Cô Dâu Quỷ
Mr.Luân™ [Admin] [On] 01/12/24 - 05:57 |
Ngay khi nhắc tới Ji Chun – thì xác con quái vật cũng lập tức sáng bừng , rồi bất thình *** h bắn ra thành từng mảnh … Dường như nó vừa bị xé nát từ bên trong vậy .
Đúng thế ! Nó đã bị xé – xé nát bởi hai cây Long Trảm luôn dính liền trên đôi tay Ji Chun . Và cậu ta đã dùng chúng để chém tan xác con quái vật hòng thoát ra bên ngoài !
" Thật may quá ! Chun … cậu còn sống !! " – Xư Bi nước mắt rưng rưng vội vàng chạy nhào tới ôm lấy con bé .
Chun cũng nghẹn ngào đón lấy vòng tay của con bạn , nó vỗ vỗ lưng , cố gắng an ủi … vì chưa bao giờ đáng sợ như thế này! – " Quên nó đi . Tất cả mọi chuyện đều đã qua rồi ! " .
Hai đứa bám lấy nhau , rồi vội vàng ngoi lên mặt nước .
Ngay khi tụi nó vừa thoát ra được đến bên ngoài , thì bất thình *** h , từ dưới lòng biển , hàng chục những quầng sáng màu xanh lam tuyệt đẹp đột ngột bay vụt lên trời rồi tự nguyện hút tuột vào trong chiếc vòng thánh giá của hai đứa … khiến tụi nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy một phần cánh dơi đã chuyển màu sang trắng một cách rõ rệt !
" Tuyệt diệu quá ! " – Xư Bi reo lên thích thú rồi quay sang nhìn Chun , nhưng dường như nó lại chẳng có vẻ thích thú mấy đối với những chuyện này . Vì … con bé vẫn luôn nuôi một ước vọng … được làm Quỷ ?!!
Thấy Xư Bi một mình đánh bại được quái vật như thế , Chun cũng không khỏi ngỡ ngàng , nó vội vàng quay sang hỏi con bé .
- Xư Bi này ! Làm thế nào mà cậu có thể …
Chun còn chưa kịp nói dứt lời , thì Xư Bi đã ton ton nhảy vào họng nó .
- Hì hì ! Có lẽ là vì tớ giận quá đấy ! Ai bảo con quái vật đó dám ăn thịt cậu mà ~__~!
Chun cười , một nụ cười thật nhạt – như có vẻ vẫn còn nghi hoặc nó , rồi đột ngột khoác lấy vai con bé , hai đứa lại cười tươi rồi lon ton trở về đất liền .
- Thật vậy à ?! Thế thì cậu mạnh đấy !
- Ừm … có lẽ …
Xư Bi chỉ nói vậy thôi … chứ nó cũng không dám nhận hoàn toàn là mình . Nhưng nó biết , ngay khi đôi cánh ấy xuất hiện , nó đã nhận ra người giúp mình … một lần nữa – là ai rồi !
……………………………
Trong lúc đó , trên ngọn đồi , Mom và Bụt đang ngồi tán chuyện … thì bỗng , có một quầng sáng màu xanh lam chợt lóa lên trên mặt biển khiến cả hai người ngỡ ngàng . Bụt vội chộp lấy cơ hội cưa " nàng " ngay .
- Ầy … Mom có thấy không ?! Sao Băng đó !!
Mom đang mải miết nhìn , chợt , quay sang lườm Bụt . Giọng rất đàn chị .
- Sao Băng mà bay từ dưới biển lên được hả !!!
- Ờ thì … sao biển (__ __")!!
… Đúng là chỉ có Bụt mới được " khìn " như thế ! …
…………….
Trở về phòng , nó gặp Yul , con bé vội vàng đến bên , rồi rụt rè cảm ơn hắn .
- Cám … cám ơn anh !
Vừa nhìn thấy con bé , Yul đã quay ngoắt đi , hắn lạnh lùng .
- Có chuyện gì mà cám ơn !
- Vì … vì … vừa nãy … chẳng phải anh đã giúp tôi sao ?! Đôi cánh đó …
- Chẳng có đôi cánh nào hết ! Tôi không biết ! Đi ngủ đây .
Nói rồi , Yul gạt phắt đi rồi vội vàng nhảy thẳng lên giường , hắn trùm chăn lại , quay đi chỗ khác , lòng hậm hực nghĩ về những chuyện đã xảy ra … cái hôn đó … cứ khiến Yul phải đăm chiêu mãi … Hắn không biết ! Nhưng thực sự là hắn đã rất giận . Đó là những cảm xúc khó hiểu luôn dâng trào khi thấy Xư Bi thân mật với bất kỳ " một thằng con trai " nào khác . Yul không muốn thế , nhưng cũng không thế thản nhiên nói thẳng ra được . Đó là sự tự tôn . Yul coi trọng điều đó … và Yul vẫn luôn giấu mình trong cái vỏ bọc khép kín thật khó chịu như vậy .
