watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 9 - Đừng Khóc Kẹo Ngọt
Home >
Tìm kiếm

Đừng Khóc Kẹo Ngọt

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
28/11/24 - 01:41

gương mặt nén nhịn cười, ngay cả che giấu đều rất khó: “Mọi người nhà con dạo này tốt không?” ông Nguyên càng nhìn càng cảm thấy thú vị, cảm giác vừa lòng muốn giấu cũng không được.

Vừa lòng cái gì? Đương nhiên là con đột nhiên mang bạn gái về, đáng quý là có thể khống chế được tính xấu của Nguyên Hạo, người lại nhu thuận, cô bé mới trước đây khiến mọi người thương, sau khi lớn lên càng làm cho người ta thích.

Tương Quân thụ sủng nhược kinh, buông bát đũa, tư thế ngồi thẳng, kính cẩn mà đối diện với mọi người ở Nguyên gia.

“Bị thúc giục chuyển nhà bất đắc dĩ, cả nhà chuyển đến nhà mẹ đẻ của mẹ con ở phía nam…” Tương Quân đơn giản thuyết minh cuộc sống mấy năm qua.

Năm ấy cô mười tuổi, bởi vì ba giúp bạn bè làm người bảo đảm, bạn bè lại quay lưng bỏ trốn, ba là nguời đàn ông tốt chịu trách nhiệm, vì thế nên bán gia sản để trả nợ, nhưng vẫn không trả hết được nợ bạn mượn, lòng tự trọng của ba không muốn đi vay tiền người khác, chính mình cắn răng làm nhiều công việc cố gắng trả nợ.

Người nhà Nguyên gia không có xem nhẹ gia đình của cô sa sút, chẳng những không trách gia đình cô khách khí, không chịu để họ giúp đỡ còn hỏi cô những năm gần đây sống tốt không, điều này làm cho Tương Quân thực cảm động.

“Cho nên bạn không có tiếp tục học đàn dương cầm sao?” Được nuông chiều từ bé, từ nhỏ được sủng hết mức, Nguyên Linh nghe vậy, không khỏi lộ ra biểu tình khổ sở: “Tiểu Quân, bạn đàn giỏi hơn mình, bạn so với mình có thiên phú hơn…”

Tương Quân nghe vậy sửng sốt, miễn cưỡng mỉm cười với bạn tốt: “Hiện tại mình cũng đã quên đàn dương cầm như thế nào rồi, nhưng mà mình có thể nghe bạn đàn a!”

Nghe ra trong ngữ điệu có khổ sở cùng phiền muộn, Nguyên Hạo không đành lòng, ở dưới bàn ăn vụng trộm cầm tay cô.

Quả nhiên, cô đang run, bên trong rõ ràng ấm như vậy, tay nhỏ bé lại lạnh như băng.

Ánh mắt khiển trách của Nguyên Hạo lướt qua đỉnh đầu Tương Quân, trừng mắt liếc gương mặt trắng bệt của em gái một cái, lầy đó làm cảnh cáo.

Phát hiện ra mình nói sai, Nguyên Linh lập tức áy náy ngậm miệng lại.

Lòng bàn tay truyền đến ấm áp làm cho Tương Quân kinh ngạc, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt đứng đắn của Nguyên Hạo, nhìn xuống dưới bàn, mười ngón tay hai người họ nắm lấy nhau.

Lo lắng cùng ngọt ngào xuyên thấu qua bàn tay truyền đến nội tâm, xóa dần sự nghi hoặc và không tự tin của cô.

Ba mẹ anh ngay trước mặt bọn họ, hai người bọn họ lại ái muội dưới bàn, nếu như bị bắt gặp, anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng xóa không được. Cô có thể hay coi những hành động liên tiếp vừa qua của anh là lời giải thích tấm lòng của anh là thật sao?

Không phải một đêm tình, bọn họ trong lúc đó, không chỉ là lên giường mà thôi.

“Ba con đâu? Tiểu Quân, ba con gần đây khỏe không? Thật lâu không thấy anh ấy, lần khác người hai nhà cùng nhau ăn một bữa cơm đi.” Ông Nguyên nhiệt tình đề nghị, con gái hai nhà cảm tình tốt, mà hai người ba ba ngu ngốc đều sủng con gái bởi vậy có giao tình.

