watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
>
Đoc truyện Teen Học viện Milky Way
» Thể loại: Truyện Teen
» Đăng lúc: 20/11/13 19:54:18
» Post by: Trần Luân
» Lượt xem: 590 Views

nay phòng 666 chỉ có mỗi Kin đang ngồi xem báo, mặc kệ, dọn xong sớm cho nhanh, Mi và Na lại bắt đầu công việc ôsin của mình. Mi nét mặt thản nhiên vô cùng, bây giờ nhỏ xem Kin chẳng khác nào hạt bụi, đi lướt qua Kin mà nhỏ cũng chẳng ý kiến gì. Kin chẳng bận tâm vì điều đó, hắn vẫn xem báo mà không nói một câu nào.

- Có ai ở trong không?_thấy cửa phòng tắm đóng nên Na hỏi để còn biết đường vào dọn.

Không ai trả lời, cửa nhà tắm lại không khóa trong, chắc không có ai, nhỏ thản nhiên xoay tay nắm cửa rồi bước vào.

- Á...á...á...á...

Na hét ầm lên, cảnh tượng trước mắt. Vừa mở cửa ra, đập vào mắt nhỏ là body... cực chuẩn của Kun, hắn đang tắm, thân trên không mảnh vải nhưng may mà hắn vẫn đang mặc quần đùi. Trời ơi, hắn đang tắm.

Na vội đưa tay che mặt, thật là mất mặt, ai đời nhỏ lại phải chiêm ngưởng thân thể của một tên biến thái cơ chứ, ôi tâm hồn trong sáng của nhỏ cuối cùng cũng đã xuất hiện một vết nhơ:

- Đồ bệnh hoạn, đồ đáng ghét, tại sao anh hết lần này đến lần khác hại tôi vậy hả? Lần trước anh cướp đi nụ hôn đầu của tôi tôi đã không thèm tính sổ (sặc, Kun bị Mi với Bu đấm cho một trận còn gì, bà này rõ điêu), lần này anh lại còn khoa bodỳ trước mặt tôi, đồ xấu xa...

Kun bị bất ngờ vội lấy tay ôm người, tự dưng bị ăn chửi hắn cũng tức lắm chứ, ngoài hai thằng bạn với bố mẹ ông bà hắn ra thì đã có ai được chiêm ngưỡng thân thể hắn đâu, nhất là một đứa con gái.

- Cô tưởng tôi muốn cho cô xem lắm à. Có mà cô cố tình xông vào thì có, biết tôi đang tắm nên muốn xem thì cứ nói thẳng ra, lại còn giả bộ _ hắn cũng gân cổ lên cãi.

Na vừa che mắt vừa nói:

- Cái gì? Anh nói thế mà nghe được à? Tôi đập cửa mấy lần, gọi khản cả cổ ra mà anh không trả lời (gọi có một câu à), tôi tưởng không có ai nên mới vào chứ.

- Cô bị điên à? Tôi đeo tai nghe thì làm sao nghe thấy cô nói gì.


Na vội mở mắt ra nhìn, quả nhiên hắn đang đeo headphone, nhỏ lại vội bịt mắt lại:

- Đồ điên, đi tắm mà còn nghe nhạc...

- Kệ tôi, đó thói quen của tôi

- Thế sao anh không khóa cửa hả?

- Cái cửa nó bị hỏng tay nắm, không chốt được_hắn nhăn nhó khó chịu.

- Hừm, vậy anh tắm tiếp đi nha, vui vẻ nha, mát mẻ nha!_ vừa nói nhỏ vừa tức giận đạp cái cửa phòng tắm một phát làm nó đập mạnh vào, thế là xong, đỡ phải nhìn thấy cái bo đì đáng ghét của hắn.

Nhỏ Mi ôm bụng cười sằng sặc nãy giờ, Na đỏ mặt rồi nhỏ làm ngơ, quay ra phơi quần áo.

Mi đang cười sung sướng thì chợt Kin cất tiếng:

- Chúng ta nói chuyện.

Mi nhìn quanh, Kun đang trong phòng tắm, nhỏ Na đang ở bên ngoài phơi quần áo, vậy thì đích thị là anh ta đang nói với mình. Hừ, nhỏ quyết định "bơ", không hiểu sao nhỏ thấy tức tức.

