hii
Bốp … Á …
- Đấy . Giờ lại còn thích đi trêu gái này . A Giỏi lắm rồi
- Sao cứ đánh hoài thế
- Đánh cho anh chừa. Chứ còn làm sao nữa .
- Hic
- Lần sau mà còn để tôi bắt gặp thì đừng có trách!
Còn mấy ngày nữa là tới kì thi học kì đầu tiên . Mấy môn tự nhiên thì em chả xoắn…. Cơ mà có môn Tiếng Anh là em ngu nhất. Cái đệch nhà nó chứ … . Em là em chỉ yêu mỗi tiếng việt thôi , hee … Thế mà chỉ vì cái lí do chết tiệt đó mà Gái đòi làm gia sư TA bằng được cho em. Em thì không ngại học, nhưng mà thừa biết cái tính bà chằn này … chắc là sẽ không yên thân đây .
Gái: Tí nữa anh về nhà lấy sách vở rồi lại qua đây nhé !
E : Ơ…. Làm gì vậy ?
Gái : Em kèm cho anh môn TA
E : Thôi… không có cần đâu . A thi chắc đủ điểm qua mà
Gái : Đủ là mấy ?
E: Thì 4, 5 điểm gì đó
Á …. đau
- Sao em suốt ngày động chân động tay thế
-
- Cho anh chết, anh học hành thế sao được.
-
- Anh chỉ yêu tiếng việt thôi, anh ghét học TA
-
- Có thích lí do không ?
-
- Thích đấy
-
- Anh…. !
Thế là gái quay ra chỗ khác không nhìn mặt em nữa . Rồi làm mặt dỗi . Lúc đấy sao nhìn gái đáng yêu lăm thím à. Cái mặt thì xị xuống rồi phụng phịu . Cơ mà cái bài này đã đi vào dĩ vãng rồi
- Nè, dỗi anh hả
- ….
- Sao thế , hỏi không nói à …. Dỗi thiệt đó hả?
- ……
- Eo. .Nhìn cái má núm đồng tiền xinh thế!
- Hihi . Cái anh này … em không có đùa đâu ( Con gái đứa éo nào cũng thích khen các thím ạ, chúng nó biết là khen đểu ấy cơ mà vẫn sướng ).
Học kì năm ấy, nhờ có gái mà sự quyết tâm của em nó lên cao độ ( em chém. Cho vui vậy thôi chứ thực ra là bị nó ép học ) nên thành tích cũng khá khẩm so với năm trước. Gái thì chả phải bàn rồi. Điểm tất nhiên là cao hơn em …. kể cả môn thể dục. hic.
Sau khi thi xong thì cũng đúng là đến dịp lễ Giáng sinh. Em rủ gái đi luôn . Gái nghe vậy mà vui lắm rồi tíu ta tiu tít. Bọn em đi từ tầm 8 giờ tối. Mang tiếng là noen nhưng thực ra bọn em đi xem phim trước… tại có phải dân theo đạo đâu. Với lại đi sớm thế có mà quốc bộ mỏi cả chân. ). Hồi đó vé phim rẻ lắm, có vài chục k thôi ) . Thế là em rủ gái xem phim kinh dị luôn. . Em thì cứ nghĩ chắc gái phải sợ mà ôm mình đây ….. Thế mà lại thế éo nào … con gấu em nó hào hứng lắm . …Người sợ mới chính là em …. Bác nào xem phim ma của Nhật thì biết ấy. Tởm vãi lều ra
- Anh… dậy xem kìa
- Em xem đi, a hơi mỏi cổ tí ( Lúc đấy em sợ quá, éo dám nhìn nữa )
- Hay chưa kìa …. A dậy mà coi
- Đâu … …Á
Vãi đạn …. ở đâu ra trong căn phòng có cái ghế cứ đung đưa … rồi tự nhiên có con ma nữ tóc dài tiến sát ra màn hình chiếu… Nghĩ lại cảnh đó ngày xưa mà em tí thót tím ra ngoài…. Từ đấy em éo bao giờ động đến phim của bọn Nhật bổn nữa … ngoại trừ phần mềm
Japan Anti Virut ( các thím tự hiểu nha )
Gái thì cứ cười ngặt nghẽo rồi chê em là nhát cáy. Dơ éo chịu được các thím à . Thế là em xách ass đứng dậy rồi lôi gái đi ra ngoài đường ngắm cảnh không khí noen. . Gái vừa đi đường vừa khoác tay em ... Ấm ấp thật .
