watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen ác quỷ của em

Truyện Teen ác quỷ của em

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen ác quỷ của em full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


- Thì ra là sự thật
Nhìn gương mặt ngủ say của Thiên Kỳ bên cạnh cô muốn đưa tay xoa đi cặp lông mày nhăn nhó nhưng bàn tay dừng lại giữa không trung cô giễu cợt bản thân mình
- Ích gì chứ ?
Ánh Minh rời giường quấn chăn quanh người nhanh chóng tìm đồ để mặc nhưng cô chợt bối rối anh đã xé cả rồi , đi xung quanh căn phòng cô nhớ ra đồ đạc mình vẫn để bên ngoài cô nhanh chóng đi ra phòng khách lấy quần áo mặc vào tuy muốn bỏ đi nhưng ai biết nếu đi rồi cô liệu còn có thể gặp anh ? Ánh Minh quay lại căn phòng ấy nhìn anh đang ngủ nhưng lông mày vẫn nhíu chặt cô cúi xuống hôn lên trán anh một giọt nước mắt rơi xuống cô ngẩng đầu lau đi nước mắt xoay người rời đi . Đêm nay có lẽ là lần cuối cùng họ ở bên nhau lòng tin của anh đã cạn kiệt tình yêu cũng chẳng còn hy vọng về tương lai cũng theo mưa bão cùng sự trong trắng của cô biến mất , đêm qua là kí ức cuối cùng của họ tuy đau đớn nhưng cô sẽ không bao giờ quên …
Trong cơn mưa nặng hạt thân hình nhỏ bé run rẩy bước đi trên con đường thưa vắng Ánh Minh ngước lên nhìn trên tầng cao nhất một căn hộ còn sánh đèn ánh mắt bi thương lạnh lẽo rồi lại cúi đầu bước đi , mùa đông có thể lạnh nhưng trong lòng cô còn lạnh hơn …
Chap 55

Bình minh dần hé rạng trong căn phòng đã bớt đi vẻ âm u lạnh lẽo khi ánh sang ban ngày chiếu vào Thiên Kỳ nhíu mày từ từ tỉnh dậy đầu anh nhói đau từng cảnh tượng không biết là mơ hay thực được tua lại một cách chân thật trong đầu anh , Thiên Kỳ mở mắt khuôn mặt hốt hoảng nhìn quanh lần nữa chỉ thấy từng mớ vải rách hỗn độn rơi khắp nơi trên sàn nhà chứng tỏ điều trong giấc mơ kia là thật nhưng cô gái kia thật là Ánh Minh sao ? Thiên Kỳ cười tự giễu bản than mình suy nghĩ quá nhiều làm sao có thể là cô ấy ? vén chăn lên muốn xuống giường đột nhiên một vết máu đỏ tươi dính trên ga trải giường thu hút sự chú ý của Thiên Kỳ anh hoảng hốt tìm khắp nơi trong phòng nhưng không thấy ai cả cho dù cô gái đó là ai thì cũng đã đi rồi . Mệt mỏi đi vào phòng tắm , tắm rửa sạch sẽ mùi rượu khó ngửi trên cơ thể Thiên Kỳ quay lại phòng thì cửa bật mở Thiên Hoàng nhìn cảnh tượng hoang tàn trong phòng kinh ngạc hỏi anh
- Anh đã làm gì chị ấy ?
Thiên Kỳ ngồi xuống giường khan giọng hỏi lại
- Ai ?
Thiên Hoàng tức giận gầm lên chạy tới tóm áo Thiên Kỳ hét lớn
- Anh đã làm gì Ánh Minh ? chị ấy đâu ?
Thiên Kỳ nhếch môi cười nhạt
- Cô ta có chết cũng chả lien quan anh , anh và cô ta chia tay rồi
Thiên Hoàng càng nghe càng mất hết kiên nhẫn hét lên
- Anh điên rồi đêm qua chị ấy tới tìm anh , anh đã làm gì chị ấy
Thiên Kỳ choáng váng đầu óc đứng phắt dậy nắm cổ áo Thiên Hoàng
- Nói lại , đêm qua ai đến tìm anh ?
Thiên Hoàng buông tay ngồi xuống giường tự trách
- Lẽ ra em không nên để chị ấy ở lại một mình
Thiên Kỳ hét ầm lên
- Tại sao cô ta ở đây ?
