watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 8 - Đừng Khóc Kẹo Ngọt
Home >
Tìm kiếm

Đừng Khóc Kẹo Ngọt

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
30/11/24 - 22:58

là thời gian làm việc…” Hiện tại là thời điểm nói loại chuyện này sao?

“Bằng không thời điểm em tan tầm muốn nghe anh nói sao? Em thực đúng giờ là tan tầm rồi!” Nói đến cái này Nguyên Hạo liền tức giận đến nghiến răng, lúc anh vào công ty nhất định sẽ không thấy cô, cô trốn ở phòng hồ sơ giả bộ làm việc, chờ lúc anh tan tầm rời khỏi công ty, cô đã sớm tan tầm rồi, cô vẫn là cố tình làm gà mẹ ở trên bàn làm việc giúp anh chuẩn bị đồ ăn, nước trái cây, còn có thuốc anh ghét nhất… Được rồi, không phải thuốc, mà là thực phẩm khỏe mạnh quỷ quái.

“Trốn anh, còn quản anh có hay không có ăn cái gì, em có vấn đề gì sao?” Cũng bởi vì hành động của cô mâu thuẫn, làm cho anh không rõ ràng lắm cô rốt cuộc là thích anh, hay là không thích anh?

Vấn đề này dày vò anh ba ngày, nghĩ đến cô có khả năng không thích anh, anh liền cảm thấy lo âu.

Cảm tình tới rất đột nhiên, đối tượng đột nhiên xuất hiện, Nguyên Hạo giống như là tên nhóc lần đầu tiên yêu đương, cảm thấy chính mình làm cái gì cũng không đúng.

“Nhưng mà, anh thật dễ bị đau bao tử.” tiếng nói nho nhỏ của Tương Quân vì hành vi của chính mình giải thích: “Nhất là vào thời điểm làm việc, nếu không ăn này nọ, sẽ càng dễ bị đau…”

Thích một người, sẽ muốn quan tâm đến người đó, vì anh ấy làm chút chuyện, anh ấy có thể chú ý đến dụng tâm của mình thì tốt, nhưng không phát hiện cũng không có quan hệ.

Tương Quân chưa bao giờ từng nghĩ tới, có một ngày tình cảm vụng trộm của cô, người không đem cô đặt vào mắt, sẽ phát hiện ra quan tâm của cô, thậm chí thật sự đi đến bên cạnh cô.

Nắm tay cô, không cho cô thoát đi, anh chăm chú nhìn, biểu hiện vô cùng thô lỗ muốn chiếm hữu, làm cho Tương Quân cảm thấy cô là cô gái may mắn nhất trên đời.

Nhưng mà làm sao có thể? Nguyên nhân vì thích, cho nên để ý cô, nhưng cô rất rõ ràng, cô không phải dạng mà Nguyên Hạo hay kết giao.


Không có khả năng, không có khả năng, cho dù bọn họ lên giường thì như thế nào chứ?

Nhớ tới bạn gái trước đã chia tay với anh, người mẫu trẻ xinh đẹp, cô gái đau khổ cầu xin anh tha thứ, anh lại lạnh lùng dùng giọng mỉa mai châm chọc, anh nói bọn họ cùng lắm chỉ là mới lên giường mà thôi.

Mà cô cùng Nguyên Hạo cũng chỉ là lên giường mà thôi.

“Nhưng mà em thực hiểu biết về anh.” Nguyên Hạo nheo mắt lại, khóe miệng quỷ dị giơ lên, buồn khổ chiếm cứ ba ngày trong lòng, dần dần tiêu tán.

Hẳn là cô thích anh? Bằng không làm chi để ý anh như vậy? Ừ… Không đúng, cô gái này gà mẹ lại bác ái, cô đối với các đồng nghiệp khác cũng tốt như vậy!

Cúi đầu, xem biểu tình lùi bước của cô, anh không khỏi nhíu em, âm thầm chậc một tiếng, bởi vì biểu tình của cô lộ ra hoang mang và không dám tin.

Ngay cả chính anh cũng không tin tưởng chính mình sẽ xúc động như vậy, cũng khó trách cô.

“Hôm nay năm giờ cho em tan tầm.” Là thật sao? Anh là đang thật lòng: “Anh mang em đi một chỗ.”

