Thằng bạn cùng bàn
Mr.Luân™ [Admin] [On] 03/12/24 - 06:07 |
c, em ngồi chi ?
- Đương nhiên là học ạ. Chớ chẳng lẽ chỗ học em lại ngồi chơi ? - ChangMin nhem nhẻm đáp.
Coi thái độ của thằng nhỏ kìa, y chang lần đầu gặp, chẳng có tí gì gọi là lễ phép cả.
.
.
.
"Lần đầu gặp" của JaeJoong, chắc cũng phải cách đây hơn một tháng, khi cả tổ còn đang cặm cụi chuẩn bị cho tháng học tốt, cũng tại nhà YunHo. Gặp anh chị nào, ChangMin cũng cúi đầu rất ngoan. Nhất là TaeHee, chỉ sau vài buổi là ChangMin đã quấn lấy chị. Chỉ có JaeJoong là ChangMin không chào, lại còn nhìn JaeJoong bằng ánh mắt khó chịu :
- Chắc hyung là JaeJoong ? - ChangMin vừa trèo lên lưng TaeHee vừa nheo mắt dò hỏi.
- Ờ. Sao ?
Đang trèo dở, thằng nhóc vội tụt xuống, chạy ra, sút vào ống đồng JaeJoong một cái rõ đau rồi nhanh chóng núp sau lưng chị.
JaeJoong trợn trừng trợn trạc nhìn thằng nhóc. Ranh con, nể mày là em trai của YunHo nên hyung chưa thưởng cho vài chưởng vì cái tội không chào, lại còn dám đá hyung ?
JaeJoong cố kiềm chế :
- Sao em lại đạp hyung ?
- Vì hyung là đồ hồ ly tinh.
- Hyung làm gì mà kêu hyung hồ ly ?
Cái thằng nhóc này, càng nói càng chẳng hiểu gì hết. Mới gặp nhau có lần đầu, đã làm gì đắc tội với nó đâu cơ chứ ?
- Hồ ly nhiều chuyện.
Ê ê, nói cái gì đó ? Còn tranh thủ chọc ngoáy mới ghê. Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đây mà.
JaeJoong vừa giơ nắm đấm lại gần thì thằng nhỏ đã lủi mất tiêu.
Mấy bữa sau vẫn vậy, với JaeJoong, ChangMin một là lườm nguýt, hai là "ăn bánh bơ, đội mũ phớt". JaeJoong ban đầu còn tức, về sau cũng quen dần, nhưng chỉ thắc mắc một điều, sao thằng nhỏ cứ nhè đúng mình mà tỏ thái độ. Nghĩ mãi, cho đến tận bây giờ, tức là buổi chiều sau "lần đầu gặp" gần hai tháng mà vẫn chưa ra.
.
.
YunHo thấy ChangMin và JaeJoong gườm gườm nhìn nhau thì cười khổ :
- ChangMin dạo này không có tinh thần tự giác, tao mà không canh là nó chẳng chịu học đâu. Thế nên mẹ tao kêu phải ở nhà trông em học. Mày, cho nó học cùng mình luôn nhá ?
Ra thằng yêu quái con này là nguyên nhân YunHo đột ngột đòi thay đổi địa điểm học từ nhà JaeJoong thành nhà mình. Mà thôi, đã ngồi vào bàn rồi thì phải cho nó học cùng chớ sao. Tự nhiên lại lòi ra ông em, chán ghê cơ.
- Yêu Quái, xích ra cho hyung ngồi. - JaeJoong phẩy phẩy tay.
ChangMin xì một hơi rõ dài rồi cũng tự động lùi vào cho JaeJoong ngồi cùng :
- Nói bao nhiêu lần rồi, tên em không phải "Yêu Quái", mà là ChangMin. ChangMin ChangMin ChangMin.
- Yêu Quái Yêu Quái Yêu Quái~
- Hồ Ly Hồ Ly Hồ Ly~
- Hai đứa bây không cãi nhau nữa, lôi sách vở ra. - YunHo đứng ngó không thôi cũng đủ bực mình.
Cả hai anh em đều răm rắp nghe lời. Bài ChangMin lớp hai đơn giản, nên YunHo dạy JaeJoong trước.
Ngồi mà thỉnh thoảng JaeJoong cứ nhoài người ra trước, sáp vào YunHo, làm bạn ý không sao tập trung được. Người đâu mà thơm ơi là thơm.
Mà, cái vụ ngồi sáp vào là chủ ý của JaeJoong cả. Trước khi qua nhà bạn, JaeJoong đã lén lấy lọ nước hoa của bố xịt tứ lung tung lên người. Rồi khi tắm, sữa tắm của mình không dùng, lại cứ chơi Johnson Baby của mẹ. Mẹ mà phát hiện ra, đảm bảo ảnh bị đánh cho không còn khả năng sinh ra baby luôn, thử xem lần sau còn dám xài trộm nữa không.
Nhìn YunHo mặt ngơ ngơ, hai cánh mũi phập phồng hít lấy hít để mùi hương trên người mình, JaeJoong hí hửng một trận. Bày ra vẻ mặt ngây thơ, ảnh chọt chọt tay bạn :
- Mày ơi, sao lỗ mũi mày nở ra to thế ?
- Lỗ mũi tao to để tao hấp thụ được nhiều oxi hơn.
- Hấp thụ in ít thôi kẻo bể phổi. - ChangMin nóng mắt bốp vào rồi quay sang nhìn JaeJoong, nhếch mép - Thế mà kêu mình không phải hồ ly ! Mới xuất hiện JaeJoong phiên bản hồ ly mang tên "Dí" kìa. Hyung cứ dí dí vào người anh em làm gì ?
