watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen ác quỷ của em

Truyện Teen ác quỷ của em

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen ác quỷ của em full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Ánh Dương vừa tức vừa buồng cười mặt đỏ lên như quả gấc chin vậy
- Anh đáng ghét ai là chồng của ai chứ đứng lại cho em
Trên đường người người qua lại bận rộn công việc cá nhân nhưng cũng dừng lại nhìn đôi tình nhân đang chơi trò đuổi bắt vui vẻ cùng nhau cũng mỉm cười theo …
Trong căn nhà bên hồ ngập tràn những tiếng cười vui vẻ , hôm nay là ngày Ánh Minh ra viện vì muốn cô được yên tĩnh Thiên Kỳ đã thu sếp công việc xin nghỉ rồi đưa cô tới căn nhà bên hồ nghỉ ngơi hưởng thụ không khí trong lành . Vì muốn chúc mừng Ánh Minh suất viện cùng khụ khụ có em bé mọi người cùng tới mở tiệc , nhìn về phía vườn ven hồ ba cô em gái của mình đang cười nói vui vẻ một chỗ còn mấy người đàn ông khí phách hiên ngang bị áp bức mặc tạp dề thái rau nướng thịt Ánh Minh lại phì cười , Thiên Kỳ đi bên cạnh nhéo má cô một cái trêu đùa
- Có vậy cũng cười
Ánh Minh xoa bên má vừa bị anh véo nũng nịu
- Thì tâm trạng em tốt mà
Thiên Kỳ dìu cô tới cạnh chiếc xích đu hai người ngồi xuống anh nghiêm túc nhìn cô hỏi
- Ánh Minh anh muốn hỏi em một chuyện
Áng Minh có chút lo sợ thái độ anh nghiêm túc như vậy rất dọa người nha
- Sao vậy anh ?
Thiên Kỳ cầm lấy bàn tay cô hành động nhẹ nhàng nhưng gương mặt anh vẫn nghiêm túc như vậy
- Em có muốn kiện Như Ngọc không ? anh thì không muốn vì dù sao đó cũng vẫn là người con duy nhất của chú Quang nhuwnganh vẫn muốn nghe ý kiến của em
Ánh Minh bây giờ mới nhẹ nhàng thở ra cô còn tưởng có án mạng nữa chứ , cô biết anh đang lo sợ cô sẽ hiểu nhầm lí do anh không kiện Như Ngọc nên mới phải giải thích nhiều như vậy cô nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh
- Em không trách cô ấy , em hiểu tâm trạng khi yêu một người mà không được người khác đáp lại Thiên Kỳ em không hề trách cô ấy
Thiên Kỳ đau lòng ôm lấy cô
- Ánh Minh trước đây anh đã từng tổn thương em rất nhiều , em có từng hận anh không ?
Ánh Minh gật đầu , cô không hề phủ nhận những năm tuổi thơ đó thực sự chính là địa ngục đối với cô sự lạnh lùng của anh làm cô đau muốn chết đi sống lại . Nhẹ nhàng dựa sát vào Thiên Kỳ nói cho anh nghe những uất ức mà cô đã phải chịu
- Anh biết không những năm đầu khi mới qua Mỹ em giống như oan hồn vậy em không màng ăn uống chỉ trốn trong phòng khóc hết nước mắt bô mẹ em đã từng có ý định đưa em đi gặp bác sĩ tâm lý
Thiên Kỳ thương tâm ôm Ánh Minh càng chặt , Ánh Minh cười nhẹ vỗ tay anh chấn an
- Nhưng sau đó em lại nghĩ tại sao em phải đau khổ ? điều em nên làm bây giờ không phải là trốn một góc để khóc lóc mà em phải thay đổi bản thân mình để khi gặp lại an hem sẽ khiến anh hối hận vì đã bỏ rơi em
Thiên Kỳ bật cười
- Em nghĩ đây là phim truyền hình sao ?
Ánh Minh bĩu môi không vui nói
- Em nói thật mà không phải anh cũng rất khổ sở mới theo đuổi được em lần nữa sao ?
