũng gọi vào số của Chung Nguyên, sau đó tổn hao hết khí lực mà kể lại đầu đuôi câu chuyện và giải thích rõ ràng, sau đó là cường điệu hóa chuyện kinh khủng xảy ra nếu không giải quyết ổn thỏa chuyện này, cuối cùng tôi nghiêm túc chốt hạ: “Nhất định phải làm sáng tỏ, dùng lời nói chính nghĩa mà làm cho sáng tỏ!”

Chung Nguyên đáp ứng rất dứt khoát, trong nháy mắt tôi đối với nhân phẩm của hắn có cái nhìn mới ngay.
Tên họ Chung này làm việc hiệu suất thật là nhanh, chẳng bao lâu, tôi thấy một cái ID “Ta là Chung Nguyên” mở topic mới.

Topic có nội dung rất đơn giản: Ta là Chung Nguyên, ta cùng Mộc Đồng không phải quan hệ yêu đương, do đó cần làm sáng tỏ. Mặt khác, cho dù các bạn muốn quậy, cũng nên chờ cho cô nàng kia dài cái đầu ra một tí hãy quậy chứ?
Tôi xem topic này, giận tới phát run, nhắn cho Chung Nguyên một cái tin: Ngươi làm thế là cười nhạo ta!

Ngay lập tức, Chung Nguyên nhắn lại: Phải đó
Tôi: Đi chết đi, thụ!
Chung Nguyên: Chữ cuối, đừng để anh thấy lần thứ hai, nếu không anh không biết sẽ làm ra hành động gì đâu.

Đây là uy hiếp, hăm dọa người khác một cách trần trụi … Đồ thụ kia!
Tác giả nói: không biết mọi người có hay không tưởng tượng hình ảnh anh chàng trốn sau màn hình máy tính kia đang nhếch mép cười …Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào? - Chương 06
Lần đóng quân dã ngoại này của hội bảo vệ môi trường diễn ra vào lễ Lao Động, trong nửa tháng tới chúng tôi mỗi ngày đều đặn 9h tối phải xuất hiện ở sân thể dục để tập huấn. Bởi vì phải đi núi nên rất cần thể lực, hơn nữa những người tham gia dã ngoại đều là dân nghiệp dư cho nên phải huấn luyện trước, tuy rằng không thể thay đổi thể trạng ít nhất cũng làm cho chúng tôi thích ứng được cường độ tiêu hao thể lực cao.

Phần lớn nội dung tập huấn là chạy dài, ngẫu nhiên chắn một vài rào nhảy, thể lực của tôi cũng không phải người bình thường, phải nói là nửa vời, lần tập huấn này tuy không đến nỗi ngắc ngoải nhưng cũng thực quá vật vã, đương nhiên những người không cùng loại với tôi thì không nói đến, nhưng cũng đừng như Chung Nguyên chứ, thằng cha này liên tục chạy nửa giờ, thoải mái như đi bộ, tôi thực nghi ngờ hắn ta là người máy robot j đó.

Lúc tập huấn Chung Nguyên không có nhiều thời gian chọc điên tôi, tại hắn lúc nào cũng bị con gái bu quanh, nhất là lúc chạy bộ. cuối cùng hắn đơn giản vươn dài sải chân chạy nhanh hơn, mấy nàng kia cũng chỉ đành nhìn hắn xa xa mà thở dài, tôi lết thết đằng sau thực có cảm giác hưởng thụ, nhìn đi, hóa ra người chạy trốn không chỉ mình ta …

Thỉnh thoảng Chung Nguyên lướt qua cạnh ta, quay người chạy, đối mặt với tôi, sau đó giơ di động tủm tỉm nói: “Đầu gỗ, cười một cái nào.”
Tôi lúc này mặt đầy mồ hôi, thở phì phò, ngay cả chửi người cũng không có sức, còn cười à?

Thế là Chung Nguyên không mất cơ hội chụp ngay ta đang thê thảm … Mọi người nói coi tên này tâm lý có bệnh gì vậy?


Trước một ngày xuất phát chúng tôi không có tập huấn mà là ngồi cùng nhau mở một cuộc họp nhỏ, nói một số vấn đề cần chú ý khi đóng quân dã ngoại, cuối cùng, chị Linh tuyên bố một việc, thực tình mà nói, thực là một cái chuyện phiền toái không lớn cũng chả nhỏ.

