.
Quân vội đảo mắt xung quanh , ngoài Trang ra nó không còn thấy ai cả :
- Quân nằm đây 1 mình à ?
- Ừ , mẹ Quân vừa đi mua bánh đa cho Quân rồi .
Lúc này , Quân chỉ mong được gặp hơn ai hết nhưng có lẽ giờ này người ấy cũng k biết nó đang phải nằm đây - Quân nghĩ vậy .
- Tỉnh rồi à con ?
Mẹ nó bước vào , trên tay còn xách chiếc cặp lồng đựng món tủ của nó .
- Mẹ .... Bố đâu
- Bố mày đi làm rồi , cả đêm qua bố thức trông mày giờ lại phải đi ngay .
- Con .... con
- Mà mày đi đứng kiểu gì mà để công an người ta phải bắn thế con , cũng may là cái số mày còn lớn đấy con ạ .
Nó vẫn chưa nhớ được những gì xảy ra đêm hôm đó , nó chỉ nhớ bị dính đạn cao su đau rát từ phía sau của mấy ông Cơ động rồi ngã còn sau đó nó không còn biết gì nữa . Nó nhoẻn cười , thì thầm :
- Cũng may là đạn cao su , chứ đạn thật thì giờ này con đang ngồi ngắm gà khỏa thân trên nóc tủ rồi ấy nhỉ .
- Mày bị động cỡn hay sao mà vẫn còn đùa được - Mẹ nó quát .
Trang thấy thế cũng hùa vào :
- Làm cho bố mẹ lo sốt vó mà vẫn còn nhăn nhở được .
- Mà mày có bạn gái sao không nói với mẹ thế , con bé vừa xinh xắn lại vừa chu đáo thế này mà mày cứ giấu mẹ - Mẹ nó quay sang nhìn Trang và nói .
- Ơ ... không phải đâu mẹ ơi , chỉ là bạn bè thôi .
- Bạn bè gì , mày đừng có mà giấu mẹ nhé .
- Con nói thật mà . Mẹ nhìn mặt con nghiêm túc thế này cơ mà .
- Đúng đấy bác ạ , chúng cháu chỉ là bạn thôi , chứ không phải người yêu gì đâu . Cháu mơ còn chưa được ấy ạ - Trang chen ngang .
- Mẹ là mẹ thấy con bé được đấy Quân ạ - Mẹ nó cười , câu nói ấy của mẹ Quân khiến Trang cười thích thú .
- Con đã bảo chỉ là bạn thôi mà , mẹ lằng nhằng quá .
- Đấy là mẹ góp ý vậy , thôi ăn sáng đi con . - Mẹ nó đỡ nó dậy , định bón cho nó ăn thì Trang bảo :
- Bác mệt rồi , để cháu giúp cho Quân ăn cho cũng được , bác về nghỉ ngơi đi ạ .
- Có phiền cháu không ?
- Bác yên tâm , cháu rảnh mà .
- Ừ vậy cháu giúp bác , bác tranh thủ về giặt đống đồ cho nó rồi chợp mắt 1 chút . Suốt gần 2 hôm nay nào có được ngủ đâu .
- Dạ vâng , bác cứ đi đi để cháu lo .
- Vậy cám ơn cháu nhé .
Quân thấy thương mẹ quá , tại nó mà mọi người phải bỏ việc bỏ làm đi chăm sóc cho nó như thấy này , bóng dáng mẹ nó gầy gò khuất dần khuất dần khiến lòng nó đau xót .
- Để Trang đỡ Quân dậy ăn nhé - Trang từ từ đỡ nó dậy rồi chèn tấm gối vào sau lưng cho nó dựa .
- Làm phiền Trang rồi .
- Lại khách sáo rồi , vì Quân thì Trang có thể làm tất cả mọi thứ mà .
- Nhưng Trang phải hiểu là Quân có người yêu rồi chứ .
- Mặc kệ , chỉ cần Quân vẫn còn nhớ đến Trang , vẫn còn để ý đến Trang thì Trang vui lắm rồi .
- Trang định làm người đến sau mãi sao .
- Thì đâu có sao đâu , Trang vẫn luôn hi vọng sẽ có 1 ngày được hạnh phúc bên Quân . Có ai đánh thuế hi vọng đâu mà - Trang cười .
