watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 17 - Thằng bạn cùng bàn
Home >
Tìm kiếm

Thằng bạn cùng bàn

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
28/12/25 - 21:37

> - Không thích.


- Có phải giấu anh chuyện gì không ?


- Giấu cái đầu lâu ! Chẳng qua không thích cho ai pass thôi !


- Cả anh cũng không được ?


- Không được !


JaeJoong đắc ý vênh mặt lên, cười khẩy. Thực ra JaeJoong đang đùa, nhưng trong mắt YunHo lúc này hoàn toàn không phải là đùa, mà là khiêu khích. Lửa nóng bốc lên đến tận đỉnh đầu. Cảm giác JaeJoong không hoàn toàn tin tưởng mình khiến YunHo càng thêm bức bối.


- Nói ! Pass ?


- Đã bảo không nói là không nói. Hỏi hoài vậy ? - JaeJoong hơi bực mình rít lên.


- Không nói ?! Có phải sau lưng anh lăng nhăng với đứa khác, không dám cho anh pass, sợ anh biết được, đúng không ?


- Anh nói cái gì ?


JaeJoong cố căng hai tai nghe cho rõ, hai mắt cũng cố mở lớn thật lớn, vì chỉ cần chớp mắt một cái, nước mắt sẽ ào ạt chảy ra. Không được khóc, không được khóc, những lúc thế này càng không được khóc !


- Anh cho tôi là cái loại gì ?


- Nếu không có thì em chứng minh đi, mở nick chat ra, đưa điện thoại đây !


- Được. Tôi chẳng phải sợ cái chó gì !


Nick chat loạch xoạch mở lên, điện thoại cũng khó chịu đặt xuống bàn.


- Cả điện thoại mà cũng cài mật mã...


YunHo xem đi xem lại một hồi vẫn chẳng thấy có gì khác lạ.


- Thế nào ? Tìm ra tình nhân giấu mặt của tôi chưa ?


JaeJoong cứng rắn đứng thẳng, ánh mắt châm biếm nhìn xuống YunHo đang ngồi trầm mặc trên ghế.


- Tại sao không cho anh pass, điện thoại cũng khoá. Rõ ràng là muốn giấu anh, không tin tưởng anh. Anh có gì mà em chưa từng xem qua chứ ?


- Anh mới là cái loại không biết tin tưởng người khác. Vì không tin tôi nên mới cho rằng tôi lăng nhăng sau lưng anh. Jung YunHo, anh nghe đây ! Kể cả có yêu lắm yêu vừa, không phải cái gì cũng có thể nói hết cho nhau được, mỗi người cần phải có một không gian riêng để thở. Cứ cho là anh thông minh, đứng nhất nhì ba lớp, nhưng ngay cả một điều tối thiểu là tôn trọng sự riêng tư của nhau, tin tưởng lẫn nhau, anh cũng không làm được !


JaeJoong quay lưng dợm bước thì ngay lập tức bị túm lại.


- Muốn đi đâu ?


- Tôi về. Nhìn cái mặt anh đã thấy muốn nôn rồi.


Vừa nói vừa hất tay YunHo, đi thẳng ra phía cổng, lục túi quần tìm chìa khoá nhà YunHo. Lúc chuẩn bị cắm vào ổ khoá thì YunHo ở đâu xông ra, giật lấy, thẳng tay ném ra ngoài. Chùm chìa khoá bay lên không trung, qua cánh cổng sắt, nặng nề đáp xuống đất một tiếng khô khốc. Chỉ cách hai bước chân mà không thể với tới được, một cánh cổng sắt gai giăng tua tủa chắn ngang.


JaeJoong chạy vào nhà, lấy trên bàn được chìa khoá của YunHo, lần này chưa kịp làm gì thì đã bị YunHo cướp mất. Chùm chìa khoá thứ hai lại bị ném ra, càng ngày càng xa.


- Đấy, có giỏi ra ngoài thử xem.


Bao nhiêu thất vọng, uất ức, bất lực dồn lại, trào ra thành hai hàng nước mắt. JaeJoong vừa khóc vừa xông tới, dùng hết sức bình sinh đạp vào bụng YunHo. YunHo bị đánh bật ra xa, cả vùng bụng đau thắt.