Người tham gia dã ngoại lần này chia làm ba đội, đi ba chỗ khác nhau. Tôi, Chung Nguyên, chị Linh đều cùng trong đội ba, đội ba có hai mươi người, 7 nam 13 nữ, mấu chốt nằm ở hai con số này. Người ở đội một đội hai nam nữ gì đều vừa tròn số chẵn, mà đội ba lại toàn số lẻ … Lều trại chúng tôi thuê đều là lều hai người, lại còn vừa hay thuê đúng mười cái.

Nói cách khác, nếu chia theo đầu người, tất có một nam một nữ phải ở chung một cái lều.
Chị Linh nói, chị í đã cố gắng thương lượng với bên cho thuê, nhưng trong Lễ Lao Động, lều trại thật khan hiếm … Ý chính là, đội ba chúng ta chỉ có nhiêu đó cái, các ngươi chọn người ở cùng đi.

Tôi nghe đến đó, tích cực giơ tay lên tiếng: “Chị Linh, chúng ta có thể ở ba người một cái mà?”
Chị Linh lắc đầu: “Ba người ở rất chật, huống hồ ban ngày mệt như vậy, nếu buổi tối ngủ không tốt hôm sau sợ là không đi nổi.”

Lúc này Chung Nguyên ngồi cạnh ta lén lút dùng thanh âm chỉ có hai người nghe được mà nói: “Làm gì có chuyện, nếu là con gái thì ba người ở một cái có làm sao.”
Tôi kỳ quái nhìn hắn, thấp giọng hỏi: “Ngươi sao không đồng ý lời nói của chị ấy?”

Chung Nguyên liếc một cái về phía chị Linh, nói: “Em không thấy à? Cô ta cố ý.”
Tôi kinh ngạc nhìn Chung Nguyên liếc mắt, hại sư tỷ đi, cẩn thận ta tố giác ngươi.

Chung Nguyên thấy ta còn chưa tin, nói thêm: “Chứ sao bây giờ mới nói ra, cho dù có biện pháp khác thì làm gì kịp nữa.”
Quả nhiên, lúc này một nam sinh năm nhất nói: “Chị à, nhà em còn một cái lều đơn nữa.”

Chị Linh tiếc nuối nói: “Ai da, sao không nói sớm, bây giờ về lấy e không kịp, ngày mai buổi sáng chúng ta đi rất sớm đó.”
Tôi bán tin bán nghi nhìn Chung Nguyên: “Chị ấy tính vậy làm chi?”

Chung Nguyên lắc đầu: “Không biết”
Hiện giờ mọi người đã bắt đầu nhiệt liệt thảo luận chuyện ai ở chung với ai, tôi phát hiện bọn họ đều có vẻ nguyện ý nam nữ ở chung, không lẽ tôi bị ảo giác à …

Cuối cùng, chị Linh đưa ra một chủ ý, nói toàn bộ nữ sinh bầu phiếu xem nên chọn nam sinh nào ở chung lều trại. Chú ý, là nữ bầu chọn nam nha, bấn!!!
Chuyện làm tôi hoảng sợ là, lúc Chị Linh đọc tên Chung Nguyên ra, toàn bộ con gái đội ba trừ tôi ra đều nhất loạt đưa tay lên, mấy nữ sinh năm nhất còn thẹn thùng, Linh sư tỷ thì hai mắt phát sáng nhìn Chung Nguyên chằm chằm, y như người chết đói nhìn thức ăn ấy …

Ak ak, tôi hình như có chút hiểu lý do gì Linh sư tỷ làm vậy rồi … Chung Nguyên, hắn ta là tai họa!
Chị Linh hỏi ta: “Mộc Đồng, em chọn ai?”

Tuy rằng đã hiểu chị ấy, nhưng tôi đối với chuyện này vẫn cảm thấy kì dị, cho nên nói: “Cái kia … chị à, em vẫn thấy ba nữ sinh ở cùng một chỗ, cũng …”
“Không được”

Linh sư tỷ một lời nói cự tuyệt đề nghị của ta, chị ta hiện giờ hình như rất phấn khởi, tôi chỉ đành ngoan ngoãn đóng làm con cừu non.
Chị Linh nói thêm: “Dù sao hiện tại Chung Nguyên có sáu phiếu, Mộc Đồng chọn ai cũng chả sao.”