Thấy Yul cứ chối đây đẩy , mặc dù biết , nhưng Xư Bi cũng đành thở dài , nó bỏ qua … rồi ngại ngùng mãi mà không dám nhảy lên giường ngủ … vì bên cạnh là Yul >""
………………………
Sau khi tất cả mọi người đã trở về phòng , Xư Bi và Chun cũng vậy , YuMi mới từ từ bước ra bờ biển , cầm một miếng xúc tu đã bị sóng đánh dạt vào bờ trên tay … nó khẽ rít lên cay cú khi thấy con quái vật của mình đã bị biến thành món bạch tuộc nướng . Nỗi hận đối với Xư Bi dâng lên đến nghẹn họng , con bé nhất quyết phải trả thù , hai hàm răng nó nghiến vào nhau lên tiếng cành cạch nghe mà ghê rợn …
Bỗng , từ phía xa , có một người mặc áo choàng đen , khăn phủ kín toàn thân từ từ bước tới . Bất thình *** h xuất hiện phía sau YuMi , hắn khẽ đặt bàn tay chỉ còn xương khốc của mình lên vai nhỏ , rồi thì thầm bằng giọng mũi .
- Thưa tiểu thư ! Việc gì người phải quá đau buồn và tổn hao quân lực vì con nhỏ đó như vậy ! Chỉ cần sử dụng một chút sức mạnh và đầu óc , sẽ khiến nó phải ra đi thôi mà …
YuMi khẽ quay đầu lại nhìn người mặc áo choàng đen đang khúm núm , rồi nhoẻn miệng cười đầy nham hiểm .
- Thật vậy sao … Hắc Linh Sứ ?!
Chap 24 : Còn "sự thật" nào nữa không đây ?!
Lại một lần nữa …
Sự thật được mở ra .
Nhưng liệu nó có thực sự là " sự thật " ?!
Bởi tất cả mọi chuyện đều có nguyên do của nó .
Và lần này … tôi không tin … tôi không tin vào những gì tôi thấy !
----------------------------
Yul đờ người nhìn con bé bước tới , bất thình *** h , nó tặng cho hắn một cái tát đau điếng ! Nhưng đau không phải là ở trên má … mà là ở trong tim ! Xư Bi bước đi … mà nước mắt hắn rơi … rơi ở trong lòng .
Lạnh lùng khẽ ngước qua YuMi , hắn trừng đôi mắt đang long sòng sọc những ánh lửa giận lên rồi gằn giọng nói :
- YuMi ! Em có biết em đang làm cái quái gì không đấy !
Dù đã hết sức ngạc nhiên trước cái tát giáng trời mà Xư Bi bất thình *** h tặng cho Yul – người mình yêu , nhưng YuMi vẫn nghênh mặt , nó tự đắc vì chẳng còn biết sợ là gì nữa cả !
- Ồ ! Tất nhiên là biết chứ ! Không biết sao em dám làm !
Nắm chặt bàn tay , Yul chỉ khẽ cất lên bằng giọng cảnh cáo .
- Được lắm ! Nhưng chỉ duy nhất một lần này nữa thôi ! Nếu những chuyện như thế này còn xảy ra một lần nữa … thì anh nhất quyết sẽ không bỏ qua cho em đâu !
Nói rồi , hắn lại lẳng lặng bước đi , không một cái nhìn nào nữa , nhưng lòng lo lắng … vì những gì sắp xảy ra . Có lẽ sẽ là một cuộc chiến !
YuMi phì cười , rồi nó chỉ khẽ nhếch môi khinh khỉnh , ngước ánh mắt đăm đắm nhìn theo Yul , có chút gì lạnh lùng mà xót thương trong đó .
- Yul ạ … cứ nói đi , rồi xem anh có thể làm gì được em không ?! Mọi chuyện đã đi quá xa rồi … chúng không thể dừng lại được nữa !
………………………
Sau khi Yul đi , chỉ còn lại mình YuMi trong căn phòng vắng , lúc này , Chun và Hắc Linh Sứ mới từ từ bước ra từ trong bóng tối , bọn chúng cúi chào và hết sức kính cẩn khi đối mặt với YuMi . Con nhỏ khẽ nhoẻn cười với ánh mắt và vẻ mặt hài lòng .
- Làm tốt lắm Bạch Linh Sứ ! Có lẽ sau lần này ta có thể thực sự tin tưởng ngươi rồi đấy !
Nhưng ngay khi Ji Chun còn chưa kịp cất lời cám ơn thì Hắc Linh Sứ đã vội vàng chen vào và đưa ra ý kiến .
- Sẽ là tốt hơn nếu chúng ta đâm thêm cho cô ta một đòn giáng trời từ sau lưng chứ nhỉ ?!
- Ngươi nói vậy là sao ?! Hắc Linh Sứ ?!
Hắn khẽ nhoẻn cười rồi lại ngước qua nhìn Ji Chun , đó là một nụ cười thực sự nham hiểm .
- Sẽ thành công , nếu ngài Bạch Linh Sứ chịu cùng giúp đỡ !
Thực sự không hiểu nổi hàm ý trong câu nói này là gì , tuy có chút lo lắng nhưng Ji Chun vẫn phải đành gật đầu đồng ý , nó nói bằng giọng chắc nịch mà không có chút miễn cưỡng nào .