- Đừng có hỗn. - YunHo quạu quọ.
JaeJoong cứng họng, đỏ mặt quay đi. Đúng là mình đang câu anh trai nó thật, còn nói chi nữa.
Cậu chàng vội cầm bút lên :
- Học bài, học bài tiếp thôi.
Từ lúc đó trở đi, JaeJoong không dám sáp vào YunHo thêm lần nào. Thay vào đó là YunHo cứ thích sáp vào JaeJoong, hít hít hà hà.
ChangMin không làm bài nữa mà chống cằm ngồi nhìn hai kẻ đang túm tụm với nhau, rủ rỉ rù rì. Nhìn mặt Hồ Ly-hyung kìa, chắc chẳng hiểu bạn mình đang nói gì đâu. Còn YunHo hyung nữa, hình như quên mất có thằng em cũng cần mình kèm rồi.
Đúng là chán, chán, chán, chán quá đi~
Ngoại trừ những ngày đi học, chiều nào JaeJoong cũng vác cặp sang nhà YunHo, còn chuyên cần hơn cả học chính khoá trên lớp.
ChangMin cũng chẳng thích thú gì với sự xuất hiện của JaeJoong tại nhà mình. Lắm hôm, thằng nhỏ còn lén đem chìa khoá nhà giấu đi cho JaeJoong khỏi vào, cuối cùng lại bị anh phát hiện ra, đánh cho một trận.
Xét cho cùng, "hồ ly" JaeJoong cũng chẳng làm gì "yêu quái" ChangMin, nên nói ChangMin ghét JaeJoong là không đúng, chỉ là không thích thôi.
Nhưng cũng có lúc bạn Yêu Quái thấy bạn Hồ Ly dễ thương khủng khiếp, đó là khi Hồ Ly mang bao nhiêu đồ ăn ngon đến cho anh em nhà Yêu Quái. Mà, Hồ Ly cũng chẳng vì thù riêng mà không cho Yêu Quái ăn.
ChangMin quay ra dòm JaeJoong hồi lâu, thấy JaeJoong vẫn hùng hục làm bài. Hai hàng lông mày xoắn tít lại, mỏ dẩu ra. Xem chừng cũng có cố gắng. Bên cạnh là ông anh đang chăm chú dõi theo từng chữ của bạn, căng thẳng không kém.
ChangMin khẽ thở dài. Anh mình, mình biết chớ. Hyung ấy hiền hiền nhưng cục tính, nay lại ngồi yên, nhẫn nại thế, hẳn JaeJoong kia phải quan trọng lắm luôn. Phải mình (mà kém như vầy), chắc hyung ấy đạp cho vài cái rồi gập hết sách vở, khỏi học cũng nên.
Càng nghĩ càng thấy tủi thân dễ sợ.
Lúc JaeJoong nghỉ giải lao, YunHo tranh thủ đi lau nhà. Trước khi làm nhiệm vụ, YunHo còn dặn em :
- Có gì không hiểu hỏi JaeJoong hyung, rõ chưa ?
JaeJoong nghe vậy thì thích lắm. Ô, thế ra lần này được làm "thầy" thật hửm ? Chẳng cần biết ChangMin có đồng ý hay không, JaeJoong đã lục tung đống sách vở của thằng nhỏ lấy ra quyển vở bài tập Toán.
- Yêu Quái nghe đây, 50 chia 2 bằng mấy ?
ChangMin im lặng. Bạn nhỏ Kim nghĩ em nó không giải được bèn gợi ý :
- Tưởng tượng này, bà hàng xóm cho hai anh em 50 cái kẹo, vậy mỗi người được bao nhiêu cái ?
- YunHo hyung bốn mươi, trong đó có hai mươi cái phần Hồ Ly-hyung ; em mười. Thế nào mà hyung ấy chả bảo "Trẻ con ăn nhiều kẹo sâu răng~". Mà bà hàng xóm nhà em kẹt xỉ lắm, mơ mới được cho 50 cái kẹo. - ChangMin cười khẩy - Bày đặt ví dụ thực tế cơ, ai chẳng biết 50 chia 2 bằng 25, chẳng qua có muốn trả lời hay không thôi.
Nói rồi ChangMin túm lấy quyển vở, đặt bút làm nhoay nhoáy, lại đúng hết mới ghê. JaeJoong tím mặt moi ra một quyển vở khác : Tập làm văn. Ảnh nghĩ thầm, nó giỏi Toán vầy chắc chắn Văn dốt. Tuy mình Văn cũng chẳng khá khẩm gì nhưng Văn lớp hai dễ ẹc, chắc "dạy" được thôi. Dạy cho nó một bài học.
Ôi cái bài~ búng tay cái là ra : "Đặt một câu có từ RIÊNG đứng đầu.". JaeJoong hí hửng chỉ (bậy) cho ChangMin :
- "RIÊNG mình anh cô đơn". Đặt thế cho cô giáo sợ.
ChangMin lẳng lặng viết, JaeJoong gật gà gật gù. Nhưng... hình như có gì đó không đúng thì phải, JaeJoong tá hoả nhìn vào vở ChangMin.
"RIÊNG JaeJoong bị ba gã da đen mặt mũi bặm trợn trói chặt vào ghế ; một gã nhét giẻ vào miệng anh, một gã bắt đầu tưới xăng khắp phòng, một gã cầm chiếc bật lửa dí vào mặt anh, mặc cho anh giãy giụa khóc lóc..."