Thiên Hoàng ngẩng lên nhìn anh , ánh mắt bi thương nghẹn ngào kể lại
- Hôm qua em vừa về nhà thì gặp chị Minh chị ấy vừa gặp em đã kích động hỏi anh ở đâu , đúng lúc đó anh suất hiện thấy hai người như đang giận dỗi em muốn để cho hai người nói chuyện riêng nên ra ngoài không ngờ lại ra nông nỗi này
Thiên Kỳ sụp đổ hoàn toàn , giấc mơ kia hoàn toàn là thật và cô gái kia chính là Ánh Minh anh đã làm cái quái gì thế này ? Nhưng nghĩ lại sự phản bội đó anh lại cảm thấy hả hê đó là cái giá của sự phản bội anh ngẩng lên nhìn Thiên Hoàng dặn dò
- Đi tìm Ánh Minh đi
Thiên Hoàng không hiểu ý anh hỏi lại
- Tại sao anh không đi ?
Thiên Kỳ cười nhạt
- Chia tay rồi tìm làm gì ?
Thiên Hoàng tức giận đứng dậy túm áo anh gằn giọng
- Anh không chịu trách nhiệm ?
Thiên Kỳ ngửa đầu cười lớn
- Tại sao ? dù sao nếu hôm qua cô ta chống lại chắc chắn sẽ không có chuyện gì , anh thấy cô ta chính là muốn chuyện đó sảy ra thì đúng hơn còn trách nhiệm đừng mơ nữa nếu là hai ngày trước anh sẽ không ngần ngại lấy cô ta về nhưng bây giờ bộ mặt thật của cô ta đã lộ tẩy anh không muốn dây dưa với loại phụ nữ đó
Thiên Hoàng càng nghe càng tức giận tuy không biết họ có chuyện gì nhưng Thiên Kỳ cũng không thể như vậy được , Thiên Hoàng nhanh chóng gọi điện cho Ánh Minh nhưng luôn là tắt máy
Thiên Kỳ ngồi bên cạnh lạnh nhạt hỏi
- Không gọi được ?
Thiên Hoàng chạy ra ngoài trước khi đi còn để lại một câu
- Thiên Kỳ khi tôi quay lại anh hãy giải thích rõ rang cho tôi …
Thiên Kỳ ngồi một mình trong phòng nhìn những mớ quần áo hỗn độn trong nhà nhớ lại cảnh tượng tối qua anh đã cưỡng bức cô ư ? hay là cô tự nguyện ? Thiên Kỳ hai tay ôm lấy đầu không muốn suy nghĩ thêm nữa đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ .
…………………………………………..
Thiên Hoàng chạy tới nhà Ánh Minh thì gặp Ánh Nguyệt cùng Quốc Tuấn anh vội vàng hỏi
- Nguyệt chị Minh đâu chị ấy có về nhà không ?
Ánh Nguyệt lắc đầu
- Không chị ấy đi công tác từ hôm trước nghe nói tối nay mới về mà ?
Thiên Hoàng lắc đầu lo lắng
- Không chị ấy đã trở về đêm qua rồi nhưng sảy ra một số chuyện nên biến mất không biết đã đi đâu nữa điện thoại thì tắt máy
Ánh Nguyệt lo lắng đứng lên
- Sảy ra chuyện gì ?
Thiên Hoàng cũng không biết đã sảy ra chuyện gì cũng không muốn nói ra những gì mình chứng kiến bèn nói tránh đi
- Anh cũng không rõ nhưng Thiên Kỳ nói bọn họ chia tay nhau rồi
Ánh Nguyệt kinh ngạc đứng lên tức giận hét
- Anh ta đã làm gì chị gái em ? anh nói đi anh ta đang ở đâu ? em sẽ giết chết anh ta
Quốc Tuấn nhanh chóng đứng lên kéo tay cô lại ngăn cản cô kích động mà làm liều khan giọng nói
- Bình tĩnh đã mấy chuyện đó tính sau bây giờ quan trong là tìm Ánh Minh xác nhận chị ấy không sao đã rồi sẽ tìm hiểu giữa họ có chuyện gì , Ánh Nguyệt em ngồi xuống bình tĩnh lại gọi Linh và Dương bảo các em ấy về nhà ngay lập tức
Ánh Nguyệt gật đầu đứng lên đi vào trong gọi điện thoại . Quốc Tuấn đập tay lên vai Thiên Hoàng chấn an
- Không sao đâu đừng lo lắng chị Minh không phải là người yếu đuối chị ấy sẽ không sao đâu
Thiên Hoàng gật đầu nhưng sắc mặt lo lắng không giảm bớt chị ấy mạnh mẽ nhưng một cô gái bị như vậy làm sao có thể sống nổi “ Ánh Minh chị đang ở đâu , chị về đi được không dù có chuyện gì em cũng sẽ giúp chị tìm ra sự thật chỉ cần chị quay về chị về đây được không ? “
………………………………………………….
