Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen ác quỷ của em full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
- Tôi sẽ không bao giờ giúp anh , tôi nghe theo Nguyệt tới đây là vì nghĩ nếu chị Minh có thể ở bên anh chị ấy sẽ hạnh phúc nhưng tôi không ngờ anh lại là loại người như vậy , anh không xứng đáng để có được tình yêu của chị ấy . Còn hai đứa nếu muốn giúp anh ta thì hãy đảm bảo với chị rằng một khi chị Minh cho anh ta thêm một cơ hội thì anh ta sẽ biết trân trọng điều đó , nếu không thì không chỉ có anh ta mà hai đứa cũng sẽ không yên với chị đâu nghe chưa ?
Nói xong Ánh Linh quay người bỏ đi . Ánh Dương lập tức đuổi theo chị gái , chỉ còn Ánh Nguyệt ở lại tuy nghe xong trong lòng cũng vô cùng tức giận nhưng Ánh Nguyệt biết tuy Thiên Kỳ có thể làm cho chị gái của cô khóc thì duy nhất anh mới có thể khiến chị ấy tìm lại nụ cười tươi tắn , hồn nhiên vốn có . Nói chuyện với Thiên Kỳ xong Ánh Nguyệt đi ra khỏi quán sau đó chợt nghĩ đến một người ánh mắt sâu thẳm ...
- Nếu như anh cũng quay về tìm em thì thật tốt ...
Ánh Nguyệt bước đi trên con phố dài bước chân nhìn thì thật nhẹ nhàng nhưng ai biết trong lòng cô đang ngập tràn tâm sự ....
Sau khi gặp Ánh Nguyệt Thiên Kỳ đến bệnh viện nhưng bảc sĩ nói Ánh Minh đã suất viện sáng nay rồi . Anh biết nếu đến nhà cô thì cô cũng sẽ không chịu gặp mình nên quyết định gọi cho cô cho dù khả năng cô nghe máy là rất thấp . Không ngoài dự đoán của Thiên Kỳ , Ánh Minh không hề nghe máy . Anh thất vọng thở dài cầm máy nhắn tin cho cô ...
" Nghỉ ngơi nhiều một chút đừng đi làm cho tới khi khỏe hẳn , còn nữa nhớ ăn và uống thuốc đúng giờ nhé "
Ngồi trong bóng tối Ánh Minh nhìn tin nhắn của Thiên Kỳ vừa gửi tới cô bật khóc ném chiếc điện thoại vào góc phòng
- Nếu như 6 năm trước anh cũng ở bên tôi quan tâm tôi như vậy thì chúng ta đã không thành ra như thế này
Nước mắt không ngừng rơi Ánh Minh nhận ra lâu lắm rồi cô không khóc thoải mái như vậy khi mới sang Mỹ cuộc sống của cô như ở trong địa ngục bố mẹ than trách vì cô yêu sớm nên bỏ bê việc học rồi nghĩ đến anh làm cô thấy ngạt thở , cô sống hai năm đầu tiên ở Mỹ như một cái xác không hồn rồi sau hai năm đó cô không hề khóc nữa cô đã tưởng rằng cô đã không còn nước mắt nữa nhưng từ khi gặp lại Thiên Kỳ mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi ...
Bầu trời âm u báo hiệu một cơn mưa chuẩn bị ập xuống ánh đèn đường chiếu rọi bóng người đang đứng ngước lên nhìn cửa sổ của một căn phòng cho tới khi nó không còn sáng Thiên Kỳ mỉm cười dịu dàng
- Chúc em ngủ ngon
Chap 26 ( I )
Ánh ban mai chiếu rọi , tiếng chim hót líu lo báo hiệu một ngày mới bắt đầu . " ring ring ring " Áng Minh mơ màng quơ tay với lấy chiếc điện thoại ở đầu giường dụi dụi mắt bấm nút nghe máy , vừa nhấc máy đã bị một âm thanh cao vút hò hét làm cô tỉnh cả ngủ
- Alo chị ơi em đây
Ánh Minh nhíu mày trầm giọng
- Xin lỗi cho hỏi em nào vậy ?
Người bên kia nghe vậy thì thở dài giọng nói mất đi vài phần hào hứng
- Mấy năm không gặp chưa gì đã quên em rồi à ?