Thực sự lúc này nó rất khó nghĩ , Trang có vẻ rất thật lòng và tốt với nó nhưng nó không thể quên được Thúy dẫu bây giờ tình cảm giữa 2 đứa nó khó có thể hàn gắn lại được như trước nữa , Nó thực sự mệt mỏi khi mỗi ngày cứ phải đối diện với chuyện này .
Trang đang bón cho Quân ăn thì bất ngờ Thúy và Tùng xuất hiện . Lần thứ 2 Quân rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như thế này , mắt nó mở to hết cỡ , mồm lắp bắp không nói được câu gì . Nghe tin nó gặp nạn , Thúy bắt Tùng phải lai vào viện thăm nó thì bắt gặp cảnh tượng này .
- Anh làm cái gì đấy , đứa nào đây ? - Tùng gắt
- Tao ... tao ... đây là bạn tao ... không như mày nghĩ đâu . - Nó cố phân bua , giải thích .
- Bạn bè kiểu gì mà bón cho nhau ăn thế này , ông định lừa ai thế - Tùng giận dữ hộ Thúy trong khi lúc này Thúy vẫn chôn chân đứng như trời chồng .
- Đến cả mày cũng không tin anh nữa à .
- Không phải như em nghĩ đi , chị là bạn Quân thật mà - Trang giải thích dùm Quân .
- Không hỏi chị - Tùng nhìn Trang trừng trừng . Tôi thất vọng về ông quá đấy Quân ạ
Quân tức giật hất đổ bát bánh đa trên tay Trang và buông ra 1 câu chửi thề .
- Mày có để tao nói không đây , tao đã bảo chỉ là bạn bè thôi cơ mà , anh em với nhau mà mày còn không hiểu tao là người như thế nào à .
Thúy lẳng lặng đến đặt bên cạnh Quân túi hoa quả :
- Tôi nghe anh bị tai nạn nên đến thăm , có vẻ như đã phá hỏng phút giây riêng tư của 2 người rồi . Xin lỗi tôi đi về , 2 người cứ tự nhiên . Anh nghỉ ngơi cố giữ gìn sức khỏe - Dứt lời , Thúy định quay bước đi thì Quân vội nắm lấy tay kéo lại .
- Đến giờ phút này , em vẫn không tin tưởng anh nữa sao .
- Tôi muốn tin nhưng không thể , những gì tôi nhìn thấy là quá đủ rồi .
- Chả nhẽ , anh phải chết trước mặt em thì em mới chịu tin là anh không thay lòng đổi dạ chứ gì ?
Nói rồi , Quân dựt mạnh ống truyền máu đang cắm trên bàn tay nó ra khiến máu bắn toe toét đỏ lòng cả giường , cả chăn và cả người nó . Nó nhoài người với lấy con dao gọt hoa quả toan định đâm 1 phát vào bụng mình thì Tùng vội giữ tay nó lại .
- Anh bị điên à - cả Tùng và Thúy đều hét lên
- Sống làm gì khi không còn 1 ai tin tưởng nữa , thà cứ để tao chết đi cho rồi . - Quân giật mạnh con dao từ tay Tùng nhưng không được
- Anh đúng là thằng ngốc - Thúy nhìn nó bật khóc .
- Phải , anh là thằng ngốc nên mọi lời anh nói chả có ai tin - Mắt Quân đỏ hoe , giọng nghẹn ngào .
- Nhưng ít ra anh cũng không được làm điều dại dội như thế chứ .
- Biết sống làm gì khi người mình yêu nhất lại không còn tin tưởng mình nữa .
- Đồ đại ngốc
- Yêu em anh sẵn sàng làm 1 thằng ngốc .
Thúy khóc to hơn , nó lao đến ôm chầm lấy Quân trong niềm hạnh phúc vô bờ . Tưởng chừng như tất cả đã chấm hết với Quân nhưng cuối cùng thì tình yêu đích thực giữ chúng nó đã chiến thắng . Quân ôm siết lấy Thúy như thể nó không muốn mình phải rời xa Thúy thêm bất cứ 1 lần nào nữa .
Chap 10 - chap cuối
Trang thẫn thờ , nó buồn lắm khi thấy tình cảm giữa Quân và Thúy bây giờ khó có thể chia cắt được . Khuôn mặt Trang lộ rõ vẻ thất vọng , dường như nó muốn bỏ cuộc trả lại cuộc sống bình yên cho Quân .
- Thúy , em đi mua cho Quân cái gì ăn tạm đi . Bát bánh đa này Quân làm vỡ rồi mà chưa ăn đc bao nhiêu . Để chỗ này chị dọn cho .