- Muốn đánh nhau sao ?


- Phải. Muốn đánh chết mày!


Bàn tay thu thành nắm đấm, JaeJoong một lần nữa xông tới. Trước là do bất ngờ, không kịp tránh, còn hiện tại thì khác. Nắm đấm vừa vung lên, YunHo đã kịp thời bắt được cổ tay JaeJoong, bóp chặt. Cái đau ở cổ tay còn chưa kịp qua đi, cái đau ở bụng dưới đã kéo đến. Trước mắt nhạt nhoà, lục phủ ngũ tạng như đảo lộn.


- Là em đánh tao trước. - YunHo nói lớn, nắm đấm cũng chưa kịp thu về. Lúc cáu lên thì ngôn ngữ cũng trở nên lộn xộn.


Chát.


Mặt YunHo lật hẳn sang một bên.


- Chó má !


Cả hai lao vào quần nhau, đánh đến khi mệt lả thì nằm vật ra giữa sân, thở hổn hển.


Nói hai đứa con trai yêu nhau vừa dễ lại vừa khó. Khó thì có nhiều, hiển nhiên ai cũng nhận ra, nhưng lại dễ ở chỗ : với con trai, nắm đấm có thể giải quyết được mọi chuyện, còn với con gái, nhiều lúc chỉ toàn nước mắt uỷ mị. Bởi vậy, sau một trận đánh nhau long trời lở đất, lửa giận trong lòng mỗi người đều xẹp đi phân nửa.


- JaeJoong...


- ...


- Có đau không ?


- Đánh cho sướng tay rồi hỏi có đau không, ý gì đây ?!


- JaeJoong-ah~ Anh biết sai rồi. Đáng lí anh không nên quá tọc mạch chuyện của em.


- ...


YunHo vẫn nằm trên đất, chỉ quay đầu ra nói. JaeJoong nghe xong lại quay mặt đi.


- Không tha lỗi cho anh được à ?


- ...


- JaeJoong-ah~


- ...


- Cho em tát anh thoải mái, bao giờ hết giận thì thôi.


- Được lắm. Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy !


JaeJoong đột ngột bật dậy, trèo lên người YunHo, túm cổ áo YunHo gằn từng tiếng một.


Chát.


- Cái tát này là tội dám không tin tưởng tôi.


Chát.


- Còn đây là tội dám tọc mạch chuyện của người khác.


Chát.


- Dám vứt chìa khoá ra ngoài, nhốt tôi trong đây.


YunHo bị tát đến hai tai ù đi. Chỉ nói chơi vậy mong JaeJoong bớt giận, ai ngờ bị ăn tát thật. Cánh tay JaeJoong một lần nữa vung lên, YunHo mơ hồ nhắm mắt lại.


.

.

.


Không phải cảm giác đau rát ở má mà là cảm giác ẩm ướt ở môi. Khuôn mặt JaeJoong giờ đã phóng to gấp mấy chục lần.



- Vì ai mà điện thoại phải cài mã chứ ? Không phải vì người này sao ? Lỡ bố mẹ đọc được tin nhắn rồi lại cấm này cấm nọ...


JaeJoong vừa hôn vừa nói, YunHo đầu óc cũng quay cuồng hết cả.


- Pass không cho được... vì... rất xấu hổ...


JaeJoong ngừng hôn, trượt xuống, nằm trên ngực YunHo. YunHo nghe tim mình đập bum lum trong lồng ngực, lắp bắp mở miệng :


- Pass là gì mà phải xấu hổ ? Á--Xin lỗi, anh không có ý đó. Anh-


- Là... Jung JaeJoong, cả pass điện thoại cũng thế.


Rúc sâu vào ngực đối phương, JaeJoong càng nói càng nhỏ, như tiếng muỗi vo ve, nhưng tai YunHo lúc này lại thính hơn bao giờ hết. YunHo đứng hình nửa ngày, không thể tin được... Không thể tin được... Không thể tin được...


Yunho bất chợt vùng lên, đảo lại vị trí, điên cuồng hôn lên môi JaeJoong. Đây rồi~ Là nó, nụ hôn trong truyền thuyết, không còn là kiểu chạm môi của bọn con nít nữa rồi ! Chúc mừng ! Không có gì, cảm ơn !


