watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 3 - Chủ nhân xin ngài đừng có chọc tôi <br />
Home >
Tìm kiếm

Chủ nhân xin ngài đừng có chọc tôi

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
19/05/24 - 22:40

i vừa nghe có tiếng người cãi nhau, sao lại thế này?”



“Là như vầy tổng tài, con nhỏ này luôn miệng nói cô ta tới Thánh Lôi hưởng ứng lệnh triệu tập, nhưng mà ngài biết không, bằng cấp của cô ta chỉ mới tới chuyên khoa, làm sao có thể xứng đáng tiến vào đại môn của Thánh Lôi a, không biết người chủ khảo nào mắt bị mù đem cô ta tuyển vào…….”



Nghe đến đó, Kỹ Văn Tĩnh lần đầu tiên đồng tình với Mã Na Na. Chủ khảo mắt bị mù??? A! Dùng từ này hình dung có phải là có hơi quá chuẩn xác không? Cô vụng trộm lén nhìn Tư Thánh Nam một cái, cảm thấy thật hưng phấn.



Trái lại, khuôn mặt tuấn tú của Tư Thánh Nam trở nên cực kì đáng sợ, mặt anh lạnh lùng nhìn chăm chú vào Mã Na Na đang nói thao thao bất tuyệt.



“Thật có lỗi cắt đứt ngôn từ dõng dạc của cô một chút……” Giọng nói lãnh khốc thành công làm Mã Na Na ngặm miệng lại.

“Tôi cảm thấy thị lực của mình tới bây giờ là bình thường, không biết chủ nhiệm Mã thế nào mà nói mắt tôi xuất hiện vấn đề, vì sao nói mắt tôi bị mù?”



“Tôi nào dám nói ngài mắt bị mù, tôi là nói vị chủ khảo đi tuyển nữ nhân kia mà….”



Giống như phát hiện được cái gì, cô ta đột nhiên há to miệng, khuôn mặt không thể tin trừng mắt nhìn Tư Thánh Nam mặt lúc này đã thối đến mức dọa người, “Hả, chẳng lẽ tổng tài chính là vị chủ khảo đó?”



“Thật bất hạnh, đến bây giờ cô mới ý thức được điều này!”



Anh tao nhã vỗ về cằm mình, “Để tôi suy nghĩ một chút, công nhân viên lại dám can đảm mạo phạm thủ trưởng, tôi phải trừng phạt thế nào đây?”



“Tổng tài…..”



“Cuốn gói cút khỏi công ty?”



“Không cần a…..” Mã Na Na bị dọa đến vẻ mặt tái nhợt.



“Ha, trừng phạt như vậy quả thực có chút quá tàn nhẫn, dù sao Mã tiểu thư chẳng qua mắng tôi là người mù mà thôi.”



Thái độ của Tư Thánh Nam giống như một con mèo bắt được con chuột, không ăn nó ngay mà bắt đầu vờn nó, làm cho nó đến lúc mệt cầu xin tha thứ mới thôi. Anh tiếp tục giả bộ trầm ngâm, “Hay là giáng đi mười tám cấp…..”



“Hơ? Nhưng mà tôi hiện tại mới chỉ là một chủ nhiệm ngành nhỏ…….” Mẹ ơi, giáng mười tám cấp sẽ là cái thân phận gì chứ?



“Chính xác!” Anh lấy hai tay vỗ vào nhau như mới phát hiện tân đại lục, giả bộ giống như tán đồng, “Nếu giáng cô mười tám cấp khả năng cô sẽ bị đẩy vào bụng mẹ không chừng, thế thì không tốt lắm. Huống hồ hiện tại công tác tìm cũng không dễ, một khi tôi đuổi việc chủ nhiệm Mã nói không chừng sẽ có nhân viên khác nói tôi thủ trưởng vô tình tàn sát nhân viên, được rồi, xem ở vị trí của cô thì……..”



Trong đồng tử của Tư Thánh Nam ánh sáng tà ác lại xuất hiện, anh khẽ nhếch môi hiện ra một chút cảm giác vô hình bị khủng bố, “Tôi tạm thời đem chủ nhiệm Mã giáng năm cấp thôi, đến phòng vệ sinh Asan làm việc đi!”