Thiên Kỳ dịu dàng dỗ dành Ánh Minh
- Đúng đúng em nói gì cũng đúng cả
Ánh Minh dịu đầu vào ngực Thiên Kỳ , anh ôm lấy cô hỏi lại
- Vậy em quyết định không truy cứu việc của Như Ngọc em sẽ tha thứ cho chị ấy ư
Ánh Minh từ trong lòng Thiên Kỳ ngẩng lên
- Ừm em tha thứ cho chị ấy
Thiên Kỳ mỉm cười cúi xuống hôn nhẹ lên môi Ánh Minh cùng lúc đó đằng sau cũng phát ra những tiếng kêu réo ầm ĩ
- Eo ơi thật là bổ mắt nha
Thiên Kỳ vẫn thản nhiên ôm lấy Ánh Minh còn cô thì xấu hổ muốn chết được không dám ngẩng lên chỉ dúi đầu vào ngực anh mà trốn .
Hai người đi tới bàn ăn ngồi xuống không khí xung quanh lập tức sôi nổi hẳn lên Áng Dương vui vẻ hỏi
- Bao giờ hai người định tổ chức đám cưới ? hôm qua lão gia và lão phu nhân gọi về nói là tuần sau sẽ về nước đểchăm sóc cháu ngoại của họ đấy
Ánh Minh giật mình miếng thịt nướng vừa gắp lên lại rơi xuống vị chí của nó
- Em nói gì ? em nói hết cho bố mẹ rồi ư ?
Ánh Dương gật đầu gắp một miếng thịt cho vào miệng vừa nhai vừa nói
- Ừm em nói hết rồi nhưng em cũng bực lắm nhá bố mẹ rất đáng ghét sao có thể đối sử với chị như vậy chứ ?
Ánh Minh càng nghe càng lo sợ nắm lấy tay Ánh Dương hỏi dồn dập
- Bố mẹ nói gì ?
Ánh Dương đặt đũa xuống gương mặt hiện lên vẻ bất mãn nói một chàng giang đại hải
- Em kể cho bố mẹ nghe mọi chuyện mong rằng bố mẹ sẽ giáo huấn cho anh Thiên Kỳ một trận nên thân không ngờ bố mẹ lại nói “ thằng bé này thế mà giỏi “ rồi blab la một hồi nói đồng ý cho hai người kết hôn
Thiên Kỳ cười nhẹ tâm trạng căng như dây đàn nãy giờ cũng dần thả lỏng anh còn nghĩ cuỗ hôn nhân này sẽ còn khó khăn vì bố mẹ Ánh Minh chắc chắn sẽ phản đối không ngờ lại thuận lợi tới như vậy .
Ánh Minh bây giờ mới thở ra thật nhẹ nhàng trong lòng rất vui cuối cùng bố cũng đã chấp nhận anh cuối cùng anh và cô đã có thể nắm tay nhau đi hết cuỗ đời này …
Bữa ăn kết thúc trong tiếng cười đùa vui vẻ Ánh Minh được đặc quyền của phụ nữ mang thai nên không phải dọn dẹp gì cả ngồi yên một chỗ . Thiên Hoàng mang nước tới chỗ Ánh Minh đặt tay lên vai cô nói
- Em có chuyện muốn nói với chị
Ánh Minh ngẩng lên nhìn Thiên Hoàng gật đầu
- Ừm có gì em nói đi
Thiên Hoàng ngồi xuống cạnh Ánh Minh nói
- Em muốn đi du học , nên em không thể ở lại dự đám cươi của hai người được
Ánh Minh cũng hiểu lí do Thiên Hoàng đi một phần là do cô nên cũng không ngăn cản cô cầm tay Thiên Hoàng nói
- Chúc em thuận lợi bình an chị không biết nói gì hơn ngoài cảm ơn và xin lỗi em đã làm cho chị quá nhiều nhưng chị lại không thể làm cho em cái gì cả chỉ biết hy vọng em sẽ tìm được một cô gái tốt hơn
Thiên Hoàng cười khổ
- Em không trách chị , ngay từ đầu khi biết mình yêu chị em đã chấp nhận cuộc tình này sẽ không có kết quả nhưng em không hề tức giận hay ghen tỵ vơi anh Kỳ vì anh ấy là an hem chị là người rất quan trọng với em nên chỉ cần chị hạnh phúc mọi chuyện đều trở nên hoàn hảo ít nhất là với em
Ánh Minh mắt dưng dưng nhẹ nhàng gật đầu nhìn về phía Thiên Kỳ đang loay hoay rửa bát cùng ba cậu em rể tương lai mãn nguyện nói
- Chị rất hạnh phúc vì vậy em hãy quên tất cả đi và tìm hạnh phúc của mình nhé
Ánh nắng mùa xuân đem chút hơi lạnh còn xót lại thổi vào không khí Ánh Minh nằm vùi mình trong lòng Thiên Kỳ ngủ trưa trong giấc mơ cô mơ thấy rất nhiều thứ cô mơ thấy lần đầu tiên cô nhìn thấy anh , lần đầu tiên hôn anh lần đầu tiên nghe anh nói thích cô và còn rất nhiều lần đầu tiên khác cuối cùng trong cơn mơ Ánh Minh chợt nở một nụ cười hạnh phúc …
Một tháng sau …
Trong phòng cô dâu mọi người rối rít chạy qua chạy lại nhanh chóng chuẩn bị đẻ đón nhà trai tới Ánh Minh nhìn chính mình tronh gương mở to mắt kinh ngạc đây thực sự là cô sao ?