Ánh Minh nhíu mày ngao ngán
- You name is ? ( tên bạn là ? )
Người bên kia có vẻ mất hứng
- Em đây Thiên hoàng , em về rồi
- À ừ
Ánh Minh gật gù mấy cái sau đó hét toáng lên
- Hả.... Thiên...... Thiên
Thiên Hoàng thấy giọng cô như vậy thì cười cười giọng nói 100% cợt nhả lại vang lên
- Dạ tên em có một chữ Thiên thôi chị Mi Mi ạ
Ánh Minh nhăn mặt định mắng cho nhóc con kia một trận tơi bời thì Ánh Dương cầm bàn chải đánh răng xông vào
- Gì thế chị ? Động đất hả ? Hét to thế ?
Ánh Minh cười ngại ngùng lắc tay
- À không chị nghe điện thoại
Ánh Dương mặt đầy vạch đen
- Thế mà cứ tưởng động đất hay trúng số chứ thôi em đi đánh răng
Nói xong Ánh Dương khép cửa ra ngoài
Ánh Dương vừa ra ngoài thì một tiếng thét chói tai vang lên
- Kim Ánh Linh ra khỏi phòng tắm cho em.....
Ánh Minh che tai lại ra ban công nghe điện thoại , vừa nhấc máy giọng nói ỡm ờ kia lại vang lên
- Chị ở cùng bạn à ?
Ánh Minh trầm giọng
- Không em gái chị
Thiên Hoàng bật cười
- Nhà chị thật náo nhiệt , mà chị có mấy em gái vậy ?
- 3 mà muốn gì ? Đừng có vớ vẩn không xong với tôi đâu
Ánh Minh lạnh tanh cảnh cáo Thiên Hoàng . Nghe vậy Thiên Hoàng bật cười
- Vâng vâng em biết , à chị em mình gặp nhau đi rủ cả em gái chị nữa em muốn làm quen với họ
Ánh Minh suy nghĩ một chút sau đó trả lời
- Ok tối nay đi hôm nay chị được nghỉ
Thiên Hoàng cười vui vẻ
- Ok see you tonight ( được hẹn bạn tối nay )
Cúp máy Ánh Minh vươn vai mỉm cười nhìn xung quanh bỗng thấy một bóng dáng quen thuộc , một bóng dáng đã suất hiện trong giấc mơ của cô hàng đêm . Anh vẫn đứng ở đó nơi cách đây rất lâu rồi anh vẫn đứng để chờ đợi cô , cùng cô tới trường . Quá khứ tươi đẹp vụt tắt , những hình ảnh của hiện tại tăm tối hiện ra Ánh Minh xoay người đóng cửa ban công sau đó ra khỏi phòng .
Thiên Kỳ thấy cửa ban công đã đóng nhưng anh không hề có ý định bỏ đi , anh đã đứng đây từ rất lâu rồi anh thấy cô bước ra , cô đang nghe điện thoại , anh thấy cô cúp máy rồi mỉm cười hạnh phúc điều mà anh không thể làm được từ khi họ gặp lại nhau ... Anh cười chua xót quay đi .
- Cái gì ? Chị đưa tụi em đi gặp bạn ?
Ba người còn lại trong phòng phải bịt tai để tránh hỏng thính giác . Ánh Linh nhăn mặt
- please low volume ( xin vặn nhỏ âm lượng )
Ánh Dương liếc bà chị khó tính một cái sau đó quay đi . Ánh Linh cũng chẳng thèm quan tâm quay ra hỏi chị gái
- Bạn nào thế chị ?
Ánh Minh trả lời giọng hơi buồn
- Thiên Hoàng
Ánh Linh thấy giọng chị gái hơi khác đi thì cũng biết ý không nó thêm gì nữa
Ánh Minh cũng không hiểu mình làm sao nữa chỉ cần nhắc tới hay nhìn thấy cái gì liên quan tới Thiên Kỳ cô sẽ cảm thấy rất khó chịu rất đau . Buông đũa đứng dậy đi lên phòng .
Chap 26 ( II )
Trong một quán ăn sang trọng có hai chàng trai có khuôn mặt tương đối giống nhau đang từ tốn dùng bữa , Thiên Kỳ nhấp một ngụm rượu vang sau đó nhìn Thiên Hoàng
- Lần này về luôn hay về chơi ?
Thiên Hoàng trả lời giọng không mấy hứng thú
- Về luôn em có việc quan trọng cần làm
Thiên Kỳ ngẩng lên nhìn em trai
- Việc gì ? Anh nhớ rõ em đã bỏ học để quay về , có việc gì quan trọng hơn việc học sao ?