“Cái gì?”



Màng tai suýt nữa bị tiếng thét chói tai của Mã Na Na đâm thủng, Kỹ Văn Tĩnh không thể tin nhìn Tư Thánh Nam. Anh làm thế này là đang giúp cô hết giận sao?



“Chấp hành ngay ngày hôm nay, nếu Mã tiểu thư cảm thấy không hài lòng có thể từ chức ngay, nhưng lúc đó cô sẽ không được hưởng bất kì trợ phí thất nghiệp chút nào cả.”



“Tôi không phục! Tổng tài, tôi chỉ là nhầm vào nữ nhân họ Kỷ này một chút mà thôi…..”

“Chẳng lẽ không ai nói qua với cô sao, cô gái họ Kỷ này là tôi tuyển vào?”



“Hả?”



Tư Thánh Nam đột nhiên vòng tay ôm Kỹ Văn Tĩnh kéo vào trong lòng, tay còn lại cũng rất tự nhiên khoát lên vai cô.



“Nếu cô ấy là do tôi quản thì người duy nhất chỉnh được cô ấy cũng chỉ có tôi thôi, Mã tiểu thư, hiện tại cô có thể đến phòng nhân sự viết đơn từ chức hoặc cũng có thể đến phòng quản lý thông báo. Đừng đứng cản đường nơi này.”



Nói xong, Tư Thánh Nam nắm vai của Kỹ Văn Tĩnh xoay người đi vào thang máy của mình, không thèm để ý đến Mã Na Na đang khóc không ra nước mắt sau lưng.



Kỹ Văn Tĩnh nhịn không được từ trong khuỷu tay anh ngẩng đầu ra, “Cái đó….. anh không thấy là cho chủ nhiệm ngành đi chà toilet là hơi tàn nhẫn sao?”



Tuy biết rằng anh làm vậy là giúp cô nhưng cô thật là có chút đồng tình với Mã Na Na.



“Ý cô muốn nói là cô tự nguyện thay thế cô ta đi chà toilet phải không?” Tư Thánh Nam cúi đầu, có chút tức giận hỏi.



“Tôi có nói như vậy sao?” Nam nhân này thay đổi thái độ có phải là hơi nhanh không? Uổng công cô mới lúc trước còn tưởng rằng anh là đồng minh của mình.



“Vậy thì không cần vì cái loại con gái đáng ghét như vậy cầu xin?”



Tư Thánh Nam nắm lấy bả vai cô rất chặc, hẳn là đang tức giận lắm đây. Kỹ Văn Tĩnh là đồ chơi của anh, ngoài anh ra anh không muốn ai được quyền khi dễ cô hết, huống chi Mã Na Na dám nói cô là cái đồ nữ nhân hạ đẳng, cô ta đáng chết, cho đi chà toilet đã là nhẹ lắm rồi!



Kỹ Văn Tĩnh cũng không còn lạ lùng gì, cô nhìn thấy ý muốn bảo hộ tỏa ra từ người nam nhân này, điều đó làm cho cô cảm thấy thật mê hoặc. Tư thiếu gia không thích người khác khi dễ cô, cô có thể lý giải được, dù sao từ nhỏ anh đã đem cô trở thành đồ chơi duy nhất cho riêng mình, nhưng mà hôm nay sao anh lại tức giận đến vậy? Bị Mã Na Na mắng vài câu cô thấy cũng bình thường, nhưng sao biểu hiện của anh lại giống như cô bị Mã Na Na đánh trọng thương như vậy? Huống hồ cô nàng đỏng đảnh kia giờ đây đã bị giáng cấp chà toilet rồi. Còn chưa hả giận nữa sao?



“Cô ta vì sao muốn nhằm vào cô?” Lúc đứng trong thang máy đi lên, anh hỏi ra nghi vấn trong lòng.



Lúc biết Văn Tĩnh cả hai vẫn còn nhỏ, anh chỉ biết là cô không có cha mẹ, cùng gia gia sống nương tựa lẫn nhau.