- Anh ơi nhà thờ ở đẹp quá nhỉ
- Ừ. Có đèn trang trí mà
- Hi… Sau này cưới, mình vào đây tổ chức nhé
- ….. Em … đi xa quá
- Xa là xa thế nào . Em đã yêu ai thì theo đến cùng
- Èo . Chẳng may gặp người khác tốt thì sao …
- Những tình huống như thế… em tự biết phải làm gì …. Anh yên tâm. Hi
- Ý anh là …. Anh gặp người khác tốt và xinh hơn em thì sao … hee . E sẽ không ngăn cản anh chứ ….?
- Không anh à
- Hi. Thật đó hả?
- Ừm…. bởi vì …
- Vì sao ….
- Vì em tin là đủ sức hấp dẫn để giữ anh trở lại . hiii
- !!!
Lúc này cũng gần 12h đêm rồi … Và cuối cùng thì chuông nhà thơ cũng vang lên. Mọi người chúc nhau giáng sinh an lành . Em thì chả biết gái cầu nguyện điều gì… còn em chỉ biết mong ước một điều rằng … một ngày nào đó … cô gái đang ngồi cạnh mình đây sẽ cùng với mình đi suốt quãng đời còn lại
- Tr nè..
- Dạ …..
- Em nhắm mắt lại đi …. rồi quay lại phía sau
- Anh… Anh không định dở trò gì đó chứ…. Chỗ này đông người lắm đó!
- Trò gì là trò gì …. Em cứ làm theo đi
- Hi. Anh kì quá….
Và em cũng chỉ chờ có thế rồi móc trong túi ra chiếc vòng đeo cổ ( có mặt tròn in hình Huyền vũ ), rồi vén tóc gái lên đeo vào cổ gái . Gái bất ngờ lắm … rồi cứ mở to mắt mà nhìn em
- Em sinh ngày */* nên thuộc cung thiên bình. Những người con gái thuộc cung này thường rất xinh đẹp và nữ tính nhưng đôi khi họ luôn mạnh mẽ và đủ thông minh để vượt được những thử thách khó khăn đang chờ đợi trước mắt. Anh tin rằng em của anh bây giờ và sau này sẽ còn hơn thế
- …..
- Sao vậy ? sao em không nói gì ?
- .....
- Bộ em ... không có thích à ?
- Anh…. Em…em…
Gái khóc rồi ôm chầm lấy em . Em lúc đó không còn cảm giác cái lạnh của những cơn gió mùa đông nữa…. Mà là hơi ấm từ người con gái em yêu !
GẤU EM CÓ VÕ - PHẦN 6
Tranh thủ cuối năm được nghỉ , em rủ gái về nhà chơi luôn . Gái nghe vậy thích lắm , cười toe toét rồi bảo sẽ trổ tài nấu nướng cho em lóa mắt . Đây có lẽ là điểm nữ tính nhiều nhất mà em thấy ở gái .(Cá nhân em thấy Gái còn hơn khối đứa bây giờ , ăn mặc sành điệu, lòe loẹt…. đến khi bảo làm chả biết gì … Toàn ăn sẵn nằm ngửa ) . Cũng may sao hôm đấy nhà em chả có ai ở nhà vì ai cũng bận rộn công việc. Nên hai đứa có không gian riêng tư
. Tả sơ qua nhà em… thì chả thuộc dạng nhà lầu , cao tầng gì …. Đơn giản thời đó chỉ là nhà 1 tầng , xây theo kiểu cổ nhiều gian ngày xưa…. Được cái đất rộng nên trồng nhiều cây cối . Nói chung chả biết mấy khi ra ngoài mua hoa quả …. Cơ bản là toàn xài hang cây nhà lá vườn. ( Giờ nghĩ lại như xưa cũng tốt…. giờ ra ngoài toàn hang made in china ) Ăn quả táo vào chả khác gì nuốt thuốc độc của bọn phù thủy.
Em chuẩn bị dậy sớm còn để chạy qua rước nàng về rinh .Hii . Nói hài hước tí chứ là qua đón bà chằn kia kia … Chứ muộn một tí lại quay ra dỗi ngay được. Trời hôm đó may sao nắng đẹp chứ không gió rét thổi có mà lạnh buốt óc .
