đó.. là do một vài thằng liên quan tới băng Báo Đen..”
“Lại là Báo Đen… “ hai mắt hắn có một vài tia máu xuất hiện, do giận quá chăng ? , nhưng chuyện gì khiến hắn như vậy ? , cô gái…?
__________________
“A.. hôm nay anh đến sớm vậy” cô gái vẫy vẫy tay cười tủm tĩm
“Ừm vì hàng hôm nay không nhiều nên tôi được nghĩ sớm.. cho tôi một ly đi…” hắn mỉm cười , trên trán còn vương vài ba giọt mồ hôi
Cô loay hoay… làm xong cô đặt một ly mời hắn sau đó cô lấy chiếc khăn ra lau mồ hôi trên trán hắn…
Hắn bất chợt nhìn trân trân cô gái… cô khiến hắn lâm vào cái ước mơ của hắn , một gia đình thật sự..
“À… chuyện học của cô tốt chứ hả..?” hắn vội đổi không khí
“Ừm, hình như có chút tiến bộ.. hihi”
“ý chà chà… ai mà dễ thương quá, cô em.. đi chơi với anh đi” bất chợt có 2 3 gã ăn mặc theo kiểu thô lỗ , mặt mày bặm , một gã chống tay vô xe hàng của cô nói với cô
Để ý kỹ trên bắp tay gã có xăm đầu một con báo nhỏ đang nhe răng…
Mặt mày hắn bắt đầu xám xịt lại , hắn rất muốn bộc phát.. nhưng hắn đang nhẫn, có lẽ hắn không muốn giở bạo lực trước mặt cô được, hắn đang nghĩ cách…
Cô gái hơi sợ : “ xin lỗi mấy anh , hôm nay em mắc bán nên không…”
Cô chưa nói hết.. hắn đứng bật dậy nói ngang : “ A.. quen quá, hình như một trong các anh có người làm rơi đồ đúng không ? , đi theo tôi , tôi trả lại cho mấy anh…” hắn giả bộ mặt tươi cười
“Cái gì ? , tụi tao làm rơi đồ lúc nào ? , thần kinh à… nhưng nghe nó nói vậy thì mình đi coi xem sao” gã nhếch miệng cười cười… cho là hắn bị dở , những gã còn lại gật đầu cười cười cũng theo phía sau gã.
Đi đến cuối hẻm nơi chứa rơm rác… hắn dừng lại rồi quay đầu lại với 3 gã lúc nãy… khuôn mặt tươi cười giờ thay đổi đi…
Ba gã cảm thấy bất thường.. tên cao gầy nói với hai gã kia : “ Ê.. tụi mày , sao tao thấy thằng này quen quen.. hình như là…”
“Huy Dao Lam ?” cả ba gã đồng thanh đồng thời chỉ tay vô hắn..
“Sao hả ? , đồ tao muốn trả cho tụi bây là thứ này nè… “ hắn ngước mặt lên nhìn , đưa nắm đấm ra thử thách…
“Huy dao lam.. thì ra là mày , tao nhớ rồi , nhưng mày muốn làm gì? “ ba gã này có vẻ hơi sợ cái danh tiếng huy dao lam này
Hắn là người không thích nói nhiều… liền bay vào đánh như điên , tội cho ba gã , có lẽ cũng vì ba gã liên quan tới băng Báo Đen.. vừa lúc thích hợp với hắn trút tiết mấy ngày qua.
---Nguồn: 15giay.xtgem.com
Mồ hôi đẫm ướt lưng áo hắn , hắn quay trở lại với cô gái , mỉm cười nhìn cô nụ cười của hắn chan hòa cùng với ánh nắng ban chiều yếu ớt vô tình tạo nên không gian riêng cho hắn và cô…
“Anh… dẫn họ đi đâu đó, sao người ngợm trông bẩn vậy ?” cô bĩu môi ngó lên ngó xuống xung quanh hắn.