Kin bước xuống giường, khoác thêm một chiếc áo ghi lê rồi bước ra khỏi cửa. Thấy Mi cứ vênh mặt lè lưỡi đứng trơ ra mà không chịu đi, Kin liền nói:

- Sợi dây chuyền!

Chỉ một từ này thôi cũng khiến Mi thay đổi 180 độ, nhỏ vội vàng chạy theo.

Tại canteen.

Hai người ngồi ở một góc khuất. Thấy Kin cứ im lặng, Mi sốt ruột quá liền nói:

- Sợi dây chuyền nào? Anh nói mau đi, không phải anh gọi tôi ra đây vì chuyện đó sao.

Kin không nói mà lặng lẽ lấy từ trong túi quần ra một sợi dây chuyền có mặt đá hình giọt nước trong veo:

- Nhặt được ở bãi cỏ sau trường!

Mắt Mi sáng rỡ, đúng sợi dây của nhỏ rồi, nhỏ mừng quýnh, cuối cùng thì đã tìm lại được, nhỏ với tay định nắm lấy sợi dây thì Kin giật lại.

- Gì nữa?_ Mi hỏi giọng khó chịu.

- Của cô???_ vẫn là giọng nói lạnh lùng đáng ghét.

Ờ, hắn đúng là tiết kiệm lời nói, thế mà với cô gái sáng nay thì lại nói đến là nhiều, Mi tức tối:

- Không của tôi thì của ai? Của anh chắc?

- Sao cô có được nó?

- Ơ... anh buồn cười nhỉ? Chuyện của tôi đâu cần báo cáo anh, vớ vẩn. Trả đây!

Kin không trả, hắn đang chờ đợi một câu trả lời từ nhỏ.

Bực mình, Mi liền lấy chân mình dẫm lên chân hắn, nhưng hắn cũng rất nhanh và rút chân về.

- Anh có trả không?

- Trả lời đi!

Mi bốc khói trên đầu, nhỏ dùng tay mình để bẻ tay hắn thì cuối cùng lại nắm được mỗi không khí, còn hắn thì đang nắm chặt tay kia của nhỏ.

- Thả ra!

- Trả lời!

Vừa nói hắn vừa vặn tay Mi. Nhỏ cũng không vừa, xưa nay nhỏ vật tay có thua ai bao giờ đâu, nhỏ liền bẻ ngược tay một cái, dùng sức quật lại hắn, và bây giờ thì hắn đang bị nhỏ nắm chặt tay và cả thân trên của hắn đè bẹp xuống bàn.

- Trả đây!_ nhỏ nói.

Hắn liền lộn người, lấy chân lộn ngược cái ghế lên, cái ghế liền bay một cái suýt trúng người Mi khiến nhỏ phải né sang một bên và nhờ vậy mà tay hắn được giải thoát. Cả hai liền xông vào, Mi tiếp tục bẻ tay hắn, mong lấy được sợi dây chuyền còn hắn thì cũng chống trả quyết liệt.... Hự.... hắn bẻ ngược tay và bây giờ cả hai đang áp sát nhau, mặt chỉ cách nhau khoảng 10cm, hai ánh mắt gườm gườm nhìn nhau, còn những học viên khác trong canteen thì... gườm gườm nhìn hai người. Cả hai nắm tay nhau chặt cứng nên không ai nhúc nhích được, xem ra họ là đối thủ của nhau rồi đây. Vẫn trong trạng thái "dính" vào nhau, Kin nói:

- Nếu cô trả lời, tôi sẽ trả cô ngay_ thế là quá đủ rồi, câu này hắn đã nói hơi nhiều rồi đấy.

- Tôi đi mua, được chưa?_ Mi khó chịu nói.

- Mua ở đâu?

- Anh không cần biết.

- Là của một người cho cô, đúng không?

Mi sững người, rồi nhỏ nói:

- Đúng thì sao?

Hắn hơi lỏng tay ra:

- Người đó... tên Yan???

Bây giờ thì đến lượt Mi nới lỏng tay, và cả hai buông nhau ra.

- Đúng_Mi nói, dù sao thì hắn cũng không phải Yan_giờ thì trả đây.

Hắn liền quăng sợi dây chuyền cho nhỏ rồi đứng dậy bỏ đi, còn nhỏ thì thẫn thờ, hạnh phúc khi lại được ôm sợi dây chuyền trong tay, nhưng không hiểu sao nhìn thấy bóng lưng cô độc của hắn nhỏ lại thấy buồn, một nỗi buồn khó tả.