- Bất kể điều gì mà nữ hoàng muốn , thưa ngài !
…………………..
Trở về nhà , sau khi bay qua những tầng mây và vượt qua giới hạn của địa ngục , con bé vội đóng rầm cửa lại và khóa kín phòng để không một ai có thể bước vào – ngoài nó . Yul cũng vội vàng trở về theo , nhưng không vào phòng con bé , hắn chỉ lẳng lặng đứng bên ngoài , định giơ tay lên và gõ cửa để giải thích một điều gì đó , nhưng nghĩ ngợi đôi điều … hắn lại buông tay xuống và nhanh chóng trở về phòng mình . Cũng đóng kín cửa y như thế !
……..
Xư Bi biết là Yul đang đứng ở bên ngoài . Nhưng tại sao hắn lại không vào ?! Tại sao lại lẳng lặng bỏ đi như thế ?! Dẫu biết là vẫn đang rất bực … nhưng dù sao … nó vẫn cần một lời giải thích chứ ! Có thể thờ ơ như thế được sao ?! Chẳng nhẽ nó cứ nói đừng là hắn lại dừng luôn và im lặng một cách thản nhiên như thế được à ?! Tại sao lại không thể cúi mình níu kéo . Nếu lúc ấy , hắn chỉ cần cố gắng với nó lại thêm một chút nữa thôi … tại sao cứ luôn giữ cái vẻ lạnh lùng và cao ngạo như thế chứ ! Cái tôi của hắn cao quý đến thế cơ à !! Vậy thì đừng mong nó hạ mình mà xuống nước nhé ! Trong chuyện này nó không phải người có lỗi , vậy nên , nó sẽ không chịu bắt tay làm hòa trước đâu !
Nghĩ thế , con nhóc vẫn cứ khóa chặt cửa và ở yên trong phòng , một mình lầm lì suy nghĩ … Mà thực ra thì những thức suy nghĩ ấy cũng đâu có liên quan gì mấy đến chuyện giận hờn . Chúng còn đáng sợ , và khó quyết đoán .
Tại đây , ngay bây giờ , bên trong tâm trí nó … là những suy nghĩ rối ren đang quay mòng mòng khiến con bé không tài nào quyết định được !
Một là ở lại , hai là ra đi ! Chọn cái nào đây ?!
Tại sao Yul lại là Quỷ Vương , là đấng tối cao của vương quốc Quỷ , là người không thể thiếu đối với vận mệnh của thế giới thứ ba . Còn nó , nó đã là vợ hắn , nếu nó chấp nhận hắn , chấp nhận sự thực này và chấp nhận vị trí sắp tới của mình – nữ chủ nhân của vương quốc bóng tối , cũng đồng thời có nghĩa là con bé sẽ phải mãi mãi mất đi cuộc sống con người , cuộc sống mà nó đã cố gắng và hòng đeo đuổi suốt mấy tháng nay , đã phải ra tay bắt bao nhiêu linh hồn . Vậy mà … chỉ cho đến giờ giút này … con bé lại phải bối rối … trước hai ngưỡng hoàn toàn cửa trái ngược nhau .
Nó sẽ phải quyết định như thế nào đây ?!
…………………….
Cuộc chiến tranh lạnh diễn ra cũng là lúc bóng tối và sự im lặng lập tức bao trùm cả căn nhà băng giá , khiến mọi thứ đều trở nên vô động , tất thảy mọi người đều không dám cười đùa hay to tiếng với nhau , suy ra cũng chỉ vì sự giận hờn của hai đứa . Và tất nhiên , sự im ắng đến lạ thường này cũng không thể nào lọt qua nổi tầm mắt của Mom , bà đã bắt đầu thấy nghi ngờ sự việc và vội vàng tìm đến gặp Yul , để hỏi chuyện .
……..
Bược vào căn phòng của bậc đế vương bóng tối , Mom ngồi xuống bên cạnh và khẽ thở dài . Bà nhìn vào khuôn mặt đã tái nhợt vì mệt mỏi của hắn mà lòng khẽ nhói đau , Mom liền cất tiếng hỏi .
- Tại sao con không cho con bé một lời giải thích ! Dù sao thì nó cũng là con gái … con gái rất yếu mềm …
Chắp hai tay lên trán , Yul lại cất tiếng thở dài , giọng kiên quyết .
- Con không thể … và cũng không muốn !
Khá ngạc nhiên , bà lại nheo mày vẻ khó hiểu .
- Ý con là sao ?! Vậy chẳng lẽ con lại cứ để như thế này mãi ?!
- Không … không phải ! Cũng không hoàn toàn . Nhưng con không muốn phải cố giải thích với « một cái đầu nóng » như thế . Khi nào cô ấy thực sự muốn tin con , lúc đó con sẽ sẵn sàng mở lời .
- Ừm . Vậy ta tin vào con !
Mom chỉ nói có vậy , rồi bà lại khẽ vỗ vai hắn và lặng lẽ bước ra khỏi phòng . Nhẹ nhàng như làn gió .
………………….
Đang đưa bước nơi hành lang , bỗng , nghĩ ngợi một hồi , bà lại chợt dừng lại nơi cửa phòng con bé , khẽ gõ nhẹ .
