Cô Dâu Quỷ
Mr.Luân™ [Admin] [On] 01/12/24 - 03:03 |
là … có chút chuyện ! – Nó lại thở dài và muốn kể lể một chút .
- Hì ! Kể cho anh chút chuyện đó được không ?! – Jen mở lời một cách trìu mến để con bé bắt đầu đi vào câu chuyện …
[…">
………………
- Vậy là em đang gặp chút rắc rối với mạng sống của mình ?! – Jen quay đầu sang hỏi con bé , vẻ vẫn rất thản nhiên .
- Híc ! Không chỉ là một chút thôi đâu ! Đối với em thì đó là cả một vấn đề lớn đấy ! – Nó khẽ chau mày , trong khi mình còn đang lo lắng thì làm sao Jen có thể thản nhiên như thế được !!
Khẽ đan xen những ngón tay thanh mảnh của mình vào nhau , hắn lại chắp lên trán rồi chợt phì cười .
- Sẽ ra sao nếu em có lại một cơ hội ?!
- Một cơ hội nữa sao ?! – Nó tròn xoe mắt ra để đón nhận điều mình vừa nghe thấy .
- Ừm . Một cơ hội , một cơ hội để em có thể sống lại lần nữa mà không cần dính dáng đến ma quỷ . Em nghĩ thế nào ?! – Jen nói bằng giọng chắc nịch , nghe có vẻ hắn đang nghiêm túc lắm .
Mắt nó cứ tròn xoe , rồi mặt lại nghệt ra , miệng há hốc . Trong vài phút bối rối , con bé khẽ lắp bắp như thể vẫn chưa tin nổi vào những điều mình vừa nghe thấy .
- Em … em vẫn có thể sống lại … một cơ hội nữa sao ?!! Là như thế nào vậy ?! Anh nói thật đấy chứ ?!!
- Anh đã đùa nhóc bao giờ chưa ?! – Jen khẽ nhíu mày tinh nghịch .
- Hừm … đã từng , và có rồi đấy ! – Nó lại xị mặt lại rồi … plè !
- Hì ! Đã từng … nhưng lần này là thật . Anh sẽ không đùa với những chuyện quan trọng như thế này đâu ! Em còn nhớ cuốn sách của Người Truy Hồi chứ ?!
- Cuốn sách của Người Truy Hồi sao … - Nghĩ ngợi một hồi , rồi dường như lật lại được những trang rỗng tuếch trong cái đầu ngờ nghệch của nó , con bé chợt nhớ ra và reo lên như bắt được tiền – A !! Nhớ rồi , có phải cái cuốn sách lần trước anh tặng !
- Yà ! Đúng rồi đó ! May mà em chưa quên , thế có còn giữ không ?!
- Hửm … gì chứ ! Tất nhiên là có rồi . Một thứ quý như thế sao em có thể vứt bừa bãi được ! – Nó nhoẻn cười chắc chắn .
- Ừm … được rồi ! Vậy bây giờ , trở về nhà và mở trang thứ 100 ra , hãy dùng trí thông minh của mình để tìm thấy điều kỳ diệu . Chúc em may mắn ! – Hắn khẽ nhíu mày rồi lại ngồi bật dậy , lững thững bước đi trước khi chắp hai ngón tay lên trán để chào con bé , biến mất vào ánh sáng một cách hững hờ …
" Trang thứ một trăm … cuốn sách Truy Hồi … dùng trí thông minh sao ? … Nhưng mà mình ngốc bỏ xừ ý … " – Khẽ nhăn trán lại , con bé lại thở dài trước khi nó đứng dậy và quyết định trở về nhà .
………………………….
……………
……
Trở về nhà , nó cứ miên man nghĩ mãi về cái quyển sách ấy , rồi dường như còn chẳng bận tâm đến mọi việc kỳ lạ đang xảy ra trong nhà mình , nó chạy thẳng về phòng và lục tung đống truyện tranh lên để tìm quyển sách .
A … đây rồi ! Lẫn giữa đống truyện tranh và kẹt dưới quyển Do Rea Mon là cuốn sách kì bí mang tên " Người Truy Hồi " mà nó đã vứt tự bấy lâu nay không thèm rờ đến ( Thế đấy ! Thế mà dám nói với Jen sunbea là em không vứt bừa bãi đâu đấy ! Điêu chưa ! )
Vội vàng mở ngay trang thứ một trăm ra , quả nhiên … nó chẳng tìm thấy điều kỳ diệu nào cả ! Chỉ là một trang giấy cứng như kiểu bìa sách , có vẻ to và dày hơn , trên đó còn chạm khắc những đường nét rất tinh xảo mang hình hai vị thiên thần đang nối tay nhau qua một chiếc vòng có hình thánh giá . Chính là chiếc vòng đó ! Vòng của người Truy Hồi . Chợt giật mình khi nhìn thấy chúng nổi lên , hay là ấn vào thử nhỉ … mà nhỡ hỏng mất sách thì sao ?!!!
Suy nghĩ một hồi , đắn đo lo lắng mãi , rồi cuối cùng … con bé cũng quyết định liều mình chạm vào thử , tuy lòng cứ run run vì sợ … sách nổ ! 0 .
.......
……
…
.