“Đúng vậy, ba con rất thương con, con gái bảo bối duy nhất, trước kia qua đêm ở nhà chúng ta, anh ấy buổi tối đều gọi điện thoại vài lần.” Bà Nguyên nghĩ đến cũng nhịn không được cười: “A, Nguyên Hạo, con mang Tiểu Quân về ăn cơm, có nói với ba người ta một tiếng không? Không được nói dối, con phải nhớ kỹ giải thích với Hiệp tiên sinh.”

Đáng chết! Sao anh lại quên chuyện quan trọng như vậy! Anh theo đuổi vất vả như vậy, nếu không chiếm được lòng ba của cô thì làm sao bây giờ?

“Bây giờ con gọi.” Anh lập tức lấy điện thoại cầm tay ra.

“Không…” Tương Quân ngăn cản anh bấm số điện thoại, đổi lấy ánh mắt kinh ngạc của anh.

Cô hít sâu, nói với chính mình đừng khóc, đều đã qua, chỉ là cô sắp kể lại một ít chuyện cũ, cô có thể kiềm chế được.

“Trong nhà chỉ còn lại có bà nội và mẹ, ba con…Khi con bắt đầu học trung học đã qua đời rồi.” Tuy rằng tưởng nhẹ nhàng mà nói đến đề tài này, nhưng mà cô không có cách nào, ngữ khí khẽ run tiết lộ sự khổ sở của cô, nhưng mà cô cũng không có khóc, không có rơi nước mắt.

“Làm sao có thể?” Tin tức thình lình xảy ra làm cho người ta khó có thể tin, nhất là mọi người ở Nguyên gia: “Anh Hiệp thân thể luôn luôn khỏe mạnh, bác cùng anh ấy tham gia chạy Marathon, bác còn chạy thua anh ấy!”

“Thận thể khỏa mạnh, cũng không phải làm bằng sắt, ba con không muốn đem nợ nần lưu lại cho con, vì thế làm rất nhiều công việc.” Lúc ba cô còn sống, thường khổ sở nói với cô, thực xin lỗi không thể cho cô đi học đàn dương cầm mà cô thích, thực xin lỗi cái gì cũng không thể lại cho cô, điều duy nhất ông ấy có thể làm, chính là không đem nợ nần lưu cho con gái bảo bối duy nhất: “Thật vất vả thanh toán hết nợ nần, cuộc sống trở lại, ba con cũng tìm được bạn bè tốt, nguyện ý giúp đỡ ông Đông Sơn tái khởi (làm lại từ đầu), hết thảy đều bàn tốt lắm, giữa trưa ngày đó, ba con đã lâu không ngủ trưa, sau đó ngủ mãi mà không tỉnh lại.”
Tương Quân sau kho nói xong, cô xấu hổ không biết làm sao, chỉ có thể kiếm cớ nói sang chuyện khác: “Hiện tại lúc này có khả năng mẹ con đã đi công tác, mẹ ở bệnh viện quản lý, bà nội cùng đòan du lịch đi chơi chưa về nhà, gọi điện thoại về không có người bắt máy, cho nên không cần gọi cũng được.”

Tương Quân ngòai miệng nói xong, lại nhịn không đựơc nghĩ ngợi, ba cô sẽ không bao giờ lại lái xe thật xa tới đón cô về nhà….

“Cho nên em mấy ngày nay đều ở nhà một mình?” Nguyên Hạo đau lòng, không có cách nào chịu được hình ảnh kia.

Cô một mình, cô cô đơn trở về ngôi nhà không có ai, hơn nữa nhà cô không có một người đàn ông!

Anh hiện tại lý giải được vì sao cô lại có tính gà mẹ như vậy, bên người chuẩn bị một đống vitamin để tiếp tế, cho dù bị chán ghét vẫn là nhìn chằm chằm sức khỏe mọi người, bởi vì cô không hi vọng người bên cạnh cô bởi vì cậy mạnh làm việc mà ngã xuống.

“Tương Quân, đừng về nhà, để em một mình anh sẽ lo lắng, dêm nạy ở lại đây đi.” Nguyên Hạo xúc động mở miệng, muốn cô lưu lại qua đêm.

