watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!

Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi! full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Nó, anh, Vũ ăn rất bình thường. Nó và Vũ cũng rất hay phải đi dự tiệc ở thế giới ngầm còn anh thì hay dự tiệc với các công ty lớn để ngoại giao nên biết cách dùng nhiều loại dụng cụ ăn uống. Những món nó gọi đều ăn bằng dĩa, thìa và dao.
Còn Mĩ chưa ăn kiểu này bao giờ nên khó khăn đủ kiểu. Nó kinh thường cô ta, sao người có thể đi giết cả bố mình mà lại chẳng biết ăn nhỉ. Kì lạ thật!
“Hình như chị Mĩ ăn hơi quá khó khăn. Kìa anh Nam, giúp chị ấy đi chứ. Không tí nữa lại mang bụng đói về em bị trách chết!”
“Đúng rồi đó. Em chẳng ăn được. Anh ăn quen thì giúp em đi.” – Mĩ quay sang nhìn anh như trẻ con. Nhìn mà ghê.
Anh chẳng muốn. Sự thật là như vậy. Nhưng thôi, cố giữ lại chút thể diện cho Mĩ bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu thôi.
Mĩ thì luôn cho rằng anh quan tâm nên cười rạng rỡ, e thẹn.
Nó khinh!
Ăn xong, tất cả bốn người ăn đồ tráng miệng. Vũ cũng chẳng nói gì nhiều vì nó và anh có một thỏa thuận…
Tối hôm trước…
Vũ nhận được cuộc gọi từ nó. Đứa em gái này không biết có việc gì mà lại gọi cho anh chứ.
Thôi kệ, cứ nghe cái đã.
“Alô! Em gái gọi gì anh?”
“Anh trai yêu quý à. Anh giúp em một việc đi.”
“Gì nữa đây cô bé? Cô là cô rất khó chiều, chẳng biết tôi cho giúp được không.”
“Giả làm người yêu của em từ bây giờ tới lúc em cưới chồng đi.” – nó thẳng thắn.
“Rồi. Sao nữa?”
“Hết rồi. Anh ngủ ngon. Mai 8h ở nhà hàng cũ nhá anh. Ngủ ngon.” – nói xong nó chủ động cúp máy trước.
Từ xưa tới nay, nó bảo gì Vũ đều chiều, cũng chẳng hỏi lí do.
Hôm nay gặp lại Mĩ thế này, Vũ rất vui. Dần dần, Vũ sẽ trả thù được Mĩ, người con gái gian xảo này.Vũ đã thề không trả thù không làm nhị trưởng của tổ chức!
Đang ăn, nó lên tiếng:
“Chị Mĩ này, hôm nay em dẫn anh Vũ đến đây như đúng ý chị trước khi em bước ra khỏi căn nhà ấy. Chị nói rằng chị sẽ giới thiệu bạn trai cũ cho em và từ bỏ anh Nam, em sẽ làm theo ý chị.”
Anh cứng đờ. Ý nó là sao?
“Có ý gì?” – anh hỏi đúng với những gì mình thắc mắc.
“Anh à, nói thằng ra là em hết yêu anh rồi. Mĩ sẽ là vợ anh chứ không phải em!” – nó cười lạnh.
“Đúng ý chị rồi, chị vui không?” – nó quay sang hỏi Mĩ.
“Cái gì chứ? Chị nói thế bao giờ. Đừng đổ oan. Anh à, em ấy đổ oan cho em đó.”
“Haha. Thì cứ cho là đổ oan, thì dù thế nào Mai cũng là người yêu của tôi. Chúng tôi yêu nhau phải 3 năm rồi, thời gian yêu Mĩ chỉ là chán cơm thèm phở chút thôi. Việc người yêu tôi sống với anh chỉ là theo lời ba mẹ thôi, phải không em yêu?” – Vũ chợt lên tiếng.
“Sao mày lại đối xử thế với anh Nam? Mày đúng là hồ ly mà.” – Mĩ giả vờ đau buồn vì anh đang đau. Cầm ly nước trên tay, định hất vào người nó.
Nó liền cầm lại ly nước, làm nó cố định trên bàn, Mĩ chẳng thể nhúc nhích chiếc ly. Nó gỡ tay Mĩ ra rồi nói: “Nước này không phải nước đâu mà là cocktail đấy! Ngon như vậy thì có thể uống – nó để ly lên nhấp môi – hoặc là hất như thế này này.
Ngay sau đó, những giọt nước bắn tung tóe lên mặt Mĩ.
Mĩ tức giận nhưng chẳng làm được gì. Nó cầm tay Vũ, đứng lên rồi để lại một chiếc thẻ tín dụng:
“Tiền trả đây. Dùng xong thì có thể vứt hoặc tiếp tục sử dụng. Còn khá nhiều tiền đấy. Nói xong rồi, xin phép chúng tôi đi trước.”
Nó gọi từ chúng tôi sao mà thân thiết quá. Nó lại càng cứa vào tim anh.
Từ nãy anh không nói gì bởi vì anh sợ anh sẽ rơi nước mắt.
Mối tình đầu của anh lại trôi qua tẻ nhạt vậy thôi sao.
Vương Thu Mai! Vương Thu Mai! Tôi sẽ trả thù em! Em nhớ lấy!
Nó bước ra xe, một giọt nước mắt nơi ở bên mắt phải, nụ cười lạnh lẽo ở bên má trái tạo lên vẻ đối lập y hệt trái tim nó lúc này. Nó biết anh sẽ tổn thương, tổn thương rất nhiều.
Xin anh hãy hiểu cho em. Xin anh đấy, tình yêu của đời em!
Hãy đợi em, anh nhé!