" Cạch ! " …
" BÙMMMMMMMMMMM !!! "
…..
Đó là tiếng nổ chợt vang lên trong-đầu-con-bé khi nó bất ngờ nhìn thấy một luồng ánh sáng chói lòa đột ngột phát ra từ bên trong quyển sách .
À không … mà không ! Nói đúng hơn là phải từ bên trong chiếc vòng thánh giá mới phải ! Nó đang tỏa sáng và khiến cuốn sách bất ngờ bay vút lên không một cách thần kì .Con bé cứ trố mắt ra nhìn mà trực không chớp !
Rồi từ từ bay lên từ trong quyển sách đó là một thứ gì đó nho nhỏ , có phủ màu kim sa , vàng và chói lọi , lung linh nhưng bỏng rát . Sức nóng mà nó tỏa ra ngùn ngụt đến nỗi Xư Bi có dùng phép cũng chẳng dám chạm vào . Cái gì thế nhỉ ?!
Còn đang phân vân vì chưa biết câu trả lời … thì bỗng , từ đâu , một giọng nói bất ngờ vang lên trong đầu nó … dường như mách bảo con bé nên làm theo điều đó .
" Một cánh cổng thứ hai để mở ra số mệnh …
Chắp đôi cánh này để có một ước mơ …
Thiên thần hay trần thực ?!
Con có thể chọn một điều để thành sự thật !
Hãy suy nghĩ và đưa ra quyết định sáng suốt .
Ánh sáng sẽ vụt tắt khi bắt đầu kiếp luân hồi … " .
Miên man lắng nghe cái giọng nói mơ hồ , đi sâu vào tiềm thức khiến con bé bỗng chốc mất hết lí chí . Từ từ , nó đưa bàn tay ra nhẹ nhàng đón lấy chiếc vòng , tưởng chừng như đang ham muốn lắm . Nhưng rồi , chợt dừng lại … bởi một giọng nói quen thuộc đang đan xen vào tâm trí … khiến từng ngón tay nó bất chợt rụt vào rồi nắm chặt cả bàn tay . Con bé đóng sập quyển sách ! Đó là giọng nói của Mom , Mom đang ngăn cản nó … bởi một lý do mà nó biết rõ . Tất cả đều là vì Yul , nhưng nó vẫn phải suy nghĩ kỹ !
Ừ thì … hạn thời gian vẫn còn một tháng nữa . Một tháng – chắc là đủ để cho nó suy nghĩ . Và nó vẫn cần phải tỉnh táo để suy xét cho thực hơn .
Thở vội vàng …
……………………
Ngày hôm nay Yul chẳng có ở nhà , mà nếu để ý kỹ hơn thì ngay cả Mom hay mấy người giúp việc cũng chẳng thấy đâu . Căn nhà rộng lớn bỗng chốc trở nên trống trải đến lạ lùng , vắng tanh vắng ngắt … sao mà đáng sợ thế nhỉ ! Cái cảm giác một mình bơ vơ giữa khoảng trống vô định này … thật khiến nó phải rùng mình . Bất giác đứng bật dậy , nó vội vàng quơ lấy đôi dép pucca rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng , đi ra phía hành lang và cứ thế miên man tìm kiếm mãi … Chẳng có ai cả , cho đến khi … nó chợt dừng lại trước một cánh cửa phòng mang tên " Bí mật " .
Bí mật à ?! Làm gì có bí mật nào có thể ngăn cản con bé không ngừng bật mí trong khi nó đang ở ngay trước mặt mình như thế này được nhỉ ! Vả lại , hôm nay Yul cũng không có nhà nữa . Cái căn phòng mà Yul cứ cấm nó mãi , không cho vào . Nó cũng đành chịu , nhưng mà hôm nay thì con bé sẽ quyết không để yên đâu . Mạnh dạn mở cửa , cái tiếng kêu kẽo kẹt của căn phòng có lẽ đã đâu không ai vào khiến nó khẽ sởn gai ốc . Thôi được rồi , lấy lại bình bĩnh , con bé tiếp tục tiến tới … Và càng ngạc nhiên hơn khi thấy bên trong đó là cả một kho tàng sách vở .
Ừ thì nhiều thật đấy ! Toàn sách là sách thôi , hết quyển to rồi đến quyển nhỏ , y như một thư viện lớn vậy ! Bất ngờ choáng ngợp , nó chợt lững thững bước vào , trong đầu lan man suy nghĩ …
" Nhiều sách vậy mà Yul lại cấm mình vào là sao ?! Chẳng nhẽ … đây lại là sách cấm ?!! "
Chậc lưỡi thở dài , Xư Bi chỉ toàn nghĩ xấu về Yul thôi :">"> !
Lê bước qua cuối dãy hành lang , nó để ý tới gian tủ đầy những là sách phép .
Ồ ! Sách phép thuật , rồi cả sách dạy làm vua nữa , nhưng mà không có sách cấm ! Nghĩ tới đây , Xư Bi chợt đỏ mặt vì mình … hư quá !
