watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen ác quỷ của em

Truyện Teen ác quỷ của em

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen ác quỷ của em full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Ánh Minh nhíu mày suy nghĩ một chút rồi trả lời anh
- Ngày mai hình như tôi không có việc gì quan trọng cả , nhưng sao anh hỏi vậy ?
Thiên Kỳ mỉm cười
- À anh muốn đưa em đến một nơi , em thấy thế nào ?
Ánh Minh phân vân một chút tuy cô muốn tỏ vẻ lạnh lùng từ chối anh nhưng cô đã nói sẽ cho anh cơ hội thì cũng không thể từ chối anh mãi được cô thở dài
- Được
Thiên Kỳ vui vẻ nói tiếp
- Mai anh sẽ đón em
Ánh Minh cúp máy đưa hai tay lên sờ gương mặt nóng bừng của mình rồi nở một nụ cười vui vẻ ...
Sáng hôm sau Thiên Kỳ lái xe tới đón Ánh Minh sau khi hai người lên xe thì có một bóng người trong tay nắm chặt một bó hoa sau đó ném mạnh xuống đất , Thiên Hoàng nhìn theo chiếc xe đang xa dần trong lòng đầy ghen tỵ cùng tức giận cầm điện thoại bấm một dãy số mà khó khăn lắm mới có được . Người bên kia vừa nhấc máy thì Thiên Hoàng đi thẳng vào vấn đề
- Chị còn nhớ Kim Ánh Minh chứ ?
Hồng Anh nhíu mày
- Xin hỏi ai đang ở đầu dây vậy ?
Thiên Hoàng cười nhạt
- Cô không cần biết tôi là ai chỉ cần biết Thiên Kỳ của cô bây giờ đang vui vẻ ở bên Kim Ánh Minh là được , chào cô ...
Nói xong Thiên Hoàng cúp máy . Ánh bình minh tươi đẹp rạng ngời nhưng không thể xua đi sự tăm tối trên khuôn mặt Thiên Hoàng ánh mắt đầy đố kỵ Thiên Hoàng lạnh lùng lẩm bẩm
- Tôi sẽ không bao giờ để anh có thể có được chị ấy , không bao giờ ...
Chap 29 ( II )

Ánh nắng chiếu lên con đường đông đúc chiếc xe sang trọng dừng lại một chàng trai cao lớn bước xuống , Thiên Kỳ xuống xe vòng qua bên kia mở cửa . Ánh Minh bước ra nhìn khung cảnh xa lạ mà quen thuộc xung quanh mình cô ngạc nhiên quay ra nhìn anh
- Đây là ...
Thiên Kỳ mỉm cười gật đầu
- Đúng là nó ...
Ánh Minh như trẻ con được nhận quà oa lên một tiếng sau đó chạy vào trong , Khung cảnh quen thuộc đồ vật quen thuộc đây là nơi trước đây cô luôn mơ ước có được .
Lúc đó hai người vẫn đang ở bên nhau có một lần cô kể cho anh nghe về mơ ước có một căn nhà bên một cái hồ nhỏ của mình , lúc ấy Thiên Kỳ còn chê cô trẻ con . Thời gian trôi qua khi hai người chia tay nhau cô đã quên mất ước mơ ấy nhưng không ngờ bây giờ anh lại chính là người thực hiện ước mơ trẻ con ấy cho cô , cô hào hứng đi khắp nơi nhìn ngắm xung quanh cách trang trí của căn nhà đúng như cô đã từng kể với anh , trong hồ nước nhỏ còn có rất nhiều cá . Nước hồ trong veo cô ó thể thấy bóng mình và anh trong đó , cô thấy trên môi mình nở một nụ cười ngay thơ nụ cười mà cô cứ nghĩ nó đã biến mất ...
Ăn trưa xong Thiên Kỳ đưa cô đi câu cá nhưng khi câu được cá cô lại lừa lúc anh quay đi mà thả chúng về hồ , Thiên Kỳ biết nhưng cũng chỉ cười mà không nói gì họ dường như đang dần quay trở lại như ngày xưa vậy cười nói vui vẻ không vướng bận lo âu ...
Tối hôm ấy Thiên Kỳ đưa Ánh Minh đi dạo đi đến bên hồ anh bỗng cầm tay cô nói
- Ánh Minh cho anh thêm một cơ hội được không ?
Ánh Minh nhìn Thiên Kỳ cô biết mình vẫn còn yêu anh rất nhiều trước đây cô lạnh lùng với anh là vì sợ , cô sợ rằng mình sẽ mềm lòng tha thứ cho anh để rồi lại tổn thương nhưng giờ phút này anh đã vì cô mà làm nhiều việc như vậy thì tại sao cô phải ngại ngùng . Ánh Nguyệt nói đúng hà tất cô phải tự làm khổ bản thân và hành hạ người cô yêu . Cô kiễng chân lên ôm qua vai anh giọng nói nhẹ nhàng mang chút cảnh cáo
- Nếu anh còn tổn thương em một lần nữa em sẽ trốn đi thật xa để anh không thể tìm thấy em ...
Thiên Kỳ nghe vậy thì ôm cô thật chặt như sợ lỏng tay một chút cô sẽ tan đi mất
- Anh hứa cho dù có sảy ra chuyện gì anh cũng sẽ không bao giờ buông tay em ...
Nói xong anh nâng mặt cô lên nhìn nụ cười tươi tắn trên môi cô anh rung động cúi xuống hôn lên đôi môi ấy , cô nhắm mắt vòng tay lên cổ anh đón nhận nụ nhôn nhẹ nhàng ấm áp của anh ...
Dưới ánh trăng sáng rọi hai bóng người dính chặt vào nhau không muốn rời....