- Anh đến đúng giờ quá nha. Hi
- Tất nhiên anh là con người của công việc. Chứ em không biết cả nhà anh suốt ngày hỏi anh giờ giấc à
- Hi.. Thôi đi ông tướng …. Em mà không có rèn cho anh … thì sao được như bây giờ!
- !!
- Thôi , đi thôi. Em còn chuẩn bị gì nữa không ?
- Có chứ
- Ặc… thế sao không nhanh đi… mà còn đứng đây
- Hi.. Là anh với em đi ra chợ anh à
- Ra đó làm gì….?
Bốp …. Á !
- Để mua đồ ăn chứ sao. Chả lẽ hai đứa mình chết đói à .Thế mà cũng còn hỏi !
- Ừ. Mà nhà anh cũng có mà.
- Em muốn mua thêm ít đồ nấu cho anh mà. Hiii
Thế là hai đứa tụi em lại lò mọ ra chợ từ sớm . Gái chả biết giống tính ai mà mặc cả ghê quá …. Rõ ràng là đi từ lúc sớm thế mà lò mọ thế nào gần 10 giờ mới về tới nhà . Đã thế lại còn làm chân cu li… xách lỉnh kỉnh một đống đồ .
- Về tới nhà rồi nè.
- Hi. Nhà anh đây hả ?
- Ừ. Không có to đẹp gì đâu , em đừng chê nha . hii
Bốp …. Á ! ( Lại đánh )
- Anh đừng có nói vớ vẩn, em ghét lắm đấy !
- Ừ. Biết rồi . Đùa tí thôi mà … Mời tiểu thư vào nhà . hee
- Hii. Ngoan e mới thương ….
- Thương chả thấy đâu … toàn thấy bị đánh à
- Tại hư chứ sao. Hii . ….. Oh nhà anh rộng quá nha, mà mọi người đâu hết rồi hả a ?
- Hôm nay nhà a mọi người đểu có việc nên đi hết cả . hii. Cho nên chỉ có hai đứa bọn mình.
- Hii. Em định chào nhà anh một câu … tiếc ghê !
- Thiếu gì lúc… Sau này còn chào hỏi nhiều . hee Thôi. Em nghỉ đi, anh lấy nước cho mà uống !
- Anh cứ kệ em…
Thế là cũng chỉ kịp nghỉ ngơi chút xíu, rồi em đứa gái đi quanh nhà . Xem phòng em ngủ …. rồi hai đứa lại phải tranh thủ làm đồ ăn… Vì cũng gần trưa mất rồi . Gái thì hí hoáy làm . Nhìn lắm lúc cũng tội
- Có gì cần làm không, đưa anh phụ cho ?
- Anh mà cũng biết làm á ??
- Ơ … Ở nhà này anh nấu cơm hơi bị nhiều đấy
- Chắc lại nấu nồi cơm điện hả … hihi ?
- Coi thường quá nha !
- Hiii. Anh làm hộ em cái này đi…
- Anh ơi…. Lọ muối để đâu rồi….?
- Ngay phía trên nóc tủ ấy..
Gái hôm nay mặc quần cạp chễ , áo tuy là áo khoác nhưng mà ngắn lắm… Kiểu bọn con gái hầu như thế…. Thành ra khi kiễng chân với thì…. lộ ra cái eo trắng gần, mông thì cong nữa chứ … Em lúc đó nhìn phê cmn,. mắt thì gần như bị dán vào ( Éo hiểu sao nữa các thím à … như là cục nam châm nó hút ấy ).. Mải nhìn vào chỗ ấy quá…. thế mà không để ý gái quay lại từ lúc nào không biết. Gái lúc đó phát hiện ra…. mặt đỏ lên, rồi chỉnh vạt áo xuống.
- Anh… Anh nhìn cái gì hả ?
- Ơ… Có nhìn cái gì đâu mà….
- Có thật không…. Khai mau…
- Ơ…. thật ra là có … Tại…. tại em đẹp quá mà…
Em tiền gần lại chỗ gái. Hai đứa thì cứ nhìn chằm chằm nhau…. Gái thì cứ tròn to mắt nhìn em…. thế là em mặc kệ, chả ái ngại gì nữa . Kéo gái lại ôm rồi hôn lên đôi môi mỏng hồng nhạt kia. . Lúc đó tụi em dường như quên hết cả trời đất mà cuốn vào nhau. Gái không vội vã mà đáp lại nhẹ nhàng lắm …. ( Cảm giác hôn một người con gái nó sướng lắm các thím à …. mềm mại, ướt át )
- Anh… hư lắm ...
