watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 4 - Truyện Teen,Tình yêu bang chủ full
Home >
Tìm kiếm

Truyện Teen,Tình yêu bang chủ full

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
19/04/25 - 04:33

ủa mình đi!

*Quản gia Tayon-cúi chào* Vâng ! (quay đi)

*Calvin-ngượng* À mà này!...Chuyện của Satomi..tôi giao cho ông đấy! Đừng để cô ta làm việc nặng hay nguy hiểm gì, hiểu không ?

*Quản gia Tayon-ngạc nhiên* ..Vâng, thưa thiếu gia!

Ông quản gia già bước đi với nụ cười đầy ẩn ý..-"Thiếu gia càng lúc càng giống người rồi =__="

...

Vào đêm nay, dường như có rất nhiều người không thể ngủ được, vì những nỗi niềm đang trăn trở trong lòng họ...

---------

Sáng hôm sau, một buổi sáng khởi đầu cho "sự nghiệp oshin" của nó bắt đầu, điều cực khổ hơn con bé nghĩ chính là...

-CÔ CÓ DẬY CHƯA HẢ ? ĐỊNH NGỦ TỚI BAO GIỜ ĐÂY ?????- bà Kim-nữ quản gia của biệt thự bắt đầu cất tiếng "hát". Nhưng điều đó vẫn chưa đủ để làm cô nàng thức dậy-nó vẫn ngủ rất ngon lành, càng khiến bà Kim tức muốn xịt khói.

-CÔ CÓ TIN LÀ TÔI SẼ ĐUỔI VIỆC CÔ KHÔNG HẢ ? TÔI CÓ QUYỀN ĐẤY NHÁ!

Nghe thoáng qua từ "đuổi việc", con bé lồm cồm nồgi dậy [botay=__=">. Trước mặt nó là một bà già độ 60, mặc bộ váy màu tím sen mang phong cách lịch lãm, cùng với đôi kính cận sang trọng màu đen.

-Xin lỗi!!!Lần sau tôi sẽ...-Nó xin lỗi với đôi mắt thành khẩn. Biết mình đã thắng thế, bà ta cười đắc chí:

-Cho cô năm phút chuẩn bị! Đây là trang phục nữ hầu...-rồi bà quay đi trước sự tăng tốc kinh hoàng của Satomi...Mặc bộ váy nữ hầu màu xanh nhạt, trông con bé càng đáng yêu hơn, y hệt một dân cosplay chính hiệu..đủ khiến ai kia đang "theo dõi" nó bằng mắt bỗng...xao xuyến...

-------

*Nữ hầu 1* Cậu có thấy kì lạ lắm không ?

*Nữ hầu 2* Về chuyện gì ?

*Nữ hầu 1* Về chuyện cậu chủ bỗng thức rất sớm, đã hai ngày nay rồi đó!

*Nữ hầu 3-chêm vào* Điều kì lạ nhất là con bé Satomi, nghe nói nó là do đích thân cậu chủ "tuyển dụng" đấy!

*Bà Kim* CÁC CÔ KHÔNG LO LÀM VIỆC MÀ Ở ĐÓ TÁN DÓC ẢH ?????

*Nữ hầu 1+2+3* Vâng, tôi xin lỗi! Tôi sẽ đi làm ngay!-Các nữ hầu rối rít bỏ chạy.

*Bà Kim-nhìn Satomi* Còn cô nữa, đừng nghĩ là có cậu chủ chống lưng mà làm càng! (quay đi)

*Satomi* Ai mà thèm nhờ tảng băng đó chứ, xì...

Nó lẩm bẩm một mình rồi lè lưỡi như thể "Tôi chẳng sợ bà".

*Bà Kim* Đi pha trà cho tôi! Nhanh!

Bà Kim quay đầu lại thì nhìn thấy con be 1đang trêu tức mình, bà tặng cho nó một cái nhìn...liếc xéo rồi bỏ đi. Còn nó "quê" quá đành bẽn lẽn theo sau...

Cách đó không xa , ở khu vực đại sảnh, có một đám người đã "vô tình" nhìn thấy tất cả sự việc:

*Jiro* Cô ấy dễ thương thật, há há...đau bụng quá =__="

Anh chàng Jiro ngồi trên ghế sofa, vừa ôm bụng vừa cưồ với vẻ mặt hết sức nham nhở, nếu nó mà trông thấy thế nào cũng vỡ hình tượng người anh hùng cho mà xem.