_ _ _


Còn trong phòng 666, Na với Kun thì đang cãi nhau rùm beng lên.

- Anh vứt tất ở gầm giường thế này hả?

- Ờ đấy kệ tôi.

- Eo ôi kinh quá.

- Này, ai khiến cô động vào.

- Ờ thế thì thôi, trả!_ vừa nói nhỏ vừa vứt lại cái tất vào gầm giường.

- Lấy ra và đem giặt đi!_ hắn ra lệnh.

- Này, hồi nãy anh mới nói không cần còn gì.

- Lúc nãy không cần nhưng bây giờ cần, mau chui vào nhặt đi.

- Nè anh quá đáng vừa thôi nhá

- .@/*">‘ 》=‘{《*......

- abcdefghiklmn....

Sau một hồi vật lộn với đống quần áo và tất tai thì Na mới bơ phờ trở về phòng. Đến nơi, nhỏ đã thấy hai con bạn an tọa ở giường rồi, một đứa thì đang mút kẹo, còn một đứa thì đang ngồi ngẩn ngơ.

- Hai người giỏi lắm!_ nhỏ giận dỗi chạy vào phòng, rót cốc

nước tu ừng ực.

- Có chuyện gì thế?_Bu bỏ cái kẹo đang mút dở ra và hỏi

- Không biết!_ chị ý dỗi rồi.

Dỗi thì kệ dỗi, con bé này dỗi một lát xonglà quên ngay ý mà, biết thế nên Mi với Bu cũng không hỏi nữa, ai nấy tiếp tục "công việc" của mình.

- A..a...a..a...a...a...a...a. tức quáaaaaaaa!!!!

Thấy không ai quan tâm đến mình nữa nên Na lại càng tức hơn.

- Đi tắm đi cho hết tức!_Mi buông một câu rất chí lí.

Bu nhìn đồng hồ. Ax sắp đến giờ ăn tối rồi mà nãy mải mút kẹo quên mất chưa tắm. Cả Mi cũng thế, ba đứa cùng chạy đến tranh nhau cái phòng tắm.

- Na vào trước rồi nha

- Không biết Bu tắm nhanh nhất nên hai người nhường Bu đi

- Ai đánh thắng thì phòng tắm là của người đó.

Ax, cứ cãi nhau thế này thì muộn giờ ăn mất. Hay là ăn xong rồi tắm, không được, người đầy mồ hôi thế này thì ăn sao được? (vẫn ngồi mút kẹo đấy thôi) Nghĩ thế, cả ba liền đưa ra một chính sách hợp lí: tắm chung.

Trong phòng tắm:

- Nè, tui cởi áo đừng có nhìn nha_Bu vừa cởi vừa lấy tay che người.

- Hứ... ai thèm nhìn.

Nói thế chứ đã tắm chung thì tất nhiên là phải nhìn rồi. Ba đứa lúc đầu còn ngài ngại vì lần đầu tiên tắm chung mà, nhưng được một lúc sau thì bắt đầu hất nước vào nhau như đúng rồi, lại còn "bình luận" về nhau nữa chứ.

- Oa.. Na trắng thật nha.

- Thật hả? *____*"

- Chân Mi dài thật đó _ Bu suýt soa

- Chuyện_nhỏ Mi vênh mặt tự đắc.

Bỗ nhỏ Na kêu lên:

- Trời, Bu có một vết sẹo ở gần ngực kìa.

- Ờ... sao? Mẹ Bu bảo là ngày xưa Bu bị bỏng đó.

- Trời sao giống Na vậy nè!

- Đâu??

Cả ba cùng ngạc nhiên vì hai vết sẹo trên người Na và Bu rất giống nhau, cùng nằm ở một vị trí. Thích quá, hai nhỏ cứ cười tít mắt. Đúng là tri kỉ, nhiều điểm chung đến bất ngờ. ^____^

_ _ _


Bữa ăn tối kết thúc tương đối êm đẹp, không có sự phá đám của mấy tên Teo, Dark và Chen nên ba đứa ăn ngon miệng hơn hẳn. Tuy vẫn gằm ghè Bu và Han nhưng bây giờ Han đã "biết ý" hơn, gắp thức ăn đều cho cả ba nên "xung đột" cũng ít xảy ra. Duy chỉ có ba tên phòng 666 ngồi từ xa nhìn là khó chịu mà thôi.