Thiên Hoàng cười nói
- Tất nhiên quan trọng vì không có cơ hội nào suất hiện hai lần cả nên em phải nắm bắt chứ .
Thiên Kỳ đờ người không nói gì nữa thấy anh trai như vậy Thiên Hoàng lại cười sau đó đứng lên . Thiên Kỳ thấy Thiên Hoàng đột ngột đứng lên thì nhíu mày
- Chưa ăn xong mà đi đâu ?
Thiên Hoàng giọng cợt nhả nháy mắt
- Đi nắm bắt cơ hội
Sau đó bỏ đi . Chỉ còn Thiên Kỳ ở lại , anh nhớ lại lời nói của Thiên Hoàng anh cười khổ
- Đúng là cơ hội không thể đến lần thứ hai sao ?
Nhìn từ xa Thiên Hoàng đã thấy Ánh Minh cùng mấy người con gái rất lạ " à là em gái chị ấy "
Thiên Hoàng nghĩ thầm ...
- Chị
Ánh Minh quay ra nơi phát ra âm thanh ớn lạnh ấy thì thấy một chàng trai dáng người cao lớn khuôn mặt có nét giống Thiên Kỳ , ăn mặc phong cách đi tới cô đứng lên mỉm cười
- Nhóc con lớn nhanh thật đẹp trai hơn trước rồi
Thiên Hoàng cười nói
- Chị cũng lớn rồi không còn là cô bé lùn tịt nữa
Ánh Minh lườm Thiên Hoàng một cái sau đó quay ra nhìn các em mình giới thiệu
- À đây là Ánh Linh , Ánh Nguyệt và Ánh Dương em gái chị còn đây là Thiên Hoàng em của Thiên Kỳ
Nói đến đây giọng cô chở nên lạnh lùng sắc mặt trầm xuống , Thiên Hoàng nhận ra sự khác lạ nên chuyển chủ đề
- Chào mấy em không ngờ chị lại có em gái xinh đẹp như vậy
Ánh Dương nhìn Thiên Hoàng một lúc sau đó lên tiếng
- Anh Thiên Hoàng giống anh Thiên Kỳ quá
Ánh Linh thấy Ánh Dương bắt đầu lảm nhảm thì cốc đầu em gái một cái Ánh Dương đang muốn phản bác lại thì thấy Ánh Linh nhìn Ánh Minh chằm chằm liền im bặt .
Thấy không khí có vẻ nặng nề Thiên Hoàng liếc quanh phòng một cái rồi dừng lại ở chỗ Ánh Nguyệt
- Nguyệt này hình như anh gặp em ở đâu rồi thì phải
Ánh Nguyệt nâng mặt nhìn Thiên Hoàng một chút rồi lắc đầu
- Chưa đâu anh nhầm rồi
Thiên Hoàng gãi đầu
- Ừ chắc vậy
Rồi chạy qua chỗ Ánh Minh
- Chị dạo này sao rồi ?
Ánh Minh ngẩng đầu bình tĩnh nói
- Chị hả vẫn ổn đang làm ở công ty của bố mẹ
Thiên hoàng gật đầu Ánh Minh lại nói tiếp
- Còn nhóc thì sao ? nghe nói đang học ở Úc tự nhiên bỏ học về làm gì ?
Thiên Hoàng xị mặt
- Đừng có gọi em là nhóc , em học xong rồi về lấy vợ hehe
Ánh Minh bật cười
- Nhóc đùa chị hả ? đừng có đùa thế tim chị yếu lắm chịu sao nổi ?
Thiên Hoàng định nghiêm túc nói gì đó thì cửa mở hai chàng trai tuấn tú bước vào Thiên Hoàng đứng lên giới thiệu
- Đây là bạn của em Quốc Tuấn còn thằng kia là bạn bè kiêm em họ của em Thiên Bảo
Ánh Dương nhìn hai người mới tới một chút trong đầu chỉ có một ý niệm " Gia đìng này có phong cách đặt tên thật là hay "
Ánh Minh đứng lên cười nói
- Chị là Ánh Minh kia là ba cô em gái của chị Ánh Linh , Ánh Nguyệt và Ánh Dương
Cô vừa nói xong thì chàng trai có tên Quốc Tuấn chợt kêu lên
- Nguyệt ...