Thiên Kỳ lái xe đưa cô về nhà sau khi nhìn bóng cô khuất dần anh vẫn đứng đó , Ánh Minh biết cô vào nhà rồi nhưng anh nhất định sẽ không rời đi cô lên phòng đi ra ban công nhìn xuống thấy anh đang nhìn lên cô cười đưa tay lên ý bảo anh về đi lúc đó anh mới quay người bước đi .
Ánh Minh thấy bóng anh khuất dần cô mỉm cười ngước lên bầu trời hôm nay trời có rất nhiều sao co nhắm mắt hồi tưởng lại những việc hôm nay họ đã làm cùng nhau rồi lại cười vui vẻ ...

Đứng nhìn lên ban công Thiên Hoàng nắm chặt tay
- Tôi lại tới muộn một bước
Thiên Hoàng chua xót cười rồi quay người bỏ đi
Bóng đêm dần bao trùm bầu trời tối đen làm cho người ta có cảm giác sợ hãi ...

Sáng hôm sau tại sân bay

Một cô gái trang điểm xinh đẹp ăn mặc thời thượng bước ra , cô đeo mắt kính màu đen lên để tránh ánh mặt trời chói mắt lấy điện thoại ra cô thàng thục bấm một dòng số đã mấy năm rồi cô không gọi giọng ấm áp vang lên
- Thiên Kỳ em về rồi ...

..................... Công ty T.K .......................

Thiên Kỳ cúp mày gương mặt lạnh lùng tại sao cô ta lại trở về ? lúc nãy khi nhận được điện thoại của Hồng Anh cô ta nói đã trở về anh chưa kịp nói gì thì cô ta đã nói sẽ tới công ty tìm anh ngay bây giờ . Thiên Kỳ cũng muốn Hồng Anh đến để anh nói rõ cho cô ta hiểu bọn họ là không thể người anh yêu là Ánh Minh , nghĩ đến Ánh Minh khuôn mặt lạnh lùng của anh lại trở nên ấm áp .
" Cốc cốc " Thiên Kỳ đang suy nghĩ mông lung thì tiếng gõ cửa vang lên anh quay lại bàn làm việc lạnh giọng
- Mời vào
Thư kí bước vào nói với anh có một cô gáI tự xưng là bạn gái của anh đang ở bên ngoài , Thiên Kỳ nhíu mày anh biết chắc chắn người bên ngoài không phải Ánh Minh vì cô chưa bao giờ khoa trương như vậy , tuy vậy anh cũng biết người ở bên ngoài là ai nên nói ngay
- Đưa cô ta vào
Dừng một lúc anh gọi thư kí lại nói thêm
- Bảo cô ta ở bên ngoài đợi tôi , tôi sẽ ra .
- Dạ
Thư kí trả lời sau đó bước ra ngoài .
Thiên Kỳ kí xong mấy giấy tờ quan trọng thì cầm áo khoác bước ra ngoài . Vừa ra tới nơi đã thấy Hồng Anh đang ngồi uống trà chờ anh , cô ta vừa thấy anh thì định hào đến nhưng anh tránh qua một bên khiến Hồng Anh ôm trượt , Hồng Anh có chút khó chịu cô nghĩ " Chắc chắn là vì con bé kia " nhưng rất nhanh cô trở về trạng thái bình thường nói với anh
- Em về rồi lần này em sẽ không đi nữa
Thiên Kỳ lờ đi lời nói của cô giọng lành lạnh vang lên
- Tôi có chuyện muốn nói với cô
Trong quán Cafe âm nhạc nhẹ nhàng vang lên Thiên Kỳ ngồi đối diện với Hồng Anh khuôn mặt lanh lùng
- Cô trở về làm gì ?
Hồng Anh dịu dàng lên tiếng
- Em trở về để ở bên anh ...
Thiên Kỳ nghe xong thì cười nhạt anh nhìn cô bằng ánh mắt dửng dưng không cảm xúc
- Xin lỗi lần này đã khiến cô trở về vô ích nhưng tôi đã có bạn gái rồi , và cô ấy là người tôi rất yêu
Hồng Anh sửng sốt giọng run run kiềm chế
- Cô ta là Kim Ánh Minh ?
Nhắc đến Ánh Minh Thiên Kỳ lại mỉm cười dịu dàng , nụ cười này khiến Hồng Anh từ trên cao rơi xuống đáy vực trước đây khi hai người bên nhau anh chưa từng cười như vậy .
Thiên Kỳ thu lại nụ cười giọng lạnh tanh
- Đúng vậy là cô ấy nhưng tôi cảnh cáo cô tốt nhất nên tránh xa cô ấy ra một chút nếu như cô dám bày trò làm cho cô ấy hiểu lầm hay đau lòng tôi sẽ không tha cho cô ...
Chap 29 ( III )