Trong căn nhà nhỏ mọi ngày chàn ngập tiếng cười cùng sự vui vẻ nay lại toát ra một vẻ lạnh lẽo những tiếng khóc nức nở nhẹ nhàng truyền ra ngoài , Thiên Bảo nắm bà tay Ánh Dương nhẹ nhàng chấn an
- Không sao đâu chắc chắn sẽ tìm thấy chị ấy thôi
Ánh Linh bình tĩnh nhìn Thiên Hoàng hỏi
- Thiên Kỳ nói chia tay rồi là ý gì ? Sao anh ta không đi tìm chị Minh
Thiên Hoàng lắc đầu
- Anh cũng không hiểu anh ấy nghĩ cái quái gì nữa nhưng anh tin anh ấy chắc chắn sẽ đi tìm chị Minh thôi
Thiên Hoàng nói không hề sai , ở công ty Thiên Kỳ liên tục cảm thấy lo lắng không yên anh biết bản than mình đã làm gì với cô , tuy trong lòng có chút cảm giác hả hê khi có được cô nhưng cảm giác vui vẻ đó dần tan biến lo lăng lại cuộn trào trong anh , Thiên Kỳ nghĩ đi nghĩ lại xem Ánh Minh có thể ở đâu vì ở đây cô chẳng có bạn bè gì cả vậy cô sẽ đi đâu ? Sự lo lắng ngày càng tăng lên Thiên Kỳ không chịu nổi cảm giác này nữa anh đi ra khỏi phòng nói với thư kí vài câu rồi chạy đi tìm Ánh Minh …
……………………………….
Trên một ngọn đồi cô lập hoàn toàn với sự phòn hoa ồn ào của thành phố , một căn biệt thự được thiết kế theo phong cách cổ điển hiên ngang rực rỡ hai hang cây xanh chia thàng hai hàng của lối đi . Joe cất xe vào gara sau đó đi vào trong nhà , Như Ngọc đang ngồi an nhàn đọc báo vừa nhìn thấy anh tới liền mất hứng hỏi
- Tới làm gì ?
Joe ngồi xuống sô pha hai chân vắt chéo nhìn cô
- Có chuyện muốn cô giúp
Sau khi người giúp việc mang trà ra đặt lên bàn rồi nhanh chóng ra ngoài , Như Ngọc ngồi thẳng lưng nhìn Joe nói rõ ràng
- Tôi với anh đã không còn lien quan gì tới nhau nữa tại sao tôi phải giúp anh ?
Joe vẫn ung dung uống trà nhìn cô cười
- Không có quan hệ ? cô nghĩ cô có thể cứ vậy mà phủi sạch quan hệ của chúng ta sao , cô không thể đâu
Như Ngọc tức giận đứng lên khỏi ghế chỉ tay vào mặt Joe hét lên
- Tôi nói cho anh biết giữa chúng ta chẳng có gì để gọi là không thể cắt đứt cả tôi nói hết là hết anh hiểu chưa ?
Joe ngồi yên tại chỗ nhàn nhã nâng tách trà lên uống một ngụm nhỏ rồi đáp lại
- Được vậy tất cả những chuyện chúng ta đã làm với Kim Ánh Minh tôi sẽ công khai ra hết
Như Ngọc sợ hãi
- Anh sẽ không dám …
Joe cười lớn đi tới chỗ Như Ngọc thì thầm vào tai cô
- Thử xem , Joe này trước nay không có chuyện gì là không dám làm cả
Dừng một lát anh đi tới chỗ của mình ngồi xuống nhún vai bình thản nói tiếp
- Với lại cho dù tôi có nói ra thì tôi cũng chẳng tổn thất gì nhưng ngược lại cô sẽ mất tất cả …
Như Ngọc sợ hãi run rẩy ngồi thụp xuống đất cô hoảng sợ lắp bắp
- Anh ….. muốn … gì ?
