watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
>
Nhật ký gã tồi và cô cave bé nhỏ
» Thể loại: Truyện Teen
» Đăng lúc: 03/02/14 09:55:42
» Post by: Trần Luân
» Lượt xem: 629 Views

tôi không thích lớp phấn son do trang điểm quá đậm kia . Chị giới thiệu là chị tên Tr. , dạo trước có người khác làm việc này , nhưng anh ta dính vào một vụ đâm chém gì đấy rồi trốn bặc mất tiêu .
Hết ngày đầu tiên , ngày thứ 2 , thứ 3 , thứ 4 … Tôi bắt đầu là một xế xe ôm cho cave . Tôi có nhiều tiền , tôi bắt đầu ăn chơi mua sắm , điện thoại thay đổi liên tục , biết hút thuốc , chát chít nhiều , nói bậy nhiều , cộc cằn thô lỗ nhiều hơn .
Cho đến một ngày , khoảng hai tháng sau đó , tôi gặp được chị , cô gái dễ thương bị trật dây sên xe đạp mà tôi đã từng gặp ở công viên vào nửa năm trước… Cánh cửa cuộc đời đã mở ra trước mắt tôi . Vui và buồn , yêu và ghét đã rõ rệt trước những trò chơi của cuộc đời .
Chạp 2:
Lúc này là 7:3o PM , chuông điện thoại reo : reeeeeeeng , reeennnnggg ......! Tôi đang tắm , kéo cái khăn che ngang bụng dưới , tôi bước ra với tay bốc điện thoại :
- Alô , anh B Bóng hả , có gì không ?
-Ê , đang làm gì đó ku , qua đây chơi đi, đang zui nè .- giọng gã thất thanh .
- Thôi , em có quen ai đâu mà chơi , anh chơi đi , tí nữa em đánh games .
-Trời , mầy ra nhanh đi , không tao xuống dở tiệm net luôn đó . Ở đây có mấy đứa hà , thì con Tr , con Nh có ai đâu ... Nhanh đi .- Bóng quát .
Tôi đắng đo vài giây nhưng rồi cũng ham zui :
- Ờ , zậy ở đâu , em qua nè .
- Quán Karaoke hôm bữa đó , nhớ không ?? Mà ku ghé mua cho anh ổ bánh mì luôn , đói quá, chiều giờ chưa ăn gì . Kêu bỏ ít ớt thôi nha , đừng bỏ dưa chua .- Gã dặn kỹ .
- Dạ , còn ai ăn không ? Em mua luôn ?
- Không biết , mà chắc không đâu , zậy được rồi .
- Zậy tí nữa gặp , thôi nha ..
-À , lên phòng 303 đó nha ..
Tôi mặc quần Jeans với áo sơ mi dài tay , bẻ tay áo lên , vuốt tí keo. Chạy đi mua bánh mì rồi ghé qua đó . Bước vào phòng , gật đầu chào , trong phòng có cả thảy 5 người . Anh BÓng , anh K , chị Nh , chị Tr , và một chị khác trông khá dễ thương .
Nhìn chị ấy rất quen , quen lắm , nhưng tiếng ồn karaoke làm tôi rối và không nhớ nổi chị là ai . Trên bàn có vài chai bia mới khui , hai đĩa trái cây , mấy gói phồng tôm còn nguyên . Chị ấy ngồi ở góc một mình mắt cứ đăm đăm vào màn hình tivi . Chị mặc váy đầm hoa , chéo ngang túi xách nhỏ , mặt có trang điểm nhưng rất nhạt , đúng kiểu trang điểm tôi thích .
Tôi lục lại suy nghĩ , anh Bóng thì tôi biết rồi , anh K thì làm cá độ đá banh - gã nhìn sáng sủa và bảnh trai lắm - tôi cũng có đi nhậu với gã mấy lần . Chị Tr với chị Nh thì tôi chở đi hoài cũng không lạ , còn chị gái kia , là ai ta ?? Aah , nhớ rồi : cái chị gái mình gặp trong công viên ...
Tôi ngồi xuống chỗ anh B .
-Ủa anh Bóng , chị kia có phải tên N không ?
- Ừ , mầy biết nó hả , ờ nó tên N , nó người Gia Lai , học sư phạm lý ở ĐH Quy Nhơn đó , tính nó tội lắm , hiền khô hà . Nhìn đẹp hộng ?- Gã hất mày .
- Zậy hả ? - tôi muốn hỏi lại lần nữa cho chắc chắn .