Nói xong Thiên Kỳ bỏ lại Hồng Anh khuôn mặt tái nhợt ở lại rồi xoay người rời đi . Bước ra khỏi quán cafe Thiên Kỳ nhấc điện thoại bấm dãy sô đã quá đỗi quen thuộc không lâu sau bên kia nhấc máy giọng trong trẻo vang lên
- Thiên Kỳ ..
Thiên Kỳ mỉm cười ấm áp
- Em ăn chưa ? chúng ta đi ăn cùng nhau đi
Ánh Minh suy nghĩ một chút rồi nói
- Ok
Thiên Kỳ tới bên ô tô mở cửa
- Anh qua nhà đón em
Ánh Minh lập tức kêu lên
- Không cần em muốn tự mình tới nhưng mà anh phải nói trước với nhân viên nhé em không muốn bị chặn lại hỏi han đâu
Thiên Kỳ cười lớn
- Được anh sẽ ở công ty chờ em .
Ánh Minh thay đồ rồi chạy xuống bếp lấy hộp cơm chuẩn bị mang đến cho Thiên Kỳ , Ánh Dương và Ánh Linh đang chí chóe dàng điều khiên tivi thấy chị gái rất rất.... lạ thì đình chiến quay sang nhìn chị gái mình chằm chằm Ánh Dương lên tiếng
- Chị ấy sao thế ?
Ánh Linh vẫn nhìn không chớp mắt trả lời
- Thế giới này thật lắm chuyện kỳ lạ
Hai người nhìn nhau lại gật đầu cái rụp
Thấy chị gái Ánh Minh chuẩn bị ra cửa Ánh Linh gọi với theo
- Chị mang đồ ăn đi đâu thế ?
Anh Minh quay lại cười tươi rồi nháy mắt một cái
- Mang đến cho anh rể mấy đứa
- À
Ánh Linh nói được một nửa thì hét lên
- Anh rể
Nhưng Ánh Minh đã biến mất trong ánh nắng rồi , Anh Linh và Ánh Dương còn đang ngơ ngẩn chả hiểu gì thì Ánh Nguyệt từ trên tầng đi xuống nhìn ra cửa mỉm cười rạng rỡ
- Chị ấy nghĩ thông rồi
Ánh Linh thấy em gái nói vậy thì càng tò mò
- Nghĩ thông cái gì
Ánh Nguyệt liếc Ánh Linh một cái tủm tỉm
- Yêu đi rồi sẽ hiểu
Sau đó bỏ lên phòng , Ánh Linh suy nghĩ một chút rồi chọn cách mặc kệ quay lại dành điều khiển tivi với Ánh Dương còn vui hơn ...
Sau khi về công ty Thiên Kỳ dặn cấp dưới nếu Kim Ánh Minh tới thì cứ để cho cô vào , ngồi đợi một lúc thì cửa văn phòng mở ra một cô gái ăn mặc đơn giản mặt không trang điểm lòe loẹt đi vào trong tay cầm chiếc cặp lồng ba tầng . Ánh Minh cười cười nhìn anh sau đó bước vào , Thiên Kỳ thấy cô thì tâm trạng khá lên rất nhiều đứng lên đi đến ôm cô vào lòng nhẹ nhàng nói
- Sao không để anh đến đón em ?
Ánh Minh nhăn mũi
- Anh bận mà em đến vẫn hơn dù sao em cũng đang nghỉ phép
Thiên Kỳ mỉm cười nhìn cô nhừn chợt như nghĩ ra gì đó anh nhíu mày ngồi gần lại nắm tay cô
Cô ngạc nhiên ngẩng lên nhìn anh , Thiên Kỳ thấy ánh mắt trong veo của cô thì lại nghĩ đến Hồng Anh , anh biết nhất định cô ta sẽ gặp Ánh Minh nói lung tung chi bằng anh cứ đề phòng trước sẽ tốt hơn là để cô phải nghi ngờ . Anh nhìn cô nhẹ nhàng hỏi
- Em có tin anh không ?
Ánh Minh ngơ ngẩn nhưng vẫn gật đầu
Thiên Kỳ nói tiếp
- Hồng Anh trở về rồi
Ánh Minh cứng người chờ Thiên Kỳ nói tiếp
- Sáng nay anh gặp cô ta nói rằng anh đang yêu em nhưng anh vẫn lo sợ cô ta sẽ gặp em nói lung tung khiến em hiểu lầm nên ...
Anh lại nắm chặt tay cô nói tiếp
- Hứa với anh em nhất định phải tin anh .
Nghe anh nói vậy Ánh Minh thở phào nhẹ nhõm nước mắt lăn trên gò má . Thiên Kỳ thấy cô không nói gì thì buông cô ra nhìn thấy cô khóc anh chợt hoảng hốt
- Em sao thế ? sao lại khóc ?
Ánh Minh lắc đầu lau nước mắt
- Em còn nghĩ cô ấy trở về anh sẽ lại nói chia tay với em để quay về bên cô ấy
Thiên Kỳ phì cười nhìn cô rồi lại ôm cô vào lòng
- Không bao giờ đâu anh sẽ không bao giờ buông tay em ra nữa anh hứa
Ánh Minh ngẩng đầu nhìn anh , ánh mắt đáng thương nói nhỏ
- Thật không ?
Thiên Kỳ hôn lên tóc cô mỉm cười
- Thật ...
Sau đó bữa trưa vui vẻ trôi qua ì không an tâm để cô tự về nên anh noi trợ lý đưa cô về sau đó anh lại vùi đầu vào công việc .