- Ta vào được không ?!
Nghe thấy tiếng Mom , đang khóc , nó lại khẽ giật mình , gạt vội dòng nước mắt đương vương trên khóe mi , nó khẽ bật dậy rồi ậm ừ mở khóa . Vừa nhìn thấy con bé với khuôn mắt hốc hác và khóe mắt đỏ hoe , bà đã đoán ngay ra rằng nó đang phải chịu đựng những điều đau khổ ghê gớm lắm . Ừm thì bị lừa dối bởi người chồng đã ở cùng nhà với mình gần hai tháng trời , chắc hẳn cảm giác ấy giống như bị phản bội , thật nặng nề ! Nhưng nếu để suy nghĩ kỹ hơn , con bé vẫn cần chín chắn thêm chút nữa . Nghĩ vậy , Mom liền đến bên nó và hỏi thăm , mong có thể đưa ra được vài lời khuyên bảo .
- Con không sao chứ ?!
Khẽ nhoẻn cười , một nụ cười thật nhạt , nó đáp lại bằng vẻ miễn cưỡng .
- Con ổn …
- Con chắc chứ !
- Cũng không hẳn ạ ! – Con bé khẽ thở dài .
- Có thể kể cho ta nghe vài chuyện được không … - Vừa nói , Mom vừa từ từ ngồi xuống bên cạnh nó , nhẹ nhàng hỏi thăm .
…………………
Sau khi đã kể lại toàn bộ câu chuyện cùng những suy nghĩ rối ren đang quay mòng mòng trong đầu mình cho Mom nghe , nó cũng cảm thấy nhẹ người và sẵn sàng lắng nghe những điều bà nói .
Nhìn thẳng vào mắt Xư Bi , Mom hỏi .
- Con cảm thấy khác nhau như thế nào khi nghĩ Yul là Quỷ và Quỷ Vương ?!
" Quỷ … và Quỷ Vương sao ?! " – Mom nói thế là có ý gì , chẳng phải cả hai đều là một … Nhưng , phải rồi ! Cả hai đều là một , đều là một loài quỷ . Vậy có khác biệt gì khi biết hắn là Quỷ Vương ?! Chẳng phải trước đó con bé cũng đã biết hắn là quỷ rồi sao ! Vậy nhưng , tại sao , lúc này , nó lại có những suy nghĩ tiêu cực đến thế ! Có lẽ , một phần là vì bị nói dối , bị Yul gạt đi câu hỏi mà nó đã muốn hắn trả lời thực sự lúc trước . Chính hắn đã không thành thực trả lời cho con bé … Và chuyện hắn lại là Quỷ Vương thì lại càng lớn hơn . Nhưng con bé vẫn chưa bao giờ nghĩ … giữa Quỷ và Quỷ Vương thì có gì khác nhau ?! Liệu sau này khi trở thành người , nó có thể sống cùng một con Quỷ ?! Chẳng phải vẫn rắc rối như vậy đấy thôi ! Chuyện này thật khó hiểu … Nhưng xét ra thì vẫn là tệ lắm ! Nó vẫn phải lựa chọn …
Và để phải chọn lựa ngay lúc này thì thật khó !
Thấy con bé vẫn cứ ấp úng chưa thể trả lời , Mom lại mỉm cười hiền hậu rồi nói tiếp . Như thể đang cố gắng thuyết phục nó đừng bỏ đi vậy !
" Xư Bi à , ta không biết là con có nhận thấy hay không … Nhưng trước kia , thằng bé chưa bao giờ cười , thậm chí còn chẳng biết giận dữ hay ghen tuông , việc hạ mình để làm những việc tầm thường cùng một người khác là không thể . Nhưng đến khi quen con , ta thấy nó bắt đầu biết quan tâm đến người khác , biết khoan dung và trở nên rộng lượng . Sự thay đổi ấy khiến chính ta , người đã chăm sóc nó suốt 200 năm còn không thể tin được . Dường như nó đã trở thành một con người hoàn toàn khác , đôi khi còn rất ngốc nghếch và trẻ con . Đó là một phẩm chất không - hề - vốn - có của Quỷ Vương . Vì chỉ tới khi quen con , trái tim lạnh lùng buốt giá của nó mới được mở ra ấm áp , vậy chẳng nhẽ con lại lỡ lòng nào nhẫn tâm đóng chặt nó lại thêm một lần nữa . Ta tin , làm vậy , nó sẽ vỡ tan ra mất ! " .
………….
Những lời Mom nói đều khiến nó phải suy nghĩ thật nhiều …
Có thật là con bé đã làm nên được một kỳ tích ?!
Nhưng kỳ tích ấy lại sắp bị phá vỡ chỉ vì lòng tự trọng của con bé ?!
Như thế có đáng hay không ?!
Điều ấy còn phải xem xét …
………………….