-Ừ , thích thì qua nói chuyện đi .- Bóng thách thức
Tôi bước qua ngồi gần chị , mấy người kia đang đứng hát . Chẳng ai để ý tôi . Tôi nhìn chị và dường như chị không hề nhận ra tôi .
- Em ngồi đây được không chị ?
- Ừ , ngồi đi . - Chị mỉm cười
- Chị là N hả ? Hình như em có gặp chị rồi .- Tôi vu vơ ngay .
-Zậy hả , không nhớ nữa , hồi nào ta ??- Chị gãi cổ , cười nhe răng .
- Hồi em đá banh ở công viên Thiếu Nhi , gặp chị một lần rồi mà , xe chị bị hư sên nhờ em sửa đó . - Nghe tôi nói làm chị nhớ ra ngay , mắt chị sáng lên mở to tròn nhìn tôi như con chó nhỏ , nhìn thật đáng iu .
-Aaa …!!Nhớ rồi , ủa , mà em lớn nhanh quá , nhìn khác nữa , chị không nhận ra .
-Thì người cũng phải lớn chứ hổng lẽ nhỏ hoài sao chị ?
- Ừ , em năm nay nhiêu tuổi ?
-Dạ 16 .- Tôi trả lời
-Zậy nhỏ hơn chị 3 tuổi , em tuổi con dê đúng không ?
- Dạ . – Tôi gật đầu .- Chi zậy chị ?
- Zậy em dê lắm hả ? - ^^!- Chị hỏi làm tôi bật ngửa .
- Trời , chị cũng ít ác ha . Em làm gì biết dê ai...
- Nói chơi thôi , mà nè , hồi chị thấy em đá bóng kiểu đó zui quá , như làm ảo thuật đó với quả banh , hôm nào dạy chị với nha .- Chị lại cười .
-Ừ , zậy cho xin số đt chị đi , hôm nào bày cho .
Chị khựng lại nhìn tôi , một lúc , và hình như đã đủ tin tưởng nên chị đọc ngay :
" Không chín không sáu năm bốn ba bốn hai * ! "
-Nhà chị có thằng nhóc em thích đá bóng lắm , nó mà gặp được em chắc nó mê luôn .
- Thôi chị ơi, em bỏ cũng lâu rồi không biết còn đá được không ?- Tôi bĩu môi .
- Ờ , nhưng mà không sao đâu . Em nhìn cũng đẹp trai nhĩ , 16t mà nhìn như ...- Chị chưa dứt câu tôi đã ngắt lời :
-Như 50 phải không ? Em già trước tuổi mà chị . Haha , sao chị không bấm bài rồi hát đi . – Vừa nói tôi vừa đưa qua chị quyển list nhạc .
-Thôi, chị không biết hát .Em hát đi .
Thấy vậy tôi cũng không ép thêm . Tôi tranh thủ làm vài bài ruột : " Nhấm chén đắng ân tình này ...... , Người yêu của ta ơi ...., Mẹ mua cho con heo đất í à í a ^^! ..."
Thỉnh thoảng tôi quay qua thấy chị cười . Nhưng tôi vẫn tò mò tại sao người như chị lại đi chơi với đám người này , nó không tốt cho một cô sinh viên trẻ đẹp có học thức như chị như chị.
Buổi hát kết thúc , uống hết mấy chai bia , đi về . Tất cả là 6 người , đi 3 xe , hình như anh Bóng hểu tôi nên ảnh nói :
-Thằng H chở N về đi , con Nh qua đây .
- Dạ. Lên xe đi chị . - tôi đưa chị cái nón bảo hiểm .
-Chở N về tới nhà nha H , chở đi lung tung là mệt lắm đó .- Chị Tr nói với tôi .
- Dạ , chị yên tâm , không sao đâu. – Tôi tặc lưỡi .
Chiếc xe wave độ chạy đều ga , tôi cố gắng đi chậm và vòng vèo để có thêm thời gian nói chuyện với chị . Tôi và chị luyên thuyên trên đường , giống như cả hai đã quen nhau từ lâu vậy . Kể chuyện trên trời dưới đất , chị lại cười , tôi thích nhìn chị cười . Đôi môi đỏ mộng mị , nhưng tất cả những câu chuyện đều được chỉ dừng ở mức chị em . Và cái kiểu chị nói với tôi nó giống như tôi là con nít vậy .
Một tuần , hai tuần . Tôi nhắn tin với chị , SMS hằng ngày . 1:30 PM , tôi đi kêu cửa nhà người ta mua card điện thoại chỉ để nt với chị . Nhắn tin từ sáng đến tối khoảng 2 giờ khuya . Tôi hồi hộp khi phải chờ tin nhắn của chị , cứ mỗi ngày chừng 100 tin trong hộp thư , toàn của chị .