Chap 22: Bắt đầu trả thù!

Hôm sau, toàn bộ nhân viên đều hoảng sợ trước thái độ lạnh tanh của vị tổng giám đốc của mình. Mọi người anh rất vui vẻ, đến đều dành cho mọi người nụ cười tỏa nắng để cố gắng làm việc mà sao hôm nay lại thay đổi 180 độ thế này.
Mĩ tỉnh dậy, sang phòng anh mà chẳng thấy anh đâu.
Từ tối hôm qua, cô lại thấy “yêu” nó quá.
Công nhận là rất ngoan và nghe lời. Nó đi yêu người yêu cũ của cô lại vừa trả Nam lại. Đúng là mèo thấy mỡ liền bỏ đi. Chắc chắn bây giờ anh sẽ ghét cay ghét đắng nó. Cô thì chỉ việc bên anh cùng hạnh phúc.
Tuyệt vời! Tuyệt vời!
Nó như bình thường, dậy đúng 7h rồi nấu bữa sáng cho mình.
Thực sự nó nhớ anh, nhớ cái món cháo đặc sệt của anh mà cô cố ăn rồi động viên! Nhưng tình hình không cho phép.
Bây giờ nó sẽ bắt đầu trả thù tất cả! Rồi xem tất cả sẽ ra sao!
Ăn xong, nó dọn rồi lại đến bar “Month” để xem tình hình thế nào!
Ở đây sau cái vụ nó “bất thình lình kiềm tra” thì đã đâu về đấy. Nó xuống thẳng tầng hầm. Vào buổi sáng, nó không đeo mặt nạ, cũng chẳng mặc quần áo riêng và cũng chẳng ai biết nó là chị cả cả!
“Anh Vũ, hôm qua gặp lại người yêu cũ vui không?”
“Vâng, tôi vui. Giỏi ghê cơ! Bỏ lại người mình yêu rồi cặp kè với tôi đó hả?”
“Ờ đấy! Em cũng chỉ muốn giúp anh, chẳng phải anh cũng muốn trả thù Mĩ đó sao?” – nó chẳng có vẻ đùa cợt nữa.
“Haha. Cái gì cũng bị em nhìn thấu. Vậy thì cùng nhau đi.”
“Thật nhé? Nếu anh đã quyết thì theo em.” – nó kéo tay anh ra ngoài.
Chiều, anh phải xuống kiểm tra các nơi buôn bán ngay trong công ty. Công ty nhà họ Hoàng là công ty lớn, buôn bán nhiều thứ khác nhau. Có thể nói là một trong những công ty hàng đầu Đông Nam Á!
“Reng…reng” – tiếng chuông điện thoại bàn trong phòng làm việc của anh. Chậm rãi cầm ống nghe lên:
“Có việc gì?”
“Dạ thưa có tổng giám đốc mới của công ty nhà họ Vương muốn đến gặp.”
“Được. Hẹn 30 phút sau tôi sẽ gặp.”
Kì lạ đấy. Từ khi bố nó mất thì đâu có ai nói gì đến việc có người lên thay đâu?
Được thôi, anh rất tò mò và muốn gặp người này. Anh sẽ phá cô ngay chính công ty của gia đình mình!
Hoàn hảo! Vô cùng hoàn hảo! Anh sẽ cho cô phải hối hận!
Nó và Vũ bước vào công ty của anh. Chắc anh không biết cô chính là tổng giám đốc mới.
Cẩn thận lại muốn trả thù ngay cái công ty của cô ấy chứ!
Anh trực tiếp xuống tiếp đón. Khi nó quay mặt ra, anh không khỏi bất ngờ. Chính là cô!
“Chào tổng giám đốc nhà họ Hoàng. Anh nhớ tôi chứ? Chúng ta mới gặp hôm qua kia mà. Đây là Vũ, chắc anh còn nhớ. Chúng ta sẽ không phải giới thiệu dài dòng rồi.” – nó chìa tay ra nắm lấy tay anh như hai người giao tiếp với nhau thật lịch sự.
“Ồ, sao có thể quên chứ. Không ngờ em chính là người đứng đầu một công ty lớn như vậy.”
“Haha. Anh nói vậy như khinh thường tôi? Mà anh định để người luôn làm ăn với mình ở trước cửa ra vào sao?”
“Tất nhiên là không. Mời hai người vào phòng làm việc của tôi.”
Nó và vũ theo anh lên phòng làm việc. Quả là rất to, rất lớn.
“Cũng không muốn loằng quằng nhiều, tôi muốn chúng ta cùng bắt tay làm ăn với nhau như thường lệ. Liệu anh có muốn hay không?” – nó vào thẳng vấn đề.
“Lâu nay hai gia đình chúng ta đều như vậy nên cứ để như vậy đi. Mà anh Vũ đây là thư kí của em sao?”
“Anh đùa thật vui. Tôi mà làm thư kí cho em ấy thì đã tốt quá. Tôi là phó tổng!” – Vũ cười, đáp lại câu hỏi của anh.
“Anh đã đồng ý như vậy tôi cũng làm một bản hợp đồng. Thực sự trong khoảng thời gian này, công ty chúng tôi có chút khó khăn. Mong rằng công ty anh có mượn một khoản tiền nho nhỏ.” – nó nhìn thẳng vào mắt anh.
“Bao nhiêu?” – anh hơi ngả người ra phía sau.
“50 tỷ. Liệu có quá nhiều?”
“Được.” – anh gọi thư kí ở đằng sau – “Làm một bản hợp đồng theo ý cô đây trong thời gian ngắn nhất.”
“Vậy thì còn gì bằng.” – nó cười rạng rỡ.
Sau 10 phút, bản hợp đồng đã có mặt và có chữ kí của cả hai bên. Nó lại bắt tay anh, làm anh chẳng muốn dứt ra. Nó cũng chẳng khác là mấy.
“Đi thôi em. Chúng ta còn nhiều việc.” – Vũ nhắc khéo. Cứ thế này thì kế hoạch thể nào cũng phá hỏng.
Nó dứt tay mình ra khỏi tay anh rồi đi sau Vũ. Nó chỉ để lại câu nói nhỏ nhẹ như gió: “Xin lỗi anh!”
Anh chỉ nghe thấy tiếng nói nhỏ nhẹ nhưng không rõ nó nói gì. Anh nghĩ nó không phải hết yêu anh.
Nhưng nếu đã thế này, anh vẫn sẽ trả thù nó, làm nó phải đau và xin anh. Anh tin chắc sẽ như vậy.
Cả bốn người: nó, anh, Vũ, Mĩ đã bắt đầu kế hoạch trả thù.
Tất cả sẽ về đâu…
Truyện teen - Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi! - trang 5

Chap 23: Tình tứ trước mặt người kia.