Lon ton dạo bước trong căn phòng rộng lớn mà vẫn còn rất nhiều điều kỳ thú nó chưa khám phá đủ . Chợt , dừng lại bởi thứ ánh sáng chói lòa phát ra từ cuốn sách treo vút trên cao tận tầng không lơ lửng kia . Là sách cấm chăng !! ( Ôi cái con nhỏ này … đen tối từ khi làm quen với nhỏ Chun ! ) . Nhưng mà tại sao sách lại có thể bay được nhỉ ?! .
" Ưm hưm … " – Lặng yên suy nghĩ một hồi , rồi nó cũng tự tìm ra cho mình được lời giải đáp . Chắc hẳn là thần chú bùa bay mà Yul đã phù phép cho cuốn sách rồi ! Chắc hắn tính không để ai động vào cuốn sách này đây mà ! Nhưng điều này nào có nghĩa lý gì đối với một con Quỷ biết bay … He he ! Nghĩ thế , Xư Bi liền tập trung suy nghĩ của mình rồi bay vút lên tầng không , nhanh chóng tóm lấy quyển sách rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất , nhẹ như lông hồng .
……………….
" Hưm … My Diary . Nhật ký của Yul chăng ?! " – Con bé thầm lẩm bẩm trong suy nghĩ , rồi ngẫm ngợi gì đó , nó quyết định … liều mình mở ra !
Ý chà ! Cái tội đọc trộm nhật ký của người khác là nặng lắm đó nha ! Nhưng mà Yul là chồng nó ( tới bây giờ thì con bé vẫn nghĩ thế ) , nên chắc đọc thử để hiểu thêm cũng chẳng sao đâu nhỉ . Nghĩ vậy , nó liền hí hoáy mở ra đọc .
Và bắt đầu với những ý nghĩ đầu tiên kể từ ngày gặp nó , của Yul .Chap 26 : Cánh cổng .
***
Bước vào đi … cánh cổng địa đàng …
Sẽ dễ dàng … nếu không suy nghĩ …
Trở lại làm người , hay biến thành ma ?!
Muốn ở bên Yul , hay về với gia đình ?!
Chỉ một lựa chọn thôi . Hãy sẵn sàng !
………………….
Lật những trang giấy đầu tiên ra để bước vào một thể giới nội tâm diệu kỳ .
Để đọc được những điều mà nó chưa từng nghĩ tới .
Những cảm xúc khó hiểu mà hắn chưa bao giờ bộc bạch với một ai của … "ông chồng Yul" !
***
Ngày thứ nhất …
Cái con nhóc ngốc này ! Vì lý do quái gì mà mình phải lấy nó nhỉ ! Thật đúng là phiền phức ! Loại con gái nửa mùa , lúc nào cũng tỏ vẻ rằng mình còn trinh trắng khiến mình phát ói . Thật muốn tống khứ nó đi quá … nhưng vẫn phải giữ lại … chỉ vì một khế ước …
He he , tối nay con nhỏ này đi tắm . Ít ra ta cũng phải gỡ lại chút đỉnh mới được . Ngồi chờ nó tắm xong rồi ta sẽ giở trò " đồi bại " . Hê hê , dù sao thì mình cũng đã là chồng nó rồi mà , đêm nay là đêm tân hôn , ngại gì chứ !
Ôi trời ! Nhưng mọi chuyện thật chẳng dễ dàng khi nó lại đeo một chiếc vòng thánh giá ! Cái hình thánh giá chết tiết ấy khiến cơ thể mình bỗng nhiên lại bị tê liệt ! Chết tiệt ! Chắc chắn nó là Thiện Quỷ , quái thật ! Sao lại không phải là Quỷ luôn đi chứ ! Như YuMi ấy ! Mà thôi … lượn về phòng cái đã ! .
-> Mới chỉ đọc đến đoạn này thôi , nó đã thấy Yul " sở khanh " vô cùng !
Tiếp tục nhẫn nhìn và cố gắng giữ bình tĩnh để lật sang trang thứ hai .
----------
Ngày thứ hai …
Con nhỏ đó muốn đi học . Mình biết vậy và mình đã để cho cô ta đi . Phiền phức thật ! Thế nào tới trường cũng gây rắc rối cho mình coi mà xem ! Nhưng thôi , dù sao cũng không thể để mang tiếng cho cô ta là người vợ thất học được . Đại nhân đây đành ra tay làm chút việc thiện để tích đức vậy !
Oài ! Mà tích đức sao ?! Cái khái niệm này nghe hơi bị nghịch lý đối với giới Quỷ đấy nhỉ ! Nếu mà đám lâu la vô tình nghe thấy thì chắc tụi nó cười nhạo mình chết mất ! Thôi bỏ đi … Cáu nhất vẫn là "cái thằng ranh" đó ! Tên dở hơi lúc nào cũng bày đặt mặc đồ trắng nhìn phát ghét . Mà tại sao nó lại dám lân la lại gần người đã có "chồng" rồi cơ chứ ! Cho dù cái con nhỏ đó cũng chẳng là gì quan trọng đối với mình thì cũng không thể để nó tung tăng đi lại với thằng khác ngay trong trường như thế được . Thật là mất mặt ! Vả lại … cái tên đó cũng không đơn giản …
Với một cái lý lịch đáng ngờ và vô cùng bí ẩn như thế thì cũng phải để phòng .