"Po-po-po-po-poker face..."


Nụ hôn bị tiếng chuông điện thoại vô duyên chặt ra làm tám khúc. YunHo vò đầu bứt rứt, JaeJoong cuống cuồng nghe điện thoại.


"Vâng con nghe !"


"..."


"Rồi rồi con về giờ mà. Điếc tai quá ! Á-Yu-"


JaeJoong vừa phải nhẹ nhàng nói chuyện với mẹ, vừa phải khó khăn chống đỡ con người to xác đang gặm gặm đỉnh đầu mình.


- Tránh ra ! - JaeJoong hung hăng đẩy YunHo sang một bên, định ra mở cổng đi về thì thấy hai chùm chìa khoá đang nằm chỏng chơ bên kia cánh cổng sắt.


- Chết rồi ! Sao về đây ? Về muộn sẽ bị bố mẹ vạch mắt lên chiếu đèn pin vào mất~ Mèng ơi em sợ ánh sáng~


JaeJoong ôm cửa đập ruỳnh ruỳnh, chỉ ước sao cánh tay mình có thể vừa dài vừa dẻo như tay của Luffy trong "Đảo hải tặc", uốn uốn mấy cái là lấy được ngay hai chùm chìa khoá kia.


- Tại ai tại ai tại ai ? - Càng lúc càng trở nên điên loạn.


- Tại anh tại anh tại anh ! - YunHo rối rít vỗ về, chạy tọt vào nhà lấy ra cái móc với mấy cái que, nhưng khều mãi vẫn không được.


Rốt cuộc chỉ biết bất lực nhìn ra ngoài. ChangMin~ Khi đi em mặc sơ mi ca rô, quần lửng xanh, mang theo một chùm chìa khoá, ngoài ra không có giấy tờ tuỳ thân nào khác... Ai đó thấy em thì hãy bảo em mau mau về nhà mở cửa~


Bên cạnh cánh cổng sắt là hai cái xác dài ngoằng, tiếng rên rỉ cũng từ đó mà phát ra :


- Cứu... Cứu mạng...


- Có ông nào đi qua bà nào đi lại, làm ơn làm phước nhặt giúp chúng tôi hai chùm chìa khoá.


ChangMin về nhà mà nhìn thấy cảnh này chắc sợ muốn chết.







* *
*






Hai tháng hè vui chơi dài rốn, JunSu suốt ngày truy cập ba cái trang web nhảm nhí, thế nào lại kiếm được trang Y - một trang để mọi người giao lưu, kết bạn, tâm sự... JunSu rỗi việc lập đại một cái nick, đặt là "Chàng Trai Bất Hạnh". Ở nhà tiền không có, làm gì cũng bị chê lề rề, học tập ngày càng đi xuống, tình yêu cũng không suôn sẻ, không phải bất hạnh quá hay sao ? Nếu JunSu không bất hạnh thì còn ai bất hạnh nữa ?


Vào mục "Gỡ rối", JunSu đăng liền hai bài : "Làm thế nào để tỏ tình với người ấy ?", "Để người ấy chú ý đến mình phải làm sao ?". Hôm sau buồn chán bật lên xem thì đã thấy có phản hồi. Cả hai topic đều do một người có nick "Quần Đùi Đỏ" trả lời. Này, gì thì gì cũng đừng có nhại nhóm "Mặt Trời Đỏ" - thần tượng của người ta thế chớ !


Xem người này tư vấn cho mình những gì nào...


"Gà ! Tỏ tình chỉ cần nói "Tớ yêu cậu" là xong !"


"Gây chú ý là cái việc đơn giản nhất từ trước đến giờ ! Cậu cứ khoả thân chạy ra giữa đường múa vài đường quyền là ok !"


JunSu phì cười trước câu trả lời kì quặc của Quần Đùi Đỏ, lại thấy con người này cũng vui tính, tự động vào nhà riêng của người ta xem một hồi. Tìm những bài Quần Đùi Đỏ đã viết, bài nào cũng tưng tửng như vậy. JunSu dũng cảm nhấn nút "Add Friend", chưa gì đã thấy người kia chấp nhận. JunSu hí hửng nhảy vào ngay.