“Nhưng mà…Không tốt đâu!” Tương Quân nghe vậy đỏ mặt, anh ở trước mặt ba mẹ mình muốn cô lưu lại qua đêm, như vậy sẽ làm trưởng bối ấn tượng không tốt đâu!

Bị cái loại khẩu khí ôn nhu nhất định muốn làm bằng được của Nguyên Hạo, không khí từ sầu não biến thành màu hồng.

Không dám nói nhiều, Nguyên Hạo cùng với màu hồng phấn, kiểu nói chuyện dịu dàng này, là của Nguyên Hạo – người trong từ điển không có hai chữ dịu dàng sao?

“Có cái gì quan hệ, Tiểu Quân, bạn liền ở lại thôi, chúng ta có thể giống mới trước đây cùng nhau ngủ, nói chuyện phiếm tới trời sáng.” Nguyên Linh ý tứ lấy lòng hàm xúc thật rõ ràng, đau lòng viết hết ở trên mặt: “Quần áo của mình cho bạn mặc, mỹ phẩm dưỡng da cho bạn dùng, còn có…” Dường như cái gì cũng đều muốn cho cô.

“Em nghĩ Tương Quân giống em rảnh lắm sao, ngày mai không cần đi làm à?” Ngữ khí Nguyên Hạo đối với em gái chính là không kiên nhẫn mà nóng nảy.

“Vậy… vậy chúng ta mở lại tiệc đi ngủ giống trước kia.” Ngẫm lại cũng đúng, Nguyên Linh không phản bác anh hai, nở nụ cười xinh đẹp với bạn tốt nói: “Tiểu Quân, dù sao cũng còn nhiều thời gian, bạn nói có đúng không?” Ánh mắt bướng bỉnh nhìn Tương Quân cùng anh hai nhà mình trong lúc qua lại, trong ánh mắt có điểm ái muội.

Nếu là ở hai mươi tư giờ trước, Tương Quân sẽ nóng lòng phủ nhận, hơn nữa đào tẩu, nhưng thái độ Nguyên Hạo thật rõ ràng chắc chắn, vẫn thực rõ ràng-anh chính là mang bạn gái về gặp ba mẹ.

Hơn nữa hiện tại, anh vẫn nắm tay cô, đối với cô thực dịu dàng, cho nên cô không có lảng tránh, nhưng là thẹn thùng không dám thừa nhận, đỏ mặt cúi đầu, cam chịu quan hệ của hai người.

Mà ba mẹ của Nguyên Hạo được khai sáng mười phần, đối với tiến triển tự nhiên mà thành này của hai người, hơn nữa cô gái nhỏ này còn có thể thay đổi con trai trưởng khó bảo của bọn họ.

Chương 6-2




Sau buổi tối, Tương Quân xung phong nhận việc rửa chén, Nguyên Hạo dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cuồn cuộn xắn tay áo lên giúp việc.

“Có việc gì sao? Con không thể giúp bạn gái mình sao? Nước lạnh như vậy, nếu lạnh quá đông cứng tay cô ấy thì làm sao bây giờ?” Anh nói hợp tình hợp lý.

“Anh…” Nguyên Linh nghe thấy chỉ còn biết cười đáp nhanh một câu sốc hông: “Nhà chúng ta có máy rửa bát.”

Không để ý đến người nhà, hai người đi đến phòng bếp, lấy vải bông sạch sẽ chà lau cái bàn xinh đẹp.

Nguyên Hạo nhìn thân ảnh mảnh khảnh của cô, trầm tĩnh đứng ở nơi đó, tựa như một bức tranh, rõ ràng nét mặt cô vốn không làm cho người ta kinh diễm, nhưng anh lại cảm thấy uyển chuyển.

Nhưng trong lòng vẫn có điểm không quá thích, anh vốn gọn gàng, dứt khóat như vậy,là do cô a? Hay tại tâm ý của anh không đủ a?

Nếu vậy anh hẳn cũng không phải loại cứng đầu nhỉ? Không phải viên B, vitamin C, còn có chết tiệt đồ ăn thanh đạm cùng rau cần không phải , anh đều nuốt hết sao?

