watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 22 - Tiểu Thuyết Xuyên Không,Vạn Năm, Vạn Năm (Yêu tinh gấu mèo)
Home >
Tìm kiếm

Tiểu Thuyết Xuyên Không,Vạn Năm, Vạn Năm (Yêu tinh gấu mèo)

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
28/11/24 - 00:48

như vậy. Sư phụ nhíu mày, biểu cảm khó phân định. Thiên Đế mải mê xem biểu tình của chúng tiên, những vị đại thần già cả có uy tín như Huyền Vũ Thánh Quân lại trầm tư, một số kẻ hồ hởi bàn tán gì đó…



“ Thiên Phi nói cũng đúng nha, gả cho Ma giới chẳng phải cũng là tiền lệ đã làm sao?!”



“Ma Tôn sớm muộn cũng sẽ được ban tiên nữ làm Ma Hậu thôi, chẳng phải là hợp thời cơ sao?



“Củng cố hòa bình lục giới lâu dài, đây là một cách hay!”



Tiếng bàn tán dù là thì thầm nhưng cũng đủ để ta nghe thấy… Muốn gả ta đi, nhưng là gả cho ai? Chẳng nhẽ là kẻ nhặt tú cầu, thằng bé còn hôi sữa kia? Chuyện này thật nực cười, một bà già mười vạn tuổi lại đi kết hôn với một thằng nhóc một ngàn tuổi.



Lão già Ma tộc đẩy xe gỗ gần lên phía này, có vẻ càng thêm rối loạn mở lời:



- Chuyện này, là gì đây?

Thiên Đế ngầm hội ý với Huyền Vũ Thánh Quân, lại được sự rót tai của Hoa Thiên Phi, một lát sau mắt ngài sáng lên, từ từ bước đến, bế Ma Tôn nhỏ tuổi trong tay, đem lại gần ta, tỏ ra hồ hởi dỗ dành nói:



- Tiểu đệ, ngươi nhìn xem, tiên nữ này có xinh đẹp không? Nếu trẫm ban cho đệ làm nương tử, đệ có thích không?



Thằng nhỏ này thì biết cái gì? Các người đang làm chuyện hàm hồ gì vậy? Nó chỉ là một đứa bé thuần khiết, cớ nào lại định đoạt cho nó như thế?



Nhóc con rõ ràng chỉ là nhóc con mà, nó chăm chăm nhìn ta, đôi mắt hồng ngọc chớp chớp, vươn tay ra sờ mặt ta, sờ sờ đủ kiểu, ta thực muốn tránh né lùi lại, nào ngờ nó lại nhoài người ra, hai tay vươn đến ta như đòi bế.



Quá bất ngờ, Thiên Đế tuột tay, đứa bé chút nữa là ngã xuống, may mà ta tự nhiên lương tâm vẫy gọi đỡ lấy nó, thế là nó bám chặt lấy ta không dứt… Thằng nhóc còn chưa biết nói, ngây ngô rúc vào ngực ta trước mặt bàn dân thiên hạ. Này, ta không phải bảo mẫu của ngươi, mau xê ra…



Ta định đưa nó trả lão già Ma giới, nào ngờ nó cứ túm chặt lấy ta, rúc rúc vào, cái chân mập mạp cũng quắp lấy eo ta không chịu buông ra…



- Xem ra tiểu chủ thượng rất thích tiên nữ, tiểu chủ thượng đã thích cái gì là phải có bằng được, nếu không sẽ bỏ ăn bỏ ngủ, ai cũng không dỗ được a…. – Lão già khổ tâm nói.



- Vậy không phải là một chuyện tốt sao? – Thiên Đế cao hứng nói, thêm mấy vị đại thần cũng gật gù.



Không lẽ họ nhất định gả ta cho Ma giới, biến thái đến mức ban hôn cho đứa nhỏ này? Ban làm bảo mẫu, làm vú nuôi, làm người giáo dưỡng thì còn có thể chấp nhận, làm sao lại có thể làm vợ?!