Hôm nay cả ba lai phải tham gia CLB nên vui vẻ chia tay nhau khi đồng hồ đã chỉ 8h.

_ _ _

Hiệu trưởng Lisa đang ở trong phòng Giám hiệu, với tư thế ung dung, bà với tay cầm tách trà nóng uống một ngụm, tay lật lật đống sổ sách, bà chăm chú nhìn, thỉnh thoảng lại lấy bút đánh dấu cái gì đó. Căn phòng đajg yên tĩnh đột nhiên vang lên một tiếng gõ cửa.

- Vào đi! _ bà không ngẩng đầu lên và nói.

Sa đẩy cửa bước vào, khuôn mặt ánh lên những nét hốt hoảng, nhưng thật ra trong đấu nhỏ lại có những suy nghĩ khác.

- Hiệu trưởng!_ nhỏ nói giọng run run, khắp khuôn mặt xinh đẹp đã vã cả mồ hôi (bả vẩy nước vào mặt đó (_ _ ")

Hiệu trưởng ngẩng đầu lên, nhíu mày, hôm nay cô con gái bướng bỉnh của bà lễ phép quá nhỉ.

- Có chuyện gì?_bà khoanh tay hỏi.

- Con.. à không... em có chuyện muốn nói với cô!

- Cứ nói.

Sa bấu hai tay vào gấu áo, cúi đầu nói:

- Anh Ken... em vừa biết một bí mật của anh ấy.

- Bí mật gì? _ bà Lisa dường như không để ý lắm đến lời cô con gái vàng ngọc, lại cúi xuống ghi chép gì đó.

Thấy thái độ Hiệu trưởng như thế, Sa hơi thất vọng, nhưng nhỏ vẫn cố nói:

- Hiệu trưởng, Ken... có bạn gái!

- Vậy sao? _ Hiệu trưởng hỏi bằng giọng hững hờ.

Điều đó làm Sa mất kiềm chế, đáng ra bà phải sững sờ khi nghe tin này chứ, sau đó bà sẽ đuổi học hai người đó chứ, nhưng thái độ này là sao? Không lẽ bà không tin nhỏ, không tin cả đứa con gái của mình? Mất bình tĩnh, nhỏ sốt sắng nói:

- Đó là sự thật, con biết rõ điều đó, là con nhỏ Hội trưởng, anh Ken rất thích nó, đêm hôm qua thật sự là anh Ken, con nhỏ đó và cả lũ kia đi hẹn hò với nhau. Mẹ, mẹ phải tin con, tại sao anh Ken không rủ ai khác mà lại rủ con nhỏ đó đi đốt pháo bông vào lúc đó, từ trước đến nay anh đâu đối xử với cô gái nào như vậy? Vì con nhỏ đó mà ảnh dám đánh cả con (điêu!), mẹ, mẹ phải xử lí chuyện này, quy định vẫn là quy định, mẹ phải làm gì đi chứ!_ nhỏ vừa múa may vừa tuôn một tràng dài mà chả quan tâm xem người nghe có nghe được chữ nào hay không nữa.

Đợi Sa nói hết câu, bà Lisa mới dừng việc đang làm lại, gấp quyển sổ và ngước lên. Bà nhìn thẳng vào mắt Sa, bằng đôi mắt nghiêm khắc và lạnh lẽo.

Đang huyên thuyên một hồi, Sa bỗng chạm phải đôi mắt đó, nhỏ giật mình rồi run bắn người. Nhỏ lắp bắp:

- Mẹ... con.. nói thật... đó là sự thật... con không có bịa chuyện... con cũng chỉ muốn bảo vệ kỷ luật của học viện... không có ý gì khác...

Càng nói, giọng nhỏ càng nhỏ lại. Hiệu trưởng vẫn nhìn nhỏ bằng đôi mắt lạnh lẽo, bất chợt bà mỉm cười:

- Thứ nhất, ở đây tôi là Hiệu trưởng, không xưng hô mẹ con với cô...

- Vâng.. vâng... em xin lỗi..._nhỏ cúi đầu nói,

- Thứ hai, tôi hỏi cô một câu: tại sao cô biết tối qua họ đi đốt pháo bông?