Tối hôm đó , khi đã nhắm mắt lại và chìm mình vào giấc ngủ say , nó miên man đi vào giấc mơ vô ảo vô thực , nhẹ nhàng tới một thế giới dường như quen mà vẫn xa lạ lắm . Đó là ngôi trường ấy – trường trung học SoRoYang , vẫn lớp học ấy , vẫn khung cảnh ấy , nhưng tại sao … mọ
Đúng thế ! Nó đã bị xé – xé nát bởi hai cây Long Trảm luôn dính liền trên đôi tay Ji Chun . Và cậu ta đã dùng chúng để chém tan xác con quái vật hòng thoát ra bên ngoài !
" Thật may quá ! Chun … cậu còn sống !! " – Xư Bi nước mắt rưng rưng vội vàng chạy nhào tới ôm lấy con bé .
Chun cũng nghẹn ngào đón lấy vòng tay của con bạn , nó vỗ vỗ lưng , cố gắng an ủi … vì chưa bao giờ đáng sợ như thế này! – " Quên nó đi . Tất cả mọi chuyện đều đã qua rồi ! " .
Hai đứa bám lấy nhau , rồi vội vàng ngoi lên mặt nước .
Ngay khi tụi nó vừa thoát ra được đến bên ngoài , thì bất thình *** h , từ dưới lòng biển , hàng chục những quầng sáng màu xanh lam tuyệt đẹp đột ngột bay vụt lên trời rồi tự nguyện hút tuột vào trong chiếc vòng thánh giá của hai đứa … khiến tụi nó ngỡ ngàng khi nhìn thấy một phần cánh dơi đã chuyển màu sang trắng một cách rõ rệt !
" Tuyệt diệu quá ! " – Xư Bi reo lên thích thú rồi quay sang nhìn Chun , nhưng dường như nó lại chẳng có vẻ thích thú mấy đối với những chuyện này . Vì … con bé vẫn luôn nuôi một ước vọng … được làm Quỷ ?!!
Thấy Xư Bi một mình đánh bại được quái vật như thế , Chun cũng không khỏi ngỡ ngàng , nó vội vàng quay sang hỏi con bé .
- Xư Bi này ! Làm thế nào mà cậu có thể …
Chun còn chưa kịp nói dứt lời , thì Xư Bi đã ton ton nhảy vào họng nó .
- Hì hì ! Có lẽ là vì tớ giận quá đấy ! Ai bảo con quái vật đó dám ăn thịt cậu mà ~__~!
Chun cười , một nụ cười thật nhạt – như có vẻ vẫn còn nghi hoặc nó , rồi đột ngột khoác lấy vai con bé , hai đứa lại cười tươi rồi lon ton trở về đất liền .
- Thật vậy à ?! Thế thì cậu mạnh đấy !
- Ừm … có lẽ …
Xư Bi chỉ nói vậy thôi … chứ nó cũng không dám nhận hoàn toàn là mình . Nhưng nó biết , ngay khi đôi cánh ấy xuất hiện , nó đã nhận ra người giúp mình … một lần nữa – là ai rồi !
……………………………
Trong lúc đó , trên ngọn đồi , Mom và Bụt đang ngồi tán chuyện … thì bỗng , có một quầng sáng màu xanh lam chợt lóa lên trên mặt biển khiến cả hai người ngỡ ngàng . Bụt vội chộp lấy cơ hội cưa " nàng " ngay .
- Ầy … Mom có thấy không ?! Sao Băng đó !!
Mom đang mải miết nhìn , chợt , quay sang lườm Bụt . Giọng rất đàn chị .
- Sao Băng mà bay từ dưới biển lên được hả !!!
- Ờ thì … sao biển (__ __")!!
… Đúng là chỉ có Bụt mới được " khìn " như thế ! …
…………….
Trở về phòng , nó gặp Yul , con bé vội vàng đến bên , rồi rụt rè cảm ơn hắn .
- Cám … cám ơn anh !
Vừa nhìn thấy con bé , Yul đã quay ngoắt đi , hắn lạnh lùng .
- Có chuyện gì mà cám ơn !
- Vì … vì … vừa nãy … chẳng phải anh đã giúp tôi sao ?! Đôi cánh đó …
- Chẳng có đôi cánh nào hết ! Tôi không biết ! Đi ngủ đây .
Nói rồi , Yul gạt phắt đi rồi vội vàng nhảy thẳng lên giường , hắn trùm chăn lại , quay đi chỗ khác , lòng hậm hực nghĩ về những chuyện đã xảy ra … cái hôn đó … cứ khiến Yul phải đăm chiêu mãi … Hắn không biết ! Nhưng thực sự là hắn đã rất giận . Đó là những cảm xúc khó hiểu luôn dâng trào khi thấy Xư Bi thân mật với bất kỳ " một thằng con trai " nào khác . Yul không muốn thế , nhưng cũng không thế thản nhiên nói thẳng ra được . Đó là sự tự tôn . Yul coi trọng điều đó … và Yul vẫn luôn giấu mình trong cái vỏ bọc khép kín thật khó chịu như vậy .