Nguyên Hạo biết trình tự sai lầm rồi, quá ái muội, theo đuổi trực tiếp trên giường, sẽ làm phụ nữ sinh ra ảo giác cho rằng đây là một đêm tình.

Ai có thể ngờ cảm tình tới rất đột nhiên, nghĩ đến cô muốn đi xem mắt anh liền tức điên rồi, không từ thủ đọan. Kết quả, làm hiện tại anh theo đuổi thật vất vả.

Nguyên Hạo anh hẹn với một cô gái, chưa từng có chuyện bị cho leo cây, cũng tuyệt đối sẽ không làm cho Hiệp Tương Quân phá lệ này!

“Nhưng là giám đốc tôi…” Do dự cự tuyệt trong lời nói, mới muốn nói ra, vừa ngẩng đầu, liền thấy Nguyên Hạo buông tay cô, chậm rãi đeo vòng cổ, nhìn chằm chằm ánh mắt của cô giống như dã thú rình con mồi.

Tương Quân tuyệt không hoài nghi, nếu cô biểu hiện một chút ý đồ muốn chạy trốn, Nguyên Hạo sẽ tiến lên cắn cô.

Cúi đầu trốn tránh tầm mắt làm càn quá mức của anh, cô cao chỉ tới vai anh, một khi cúi đầu cũng vừa lúc một lần nữa chống lại vòng cổ thủy tỉnh màu xanh đeo trước ngực anh.

Ánh sáng màu xanh đậm kia xứng với hình thái kết tinh của khối thủy tinh, thực thích hợp với Nguyên Hạo thô ráp, giống thủy tinh kia có ma lực, hấp dẫn cô đưa tay đụng vào tinh thể lạnh lẽo…

“Em đang dụ dỗ anh sao?” Nguyên Hạo nhíu em cười nói.

Tương Quân hòan hồn xong lập tức đỏ mặt: “Giám đốc, tôi không có…”

Thấy cô khốn quẫn xua tay, Nguyên Hạo rất muốn cười thành tiếng.

Cô gái này, thật sự thực đáng yêu, cũng rất được lòng anh, làm cho anh nhịn không được muốn dùng sự dụng hoa chiêu theo đuổi cô.

Mà hoa chiêu này, liền bắt đầu từ đêm nay.
..Bạn đang đọc truyện tại Kenhtruyen.Pro,chúc các bạn vui vẻ...
Chương 5-2

“Anh, anh làm gì thế?” Hai cô gái cộng vô cũng năm mươi tuổi rồi, lại giống học sinh tiểu học nằm ở trên giường Nguyên Linh, thanh âm nói chuyện nho nhỏ, mới nói không đến vài phút đã bị người ta cắt ngang, từ nhỏ Nguyên Linh đã bị xem như công chúa mà đối đãi, sao có thể chịu được loại hành động này của anh hai?

“Đó là bạn gái anh, em dong dài cái gì? Tương Quân, em lại đây, mẹ anh muốn gặp em.”

“Vừa mới thấy qua rồi, mẹ biết Tiểu Quân đến nhà, anh đi ra ngoài đi, em còn chưa cùng Tương Quân nói xong, anh thực chán ghét nha!”

Ngoại hình trống đánh xuôi, kèn thổi ngược nhưng cá tính giống nhau dễ dàng tức giận, anh em bá đạo giống nhau, mắt thấy sẽ có chiến tranh sắp xảy ra.

Tương Quân muốn ngăn cản, nhưng là trái phải đều khó xử, một bên là bạn tốt mới tìm trở về, một bên là người cô vụng trộm thích thật lâu, cô nên đứng ở bên nào đây?

Cô đau đầu quá…

Chương 6-1




Nguyên gia kinh doanh mở đại lý, nhập khẩu đồ sứ Châu Âu nổi tiếng, bởi vậy đồ ăn trên bàn cơm đều sử dụng sản phẩm hoa mỹ tinh xảo, mỹ thực xứng với tinh mỹ trên bàn, tất cả hiện lên là cảnh đẹp ý vui.

Tuy rằng gia cảnh hậu đãi, trong nhà có người giúp việc, quản gia lo mọi chuyện, nhưng nữ chủ nhân Nguyên gia vẫn kiên trì, bữa tối nhất định phải chính mình xuống bếp, bởi vậy một bàn tràn đầy đồ ăn phong phú, tòan được làm từ tay bà Nguyên.

