watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
>
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Full
» Thể loại: Tiểu Thuyết
» Đăng lúc: 16/11/13 00:16:07
» Post by: Trần Luân
» Lượt xem: 981 Views

nữa …

Đáng lẽ lúc hắn kinh ngạc tôi có thể nhân cơ hội cười nhạo hắn, ai dè còn bị hắn diễn ngược lại, lắc đầu cảm thán, thế giới của tôi mãi mãi là bi thương ư.

Tôi vừa đứng thẳng dậy định nói chuyện gì đó để gỡ lại mặt mũi, liền thấy Chung Nguyên biến sắc: “Cẩn thận!” hắn vừa nói vừa túm lấy cánh tay tôi, kéo mạnh xuống, tôi liền oanh liệt ngã vào người hắn.

Trái bóng bay qua bên trên, rơi xuống cạnh lưới sắt cách đó không xa.
May mà Chung Nguyên phản ứng nhanh, nếu không chịu trận chính là tôi rồi.

Lúc này tôi và Chung Nguyên song song té trên mặt đất, toàn thân tôi đè lên người hắn, Chung Nguyên nằm trên mặt đất, nheo mắt nhìn tôi, sao mắt hắn vừa đen lại sáng thế kia, đáng ganh tị.
Tôi giật mình, sau đó phát hiện một chuyện thật xấu hổ ><
Chung Nguyên, hắn, hắn giống như … cứng …
Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào? - Chương 14
Đùi của tôi thực bất hạnh lại đặt trúng hai chân hắn, lúc này chạm vào đùi là cái kia, cái gì đó cứng, cảm giác nóng rực rõ ràng thông qua quần áo mà chạm tới đùi, sau đó lại thông qua phản xạ thần kinh mà chạm tới đầu óc tôi, vì thế, tôi, tôi hỗn loạn …

Một người nếu gặp chuyện làm cho bản thân quá rối loạn thì phản ứng thông thường nhất chính là hóa ngốc. Tôi cũng không phải ngoại lệ, đầu óc hiện giờ như bị đông lạnh vậy, toàn bộ lực chú ý đều hướng về nguồn nhiệt, tôi ngơ ngác nằm trên người Chung Nguyên, không nhúc nhích.

Chung Nguyên nằm trên đất cũng không có động tĩnh gì, thân thể hắn tựa hồ cứng ngắc, đại khái là bị tôi ép tới thê thảm, hắn đến cả thở cũng khó khăn. Lúc này hắn thở hổn hển, cố hết sức nói: “Mộc .., Đầu gỗ, em không tính lúc này phi lễ với anh chứ hả?”

Tôi vừa nghe nói vậy thì thần kinh đột nhiên bình thường lại, ngay lập tức lồm cồm bò dậy, cúi đầu không dám nhìn hắn, trên mặt tôi hiện giờ cảm giác như ăn phải tiêu, nóng nóng, cay cay rất khó chịu, trời ơi, dọa người! Không đúng, phải là Chung Nguyên dọa người!

Chung Nguyên cũng ngồi dậy, hai tay chống về sau: “Đầu gỗ, em quả nhiên rất nhiệt tình.”
Tôi tức giận trừng hắn, lại thấy cặp mắt cười cười nhớn nhác của hắn, tôi lại càng điên máu hơn, rõ ràng hắn dọa người, tại sao người vui sướng thấy kẻ khác gặp họa cũng là hắn nốt!

Chung Nguyên lại khiếm nhã nói: “Nếu như em muốn nhiệt tình nữa thì cũng nên lựa hoàn cảnh nha!”
Tôi nhéo nhéo tay, lại buông xuống, quên đi, đó là sự cố ngoài ý muốn, không nên thảo luận quá chi tiết, nhất là không thể thảo luận cái gì với tên Chung Nguyên này!


Lúc quay về, ở trên xe có người hỏi Chung Nguyên bị trúng chỗ kia cảm giác có đau lắm không, Chung Nguyên bình tĩnh lắc đầu: “Không sao”
Thế là mọi người ồn ào nói giỡn, nào là chuyện này không chú ý sẽ ảnh hưởng tới hạnh phúc nửa đời sau, nào là ngươi nên đi bệnh viện kiểm tra một chút đi, vân vân … lời nói và vẻ mặt bọn họ, mờ ám không có chỗ nói nữa.