-> Đọc đến đây mà Xư Bi khẽ cười phì , thì ra cái ngày hôm nay hắn bỗng dưng nổi quạu là vì như thế . Vậy là cái lúc đó … nó cứ ngỡ … là hắn đã ghen cơ đấy ! He he !
Tiếp tục hứng chí mở sang trang tiếp theo để xem Yul còn càu nhàu điều gì về mình nữa nào !
----------
Ngày thứ năm …
Yà ! Không hiểu là con nhỏ đó đang nghĩ mình là ai nữa mà nó dám mở lời mời mình đi diễn kịch cơ chứ ! Thật ngốc nghếch ! Chẳng lẽ một "vị đế vương" như mình mà lại có thể "hạ cố" xuất hiện giữa chốn đông người và làm trò như những tên hề mua vui như thế ! Đùa đấy à … Vậy mà ! Mình vẫn phải làm thật !
Nhưng cái con nhỏ YuMi ấy cũng thật là xảo quyệt . Đã nói là không được động đến "cô ta" nữa rồi … Nó coi lời nói của mình là gì chứ ! Muốn làm phản à ! Cho dù có là " em gái " đi chăng nữa thì cũng thật quá mức . Và việc kết liễu con rồng yêu quý của nó chỉ vì sự ngu ngốc khi giấu chiếc vòng trong trái tim nó cũng thật chẳng quá đáng đâu ! Không có sự tha thứ dành cho kẻ phản bội , đó là luật lệ trong " thế giới của mình " .
…
Mà "con nhỏ đó" cũng thật ngốc ! Sao nó dám ôm mình trước biết bao nhiêu là người ngay giữa trường như thế chứ ! Còn gì là thanh danh … Chẳng nhẽ nó nghĩ nụ hôn ấy là thật sao ?! Ngu ngốc , đã quá hạ cố để chữa lành vết thương cho nó bằng cái cách " độ lượng " như thế rồi ! Nhưng dù sao … mình cũng không muốn để nó bị thương tích gì …
-> " Hắn không muốn mình bị thương sao ?! Yul đã từng có suy nghĩ như thế à ?! " – Chỉ nghĩ tới đây thôi , con bé đã chợt cảm thấy ấm lòng . Mặc dù chỉ ngay trước đó có vài giây thôi , con bé đã cảm thấy vô cùng bức xúc khi đọc mấy cái dòng trên =.= !
---------
Ngày thứ sáu …
Hôm nay , theo như đã hẹn , mình và con nhỏ đó lại cùng sánh bước trên thảm đỏ nhà Mr.X để tham dự buổi party đúng như một đôi vợ chồng . Kể cũng mệt vì cái con nhỏ ú ở này chẳng biết khiêu vũ là gì cả . Nhưng đúng là ... hôm nay … nó rất xinh ! À ! Mà không có ý khen ngợi gì nó đâu nhé ! Chỉ là trông " khá ổn " hơn cái vẻ thường ngày lếch thếch của nó thôi . Hèm …
………
Mà cũng thật không thể hiểu nổi là cô ta đang nghĩ cái quái gì nữa ! Sao có thể liều mạng hi sinh sự sống của mình để cứu lấy một hồn ma cơ chứ ?! Chẳng phải cứ để cho cái đoàn tàu ấy đâm vào con bé YuZu gì đó thì nó sẽ mất hồn và tan biến luôn sao ?! Thế mà cô ta vẫn cứ cứng đầu … lao tới .
Mà nói đi cũng phải nói lại , không chỉ mình cô ta ngốc , chính mình cũng ngốc . Chẳng hiểu lúc ấy mình đang nghĩ cái gì nữa mà lại dám liều mạng để lộ thân phận để cứu lấy hai con nhỏ ngu ngốc ấy nhỉ ! Mình không biết … không biết là tại sao lại có những cảm xúc đó . Nhưng lúc ấy , khi thấy con nhóc lao thẳng vào đường ray , mình đã thoáng sợ , sợ cái cảm giác sẽ mất nó … Tự dưng lại cảm thấy nó thật dũng cảm và mình cũng không thể khoanh tay . Vậy đấy ! Biết trước là sẽ đau mà vẫn đành phải làm .
-> Đọc xong đoạn này mà thấy Yul thật lạnh lùng . Sao hắn có thể nghĩ là cứ để cho đoàn tàu ấy đâm chết hồn ma đó là xong chứ ! Cho dù nó có là hồn ma … nhưng chắc chắn vẫn cảm nhận được nỗi đau . Vì Xư Bi cũng đã từng như vậy .
Nhưng , nhưng không hẳn là mãi thế . Dường như trong tâm trí của Yul đã có chút sự thay đổi khi hắn nói " thấy nó thật dũng cảm và mình cũng không thể khoanh tay " . Thế là cũng có chút sự thay đổi cho tấm lòng nguội lạnh của hắn rồi ! Chẳng phải một con Quỷ thì chẳng bao giờ biết nghĩ cho ai hay sao ?!