Chung Nguyên đột nhiên hỏi: “Người bị chọn có thể từ chối không?”
Chị Linh cười giảo hoạt nói: “Không thể”

Chung Nguyên: “Được rồi, người bị chọn có thể, ách, tự chọn người ở cùng không?”
Linh sư tỷ do dự một chút, đáp: “Có thể đi …”

Sự tình phát triển tới đây, ngay cả nữ sinh năm nhất cũng bắt đầu mất bình tĩnh, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm hướng cục tai họa Chung Nguyên. Đương nhiên, tôi trước sau như một giữ bình tĩnh, tuy rằng vẫn cảm thấy ba người ở chung một cái lều chẳng có gì là không tốt ><

Chung Nguyên nhìn qua mấy nữ sinh xem xét một chút, cuối cùng nhìn tôi, cười tủm tỉm nói: “Tôi chọn Mộc Đồng.” hắn vừa nói xong, mấy chàng trai xung quanh đều dùng ánh mắt mờ ám nhìn tôi, còn đám nữ sinh thì toát lên phẫn hận, nhìn đến nỗi làm ta run hết cả lên.

Tôi quyết định thật nhanh nói: “Tôi không đồng ý! Chị Linh, em vẫn thấy ba người …”
Chị Linh ngắt lời: “Chung Nguyên, Mộc Đồng không đồng ý, bạn chọn lại đi.”

Chung Nguyên bất đắc dĩ nhìn Linh sư tỷ, nói: “tôi cũng không biết chọn ai, thực ra tôi hy vọng chọn một em năm nhất!” Hắn vừa nói xong, mấy nữ sinh năm nhất lập tức kích động.
Tôi trừng mắt nhìn hắn, làm sao cứ kéo tôi vào chuyện này! Rõ ràng Linh sư tỷ đang chờ mong ngươi kia …
Linh sư tỷ vừa nghe Chung Nguyên muốn chọn năm nhất, lập tức lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ, nói: “Được rồi, chúng ta rút thăm, trong hộp này có 7 tờ giấy, trong đó chỉ có một cái có đánh dấu X, còn lại đều trống, chúng ta rút xem ai được mảnh có dấu X là được chọn.” chị Linh nói tới đây càng thêm kích động, nuốt nước miếng tiếp tục nói: “Được cùng Chung Nguyên ở chung một lều.”
Tôi tóat mồ hôi, chị ta quả nhiên là có âm mưu từ trước …

“Để cho công bằng, các em rút trước, còn lại một cái lưu cho chị” Linh sư tỷ nói xong cầm cái hộp đưa tới trước mặt các bạn gái, mọi ngươi tuần tự thò tay vào rút ra một tờ giấy nhỏ gấp tư.

Tới lúc chị Linh đưa hộp tới trước mặt tôi, tôi liếc mắt nhìn cái tên Chung Nguyên đang làm mặt quỷ kia, lắc đầu nói: “Tới tôi chắc không cần nữa rồi.”
Linh sư tỷ vừa định thu hộp lại, lúc này Chung Nguyên rất không hợp thời mà mở miệng: “Mộc Đồng, em làm vậy là làm khó xử cho chị Linh rồi, lỡ như cái còn lại chính là cái có đánh dấu thì sao. Dù sao chỉ có 1/7 xác suất, còn không có tới phiên em à.”

Tôi trừng mắt liếc hắn một cái, thuận tay rút ra một tờ.
Vừa định mở ra coi thì Chung Nguyên lại nói: “Anh xem giùm cho” Hắn vừa nói vừa giựt lấy tờ giấy trong tay ra, mở ra, sau đó không biết lấy từ đâu ra một cây bút siêu nhỏ, đánh xoạt một dấu X lên.
Tôi ở một bên nhìn vẫn đang trợn mắt há mồm, Chung Nguyên, bộ ngươi bị điên hay là máu không lên não?