*Bu-cười* Cái này gọi là..."kẻ tám lạng, nưgời nửa cân"! Nhưng mà Cal này, tớ vẫn không hiểu tại sao cậu để cô ta làm oshin ngay trong nàh mình ? điều này chẳng giống phong cách của cậu tí nào! [đang dò xét">

Note: Nãy giờ hắn đã kể cho hai tên kia nghe.

*Calvin* Chẳng qua là tớ chỉ muốn cô ta có một cơ hội, để trả nợ mà thôi!

*Jiro* Nhưng như vậy thì tội cho cô bé lắm! Hay là để tớ trả thay cho cô ấy, được không ? (nhìn Cal)

Vừa kịp lúc, nó đã nghe thấy lời của Jiro nên vội vàng xông tới...

*Satomi-cảm động* Cám ơn lòng tốt của anh, Jiro! Nhưng đây chuyện của em, cứ để em giải quyết!-nhìn Cal-Trà của cậu đây, "thiếu gia"1 Dùng từ từ kẻo...phỏng!

Satomi trả lời một cách ấm ức, thật ra nó cũng không hiểu tại sao, bà Kim cứ một hai bắt nó phải bê trà cho hắn, nhưng đã là lời của tiền bối thì phải nghe thôi. Và con bé đâu biết rằng, điều này đã khiến ai kia "quê" cực độ...

*Calvin-cáu gắt* Xúi quẩy! Cô thích nghe lén người khác nói chuyện lắm à ?

*Satomi-bối rối* Không! Tôi chỉ tình cờ nghe được thôi!



*Bu* Cám ơn em! hôm nay trông em dễ thương lắm!

Bu nở một nụ cười lừa tình để "cứu lửa" cho Satomi, cũng vừa trêu chọc con bé. Nhưng điều này dường như chẳng có tác dụng gì với nó, con bé chỉ im lặng nhìn Calvin, như thể muốn hắn tin mình vậy...còn ai kia thì chẳng quan tâm gì đến xung quanh, chỉ mảy mê nhâm nhi tách trà.

*Jiro-lo lắng* Satomi à...(nhìn nó)

Chưa để anh chàng nói hết lời, hắn chen ngang:

*Cavin-cau có* Sặc! đây là trà hay nước lã vậy ?

*Satomi-nhìn Jiro+Bu* Có thật là tệ đến vậy không ?-Nó dò hỏi hai anh chàng.

*Jiro* Không tệ đâu! Phải nói là rất ngon!-anh vừa nói vừa tạo dáng khen ngợi nó.

*Bu-cười* Phải đấy! Đúng theo phong cách trà đạo ở Nhật!

*Satomi-quạu tập 1* Thì ra là anh cố tình làm khó tui!

*Calvin-quê* Tôi là chủ nhân của cô! Tôi nói đúng là đúng!

*Satomi-quạu tập 2* Anh...

*Bu* Em từng học qua lớp dạy trà đạo, đúng không ?-Anh chàng lảng sang chuyện khác,trong khi Cal và Satomi nhìn nhau với ánh mắt "trìu mến".

*Satomi* Không đâu ạ! Trước đây gần nhà thờ có mở một lớp dạy, em chỉ đứng ngoài cửa nhìn trộm thôi! Vì lớp học ở đó rất đắt...-Nó nở một nụ cười thoáng buồn trên đôi môi màu đào nhạt.

*Calvin* Đến giờ học rồi, mau đi thôi!-Calvin ra giọng thúc giục khi hai anh chàng đang định an ủi con bé. Cái này gọi là vô tình hay cố tình đây ?

*Bu-cười* Satomi à! Để tụi anh cho em quá giang nhé!

*Jiro* Phải đó! Em chuẩn bị đi, tụi anh đợi!

*Satomi-cười* Không cần đâu! Tụi anh đi trứơc đi, em còn việc phải làm! Lát nữa, em đi xe buýt được rồi!

*Calvin* Cô mà đi theo chỉ tổ làm bẩn xe tôi mà thôi! Các cậu còn không mau lên à ? (bước đi)

*Jiro-tức giận* CẬU..(đứng dậy)

*Satomi-nắm lấy tay Jiro * Kệ anh ta đi, Jiro!