"Xin chào Quần Đùi :)"


"Ừm, chào. Cậu là người gởi mấy cái chủ đề dở hơi hôm qua đúng không ?"


"Cậu... =__= Thôi, thấy cậu dễ gần muốn làm quen. Tớ là mem mới, có gì không hiểu nhờ cậu chỉ giúp :-S"


"Okie thôi. Nhìn nick thấy cậu là con trai hả ? Tớ cũng thế, muốn quen nữa không >:P"


"Đâm bừa đi ! Trai gái gì cũng làm quen hết !"



.

.

.


Chàng Trai Bất Hạnh chat với Quần Đùi Đỏ cả buổi đêm, cuối cùng cũng xin được cái Yahoo. Xem nào, "treolen_cotdien_thehien_tinhyeu" (trèo lên cột điện thể hiện tình yêu). Trời ơi cái nick quê dễ sợ, chắc phải dùng cách đây mấy năm rồi, hồi vẫn còn rộ lên phong trào "Bật nắp quan tài hôn em lần cuối" hay "Gái nhà nghèo băm bèo nuôi lợn" gì đó. Chê thì chê vậy nhưng thực ra hồi đó JunSu cũng có một cái, đến gần đây mới đổi lại.


Đang hỉ hả vì có người vẫn xài cái nick này, JunSu tự dưng giật bắn mình. Ê ê~ Cái nick cứ quen quen à nha. Là... là của...


JunSu vội vã chạy vào nhà Quần Đùi Đỏ :


"Cậu ở đâu thế ?"


"Seoul"


"Còn đi học không ?"


"Không đi học thì đi bụi hả ? Cấp ba Hae BuRu, biết không ?"


JunSu choáng váng, không ngờ trái đất tròn thật tròn. Đột nhiên nảy ra ý định trêu người kia, JunSu hí hoáy viết lại :


"Tớ ở JeJu, xa lắm, không có nghe đến trường cậu. Mà tớ add nick cậu rồi đấy, "anhdeptrai_dauanhhaimai" (anh đẹp trai đầu anh hai mái), thấy chưa ?"


"Đã thấy. Rảnh on nói chuyện nhé !"


JunSu mỉm cười tắt nick. Cái nick cũ lâu lâu không dùng giờ có dịp xài lại rồi. Chà~ Từ rày sẽ có nhiều trò để chơi đây !



Mấy tháng đầu học kì hai rơi vào mùa thu, cái mùa mà theo như YooChun nói, nắng vàng ruộm, gió hiu hiu, tiết trời se lạnh, vô cùng thích hợp cho việc trùm chăn bật quạt ngáy khò khò.


Ra chơi, YooChun đẩy ngay HyunJoong xuống bàn TaeHee và JunSu để mình độc chiếm băng ghế. Bạn ta hai mắt lim dim nằm thẳng cẳng, tính úp quyển sách lên mặt đánh một giấc thì một bóng hồng lấp ló nơi cửa sổ làm cơn buồn ngủ co giò chạy đi tuốt luốt. YooChun lật đật ngồi dậy :


- Bạn, bạn gái, bạn tìm ai à ? Có cần tớ giúp gì không ?


- A, cảm ơn, bạn ơi cho tớ hỏi lớp mình có ai tên Park YooChun không ? - Bạn nữ từ từ sáp tới, dí mặt vào cửa sổ, thiếu điều lọt luôn vào trong.


YooChun giật mình, ngoài mặt vẫn vui tươi hớn hở nhưng nội tâm đang kêu gào dữ dội. Trời ơi, lớp có mỗi một Park YooChun, đích thị là bạn ấy đến tìm mình rồi ! Chẳng biết nên vui hay nên buồn đây, vốn dĩ trước giờ những người đến tìm YooChun chẳng có mục đích gì tốt đẹp. Ví dụ như mới đêm qua, YooChun lôi con xe máy ra nẹt bô, bị hàng xóm đến tận nhà lôi ra mắng, vân vân và vân vân. Đấy, thế thì sao YooChun không sợ khi thấy có người kêu cả họ cả tên mình ra như vậy ?