Tôi bắt đầu có những cảm giác lạ . Lúc thì cảm thấy phấn chấn , lúc thì vui vui , lúc thì lo lắng khi sms chị trả lời quá lâu . Nhiều tin nhắn của chị , tôi úp mặt vào gối và cố suy nghĩ nên nhắn lại như thế nào để chị vui , dùng những từ nào là hợp lý nhất . Và hầu như tin nhắn nào của chị cũng có từ : " Hi hi " ở cuối . Tôi bảo chị : " Cười hihi chỉ có con ngựa thôi chị à ", chị lại đổi sang " hehe " . Cứ sau 1 ngày , tôi lật lại các tin nhắn của chị và đọc theo thứ tự thật kĩ rồi mới xóa , đọc cả những tin tôi gửi xem có đủ làm chị vui không . Tôi lưu lại vài tin nhắn hay nhất , khổ vì cái điện thoại cục gạch chỉ lưu được hơn trăm tin . Lâu lâu , tôi lấy mấy tin ấy ra đọc , thấy ấm lòng vui vui sao ấy , rồi tủm tỉm cười một mình , lúc đó tôi cảm thấy niềm vui của cuộc đời sao mà đơn giản quá … Tôi vui chết đi được .
Qua những tin nhắn , tôi cũng hiểu được ít nhiều về tính cách của chị . Chị hiền , vui tính và biết quan tâm người khác .
Cuộc sống có nhiều thay đổi . Tôi chia tay với cô bạn học chung trường , tôi chán ngấy vì bồ bịch với mấy đứa tụi con nít , suốt ngày ghen tuông vớ vẩn . Tôi đang xây dựng một mối quan hệ với chị tôi .
Chuyện gì tôi cũng kể với chị . Lần hẹn hò đầu tiên của chúng tôi là một buổi sáng sớm của ngày chủ nhật , chị nhắn tin rũ tôi đi tập thể dục buổi sáng , đi bộ trên biển . Ngay sau khi nhận được tin nhắn ấy , tôi đã chuẩn bị rất kĩ cho lần gặp đầu tiên này .
5:00 AM , điện thoại tôi reo , là chị gọi , tôi bắt máy :
- Alo , zậy chưa ….? Giờ qua đi . - Giọng chị nói khẽ trong điện thoại thật đáng yêu .
-Ừ , rồi nè , 5 phút nữa chị ra trước đứng đi , em đang dắt xe .
Đường phố hơi tối , tiết trời lành lạnh , tôi chạy thẳng đến nhà chị , chị ở trọ tại một căn phòng trong hẻm cùng với hai cô bạn nữa . Nhưng tôi chưa vào phòng chị bao giờ , chỉ nghe chị nói . Đúng là chị đã chờ ở đó . Hôm nay lần đầu tiên tôi thấy chị mặt quần short , ngắn ngắn . Tôi nhìn chị từ chân lên tới đùi , trắng như một trang giấy , đều và mịn .
Chở chị đến công viên , gửi xe và chúng tôi bắt đầ đi bộ dọc theo bãi biển .
Biển buổi sơm mai thật bình yên , sóng vẫn vỗ lăn tăn rì rào xô bờ cát , chị thích thú đi đi chạy chạy, cứ chắm chằm nhìn xuống đất như đang tìm kiếm cái gì đó . Tôi chậm rãi bước theo chị . Bàn chân chị in trên cát , nhỏ xíu xinh xinh . Những tia nắng đầu tiên của ngày mới đã bắt đầu lóe lên đằng sau dãy núi đằng đông , mây trời nhẹ khẽ lăn tăn xếp ngang ra trên bầu trời để đợi chờ được nắng sửi ấm . Đang nghĩ bâng quơ thì tôi bị chị giục :
-Này , nhanh lên lại đây , chị cho nè . - Chị đưa tay lên cao giơ ra một con ốc nhỏ dài xinh xinh đưa qua đưa lại trước mặt tôi .
- Cho em hả ?
-ừ , dễ thương không ? Cho em đó . He he . – Khuôn mặt chị bé bỏng , tóc cắt ngố ngang ở trước , cái đầu lắc lắc nghiêng nghiêng như một con chó nhỏ sắp được chủ cho ăn .