Hắn nhìn lại mình rồi phủi đi những vết bẩn vương trên áo : “ À, lúc nãy tôi vô tình vấp té phải nên người mới dơ vậy, từ nay cô cứ yên tâm bán , sẽ không ai quấy rầy cô nữa…”
Cô gái trân trân nhìn hắn, hắn quả là một người đàn ông thực thụ, hắn tuy không phải là quý ông.. có thể cho cô tất cả, hắn chỉ là kẻ bần hàn nay xó này mai xó kia.. Nhưng hắn có thể bảo vệ cho cô, mang lại sự an tâm và tin cậy lớn lao nhất từ khi ba cô nằm viện đến nay.. Lúc trước cô đã từng trãi qua cái thời kì sợ hãi, một mình chống chọi sự cô đơn lạnh lẽo, tuyệt vọng và đường cùng.. Nhưng rất lâu rất lâu lắm rồi, cô mới cố gắng gồng mình trở lại, là một cỏ dại cố bám gốc mà sinh tồn, lại nhờ hắn xuất hiện trong cuộc đời cô mà cô đã cảm nhận được sức sống trước kia mà cô từng có đang tràn về… Cô thầm cảm ơn hắn trong lòng.
Một nam một nữ lại tiếp tục cùng nhau đẩy một chiếc xe hàng nước nhỏ đi trên con đường quen thuộc của họ..
“A.. anh hai, anh về rồi !!” Vũ đang ngây người.. Trông thấy hắn về, lập tức đứng dậy đón hắn.
“Ừ, mày về lúc nào đó.. “ hắn xoa đầu Vũ, tay kia móc điều thuốc..
“Dạ sau anh hai vài chục phút thôi anh.. Anh hai nè… “
“Sao vậy ?.. Trông mày khó xử chắc có chuyện gì rồi phải không?”
“Em thấy tụi báo đen, mấy hôm nay đi nghênh ngang vô chợ mình, rồi còn tự thu tiền bảo kê nữa.. Anh tính sao? Anh hai”
Hắn nghe xong, nhắm mắt rít mạnh hơi thuốc, mắt hắn hơi khép lại, đôi mắt sắc bén hòa cùng khói thuốc làm hắn có vẻ âm u và dữ tợn.. lời đồn nào sai, như vậy mới gọi là Huy Dao Lam
“Anh hai.. hay bên mình nhượng tụi nó một chút, nói chuyện với tụi nó, em nghe nói đằng sau băng tụi nó có những băng đảng cao cấp.. không dễ chọc đâu anh hai..”
Hắn nhìn thằng Vũ, suy tư trong chốc lát , không phải thằng Vũ không đúng, nói hoàn toàn chính xác.. Băng Báo Đen là một tổ chức có cơ cấu, đều có một chỗ dựa vững, bình thường luôn nghênh ngang tự cho mình là con ông cháu cha, còn băng Dao lam hắn thì sao, chỉ là một đám ô hợp tu tập những đứa bụi đời chung lại với nhau, do sống từ nhỏ đến lớn trong chợ nên thừa hưởng máu dân chợ, ai nấy đều to khỏe , tiếng xấu tuy không nhiều, nhưng tiếng tốt đều có khắp chợ
Hắn cảm thấy có chút đau đầu, trước giờ hắn chẳng biết hai từ “nhún nhường” là gì , hắn chưa bao giờ cúi đầu trước ai, ngoại trừ cha mẹ và người lớn tuổi..
“Tao biết rồi, mày không cần phải lo đâu, tự tao sẽ có cách..” hắn có cách gì cơ chứ, hắn nói vậy chỉ an ủi đàn em hắn và ngay cả hắn thôi, trong lòng hắn cả một mảnh rối bời.. vì hôm nay hắn đã chính thức đụng phải vài tên nhãi bên Báo đen vì cô gái ấy rồi…Trước sau gì thì hắn cũng hỏi thăm bên đó thôi.. nhưng trùng hợp thay cô gái đó chính là ngòi châm cho lửa giận của hắn.
Cả đêm hắn khó chợp mắt ngủ, hắn suy nghĩ quanh quẩn chuyện cô và hắn, bất chợt hắn ngồi dậy trở mình lên đầu giường với lấy hộp bánh của cô cho hắn từ lúc đi siêu thị cùng hắn, hắn tự mỉm cười nhìn hộp bánh như nhìn thấy cô, lúc nãy hắn nghe nhiều chuyện không vui, nhưng chỉ cần sự xuất hiện của cô trong trí nhớ của hắn thôi đã vô tình xua tan đi hết muộn phiền của hắn rồi..