- Vâng ... vâng - Thúy hơi ngượng ngùng vì lúc nãy chúng nó ôm nhau trước mặt Trang và Tùng .
Thúy kéo Tùng đi cùng , vừa đi khuất Trang lặng lẽ ngồi dọn dẹp lại đống đổ vỡ :
- Xin lỗi Trang về chuyện lúc nãy nhé , Quân hơi bực nên mất kiểm soát bản thân - Quân quay sang nhìn Trang khẽ nói .
- Trang hiểu cảm giác của Quân lúc đó mà , không sao đâu .
2 đứa nó lặng đi 1 lúc khá lâu nhưng cả 2 đứa nó đều hiểu lúc này nên cần phải làm gì .
- Quân hạnh phúc thật ấy , Trang ghen tị quá .
- Quân tin là sớm muộn gì Trang cũng gặp 1 người tốt với mình thôi , hơn Quân .
- Với Trang thì chỉ cần bằng 1 nửa của Quân là hạnh phúc lắm rồi - Trang cười , nụ cười rạng rỡ có sức hút kì lạ .
- Chả nhẽ Quân đặc biệt với Trang đến thế à - Quân trầm ngâm .
- Quân luôn chiếm 1 vị trí nhất định trong trái tim Trang , thật đấy . Trang đã tìm đủ mọi cách để khiến Quân chú ý đến Trang , cả kể việc ....
- Việc gì vậy ? - Quân tò mò .
- Cả kể việc giả bệnh để khiến Quân quan tâm đến Trang hơn .
- Quân hiểu , Quân không để ý đến mấy cái chuyện đó đâu . Chỉ cần lúc này Trang được sống vui vẻ là Quân thấy vui rồi .
- Trang thật ích kỉ , chỉ muốn Quân thuộc về mình . Nhưng rồi Trang cũng nhận ra rằng , tình yêu đích thực sẽ tự tìm đến chứ không phải là mình dùng mọi cách để nắm lấy nó . Trang cũng buồn lắm khi thấy Quân hạnh phúc như vậy , nhưng cuộc sống là phải biết chấp nhận : Trang là kẻ thua cuộc .
- Không Trang không phải là kẻ thua cuộc , chỉ là cơ hội chưa đến với Trang mà thôi . Quân đã nói rồi Trang sẽ tìm 1 người thật tốt hơn Quân yêu thương mình mà .
- Nhưng với Trang , Quân rất đặc biệt . Trang muốn ....
- Muốn gì ?
- Chỉ sợ Quân không đồng ý thôi ?
- Nếu Quân làm được thì Quân sẵn sàng .
- Nếu không được làm bạn gái của Quân thì Trang muốn làm 1 người em tinh thần bên cạnh Quân có được không ?
Quân cười nhẹ nhõm , nó nắm lấy bàn tay Trang và nói :
- Tưởng gì , cái đó thì đồng ý thôi cô em gái ngốc nghếch ạ .
Trang xấu hổ , đấm yêu nó 1 cái , khiến nó vừa chống đỡ vừa cười sằng sặc . Vừa lúc Thúy và Tùng về thấy vậy Thúy bèn hỏi :
- Có chuyện gì vui thế , vừa mới đi 1 tý mà ....
- À , từ nay chị đc làm em gái nuôi tinh thần của Quân nên có hơi phởn 1 tý ấy mà - Trang cười , vừa nói nó vừa nhìn Quân .
- Thế là chị phải gọi em là chị đấy nhé .
- Còn lâu , đồ nỡm ạ .
- Ơ chị nhận làm em Quân , còn em tương lai làm bà xã yêu dấu của Quân thì đúng chị phải gọi em là chị còn gì - Thúy cười nhăn nhở
- Chị mà nhỏ hơn 3 tuổi nữa là chị xong với em rồi đấy - Tùng lanh chanh chen ngang .
- Thằng chết dẫm , mày thì bà già 80 tuổi cũng chả tha nữa chắc - Quân bật cười .
Cả bọn cùng cười , chỉ trong chốc lát mọi việc xoay chuyển 1 cách chóng mặt . Cuối cùng thì Quân cũng có thể lựa chọn được cho mình 1 cái kết khá hoàn hảo .
Hơn 1 tháng sau ...