Ở trong một quán bả sang trọng một cô gái xinh đẹp cứ uống rồi lại uống bỗng một giọng nói vang lên bên tai cô
- Chị từ bỏ như vậy sao ?
Hồng Anh nhìn người bên cạnh nhíu mày
- Anh là người gọi cho tôi ?
Thiên Hoàng kêu mộ ly rượu sau đó nhếch mép
- Đúng là tôi
Hồng Anh lắc ly rượu
- Tại sao lại giúp tôi ?
Thiên Hoàng cười lớn
- Tôi không hề giúp cô chỉ là tôi không muốn anh ta cướp đi người con gái tôi yêu
Hồng Anh cười lớn nhìn Thiên Hoàng
- Thì ra cũng là vì con nhỏ đó
Đập mạnh tay xuống bàn cô hét lên
- Nó có cái gì tốt mà các người lại yêu thương nó như vậy ?
Thiên Hoàng nắm lấy tay Hồng Anh kéo cô ngồi xuống sau đó lạnh lùng nói
- Cô hét cài gì ? còn nữa tôi không cho phép cô xỉ nhục Ánh Minh
Hồng Anh cười khinh miệt
- Cô ta không yêu cậu người cô ta yêu là Thiên Kỳ
Nghe tới đây sắc mặt Thiên hoàng tối sầm
- Cô muốn anh ta quay lại thì hãy cố gắng đi tôi chỉ có thể nói với cô rằng Thiên Kỳ rất yêu Ánh Minh còn nữa nếu cô dám tổn thương Ánh Minh không chỉ Thiên Kỳ mà cả tôi cũng sẽ không tha cho cô ...
Thiên Hoàng vừa đi Hồng Anh lại lên tiếng
- Tôi sẽ khiến cô ta đau khổ các người cứ chờ xem ...
Bước trên con đường vắng lặng Thiên Hoàng nhìn Ánh Minh đứng trên ban công nói chuyện điện thoại cười rạng rỡ thì lạnh lùng thốt lên
- Nếu như tôi không thể có cô ấy thì anh cũng sẽ không thể ...
End chap 29 (III )
Chap 30