____________________
Tiếp tục một ngày mới của hắn, hắn uể oải vươn vai.. hắn luôn là người dậy sớm nhất , hắn chuẩn bị rửa mặt thay áo mới, hắn không có khái niệm ăn sáng.. hắn chỉ cần một điếu buổi sáng là đủ với hắn hắn đi vòng khắp chợ, hưởng cái không khí sớm mai, nhìn những người lớn tuổi đang tập thể dục, cái chợ này đối với hắn như là nhà của hắn rồi, thật bình yên.
Hắn phải đi làm rất sớm, chạy ra cửa hàng của ông Tư phụ lấy hàng về, đến gần xế chiều mới xong một ngày công việc của hắn.. ông Tư cũng coi hắn như con, không tiếc bất công với mấy người phụ khác mà cho hắn tiền nhiều hơn người khác.
Bất chợt hắn trông thấy Hải, gã cứ đi lòng vòng gãi đầu rồi miệng lẩm bẩm gì đó, bất chợt gã thấy đại ca đang nhìn lại, cố quay đi…
“Hải…” Hắn gọi rõ to.. bỏ dỡ hàng trên vai xuống đi tới chỗ gã.
“sao vậy? Sao giờ này mày ở đây, không đi phụ bên bà Hai sao ? “
Gã cắn chặt môi, nhưng nhìn sắc mặt đại ca gã nào dám giấu…
“Dạ, đầu bự gặp chuyện rồi đại ca, có một đám tới đánh nó….”
“Ở đâu ? , dẫn tao đi ngay…” lúc sớm hắn đã có dự cảm bất thường, mắt trái cứ giựt , giờ nó đã tới..
Hải không dám chậm trễ, chạy đi tới chỗ tụi đầu bự ngay… đúng như gã nói, một đám cỡ thanh niên tay tên nào cũng xăm một kí hiệu đó chính là hình xăm Báo Đen… tụi đầu bự chỉ có đỡ mà không thể phản kháng, cúi người mà chịu đòn đánh…
Hắn nhìn mà muốn xé toạc cả áo mình mà nhào vào đánh, máu nóng bắt đầu dồn lên, hai nắm tay không thể kìm hãm được mà kêu lên tiếng “Rốp rốp” rõ to, bây giờ hắn không muốn nghĩ hậu quả nữa.. hắn cùng với hải lập tức bay vào giải vây cho đàn em… gây ra cho chợ một mảnh hỗn loạn, ai nấy đều tránh đi không muốn bị vạ lây…
Hắn càng đánh càng hăng, ai đụng tới đàn em hắn cũng như đụng tới người nhà của hắn, tấm lưng đồ sộ ghồ ghề cùng với chiếc áo sơ mi ngoài với áo ba lỗ trong đẫm mồ hôi tạo ra nét bá đạo riêng cho hắn
Hỗn loạn một lúc, hai bên tự tách ra , ai nấy đều có vết thương riêng trên người, thảm hại nhất đương nhiên là bên Báo Đen.. một tên có vẻ là đầu lĩnh tay xăm hình lớn hơn bọn kia, nhe răng trợn mắt chỉ tay vào hắn..
“Mày đợi đó….” nói xong gã cùng đồng bọn rút nhanh đi…
Lưu manh biết yêu - phần 5
“Đại ca….” tụi đầu bự chạy tới xúm quanh hắn
“Thôi, tụi bây ai nấy về chỗ làm đi, nhanh lên…” hắn phất phất tay, rồi sau đó quay lưng đi…
Ai nấy đều 2 mặt nhìn nhau , rồi cũng tự gật đầu mỗi người mỗi hướng
Hắn cảm thấy khó chịu, dạo này cứ liên tiếp xảy ra chuyện làm hắn buồn bực vô cùng.. vì điều gì mà nó cứ tới tấp như vậy, hắn không đi về hướng ông Tư nữa mà hắn đang đi về hướng nào đó, nhìn hắn bước đi mà không mục đích, mồ hôi còn vương lại trên mặt hắn sau khi kết thúc một trận đánh, bất chợt hắn nghĩ về giấc mơ đó, trong giấc mơ đó hắn là một con người bình thường, muốn từ bỏ tất cả hiện tại để đến cái giấc mơ mà hắn muốn, một căn nhà một người vợ hiền mỗi khi chờ cửa hắn về, lau mồ hôi cho hắn cùng hắn sống một cuộc sống bình dị vui vẻ và hạnh phúc… hắn không sợ khổ, hắn có thể đánh đổi cả sức khỏe hắn để cố gắng đánh đổi niềm vui cho người mà hắn gửi gắm tương lai..