“Tiểu Quân, nhiều năm như vậy không gặp con, sao con gầy thành như vậy? Trước đây mặt con tròn tròn rất đáng yêu, lại đây, ăn nhiều một chút.” Bà Nguyên càng nhìn càng đau lòng, gắp một muỗng thịt viên cho cô, thúc giục cô ăn nhanh chút.

“Cảm ơn bác Nguyên.” Tương Quân sẽ không cự tuyệt ý tốt của trưởng bối, hơn nữa bà Nguyên còn nhớ rõ cô thích ăn cái gì, điều này làm cho cô cảm động không thôi.

Hôm nay ở trong công ty, cô gặp phải tình huốn suy sụp khổ sở, nhưng mà cô không khóc, thật sự, không khóc sẽ có chuyện tốt xảy ra, cô gặp được bạn tốt khi còn bé nhiều năm không thấy, các cô trước đây từng khắc khẩu chưa có giải hòa, hơn nữa nhanh chóng chuyển nhà không kịp nói lời từ biệt tiếc nuối, lại gặp mặt, nghĩ đến sẽ có xấu hổ cùng xa cách, nhưng ai ngờ không có.

Lấy lời giải thích của Nguyên Linh làm lời dạo đầu, cảm giác không thoải mái khi còn bé đều hóa giải.

Tương Quân thực vui vẻ, khóe miệng tươi cười không giấu được, đây là chuyện mà cô cảm thấy vui vẻ nhất.

Nụ cười tươi của cô được thu vào đáy mắt Nguyên Hạo, cũng làm cho Nguyên Hạo nhẹ nhàng thở ra, cô thực sự làm cho anh thực không giống chính mình, lo lắng cô cảm thấy bó buộc, không thích hợp.

“Tiểu Quân, bạn ở công ty của anh mình làm việc lâu như vậy, vì sao không nói sớm chút vậy? Nếu bạn nói sớm một chút, vài năm trước mình sẽ trở lại tìm bạn.” Ngồi ở bên tay trái Tương Quân là Nguyên Linh đang dán lấy cô không ngừng nói chuyện, thậm chí vì cô đem vị hôn phu để tại vị trí đối diện, giới thiệu cho hai người làm quen xong liền không để ý tới ông xã tương lai nữa.

“Em có thể không cần ăn một bữa cơm mà nói chuyện không ngừng như vậy?” Ngồi ở bên phải Tương Quân là Nguyên Hạo, khó chịu em gái cướp người yêu, nhưng đối mặt với Tương Quân, ngữ khí liền dịu đi rất nhiều: “Mẹ anh nói rất đúng, em rất gầy, ăn nhiều một chút.” Một bên nói một bên đem đồ ăn anh thích nhất – chân gà chiên, gắp hai cái vào bát Tương Quân, không cho cô phản đối, tính nết đại thiếu gia không đổi được.

“Em đang nói chuyện với bạn tốt, anh mới câm miệng a!” Nguyên Linh làm sao có thể yếu thế? Cùng anh hai đấu đá, hòan tòan tòan cướp lấy người về phía mình: “Tiểu Quân, không cần để ý đến anh ấy, anh mình ghét bị…”

“Anh đang nói chuyện với bạn gái, em sáp miệng vào làm cái gì?” Nguyên Hạo khó chịu em gái.

“Tiểu Quân mới không phải bạn gái của anh! Em sẽ không công nhận anh!” Nguyên Linh cự tuyệt tin vào lời Nguyên Hạo, ở trong mắt cô, Tương Quân mềm mại so với anh hai cô căn bản là không hợp a, không hợp tức là nói anh cô không xứng với bạn tốt nhất của cô! Cá tính Tiểu Quân hiền lành như vậy, tuyệt đối sẽ bị khi dễ, vì thế cô đứng về phía bạn tốt phản kháng anh hai nhà mình.

“Anh không cần em công nhận, Tương Quân, anh với em đổi vị trí.” Nguyên Hạo càng nghe càng tức, kéo Tương Quân đổi vị trí với em gái, đỡ cho cô bị em anh tẩy não, thực sự tin lời nói của Nguyên Linh.