Ta đương nhiên không muốn chấp thuận, định đưa ánh mắt cầu cứu sư phụ Vô Cực Chân Nhân. Nào ngờ đã thấy sư phụ thở dài, đứng ra trước Thiên Đế nói:



- Bệ hạ, chuyện này dường như không hợp đạo lý. Ma Tôn đến tuổi trưởng thành còn cả mười vạn năm, lúc đó muốn liên hôn, tìm một Tiên nữ cũng không muộn…



Lão Huyền Vũ Thánh Quân lại có suy nghĩ trái ngược, phản bác lại sư phụ:



- Vô Cực Chân Nhân e là quá lo cho đệ tử, sợ nàng ta phải ủy khuất rồi. Đối với Diễm Hồ Tiên Tử, thả tú cầu không phải cũng là chỉ mong một danh phận sao? – Nói rồi ông ta có vẻ bí hiểm, nhìn thẳng vào mắt sư phụ truyền đạt ý tứ bí mật nào đó.



Chỉ biết sau đó, sắc mặt của sư phụ càng không tốt, Huyền Vũ Thánh Quân tỏ ra là một người bạn chí cốt, vỗ vai sư phụ:



- Xem ra Vô Cực Chân Nhân và hạ thần phải thảo luận riêng rồi, bệ hạ, xin cáo từ trước – Huyền Vũ Thánh Quân tâu lên với Thiên Đế – Cũng lâu không gặp, phải mời Vô Cực Chân Nhân cùng với mấy người chí cốt đây uống một chung trà thôi!



Thiên Đế còn ngẩn ngơ ra, Thiên Phi muốn chuyện được hoàn thành ngay, nàng ta tự cho mình cái quyền của một Thiên Hậu, lại phía đoàn sứ thần, tỏ ra trang trọng nói:



- Vậy chuyện trước mắt đã tác hợp như thế, Ma Tôn và sứ thần đã đi quãng đường xa, xin tạm về dịch quán nghỉ ngơi trước…Mọi chuyện vốn không có gì to tát, trái lại không ngờ lại biến thành đại hỉ rồi…



- Cái này… – Lão già đẩy xe gỗ cũng tư lự, lâm vào hoàn cảnh vạn bất đắc dĩ.



Ta mơ hồ hiểu được, Thiên giới nắm quyền thống trị từ lâu, Ma giới yếu thế phải thuận theo. Trước đây cũng cử Thiên nữ xuống làm Ma hậu rồi sinh ra Ma tôn, lần này muốn gả ta xuống Ma giới cũng là chuyện dễ hiểu…



Kháng nghị không nổi với đám người đó, cầu cứu Vô Cực Chân Nhân cũng không thành, y còn đang bị đám người Huyền Vũ Thánh Quân vây bủa, hẳn là đang bắt y thay đổi quan điểm… Ta đành phải bình tĩnh thôi, thử suy tính xem…



Thằng nhỏ Ma Tôn ngủ say trên tay ta, vì theo lời cầu khẩn của lão già đẩy xe, xin ta bế nó về dịch quán để không kinh động giấc ngủ mà ta đành nhận lời. Vẫn biết bọn trẻ con ngủ không đủ giấc sẽ quấy phá, cứ coi như là ta thương lão già gầy nhom kia vất vả trông thằng bé đi…



Nhìn cái mặt nó ngủ thật đáng ghét, thật muốn xẻo lấy hai cái má kia hoặc nhéo nhéo cái mũi của nó…Nhà ngươi không khác gì một con thú bơm hơi căng phồng, ta muốn dùng kim châm vào…

...Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Pro,hãy giới thiệu cho bạn bè để cùng đọc truyện hay nhé ^^Sau khi trở về từ Dịch quán, còn chưa nghĩ ra đối sách cứu tỷ tỷ cũng như từ chối hôn ước thứ hai càng muôn phần nực cười này thì ta đã bị bí mật triệu đến Chính điện.