- Hi…
- Chết rồi …. Cháy mất rồi
- Ặc…. Hic. Quên không tắt bếp đây mà
- Tại anh đấy. Em đang nấu mà anh…..
- Hi…. Thôi thế cũng no rồi. Khỏi cần ăn nữa. hee
- Anh nói cái gì hả ??
Tay thì lăm le con dao nhọn hoắt , thật tình là vừa mới lãng mạn xong…. Đã quay ngay ra thế được .
- Đùa tí mà.. Chưa gì đã….
- Hức. Món này làm tốn công lắm đó ….
- Hì. Thôi. Để anh phụ em làm lại vậy.
.........
Em và gái dọn cơm ra gần phía hiên nhà . Nhà em thì thi thoảng cũng hay ra đây ngồi ăn , tai khung cảnh phía trước khá là thiên nhiên ( em không pr gì nha.: gach: Hi. Cái này chỉ là quá khứ… Giờ đô thị hóa hêt. Chả còn dc như xưa nũa ).
- Anh ăn đi… Hay tại em nấu không ngon à.
- Không phải . Em nấu ngon mà … có điều …
- Điều gì ?
- Anh chưa ăn với bạn gái bao giờ cả . hi
- Hii. Sau này sẽ thường xuyên mà… Anh mà hư thì em cho nhịn
- Hic
- Ở đây sướng quá nhỉ . Em không nghĩ ở phố mà cũng có nhà ntn đấy. Nhiểu cây xanh quá.
- Ừm. Bà anh trồng đấy. Mùa hè là nằm đây là sướng nhất…. Có điều giờ là mùa đông. May hôm nay nắng ấm ấy . Chứ không hai bọn mình chết rét
- Hii. Em đến thì nắng phải ấm rồi
- @@. Ăn đi bà tướng, ngồi đấy mà nói phét.
- Hii.. Như thế này thích thật
- Bình thường mà . Tại em thấy lạ thôi. Chứ a thấy nhà em cũng có sân , bao giờ gia đình quân quần lại mà ăn cho ấm cúng.
- Chả được mấy khi đâu anh, bố mẹ em làm khác tầm giờ của nhau. Nên lúc có người này thì lại thiếu người kia.
- Nhà a cũng thế mà , có mấy khi đông đủ đâu. Cái gì nó hiếm mới bền được. hee
- Hii. Nhà em không phải không có . Chỉ thỉnh thoảng vào những dịp…
- Dịp gì ?
- Là…. bạn bố em sang chơi đó anh . Cái nhà anh hang xóm ấy …
- Oh. Vậy hả ?
- Hì… Cứ vào mấy cái ngày mà cơ quan bố em dc nghỉ là y như rằng hai gia đình lại sang nhà nhau…
- Chắc vui lắm ha
- Hi. Vui bình thường anh à …. Từ cái dạo em từ chối anh ấy nên cũng có chút ái ngại. Lắm lúc em định trốn đi để không phải gặp nhưng cũng chẳng biết sao toàn bị mẹ bắt lại để phụ nấu nướng...
- Hii. Em cứ bình thường thôi . Chả có gì đâu. Mình càng tỏ ra như vậy thì mọi chuyện càng rắc rối
- Hi… Thế anh không có ghen tị à?
- Không!
- Vì sao ?
