watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 5 - Đừng Khóc Kẹo Ngọt
Home >
Tìm kiếm

Đừng Khóc Kẹo Ngọt

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
27/11/24 - 19:33

trong phòng cất chứa.

Vị trí của cô ở cửa lớn, là nơi vừa đi vào là có thể thấy, làm cho cô thuận lý thành chương (lâu ngày thành quen) xử lí chuyện tiếp đãi khách hàng, vừa lúc có thể đem cảnh tượng đại sảnh lầu một nhìn thấy nhất thanh nhị sở (rõ ràng), thấy tình trạng của mỗi người, ở phía trước phát hiện đương sự, trước một bước vì đối phương nghĩ đến chuyện nhỏ nhặt, từ nước trà, tiếp nghe điện thoại, chiêu đãi khách hàng tới chơi, không ai yêu cầu cô làm, cô liền tự động tự giác làm, hơn nữa còn làm chu đáo.

Ví dụ như…Mấy thứ trên bàn này.

Bánh kẹp, nước chanh, rau xanh, cô tuy rằng sợ anh, nhưng là thói quen của anh cô hiểu biết nhất thanh nhị sở, biết anh có thói quen không ăn bữa sáng, nếu quá bữa trưa mới vào công ty, anh ngay cả cơm cũng không vội ăn, cho nên cô mới vì anh chuẩn bị mấy thứ này.

“Hiệp Tương Quân, cô có hộ chiếu hay không?” Anh đánh gãy lời thao thao bất tuyệt của cô, đột ngột hỏi.

“Có…”

“Đem hộ chiếu của cô giao cho kế toán làm thủ tục, cuối tuần này cô theo tôi đi Kyoto.”

Cái gì, cái gì? Cùng anh đi Kyoto!

Tương Quân bị hù chết, trừng lớn mắt nhìn anh.

“Vì, vì sao?” Vì sao muốn cô cùng anh đi Nhật Bản? Vì sao vì sao vì sao? Tương Quân muốn hò hét ra sợ hãi của cô, nhưng ở trước mắt anh cô không dám.

“Lúc này Hoàng đổng không trực tiếp đem hồ sơ cho chúng ta, chúng ta so với đối thủ, phải giành trước từng bước phía trước, Hoàng đổng yêu cầu cô nhất định phải đến.” Nguyên nhân vì khách hàng yêu cầu cô trình diện, Nguyên Hạo chỉ có thể đồng ý. “Tôi đã nói hết rồi.” Ý tứ đại biểu là muốn cô đi ra ngoài.
“Ah…Được.” Tương Quân chỉ có thể nói ‘được’, đầu óc còn một mảng hỗn lọan, nghĩ đến muốn cùng Nguyên Hạo – đương nhiên còn có nhân viên khác – rời nước, cô liền khẩn trương thật, chính là cùng ông chủ đi công tác, lọai chuyện này không tới phiên trên đầu cô hướng tới a! Cô tổng cảm thấy lần này đi ra ngòai cô sẽ nguy hiểm tính mạng.

Tương Quân phiền não chuyện muốn cùng Nguyên Hạo đi công tác, đột nhiên cảm thấy bụng bắt đầu đau, đang muốn rời đi trở lại chỗ của mình uống hai viên thuốc, nhưng lại thấy gì đó trên bàn anh mà cô để lên buổi chiều, anh ngay cả chạm vào đều không có.

“Giám đốc…”

“Như thế nào?” Nguyên Hạo thực hướng hỏi.

Tương Quân chỉ chỉ trên bàn anh, lúc này lại có lá gan, ý bảo muốn anh uống.

Nguyên Hạo nhìn thức ăn nước uống trước mắt, nhíu mày.

Nước chanh thì miễn cưỡng, nước lọc, anh mới không uống loại không có hương vị này! Còn có anh ghét nhất uống thuốc, cho dù là thực phẩm dinh dữơng cũng giống nhau, bánh kẹp cũng được, anh cầm lên tùy tiện hai miếng nhét vào miệng.
Chương 4
“Xem mắt?”

Tương Quân nhìn Hòang đổng đang cười tủm tỉm, vị chủ tịch cao tuổi đột nhiên tuôn ra yêu cầu kinh người này, làm cho cô hoảng sợ, động tác cứng đờ ngay tại đĩa rau, nghĩ là chính mình nghe lầm.

Một vị chủ tịch nắm giữ giá trị trên hàng triệu, mỉm cười nói muốn thay cô an bài xem mắt, đối tượng lại là cháu trưởng của ông ấy, làm sao có thể là sự thật chứ?

“Hoàng đổng nói giỡn cứ như thật.”