Và Yul đã làm ngược lại …
--------------
Ngày thứ bảy …
Hôm nay mình đã hứa là sẽ cùng con bé đó đi chơi , còn địa điểm ở đâu thì tùy nó chọn lựa . Thế mà … Ối zời ơi !! Hết chỗ hay sao mà nó phải dắt mình đến cái chợ hôi hám đấ
- Hì ! Kể cho anh chút chuyện đó được không ?! – Jen mở lời một cách trìu mến để con bé bắt đầu đi vào câu chuyện …
[…">
………………
- Vậy là em đang gặp chút rắc rối với mạng sống của mình ?! – Jen quay đầu sang hỏi con bé , vẻ vẫn rất thản nhiên .
- Híc ! Không chỉ là một chút thôi đâu ! Đối với em thì đó là cả một vấn đề lớn đấy ! – Nó khẽ chau mày , trong khi mình còn đang lo lắng thì làm sao Jen có thể thản nhiên như thế được !!
Khẽ đan xen những ngón tay thanh mảnh của mình vào nhau , hắn lại chắp lên trán rồi chợt phì cười .
- Sẽ ra sao nếu em có lại một cơ hội ?!
- Một cơ hội nữa sao ?! – Nó tròn xoe mắt ra để đón nhận điều mình vừa nghe thấy .
- Ừm . Một cơ hội , một cơ hội để em có thể sống lại lần nữa mà không cần dính dáng đến ma quỷ . Em nghĩ thế nào ?! – Jen nói bằng giọng chắc nịch , nghe có vẻ hắn đang nghiêm túc lắm .
Mắt nó cứ tròn xoe , rồi mặt lại nghệt ra , miệng há hốc . Trong vài phút bối rối , con bé khẽ lắp bắp như thể vẫn chưa tin nổi vào những điều mình vừa nghe thấy .
- Em … em vẫn có thể sống lại … một cơ hội nữa sao ?!! Là như thế nào vậy ?! Anh nói thật đấy chứ ?!!
- Anh đã đùa nhóc bao giờ chưa ?! – Jen khẽ nhíu mày tinh nghịch .
- Hừm … đã từng , và có rồi đấy ! – Nó lại xị mặt lại rồi … plè !
- Hì ! Đã từng … nhưng lần này là thật . Anh sẽ không đùa với những chuyện quan trọng như thế này đâu ! Em còn nhớ cuốn sách của Người Truy Hồi chứ ?!
- Cuốn sách của Người Truy Hồi sao … - Nghĩ ngợi một hồi , rồi dường như lật lại được những trang rỗng tuếch trong cái đầu ngờ nghệch của nó , con bé chợt nhớ ra và reo lên như bắt được tiền – A !! Nhớ rồi , có phải cái cuốn sách lần trước anh tặng !
- Yà ! Đúng rồi đó ! May mà em chưa quên , thế có còn giữ không ?!
- Hửm … gì chứ ! Tất nhiên là có rồi . Một thứ quý như thế sao em có thể vứt bừa bãi được ! – Nó nhoẻn cười chắc chắn .
- Ừm … được rồi ! Vậy bây giờ , trở về nhà và mở trang thứ 100 ra , hãy dùng trí thông minh của mình để tìm thấy điều kỳ diệu . Chúc em may mắn ! – Hắn khẽ nhíu mày rồi lại ngồi bật dậy , lững thững bước đi trước khi chắp hai ngón tay lên trán để chào con bé , biến mất vào ánh sáng một cách hững hờ …
" Trang thứ một trăm … cuốn sách Truy Hồi … dùng trí thông minh sao ? … Nhưng mà mình ngốc bỏ xừ ý … " – Khẽ nhăn trán lại , con bé lại thở dài trước khi nó đứng dậy và quyết định trở về nhà .
………………………….
……………
……
Trở về nhà , nó cứ miên man nghĩ mãi về cái quyển sách ấy , rồi dường như còn chẳng bận tâm đến mọi việc kỳ lạ đang xảy ra trong nhà mình , nó chạy thẳng về phòng và lục tung đống truyện tranh lên để tìm quyển sách .
A … đây rồi ! Lẫn giữa đống truyện tranh và kẹt dưới quyển Do Rea Mon là cuốn sách kì bí mang tên " Người Truy Hồi " mà nó đã vứt tự bấy lâu nay không thèm rờ đến ( Thế đấy ! Thế mà dám nói với Jen sunbea là em không vứt bừa bãi đâu đấy ! Điêu chưa ! )
Vội vàng mở ngay trang thứ một trăm ra , quả nhiên … nó chẳng tìm thấy điều kỳ diệu nào cả ! Chỉ là một trang giấy cứng như kiểu bìa sách , có vẻ to và dày hơn , trên đó còn chạm khắc những đường nét rất tinh xảo mang hình hai vị thiên thần đang nối tay nhau qua một chiếc vòng có hình thánh giá . Chính là chiếc vòng đó ! Vòng của người Truy Hồi . Chợt giật mình khi nhìn thấy chúng nổi lên , hay là ấn vào thử nhỉ … mà nhỡ hỏng mất sách thì sao ?!!!
Suy nghĩ một hồi , đắn đo lo lắng mãi , rồi cuối cùng … con bé cũng quyết định liều mình chạm vào thử , tuy lòng cứ run run vì sợ … sách nổ ! 0 .
.......
……
…
.
" Cạch ! " …
" BÙMMMMMMMMMMM !!! "
…..