Thấy Yul cứ chối đây đẩy , mặc dù biết , nhưng Xư Bi cũng đành thở dài , nó bỏ qua … rồi ngại ngùng mãi mà không dám nhảy lên giường ngủ … vì bên cạnh là Yul >""
………………………
Sau khi tất cả mọi người đã trở về phòng , Xư Bi và Chun cũng vậy , YuMi mới từ từ bước ra bờ biển , cầm một miếng xúc tu đã bị sóng đánh dạt vào bờ trên tay … nó khẽ rít lên cay cú khi thấy con quái vật của mình đã bị biến thành món bạch tuộc nướng . Nỗi hận đối với Xư Bi dâng lên đến nghẹn họng , con bé nhất quyết phải trả thù , hai hàm răng nó nghiến vào nhau lên tiếng cành cạch nghe mà ghê rợn …
Bỗng , từ phía xa , có một người mặc áo choàng đen , khăn phủ kín toàn thân từ từ bước tới . Bất thình *** h xuất hiện phía sau YuMi , hắn khẽ đặt bàn tay chỉ còn xương khốc của mình lên vai nhỏ , rồi thì thầm bằng giọng mũi .
- Thưa tiểu thư ! Việc gì người phải quá đau buồn và tổn hao quân lực vì con nhỏ đó như vậy ! Chỉ cần sử dụng một chút sức mạnh và đầu óc , sẽ khiến nó phải ra đi thôi mà …
YuMi khẽ quay đầu lại nhìn người mặc áo choàng đen đang khúm núm , rồi nhoẻn miệng cười đầy nham hiểm .
- Thật vậy sao … Hắc Linh Sứ ?!
Chap 24 : Còn "sự thật" nào nữa không đây ?!
Lại một lần nữa …
Sự thật được mở ra .
Nhưng liệu nó có thực sự là " sự thật " ?!
Bởi tất cả mọi chuyện đều có nguyên do của nó .
Và lần này … tôi không tin … tôi không tin vào những gì tôi thấy !
----------------------------
Yul đờ người nhìn con bé bước tới , bất thình *** h , nó tặng cho hắn một cái tát đau điếng ! Nhưng đau không phải là ở trên má … mà là ở trong tim ! Xư Bi bước đi … mà nước mắt hắn rơi … rơi ở trong lòng .
Lạnh lùng khẽ ngước qua YuMi , hắn trừng đôi mắt đang long sòng sọc những ánh lửa giận lên rồi gằn giọng nói :
- YuMi ! Em có biết em đang làm cái quái gì không đấy !
Dù đã hết sức ngạc nhiên trước cái tát giáng trời mà Xư Bi bất thình *** h tặng cho Yul – người mình yêu , nhưng YuMi vẫn nghênh mặt , nó tự đắc vì chẳng còn biết sợ là gì nữa cả !
- Ồ ! Tất nhiên là biết chứ ! Không biết sao em dám làm !
Nắm chặt bàn tay , Yul chỉ khẽ cất lên bằng giọng cảnh cáo .
- Được lắm ! Nhưng chỉ duy nhất một lần này nữa thôi ! Nếu những chuyện như thế này còn xảy ra một lần nữa … thì anh nhất quyết sẽ không bỏ qua cho em đâu !
Nói rồi , hắn lại lẳng lặng bước đi , không một cái nhìn nào nữa , nhưng lòng lo lắng … vì những gì sắp xảy ra . Có lẽ sẽ là một cuộc chiến !
YuMi phì cười , rồi nó chỉ khẽ nhếch môi khinh khỉnh , ngước ánh mắt đăm đắm nhìn theo Yul , có chút gì lạnh lùng mà xót thương trong đó .
- Yul ạ … cứ nói đi , rồi xem anh có thể làm gì được em không ?! Mọi chuyện đã đi quá xa rồi … chúng không thể dừng lại được nữa !
………………………
Sau khi Yul đi , chỉ còn lại mình YuMi trong căn phòng vắng , lúc này , Chun và Hắc Linh Sứ mới từ từ bước ra từ trong bóng tối , bọn chúng cúi chào và hết sức kính cẩn khi đối mặt với YuMi . Con nhỏ khẽ nhoẻn cười với ánh mắt và vẻ mặt hài lòng .
- Làm tốt lắm Bạch Linh Sứ ! Có lẽ sau lần này ta có thể thực sự tin tưởng ngươi rồi đấy !
Nhưng ngay khi Ji Chun còn chưa kịp cất lời cám ơn thì Hắc Linh Sứ đã vội vàng chen vào và đưa ra ý kiến .
- Sẽ là tốt hơn nếu chúng ta đâm thêm cho cô ta một đòn giáng trời từ sau lưng chứ nhỉ ?!
- Ngươi nói vậy là sao ?! Hắc Linh Sứ ?!
Hắn khẽ nhoẻn cười rồi lại ngước qua nhìn Ji Chun , đó là một nụ cười thực sự nham hiểm .
- Sẽ thành công , nếu ngài Bạch Linh Sứ chịu cùng giúp đỡ !
Thực sự không hiểu nổi hàm ý trong câu nói này là gì , tuy có chút lo lắng nhưng Ji Chun vẫn phải đành gật đầu đồng ý , nó nói bằng giọng chắc nịch mà không có chút miễn cưỡng nào .
- Bất kể điều gì mà nữ hoàng muốn , thưa ngài !
…………………..