Ánh Nguyệt lặng người giọng nói này rất quen thuộc tuy đã có chút trầm hơn nhưng Ánh Nguyệt chưa bao giờ quên được giọng nói này , Ánh Nguyệt ngẩng đầu lên thấy người đối diện thì lập tức bỏ chạy ra ngoài , Quốc Tuấn đuổi theo ...
Trong căn phòng không khí chở nên yên lặng Thiên Hoàng lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt
- Biết nay là đã gặp Nguyệt ở đâu rồi mà
Thiên Bảo gật đầu
- Chính là cô bé trong bức ảnh
Thiên Hoàng gật đầu , Ánh Dương thấy vậy thì chạy qua nắm cánh tay Thiên Bảo mè nheo
- Ảnh gì thế anh ? kể em nghe được không ?
Ánh Dương ngay từ nhỏ đã là một cô bé rất vui vẻ , hồn nhiên chưa bao giờ xấu hổ trước bất kì ai hay tình huống nào nhưng khi ngẩng mặt thấy gương mặt Thiên Bảo thì lại ngại ngùng đỏ mặt . Ánh Linh đứng bên cạnh cũng giật mình đưa tay lên dụi mắt " cái gì thế kia ? nhóc con không biết xấu hổ là gì kia mà lại đỏ mặt trước một tên con trai ? mắt mình nhất định có vấn đề rồi ngày mai phải đi khám thôi "
Ánh Minh không hề để ý thái độ lạ của Ánh Dương quay qua nói với Thiên Hoàng giọng nghiêm túc
- Giải thích một chút chuyện gì đang sảy ra vậy ?
Thiên Hoàng thấy vậy thì ngồi xuống bắt đầu kể
Thì ra Ánh Nguyệt quen Quốc tuấn khi học lớp 6 hai đứa lén lút yêu nhau cho tới khi Ánh Nguyệt lên lớp 11 thì Quốc Tuấn chuyên đi .
Nghe xong không để ý mọi người Ánh Minh đứng dậy nói với Thiên Hoàng
- Chị phải vê rồi lần sau gặp
Ánh Linh đứng lên đi theo chị nhưng như nhớ ra gì đo thì quay đầu thấy cái con người đang đỏ mặt tía tai kia nói chuyện vui vẻ với trai đẹp , Ánh Linh tới gần kéo Ánh Dương đi ra cửa , Ánh Dương tuy không tình nguyện nhưng vẫn phải đi theo vì đắc tội với con người bá đạo này nhất định sẽ có kết quả rất rất thảm . Đi được một đoạn thì nghe Thiên Bảo lên tiếng
- Anh sẽ gọi cho em
Thì Ánh Dương mới im lặng đi theo chị gái về nhà ...
Về tới nha Ánh Minh đến trước cửa phòng Ánh Nguyệt đưa tay định gõ cửa nhưng lại thôi cô nghĩ có lẽ con bé cần ở một mình lúc này . Quay về phòng bước ra ban công cô bắt đầu nhớ lại mọi việc khi cô mới qua Mỹ Ánh Nguyệt rất vui vẻ hòa đồng nhưng cách đây hai năm khi gặp lại nhau thì con bé hoàn toàn thay đổi cô còn nghĩ là do áp lực từ việc học nhưng xem ra mọi việc không đơn giản như vậy . Ánh Minh ngước lên trời đêm nhắm mắt lại , hình ảnh Thiên Kỳ lại hiện ra lúc này anh vẫn là chàng học sinh đẹp trai lạnh lùng đứng đợi cô dưới ngõ nhỏ để cùng cô đi học bất giác cô mỉm cười ...
Đứng trong góc tối Thiên Kỳ nhìn Ánh Minh đang mỉm cười mỗi lần đứng đây nhìn cô anh như chở lại ngày xưa khi anh hằng ngày đều đứng nơi đây chờ cô suất hiện ...
Bóng đêm tăm tối ánh đèn đườnh lung linh mờ ảo chiếu rọi vào gương mặt Thiên Kỳ anh đứng nhìn lên ban công nơi ấy Ánh Minh đang ngước lên bầu trời nghĩ đến anh . Bầu trời đêm hai người đứng cùng một nơi nhưng cô không hề phát hiện ra sự tồn tại của anh tạo nên một bức tranh thật đẹp cũng thật buồn .