Kể từ hôm đó, nó với anh lại cung nhau làm ăn. Dù mới bước vào vòng quay của kinh tế – chính trị nhưng nó vẫn hòa nhập rất nhanh. Công ty nhà họ Vương vì thế mà lại phát triển như xưa.
Chủ nhật tuần này, để chúc mừng nó lên tiếp quản công ty, nó mở tiệc để mọi người đến chung vui.
Tất nhiên là không thể thiếu đối tác quan trọng chính là anh!
Đưa cho thư kí, nó muốn anh được người của công ty đưa đến tận tay.
Nó rất muốn đưa cho anh tấm thiệp này nhưng kiềm chế lại chính mình. Làm vậy chỉ càng làm sự việc thêm rắc rối mà thôi.
Tấm thiệp mà anh nhận được màu hồng nhạt, có cài nơ trắng, bên ngoài ghi tên anh. Nó giống thiệp mời đám cưới hơn, làm anh càng sầu não.
Và nếu anh để ý thì sẽ thấy thiệp của anh chẳng giống thiệp của những người khác chút nào cả vì nó tự tay làm cho anh.
Lúc làm, nó cứ tự cười mình. Chỉ là cái thiệp mà lại còn làm riêng cho anh mà không lấy hàng đặt ở tiệm như tấm thiếp gửic cho các công ty kia. Anh cũng chẳng để ý đâu!
Đến 7 rưỡi tối, anh cùng Mĩ khoát tay nhau bước vào sảnh. Mĩ cười tươi như hoa. Khi biết nó mở tiệc, cô đoán chắc chắn là anh cũng được mời nên đã năn nỉ anh cho đi theo. Anh lại rất bình thản thốt ra chữ “Ừ”.
Anh cũng cười nhưng sao nó thật chua chat quá. Giá như người bên cạnh anh là nó thì tốt quá.
“Anh Nam, xin cho biết sao anh lại đi cùng cô Mĩ – chị gái của giám đốc mới công ty nhà họ Vương?”
“Liệu có phải hai người có xích mích gì trong truyện tình cảm riêng?”
“Thưa cô Mĩ, xin hỏi cô đã dùng cách nào để tổng giám đốc công ty nhà họ Hoàng yêu mình?”
“….”
Một loạt câu hỏi của các phóng viên dành cho anh và Mĩ. Anh rất bực mình, liền ôm eo Mĩ rồi kéo cô vào đại sảnh. Anh rất ghét mấy người phóng viên chuyên đi soi mói đời tư.
Nó biết anh sẽ đến sớm hơn trước giờ tầm 30 phút nên để một chiếc máy camera trước cửa để theo dõi anh. Thấy anh thân mật với Mĩ như vậy, nó có chút đau lòng.
Đúng là muốn làm việc lớn phải nhịn vài chuyện “phát sinh”.
Nhưng sao cái “phát sinh” này lại lớn như vậy chứ! Nó không thích, không thích chút nào!
“Anh Vũ, đến giờ rồi. Đi thôi anh!” – nó gọi Vũ đang mải nghịch chiếc máy điện thoại của mình.
“Vội thế. Đây, đi đây.” – Vũ bỏ máy xuống rồi nắm tay nó ra ngoài.
Đến giờ, MC lên nói vài câu đùa vui làm không khí thêm vui nhộn rồi mời nó lên phát biểu.
Xuất hiện với chiếc váy trắng ôm sát cơ thế, từ phần đầu gối thì loe rộng ra. Nó bệt tóc lên nhìn rất giống một nữ sinh cấp 3 chứ không phải là một người lãnh đạo một công ty lớn như vậy.