Mắt to sang ngời mi dài cong vút hai má ửng hồng rất cân xừn với làn da trắng nõn cô thật bái phục chuyên gia trang điểm có thể biến cô từ một cô gái rất rất bình thường trở thành mỹ nữ như vậy .
Tại một nơi khác Thiên Kỳ lần thứ … haizz lần thứ bao nhiêu anh cũng không nhớ nữa đứng trước gương ngắm nhìn chính bản thân mình , mặc trên người bộ comple màu đen trông anh rất cao lớn oai phong nhưng chỉ có mình anh biết mình đang run như chưa bao giờ được run . Hôm nay là ngày trọng đại nhất cuộc đời anh vì sau một tháng cầu hôn cuối cung Ánh Minh cũng gật đầu đồng ý theo anh về nhà làm vợ của anh , phải nói rằng một tháng qua cô khiến anh khổ sở muốn chết cô năm lần bảy lượt từ chối lời cầu hôn của anh với đủ loại lí do rất chi là hợp tìn hợp lí ví dụ như có một lần họ đang dung bữa cùng bố mẹ cô anh ngỏ lời muốn tổ chức đám cưới vì dù sao Ánh Minh cũng đã mang thai rồi không thể kéo dài thêm được tuy bố mẹ cô tán thành nhưng Ánh Minh lại nói “ Anh vì đứa con mới lấy em phải không ? em không cần “ Thiên Kỳ dở khóc dở cười nhưng cũng chẳng biết làm sao cứ như vậy mãi cho tới khi Ánh Linh cùng Gia Kiệt đính hôn anh ở trước mặt bố mẹ hai bên quỳ xuống cầu hôn Ánh Minh cô mới gật đầu đồng ý , vậy mới nói không thể đắc tội với phụ nữ …
Cuối cùng giờ lành cũng tới nhà trai tới đón dâu Ánh Minh ngó xuống từ ban công nhìn thấy Thiên Kỳ tuấn tú trong bộ comple màu đen cô nở nụ cười hạnh phúc , Thiên Kỳ dường như cũng cảm nhận được cô đang nhìn mình anh ngẩng đầu lên hai ánh mắt chạm nhau chứa chan tình ý ánh nắng bao phủ mọi nơi tiếng nhạc rộn rã vang lên tiền chúc mừng cùng tiếng cười nói vang vọng con ngõ vốn yên bình tĩnh lặng cô dâu chú rể đi cạnh nhau cô dâu e thẹn cúi đầu chú rể trên khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc .
Thiên Kỳ cúi xuống nói nhỏ vào tai Ánh Minh
- Hôm nay em đẹp như một thiên thần vậy
Ánh Minh nhăn mặt
- Còn anh thì đẹp như ác quỷ vậy
Thiên Kỳ nhíu mày không vui
- Tại sao anh lại là ác quỷ ?
Ánh Minh cười tủm tỉm nói
- Anh không biết sao đối với em anh luôn luôn là ác quỷ
Thiên Kỳ cười cúi xuống hôn lên má cô
- Nhưng thiên thần em lại làm trái quy luật đi yêu ác quỷ không phải sao ?