Trong quán cafe sang trọng âm nhạc nhẹ nhàng hai cô gái xinh đẹp ngồi đối diện nhau , Ánh Minh uống một ngụm cafe rồi nhìn thẳng cô gái đối diện với thái độ lạnh nhạt
- Cô nói có chuyện muốn nói với tôi mà ? Cô nói đi
Hồng Anh nhìn Ánh Minh rồi nói
- Tôi không tin cô không biết lí do tôi gặp cô hôm nay
Ánh Minh cười nhạt xoay ly cafe trong tay
- Đương nhiên tôi biết
Dừng một chút cô nhìn thẳng cô gái đối diện rồi lại tiếp lời
- Chỉ là tôi muốn nghe xem cô có chuyện gì để có thể đả kích được tôi khiến tôi chia tay Thiên Kỳ ...
Hồng Anh mỉm cười
- Tôi chỉ muốn hỏi cô không lẽ cô không cảm thấy bản thân luôn là kẻ dự bị sao ? Khi tôi và Thiên Kỳ chia tay lần nào anh ấy cũng tìm tới cô nhưng khi tôi quay về anh ấy sẽ lại về bên tôi không phải sao ?
Ánh Minh cười lạnh cô ta quả thật rất hiểu điểm yếu của cô nhưng làm sao đây ? Cô không còn là con bé yếu đuối trước đây nữa .
- Cô cảm thấy lần này anh ấy sẽ về bên cô sao ? Nếu cô chắc chắn như vậy thì việc gì phải hẹn gặp tôi ? Tôi cảm thấy những câu nói của cô vừa rồi có chúg lo sợ , cũng đúng thôi vì cô biết anh ẩy sẽ không về bên cô phải không ?
Hồng Anh nhìn người đối diện cô không thể ngờ Ánh Minh có thể nói ra những câu như vậy xem ra cô đã quá xem thường đối thủ này rồi .
Thấy Hồng Anh không trả lời Ánh Minh nói tiếp
- Tôi nghĩ chúng ta không còn gì để nói nữa tôi đi trước
Nói xong Ánh Minh quay người rời đi . Đi được vài bước như nghĩ ra gì đó cô quay lại nói với Hồng Anh
- Lần sau nếu muốn gặp tôi nữa thì cứ gọi nhé tôi rất hoan nghênh
Hồng Anh nhìn bóng Ánh Minh xa dần cô nắm chặt tay mặt đanh .lại
- Kim Ánh Minh cô hãy chờ mà xem ....
Ánh Minh bước ra khỏi quán cafe thì điện thoại reo cô nghe máy giọng vui vẻ
- Thiên Kỳ ..
Thiên Kỳ cười nhẹ nhưng lại có chút lo lắng hỏi cô
- Em gặp cô ta chưa ? Cô ta có nói gì không ?
Ánh Minh nghe giọng Thiên Kỳ lo lắng tới như vậy thì lại muốn trêu anh một chút , Ánh Minh cố tình bày ra giọng nói hờn giận
- Anh biết không cô ấy nói anh chắc chắn vẫn yêu cô ấy rồi sẽ bỏ em để quay về bên cô ấy nữa ...
Thiên Kỳ tự nhiên thấy cô như vậy thì hoảng hốt
- Em nghe anh nói đã không phải vậy đâu đừng tin cô ta em đang ở đâu ? Anh sẽ tới chỗ em ngay bây giờ.
Ánh Minh rất muốn cười nhưng không hiểu sao lại thấy mắt ươn ướt đưa tay lên lau nước mắt Ánh Minh nở nụ cười ấm áp thì ra đây là giọt nước mắt của hạnh phúc .
Thiên Kỳ thấy cô không nói gì thì lại càng lo lắng
- Em nói gì đi chứ ? Minh em đang ở đâu ?
Ánh Minh cười nhẹ thấy anh lo tới như vậy thì cũng không nỡ đùa anh nữa
- Em đùa thôi anh đừng lo lắng quá
Thiên Kỳ thở dài nhẹ nhõm
- Em thật là dọa chết anh nhưng cô ta có nói gì không ?
Ánh Minh nhăn mặt

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen ác quỷ của em
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 799