Lúc này mọi người đều chú tâm vào tờ giấy trong tay mình, động tác của Chung Nguyên lại thực quá nhanh nên cả đám con gái gồm luôn chị Linh đều không có thấy hành vi gian trá của hắn. tôi còn chưa phục hồi lại tinh thần đã thấy Chung Nguyên nhét cây bút vào tay, sau đó giơ tờ giấy lên nói: “Xong rồi, tôi bị Mộc Đồng rút trúng rồi.”
Tôi nóng nảy: “Không phải, tôi …”

Chung Nguyên nghiêng đầu nhìn ta: “Em tính nói gì, chằng lẽ em định nói chị Linh làm giả dấu à?”
“Tôi không phải ý này” Tôi nhìn về phía Linh sư tỷ, định giải thích với chị ấy, nhưng ánh mắt chị ta thật kỳ lạ, ngoài thất vọng ra còn có một tia kích động. Ách???
Nhưng là do Chung Nguyên gây họa mà …

Chung Nguyên đột nhiên hạ giọng nói với tôi: “Cái bút kia trong tay em, em thử nói là do anh làm xem có ai tin không?”
Tôi cúi đầu nhìn cây bút có một mẩu 5cm trong tay, nhất thời há hốc mồm, dễ sợ hơn là, khi ngẩng đầu lên, phát hiện chị Linh đang nhìn chằm chằm cây bút trong tay tôi, có thể thấy chị ấy tức tới cỡ nào …

Nhưng mà, tại sao mãi không có ai đứng ra tố giác dấu này là giả? Sáu người kia hẳn phải có một người có dấu thật chứ? Tại sao không có ai cầm dấu thật tới phản bác mình nhỉ? Vừa rồi xem biểu tình của bọn họ đều là muốn ở chung với Chung Nguyên mà?
Tôi tự nhiên nghĩ không thông, ngu ngốc hỏi: “Mọi người … đều là giấy trống ư? Có ai còn dấu X không?”

Sau đó tôi hình như chắc chắn nghe thấy tiếng cắn răng của Linh sư tỷ ….
Sau khi tan họp, tôi hỏi Chung Nguyên: “Lúc rút thăm rốt cục là sao?”
Chung Nguyên đáp: “Em còn chưa đoán ra à? Chị Linh làm bộ thôi, toàn bộ số giấy đó đều là giấy trắng hết, chỉ có như vậy cô ta mới chắc chắn một trăm phần trăm là không ai rút trúng.”
Tôi: “Nhưng chính chị ấy thì sao? Chị ấy cũng là trắng còn gì?”

Chung Nguyên: “Sau khi sáu người đều rút giấy trắng tự nhiên sẽ nghĩ cô ta không phải.”
Dã man, giờ mới hiểu. Chị Linh thiệt là âm hiểm nha, lại còn dùng cách làm bộ như vậy, uổng công tôi còn nhất nhất nghe theo, hóa ra chị ấy cũng làm chuyện không tốt gì cả.

Nhưng tôi vẫn còn một việc không rõ: “Vậy sao ngươi biết được chuyện đó?”
Chung Nguyên khinh miệt liếc mắt nhìn ta một cái, đáp: “Bởi vì anh không phải đầu gỗ.”
Tôi: “…”
Được rồi, cho dù ngươi thông minh hơn ta đi nữa, nhưng ngươi là đồ hống hách kiêu ngạo!

Tôi lại hỏi: “Vậy sao ngươi lại không muốn ở chung lều với chị Linh”
Chung Nguyên: “Anh sợ chị ta bắt nạt anh”
Tôi nhức đầu, nói: “Ta mới sợ ngươi bắt nạt ta”
Chung Nguyên lại liếc tôi một cái, thập phần khinh thường nói: “Làm như em đẹp lắm ấy.”
Tôi: “…”
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào? - Chương 07
Núi X nằm ở vùng ngoại thành của thành phố B, cao hơn mặt nước biển khoảng hơn một ngàn thước, cái núi này so với người leo núi chuyên nghiệp chẳng hơn một mâm đồ ăn là mấy, nhưng đối với chúng tôi thì thật là to lớn a!

Tôi ngủ dậy rất sớm do sáu giờ sẽ tập hợp, rửa mặt xong liền sửa sang lại balo chuẩn bị leo núi. Cái balo này là hỏi mượn của Tứ cô nương, bên trong khá rộng, bỏ được rất nhiều nước, còn để thêm một ít quần áo, nghe nói ban đêm trên núi rất lạnh. Ngoài ra còn có một con dao nhỏ, một số vật dụng cần khi dã ngoại, còn thực phẩm thì do bên hội phân công, nam sinh sẽ phụ trách mang, nữ sinh chỉ cần mang dồ dùng cá nhân là được.