Ánh Minh ngại ngùng gật đầu không nói gì tới khi lên xe cô mới nói nhỏ vào tai anh
- Cho dù anh có là đại ác quỷ nhưng em vẫn mãi yêu anh ác quỷ của em …
Ô tô bắt đầu chầm chậm di chuyển chú rể ngạc nhiên cùng vui vẻ ôm lấy cô dâu của mình vào lòng trước mặt lái xe cùng bố vợ hôn cô thắm thiết . Hôm nay thời tiết thật là đẹp ánh nắng chan hòa bao phủ khắp mọi nơi từng đám mây lững lờ trôi chứng nhân cho một kết thúc vui vẻ của những cuộc tìn đã trải qua biết bao khó khăn gian khổ tuy không biết rằng cuộc sống sẽ có bao nhiêu khó khăn nhưng chỉ cần được nắm tay người mình yêu thương trân trọng đó chính là hạnh phúc …

lưu bút 19 : 59 phút ngày 20 tháng 9 năm 2013 Kún Rảnh … Ngoại truyện 1 ( Thiên Kỳ )

Mọi người luôn thắc mắc với tôi rằng tại sao bao nhiêu năm có biết bao cô gái xinh đẹp vây quanh nhưng cuối cùng tôi lại chọn Ánh Minh ? Mỗi khi nghe câu hỏi như vậy tôi chỉ mỉm cười cho qua vì có lẽ tôi không muốn chia sẻ điều này cho ai hết cho tới tận bây giờ khi chúng tôi đã thành vợ chồng sắp chào đón đứa con đầu lòng Ánh Minh vẫn thường ngồi ngắm nhìn tôi rồi bâng quơ hỏi
- Thiên Kỳ anh yêu em từ lúc nào , còn nữa sao anh lại yêu em ?
Lúc đó tôi chỉ mỉm cười xoa đầu cô ấy vì ngay cả bản thân tôi cũng không biết mình yêu cô ấy từ khi nào nữa có lẽ là từ lần đầu tiên khi thấy cô ấy tôi đã bắt đầu chú ý tới cô bé mập mạp xinh xắn nhưng hay ngại ngùng ấy rồi , phải bắt đầu kể từ đâu nhỉ à chính là buổi sáng ngày hôm ấy buổi sáng cách đây rất nhiều năm về trước …
Ngày hôm đó là lần đầu tiên tôi chuyển vào lớp mới đi cùng tôi còn có một cậu bạn thân tên là Quốc Tiến khi cô giáo bảo tôi chọn chỗ ngồi tôi chỉ định chọn đại một chỗ nhưng khi nhìn quanh lớp học tôi chợt bị thu hút bởi một cô bé có mái tóc ngắn ngủn như con trai vậy tuy học sinh nữ đều mặc váy đồng phục nhưng chỉ có cô bé ấy là mặc quần áo đồng phục bình thường bỗng nhiên như có cái gì đó thôi thúc tôi chọn chỗ ngồi bên cạnh cô ấy khi đó tôi mới biết cô ấy có một cái tên rất đặc biệt “ Kim Ánh Minh “ .
Lúc đầu khi mới ngồi cạnh nhau cô bé đó thật sự không hề nói với tôi câu nào có khi tôi chủ động bắt chuyện cô ấy cũng chỉ nói vài câu cho có rồi thôi , khi đó tôi cũng chỉ là một cậu học sinh lớp hai hiếu động nên dần dần tôi bắt đầu bỏ cuộc chạy đi chơi cùng các bạn khác . Nhưng tới khi học kì hai bắt đầu tôi lại không thể không để ý tới Ánh Minh vì cố bé ấy , tôi và Quốc Tiến được xếp vào cùng một nhóm để ôn tập . Những ngày đầu cô ấy vẫn ít nói nhưng sau đó tôi phát hiện cô ấy ít nói rụt rè cũng có lí do , hôm đó là lần đầu tiên tôi đến nhà Ánh Minh trong nhà không có một ai ngoài dì giúp việc tôi tò mò hỏi Ánh Minh
- Bố mẹ cậu đâu ?
Cô ấy lắc dầu nhìn tôi nói
- Mình không sống cùng bố mẹ
Lúc đó tôi thấy mắt cô ấy ẩn chứa một sự cô đơn trống vắng khiến tôi một thằng bé luôn ngông cuồng cũng phải rung động . Nguyên một nửa học kì còn lại ấy chúng tôi lúc nào cũng dính lấy nhau như hình với bóng vì nhà tôi và nhà Ánh Minh tương đối gần nhau nên tôi thường đạp xe tới đưa đón cô ấy đi học rồi ba người chúng tôi cùng ăn sáng vì cả ba đều có bố mẹ bận nhiều công việc nên đều ăn trưa ở trường học nên hầu như sáng chiều đều ở cùng nhau . Có thể vì chơi cùng với hai thằng con trai nghịch ngợm hiếu động như tôi và Tiến nên Ánh Minh cũng mạnh rạn hơn rất nhiều cô ấy không còn ít nói nữa mà trở nên vui vẻ hòa đồng với mọi người hơn .