Bây giờ chị lại đi ngay sau lưng tôi , ướm chân vào dấu chân lớn của tôi . Tôi thấy vậy nên cố tình đi lòng vòng , nhanh nhanh , làm chị theo không kịp , chị la lên : “ Ê quỹ kia , đi từ từ coi . “
Tôi khựng lại và nói : “ Chị đọc truyện Thánh Gióng chưa ? Chị mà ướm chân vào dấu chân đó coi chừng có bầu rồi đẻ ra Ông Gióng luôn đó .”
Chị trả lời ngay : Có em đẻ ra em nhiều chuyện thì có , chân gì mà to như chan voi !
Nhiều lần hẹn tiếp ngay sau đó nữa . Tôi chở chị đi dạo , đi ăn các quán ăn ngon mà tôi biết . Chị thích kem trộn , loại ken tươi ăn chung với bánh flan , tí caffe và một ít nước dừa . Tôi và chị thường ăn bún thịt nướng ở một quán quen , bà chủ ở đó thường trêu rằng : “ Hai đứa đẹp đôi đó , định chừng nào có em bé thì gọi cô đi ăn thôi nôi với nha “. Tôi thì chỉ cười , còn chị thì đỏ mặt , phản bác liên tục .
4:oo Pm , có sms đến :
-Ê, đang làm gì đó nhóc , rảnh hông qua chở chị đi dạo đi .
Tôi đang ngồi games , nhưng chị đã nói , cái gì tôi cũng dẹp qua một bên . Tới gặp chị cái đã ,đang muốn gặp chị .
-Dạ chị đang đứng đâu , em tới liền .
-Ngã tư NTĐ với NM nha , qua đi .- Chị dặn .
Năm phút sau tôi có mặt . Nhìn thấy tôi từ xa , mặt chị đã hớn hở như một đứa trẻ nhỏ chờ mẹ đi chợ mang quà về . Chị vẫn thế , quần jeans và áo thun đơn giản , đi giày búp bê , đầu tóc búi lên nhìn ngộ ngộ . Chẳng bao giờ chịu bịt khẩu trang dù trời nắng đến đâu , đó là một sự qoái dị ở chị mà ít cô gái trẻ nào có .
- Đây này , bên này nè H ơiiii !!-...
Chị vẫy vẫy cái tay .
- Chờ em lâu chưa , xe chị đâu ?
- Xe chị nó hư rồi, đang để nhà con bạn , thôi chỏ chị đi ăn gì đi , đang đói nè . - Chị leo lên ngồi sau xe :- Rồi đi tài xế ơi !
Hai đứa lại đi ăn bún rêu cua chả cá , ăn thêm hai đĩa kem trộn rồi gửi xe , vào siêu thị , tôi đi sau nhìn theo chị , chị thì dạo mua vài thứ linh tinh : bút chì , buộc tóc , mấy quyển sổ nhỏ nhỏ và mấy cái gì đó ... Chị láu táu lắm , gặp cái gì cũng vớ lên xem , xỏ vào , đội vào , tháo ra , hết nói chuyện với mấy con gấu bông rồi đến chơi mất quả lắc , phá đủ thứ .
Mua hai cây kem , chị một cây , tôi một cây . Hai đứa đi dọc phố . Tôi dụ chị chơi oẳn tù tì cõng , ai thua thì cõng người kia đi 10 ô gạch . Tôi cố nhường cho chị thắng vì tôi biết chị toàn ra búa , khi nào muốn ra bao thì bậm môi , còn tay chị làm cái kéo không được . Nhưng mà dĩ nhiên được chị cõng hay cõng chị tôi đều thích cả .
Đang đi dạo thì đột nhiên thấy chị đi chậm lại . Tôi thắc mắt :
-Ủa , sao zậy , mệt rồi hả ?- tôi hỏi
-Dép chị bị đứt rồi ...! - Cái mặt chị bí xị nhìn buồn cười .
-Đâu , đưa coi . Trời , đứt thiệt rồi .- Tôi cuối xuống xem .- Thôi lấy dép em mang nè .
- Thôi , zậy em mang gì , hay là chị một chiếc em một chiếc .- Chị lại cười , ý tưởng táo bạo ghê . Mà hễ nói một câu là cười một câu .Người lạ gì đâu . Khó mà làm chị buồn .
-Thôi mà , em đá banh chân đất quen rồi . Đi bộ tí có sao đâu .
Tôi xách đôi dép cho chị , chị mang đôi dép của tôi . Chị xỏ cả nửa bàn chân chìa ra trước , dư gót dép ra ngoài thật nhiều .
Mà cũng phải , chân tôi quá cỡ so với chân chị , ngón chân thì úc núc , còn chân chị thì nhỏ xíu . Nếu như tôi mà mang dép chị chắc chỉ xỏ lọt được hai ngón chân thôi ..