Trở về nhà , sau khi bay qua những tầng mây và vượt qua giới hạn của địa ngục , con bé vội đóng rầm cửa lại và khóa kín phòng để không một ai có thể bước vào – ngoài nó . Yul cũng vội vàng trở về theo , nhưng không vào phòng con bé , hắn chỉ lẳng lặng đứng bên ngoài , định giơ tay lên và gõ cửa để giải thích một điều gì đó , nhưng nghĩ ngợi đôi điều … hắn lại buông tay xuống và nhanh chóng trở về phòng mình . Cũng đóng kín cửa y như thế !
……..
Xư Bi biết là Yul đang đứng ở bên ngoài . Nhưng tại sao hắn lại không vào ?! Tại sao lại lẳng lặng bỏ đi như thế ?! Dẫu biết là vẫn đang rất bực … nhưng dù sao … nó vẫn cần một lời giải thích chứ ! Có thể thờ ơ như thế được sao ?! Chẳng nhẽ nó cứ nói đừng là hắn lại dừng luôn và im lặng một cách thản nhiên như thế được à ?! Tại sao lại không thể cúi mình níu kéo . Nếu lúc ấy , hắn chỉ cần cố gắng với nó lại thêm một chút nữa thôi … tại sao cứ luôn giữ cái vẻ lạnh lùng và cao ngạo như thế chứ ! Cái tôi của hắn cao quý đến thế cơ à !! Vậy thì đừng mong nó hạ mình mà xuống nước nhé ! Trong chuyện này nó không phải người có lỗi , vậy nên , nó sẽ không chịu bắt tay làm hòa trước đâu !
Nghĩ thế , con nhóc vẫn cứ khóa chặt cửa và ở yên trong phòng , một mình lầm lì suy nghĩ … Mà thực ra thì những thức suy nghĩ ấy cũng đâu có liên quan gì mấy đến chuyện giận hờn . Chúng còn đáng sợ , và khó quyết đoán .
Tại đây , ngay bây giờ , bên trong tâm trí nó … là những suy nghĩ rối ren đang quay mòng mòng khiến con bé không tài nào quyết định được !
Một là ở lại , hai là ra đi ! Chọn cái nào đây ?!
Tại sao Yul lại là Quỷ Vương , là đấng tối cao của vương quốc Quỷ , là người không thể thiếu đối với vận mệnh của thế giới thứ ba . Còn nó , nó đã là vợ hắn , nếu nó chấp nhận hắn , chấp nhận sự thực này và chấp nhận vị trí sắp tới của mình – nữ chủ nhân của vương quốc bóng tối , cũng đồng thời có nghĩa là con bé sẽ phải mãi mãi mất đi cuộc sống con người , cuộc sống mà nó đã cố gắng và hòng đeo đuổi suốt mấy tháng nay , đã phải ra tay bắt bao nhiêu linh hồn . Vậy mà … chỉ cho đến giờ giút này … con bé lại phải bối rối … trước hai ngưỡng hoàn toàn cửa trái ngược nhau .
Nó sẽ phải quyết định như thế nào đây ?!
…………………….
Cuộc chiến tranh lạnh diễn ra cũng là lúc bóng tối và sự im lặng lập tức bao trùm cả căn nhà băng giá , khiến mọi thứ đều trở nên vô động , tất thảy mọi người đều không dám cười đùa hay to tiếng với nhau , suy ra cũng chỉ vì sự giận hờn của hai đứa . Và tất nhiên , sự im ắng đến lạ thường này cũng không thể nào lọt qua nổi tầm mắt của Mom , bà đã bắt đầu thấy nghi ngờ sự việc và vội vàng tìm đến gặp Yul , để hỏi chuyện .
……..
Bược vào căn phòng của bậc đế vương bóng tối , Mom ngồi xuống bên cạnh và khẽ thở dài . Bà nhìn vào khuôn mặt đã tái nhợt vì mệt mỏi của hắn mà lòng khẽ nhói đau , Mom liền cất tiếng hỏi .
- Tại sao con không cho con bé một lời giải thích ! Dù sao thì nó cũng là con gái … con gái rất yếu mềm …
Chắp hai tay lên trán , Yul lại cất tiếng thở dài , giọng kiên quyết .
- Con không thể … và cũng không muốn !
Khá ngạc nhiên , bà lại nheo mày vẻ khó hiểu .
- Ý con là sao ?! Vậy chẳng lẽ con lại cứ để như thế này mãi ?!
- Không … không phải ! Cũng không hoàn toàn . Nhưng con không muốn phải cố giải thích với « một cái đầu nóng » như thế . Khi nào cô ấy thực sự muốn tin con , lúc đó con sẽ sẵn sàng mở lời .
- Ừm . Vậy ta tin vào con !
Mom chỉ nói có vậy , rồi bà lại khẽ vỗ vai hắn và lặng lẽ bước ra khỏi phòng . Nhẹ nhàng như làn gió .
………………….
Đang đưa bước nơi hành lang , bỗng , nghĩ ngợi một hồi , bà lại chợt dừng lại nơi cửa phòng con bé , khẽ gõ nhẹ .
- Ta vào được không ?!