“Ồ, là phụ nữ đó.”
“Nhìn trẻ quá, liệu có lãnh đạo nổi không.”
“Con gái ông Vương chắc có thể.”
Dần dần nhiều lời rì rầm bàn tán vang lên. Anh từ xa nhìn nó, chẳng nói gì.
“Xin chào các vị từ các công ty lớn nhỏ đã đến đây để chúc mừng cho tôi đã lên đảm nhiệm công ty mà bố để lại.”
Sau đó là một tràng pháo tay vang lên.
Nó nở nụ cười thiên thần làm ai cũng chết đứng. Sau đó nó nói bài phát biểu của mình.
Mọi người đều chăm chú lắng nghe, còn anh thì nâng ly rượu lên nhấp môi, vẫn cứ nhìn nó chăm chú.
“Tôi xin hứa sẽ lãnh đạo công ty của bố ngày càng phát triển. Xin cảm ơn.”
Lại một tràng pháo tay nữa vang lên. Ngay sau đó, mọi người hòa vào tiệc đứng.
Vũ ôm vai nó, nó dựa vào lồng ngực của anh đến các bàn chúc mừng. Dần dần thì chỉ còn bàn anh và những người trong tổ chức.
Tiến đền bàn anh, nó cười thật tươi, cầm ly rượu lên rồi mời:
“Ồ, anh Nam đến rồi sao. Tưởng không đến chứ!”
“Sao không đến được chứ? Từng là vợ chồng hờ một thời gian, không đến thì cũng chẳng phải phép! Với lại là đối tác làm ăn với nhau, có thiệp mời kia mà.”.
“Haha. Anh nói phải. Mời anh ly rượu này.” – Vũ cười lớn.
Mĩ đứng bên cạnh hắn, thấy nó vui vẻ với Vũ thì tự nhiên cảm thấy có chút khó chịu.
Nó được hạnh phúc, lại còn ở người yêu cũ làm cô nay vui thì tự nhiên thành ghét.
Đã vậy thì cô sẽ lại chia rẽ hai người này ra. Cô không muốn nó được hạnh phúc.
“Em kính chị một ly được chứ?” – nó mời Mĩ.
“Chúng ta đều uống đi.” – anh lên tiếng.
“Mĩ này, em có uống được không? Nếu không bảo anh nhé! Em cần giữ gìn sức khỏe cần thận một chút.” – anh quay sang Mĩ, dùng ánh mắt ôn nhu nhìn cô rồi nắm tay cô. Anh kéo tay cô lên để nó nhìn thấy
“Em uống được. Anh yên tâm.” – Mĩ cười tươi đáp lại.
Cả 4 người cầm ly rượu lên, uống hết một hơi. Nó nhìn Vũ ánh mắt đắm đuối, hỏi Vũ:
“Anh còn có thể tiếp không?”
Vũ cười, thơm lên trán nó một cái: “Tất nhiên rồi.”
“Anh này, có nhiều người ở đây đó. Thôi xin phép hai người, chúng tôi đi đến bàn còn lại đây.”
Đi ra bàn khác, nó và anh đều thấy đau. Yêu một người mà phải thế này sao?
Tồi tệ, ai cũng đều giả dối. Không muốn cũng vậy thôi.
Nhìn thấy trong mắt anh có ánh nhìn tuyệt vọng, Mĩ không khỏi tức giận.
Anh mang cô ra chỉ là để con kia ghen sao? Không phải là anh dành tình cảm đó cho cô sao?
Láo toét! Mày giỏi lắm. Mồi chài cả chồng tao. Đợi đấy…