Hắn không biết phải đi đâu, hắn nhìn về phía nơi cô gái bán nước mà hắn đang nhớ, hắn suy tư trong chốc lát rồi quyết định bước đi, dừng ở một góc hắn trông ra nhìn, cô gái mỗi ngày trong mắt hắn càng ngày càng đẹp hơn, trong chợ người người đều chen chúc, nhưng trong mắt của hắn chỉ có duy nhất cô gái, cô mỉm cười với một đứa nhóc ủng hộ nước của cô, nụ cười đậm chất ngây thơ, khiến trẻ con cũng cảm thấy ấm áp lây, còn với hắn… Hắn giá mà nụ cười ấy hắn có thể hái xuống được.. rồi cất đi trong một cái hộp nào đó để mỗi đêm hắn có thể lấy ra ngắm mãi…Phút chốc tim hắn đập nhanh.. hắn lại có cảm giác khó chịu này. Yêu sao? Hắn bao nhiêu tuổi rồi, đáng ra đàn ông cỡ tuổi hắn ít nhất đã có vợ rồi, còn hắn? Hắn chỉ mới biết yêu thôi…!!
Hắn hít sâu vào rồi bước tới phía cô, hắn bước tới tưởng tượng như hắn đang mặc bộ đồ chú rễ đang đến đón cô.. còn cô tưởng tượng như một thiên thần nhỏ đang trong lồng đợi hắn tới mang cô đi.. hai người không bàn mà hợp, cùng nhau nhìn lại…
“Cho..Cho một ly đi..” hắn lắp bắp ngồi xuống nhanh.
“Ủa, hôm nay anh không đi làm hả, em làm liền nè…”cô gái nhanh tay với lấy ly mũ làm nước cho hắn
“Ừm, tôi hôm nay không có làm, hôm nay… Cô đẹp lắm” hắn ngước nhìn về phía cô.
Cô gái ngẩn người trong chốc lát, nhoẻn miệng mỉm cười nhìn hắn, đôi tay cũng ngưng hẳn đi..
“Sao hôm nay anh trông lạ vậy, cảm ơn anh nha…hihi” cô gái đỏ ửng mặt tiếp tục làm nước…
Hắn trông thấy phản ứng của cô, bất giác lòng hắn mát rượi.. vì hắn biết cô cũng có chút gì đó với hắn, lâu dần hắn cảm nhận được nhiều điều ở cô… hắn luôn mong sao thời gian giữa cô và hắn được gần nhau thế này nhiều hơn nữa…
Nhưng liệu ông trời có cho hắn được toại nguyện không?..
Bất chợt có tiếng la quen thuộc đang chạy dần về phía hắn và cô… Không phải tiếng đàn em hắn thì là ai? , đằng sau là một nhóm mỗi người tay cầm gậy gộc, biểu tượng hình xăm Báo đen, còn có vài băng đảng khác nữa…kéo ùn ùn như một đám mây đen kéo tới hủy diệt đi bầu trời đang đẹp vốn có
Sống lưng hắn bất chợt lạnh dần.. điều hắn nơm nớp lo sợ chính là đây… cô gái trông thấy tình cảnh trước mặt , khuôn mặt trắng bệch đi.. cô đang liên tưởng lại cảnh tượng lúc xưa một đám côn đồ đập phá quán… Cô run rẫy đôi tay bất giác túm lấy một gốc áo của hắn theo phản ứng, hắn quay lại nhìn cô.. cắn chặt môi.. hắn không cam lòng, hắn muốn nắm lấy tay cô mang cô bỏ chạy đi.. hắn không muốn cô vì hắn mà liên quan, nhưng hắn là một con người sống tình nghĩa, hắn không thể trơ mắt thấy đàn em hắn bị người khác đánh, hắn nắm chặt tay lại tiến lên trước.. cô gái níu hắn lại nhìn hắn và lắc lắc đầu, đôi mắt cô đã ngân ngấn nước, cô biết hắn định làm gì…
“Đại ca… tụi nó muốn làm liều, muốn công khai khiêu chiến trắng trợn..” Hải đầu tóc rối bù, hắn chịu không ít đòn cố gắng chạy lên trước để nói với hắn…
Gã chú ý đến cô gái bên cạnh, bất chợt gã thấy chột dạ, gã biết mình sai rồi, cô gái này chắc chắn là người mà đại ca gã ngày đêm mong nhớ, gã không muốn đại ca mình bị mất hình tượng.. nhưng gã đã lỡ nói mất tiêu rồi còn đâu…
Khuôn mặt hắn âm u đi… đôi mắt trở nên lạnh dần hơn, giờ hắn không ra mặt thì dù có trốn tránh hắn cũng không thể tránh suốt đời với cô được, hắn tin rằng một lúc nào đó cô cũng biết hắn là ai thôi..