Sau anh lại đi Mỹ, cũng có lúc nghe tin gia gia của cô mất, nhưng lúc ấy anh đã sớm mất liên lạc với cô rồi, lúc đó muốn gọi điện thoại an ủi cô cũng không làm được.



Bây giờ nhớ lại, hiểu biết của anh đối với cô cũng không nhiều, chỉ là thích chọc cô, khi dễ cô, còn có thích làm cho cô lúc nào cũng xuất hiện trong tầm mắt mình. {Sun: Thánh Nam ca, huynh bị cảm rồi mà ko biết gì hết—}



Kỹ Văn Tĩnh có chút xấu hổ gục đầu xuống, “Tôi có một lão ba thích đánh bạc cùng một lão mẹ ái mộ hư vinh, lúc tôi mười tuổi bọn họ ly hôn, lão ba chạy tới Ma Cao đánh bạc vài năm mới về một lần, lão mẹ tái giá với ba ba Mã Na Na, Mã Na Na chán ghét tôi là vì quen hệ của lão mẹ.”



Cô nhún nhún vai, thái độ giống như đang tự thuật chuyện người khác, “Trên thực tế thì mẹ tôi từ sao khi tái giá không có gặp lại nhau, chỉ có ở tang lễ của gia gia bà ta mới mang theo trượng phu tái giá cùng đến thắp hương, lần đó Mã Na Na cũng có đến nhưng mà là bị lão ba của cô ta áp giải đến.”



Cảm giác một đôi tay to trên vai mình tăng thêm đạo lực, cô tự giễu nở nụ cười, “Tôi có một gia đình rất tệ phải không?”



“Xác thực!” Anh hơi hơi nhúng vai, thái độ có chút nghiêm túc.



“Cám ơn anh vừa rồi giúp tôi!”



“Cô muốn nói làm cho Mã Na Na đi chà toilet?” Tư Thánh Nam nhíu mày.



“Còn có anh giúp tôi giải vây.”



Giọng cười tà ác của tiểu ác ma lại xuất hiện, “Cô muốn cảm tạ tôi, không bằng lấy hành động chứng minh đi!”



Trong đầu tự nhiên có một linh cảm cực kì bất an nảy lên, cô khẩn trương hỏi: “Có ý gì?” Làm ơn trăm ngàn lần không phải là như cô đang nghĩ nha.



Quả nhiên, “Buổi tối mời tôi ăn cơm đi, tôi muốn đi ăn ở nhà hàng Phú hào Đông Phương.”



“Phú…… Phú hào Đông Phương?”



Kỹ Văn Tĩnh rất muốn trực tiếp té xỉu cho anh xem. Ông trời! Nam nhân này vì sao chuyên môn chọn những nơi nổi tiếng nhất HongKong để lấp đầy cái bụng anh không vậy?



Cô là người nghèo a, nào có tiền cho anh tiêu xài như vậy! Đau khổ quá đi thôi!!!!!!!

Tư Thánh Nam đã ở một nơi bí mật nào gần đó vụng trộm quan sát Kỹ Văn Tĩnh thật lâu.



Từ khi bị anh kéo cổ lôi đến Thánh Lôi đi làm, hơn nữa đảm nhiệm vai trò thư kí tư nhân của anh, anh phát hiện thật ra cô gái này làm việc rất tốt, rất mau thích ứng với hoàn cảnh.



Chẳng qua, mỗi khi tới giờ ăn cơm trưa cô đều sống chết ở lại văn phòng không đi, nói là muốn giảm béo cho nên không ăn trưa. Nhưng kì lạ là mỗi khi anh ăn trưa trở về lại loáng thoáng ngửi được mùi thức ăn rất thơm.



Quái dị, thật sự là rất quái dị!



Bởi vậy hôm nay tới gần bữa trưa, anh cố ý đưa cho cô một số tiền lớn nói cô giúp anh đi mua một bữa trưa đại tiệc. Cô chân trước vừa bước đi, anh chân sau liền chạy tới bàn công tác của cô khám xét cao thấp một lần.