Chap 24: Anh yêu em! Dám đưa trái tim cho anh không?

Tuyết đứng giữa bàn. Cô ăn mặc nhìn không giống với học sinh cấp 3 một chút nào. Nhìn giống Mĩ, người hơn cô 3 tuổi nhưng có ngoại hình y hệt cô thôi.
“Tuyết, em uống hơi nhiều rồi đấy!” – Vũ cầm ly rượu của Tuyết lại. Cái cô bé này mặt đỏ hết rồi.
“Ý, ngày vui của chị em, liên quan gì đến anh. Trả em.” – Tuyết với lấy chiếc ly vừa bị Vũ cướp mất.
“Em say rồi. Anh Vũ, đưa Tuyết về giúp em. Tí em sẽ về sau.” – nó đẩy Tuyết vào tay Vũ.
“Em sẽ không sao chứ?” – Vũ nhìn nó.
“Thích gì đây? Em là chị cả đấy!” – nó lườm yêu Vũ.
Vũ cười nhìn nó. Cô em gái này bây giờ hư rồi.
Tuyết say dần, chìm vào giấc ngủ. Vũ cười khổ, lần đầu tiên anh phải bế một người con gái về đấy!
Nhưng mà sao giờ, Vũ đâu có kịp hỏi đường về nhà Tuyết. Kiểu này thì…
Rút máy điện thoại ra, màn hình đen xì. Hết pin!

Thấy Tuyết đã ngủ say, anh nhẹ nhàng rút điện thoại của cô ra. Nhưng tìm mãi cũng chẳng có.
Thật là…
“Anh đến phố X, khu chung cư M, số nhà Y, mật khẩu nhà là Z trong thành phố này.” – Tuyết đột nhiên lên tiếng làm anh giật cả mình.
“Rồi. Em làm anh hãi quá đấy!” – Vũ cười rồi đi đến nơi Tuyết chỉ.
Mở cửa theo lời Tuyết đã rặn. Cô nàng này cũng gọn gàng gớm, chỗ nào ra chỗ đấy.
Đặt cô lên giường, anh đang định ra về thì cô kéo anh lại:
“Anh à. Anh thích chị Mai sao?”
“Không. Sao em lại hỏi như vậy?” – Vũ nhìn cô.
“Nếu không thì sao anh với chị ấy lại thân mật như thế?” – Tuyết gắt lên.
“Đóng kịch tí cho vui. Lâu lâu không làm nghề kh

Trang: « Trước 156[7]

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 315