- Cái-cái-cái gì đây ô-ô-ô-ông nội ? - JaeJoong lắp bắp nhanh hơn đọc rap, bây giờ mà gọi Eminem ra rap bo chắc anh ý phải gọi JaeJoong hai tiếng "Sư phụ !".
- Đặt câu có từ RIÊNG đứng đầu. - ChangMin tỉnh bơ.
Thằng nhóc làm đúng yêu cầu đề bài, lại còn đặt câu phức hẳn hoi. Trình độ này gần bằng mười năm tu luyện của JaeJoong nhà ta rồi.
JaeJoong chẳng làm gì được thằng nhóc láu cá, đành âm thầm nhận thua và lưu luyến từ bỏ công cuộc làm "thầy".
Mà cũng kì thật, nó học giỏi như thế còn bắt anh nó kèm chi ? JaeJoong đem thắc mắc của mình ra hỏi ChangMin, liền bị thằng nhỏ bơ đẹp.
Được một lúc, ChangMin quay qua JaeJoong, hỏi :
- Hyung có xe đạp chớ ?
- Nhìn mà không thấy hả ?
- Vậy sao sáng nào hyung cũng nhờ YunHo hyung tới đón mà không tự đi quách cho rồi ?
JaeJoong ngơ ngác, ý nó là sao ta ?
- Trước giờ toàn là hyung ấy đèo em đi học, từ khi gặp hyung, hyung ấy cho em đi bộ đến trường luôn.
Nhìn ChangMin xụ mặt, tự nhiên JaeJoong thấy hả hê khủng khiếp. Ảnh bụm miệng ngăn tiếng cười không lọt ra ngoài, một mặt vẫn làm bộ chăm chú lắng nghe.
- Hyung ấy bảo đi bộ cho dẻo chân. Với lại, em học lớp hai, lớn rồi, phải tự lập dần đi. Em biết thừa hyung ấy nói điêu, hyung ấy thích đi cùng hyung thì có
- Các bạn cùng lớp đều được bố mẹ đưa đi đón về. Bố mẹ em lại đi công tác riết nên chỉ còn YunHo hyung đèo em. Đến cả YunHo hyung mà cũng...
ChangMin nói mà chóp mũi đỏ ửng, đến là tội nghiệp. JaeJoong đang cười bỗng im bặt.
- Thế nên... mai hyung đi học trước đi, khỏi chờ YunHo hyung nhà em. Em sẽ gọi cho mẹ để mẹ bắt hyung ấy đưa em đi học.
Trơ tráo quá. Hết thấy tội nghiệp luôn.
JaeJoong giật mình. Quá đáng vừa thôi nha, định chia loan rẽ phượng sao ? Chàng ta lòng như lửa đốt nhưng vẫn phải giả vờ bình tĩnh :
- Em nghĩ YunHo có chịu không ? Em mà làm như thế á, hyung ấy sẽ chẳng bao giờ thèm nhìn mặt em nữa đâu.
ChangMin mở to mắt. JaeJoong được nước xông tới :
- Đi bộ cho dẻo chân, ChangMin ạ. Với lại, em học lớp hai, lớn rồi, phải tự lập dần đi.
JaeJoong nhún nhún vai :
- Hết giờ giải lao rồi. Hyung học tiếp đây~
Lau nhà xong, lên phòng, vẫn thấy hai đứa, một lớn một nhỏ đang hí húi làm bài. Thi thoảng đứa lớn lại giở chứng đứng lên múa vài chưởng Thái Cực Quyền trong sự khinh bỉ của đứa nhỏ.
YunHo chợt phì cười. Phải công nhận là, rất... dễ thương.
Tần ngần đứng trước cửa hồi lâu, rốt cuộc YunHo không bước vào mà trở ngược ra bếp. Cả hai học hành vất vả thế, xuống làm cho tụi nó hai ly cam ép cũng chẳng mất mát gì, coi như khích lệ tinh thần chiến sĩ vậy.
Lúc bưng hai ly nước cam lên phòng, YunHo mém xỉu. Vừa khen chăm chỉ đấy mà bây giờ đã thấy hai anh em ngồi xem ti vi rồi, lại còn say sưa đến nỗi chẳng biết có đứa đứng đằng sau nữa kìa.
- Phim xem đi xem lại bao nhiêu lần rồi vẫn hay. Hyung thích nhất đoạn kết, người anh nhảy vào lửa cứu người em, cảm động dã man. - JaeJoong sụt sịt lên tiếng.
- Còn em thích nhất đoạn người anh mua kem cho người em ăn. - ChangMin hờ hững nói - Hồi xưa YunHo hyung hay đèo em đi ăn kem, bây giờ thì nằm mơ đi. Chán hyung ấy lắm.
Nghĩ một lúc, đột nhiên ChangMin quay ra đấm JaeJoong thùm thụp :
- Càng nghĩ càng tức, hai hyung chắc suốt ngày đi ăn kem với nhau chớ gì ?
JaeJoong hi hi cười, mặc cho ChangMin đánh.
YunHo trầm ngâm hồi lâu, nghĩ thế nào lại đặt khay cam ép bên cạnh hai đứa, chẳng nói chẳng rằng đi ra, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Ăn cơm tối xong, ChangMin lỉnh ngay lên phòng đọc truyện, bát đũa để đấy anh rửa.
Đang đến đoạn cao trào thì ChangMin nghe tiếng anh kêu nó xuống. Kiểu này chắc lại sai đi mua cái gì đây. Thằng nhỏ đầy một bụng ấm ức bò xuống dưới nhà. Giữa cầu thang lại có cái rổ, tức mắt, ChangMin giơ chân sút văng ra xa.