Đó là tiếng nổ chợt vang lên trong-đầu-con-bé khi nó bất ngờ nhìn thấy một luồng ánh sáng chói lòa đột ngột phát ra từ bên trong quyển sách .
À không … mà không ! Nói đúng hơn là phải từ bên trong chiếc vòng thánh giá mới phải ! Nó đang tỏa sáng và khiến cuốn sách bất ngờ bay vút lên không một cách thần kì .Con bé cứ trố mắt ra nhìn mà trực không chớp !
Rồi từ từ bay lên từ trong quyển sách đó là một thứ gì đó nho nhỏ , có phủ màu kim sa , vàng và chói lọi , lung linh nhưng bỏng rát . Sức nóng mà nó tỏa ra ngùn ngụt đến nỗi Xư Bi có dùng phép cũng chẳng dám chạm vào . Cái gì thế nhỉ ?!
Còn đang phân vân vì chưa biết câu trả lời … thì bỗng , từ đâu , một giọng nói bất ngờ vang lên trong đầu nó … dường như mách bảo con bé nên làm theo điều đó .
" Một cánh cổng thứ hai để mở ra số mệnh …
Chắp đôi cánh này để có một ước mơ …
Thiên thần hay trần thực ?!
Con có thể chọn một điều để thành sự thật !
Hãy suy nghĩ và đưa ra quyết định sáng suốt .
Ánh sáng sẽ vụt tắt khi bắt đầu kiếp luân hồi … " .
Miên man lắng nghe cái giọng nói mơ hồ , đi sâu vào tiềm thức khiến con bé bỗng chốc mất hết lí chí . Từ từ , nó đưa bàn tay ra nhẹ nhàng đón lấy chiếc vòng , tưởng chừng như đang ham muốn lắm . Nhưng rồi , chợt dừng lại … bởi một giọng nói quen thuộc đang đan xen vào tâm trí … khiến từng ngón tay nó bất chợt rụt vào rồi nắm chặt cả bàn tay . Con bé đóng sập quyển sách ! Đó là giọng nói của Mom , Mom đang ngăn cản nó … bởi một lý do mà nó biết rõ . Tất cả đều là vì Yul , nhưng nó vẫn phải suy nghĩ kỹ !
Ừ thì … hạn thời gian vẫn còn một tháng nữa . Một tháng – chắc là đủ để cho nó suy nghĩ . Và nó vẫn cần phải tỉnh táo để suy xét cho thực hơn .
Thở vội vàng …
……………………
Ngày hôm nay Yul chẳng có ở nhà , mà nếu để ý kỹ hơn thì ngay cả Mom hay mấy người giúp việc cũng chẳng thấy đâu . Căn nhà rộng lớn bỗng chốc trở nên trống trải đến lạ lùng , vắng tanh vắng ngắt … sao mà đáng sợ thế nhỉ ! Cái cảm giác một mình bơ vơ giữa khoảng trống vô định này … thật khiến nó phải rùng mình . Bất giác đứng bật dậy , nó vội vàng quơ lấy đôi dép pucca rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng , đi ra phía hành lang và cứ thế miên man tìm kiếm mãi … Chẳng có ai cả , cho đến khi … nó chợt dừng lại trước một cánh cửa phòng mang tên " Bí mật " .
Bí mật à ?! Làm gì có bí mật nào có thể ngăn cản con bé không ngừng bật mí trong khi nó đang ở ngay trước mặt mình như thế này được nhỉ ! Vả lại , hôm nay Yul cũng không có nhà nữa . Cái căn phòng mà Yul cứ cấm nó mãi , không cho vào . Nó cũng đành chịu , nhưng mà hôm nay thì con bé sẽ quyết không để yên đâu . Mạnh dạn mở cửa , cái tiếng kêu kẽo kẹt của căn phòng có lẽ đã đâu không ai vào khiến nó khẽ sởn gai ốc . Thôi được rồi , lấy lại bình bĩnh , con bé tiếp tục tiến tới … Và càng ngạc nhiên hơn khi thấy bên trong đó là cả một kho tàng sách vở .
Ừ thì nhiều thật đấy ! Toàn sách là sách thôi , hết quyển to rồi đến quyển nhỏ , y như một thư viện lớn vậy ! Bất ngờ choáng ngợp , nó chợt lững thững bước vào , trong đầu lan man suy nghĩ …
" Nhiều sách vậy mà Yul lại cấm mình vào là sao ?! Chẳng nhẽ … đây lại là sách cấm ?!! "
Chậc lưỡi thở dài , Xư Bi chỉ toàn nghĩ xấu về Yul thôi :">"> !
Lê bước qua cuối dãy hành lang , nó để ý tới gian tủ đầy những là sách phép .
Ồ ! Sách phép thuật , rồi cả sách dạy làm vua nữa , nhưng mà không có sách cấm ! Nghĩ tới đây , Xư Bi chợt đỏ mặt vì mình … hư quá !
Lon ton dạo bước trong căn phòng rộng lớn mà vẫn còn rất nhiều điều kỳ thú nó chưa khám phá đủ . Chợt , dừng lại bởi thứ ánh sáng chói lòa phát ra từ cuốn sách treo vút trên cao tận tầng không lơ lửng kia . Là sách cấm chăng !! ( Ôi cái con nhỏ này … đen tối từ khi làm quen với nhỏ Chun ! ) . Nhưng mà tại sao sách lại có thể bay được nhỉ ?! .