Nó nhìn hắn với cặp mắt đầy phẩn nộ, chỉ đơn thuần nghĩ rằng "Ngày nào không thấy mình khổ thì hắn cảm thấy không vui đây mà...". Nhưng Satomi chẳng biệt được rằng, nguyên nhân ai kia tức giận là một chuyện khác-"Chết tiệt! Hai người có thôi ngay không ? Hết nhìn nhau rồi lại... nắm tay =__="

Bu nhanh chóng lôi jiro đi trước khi Calvin nổi đóa, nhưng từ vóc dáng đến sức mạnh thì Bu làm sao thắng nổi Jiro:

-Buông tớ ra!-Anh hất tay Bu ra khỏi người mình và tiến lại gần Calvin, lúc này hắn đang định mở cửa xe thì bị Jiro ngăn lại:

-Tớ không cần biết là cậu nghĩ gì, nhưng đừng làm tổn thương Satomi! Cô bé không phải là trò tiêu khiển của cậu đâu!

Vừa dứt lời, Jiro vội quay đi, để lại mình Calvin với những suy nghĩ mong lung, ngờ vực-"Không lẽ...Jiro..đã..."

Nhìn từ xa, Bu linh cảm rằng cuộc chiến giữa hai người "anh em" của mình sắp diễn ra....vì một lý do nào đó....



Có những lúc tưởng chừng là ảo giác...

Là những ảo mộng hư vô

Như đôi khi đó lại chính là sự thật...

.......................

Sau vài giờ hôn mê, nó chợt tỉnh giấc thì thấy mình đã ở trong bệnh viện cùng với đôi chân đã được băng lại...

-Em tỉnh rồi à? Đã khỏe hơn chút nào chưa?-Jiro ngồi kế bế giường, hỏi nó một cách dịu dàng.

*Jiro* Bác sĩ nói vết thương của em khá nhẹ nên chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là đủ! Mà em có đói bụng không? Anh mua gì cho em nha! ( đứng dậy )

*Satomi-níu áo Jiro* Không..cần đâu anh! Em không đói! À..mà...

*Jiro*? ( ngồi xuống )

*Satomi-ấp úng* Anh...đã cứu em à?

*Jiro* Phải! Nhưng đâu chỉ mình anh!-Jiro chỉ vào hai người đang dựa đầu vào nhau, ngủ ngon lành trên chiếc ghế sofa của bệnh viện, đôi bàn tay vẫn đan xen vào nhau, nó liền nhìn anh một cách khó hiểu :

*Satomi* Họ...từ lúc nào...

*Jiro-cười* Thì như em đã thấy!

*Satomi-nhìn Jiro* Vậy...anh là người đã bế em vào đây à?

*Jiro* Việc này...

RẦMMMMM-Cal mở cửa bước vào, chỉ một chút thôi là cánh cửa cũng “đi theo” hắn luôn, khiến mọi cặp mắt đều dồn về phía hắn...kể cả Bu, Gui-giờ thì ai có thể ngủ được trước cảnh như vầy chứ.
*Cal-cau có* Các người nói xong chưa? Bu, Jiro! Đi theo tớ, nhanh lên!

*Satomi-hết hồn* Ở trường không dạy anh phép lịch sự àh?

*Gui-sợ* Satomi à!

*Cal* -...-

*Satomi-được nước làm tới* Đình phá làng phá xóm chắc....

*Cal* -...- hắn vẫn im lìm tập hai khiến cho Bu+Jiro+Gui không khỏi rùng mình.

*Y tá-quát* Này cô, cậu! Đã khuya rồi mà, có thể im lặng một chút được không? Cũng đến giờ rồi đấy! Tất cả mau về đi!

*Cal-liếc* Sao hả mụ già? Có ý kiến gì à? –hắn giở giọng...du côn.

*Y tá-run rẩy* À không....tôi...tôi ( chạy )

Nó nhìn Cal một cách cau cú cho đến khi hắn lên tiếng :

*Cal* Bu, Jiro! Về thôi!-nhìn Satomi- Tiền viện phí, giờ nghỉ việc của oshin, cộng thêm những lời mắng nhiếc chủ nhân mình , tôi sẽ ghi thêm vào khỏan nợ của cô! ( quay đi )

*Satomi-quát* Anh điên thì điên vừa thôi! Có ai bảo anh làm thế đâu!-Nó liền ném gối vào đầu Cal cho hả giận, nhưng lại bị hắn chụp lấy một cách...nghệ thuật. =__=

*Cal* Thêm vào việc dám ném gối vào đầu tôi nữa-hắn thản nhiên nói trong khi Gui, Bu, Jiro đang nhịn cười một cách khổ sở.