Khi lên tôi lên lớp ba tôi phát hiện ra cô bé Ánh Minh còn có thể gọi một cái tên khác là MiMi này mỗi khi nhìn thấy Quốc Tiến sẽ đỏ mặt ngại ngùng , lúc đó tuy vẫn còn nhỏ nhưng tôi cũng có thể nhận ra thứ tình cảm ái mộ mà Ánh Minh dành cho Quốc Tiến tuy tôi và cô ấy chỉ là bạn nhưng khi thấy hai người đó nói nói cười cười tôi lại cảm thấy rất không thoải mái , dần dần Ánh Minh cũng kết bạn với những người bạn gái trong lớp nhưng tôi cũng lờ mờ nhận ra những cô gái ấy chơi cùng Ánh Minh chỉ để tiếp cận tôi hoặc Quốc Tiến nhưng tôi không nói ra vì nếu tôi nói ra điều đó Ánh Minh nhất định sẽ đau lòng tôi không muốn như vậy chút nào cả …
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua khi chúng tôi học lớp bốn Quốc Tiến chuyển đi cùng gia đình vậy là chỉ còn tôi và Ánh Minh ở lại khi Quốc Tiến mới đi Ánh Minh đã rất buồn khi đó tôi chắc chắn một điều tình cảm của Ánh Minh dành cho Quốc Tiến nhất định là không chỉ dừng ở mức tình bạn khi phát hiện ra điều đó thật lòng tôi cũng có chút khó chịu vì sao cô bé ấy lại không thích tôi ? câu hỏi đó chưa bao giờ có câu trả lời .
Nhưng thời gian đúng là có thể thay đổi tất cả Kim Ánh Minh đã thích tôi … Tuy rằng cô ấy dấu diếm không nói ra nhưng tôi có thể cảm nhận được sự quan tâm một cách lạ lùng mà cô ấy dành cho tôi chính là thích , nhưng khi đó tôi đang thích một cô gái khác cô ấy là Hồng Anh người bạn cùng lớn lên với tôi từ nhỏ tuy Hồng Anh đã chuyển đi nhưng tôi vẫn luôn âm thầm chờ đợi cô ấy . Chính vào khi đó tôi đã gây ra biết bao song gió bi kịch cho tình bạn của mình và Ánh Minh cô ấy bắt đầu học đòi hư hỏng chơi với bạn xấu nhưng tôi không còn tư cách để ngăn cản nữa vì tôi đã nói
- Kim Ánh Minh chúng ta mãi là bạn không thể hơn được nữa
Đối với một cô bé mà nói câu nói đó thật tàn nhẫn tôi cũng không hiểu bản thân tại sao lại nói ra những lời như vậy rồi từ đó giữa chúng tôi sảy ra bao nhiêu chuyện Hồng Anh trở về rồi lại bỏ đi không một lời từ biệt , tôi nhận ra mình có tình cảm với Ánh Minh nên tỏ tình với cô ấy nhưng số phận lại không đơn giản như vậy lại chia cắt tình cảm của chúng tôi khi đó tuy tôi chia tay với Ánh Minh và nói dối rằng mình đi Úc cùng gia đình nhưng thực ra tôi đi cùng Hồng anh đứng ở sân bay cùng với người con gái tôi nghĩ rằng mình yêu nhất nhưng trong lòng tôi chỉ có mỗi hình ảnh của Ánh Minh , tôi cứ miên man suy nghĩ về cô ấy , khi tôi đi rồi Ánh Minh sẽ ra sao cô ấy có buồn , có nhớ tôi không hay sẽ trốn vào một góc mà khóc . Nhớ tới lúc khi tôi nói chia tay Ánh Minh chỉ nhẹ nhàng mỉm cười nói “ em biết rồi “ sau đó xoay người rời đi lúc đó trời bắt đầu đổ mưa từng hạt mưa rơi trên bóng dáng cô đơn lặng lẽ của cô ấy khiến tim tôi nhói đau nhưng tôi không thể dừng bước vì đây là con đường tôi chọn cho dù không phải Hồng Anh muốn tôi cùng cô ấy về Úc thì một ngày nào đó tôi vẫn sẽ phải đi . Máy bay cất cánh tâm trạng tôi rối bời với biết bao suy nghĩ về những chuyện đã sảy ra mấy năm qua khi ở Việt Nam tôi biết rằng mình sẽ còn về nơi này nhưng khi nhìn người con gái ngồi bên cạnh mình tôi lại cảm thấy cô đơn vì khi đó Kim Ánh Minh sẽ không còn ở bên tôi nữa …

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen ác quỷ của em
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 129