" Ưm hưm … " – Lặng yên suy nghĩ một hồi , rồi nó cũng tự tìm ra cho mình được lời giải đáp . Chắc hẳn là thần chú bùa bay mà Yul đã phù phép cho cuốn sách rồi ! Chắc hắn tính không để ai động vào cuốn sách này đây mà ! Nhưng điều này nào có nghĩa lý gì đối với một con Quỷ biết bay … He he ! Nghĩ thế , Xư Bi liền tập trung suy nghĩ của mình rồi bay vút lên tầng không , nhanh chóng tóm lấy quyển sách rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất , nhẹ như lông hồng .
……………….
" Hưm … My Diary . Nhật ký của Yul chăng ?! " – Con bé thầm lẩm bẩm trong suy nghĩ , rồi ngẫm ngợi gì đó , nó quyết định … liều mình mở ra !
Ý chà ! Cái tội đọc trộm nhật ký của người khác là nặng lắm đó nha ! Nhưng mà Yul là chồng nó ( tới bây giờ thì con bé vẫn nghĩ thế ) , nên chắc đọc thử để hiểu thêm cũng chẳng sao đâu nhỉ . Nghĩ vậy , nó liền hí hoáy mở ra đọc .
Và bắt đầu với những ý nghĩ đầu tiên kể từ ngày gặp nó , của Yul .Chap 26 : Cánh cổng .
***
Bước vào đi … cánh cổng địa đàng …
Sẽ dễ dàng … nếu không suy nghĩ …
Trở lại làm người , hay biến thành ma ?!
Muốn ở bên Yul , hay về với gia đình ?!
Chỉ một lựa chọn thôi . Hãy sẵn sàng !
………………….
Lật những trang giấy đầu tiên ra để bước vào một thể giới nội tâm diệu kỳ .
Để đọc được những điều mà nó chưa từng nghĩ tới .
Những cảm xúc khó hiểu mà hắn chưa bao giờ bộc bạch với một ai của … "ông chồng Yul" !
***
Ngày thứ nhất …
Cái con nhóc ngốc này ! Vì lý do quái gì mà mình phải lấy nó nhỉ ! Thật đúng là phiền phức ! Loại con gái nửa mùa , lúc nào cũng tỏ vẻ rằng mình còn trinh trắng khiến mình phát ói . Thật muốn tống khứ nó đi quá … nhưng vẫn phải giữ lại … chỉ vì một khế ước …
He he , tối nay con nhỏ này đi tắm . Ít ra ta cũng phải gỡ lại chút đỉnh mới được . Ngồi chờ nó tắm xong rồi ta sẽ giở trò " đồi bại " . Hê hê , dù sao thì mình cũng đã là chồng nó rồi mà , đêm nay là đêm tân hôn , ngại gì chứ !
Ôi trời ! Nhưng mọi chuyện thật chẳng dễ dàng khi nó lại đeo một chiếc vòng thánh giá ! Cái hình thánh giá chết tiết ấy khiến cơ thể mình bỗng nhiên lại bị tê liệt ! Chết tiệt ! Chắc chắn nó là Thiện Quỷ , quái thật ! Sao lại không phải là Quỷ luôn đi chứ ! Như YuMi ấy ! Mà thôi … lượn về phòng cái đã ! .
-> Mới chỉ đọc đến đoạn này thôi , nó đã thấy Yul " sở khanh " vô cùng !
Tiếp tục nhẫn nhìn và cố gắng giữ bình tĩnh để lật sang trang thứ hai .
----------
Ngày thứ hai …
Con nhỏ đó muốn đi học . Mình biết vậy và mình đã để cho cô ta đi . Phiền phức thật ! Thế nào tới trường cũng gây rắc rối cho mình coi mà xem ! Nhưng thôi , dù sao cũng không thể để mang tiếng cho cô ta là người vợ thất học được . Đại nhân đây đành ra tay làm chút việc thiện để tích đức vậy !
Oài ! Mà tích đức sao ?! Cái khái niệm này nghe hơi bị nghịch lý đối với giới Quỷ đấy nhỉ ! Nếu mà đám lâu la vô tình nghe thấy thì chắc tụi nó cười nhạo mình chết mất ! Thôi bỏ đi … Cáu nhất vẫn là "cái thằng ranh" đó ! Tên dở hơi lúc nào cũng bày đặt mặc đồ trắng nhìn phát ghét . Mà tại sao nó lại dám lân la lại gần người đã có "chồng" rồi cơ chứ ! Cho dù cái con nhỏ đó cũng chẳng là gì quan trọng đối với mình thì cũng không thể để nó tung tăng đi lại với thằng khác ngay trong trường như thế được . Thật là mất mặt ! Vả lại … cái tên đó cũng không đơn giản …
Với một cái lý lịch đáng ngờ và vô cùng bí ẩn như thế thì cũng phải để phòng .
-> Đọc đến đây mà Xư Bi khẽ cười phì , thì ra cái ngày hôm nay hắn bỗng dưng nổi quạu là vì như thế . Vậy là cái lúc đó … nó cứ ngỡ … là hắn đã ghen cơ đấy ! He he !