Bởi vì đường xa, nếu đi xe bus thì rất mất công và lãng phí thời gian, bởi vậy hội thuê hẳn xe. Lúc tôi đến còn rất sớm, người còn thưa, tôi chọn một chỗ gần cửa số ngồi xuống, sau đó lấy ra một cái bánh bao ngồi gặm. hiện vẫn còn quá sớm, căn tin cơ bản chưa có mở cửa, mọi người đều chuẩn bị đồ ăn sáng từ tối qua.
Rất nhanh tới 6h, Chung Nguyên và mấy nam sinh nữa vác balo trang bị cùng thực phẩm đi đến. Mấy cái balo đó đều rất lớn, chắc là đủ đồ nghề ở trỏng.

Mấy anh trai bỏ đồ vào gầm để xe xong cũng leo lên xe. Chung Nguyên trong tay còn cầm một túi nilon, dưới ánh mắt chăm chú của mấy cô gái thản nhiên như không ngồi xuống ngay cạnh tôi, tôi bèn dịch người qua một chút, tiếp tục gặm bánh bao. Tuy rằng tôi thấy Chung Nguyên không vừa mắt, Chung Nguyên đối với tôi cũng không có khả năng sinh ra hứng thú, nhưng xem ánh mắt của mấy nàng kia, tôi vẫn cảm thấy áp lực đè nặng.

Chung Nguyên mở cái túi cầm trong tay ra, bên trong là bữa sáng của hắn, có bánh bao, sữa, trứng, lạp xưởng, thịt bò …
Tôi ở bên cạnh ngẩn ngơ nhìn bữa sáng của hắn, lại cắn cắn bánh bao khô của mình mà cảm thán vô cùng, đây là lẽ sống gì chứ …

Chung Nguyên lấy ra một hộp sữa cho tôi, nói: “Ăn cùng không?”
Tôi do dự một chút, lắc đầu, ông trời biết, người này chắc chắn không có hảo tâm à.
Chung Nguyên đột nhiên chộp lấy bánh bao trong tay tôi, ném qua một bên, sau đó đem bịch đồ ăn sáng đặt trên đùi tôi, cười nói: “Tùy em thôi” hắn nói xong không ngó tới tôi nữa, cầm lấy một quả trứng ăn.

Tôi cúi đầu nhìn đám đồ ăn sáng đầy mị dân kia, sau đó liền ngạc nhiên phát hiện,từ bánh bao tới trứng hay lạp sườn đều có hai phần …
Vì thế tôi chẳng cần lịch sự, cầm lấy một cái lạp xưởng cắn luôn, vừa ăn vừa cảm động nói với Chung Nguyên: “Chung Nguyên à, thật ra ngươi cũng chưa hỏng lắm.”

Chung Nguyên nhíu lông mày, cười tủm tỉm nhìn tôi, hỏi: “Bộ anh rất xấu à?” Hắn tuy rằng cười, nhưng tự nhiên tôi lại thấy sau lưng cảm giác ớn lạnh từng chặp.
Thế là đành cười hắc hắc ngu ngơ.
Chung Nguyên lại giảo hoạt cười nói: “Mới cho ăn một chút đã tự bán mình, thực nhảm nhí.”

Tôi ngậm lạp xường, chớp mắt tức giận không nói ra lời.
Lúc ăn xong bữa sáng thì xe bắt đầu khởi hành, lộ trình chừng ba bốn tiếng gì đó, lúc mới chạy tôi còn cố đả thông đầu óc nghe bọn họ cười đùa, nhưng sau cùng, mí mắt càng ngày càng nặng. Tôi kh6ng muốn ngủ, vì không thấy thoải mái, ghế ngồi trên xe cao hơn ta nửa cái đầu, lúc dựa vào ngủ đầu cứ lắc lư trái phải, nếu muốn không bị té thì phải tỉnh táo. Lúc xe mới chạy, tôi thiếu chút nữa là ngủ rồi, nhưng lái xe dừng đột ngột, đầu

Đến trang:

;

Tiểu Thuyết

Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Full

Trang chủ
U-ON - 4