Không phải là được đưa đến đại sảnh mà ta được đưa đến mật thất bên trong đó. Thì ra Thiên Giới vẫn có những nơi cơ mật như này, có lẽ là dành cho các đại thần bàn chuyện trọng đại…



Gặp ta không có Thiên Đế mà chỉ có lão già Huyền Vũ Thánh Quân vẻ ngoài hiền lành điềm đạm nhưng có lẽ bên trong lại cơ trí thâm sâu khó đoán biết…



Ngồi trong căn phòng kín, Huyền Vũ thần sau khi mời ta chén trà cho phải phép thì vào ngay chuyện, ánh mắt thâm trầm, rõ ràng ý tứ muôn trùng… Ta chỉ được biết hiện nay trên Thiên giới, nếu như Thanh Long Thánh Quân đứng đầu hàng ngũ võ quan đồng thời thủ lĩnh thiên binh thiên tướng thì Huyền Vũ Thánh Quân một thời được xem như thừa tướng đứng đầu quan văn, chuyên lo chính sự cũng như là quân sư cho Thiên Đế. Vài năm gần đây ông ta vì tuổi tác cao nên đã cáo lui, nhưng có lẽ vẫn âm thầm dàn xếp, góp ý nhiều việc từ phía sau, vẫn là một nhân vật quan trọng của Thiên Giới.



- Diễm Hồ Tiên Tử hẳn cũng không lạ gì lão già này, ta chính là kẻ cùng thời với phụ thân của người, mặc dù tuổi ta hơi lớn một chút, nhưng vẫn thường cùng Thanh Long Thánh Quân tiền nhiệm, Chu Tước Thánh Quân tiền nhiệm uống rượu đàm đạo…



- Huyền Vũ Thánh Quân có gì chỉ bảo cho tiểu tiên? – Ta có chút thăm dò lẫn đề phòng hỏi.



- Chỉ bảo thì không phải, là muốn đưa lời khuyên, hoặc khiêm nhường hơn thì là cầu xin… – Ông ta vuốt râu nói tiếp – Nói thẳng không vòng vo, lão thần muốn tiên tử chấp nhận đến Ma giới cầu thân…



- Vì sao nhất định phải làm như vậy?



- Vì hai cái lợi… – Huyền Vũ Thánh Quân thâm ý, dùng ngón tay khẽ gõ nhẹ lên bàn – Trước mắt là lợi cho tiên tử, sau là lợi cho Thiên giới và toàn lục giới. Ta đã thỏa thuận với Thiên đế và các đại thần, chỉ cần Tiên tử chấp nhận cầu thân, coi như lập được một công lớn, tỷ tỷ của nàng đương nhiên được bình an, mọi chuyện đều được hóa giải… Còn cái lợi thứ hai, chính là liên quan đến cân bằng và ổn định cho Lục giới… Tiên tử biết rồi đấy, sau đại chiến Thiên – Ma, Thiên giới luôn gánh trọng trách gìn giữ hòa bình. Nói là chi phối, kiểm soát các giới còn lại cũng là không phải, nhưng Thiên giới luôn là người anh cả. Bên kia chiến tuyến trước đây là liên minh Yêu Giới- Atula giới – Ma giới, sau khi kết thúc chiến tranh, Thiên giới đều cử tiên nữ xuống liên hôn….



Nói đến đây ta cũng hiểu, bản tính ta không thích vòng vo, cho nên chọn cách thẳng thắn trước mặt một lão Huyền Vũ Thánh Quân thâm sâu:



- Nói một cách không hoa mỹ, tiên nữ đó cũng có nhiệm vụ giám sát và tình báo mọi động tĩnh bất thường, ngăn chặn bọn họ có ý nổi dậy sao?



Huyền Vũ Thánh Quân bật cười:



- Tiên tử quả nhiên là ái nữ của phụ quốc thượng thánh – Chu Tước thần lẫy lừng năm nào. Người thông minh như tiên tử có lẽ đã cân nhắc được cái giá được mất phải không? – Không đợi ta nói thêm, lão già thêm phần kích động và đe dọa – Với những gì tỷ tỷ của người đã làm, cộng với ân tình từ Thiên Đế đã hết, e rằng không còn cách cứu vãn khác. Luật lệ Thiên giới nghiêm khắc nhất với chuyện thần tiên lạm dụng pháp thuật gây họa hại hoặc đe dọa gây họa hại cho phàm nhân. Lần này tuy hạ giới bình an, nhưng cũng kinh động đến Ma giới…



- Nếu ta không chấp thuận, tỷ tỷ sẽ thế nào?