Chung Nguyên như cũ vẫn bình tĩnh lắc đầu, thêm một câu: “Thực không sao, Mộc Đồng có thể làm chứng.”
Trong nháy mắt, xung quanh im lặng như tờ …
Tôi ngồi cạnh Chung Nguyên, nhắm mắt giả chết, tiện thể trong đầu diễn cảnh lăng trì hành hạ hắn n lần.


Buối tối khi tôi về thì nhận được điện thoại của Tiểu Kiệt, nó rất là tiếc nuối nói với tôi, hai trăm đặt cược cho chị Linh đã trôi theo dòng nước rồi.
Tôi không tin: “Không đúng, chị Linh tuy là bị thương, nhưng đâu phải mình đánh, việc này là ngoài ý muốn.”

Tiểu Kiệt thở dài, nói: “Việc này không tính, đều là do hội trưởng định đoạt, ai biểu hắn là trọng tài.”
Tôi bất mãn: “Cho dù là trọng tài cũng không thể đổi trắng thay đen a …” chuyện này liên quan tới vấn đề kinh tế, rất nghiêm trọng!

Tiểu Kiệt đáp: “Hội trưởng nói, lúc hai người các ngươi kí giấy sinh tự, cũng không nói là không được nhờ người khác hỗ trợ.”
Ak, vậy cũng được? Đầu hội trưởng bị chó nhai à???
Tiểu Kiệt lại nói: “Thực ra mấu chốt vấn đề ở chỗ, hội trưởng đặt 100 đồng cho bạn thắng.”
Tôi: “…”
Hóa ra đội trưởng cũng là người âm hiểm thành tinh, đáng khinh!


Gần đây tôi có đồ chơi mới, rất vui, là một con dấu. Đương nhiên con dấu không phải trọng điểm, chính yếu là hình dạng của nó – hình đôi môi. Nói cách khác, nếu đóng dấu lên mặt sẽ giống như có người hôn lên vậy. Tôi dùng con dấu này đóng lên tập tự viết, cảm thấy rất thú vị, đáng tiếc bọn Nhất Nhị Tứ không cho tôi thí nghiệm lên mặt bọn nó, bởi chuyện này mà mém chút nữa bị tụi nó đánh hội đồng.

Buổi chiều không có lớp, tôi bị Chung Nguyên lôi đi thư viện tự học, thực ra tôi thấy theo hắn tự học không thuộc phạm vi công tác của mình, nhưng hắn nói bồi đọc cũng coi như một loại rèn luyện … Bồi đại gia hắn đọc sách ><
Tôi mở sách toán cao cấp ra, vừa ngáp vừa nhập nhèm xem, Chung Nguyên ngồi cạnh tôi, tùy tiện lật một quyển sách giải trí, tôi xoay qua liếc trộm tên sách hắn đang đọc …[Tâm lý tình yêu">??

Ak ak, Chung Nguyên ơi Chung Nguyên, lần này ta không muốn khinh bỉ ngươi, chẳng qua là tại cái loại sách này đó nha.
Tôi cười nhạo một tiếng rõ ràng, vẻ mặt khinh khỉnh cúi đầu xem sách toán, nhìn đi. Đây là khác biệt a!

Chung Nguyên bị tôi cười cũng không tức giận gì, hắn cầm tập tự viết của tôi lên, lật lung tung xem, lật lật tới trang thí nghiệm con dấu kia, chính là con dấu hình môi hôn nồng cháy, cả một tờ giấy trắng tràn ngập dấu son hồng, nhìn thấy rợn cả người.

Ánh mắt Chung Nguyên dừng lại tại dấu môi đỏ chót, hắn nhìn một lúc, đột nhiên nghiêng đầu nhìn tôi gian tà, miệng nhếch lên, ánh mắt hẹp lại, hắn nói: “Đầu gỗ, em khát khao vậy đó hả?”
Tôi: “…”

Tôi thẹn quá thành giận, đoạt lấy tập, không thèm để ý lời nói ác độc của hắn … tôi không có cách nào, chỉ có thể không để ý tới thôi, đấu võ mồm với người khác tôi thực sự không giỏi, nếu có Lão Đại ở đây, nhất định giết chết được hắn, hừ hừ!