Giật thót mình vì bị nói trúng tim đen, biết mình lỡ lời, nhỏ đành bao biện:

- Chuyện này.... tóm lại là em có cách để biết được... Hiệu trưởng phải tin em... luật vẫn là luật.. em mong Hiệu trưởng sẽ xử lí nghiêm chuyện này.

.... Rầm....

Bà Lisa đập bàn một cái, Sa sợ hãi run bần bật. Bà nghiêm giọng nói:

- Xử lí? Trèo tường ra khỏi học viện, tội đó cô muốn tôi xử lí thế nào đây?

Sa như không tin vào tai mình, vậy là mẹ nhỏ đã biết mọi chuyện, chắc lại là do ba con nhỏ kia "méc". Hừ, đã hứa là dọn nhà kho thì sẽ không nói với Hiệu trưởng cơ mà.

- Em... em... _ nhỏ lắp bắp như gà mắc tóc.

- Biết điều thì hãy ngoan ngoãn đi, tôi đã không nhắc đến chuyện đó rồi thì cô hãy biết thân biết phận, tôi tự biết phải làm gì.

- Nói thế nghĩa là, Hiệu trưởng biết rõ chuyện tối qua? Hiệu trưởng, đốt pháo bông cũng là tội.....

- Im đi! Vậy tôi sẽ phạt cô trước, sau đó phạt bọn họ, có được không?

- Hiệu trưởng... _ Sa sắp phát khóc đến nơi.

Hít một hơi dài, sau đó thái độ của Hiệu trưởng lại trở nên lạnh lùng như thường, bà nói:

- Không có chuyện gì nữa thì đi đi!

Sa phụng phịu, nhăn nhó, ngúng nguẩy bước ra, vừa đi vừa dậm chân thùm thụp xuống đất. Trước khi ra khỏi cửa, nhỏ còn nói vọng lại:

- Đó là sự thật, Hiệu trưởng hãy xem xét lại!

Rồi nhỏ đi ra và đóng cửa cái rầm.

Teo, Dark và Chen đang áp tai vào nghe thì bị hụt, giật cả mình suýt thì la lên, may mà Li với Nu kịp ngăn lại.

Thấy Sa khuôn mặt hằm hằm, bọn hắn ngơ ngác hỏi:

- Có chuyện gì vậy? (ặc, không biết nãy giờ mấy ổng áp tai vào để làm gì mà không biết chuyện gì xảy ra nữa).

Sa chỉ giận dữ nói:

- Đi!

- Thương lượng không thành công à?_ mặt Chen vẫn ngơ ngơ.

....Binh....

Teo lại đập cho hắn một trận, nhỏ Sa đã đang tức thì chớ lại còn cứ hỏi linh tinh.

Chen đáng thương kêu lên:

- Ái... nhẹ tay chứ, chân tao đang bó bột nè.

- Tao đánh vào đầu chứ có đánh vào chân đâu _ Teo phủi tay cãi lại.

- Haizzzz _ cả lũ kia thở dài rồi kéo nhau xuống CLB.

Duy chỉ có Chen là đi sau cùng, hắn vừa khập khiễng, chấm phẩy, chân thậm chân thọt bước đi vừa la oai oái nhưng cả bọn kia vẫn đi. May cho hắn là Lily quay lại dìu đỡ. Hắn sướng quá nhăn răng cười hì hì.

- Ly của anh là tốt nhất...hêhê... ^____^

.....Binh.....

- Đi mau lên, lắm mồm! _ Teo gắt.

Chen lấy tay xoa xoa đầu, thằng Teo quá đáng thật, không giúp thì thôi lại còn đánh hắn, tủi thân quá, hắn gục đầu vào ngực Lily khóc như mưa (ông này lợi dụng nha).

- Thôi, nín đi, đi nhanh nào... _ Li xoa đầu hắn an ủi.

Lúc đó hắn mới đứng thẳng dậy và đi tiếp, bụng cười khoái trí.

_ _ _

CLB Âm nhạc.

Sa và Teo đã có mặt ở đó, vừa trông thấy nhỏ Bu đứng với Ken là nhỏ lại tức điên lên:

- Đồ mách lẻo!_ nhỏ chống nạnh gây sự.

Đến trang:

;

Truyện Teen

Đoc truyện Teen Học viện Milky Way

Trang chủ
U-ON - 6