“Tương Tương, anh biết em còn do dự, nhưng là không quan hệ.” Anh kề sát vào bên người cô, làm bộ không phải thực để ý, cố tình rất phong độ, rất khí khái đàn ông, nhưng là cố ý thay đổi qua cách gọi thân mật, cùng với lời anh nói lúc này xem như ký hiệu của tâm ý: “Anh coi em là bạn gái anh, cứ nhận định như vậy, sẽ không thay đổi, anh sẽ đợi cho em thích anh mới thôi.”

Có vậy mới lạ! Anh thật sự sẽ kiên nhẫn sao? Nếu hiện tại anh sẽ trả lời, đây chính là lời nói khách sáo, lời nói khách sáo!

“T… Tôi không phải không thích anh a.” Tương Quân nghe vậy vội vàng giải thích, cứ như vậy nói thẳng ra.

Hai mắt Nguyên Hạo bắn ra tia sáng, vẻ mặt biểu tình ung dung: “Vậy em thích anh? Vui khi làm bạn gái anh?” Chậm đã, không phải anh lại không kiên nhẫn sao? Mặc kệ anh. Dù sao kết quả mình muốn mới là quan trọng nhất.

“Tôi… Em… Vâng”Tương Quân cúi đầu, đỏ mặt gật đầu, đồng ý.


Nhưng cô ngẫm lại vẫn cảm thấy, đáp án này so sánh với người gọn gàng dứt khoát như anh, thật sự thực không thành ý, vì thế thẹn thùng lại thận trọng mở miệng: “Nguyên Hạo, em thích anh.”

Không phải là người khác, mà là Nguyên Hạo, cô lần đầu tiên dùng tiếng nói trong trẻo kêu tên của anh, rõ ràng lại thong thả, nói ra lời nói anh muốn nghe.

“Em thực thích anh.”

Không có gương, Nguyên Hạo không phát hiện chính mình nhếch môi, cười nhìn như ngu ngốc, nào có thô lỗ hung ác như trong dĩ vãng?

Cô liên tục nói thích hai lần, đơn giản như vậy, thanh thuần thông báo, lại làm cho Nguyên Hạo đã từng nói qua chuyện yêu đương đến n lần, thích đến hồn cũng bay mất.

Cửa ải cuối năm tới, công ty Cương thiết kế cảnh quan vô cùng bận rộn, bình thường còn có hồ sơ giao từ năm trước của công ty đối tác, hơn nữa yêu cầu nhất định phải ở trước năm mới hoàn tất, tăng ca tới đêm khuya là chuyện cơm bữa, thời gian nghỉ trưa không ai nghỉ ngơi, người người làm việc như cưỡi ngựa.

Tuy rằng bận rộn giống năm trước, nhưng văn phòng vẫn xuất hiện không khí làm cho người ta hiểu ý cười ái muội

“Các người… Vì sao lại là tôi!” Khoa trương kêu lên to tiếng, Tương Quân vừa cùng kế tóan chạy từ ngân hàng trở về.

Một hồi về đến cho bàn làm việc liền thấy trên bàn đầy văn kiện, Tương Quân nhịn không được xoay người óan giận với nhóm đồng nghiệp đang bận rộn.

“Ai nha, Tiểu Tương Quân, giám đốc nhìn thấy cô tâm tình sẽ tốt lắm, hiện tại việc của mọi người như vậy, khẩn trương đến bụng cũng đau, không nghĩ đến xem mặt quỷ của giám đối, cô liền giúp mọi người làm đi, đưa một chút văn kiện thôi.”

“Đúng vậy, dù sao cô cũng muốn đưa điểm tâm tình yêu cho giám đốc mà, thuận tiện thôi! Hôm nay là cái gì? Buger kẹp rau diếp? Sinh tố hương diệp quất?” Thức ăn dưỡng sinh như thế, làm cho mọi người cười thành tiếng: “Chỉ có cô đưa đồ ăn, giám đốc mới có thể ăn ‘cỏ’ nha.” Ha ha, nhịn không được cười.

“Chà chà, chúng ta đều không có được buger.” Có người với lấy cái bánh su lạnh ai óan thở dài, lại cắn một ngụm, sữa tươi tràn ra dính vào khóe miệng.