Một cái túi màu đỏ hấp dẫn sự chú ý của anh, anh tò mò mở ra phát hiện có một cái cà mèn.



Khi anh mở nắp cà mèn ra, một mùi thơm đồ ăn lập tức tràn ngập vào mũi anh, có nấm, chân gà, thịt ba chỉ, rau xanh….



Đáng giận! Cô gái này dám cả gan ăn món ăn ưa thích của anh, đáng giận hơn là ăn một mình mà không cho anh ăn.



Không khách khí ngồi vào cái bàn của Kỹ Văn Tĩnh, anh cầm lấy cái muỗng lên tinh tế nhấm nháp một ngụm.



Ngạp—-



Hương vị cũng không tệ lắm, không nghĩ tới tài nghệ nấu ăn của cô gái này cũng rất đáng giá khen ngợi.



Bị mỹ vị dụ dỗ, anh bắt đầu giống như con quỷ đói đầu thai nhanh chóng thanh toán cơm trưa của Văn Tĩnh.

Lúc Kỹ Văn Tĩnh trở về mang theo cơm trưa nóng hôi hổi, đập vào mắt cô chính là hình ảnh Đại Boss đang ôm tiện lợi của cô ăn như thần trư.Ai có thể tưởng tượng được vị tổng tài của bọn họ lại làm ra chuyện dọa người ngu xuẩn như thế này…….. {Sun:tổng tài ăn vụng đồ ăn của nhân viên, quả thật là tin hot nha!!!}



Cô không thể nhịn được nữa, từ khi vào Thánh Lôi làm việc, mỗi ngày chỉ cần anh hứng trí lên là sẽ giao công việc thật khó để chỉnh cô, đem sự thống khổ của cô làm niềm vui vẻ khoái lạt cho mình, làm cho cô tinh thần chịu đủ mọi sự chà đạp và tra tấn. Vậy mà giờ này khắc này anh—-không ngờ anh lại còn đoạt lấy cái hộp tiện lợi sinh tồn duy nhất của cô nữa. Không thể chịu nổi rồi, quả thật là không thể chịu nổi nữa!!!



“Tổng tài, ngài cảm thấy cơm trưa hôm nay hương vị thế nào?”



Cô híp mắt lên tiếng nhắc nhở Tư Thánh Nam, giọng nói tràn ngập mùi thuốc súng!



“Chân gà hương vị cũng không tệ lắm, nhưng mà hình như thịt ba chỉ hơn nhạt, lần sau nhớ rõ thêm……”



Mới nói đến một nữa, Tư Thánh Nam đang gậm chân gà đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn ra cái nguồn âm thanh đang phát ——



“Khụ khụ……khụ khụ…….”



Anh bị dọa sặc. Món đồ chơi của anh trở về khi nào vậy?!



“Khụ khụ……”



Xong đời xong đời, bởi vì nhất thời kích động nên một miếng thịt gà bị mắc ở yết hầu, thật vất vả mới nuốt được miếng thịt xuống nhưng ở cổ họng lại phát ra một loạt âm thanh quái dị.



“Nấc…..nấc……”



Anh bị nấc cụt, bộ dáng thật sự là rất thảm thương. Hình tượng tổng tài anh tuấn mọi ngày bay đâu chẳng thấy tâm hơi.



Kỹ Văn Tĩnh bắt đắc dĩ lắc đầu, buông cơm trưa trong tay vội vàng chạy đến bình nước rót cho anh một ly nước ấm.



“Uống vào đi, nấc cụt uống nước bảy lần sẽ hết!”



Tư Thánh Nam lập tức giống nhưng bé ngoan nghe lời của Kỹ Văn Tĩnh uống hết bảy lần, kết quả nấc cụt cuối cùng cũng đình chỉ.



“Đây là kết cục của ăn vụng!” Cô tuyệt không khách khí trừng mắt nhìn anh một cái, thế này mới phát hiện trên môi anh còn lưu lại một hột cơm trắng noãn. Chứng cớ ăn vụng rất rõ ràng.