Quân làm thủ tục xuất viện , nó trở lại cuộc sống bình thường hiện tại : lại cắp sách đến trường , lại đưa đón Thúy 2 lần 1 ngày đi học chỉ khác là : nó không còn vi vu bên con xe máy thân yêu của mình được nữa thay vào đó giờ nó phải đi ... bộ và nó không còn phải đợi chờ Thúy mỗi ngày nữa thay vào đó là Thúy phải ... đợi chờ nó . Âu cũng là do cái lần chạy Cơ động khiến con chiến mã của nó nát bét phần đầu , vành cong tớn lại còn bị giữ trên Quận sau 90 ngày mới được tha về , loại này tu sửa lại toàn bộ cũng phải ngót nghét gần chục triệu , đào đâu ra số tiền lớn lúc đó bây giờ , cuối cùng nó nhờ bố nó lên lấy về bán ... sắt vụn
Thúy hiểu và thông cảm hoàn cảnh của Quân lúc này , với Thúy thì vật chất cũng chỉ là 1 thứ phương tiện không hơn không kém , quan trọng nhất là Quân vẫn rất yêu nó , vẫn luôn quan tâm nó đến từng li từng tí 1 . Điều này làm Thúy tự hào lắm , cho dù Quân có ra sao , có như thế nào thì Quân vẫn mãi là người mà nó yêu nhất . Cũng kể từ sau hôm đó , Quân dẫn Thúy về ra mắt bố mẹ mình , 2 cụ có vẻ vui lắm vì biết được nó trở nên chững chạc hơn , trưởng thành hơn , không còn miệt mài cày game thâu đêm suốt sáng là nhờ Thúy hết . Lắm khi bố mẹ nó vui vẻ còn đùa là :
- 2 bác nuôi nó suốt gần 20 năm trời mà còn chưa có cách nào thay đổi được tính nết nó vậy mà cháu mới quen nó gần 2 năm thôi mà khiến nó biến thành con người khác hoàn toàn thế này . Chả trách mà nó cứ dính lấy cháu như sam ấy .
Nhưng hạnh phúc của 2 chúng nó cũng chả kéo dài được bảo lâu cho đến 1 ngày .
Như thường lệ , nó vẫn lấy xe Thúy đưa đón Thúy đi học mỗi ngày . Cho đến tối hôm ấy , sau khi dừng trước con hẻm nhà Thúy đưa xe cho Thúy xong nó lững thững rảo bước đi bộ 1 mình về ( nhà nó cũng không cách xa nhà Thúy là bao ) thì bất chợt nó nghe thấy tiếng rú ga từ phía sau vọt lên chặn đầu nó lại , 2 thằng thanh niên mặt mũi băm trợn tay lăm lăm cái tuýp sắt , dựng xe xuống chúng nó ép Quân vào góc tường và hỏi :
- Mày là Quân , người yêu con Thúy à - 1 thằng lên tiếng
Linh tính có điều chẳng lành , nó hơi luống cuống trả lời :
- Vâng , có vấn đề gì không anh .
- Vấn đề gì không à ?
Vừa dứt lời nó lĩnh ngay 1 cú đấm như trời giáng vào giữa mặt , máu mũi chảy lênh láng . Nó choáng váng , đầu óc như quay cuồng , nó vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra thì lại bị ăn tiếp 1 cú thụi vào bụng . Đau điếng , nó gục xuống , 2 tay ôm chặt lấy bụng . Thằng vừa đấm Quân tiến lại gần rồi nhẹ nhàng ngồi xuống , túm chặt lấy tóc nó giật ngược lên :
- Thằng ranh con , mày nghe cho kĩ đây . Kể từ giờ phút này , tao mà còn nhìn thấy mày đi với cái Thúy nữa thì mày cứ tập xác định đi dần là vừa nghe chưa .
Vừa buông tay ra , thằng còn lại lao đến phang cái ống tuýp vào giữa đầu nó rồi nhảy lên xe bỏ chạy . Nó gục xuống đường bất tỉnh miên man , đầu bê bết máu . Người dân xung quanh xúm lại xì xào bàn tán , 1 bác xe ôm thấy vậy thương tình lai nó vào viện .
Lần thứ 2 trong vòng 1 tháng , nó phải quay lại bệnh viện , vết rách trên đầu nó khá dài khiến bác sĩ phải khâu mất 14 mũi . Nó nằm lại bệnh viện , hồi nhớ lại những gì vừa xảy ra , nó cầm điện thoại và bấm số gọi cho Thúy :
- Alô !
- Anh à , anh về nhà chưa . Em đang nấu cơm .