Joe cười lớn đ tới bên Như Ngọc kéo tay cô đứng dậy ôm cô vào lòng nhỏ nhẹ nói
- Ngoan lắm , anh biết em sẽ như vậy mà
Như Ngọc khó chịu vùng ra khỏi vòng ôm của anh , Joe nhún vai không để ý tới hành động đó của cô đi thẳng vào vấn đề chính
- Được rồi không giỡn nữa , tôi muốn cô ăn cắp thong tin mật của T.K đem tới cho tôi
Như Ngọc lập tức phản đối
- Không tôi không thể làm vậy
Joe cười lạnh đi tới nắm lấy cằm Như Ngọc bắt cô ngẩng lên nhìn vào mắt anh . ánh mắt sắc nhọn nhìn cô chăm chú gằn giọng
- Nói lại , cô làm hay không ? đừng tưởng cô có ông bố già của mình làm chỗ dựa thì cô sẽ thoát khỏi tôi Như Ngọc à tôi có thể chỉ trong một chốc lát khiến cô mất đi tất cả
Như Ngọc sợ hãi run rẩy cô đã làm ra chuyện gì thế này ? Joe thấy Như Ngọc sợ hãi hài lòng buông cô ra
- Tôi cho cô hai ngày để mang tài liệu về T.K toàn bộ thong tin mật mang tới cho tôi nếu không hậu quả sẽ rất khó lường
Bỏ lại Như Ngọc ngơ ngác Joe bỏ đi , Như Ngọc nước mắt từng giọt chảy xuống tự trách bản than mình
- Mày đã làm gì ? Như Ngọc mày đã làm gì thế này ?
Chap 56

Bầu trời âm u mây đen bao phủ từng cơn mưa nặng hạt nặng nề rơi xuống đôi vai gầy , một than hình run rẩy hai tay ôm lấy đôi vai gầy nặng nhọc bước trên đường khuôn mặt mệt mỏi tím tái vì lạnh Ánh Minh nặng nề ngước lên nhìn bầu trời mưa không ngớt cô đã đi như vậy bao lâu rồi chính cô cũng không biết nữa chỉ biết rằng bây giờ cơ thể rất mệt chân nhũn ra như muốn quỵ xuống . Từ khi ra khỏi nhà Thiên Kỳ , Ánh Minh không dám quay về nhà nữa cô không biết mình lo sợ điều gì có lẽ điều cô lo sợ chính là Thiên Kỳ tới tìm cô và buông ra thêm những lời tàn nhẫn ấy những lời nói khiến lòng cô đau đớn đến ngạt thở . Đi mãi đi mãi bỗng nhiên Ánh Minh lờ mờ thấy một ngôi nhà gỗ rất quen thuộc cô cố lắng lê bước chân mệt mỏi đi tới ngôi nhà ấy , đó chính là ngôi nhà Thiên Kỳ đã tặng cô Ánh Minh nhìn căn nhà trước đây mỗi lần cô nhìn thấy đều chan hòa ánh nắng ấm áp bao phủ nhưng bây giờ thì mưa gió bão bùng âm u tới đáng sợ . Thân thể run rẩy Ánh Minh chậm bước tới căn nhà tìm chiếc chìa khóa hình trái tim anh để dưới thảm chùi chân mở cửa không khí ấm áp bao phủ lấy Ánh Minh cô nhìn quanh nhà mỉm cười nhẹ nhàng , toàn than mệt mỏi vô lực Ánh Minh nặng nề nhắm mắt lại ngã xuống thảm chìm vào hôn mê …
…………………………………
Cơn mưa nặng hạt dày đặc không dứt Thiên Kỳ lái xe đi mọi con phố nhưng vẫn không thể tìm thấy Ánh Minh , Thôiên Kỳ mệt mỏi dừng xe lại bên đường ánh mắt nhìn về phía xa lo lắng không yên
- Ánh Minh em đang ở đâu ?
Bỗng nhiên trong đầu anh chợt lóe lên một tia hy vọng anh nhớ tới căn nhà nhỏ bên hồ có thể cô đến đó , anh lập tức khởi động xe trong bong đem dày đặc chiếc xe lao vút đi trong cơn mưa đêm xối xả .