- Lủng xủng loẻng xoẻng cái gì đấy ? Thích phá nhà hả ?
Chẳng thấy người, chỉ thấy tiếng anh gầm lên, ChangMin đã rúm ró cả lại. Nó vội vàng nhặt cái rổ để vào chỗ cũ, hối hả chạy ra chỗ anh :
- Chẳng may vấp phải cái rổ thôi.
- Khỏi trình bày. Mặc áo vào, ra ngoài chút.
ChangMin bĩu môi, biết ngay mà. Nó chậm chạp đóng từng cái cúc một rồi chìa tay ra :
- Mua gì ạ ?
- Chẳng mua gì cả, đi ăn kem.
ChangMin cái gì mở được đều mở to. Đến lúc "Hả ?!" được ba chục cái thì đã ngồi sau lưng anh từ bao giờ.
.
.
.
Đứng trước cửa tiệm, thằng nhỏ bấu chặt lấy tay áo anh, không dám bước tới, chắc không tin đây là sự thật. YunHo nhoẻn miệng cười, lôi xềnh xệch em vào.
- YunHo, Yêu Quái, ở đây, ở đây !
ChangMin đang ngơ ngác bỗng mặt mũi sa sầm lại, kia chẳng phải là tên Hồ Ly bạn anh sao ? Còn vẫy tay rất chi là thân thiết nữa. Ăn có cái kem mà cũng bị phá, quá đáng !
Mà khoan, sao YunHo hyung lại biết nó thèm ăn kem nhỉ, chuyện này chỉ có Hồ Ly-hyung biết thôi mà ?
ChangMin nghiêng đầu nhìn JaeJoong lúc lâu. ChangMin biết rồi, là JaeJoong nói cho anh mình nghe. Hoá ra, coi vậy thôi chớ JaeJoong cũng chẳng xấu xa như nó hay nghĩ đâu.
- Chào hyung ! - ChangMin khụt khịt mũi, vừa dứt lời liền ngồi phịch xuống ghế, cầm menu lên đọc chăm chú.
Cả hai ông anh mắt tròn mắt dẹt ngó nhau. Hình như vừa có người mở cửa làm gió thổi câu chào từ chỗ khác sang bàn này thì phải ?!
Thực ra thì JaeJoong nhà ta làm gì rỗi hơi làm ba cái chuyện khiến người ta xúc động như vậy chớ, toàn là ChangMin tự suy diễn rồi tự cảm động thôi. Còn việc có mặt ở đây... chẳng qua YunHo bao thì đến ăn chùa một tí.
Kể ra, người được lợi nhất trong vụ này chính là bạn JaeJoong, vừa được tiếng vừa được miếng.
ChangMin cắm cúi ăn vào một bụng kem mà chẳng thèm nhả ra nửa lời. Nghĩ ChangMin vẫn còn tủi thân, YunHo nhéo tai đứa nhỏ :
- Đừng ganh tị với JaeJoong hyung nữa. Hyung yêu cả hai đứa mà.
ChangMin ngừng ăn. JaeJoong mém chút nữa nuốt cả cái thìa vào bụng.
- Ê, tao vừa nói cái gì ấy nhỉ ? - YunHo mặt mũi nghiêm trọng quay sang JaeJoong hỏi. Hình như... nói hớ rồi.
- Mày bảo là... mày rất rất yêu tao, yêu đến chết đi được. Tao, làm mày cuồng điên vì yêu, làm mày cuồng điên vì nhớ, làm mày cuồng điên vì khóc, làm mày cuồng điên vì lỡ yêu tao rồi...
Bạn nhỏ Kim ngân nga hát rồi cầm thìa đập bàn cười ha hả. Đi trêu người khác mà chính mình lại là đứa đỏ mặt trước.
YunHo giật phăng lấy cái thìa lẫn cả ly kem JaeJoong đang ăn dở và hết vào miệng. Dám nói linh tinh, báo hại chàng quặn hết cả gan cả ruột, vừa sợ vừa xấu hổ, nói chung là "Bối Rối" của Đông Nhi.
JaeJoong ngửa mặt lên trời hú. ChangMin khinh khỉnh liếc bạn ông anh một cái, không ngừng lầm rầm : "Mặt dày trơ tráo."
Một buổi chiều dọn phòng cho ChangMin, YunHo khua trong gầm bàn học ra được một lô báo Hoa Học Trò. Cũng đang rảnh, vớ tạm vài quyển đọc cho đỡ buồn vậy.
Tối, YunHo duỗi dài trên ghế đọc báo, mặc cho em phải ngồi đất xem ti vi.
Báo gì chán òm, quanh đi quẩn lại "Công viên kỉ Ura" với cả "Ấu thơ trong tôi là". Đang định thân tặng sọt rác tờ báo, YunHo bỗng rụt tay lại. Cuối trang bìa là một dòng tít nhỏ xinh : "Trắc nghiệm : Mức độ tình cảm của bạn và người ấy ?".
Mấy cái này chẳng tin được đâu. Bụng nhủ thế nhưng YunHo vẫn lén giấu báo vào bụng mang lên phòng.
YunHo vội khoá trái cửa, buông rèm. Lỡ chẳng may ChangMin mà bẳt gặp đang làm mấy cái trắc nghiệm của bọn con gái thế này thì "anh của ChangMin" có tưới mười chai nước tẩy bồn cầu Con Vịt lên người cũng không trôi được chữ "nhục".
YunHo hít một hơi dài rồi rón rén mở báo ra. Xem nào, trước tiên phải "Viết tên bạn và tên người ấy".
Dẹp, dẹp. Vớ vẩn, lộ hết cả còn gì !