Trời biết khéo như vậy, em gái không có duyên với người khác từ nhỏ đến lớn mang về duy nhất một bạn cùng giới, dĩ nhiên là Hiệp Tương Quân, hơn nữa em anh từ nhỏ cũng rất bảo vệ cô.


“Tiểu Quân, mình với bạn đổi vị trí mới đúng, bạn nhất định nhớ rõ đúng hay không? Anh mình siêu dữ, anh ấy trước kia thường làm chúng ta khóc, lúc ba bạn đến đón, ánh mắt của bạn đều khóc đỏ cả, ba bạn vô cùng đau lòng!” Nguyên Linh tiểu nhân nhắc tới lúc còn bé hai người còn qua lại, đưa manh mối về anh hai.

“Nguyên Linh, em từ nhỏ cũng rất đáng đánh đòn!” Nguyên Hạo thẹn quá hóa giận, bởi vì không thể phản bác chuyện chính mình đã từng làm, đành bỏ chiếc đũa sang một bên, cuồn cuộn xắn tay áo lên, tính giống như mới trước đây, đem em gái đánh đến khóc mới thôi.

Trên bàn ăn tối ở Nguyên gia, anh em tránh đấu là chuyện thường, làm ba mẹ sớm vô lực để mà để ý tới xem là chuyện thường, mặc cho bọn họ đấu võ mồn náo loạn, ít có người nào chịu mạo hiểm sinh mệnh tham gia tranh chấp của hai anh em, ngay cả vị hôn phu cường thế của Nguyên Linh cũng chỉ có thể sờ sờ cái mũi, vùi đầu vào ăn.

“Mẹ, món [Phật vượt tường">* này nấu thật ngon.” Con rể tương lai của Nguyên gia vừa ăn vừa khen kĩ thuật nấu nướng của mẹ vợ.

“Thật không sai!” Lấy kĩ thuật nấu nướng của vợ làm tự hào, ông Nguyên mỗi ngày đều về nhà ăn tối, bày ra biểu tình không ai bì nổi.

“Các con ăn nhiều một chút.” Bà Nguyên mỉm cười khuyến khích mọi người ăn nhanh chút, không nghĩ để ý tới hai người phụ nữ đang cãi nhau.

Nhưng mà, còn có một người, ngây ngốc nhảy vào nham thạch nóng chảy sôi trào…

“Hai người bớt tranh cãi đi.” Giọng nói Tương Quân rất nhỏ, nghe trong trẻo, ôn nhu mềm mại, so với âm thanh của hai anh em dường như tiếng nói hòa vào, lẽ ra là không nghe thấy, nhưng thật kỳ tích, thế nhưng làm cho anh em Nguyên gia đồng thời câm miệng.

“Bác Nguyên làm đồ ăn ngon nhiều như vậy, không cần vừa cãi nhau vừa ăn cơm trên bàn ăn, như vậy không tốt.” Nói một câu còn chưa đủ, cô còn tiếp tục nói.

Hai anh em kia bỗng nhiên không có lớn tiếng lêu cô câm miệng, ngược lại không lên tiếng trừng mắt nhìn đối phương, sau đó quay đầu bắt đầu ăn.

Đối với ông bà Nguyên gia nuôi nấng anh em ba mươi năm, trước cảnh tượng như vậy, trợn mắt há hốc mồm ngay cả cơm cũng quên ăn.

“Tiểu Linh, tay bạn là để đàn dương cầm, cô Trình nếu biết bạn không bảo vệ bàn tay của chính mình, cô ấy nhất định sẽ rất tức giận, bạn không phải nói muốn đánh đàn cho mình nghe sao? Về sau không cần như vậy, sẽ bị thương.”

“Ừm.” Kỳ tích kỳ tích, Nguyên Linh lại không hề bỏ qua lời này, người đại diện của cô không biết nói với cô bao nhiêu lần, cô đều vào tai này ra tai kia, nay một cô gái nhỏ không tên tuổi nói hai ba câu, khiến cho cô đáp ứng về sau sẽ không lấy hai tay bảo bối của cô ra vui đùa.

Nguyên Hạo thấy lực chú ý của Tương Quân đều ở trên người em gái, không thật sự thích! Nhưng quang minh chính đại biểu hiện ra bình dấm chua của anh, thật sự có làm xấu hình tượng của anh.