Nghe thấy tiếng Mom , đang khóc , nó lại khẽ giật mình , gạt vội dòng nước mắt đương vương trên khóe mi , nó khẽ bật dậy rồi ậm ừ mở khóa . Vừa nhìn thấy con bé với khuôn mắt hốc hác và khóe mắt đỏ hoe , bà đã đoán ngay ra rằng nó đang phải chịu đựng những điều đau khổ ghê gớm lắm . Ừm thì bị lừa dối bởi người chồng đã ở cùng nhà với mình gần hai tháng trời , chắc hẳn cảm giác ấy giống như bị phản bội , thật nặng nề ! Nhưng nếu để suy nghĩ kỹ hơn , con bé vẫn cần chín chắn thêm chút nữa . Nghĩ vậy , Mom liền đến bên nó và hỏi thăm , mong có thể đưa ra được vài lời khuyên bảo .
- Con không sao chứ ?!
Khẽ nhoẻn cười , một nụ cười thật nhạt , nó đáp lại bằng vẻ miễn cưỡng .
- Con ổn …
- Con chắc chứ !
- Cũng không hẳn ạ ! – Con bé khẽ thở dài .
- Có thể kể cho ta nghe vài chuyện được không … - Vừa nói , Mom vừa từ từ ngồi xuống bên cạnh nó , nhẹ nhàng hỏi thăm .
…………………
Sau khi đã kể lại toàn bộ câu chuyện cùng những suy nghĩ rối ren đang quay mòng mòng trong đầu mình cho Mom nghe , nó cũng cảm thấy nhẹ người và sẵn sàng lắng nghe những điều bà nói .
Nhìn thẳng vào mắt Xư Bi , Mom hỏi .
- Con cảm thấy khác nhau như thế nào khi nghĩ Yul là Quỷ và Quỷ Vương ?!
" Quỷ … và Quỷ Vương sao ?! " – Mom nói thế là có ý gì , chẳng phải cả hai đều là một … Nhưng , phải rồi ! Cả hai đều là một , đều là một loài quỷ . Vậy có khác biệt gì khi biết hắn là Quỷ Vương ?! Chẳng phải trước đó con bé cũng đã biết hắn là quỷ rồi sao ! Vậy nhưng , tại sao , lúc này , nó lại có những suy nghĩ tiêu cực đến thế ! Có lẽ , một phần là vì bị nói dối , bị Yul gạt đi câu hỏi mà nó đã muốn hắn trả lời thực sự lúc trước . Chính hắn đã không thành thực trả lời cho con bé … Và chuyện hắn lại là Quỷ Vương thì lại càng lớn hơn . Nhưng con bé vẫn chưa bao giờ nghĩ … giữa Quỷ và Quỷ Vương thì có gì khác nhau ?! Liệu sau này khi trở thành người , nó có thể sống cùng một con Quỷ ?! Chẳng phải vẫn rắc rối như vậy đấy thôi ! Chuyện này thật khó hiểu … Nhưng xét ra thì vẫn là tệ lắm ! Nó vẫn phải lựa chọn …
Và để phải chọn lựa ngay lúc này thì thật khó !
Thấy con bé vẫn cứ ấp úng chưa thể trả lời , Mom lại mỉm cười hiền hậu rồi nói tiếp . Như thể đang cố gắng thuyết phục nó đừng bỏ đi vậy !
" Xư Bi à , ta không biết là con có nhận thấy hay không … Nhưng trước kia , thằng bé chưa bao giờ cười , thậm chí còn chẳng biết giận dữ hay ghen tuông , việc hạ mình để làm những việc tầm thường cùng một người khác là không thể . Nhưng đến khi quen con , ta thấy nó bắt đầu biết quan tâm đến người khác , biết khoan dung và trở nên rộng lượng . Sự thay đổi ấy khiến chính ta , người đã chăm sóc nó suốt 200 năm còn không thể tin được . Dường như nó đã trở thành một con người hoàn toàn khác , đôi khi còn rất ngốc nghếch và trẻ con . Đó là một phẩm chất không - hề - vốn - có của Quỷ Vương . Vì chỉ tới khi quen con , trái tim lạnh lùng buốt giá của nó mới được mở ra ấm áp , vậy chẳng nhẽ con lại lỡ lòng nào nhẫn tâm đóng chặt nó lại thêm một lần nữa . Ta tin , làm vậy , nó sẽ vỡ tan ra mất ! " .
………….
Những lời Mom nói đều khiến nó phải suy nghĩ thật nhiều …
Có thật là con bé đã làm nên được một kỳ tích ?!
Nhưng kỳ tích ấy lại sắp bị phá vỡ chỉ vì lòng tự trọng của con bé ?!
Như thế có đáng hay không ?!
Điều ấy còn phải xem xét …
………………….
Tối hôm đó , khi đã nhắm mắt lại và chìm mình vào giấc ngủ say , nó miên man đi vào giấc mơ vô ảo vô thực , nhẹ nhàng tới một thế giới dường như quen mà vẫn xa lạ lắm . Đó là ngôi trường ấy – trường trung học SoRoYang , vẫn lớp học ấy , vẫn khung cảnh ấy , nhưng tại sao … mọ
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
- 822[ 4129 ngày trước - Xem: ]