Đối với sự nhường nhịn của tôi, Chung Nguyên hoàn toàn không cảm kích. Hắn cười tủm tỉm nói: “Nếu em thật sự muốn tìm người thân mật, vậy thì …”
“Câm miệng!” Tôi hung tợn trừng mắt nhìn hắn, tức giận định đem con dấu kia ra chứng minh trong sạch, nhưng lại nảy ra một ý …
Được rồi, Chung Nguyên, là ngươi ép ta …

Thế là tôi đè nèn cơn tức giận, bình tĩnh nhìn lại sách, Chung Nguyên đang vui vẻ xem cuốn Tâm lý tình yêu của hắn, cũng không biết thằng cha này tính bày kế lừa con gái nhà ai, thiệt tội nghiệp cô nàng!
Một lát sau, tôi huých cánh tay Chung Nguyên, thấp giọng nói: “Ngươi không buồn ngủ à?”

Chung Nguyên kì quái nhìn tôi một cái, không nói gì.
Tôi lại nói: “Xem cái loại sách này buồn ngủ chết, ngươi nhất định rất buồn ngủ, đừng có bắc chước ta làm gì.”
Chung Nguyên lúc này ngay cả hai mi mắt cũng lười nâng, hắn không chuyển mắt nhìn chằm chằm quyển sách trên tay, tay kia nâng lên đè lên đầu tôi, mạnh mẽ quay mặt tôi lại.

Tôi tức giận đẩy tay hắn ra, yên lặng chờ mong Chung Nguyên mệt rã rời.
Hình như Thượng Đế nghe được lời cầu nguyện của tôi, một lúc sau, Chung Nguyên quả nhiên mệt mỏi … phải biết là, thằng cha này mỗi lần tự học, tinh thần đều như đánh tiết gà, thật sự khó khăn.

“Anh ngủ một chút” Chung Nguyên nói xong ngáp một cái, nằm dài trên bàn.
Tôi lại chần chừ xem sách thêm một lúc, đánh giá hắn ngủ thật rồi, nhẹ nhàng huých hắn, nhỏ giọng gọi hai tiếng “Chung Nguyên”, hắn không phản ứng.
Xem ra là ngủ say rồi, tôi mừng thầm, nhẹ nhàng lấy ra con dấu, Chung Nguyên đang nằm trên bàn, mặt nghiêng ra, làn da hắn đẹp thật, rất đáng giận ><

Tôi mở con dấu, lén lút để sát vào hắn, tên này ngủ rất chuyên tâm nha, không thấy nguy hiểm cận kề, tôi cười trộm, giơ con dấu nhẹ nhàng đóng lên mặt hắn …

Hết thảy đều tiến hành thuận lợi, nhưng ngay lúc đó, khi con dấu của tôi còn dính trên mặt Chung Nguyên chưa kịp rút lại, tên kia, hắn chậm rãi mở mắt …
< Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào? - Chương 15
Ngay đúng lúc tôi làm chuyện mờ ám thì cái tên Chung Nguyên vừa đúng mở cặp mắt tà ác của hắn ra.

Tôi hoảng sợ, tay run lên, con dấu kia liền rơi ngay đúng vị trí mu bàn tay của hắn, đợi đến lúc tôi phục hồi lại tinh thần thì hắn đã nhặt nó lên quan sát cẩn thận. Hắn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ trên mực đóng dấu, sau đó ngẩng đầu nhìn tôi, liếc mắt một cái, trong nháy mắt tôi thấy lạnh lẽo dễ sợ … Xong rồi, tiêu rồi, bị phát hiện, Chung Nguyên người muốn chém giết gì thì lẹ đi …

Chung Nguyên nắm con dấu, quỷ dị cười cười, hắn đem con dấu trả lại cho tôi, nói: “Em ngây thờ thiệt hay giỡn không biết nữa”.
Tôi cẩn thận cất kĩ con dấu, ngồi đợi hắn trừng phạt, ai biết được chờ cả nửa ngày, chờ tới phát mệt hắn cũng không nói gì, chỉ ngồi lật xem cuốn sách nhảm nhí kia. Dấu môi son đỏ chót vẫn oai hùng đậu trên mặt hắn.