Có bạn nữ xinh xắn đến tìm YooChun, cả tổ tủm tỉm cười rồi huých huých tay nhau. Trong lúc YooChun đang loay hoay chẳng biết làm thế nào, HyunJoong đã túm cổ áo YooChun, chỉ thẳng vào mặt bạn :


- Park YooChun là bạn này nè !


YooChun hai mắt trợn trắng. Kim HyunJoong, cái đồ nhanh nhảu đoảng chết tiệt !!!


- Ừ biết vậy thôi, tớ về đây. - Người đẹp ngó YooChun một lúc rồi chớp mắt quay đi.


YooChun buột miệng :


- Ê từ từ, tìm tớ rồi đi luôn không nói gì là sao ?


Người đẹp tặng cho YooChun vài cái chớp mắt nữa. Nàng khẽ vuốt mấy lọn tóc xoăn, cười ra vẻ âm trầm thâm hiểm lắm :


- Tớ chỉ đến theo yêu cầu của bạn thôi, mình nhìn thấy nhau rồi thì tớ đi về chớ sao ?


- Tớ ? Yêu cầu ?


- Bạn không nhớ à ? Bạn ghi ở cuối góc lớp kia kìa !


Người đẹp vừa dứt lời, không chỉ YooChun mà cả năm cái đầu cùng quay phắt ra phía sau. Quả nhiên trên tường có một đoạn chi chít chữ.


"Hi, tớ là Park YooChun lớp 1/7. Tớ muốn làm quen với tất cả các bạn nữ dễ thương. Nếu đọc được tin nhắn này hãy đến lớp tìm tớ nhé, thêm bạn thêm vui !


Chúc những bạn làm theo yêu cầu của tớ kì thi giữa kì sắp tới, cả 12 môn đều đạt 100 điểm. Bạn nào đọc mà không làm theo, tớ cũng chúc bạn 100 điểm tổng 12 môn."


YooChun gãi đầu nhìn cả tổ cười hì hì. Mấy dòng này viết hồi bị thầy Địa bắt đứng úp mặt vào tường vì tội cười ha hả trong giờ đây mà. Đứng chán thì mượn bút JaeJoong viết bậy vài chữ. YooChun chỉ tính viết chơi, ai dè có người đến tìm mình thật mới ghê, lại là một bạn rất xinh nữa chớ. Trúng số rồi !


Thấy người đẹp chuẩn bị quay gót ngọc, YooChun hối hả gọi lại :


- Bạn ! Đã mất công đến đây thì mình nói chuyện chút. - Nói rồi huỳnh huỵch chạy ra ngoài lớp.


Trên trán cả tổ dần hiện ra bốn chữ "không.thể.tin.được". TaeHee nheo mắt nhìn theo bóng lưng YooChun và bạn nữ kia, chép miệng :


- Mỡ để miệng mèo rồi, YooChun hên thật ! Mà sao trông nhỏ kia cứ quen quen !


- Ờ, sao không quen, nhỏ đó là Jo NaYoung lớp 13, từng làm người mẫu bên Hà Lan đó. - Giọng KwonSoo - tổ trưởng tổ hai ở đâu chen vào.


KwonSoo nói xong bỗng rụt cổ lại, cứ thấy quê quê làm sao. Tổ hai và tổ bốn bất hoà đã lâu, cũng hiếm khi nói chuyện, giờ đột nhiên chuyện người ta mình lại chõ mũi vào.


TaeHee thấy bạn ngại thì biết ý cười nhạt. Chuyện hai tổ từ cái hồi xa lắc xa lơ nào rồi, chạnh choẹ mãi cũng chẳng hay ho gì. Mà nếu có hỏi tổ viên cả hai bên, vì sao hai tổ lại cãi nhau, dễ cũng chả có đứa nào nhớ đâu. Thôi thì cái g

Tag:

Thằng,bạn,cùng,bàn,

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 4465 ngày trước - Xem: ]
» Truyện teen Anh thua vì anh yêu em
[ 4529 ngày trước - Xem: ]
» Tình yêu tuổi teen - tình yêu cấp 3
[ 4531 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Gấu Ơi! Về với Em...
[ 4531 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 43