- Nếu không bị xử tuyệt diệt thì cũng muôn đời không thoát khỏi ngục thất… Nếu ngươi nhận lời, nàng ta tuy không còn là Thiên Hậu nhưng cũng được trở về Chu tước tộc sống tự do… Hơn nữa, sau này Hoa Thiên phi làm chủ lục cung, nếu một ngày Thiên phi hứng lên, người bị gả cho một kẻ vô lại thì còn tệ hơn kết quả này. Tuy không phải là một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất danh tiếng lấy lừng nhưng chí ít tiểu Ma Tôn còn nhỏ có thể khuyên dạy, khiến y phụ thuộc vào nàng. Sau này y trưởng thành, chí ít cũng trân trọng người, dù không thể nảy sinh tình cảm thì cũng hiếu kính với người như với một cô mẫu… – Huyền Vũ Thánh Quân muốn thuyết phục, mụ mị ta bằng những lời lẽ nghe chừng không phải không có lý.

Ta cúi đầu suy tính, mi mắt trùng trùng…



Nghĩ lại thì, tuy là chạy trốn hôn nhân, tránh xa nam giới nhưng rõ ràng một đứa nhỏ thì sẽ không thể đe dọa đến Mạn Châu Sa. Đến khi nó trưởng thành còn đến mười vạn năm, đến lúc đó nếu ta còn ở đây thì cũng là một bà cô già, nó sẽ tuyển thêm một đội ngũ hậu cung trẻ đẹp và cho ta rời đi…



Hơn nữa, ta không thể không cứu Thiên hậu tỷ tỷ, chuyện này một phần lỗi là ở ta, nếu ta không hao tâm tổn sức tính kế tránh xa Thanh Long Thánh Quân rồi bày đặt phá hỏng chuyện ném tú cầu thì tỷ tỷ đã không phẫn uất đến vậy…



Cho nên, ta nhất định nên làm…



- Được, ta chấp thuận!

CHAP 22: NUÔI TRẺ LÀ MỘT VIỆC KHÓ



Ta lững thững trở về Lăng Tú Cung. Trời đã khuya… Suốt một ngày nay xảy đến thật nhiều việc phức tạp, tuyệt nhiên ta chỉ muốn ngủ một giấc dài, sáng dậy quên đi sầu não mà đối mặt với những ngày tháng sau…



Tự nhiên thèm rượu, uống một chút ngủ sẽ ngon hơn chứ? Ta lại vòng qua ngự thiện phòng xin một bình quế hoa tửu, trên đường về vừa chậm rãi cưỡi mây vừa uống. Không phải là rượu nặng như Vong Sầu Tửu của ông già Vô Cực Chân Nhân nhưng khi vừa về đến cổng cung điện thì rượu cũng đủ ngấm, người thấy hơi lâng lâng…



Một cơn gió lớn quét qua, đêm thật là lạnh nha… Lá cây xào xạc, từng phiến lá đỏ như những cánh bướm trôi dạt theo gió, cứ thế bay đi….



Ta có lẽ đã không còn thích lá đỏ nữa rồi, nó gợi cho ta cảm giác không thoải mái. Nghĩ đến hình bóng của gã Thanh Long Thánh Quân mặc y phục xanh lam, đứng dưới tán cây chuyên tâm vẽ đến quên trời đất… Gã đó đúng là ngớ ngẩn rồi, tự nhiên lại thích ta, tự nhiên lại khiến ta cảm thấy dằn vặt nặng nề… Nếu được quay đầu, ngày đó ta nhất định từ bỏ việc tranh giành cuốn chú thư cổ, vạn kiếp cũng không tiếp xúc với hắn…Cứ như vậy đã chẳng có chuyện gì xảy ra sao?!