*Satomi* Anh...

Hai chàng trai vội lôi hắn đi trong khi nó đang điên tiết lên.



Hahahahahah...-Jiro vừa đi vừa cười, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt như muốn “ăn tươi nuốt sống” của Cal, anh đành im lặng.

*Cal* Việc ...tớ đã bế cô ta..các cậu hãy giữ kín chuyện này...nếu cô ta mà biết thì đừng trách...

*Bu-gật gù* -...-

*Jiro-thắc mắc* Tại sao vậy? Chuyện này bình thường thôi mà? À! Thì ra là vì chuyện này...mà có ai đó ban nãy xông vào...muốn gãy cửa luôn...-Jiro bắt đầu cười tập hai trong khi hắn đang sôi máu, anh chàng đành lãng sang chuyện khác :

-Để...tớ ra ngoài lấy xe trước nhá! ( chạy )

*Cal* Làm gì nhìn tớ ghê vậy?-Cal phát hiện Bu đang nhìn “đắm đuối’ mình với vẻ mặt ngạo nghễ.

*Bu-giả vờ thở dài* Vì tớ thấy cậu thật là trẻ con, Cal à! ai lại làm như vậy!

*Cal-quê* Mặc kệ tớ!

*Bu-nghiêm túc* Tớ không cấm cậu quen bất cứ cô gái nào mà cậu thích! Nhưng cậu có từng nghĩ rằng việc quen biết với những người như chúng ta sẽ đem lại nguy hiểm cho cô ấy không? Nếu một mai cô ấy biết được sự thật về cậu? Liệu cô ta sẽ nghĩ gì?

Vừa dứt lời, Bu vội quay đi, bỏ lại mình Cal với vẻ mặt đầy lo nghĩ...

.............

Về phần Satomi, con bé vẫn không khỏi hậm hực, giờ trong phòng chỉ còn Gui [người chăm sóc bệnh nhân"> và nó.

*Satomi* Tên tảng băng chết tiệt...Grừ...grừ...

Nó cắn một cách.... “mãnh liệt” vào cái gối và tưởng tưởng đó là hắn.

*Gui-quạu* Này! Bồ định phá hoại tài sản của bệnh viện à?

*Satomi* Mặc kệ mình....mà bồ có biết...ai đã đưa mình vào bệnh viện không?-nó sựt nhớ nên cái gối được tạm tha một bên.

*Gui* Thì..là tụi này! Hỏi thừa! [ Cal đã “xi nhan” với con bé mất rồi còn đâu ">

Nó thở dài ngao ngán, một lần nữa lại là ảo giác sao?

*Gui-cười* Nhưng mà đây là lần đầu tiên...mình thấy anh Cal có vẻ mặt như thế! Anh ấy thực sự rất là lo cho bồ đó!

*Satomi-chề môi* Hắn thì tốt lành gì! Chẳng qua là..hắn sợ không ai trả nợ cho mình thôi!

*Gui* Thật kì lạ! Trước giờ bồ luôn là người thông minh trong mọi việc...Mà sao việc này...bồ chậm hiểu quá vậy?

*Satomi-véo má Gui* Này! Cô đang nói móc tôi đây àh? Cô còn nợ tôi một lời gải thích đấy!

*Gui* ui da....chuyện..gì...cơ?

*Satomi* Chuyện của bồ và..Bu!

Không gian trùng xuống...như vơi đi những tâm sự, tình cảm của con người...một tình yêu thầm kín...một tình yêu sợ hãi...tất cả hòa vào nhau tạo thành những cung bậc ai óan của cuộc đời...

------------

Vào hai năm trước, khi Bu và Gui đang quen nhau...

.............

Gui đứng trước cửa nhà của Bu, giờ đã là hơn 10h đêm, nhưng anh vẫn đâu không thấy, trong khi trời mỗi lúc càng lạnh hơn...

-Bu à! Em cảm thấy lạnh quá!

Một tiếng nói vang lên cách đó không xa, cô gái dựa đầu vào vai Bu một cách thân mật, và con bé đã trông thấy tất cả điều đó phía sau bục cửa...

-Lát nữa khi vào nhà, em sẽ thấy hết lạnh thôi!- Bu dịu dàng trả lời.