- Đương nhiên là học ạ. Chớ chẳng lẽ chỗ học em lại ngồi chơi ? - ChangMin nhem nhẻm đáp.
Coi thái độ của thằng nhỏ kìa, y chang lần đầu gặp, chẳng có tí gì gọi là lễ phép cả.
.
.
.
"Lần đầu gặp" của JaeJoong, chắc cũng phải cách đây hơn một tháng, khi cả tổ còn đang cặm cụi chuẩn bị cho tháng học tốt, cũng tại nhà YunHo. Gặp anh chị nào, ChangMin cũng cúi đầu rất ngoan. Nhất là TaeHee, chỉ sau vài buổi là ChangMin đã quấn lấy chị. Chỉ có JaeJoong là ChangMin không chào, lại còn nhìn JaeJoong bằng ánh mắt khó chịu :
- Chắc hyung là JaeJoong ? - ChangMin vừa trèo lên lưng TaeHee vừa nheo mắt dò hỏi.
- Ờ. Sao ?
Đang trèo dở, thằng nhóc vội tụt xuống, chạy ra, sút vào ống đồng JaeJoong một cái rõ đau rồi nhanh chóng núp sau lưng chị.
JaeJoong trợn trừng trợn trạc nhìn thằng nhóc. Ranh con, nể mày là em trai của YunHo nên hyung chưa thưởng cho vài chưởng vì cái tội không chào, lại còn dám đá hyung ?
JaeJoong cố kiềm chế :
- Sao em lại đạp hyung ?
- Vì hyung là đồ hồ ly tinh.
- Hyung làm gì mà kêu hyung hồ ly ?
Cái thằng nhóc này, càng nói càng chẳng hiểu gì hết. Mới gặp nhau có lần đầu, đã làm gì đắc tội với nó đâu cơ chứ ?
- Hồ ly nhiều chuyện.
Ê ê, nói cái gì đó ? Còn tranh thủ chọc ngoáy mới ghê. Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đây mà.
JaeJoong vừa giơ nắm đấm lại gần thì thằng nhỏ đã lủi mất tiêu.
Mấy bữa sau vẫn vậy, với JaeJoong, ChangMin một là lườm nguýt, hai là "ăn bánh bơ, đội mũ phớt". JaeJoong ban đầu còn tức, về sau cũng quen dần, nhưng chỉ thắc mắc một điều, sao thằng nhỏ cứ nhè đúng mình mà tỏ thái độ. Nghĩ mãi, cho đến tận bây giờ, tức là buổi chiều sau "lần đầu gặp" gần hai tháng mà vẫn chưa ra.
.
.
YunHo thấy ChangMin và JaeJoong gườm gườm nhìn nhau thì cười khổ :
- ChangMin dạo này không có tinh thần tự giác, tao mà không canh là nó chẳng chịu học đâu. Thế nên mẹ tao kêu phải ở nhà trông em học. Mày, cho nó học cùng mình luôn nhá ?
Ra thằng yêu quái con này là nguyên nhân YunHo đột ngột đòi thay đổi địa điểm học từ nhà JaeJoong thành nhà mình. Mà thôi, đã ngồi vào bàn rồi thì phải cho nó học cùng chớ sao. Tự nhiên lại lòi ra ông em, chán ghê cơ.
- Yêu Quái, xích ra cho hyung ngồi. - JaeJoong phẩy phẩy tay.
ChangMin xì một hơi rõ dài rồi cũng tự động lùi vào cho JaeJoong ngồi cùng :
- Nói bao nhiêu lần rồi, tên em không phải "Yêu Quái", mà là ChangMin. ChangMin ChangMin ChangMin.
- Yêu Quái Yêu Quái Yêu Quái~
- Hồ Ly Hồ Ly Hồ Ly~
- Hai đứa bây không cãi nhau nữa, lôi sách vở ra. - YunHo đứng ngó không thôi cũng đủ bực mình.
Cả hai anh em đều răm rắp nghe lời. Bài ChangMin lớp hai đơn giản, nên YunHo dạy JaeJoong trước.
Ngồi mà thỉnh thoảng JaeJoong cứ nhoài người ra trước, sáp vào YunHo, làm bạn ý không sao tập trung được. Người đâu mà thơm ơi là thơm.
Mà, cái vụ ngồi sáp vào là chủ ý của JaeJoong cả. Trước khi qua nhà bạn, JaeJoong đã lén lấy lọ nước hoa của bố xịt tứ lung tung lên người. Rồi khi tắm, sữa tắm của mình không dùng, lại cứ chơi Johnson Baby của mẹ. Mẹ mà phát hiện ra, đảm bảo ảnh bị đánh cho không còn khả năng sinh ra baby luôn, thử xem lần sau còn dám xài trộm nữa không.
Nhìn YunHo mặt ngơ ngơ, hai cánh mũi phập phồng hít lấy hít để mùi hương trên người mình, JaeJoong hí hửng một trận. Bày ra vẻ mặt ngây thơ, ảnh chọt chọt tay bạn :
- Mày ơi, sao lỗ mũi mày nở ra to thế ?
- Lỗ mũi tao to để tao hấp thụ được nhiều oxi hơn.
- Hấp thụ in ít thôi kẻo bể phổi. - ChangMin nóng mắt bốp vào rồi quay sang nhìn JaeJoong, nhếch mép - Thế mà kêu mình không phải hồ ly ! Mới xuất hiện JaeJoong phiên bản hồ ly mang tên "Dí" kìa. Hyung cứ dí dí vào người anh em làm gì ?
- Đừng có hỗn. - YunHo quạu quọ.