“Các người…” Tương Quân bị đồng nghiệp nói móc đến đỏ mặt, nhưng cuối cùng cô sẽ ngậm miệng không phản kích.

Đều do Nguyên Hạo, công việc bây giờ tự nhiên vẫn bình thường trưng ra trăm vạn mặt lạnh với người khác, nhưng lại không bao giờ rống cô, lên lớp cô nữa, có một lúc nghĩ đến không có người thấy, anh xem xét công việc giao cho cô hòan thành xong, lại đưa tay sờ mặt cô, biểu tình trên mặt rất dịu dàng, làm những người khác khi thấy tất cả đều bị dọa há hốc mồm.

Hơn nữa cô sẽ không che dấu cảm xúc của chính mình, cũng sẽ không cố tình trấn định bày ra vẻ không việc gì, vì nguyên nhân vậy, mọi người đều thích chọc cô.

Cô đỏ mặt ôm chồng tư liệu kia, lấy cả buổi trà chiều “đặc biệt” với bánh đi mua riêng về cho Nguyên Hạo đi cùng nhau, cô giống như cô vợ trở về, không cần gõ cửa, trực tiếp tiến vào văn phòng của Nguyên Hạo.

Nhóm nhân viên nguyên bản đang bận rộn sau khi thấy cửa phòng giám đốc mở ra, nghe thấy “Cạch” một tiếng âm thanh cửa khóa lại, lập tức có người hưng phấn mà bắt đầu bàn cá cược.

“Đến đây, đến đây, đến cược hôm nay giám đốc sẽ giữ Tiểu Tương Tương ở lại bao lâu?”

“Mười lăm phút.” Có thể nói chuyện tâm tình kéo dài lại trao đổi vài cái hôn.

“Hai mươi phút” Lại hôn thêm năm phút đồng hồ nhiều hơn cũng không sai biệt lắm.

“Một giờ.” Thật sự rất khinh thường thân thể cường tráng giám đốc của bọn họ, hai mươi phút, sao có thể thỏa mãn được anh?

“Mua rồi không rụt tay, chờ bắt đầu phiên giao dịch!”

Một đám người làm việc đến điên hết, dám lấy ông chủ ra vui đùa.

Mà lúc này ở trong phòng Nguyên Hạo…

Thấy cô ôm một đống tài liệu lên lầu, Nguyên Hạo thật không biết muốn cám ơn đám nhân viên to gan giúp anh tạo ra cơ hội tốt hay là muốn mắng bọn họ một đám gian trá.

Tìm một người đến đưa văn kiện mà anh không thể bộc phát tính tình được, nếu phát hiện sai lầm, anh có thể mắng cô sao? Như thế nào bỏ được a!

Tối nay lại đến đóng đinh bọn họ, trước đem công việc bỏ qua một bên, nhện mệnh lệnh tiếp lấy buổi trà chiều siêu cấp dưỡng sinh mà cô mau riêng về.

“Hôm nay lấy ‘cỏ’ gì cho anh ăn?” Ừm, buger kẹp dau diếp, sinh tố việt quất… Mới vài ngày? Thế nhưng anh quen với loại phương thức ẩm thực này! “Nghe nói bánh buổi trà chiều hôm nay của bọn họ là bánh su bơ…” Vì sao anh phải nhai ‘cỏ’ vậy? 0


“Hôm nay rất lạnh, mọi người lại làm việc, ăn một chút đồ ngọt tinh thần sẽ có vẻ tốt hơn.” Nghe không ra ngụ ý của anh, Tương Quân thật ngây thơ trả lời.

Quên đi, Nguyên Hạo không nghĩ lại vì việc nhỏ ấy tranh chấp với cô, không muốn làm cho cô lo lắng thân thể của anh, cho nên dù anh thấy thực phẩm dinh dưỡng quỷ quái này, tuy là rất ít hoặc không có hương vị thịt, anh đều cam tâm nhai hết.

Bởi vì khôn
<<1 ... 7891011 ... 14>>

Tag:

Đừng,Khóc,Kẹo,Ngọt

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Anh Trai Em Gái
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Bà xã chớ giở trò
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 785