Rồi cả tên Atula vương lảm nhảm đêm qua nữa, nam nhân thực là phiền phức…



Thế nhưng bước chân loạng choạng của ta vẫn đi đến vườn lá đỏ sau Lăng Tú cung, tìm một gốc cây ngồi phịch xuống dựa vào, vừa uống rượu vừa thở dài, lẩm bẩm luyên thuyên một vài câu từ mà chính mình cũng không ý thức được, có lẽ lúc này trông ta rất mất hình tượng…



Mây đêm dày đặc, tuyết lất phất bắt đầu rơi… Tuyết rơi được, hẳn là Thanh Long Thánh Quân không có mệnh hệ gì rồi… Ta thở dài ra một hơi… Lại đành cố uống nốt bình rượu rồi về…



Mắt ta lim dim, có lẽ nên trở về phòng thôi… có điều tay chân nặng nề, mới nhấc chân lên một cái đã lập tức trùng xuống…



Bỗng nhiên thấy một cặp chân lạ xuất hiện trước mắt, theo phản xạ ngửa đầu lên…



Đêm tối mù mịt cộng với đôi mắt lơ mơ khiến ta không thể trông rõ, chỉ biết người này rất cao lớn, thân ảnh một màu đen: tóc đen dài, y phục đen. Đối với những hạt tuyết nhỏ đang đậu trên tóc và người hắn thì thật biệt lập…Họa chăng có cái gì đó thấp thoáng lấp lánh như một đôi hồng ngọc phát sáng…



Người đó đưa bàn tay ra trước mặt ta, bàn tay hắn rất lớn, cánh tay rất dài, có vẻ rất mạnh mẽ… Ta nghĩ rằng đó là một tên nô bộc trong cung…



- Ngươi… hic…. Giúp ta về … – Ta đưa bàn tay ra, đặt lên lòng bàn tay hắn, bàn tay đó lập tức nắm chặt lấy tay ta…



- Được rồi… Chúng ta sẽ cùng trở về nhà nhé. – Thanh âm trầm trầm ấm áp nói.



Người ta trở nên không có trọng lượng, được bế ẵm… Dường như hai mươi mấy năm rồi không được bế như vậy… Lồng ngực này rất rộng lớn, cơn buồn ngủ mệt mỏi kéo đến, mơ hồ nghĩ đó cái mền, rúc vào đó thiêm thiếp đi…

[ Từ đằng xa, xuất hiện một bóng lão già chạy lại, thấp thỏm nhắc nhở:



- Chủ thượng hiện hình như vậy, e là… e là….



- Không sao… - Nam nhân bình thản cười, ánh mắt đầy thâm ý – Không một kẻ nào có thể lọt qua kết giới này…



Chủ thượng của lão bế con hồ ly ngủ gật qua cửa tẩm cung, hóa ra là lũ tỳ nữ nô tài ở đây đã bị bất tỉnh nhân sự hết. Lão lão thấy Hiên Viên Tiêu bỗng nhiên có cảm tình đặc biệt với một con hồ ly thì nảy sinh thắc mắc. Tại sao chủ thượng nhất định phải lên Thiên giới, còn bày ra màn kịch để công khai đoạt nó về? Con hồ ly này có gì đặc biệt?



Còn nữa, không phải chủ thượng chưa từng quên Ma Hậu nương nương trước đây sao? Nữ nhân từng làm người điên đảo như vậy lại bị thế chỗ bởi một con hồ ly sao? Lão già nhất thời không hiểu ra… Chẳng hay chủ thượng còn có tính toán khác?



- Chủ thượng! Người không định về dịch quán sao? – Lão già há mồm kinh ngạc khi thấy Hiên Viên Tiêu sau khi đặt hồ ly tiên tử xuống giường thì cũng tháo giày.



- Ngươi cứ để cái hình nộm ở đó là được rồi… - Hắn một lời phân phó – Sáng mai lại mang nó đến đây…



- Nhưng mà… - Lão già còn chần chừ, bỗng thấy ánh mắt chủ thượng nghiêm lại, đành ai oán tự lui đi. ">











Sáng hôm sau, khi mặt trời đã gần lên đỉnh đầu ta mới lười nhác mở mắt ra…



Đập v
<<1 ... 2021222324 ... 28>>

Tag:

Tiểu,Thuyết,Xuyên,Không,Vạn,Năm,,Vạn,Năm,0

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Anh Trai Em Gái
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Bà xã chớ giở trò
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 773