JaeJoong cứng họng, đỏ mặt quay đi. Đúng là mình đang câu anh trai nó thật, còn nói chi nữa.
Cậu chàng vội cầm bút lên :
- Học bài, học bài tiếp thôi.
Từ lúc đó trở đi, JaeJoong không dám sáp vào YunHo thêm lần nào. Thay vào đó là YunHo cứ thích sáp vào JaeJoong, hít hít hà hà.
ChangMin không làm bài nữa mà chống cằm ngồi nhìn hai kẻ đang túm tụm với nhau, rủ rỉ rù rì. Nhìn mặt Hồ Ly-hyung kìa, chắc chẳng hiểu bạn mình đang nói gì đâu. Còn YunHo hyung nữa, hình như quên mất có thằng em cũng cần mình kèm rồi.
Đúng là chán, chán, chán, chán quá đi~
Ngoại trừ những ngày đi học, chiều nào JaeJoong cũng vác cặp sang nhà YunHo, còn chuyên cần hơn cả học chính khoá trên lớp.
ChangMin cũng chẳng thích thú gì với sự xuất hiện của JaeJoong tại nhà mình. Lắm hôm, thằng nhỏ còn lén đem chìa khoá nhà giấu đi cho JaeJoong khỏi vào, cuối cùng lại bị anh phát hiện ra, đánh cho một trận.
Xét cho cùng, "hồ ly" JaeJoong cũng chẳng làm gì "yêu quái" ChangMin, nên nói ChangMin ghét JaeJoong là không đúng, chỉ là không thích thôi.
Nhưng cũng có lúc bạn Yêu Quái thấy bạn Hồ Ly dễ thương khủng khiếp, đó là khi Hồ Ly mang bao nhiêu đồ ăn ngon đến cho anh em nhà Yêu Quái. Mà, Hồ Ly cũng chẳng vì thù riêng mà không cho Yêu Quái ăn.
ChangMin quay ra dòm JaeJoong hồi lâu, thấy JaeJoong vẫn hùng hục làm bài. Hai hàng lông mày xoắn tít lại, mỏ dẩu ra. Xem chừng cũng có cố gắng. Bên cạnh là ông anh đang chăm chú dõi theo từng chữ của bạn, căng thẳng không kém.
ChangMin khẽ thở dài. Anh mình, mình biết chớ. Hyung ấy hiền hiền nhưng cục tính, nay lại ngồi yên, nhẫn nại thế, hẳn JaeJoong kia phải quan trọng lắm luôn. Phải mình (mà kém như vầy), chắc hyung ấy đạp cho vài cái rồi gập hết sách vở, khỏi học cũng nên.
Càng nghĩ càng thấy tủi thân dễ sợ.
Lúc JaeJoong nghỉ giải lao, YunHo tranh thủ đi lau nhà. Trước khi làm nhiệm vụ, YunHo còn dặn em :
- Có gì không hiểu hỏi JaeJoong hyung, rõ chưa ?
JaeJoong nghe vậy thì thích lắm. Ô, thế ra lần này được làm "thầy" thật hửm ? Chẳng cần biết ChangMin có đồng ý hay không, JaeJoong đã lục tung đống sách vở của thằng nhỏ lấy ra quyển vở bài tập Toán.
- Yêu Quái nghe đây, 50 chia 2 bằng mấy ?
ChangMin im lặng. Bạn nhỏ Kim nghĩ em nó không giải được bèn gợi ý :
- Tưởng tượng này, bà hàng xóm cho hai anh em 50 cái kẹo, vậy mỗi người được bao nhiêu cái ?
- YunHo hyung bốn mươi, trong đó có hai mươi cái phần Hồ Ly-hyung ; em mười. Thế nào mà hyung ấy chả bảo "Trẻ con ăn nhiều kẹo sâu răng~". Mà bà hàng xóm nhà em kẹt xỉ lắm, mơ mới được cho 50 cái kẹo. - ChangMin cười khẩy - Bày đặt ví dụ thực tế cơ, ai chẳng biết 50 chia 2 bằng 25, chẳng qua có muốn trả lời hay không thôi.
Nói rồi ChangMin túm lấy quyển vở, đặt bút làm nhoay nhoáy, lại đúng hết mới ghê. JaeJoong tím mặt moi ra một quyển vở khác : Tập làm văn. Ảnh nghĩ thầm, nó giỏi Toán vầy chắc chắn Văn dốt. Tuy mình Văn cũng chẳng khá khẩm gì nhưng Văn lớp hai dễ ẹc, chắc "dạy" được thôi. Dạy cho nó một bài học.
Ôi cái bài~ búng tay cái là ra : "Đặt một câu có từ RIÊNG đứng đầu.". JaeJoong hí hửng chỉ (bậy) cho ChangMin :
- "RIÊNG mình anh cô đơn". Đặt thế cho cô giáo sợ.
ChangMin lẳng lặng viết, JaeJoong gật gà gật gù. Nhưng... hình như có gì đó không đúng thì phải, JaeJoong tá hoả nhìn vào vở ChangMin.
"RIÊNG JaeJoong bị ba gã da đen mặt mũi bặm trợn trói chặt vào ghế ; một gã nhét giẻ vào miệng anh, một gã bắt đầu tưới xăng khắp phòng, một gã cầm chiếc bật lửa dí vào mặt anh, mặc cho anh giãy giụa khóc lóc..."
- Cái-cái-cái gì đây ô-ô-ô-ông nội ? - JaeJoong lắp bắp nhanh hơn đọc rap, bây giờ mà gọi Eminem ra rap bo chắc anh ý phải gọi JaeJoong hai tiếng "Sư phụ !".