Cả hai lại tiếp tục cười cười nói nói , mặc cho nhiều người đi đường nhìn tôi . Có người cười , tôi hiểu vì sao họ cười , chắc tại vì tôi mặc quần dài , áo sơ mi mà lại đi chân đất . Nhưng không sao cả , với tôi thì mặc kệ , tôi chỉ quan trọng chị nghĩ gì thôi , còn lại ai nói gì tôi chẳng quan tâm ...
Ở bên chị tôi cảm thấy thật bình yên làm sao . Chị dắt tôi ra bãi biển , chị nói đó là nơi chị hay hóng gió , mỗi lần nhớ quê , nhớ gia đình chị hay ra đây đứng một mình . Tôi đứng cạnh chị và cảm nhận mọi thứ xung quanh , mọi thứ thuộc về chị .
Hoàng hôn trên biển thật đẹp , ánh nắng chiều đỏ nhạt , loang dài bồng bềnh trên mặt nước , tiếng gió vi vút trên hàng phi lao , có tiếng động cơ máy của con thuyền nhỏ đằng xa xa . Tôi cảm nhận mùi hương trên tóc chị . Một mùi hương thơm diệu dàng và khó tả , , tôi sẽ không thể nào quên được mùi hương đó . Chợt , chị ngoảnh lại nhìn tôi mỉm cười .
-Này chị ơi ! Chị cười lại lần nữa được không ?
- Hề hề ! …
- ỐI , cười gì nhìn ghê zậy , cười tự nhiên như lúc nãy ấy .- Tôi trề môi .
-Mệt em quá , khùng hay sao mà bắt chị cười , chị đâu có bệnh . – Mặt chị cau có dỗi hờn .
-Ủa , zậy mà em tưởng chị bệnh nặng lắm rồi chớ .- Tôi lè lưỡi trêu chị .
- Ê thằng nhóc kia , coi chừng nha , muốn chết hả .
Hai chị em cười đùa í ới đuổi nhau làm ồn cả một góc trời trời bé nhỏ . Cho đến khi mệt , lăn đùng trên bãi cỏ , chị kêu tôi kể chuyện cho chị nghe . Những câu chuyện của tôi thường làm chị ngồi im re , hóng hớt , thỉnh thoảng lại cười phá lên mặc dù tôi thấy chưa có yếu tố nào đáng cười . Thấm thoát , màn đêm buông xuống phủ dần lên mọi thứ , thành phố cũng đã lên đèn .
Chị thường kể cho tôi nghe về hai đứa em của chị ở dưới quê , nghe nói hai thằng nhóc này cũng quậy dữ lắm . Tôi nhìn sâu trong mắt chị đen láy nơi khóe mắt , hẳn chị thương bọn nhỏ lắm . Chị là chị cả trong nhà , chị còn có hai thằng em nhỏ , đứa lơn 9 tuổi , đứa nhỏ 7 tuổi .
Có lần tôi chở chị đi ngang tiệm áo cưới , chị thường vỗ vỗ lưng tôi :
-Ê nhóc , xem cái đầm cưới này kìa , có đẹp không ?? Cả cái kia nữa nhìn dễ thương ha .
Mỗi lần như vậy tôi cũng trêu chị :
- Ừ , chị muốn làm cô dâu rồi hả ? Chị mà mặc vào chắc giống công chúa ngủ trong rừng nhĩ . - tôi cười.
-Ngủ trong rừng cái đầu em ấy . Khi nào có tiền , chị cũng thích mở tiệm cho thuê đồ cưới .
-Ủa sao zậy ? Sao không mở công ty vàng bạc đá quý đi cho nó xôn .
-Tại lúc sắp cưới ai mà chẳng vui , hạnh phúc nữa , như em sắp cưới , em có vui không ?
- Có chớ , mai em cưới chị nha . – Tôi hơi quá lố .
- Ơ , em gan lớn ha , ăn nói kiểu gì vậy .
- Hè hè , nói chơi hổng được hả . – Tôi hơi chột dạ .
-Được , nhưng cưới chị phải tốn nhiều thứ lắm đó .- Chị vênh mặt , ra giá .
- Thôi đi bà tướng , con gái gì mà ăn hàng kinh dị , thằng nào cưới phải chắc teo đời luôn …
Hai chị em đèo nhau dạo hết ngóc ngách này đến xóm xỉnh kia .
Chạp 3 :
Tuy rằng quen rất

<< 123
Đến trang:

;

Truyện Teen

Nhật ký gã tồi và cô cave bé nhỏ

Trang chủ
U-ON - 2