Cô vươn tay ở môi của anh nhẹ nhàng lau một chút, khi bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô đụng tớ bờ môi của anh, anh đột nhiên cảm thấy có một dòng điện kỳ quái chạy qua cơ thể mình. {Rùi rùi, chạm điện rồi kìa >0

Cô gái có khuôn mặt thanh tú trước mắt nhìn lúc nào cũng thấy là rất nhỏ, so khi anh ở nước ngoài quen biết với những cô gái lúc nào cũng trang điểm, Văn Tĩnh của anh rất thanh thuần cùng tinh khiết. {Sun: Văn Tĩnh của anh hồi nào O_O???}

Không biết vì sao lúc ở trước mặt cô, anh cũng thể hiện bản chất ác liệt nhất, Văn Tĩnh làm cho anh cảm thấy an tâm cùng tự tại.



“Tổng tài, anh ăn cơm trưa của tôi…..”



Kỹ Văn Tĩnh cực kỳ đau lòng nhìn cái cà mèn rỗng tuếch. Anh là cái tên ác độc, đây là đều cô cũng biết nhưng vạn vạn lần không nghĩ tới anh còn dám ăn vụng tiện lợi của cô. Thật là……



“Cô có thể ăn lại tôi…..” Nụ cười ác ma lại hiện ra, “Nhớ rõ ngày mai tiện lợi phải có nhiều thịt nướng hơn một chút, rau xanh đổi thành cá đi……”



“Tôi không cần phải tới cơm trưa của anh cũng chuẩn bị chứ ?!” Thật là được một tấc lại muốn tiến một thước mà, lại còn mặt dày đòi cô chuẩn bị đồ ăn nữa.



“Văn Tĩnh, cô muốn tôi tuyên bố cho toàn công ty biết cô mang tiện lợi đi làm sao?”



“Tôi mang tiện lợi đi làm thì có gì dọa người sao?” Thấy anh cười ma mị, toàn thân cô đều cảnh giác.



“Ha?” Ý cười ở bên môi anh ngày càng sâu, “Vậy được rồi, xem ra tôi hẳn là phải cho mọi người trong công ty biết chúng ta có một nữ nhân viên rất biết cần kiệm, còn muốn làm cho bọn họ học tập một chút tinh thần tiết kiệm của cô…..” Nói đến đây anh còn bướng bỉnh liếm liếm ngón trỏ của mình.



“Tư Thánh Nam…….” Cô vô lực hô tên anh, “Rốt cuộc anh muốn thế nào đây?”



“Tới lấy lòng tôi đi, nếu cơm trưa ngày mai mang cho tôi thêm một phần tiện lợi……”



Anh chuyên chú nhìn khuôn mặt bất đắc dĩ nhỏ nanh của cô, Văn Tĩnh từ sau đến công ty đi làm hình như luôn đem tóc dài của mình quấn lên. Trên thực tế anh rất hoài niệm ngày đó ở khách sạn gặp lại cô, con gái tóc dài là có mị lực nhất.



“Làm người ác độc sẽ gặp báo ứng………A—”



Nói còn chưa xong cô tự nhiên cảm giác được thân mình trầm xuống, sau đó, cô ngồi trên đùi anh, bàn tay to của anh còn sờ loạn trên đầu cô.



“Vì sao không đem tóc buông xuống? Bộ dáng cô quấn tóc làm người ta liên tưởng đến bà cô dạy lịch sử, bà già đó đến bốn mươi tám tuổi còn chưa xuất giá, lão xử nữ……..” {Sun: người ta có thù với anh à….}

..hãy nhớ kênh truyện chấm prồ và giới thiệu cho mọi người nữa nhé..“Không cho sờ loạn trên tóc của tôi, đây chính là tôi vất vả một buổi sáng mới làm được……

Tag:

Chủ,nhân,xin,ngài,đừng,,chọc,tôi,,/>

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Anh Trai Em Gái
[ 3934 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Bà xã chớ giở trò
[ 3934 ngày trước - Xem: ]
» Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
[ 3934 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 283