Tiếp tục hứng chí mở sang trang tiếp theo để xem Yul còn càu nhàu điều gì về mình nữa nào !
----------
Ngày thứ năm …
Yà ! Không hiểu là con nhỏ đó đang nghĩ mình là ai nữa mà nó dám mở lời mời mình đi diễn kịch cơ chứ ! Thật ngốc nghếch ! Chẳng lẽ một "vị đế vương" như mình mà lại có thể "hạ cố" xuất hiện giữa chốn đông người và làm trò như những tên hề mua vui như thế ! Đùa đấy à … Vậy mà ! Mình vẫn phải làm thật !
Nhưng cái con nhỏ YuMi ấy cũng thật là xảo quyệt . Đã nói là không được động đến "cô ta" nữa rồi … Nó coi lời nói của mình là gì chứ ! Muốn làm phản à ! Cho dù có là " em gái " đi chăng nữa thì cũng thật quá mức . Và việc kết liễu con rồng yêu quý của nó chỉ vì sự ngu ngốc khi giấu chiếc vòng trong trái tim nó cũng thật chẳng quá đáng đâu ! Không có sự tha thứ dành cho kẻ phản bội , đó là luật lệ trong " thế giới của mình " .
…
Mà "con nhỏ đó" cũng thật ngốc ! Sao nó dám ôm mình trước biết bao nhiêu là người ngay giữa trường như thế chứ ! Còn gì là thanh danh … Chẳng nhẽ nó nghĩ nụ hôn ấy là thật sao ?! Ngu ngốc , đã quá hạ cố để chữa lành vết thương cho nó bằng cái cách " độ lượng " như thế rồi ! Nhưng dù sao … mình cũng không muốn để nó bị thương tích gì …
-> " Hắn không muốn mình bị thương sao ?! Yul đã từng có suy nghĩ như thế à ?! " – Chỉ nghĩ tới đây thôi , con bé đã chợt cảm thấy ấm lòng . Mặc dù chỉ ngay trước đó có vài giây thôi , con bé đã cảm thấy vô cùng bức xúc khi đọc mấy cái dòng trên =.= !
---------
Ngày thứ sáu …
Hôm nay , theo như đã hẹn , mình và con nhỏ đó lại cùng sánh bước trên thảm đỏ nhà Mr.X để tham dự buổi party đúng như một đôi vợ chồng . Kể cũng mệt vì cái con nhỏ ú ở này chẳng biết khiêu vũ là gì cả . Nhưng đúng là ... hôm nay … nó rất xinh ! À ! Mà không có ý khen ngợi gì nó đâu nhé ! Chỉ là trông " khá ổn " hơn cái vẻ thường ngày lếch thếch của nó thôi . Hèm …
………
Mà cũng thật không thể hiểu nổi là cô ta đang nghĩ cái quái gì nữa ! Sao có thể liều mạng hi sinh sự sống của mình để cứu lấy một hồn ma cơ chứ ?! Chẳng phải cứ để cho cái đoàn tàu ấy đâm vào con bé YuZu gì đó thì nó sẽ mất hồn và tan biến luôn sao ?! Thế mà cô ta vẫn cứ cứng đầu … lao tới .
Mà nói đi cũng phải nói lại , không chỉ mình cô ta ngốc , chính mình cũng ngốc . Chẳng hiểu lúc ấy mình đang nghĩ cái gì nữa mà lại dám liều mạng để lộ thân phận để cứu lấy hai con nhỏ ngu ngốc ấy nhỉ ! Mình không biết … không biết là tại sao lại có những cảm xúc đó . Nhưng lúc ấy , khi thấy con nhóc lao thẳng vào đường ray , mình đã thoáng sợ , sợ cái cảm giác sẽ mất nó … Tự dưng lại cảm thấy nó thật dũng cảm và mình cũng không thể khoanh tay . Vậy đấy ! Biết trước là sẽ đau mà vẫn đành phải làm .
-> Đọc xong đoạn này mà thấy Yul thật lạnh lùng . Sao hắn có thể nghĩ là cứ để cho đoàn tàu ấy đâm chết hồn ma đó là xong chứ ! Cho dù nó có là hồn ma … nhưng chắc chắn vẫn cảm nhận được nỗi đau . Vì Xư Bi cũng đã từng như vậy .
Nhưng , nhưng không hẳn là mãi thế . Dường như trong tâm trí của Yul đã có chút sự thay đổi khi hắn nói " thấy nó thật dũng cảm và mình cũng không thể khoanh tay " . Thế là cũng có chút sự thay đổi cho tấm lòng nguội lạnh của hắn rồi ! Chẳng phải một con Quỷ thì chẳng bao giờ biết nghĩ cho ai hay sao ?!
Và Yul đã làm ngược lại …
--------------
Ngày thứ bảy …
Hôm nay mình đã hứa là sẽ cùng con bé đó đi chơi , còn địa điểm ở đâu thì tùy nó chọn lựa . Thế mà … Ối zời ơi !! Hết chỗ hay sao mà nó phải dắt mình đến cái chợ hôi hám đấ
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4129 ngày trước - Xem: ]
- 750[ 4129 ngày trước - Xem: ]