- Vì không có em thì anh có đứa khác chứ sao. Thiếu gì. Hee
- Anh nói cái gì ….? Em cho anh chết !!!.... A đứng lại
Vừa dứt lời. Gái cầm ngay cái muôi , rồi rượt em quanh mâm cơm… Nghĩ lại mà cũng thấy buồn cười . Tình yêu học sinh của hai đứa tụi em là thế đây ... nhiều lúc khó khăn nhưng đôi khi cũng hạnh phúc , hài hước vô tư chả nghĩ ngợi gì
Cuộc đời mỗi con người như là một thước phim vậy… mọi chuyện đều có thể xảy ra…. Duy chỉ có điều chính bản thân là diễn viên chính trong đó và nó là sự thật. Từ khi em viết câu chuyện này ra khá nhiều người khen và cũng nhiều người chê, họ thường bảo chuyện của em giống phim Hàn xẻng …. Em cũng có hay xem phim và cũng thấy lắm thứ giống thật.Nếu em không ở trong hoàn cảnh đó chắc em cũng chả tin…. Nhưng có một chuyện mà em nhớ mãi cho đến tận bây giờ…. khoảnh khắc đã gần như mang gái rời xa khỏi em
Cái ngày mà em nhận được tin báo từ bố là có thể sẽ phải nghỉ học ở nhà ….Em gần như bị sốc. Không phải em không được học nữa mà là ở nhà làm hộ chiếu rồi sang Nhật cùng bố em định cư ở đó và làm ăn ( Nhà em có người nhà bên đó, sang đó rồi có bảo lãnh , có chỗ ăn chỗ ở… cơ mà phải sang trước năm 18 tuổi, chứ sau đó thì không được nữa . Nhà em lúc đó định bán đất đi để lấy phí, vì nghe đâu hồi đó cũng đắt tính tổng chi cho 2 người gần 800 tr gì đó. Làm theo kiểu hôn thê giả, nhà bác nào có người đi nc ngoài theo kiểu đấy thì biết). Tâm trạng em lúc đó thật sự rối loạn…. . Nửa muốn đi nửa không. Muốn đi vì phía trước là tương lai , sang bên đó làm ăn, sau này có điều kiện kinh tế không phải để khó khăn như bây giờ….. Nhưng mà còn gái của em thì sao…. Thật lòng em yêu gái rất nhiều và em biết gái cũng vậy…. giờ không biết phải nói với gái thế nào đây … Nằm suy nghĩ mấy đêm cộng với những lời bố nói với em thì em cũng đã quyết định là đi vì một lí do duy nhất cũng chỉ là cuộc sống sau này !
Em thì vẫn xin bố cho đi học, bởi vì giờ thời gian ở nhà nhiều quá cũng chẳng biết làm gì… Với liệu có mọi việc có chôi chảy như dự tính không… thành ra cứ đi học cho chắc ăn đã… chẳng may lỡ việc thì còn học tiếp được.. Em vẫn chưa nói cho Gái biết bởi chẳng biết nói như thế nào và bắt đầu từ đâu. Bọn em vẫn cứ bình thường như bao người khác ăn , học, ngủ và…. Đi chơi cùng nhau. Gọi là đi chơi cho oai chứ thực ra hai đứa thi thoảng đi ăn linh tinh … còn hầu như toàn ở nhà nhau tám đủ thứ chuyện. Gái thì sang nhà em nhiều hơn và cũng không còn ngại ngần như trước . Được cái ăn nói khéo nên nhà em ai cũng quý nhất là bà em… hai bà cháu lúc nào cũng tâm sự với nhau…. Cơ mà chả biết nói cái gì .Đến tầm trưa thì lại vào bếp nấu cho em ăn …. Nghĩ nhiều lúc mà cũng tội. Em bảo không cần nhưng mà gái cứ thích làm …. nhiều lúc em nói quá lại quay ra dỗi rồi định bỏ về …. thế là lại phải ngồi dỗ . hicc. Sao lắm lúc nhõng nhẽo thật
- Này ….. Ê
- ….
- ….. Bộ em giận anh thật đó hả ? Thôi mà..
- Không cần . hức …. Anh bỏ ra , em đi về ….
- Thôi được rồi. Lỗi là tại anh ( Còn lâu nhé …. chẳng qua đây phải xuống nước tí ) Anh sợ em mệt thôi mà …
- Anh chỉ lí do thôi… a sợ mệt hay anh không có thích ăn cơm em nấu …. chắc … hức…. anh thích ăn cơm con khác nấu cho chứ gì …
- Ặc …. Sao em hay suy diễn linh tinh vậy… Làm gì có con nào ngoài em ra hả !
- Thật không ?
- Thật mà…. Thôi chị hai vào cho em nha …. Em bón cơm cho nhé.hee
- Hức… hi. Ghét cái mặt….. Cứ như người ta con nít lắm không bằng ( Thì đúng như thế rồi còn gì nữa …)
- Em ăn nhiều vào
- Anh ấy… em thì ăn vừa vừa thôi
- Sao? Lại giữ dáng hả ?
- Hi. Con gái mà không để ý là nhanh béo , nhanh xấu lắm.
- Ôi zời… Em toàn lo cái không đâu
- Ờ…. Đúng rồi…. Em mà xấu rồi.. lúc đó có khi anh để ý đứa khác luôn ấy..
- Ặc lại bắt đầu rồi …
- Hiii.