- Anh ... vừa về ...
- Sao giọng anh nghe lạ thế , vừa còn cười nói to lắm cơ mà sao giờ cứ lí nhí vậy .
- À ... anh tự dưng thấy mệt ...
- Eo , đang trở trời anh nhớ giữ gìn sức khỏe đấy , ốm lăn ra đấy là em không lo được đâu ,
- Anh ... không sao mà . À mà , có ai biết chuyện anh với em yêu nhau ngoài thằng Tùng ra không .
- Không , em có nói cho ai biết đâu . Cả kể bố mẹ em em cũng đâu có nói .
- Vậy thì lạ nhỉ ?
- Lạ gì cơ ?
- À không , em nấu cơm đi , lát xong anh lại gọi tiếp cho .
- Ừm , ok , chào ck` yêu nhé . Chụt Moazzzz - Như thói quen , mỗi lần Quân gọi cho Thúy thì lúc kết thúc Thúy thường hôn gió cho nó 1 cái như vậy
- Pp vk.
Quân gác máy , lòng đầy lo lắng : 2 thằng đó là ai , có liên quan gì đến Thúy và tại sao lại ngăn cấm nó gặp Thúy .
Thấy đỡ nó xin bác sĩ được về mà lòng vẫn bộn bề suy nghĩ . Sáng hôm sau , Thúy qua đón nó nhìn thấy cái đầu băng bó , Thúy ngạc nhiên hỏi :
- Đầu anh làm sao thế này .
- Ờm ... ừ hôm qua bị ngã ấy mà .
- Điêu .... ngã mà phải băng bó thế kìa à .
- Ơ thật mà ... hôm qua về nhà lên cầu thang mải gọi cho em thì trượt chân nên .....
- Lớn đầu rồi đi đứng thế à .... - Thúy xoa xao cái đầu đang băng bó của Quân rồi hôn chụt lên má nó 1 cái .
- Thì thi thoảng phải ngã 1 cái để được em hôn chứ - Quân cười nham hiểm .
- Đã thế lần sau không hôn nữa - Thúy đánh yêu nó 1 cái rồi leo lên xe .
- Ơ đừng - Quân méo mó
- Kệ anh , mà tý em về sớm , ra công viên chơi nhé .
- Ừ, ok.
Tan học nó lai Thúy qua công viên quen thuộc - nơi mà chúng nó vẫn đùa nghịch với nhau mỗi ngày . Dựng xe , ngồi xuống thảm cỏ xanh mượt , việc đầu tiên Thúy làm là "kiểm tra" vết thương trên đầu Quân :
- Nói thật thì em vẫn không tin là anh bị ngã . Ngã cầu thang làm sao mà đến nỗi phải khâu thế kia .
- Thế hôm nào để anh ngã lại cho em xem nhé - Quân cười , vẫn cố che giấu .
- Ngã luôn đi - Thúy bĩu môi
- Được , ngã luôn này - Nói rồi Quân nằm xuống , gối đầu lên đùi Thúy .
- Đồ con khỉ - Thúy cười , tát yêu Quân 1 cái rồi nhẹ nhàng cúi xuống đặt lên môi Quân 1 nụ hôn nồng cháy .
Bật chợt có bóng người phía sau tiến lại gần 2 đứa nó :
- Có vẻ như hôm qua mày vẫn chưa thấm đòn thì phải .
2 đứa nó giật mình , Quân bật ngồi dậy . Là 2 thằng hôm qua , hôm nay chúng nó đi cùng 1 người nữa trông có vẻ già hơn .
- Ơ .... bố - Thúy lúng túng
" Bố ... bố Thúy đấy sao ... chả nhẽ bố Thúy có liên quan đến thằng úp sọt mình hôm qua chăng " - Những suy nghĩ vội thoáng qua trong đầu Quân .
Bố Thúy kéo tay Thúy đứng dậy , chỉ tay vào mặt Quân :
- Hôm qua tao đã cảnh báo mày rồi , vậy mà mày vẫn tiếp tục . Được lắm .
Hóa ra , 2 thằng hôm qua đánh nó lại là chính bố Quân sai khiến .
- Bố ... bố đã làm gì vậy .
Bố Thúy quay lại giang tay tung 1 cái tát như trời giáng vào mặt Thúy và hét :
- Con ranh này , tý tao hỏi tội mày sau .
- Bác làm gì vậy - Quân ấm ức sau cái tát vừa rồi mà Thúy phải chịu đựng