Đén gần căn nhà nhìn căn nhà nhỏ không một ánh đèn anh cảm thấy suy sụp anh xuống xe mặc kệ cơn mưa đi đến trước cửa nhà cúi xuống muốn tìm chìa khóa mở cửa nhưng lại phát hiện nó không có ở đó , Thiên Kỳ thử đẩy cửa nhưng cửa không hề khóa anh mang theo tâm trạng chờ mong bước vào nhà đang bước đi mò mẫm trong bong tối muốn tìm công tắc bật đèn chân anh chợt vướng vào một thứ gì đo , Thiên Kỳ sợ hãi lùi lại lấy điện thoại từ trong túi áo soi xuống dưới . Một than ảnh nhỏ bé co rúm đáng thương nằm trên sàn nhà khiến anh giật mình hoảng sợ hét lên
- Ánh Minh …
Ánh Minh mơ màng nghe thấy có người gọi tên mình nhưng cô không tài nào mở nổi mắt nhìn cô mơ màng mở miệng
- Thiên Kỳ …
Thiên Kỳ không nghe thấy lời cô nói khẩng trương ôm lấy Ánh Minh đưa cô vào phòng nghỉ . Đặt Ánh Minh lên chiếc giường êm ái cảm nhận than thể cô run rẩy nhè nhẹ vì lạnh Thiên Kỳ nhìn quần áo cô ướt sũng lúng túng không biết làm thế nào , suy nghĩ một chút anh lại thấy Ánh Minh co người lại run rẩy Thiên Kỳ không quan tâm lễ nghĩa gì đó nữa dù sao những gì không nên làm họ cũng đã làm cả rồi còn lo sợ gì chứ ? Quyêt định trong chốc lát Thiên Kỳ đưa tay đặt lên quần áo Ánh Minh vùa cởi được một nút anh bỗng giật mình vì cô đã tỉnh dậy nhìn anh ngây ngô hỏi
- Anh làm gì thế ?
Thiên Kỳ buông tay nhìn Ánh Minh lạnh lùng nói
- Tỉnh rồi thì tự thay đồ đi có quần áo khô trong tủ
Vì căn nhà này là mua cho cô nên những đồ dung cần thiết như quần áo đồ vệ sinh cá nhân Thiên Kỳ đều chuẩn bị đủ cả , Ánh Minh nhìn Thiên Kỳ lạnh lùng nói rồi bước ra khỏi phòng như thể chỉ cần ở với cô thêm một chút anh sẽ không chịu nổi vậy như thể cô là loài rắn độc nhất định phải tránh xa . Ánh Minh cố nén nước mắt xuống giường đi lấy quần áo khác để thay .
……………………………………….
Ở một nơi khác Thiên Hoàng ngồi gục đầu xuống hai tay vò tóc tới rối bù Gia Kiệt nói chuyện điện thoại xong quay sang nói với mọi người
- Không tìm được
Thiên Bảo đứng lên hỏi Ánh Dương
- Ngoài những chỗ đó ra chị ấy còn hay đi đâu nữa không ?
Ánh Dương lắc đầu buồn bã
- Không từ khi trở về nước chị ấy chẳng có bạn bè gì nữa ngoài những chỗ chị ấy hay đi cũng không nhiều
Quốc Tuấn trầm tư suy nghĩ một lát rồi nói
- Hay gọi hỏi anh Thiên Kỳ đi anh ấy chắc chắn sẽ biết nhiều hơn chúng ta
Thiên Hoàng nghe vậy đứng dậy lấy điện thoại gọi cho Thiên Kỳ nhưng anh tắt máy , thất vọng tràn trề anh quay lại nói với mọi người
- Tắt máy rồi để anh đi tìm anh ấy
Cầm lấy áo khoác rồi chạy ra khỏi nhà với sự ngơ ngác của mọi người xun quanh Ánh Nguyệt lo lắng nói
- Chị em sẽ không sao chứ ?
Quốc Tuấn vỗ vai cô chấn an
- Đừng lo lắng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
Căn phòng lại một lần nữa chìm vào im lặng mưa vẫn rơi tí tách con đường ẩm ướt không người qua lại

Trang: « Trước 12425[26]

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen ác quỷ của em
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 164