End chap 26
Chap 27
Trong quán rượu , ánh đèn mờ ảo tiếng nhạc rập rình inh tai . Thiên Hoàng đưa ly lên nhấp một ngụm rượu sau đó quay sang nhìn thằng bạn thân bên cạnh
- Mày định thế nào ?
Quốc Tuấn đưa tay gọi phục vụ lấy thêm một ly rượu rồi cũng quay sang nhìn Thiên Hoàng
- Không thế nào cả ...
Giọng nói của Quốc Tuấn vì đã uống hơi nhiều mà có vẻ hơi khàn đặc ,Thiên Hoàng nhíu mày
- Thế mày định từ bỏ Nguyệt à ?
Quốc Tuấn ngẩng lên ánh mắt sâu thẳm
- Không bao giờ , vì tao và cô ấy chưa bao giờ chia tay ...
Thiên Hoàng và Thiên Bảo nãy giờ vẫn luôn im lặng thì đột nhiên đồng thanh thét lên
- Cái gì .....?
Quốc Tuấn cười buồn tiếp tục uống rượu , Thiên Hoàng đưa tay lên ngăn Quốc Tuấn lại rồi chất vấn
- Ý của câu chưa bao giờ chia tay là gì hả nói đã uống sau ...
Thiên Bảo gật đầu lia lịa tán thành . Quốc Tuấn đặt ly rượu lên quầy kể lại sự kiện khi đó...
Thì ra khi Quốc Tuấn đi không hề nói cho Ánh Nguyệt mà chỉ nhờ Julie là bạn thân của Ánh Nguyệt chuyển cho cô một bức thư trong thư Quốc Tuấn nói rõ là chỉ đi một thời gian ngắn sau đó sẽ chở về , họ chưa bao giờ chia tay . Nghe xong Thiên Hoàng nhíu mày càng chặt
- Nếu vậy Nguyệt phải vui khi thấy mày về chứ ? Sao thái độ cô ấy lại như vậy ?
Thiên Bảo gật đầu tán thành
- Đúng đẩy nhất định có ẩn tình
Quốc Tuấn tiếp tục uống
- Có lẽ cô ấy đã có người khác đã quên tao rồi nên tránh không muốn gặp ?
Giọng nói Quốc Tuấn khàn khàn pha chút đau khổ cùng bất lực . Thấy thằng bạn trước nay luôn tự tin nhưng bây giờ lại bày ra vẻ mặt yếu đuối như vậy Thiên Hoàng vỗ vai Quốc Tuấn an ủi
- Tao không nghĩ Nguyệt là người như thế , mà đừng lo vội để tao với thằng Bảo hỏi mấy chị em họ xem thế nào đã
Thiên Bảo gật gật đầu theo thói quen nhưng khi nghĩ kỹ lại lắc đầu
- Thằng kia sao lôi tao vào ?
Thiên Hoàng khinh bỉ nhìn Thiên Bảo
- Đừng tưởng tao không biết mày có ý với Dương ...
Thiên Bảo ngại ngùng gãi đầu tiếp tục im lặng uống rượu . Không khí sôi động không hề ảnh hưởng tới tâm tư của họ không gian im lặng bỗng bị cắt ngang bởi giọng nói của Thiên Bảo
- Hoàng ...
- Gì ?
Thiên Hoàng lơ đễnh đáp ,
- Mày nói mày về tìm người mà , là ai thế ?
Thiên Hoàng nghĩ đến người ấy thì lại cười vui vẻ quay sang Thiên Bảo
- You guess ( cậu đoán đi )
Thiên Bảo xoa cằm
- Gợi ý ?
Thiên Hoàng cười tươi
- Họ Kim tên đệm là Ánh
Thiên Bảo nghe tới đây thì nhíu mày
- Ánh Linh , Ánh Nguyệt và Ánh Dương thì hoàn toàn không thể vì mới gặp lần đầu ...
Nghe thằng bạn suy luận Thiên Hoàng lại cười không nói gì
...... Một lúc sau .......
- Aaaaaa chị Ánh Minh
Thiên. Vào đập tay lên bàn
- Exactly ( chính xác )
Thiên Bảo đơ ra
- Nhưng......nhưng .....
Nghe giọng nói Thiên Bảo run run Thiên Hoàng lại tiếp
- Nhưng chị ấy hơn tuổi tao đúng không ?
Thiên Bảo lắc đầu định nói tiếp thì giọng khàn khàn của Quốc Tuấn vang lên