- Đặt câu có từ RIÊNG đứng đầu. - ChangMin tỉnh bơ.
Thằng nhóc làm đúng yêu cầu đề bài, lại còn đặt câu phức hẳn hoi. Trình độ này gần bằng mười năm tu luyện của JaeJoong nhà ta rồi.
JaeJoong chẳng làm gì được thằng nhóc láu cá, đành âm thầm nhận thua và lưu luyến từ bỏ công cuộc làm "thầy".
Mà cũng kì thật, nó học giỏi như thế còn bắt anh nó kèm chi ? JaeJoong đem thắc mắc của mình ra hỏi ChangMin, liền bị thằng nhỏ bơ đẹp.
Được một lúc, ChangMin quay qua JaeJoong, hỏi :
- Hyung có xe đạp chớ ?
- Nhìn mà không thấy hả ?
- Vậy sao sáng nào hyung cũng nhờ YunHo hyung tới đón mà không tự đi quách cho rồi ?
JaeJoong ngơ ngác, ý nó là sao ta ?
- Trước giờ toàn là hyung ấy đèo em đi học, từ khi gặp hyung, hyung ấy cho em đi bộ đến trường luôn.
Nhìn ChangMin xụ mặt, tự nhiên JaeJoong thấy hả hê khủng khiếp. Ảnh bụm miệng ngăn tiếng cười không lọt ra ngoài, một mặt vẫn làm bộ chăm chú lắng nghe.
- Hyung ấy bảo đi bộ cho dẻo chân. Với lại, em học lớp hai, lớn rồi, phải tự lập dần đi. Em biết thừa hyung ấy nói điêu, hyung ấy thích đi cùng hyung thì có
- Các bạn cùng lớp đều được bố mẹ đưa đi đón về. Bố mẹ em lại đi công tác riết nên chỉ còn YunHo hyung đèo em. Đến cả YunHo hyung mà cũng...
ChangMin nói mà chóp mũi đỏ ửng, đến là tội nghiệp. JaeJoong đang cười bỗng im bặt.
- Thế nên... mai hyung đi học trước đi, khỏi chờ YunHo hyung nhà em. Em sẽ gọi cho mẹ để mẹ bắt hyung ấy đưa em đi học.
Trơ tráo quá. Hết thấy tội nghiệp luôn.
JaeJoong giật mình. Quá đáng vừa thôi nha, định chia loan rẽ phượng sao ? Chàng ta lòng như lửa đốt nhưng vẫn phải giả vờ bình tĩnh :
- Em nghĩ YunHo có chịu không ? Em mà làm như thế á, hyung ấy sẽ chẳng bao giờ thèm nhìn mặt em nữa đâu.
ChangMin mở to mắt. JaeJoong được nước xông tới :
- Đi bộ cho dẻo chân, ChangMin ạ. Với lại, em học lớp hai, lớn rồi, phải tự lập dần đi.
JaeJoong nhún nhún vai :
- Hết giờ giải lao rồi. Hyung học tiếp đây~
Lau nhà xong, lên phòng, vẫn thấy hai đứa, một lớn một nhỏ đang hí húi làm bài. Thi thoảng đứa lớn lại giở chứng đứng lên múa vài chưởng Thái Cực Quyền trong sự khinh bỉ của đứa nhỏ.
YunHo chợt phì cười. Phải công nhận là, rất... dễ thương.
Tần ngần đứng trước cửa hồi lâu, rốt cuộc YunHo không bước vào mà trở ngược ra bếp. Cả hai học hành vất vả thế, xuống làm cho tụi nó hai ly cam ép cũng chẳng mất mát gì, coi như khích lệ tinh thần chiến sĩ vậy.
Lúc bưng hai ly nước cam lên phòng, YunHo mém xỉu. Vừa khen chăm chỉ đấy mà bây giờ đã thấy hai anh em ngồi xem ti vi rồi, lại còn say sưa đến nỗi chẳng biết có đứa đứng đằng sau nữa kìa.
- Phim xem đi xem lại bao nhiêu lần rồi vẫn hay. Hyung thích nhất đoạn kết, người anh nhảy vào lửa cứu người em, cảm động dã man. - JaeJoong sụt sịt lên tiếng.
- Còn em thích nhất đoạn người anh mua kem cho người em ăn. - ChangMin hờ hững nói - Hồi xưa YunHo hyung hay đèo em đi ăn kem, bây giờ thì nằm mơ đi. Chán hyung ấy lắm.
Nghĩ một lúc, đột nhiên ChangMin quay ra đấm JaeJoong thùm thụp :
- Càng nghĩ càng tức, hai hyung chắc suốt ngày đi ăn kem với nhau chớ gì ?
JaeJoong hi hi cười, mặc cho ChangMin đánh.
YunHo trầm ngâm hồi lâu, nghĩ thế nào lại đặt khay cam ép bên cạnh hai đứa, chẳng nói chẳng rằng đi ra, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Ăn cơm tối xong, ChangMin lỉnh ngay lên phòng đọc truyện, bát đũa để đấy anh rửa.
Đang đến đoạn cao trào thì ChangMin nghe tiếng anh kêu nó xuống. Kiểu này chắc lại sai đi mua cái gì đây. Thằng nhỏ đầy một bụng ấm ức bò xuống dưới nhà. Giữa cầu thang lại có cái rổ, tức mắt, ChangMin giơ chân sút văng ra xa.
- Lủng xủng loẻng xoẻng cái gì đấy ? Thích phá nhà hả ?