Cô gái lúc này có cảm giác hoang mang, vừa nãy cô đã nghe gì từ gã tên Hải đó..”Đại ca” ư ?, rốt cuộc người đàn ông mà cô đã đặt niềm tin vào là ai ?, còn những người đang ẩu đả đằng kia có quan hệ với hắn ư?
Cô có chút lạc lõng, cảm thấy mình đang bị lừa dối, nhưng cô không cần biết hắn có dối gạt cô hay không? , cô chỉ muốn hắn đứng im tại chỗ với cô, để chứng minh rằng hắn không quan hệ gì với bọn côn đồ đó… cô thầm mong như vậy !!
Nhưng phải khiến cô thất vọng, hắn gạt tay cô đi.. hắn chẳng thèm quay mặt lại trông cô thế nào, vì hắn biết , lần này sẽ là lần cuối… nếu lần này xong chuyện hắn thề rằng hắn sẽ thay đổi con người hắn, hắn sẽ từ bỏ mọi thứ vì cô..
Hắn nhảy xông vào đám đông, hắn trút hết tất cả cảm xúc trong người hắn ra ngoài, hắn vừa đánh mà khóe mắt hắn cứ nhìn về phía cô, hắn không muốn cô thật sự thấy bộ dạng này của hắn, tim hắn thắt lại, mỗi lúc một đau, hắn dù bị đòn nhưng hắn chẳng nghe cảm giác gì, cái thật sự hắn đau mới chính là trong tim
Bất chợt một tiếng súng vang lên, vài chục người mặc bộ quân phục màu xanh, nghiêm trang chỉnh tề, xông vào giải tán đám đông… cả đám tự tách ra, ai nấy đều dừng lại, nhưng ánh mắt vẫn còn muốn ăn tươi lẫn nhau..
“Đại ca….” đám thằng Hải lui ra đỡ lấy tay hắn
“Anh hai…” thằng Vũ cũng kịp xuất hiện bên hắn
“Tụi mày chạy đi, mau lênnn, tụi mày còn tương lai, nếu tụi mày bị bắt sẽ rất thiệt thòi..” hắn đẩy cả bọn ra, hắn giờ đây tay chân mỏi nhừ nhưng cũng gáng dụng sức đẩy mạnh bọn đàn em hắn ra…
Đám đàn em hắn bị đẩy ngã vài người, ai nấy ánh mắt đều không cam lòng, muốn cùng chung gánh nạn giúp hắn, nhưng hắn kiên quyết như vậy, ai nấy biết chắc rằng không ai có thể thay đổi được chủ ý hắn…
Bên bọn Báo đen tình thế hỗn loạn, người người bỏ chạy , nhưng cũng bị tóm lấy 6 7 tên, còn hắn… Hắn tự đưa lấy tay mình để một cảnh sát chuẩn bị quơ còng vào tay…
Ánh mắt hắn từ lúc đầu đến giờ chỉ mãi nhìn cô mà thôi.. hắn giờ đây cảm thấy mình vô lực, không đủ sức tiến tới để nói với cô rằng : “ Tôi sẽ thay đổi…”
Còn cô.. từ lúc đầu đến giờ cô nào để ý cảnh tượng hỗn loạn đó nữa, cô nắm chặt đôi tay yếu ớt.. cô biết rằ