Tôi cảm thấy rất kì cục, cho dù hắn bao dung tốt bụng không so đo với tôi, nhưng chắc không đến mức không biết trên mặt mình có gì chứ? Thế là tôi có lòng nhắc nhở: “Mặt của ngươi …”

“Anh biết” Chung Nguyên cúi đầu, bình tĩnh nói “Nhưng anh cảm thấy không tệ lắm.”
Tôi khó hiểu: “Rồi sao?”
Chung Nguyên: ‘Thì anh tạm thời không tính xóa đi.”
Tôi: “…”

Tôi hiện giờ rất nghi ngờ Chung Nguyên không phải người địa cầu, những chuyện kì cục điên rồ hắn đều hớn hở tình nguyện làm, hơn nữa còn rất tự nhiên điềm tĩnh, chẳng phải như vậy cần thần kinh lớn với da mặt siêu dày hỗ trợ sao, không phải người trái đất a!
Mặc kệ nó, dù sao dở hơi không phải tôi …

Chung Nguyên cứ như vậy đeo cái dấu son đỏ chót, ung dung tự tại ngồi xem [Tâm lí học tình yêu">.


Buối tối ăn cơm, tôi tình cờ gặp được Lục Tử Kiện, trời ơi, Lục Tử Kiện của tôi! Thế là tôi bưng cơm lại ngồi trước mặt anh ấy, chết sống cũng không đi chỗ khác, Chung Nguyên không có cách nào đành phải ngồi cạnh tôi.

Tôi cười ngọt ngào chào hỏi Lục Tử Kiện, anh ấy cũng cười hiền lành với tôi, sau đó dời mắt qua nhìn Chung Nguyên, khi nhìn đến dấu son hoa hoa lệ lệ trên má Chung Nguyên, anh ấy đỏ mặt, biểu hiện ngại ngùng xấu hổ, trong lòng tôi cảm thấy thật là thương. Tôi bèn hảo tâm khuyên anh ấy: “Lục sư huynh đừng để ý hắn, hắn bị bệnh thần kinh đó.”

Tên Chung Nguyên da mặt dày, không hề biến sắc vừa gắp rau vừa nói: “Cũng không biết là ai bệnh thần kinh, lúc anh đang ngủ lại đánh lén.”
Ê ê, ngươi ngủ hả? Ngươi rõ ràng là giả bộ ngủ dụ ta vào bẫy!

Phía sau Lục Tử Kiện lại xuất hiện hai người, không phải ai xa lạ, chính là người qua đường Giáp và người qua đường Ất. Bọn họ sau khi ngồi xuống, Chung Nguyên vừa nhấc đầu lên, dấu son đỏ au hiện rõ ràng trước mắt họ, hai người kia choáng váng mặt mày. Qua một lúc lâu, người qua đường Giáp mới có phản ứng, anh ta đánh giá kĩ lưỡng mặt Chung Nguyên, ha ha cười một lúc, sau đó nhìn tôi đầy ẩn ý.

Tôi run lên, thiếu chút nữa không cầm chắc đũa, ánh mắt này có nghĩa là gì?
Lúc này người qua đường Ất cúi đầu gặm một cái đùi gà, lắc đầu cảm thán: “Thời buổi bây giờ người trẻ tuổi thiệt là, ai …”
Tôi chỉ đánh dở khóc dở cười giải thích: “Không phải em …”

Chung Nguyên mặt lạnh tanh liếc tôi một cái, nói: “Em còn dám nói không phải em?”
Tôi: “…”

Chung Nguyên, ngươi có thể đừng đổi trắng thay đen thế không, bộ không biết bọn họ nghĩ cái gì à! Tôi trừng mắt liếc hắn một cái, vẫn dai dẳng giải thích: “Ách, không phải như các anh nghĩ …”

Người qua đường giáp ra vẻ thật thà nhìn người qua đường ất, cười: “Chúng ta nghĩ cái gì ấy nhỉ?”
Tôi há miệng thở dốc, cuối cùng không làm sao nói nên lời, chỉ đánh oan uổng vô cùng mà cúi đầu. Tôi đang ăn nha, tôi không nói gì hết.

Hai anh kia coi như cũng còn có tâm, cũng không nói gì nữa, bọn họ bắt đầu thảo luận đề tài khác, cái vụ này làm tôi cảm thấy vô cùng hứng thú, vì có liên quan tới Lục Tử Kiện.