Thế là họ đã đi vào cùng nhau, vào ngôi nhà “của họ”..........Không gian như trùng xuống...chỉ còn một mình Gui với những tiếng nấc nghẹn ngào...ngồi phệt xuống vệ đường trong đêm đông lạnh lẽo...

Sáng hôm sau.......

*Bu-vui vẻ* Gui à! Anh có chuyện muốn nói với em!



*Gui-gượng cười* Có...chuyện gì?

*Bu-lo lắng* Em không khỏe àh?

*Gui-lạnh lùng* Em không sao! Anh cứ nói đi!

*Bu* Anh xin lỗi...Mấy ngày trước và cả hôm qua anh không gặp em là vì...

-Bu àh! Bài tập này khó quá! Anh có thể giúp em được không?

*Bu* Ariel à! Em không thấy anh đang có việc à? Em về lớp đi! Chút nữa anh sẽ qua!

-Dạ! anh hứa rồi đó!-Ariel trả lời Bu nhưng đôi mắt vẫn cứ liếc Gui, một cái nhìn đầy thách thức. Và con bé đã nhận ra-đó chính là cô gái hôm qua.

*Gui* Không cần nói nữa đâu! Anh cứ dạy cô ấy đi! (bỏ chạy)

*Bu* Gui!-Anh nói với theo nhưng con bé đã đi mất rồi.

*Ariel* Anh à! Em có làm bạn gái anh hiểu lầm không?

*Bu* Không đâu! Cô ấy sẽ hiểu mà! Thôi anh đi trứơc đây! (quay đi)

*Ariel* Anh tin cô ta đến vậy à?-Ariel thầm lẩm bẩm một mình, trên miệng cô ta bỗng mỉm cười gian xảo.

.......

“ I lie awake at night

See things in black and white

I've only got you inside my mind

You know you have made me blind”

-Alô?- Gui-chủ nhân chiếc điện thoại cất tiếng.

-Là mình! Ariel đây! Mình có chuyện muốn nói với cậu! Tan học hãy đến lớp của mình!

-Uhm! Được thôi!

Gui vội nhận lời mà chẳng biết mình đã trúng mưu kế của Ariel. Nếu có thể quay về lại quá khứ, có lẽ con bé sẽ thà rằng không bước qua cánh cửa này mãi mãi...

........

Tan học.

*Bu* Được rồi! Bây giờ em muốn hỏi bài nào?

*Ariel* Thật ra thì những bài học trên lớp không khó với em, anh biết mà!

*Bu* Sao cơ?

*Ariel* Vì em muốn ở bên anh lâu hơn! Tại sao anh lại phải nhọc công vì một cô gái chẳng ra gì như thế!

*Bu* Cô không được nói xấu bạn gái tôi! Cho dù cô có là con gái của mẹ kế tôi cũng không được làm như thế!

*Ariel* Nhưng với em, anh không phải là một người anh trai!

Biết được Gui đang chạy đến, Ariel vội hôn Bu...Và điều đương nhiên, cô đã trông thấy tất cả...

*Gui-nghẹn ngào* Tại ...sao vậy?

*Bu-dạt Ariel ra* Gui! Nghe anh giải thích đã!

*Gui* Anh không cần giải thích nữa! Em đã nhìn thấy tất cả...chuyện hôm nay, cả hôm qua...hai người đã cùng nhau về nhà...và bên nhau...

*Bu-nắm lấy tay Gui* Mọi chuyện thật sự không như em nghĩ đâu! Hãy tin anh đi, Gui..

Không để Bu dứt lời, Gui bỏ chạy với đôi mắt nhòe đi vì nước, những sự thật rành rành trước mắt đã che mờ lòng tin của con bé...Ngay khi đó, Bu định đuổi theo nhưng đã bị một đôi bàn tay ngăn lại...

*Ariel* Anh đừng đi!

*Bu-quát* Buông tôi ra!

*Ariel* Được thôi! Em không cản anh! Nhưng hãy trả lời em một câu hỏi sau cuối-Anh là ai?

*Bu* Cô điên à?

*Ariel* Bu à! Anh nên nhớ lấy địa vị của chính bản thân mình! Anh là một công tử xuất thân trong xã hội đen! Dù có phủ nhận thế nào anh cũng không th

Tag:

Truyện,Teen,Tình,yêu,bang,chủ,full

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4211 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 4268 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 4268 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 4268 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 112