Vì thế anh buồn bực bắt đầu gắp thịt, điên cuồng ăn thịt chân gà tươi mới trên bàn mẹ anh vì anh mà làm.

“Anh…vì sao lại chỉ ăn thịt, cũng cần ăn một chút rau xanh a!” Tương Quân không nghĩ tới, cũng không không dám quản anh, nhưng thấy chén Nguyên Hạo chỉ có thịt, hơn nữa cũng chỉ đem thịt gắp cho cô, cô thật sự nhìn không nổi.

Cô đứng lên, rướn người lướt qua mặt bàn, lấy đũa gắp món ăn thanh đạm cách Nguyên Hạo xa nhất, rau dưa màu xanh thẫm có ích cho cơ thể.

Mà cô liền đem chiếc đũa gấp rau dưa màu xanh kia, để vào chén của Nguyên Hạo, không có gì ngòai đồ ăn thanh đạm còn chưa đủ, một phần rau cần xào với ba món đồ ăn, Tương Quân cố ý tránh đi đồ ăn, gắp một đống rau cần lại bỏ vào chén của anh.

Chỉ thấy Nguyên Hạo nhìn món ăn kia nhíu mày, anh ghét nhất ăn rau dưa với rau cần.

“Rau cần có nhiều chất xơ cùng sắc tố cà rốt, dễ dàng tiêu hóa, đối với dạ dày của anh rất tốt, ăn nhiều một chút.” Cô nói tới nói lui, liều mạng gắp.

Không ai nghĩ sẽ đi sửa tật xấu Nguyên Hạo cật lực che khuất, cũng không có người sẽ tin tưởng, Nguyên Hạo sẽ đem rau xanh anh ghét nhấtt ăn vào trong bụng.

Nhưng mà anh lại ăn!

“Hả?” Không chỉ ông bà Nguyên gia kinh ngạc, ngay cả Nguyên Linh ngồi bên này bàn cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Nguyên Hạo thật sự ăn nha, anh ăn đồ ăn thanh đạm, ăn rau cần, trời ạ, làm sao có thể?

Ban đầu Nguyên linh thề sống chết bảo vệ bạn tốt, lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm, thỉnh thỏang tia mắt ngắm bạn tốt ngồi bên cạnh, cùng anh hai cô chán ghét.

Ngay cả Nguyên Hạo chính mình cũng không biết, tại sao anh lại nghe lời như vậy? Ăn xong mớ rau kia, anh đang muốn lấy chai rượi vang nhất định có trên bàn ăn tối đưa lên miệng, mới cầm lấy chén rượu, đã bị cướp đi thay vào đó là một ly trà vô vị.

Trà…

“Trà giúp không đầy bụng, đừng chỉ uống rượu.” Tương Quân mạo hiểm chuẩn bị tâm lý bị mắng, vì tính gà mẹ.

Cô chỉ đơn thuần muốn cho anh khỏe mạnh một chút.

“Hừ!” Nguyên Hạo ghen tỵ rống một tiếng, tiếp nhận trà cô đưa đến, vô ý nhìn thấy ba mẹ và cô em gái đều lộ ra cái loại tươi cười đáng ghét, anh nhất thời bừng tỉnh, không được, anh phải rít gào hai ba tiếng bày ra khí khái nam tử hán của anh, đang lúc anh định đem cái chén để lại trên bàn, cúi đầu xuống, liền thấy mặt Tương Quân.

Cô ngay tại bên người anh, cùng người nhà anh ăn bữa tối, cô không có trốn tránh, ngoan ngõan ở bên người anh.

Anh nén không rống lên, bởi vì không muốn nhìn thấy biểu tình thất vọng khổ sở của cô, chỉ có thể cúi đầu đem nước trà không có vị uống hết. Sau đó lập tức nghe thấy âm thanh cuối đầu cười trộm, anh căm tức ngẩng đầu, mọi người lập tức hỏa tốc câm miệng, bày ra nét mặt không có việc gì.

“Tiểu Quân, thật lâu không nghe được tin tức về nhà con.” Mọi người ở Nguyên gia đều ho nhẹ hai tiếng giấu ý cười, nhưng hé ra
<<1 ... 678910 ... 14>>

Tag:

Đừng,Khóc,Kẹo,Ngọt

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Anh Trai Em Gái
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Bà xã chớ giở trò
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
» Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 583