Chẳng thấy người, chỉ thấy tiếng anh gầm lên, ChangMin đã rúm ró cả lại. Nó vội vàng nhặt cái rổ để vào chỗ cũ, hối hả chạy ra chỗ anh :
- Chẳng may vấp phải cái rổ thôi.
- Khỏi trình bày. Mặc áo vào, ra ngoài chút.
ChangMin bĩu môi, biết ngay mà. Nó chậm chạp đóng từng cái cúc một rồi chìa tay ra :
- Mua gì ạ ?
- Chẳng mua gì cả, đi ăn kem.
ChangMin cái gì mở được đều mở to. Đến lúc "Hả ?!" được ba chục cái thì đã ngồi sau lưng anh từ bao giờ.
.
.
.
Đứng trước cửa tiệm, thằng nhỏ bấu chặt lấy tay áo anh, không dám bước tới, chắc không tin đây là sự thật. YunHo nhoẻn miệng cười, lôi xềnh xệch em vào.
- YunHo, Yêu Quái, ở đây, ở đây !
ChangMin đang ngơ ngác bỗng mặt mũi sa sầm lại, kia chẳng phải là tên Hồ Ly bạn anh sao ? Còn vẫy tay rất chi là thân thiết nữa. Ăn có cái kem mà cũng bị phá, quá đáng !
Mà khoan, sao YunHo hyung lại biết nó thèm ăn kem nhỉ, chuyện này chỉ có Hồ Ly-hyung biết thôi mà ?
ChangMin nghiêng đầu nhìn JaeJoong lúc lâu. ChangMin biết rồi, là JaeJoong nói cho anh mình nghe. Hoá ra, coi vậy thôi chớ JaeJoong cũng chẳng xấu xa như nó hay nghĩ đâu.
- Chào hyung ! - ChangMin khụt khịt mũi, vừa dứt lời liền ngồi phịch xuống ghế, cầm menu lên đọc chăm chú.
Cả hai ông anh mắt tròn mắt dẹt ngó nhau. Hình như vừa có người mở cửa làm gió thổi câu chào từ chỗ khác sang bàn này thì phải ?!
Thực ra thì JaeJoong nhà ta làm gì rỗi hơi làm ba cái chuyện khiến người ta xúc động như vậy chớ, toàn là ChangMin tự suy diễn rồi tự cảm động thôi. Còn việc có mặt ở đây... chẳng qua YunHo bao thì đến ăn chùa một tí.
Kể ra, người được lợi nhất trong vụ này chính là bạn JaeJoong, vừa được tiếng vừa được miếng.
ChangMin cắm cúi ăn vào một bụng kem mà chẳng thèm nhả ra nửa lời. Nghĩ ChangMin vẫn còn tủi thân, YunHo nhéo tai đứa nhỏ :
- Đừng ganh tị với JaeJoong hyung nữa. Hyung yêu cả hai đứa mà.
ChangMin ngừng ăn. JaeJoong mém chút nữa nuốt cả cái thìa vào bụng.
- Ê, tao vừa nói cái gì ấy nhỉ ? - YunHo mặt mũi nghiêm trọng quay sang JaeJoong hỏi. Hình như... nói hớ rồi.
- Mày bảo là... mày rất rất yêu tao, yêu đến chết đi được. Tao, làm mày cuồng điên vì yêu, làm mày cuồng điên vì nhớ, làm mày cuồng điên vì khóc, làm mày cuồng điên vì lỡ yêu tao rồi...
Bạn nhỏ Kim ngân nga hát rồi cầm thìa đập bàn cười ha hả. Đi trêu người khác mà chính mình lại là đứa đỏ mặt trước.
YunHo giật phăng lấy cái thìa lẫn cả ly kem JaeJoong đang ăn dở và hết vào miệng. Dám nói linh tinh, báo hại chàng quặn hết cả gan cả ruột, vừa sợ vừa xấu hổ, nói chung là "Bối Rối" của Đông Nhi.
JaeJoong ngửa mặt lên trời hú. ChangMin khinh khỉnh liếc bạn ông anh một cái, không ngừng lầm rầm : "Mặt dày trơ tráo."
Một buổi chiều dọn phòng cho ChangMin, YunHo khua trong gầm bàn học ra được một lô báo Hoa Học Trò. Cũng đang rảnh, vớ tạm vài quyển đọc cho đỡ buồn vậy.
Tối, YunHo duỗi dài trên ghế đọc báo, mặc cho em phải ngồi đất xem ti vi.
Báo gì chán òm, quanh đi quẩn lại "Công viên kỉ Ura" với cả "Ấu thơ trong tôi là". Đang định thân tặng sọt rác tờ báo, YunHo bỗng rụt tay lại. Cuối trang bìa là một dòng tít nhỏ xinh : "Trắc nghiệm : Mức độ tình cảm của bạn và người ấy ?".
Mấy cái này chẳng tin được đâu. Bụng nhủ thế nhưng YunHo vẫn lén giấu báo vào bụng mang lên phòng.
YunHo vội khoá trái cửa, buông rèm. Lỡ chẳng may ChangMin mà bẳt gặp đang làm mấy cái trắc nghiệm của bọn con gái thế này thì "anh của ChangMin" có tưới mười chai nước tẩy bồn cầu Con Vịt lên người cũng không trôi được chữ "nhục".
YunHo hít một hơi dài rồi rón rén mở báo ra. Xem nào, trước tiên phải "Viết tên bạn và tên người ấy".
Dẹp, dẹp. Vớ vẩn, lộ hết cả còn gì !
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4131 ngày trước - Xem: ]
- 125[ 4131 ngày trước - Xem: ]