Trường học yêu cầu sinh viên năm nhất và năm hai mỗi kì nghỉ hè phải có một lần đi thực tiễn xã hội, cái này buộc phải đưa vào học phần. đi thực tiễn chính là mọi người tổ chức một nhóm, chọn một chủ đề, tiến hành khảo sát thực địa. Mấy hôm trước tôi còn cùng Nhất Nhị Tứ tám về chuyện này, mọi người đều muốn lập nhóm của mình, nhưng lại chưa có chủ đề nào hay cả, bây giờ người qua đường Giáp người qua đường Ất chính là đang nói về vụ đi thực tiễn này.
Bọn họ nói, Lục Tử Kiện muốn tổ chức đi thực tiễn, chủ đề là tình hình ô nhiễm khu sinh thái tự nhiên, mấy người họ đang tranh cãi xem có nên đi cùng Tử Kiện không, tôi kích động nhìn anh ấy, hỏi: “Lục sư huynh, em tham gia được không?”

Lục Tử Kiện còn chưa trả lời, Chung Nguyên đã nói chen vào: “Không được, em đi theo anh.”
Tôi nổi giận: “Mắc gì phải thế?”
Chung Nguyên: “Anh lo chuyện cơm mà.”
Tôi: “…”

Được rồi, tôi thừa nhận tôi là người không có nghĩa khí lắm, thần tượng gì cũng chỉ là mây bay thôi, mấu chốt là có được ăn no hay không …
Trước khi đi ngủ tôi nhận được tin nhắn của Chung Nguyên.
Chung Nguyên: Bạn cùng phòng của anh khen em.
Tôi tò mò, trả lời lại: Khen cái gì?
Chung Nguyên: tụi nó khen em nhiệt tình, rất nhiệt tình.
Tôi: …

Tôi: Vậy ngươi có giải thích rõ với bọn họ không?
Chung Nguyên: anh có nói
Tôi: ngươi nói gì?
Chung Nguyên: Anh nói tụi nó đừng nghĩ bậy bạ.
Tôi: …

Đại ca, ngươi nói như vậy, bọn họ càng nghĩ linh tinh loạn xạ đi.
Tôi: Quên đi, ngươi chủ yếu chỉ cần giải thích với Lục Tử Kiện.
Hình tượng tốt đẹp của tôi trăm ngàn lần không thể phá hủy trước mặt Lục Tử Kiện.

Qua một lúc lâu, Chung Nguyên mới trả lời lại: “Phiền em đừng nhớ thương Lục Tử Kiện nữa.”
Tôi giật mình: “Vì sao?”
Chung Nguyên: “Anh không đành lòng nhìn huynh đệ của mình nhảy vào hố lửa.”
Tôi: “Đi chết đi”. Đồ thụ!

Một lúc sau, Chung Nguyên lại gửi tin đến: “Em muốn cùng Tử Kiện đi thực tiễn cũng không phải không thể.”
Tôi: “Vậy còn ngươi?” Ngươi không phải nói muốn giữ cơm sao …
Chung Nguyên: “Đi cùng”

Tôi kích động nắm điện thoại, nhìn đi, nhìn đi, đã nói là sức quyến rũ của Tử Kiện lớn mà, ngay cả Chung Nguyên cũng bị anh ấy thu phục.
Chung Nguyên: “Nhưng anh có điều kiện.”
Tôi: “Cái gì?”
Chung Nguyên: “Mang theo Tứ cô nương nhà em.”
Tôi: “…”
Tôi: “Vì sao?”

Chung Nguyên: “Đến lúc đó sẽ biết, đừng nói trước với cô ấy là anh muốn vậy.”
Kì quái, thằng cha này liên quan gì tới Tứ cô nương? Tôi đột nhiên nghĩ ra gần đây hắn hay xem [Tâm lý học tình yêu">, chẳng lẽ, chẳng lẽ ..? không nên a, hắn với Tứ cô nương không phải cùng một hành tinh đâu nha, huống chi Tứ cô nương tuy bạo lực nhưng thẩm mỹ cũng bình thường, chắc sẽ không thích loại sinh vật ngoài hành tinh như hắn? Áh, nói vậy thì, Chung Nguyên nhất định sẽ tan nát cõi lòng rồi?

Đương nhiên cũng không hẳn là chuyện như vậy, Chung Nguyên là cái đồ hay thích tác yêu tác quái làm khó người khác, không chừng lần này hắn lại nghĩ ra trò quái gì đâu, nếu mà bị tôi đoán trúng thì nói làm gì nữa.

Tiu rằng đối với hành động

Đến trang:

;

Tiểu Thuyết

Ngươi Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Full

Trang chủ
U-ON - 10