Trước kia Hoàng đổng mỗi lần đến công ty chắc chắn cười hỏi cô, khi nào thì làm con dâu nhà ngài ấy, Tương Quân nghĩ đó là ông chỉ vui đùa mà nói, vì thế luôn cười cười.

“Nha đầu Tương Quân, cháu cho đến bây giờ không xem lời ta nói là thật sao?” Hoàng đổng nhíu mày, vẻ mặt hứng thú: “Ta là nói thật còn thật sự, cháu trai ta với cháu cùng tuổi, gần đây vừa mới từ Anh quốc lấy học vị trở về, liền khéo như vậy, nó đang ở Nhật, cháu cũng ở Nhật, coi như làm quen bạn bè mới, buổi tối ngày mai theo cháu trai của ta ăn một bữa cơm a!”

Sao khéo vậy?

Nguyên Hạo ở một bên nghe vậy từ chối cho ý kiến giương mi lên.

Thì ra là thế, bởi vì cháu trai Hoàng đổng ở Nhật Bản, cho nên mới đưa ra yêu cầu bàn bạc đấu thầu muốn Tương Quân tới Nhật Bản.

“Cậu nói có phải hay không? Nguyên đổng.” Hòang đổng nói nói cười cười, nhưng cùng ông ở chung lâu sẽ hiểu được, chuyện này ông không hay nói giỡn: “Người trẻ tuổi, hẳn là nên cùng nhiều người trẻ tuổi kết bạn.” Đôi mắt chuyển hướng Nguyên Hạo, tìm kiếm sự đồng ý từ phía đối tác.

Nói như vậy, là đang trong lúc bàn chuyện công viện dẫn tới trường hợp này, khách hàng tiếp đãi vì để ý tới cấp dưới của anh, không những vậy còn thay con cháu sắp xếp xem mắt, mượn từ xem mắt đến kéo gần gũi, xem mắt có thành công hay không không phải trọng điểm, mà là mượn từ xem mắt để kéo dài đề tài.

Nguyên Hạo mãi cho đến gần đây mới biết được, cô gái Hiệp Tương Quân này rất có duyên với trưởng bối, trong mắt anh luôn là kẻ hành động chậm tay chậm chân, ngôn từ không tốt ngây ngô cười, nhưng trong mắt người lớn tuổi, lại là đáng yêu vui vẻ, cũng mới biết được có một chút khó khăn, khách hàng tuổi cao nhưng ra tay hào phóng, sẽ bởi vì muốn gặp Tương Quân thân thiết có lễ mà riêng đến công ty uống một chén trà cô pha, cùng cô trò chuyện, mà nhiều người thường thường cùng cô nói chuyện, tâm tình sẽ bình tĩnh, lúc họp cũng thoải mái như đang nghe tin vắn.

Cô không có kế họach nghiệp vụ mới và lâu dài, nhưng là đã có lực lượng yên ổn lòng người.

Được khách hàng thích là một chuyện, nhưng thích đến nỗi muốn thay cô xem mắt thì rất khoa trương, nhưng mà khách hàng đưa ra yêu cầu này, là Hoàng đổng muốn làm khó, ông hẳn là có mười phần nắm chắc mới có thể làm như vậy, tuyệt đối không giống ông nói, không chỉ đơn giản là người trẻ tuổi kết bạn như vậy.

“Đứng ở lập trường của tôi, một ông chủ không nên lợi dụng nhân viên, dùng phương thức như vậy đạt được mục đích, đây không phải là phương thức kinh doanh của tôi.” Nguyên Hạo gọn gàng dứt khoát nói ra sự không đồng ý của anh, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ liền cự tuyệt chuyện đứng giữa giựt dây.

Tươi cười của Hoàng đổng nháy mắt biến mất, lông mi xám trắng không động, không khí trong nháy mắt từ nhẹ nhàng chuyển thành mưa gío sắp đến: “Lời này của anh có ý là không tính bán mặt mũi cho ta.” Ngữ điệu người hiền lành cười tủm tỉm chuyển biến đột ngột, mang theo lửa giận sắp bùng nổ.

“Hoàng đổng, tôi xem ngài là trưởng bối mà kính trọng.” Áp chế lửa giận trong ngực, Nguyên Hạo cực lực khắc chế tức giận của chính mình, so với cường thế của Hoàng đổng không chút nào nhường nhịn: “Nếu phải làm như thế mới có thể bàn công việc, chúng ta có thể không…”

“Hoàng đổng, cháu rất thích.”

Thấy phía trước Nguyên Hạo hòan toàn không để ý mặt mũi công ty mở miệng nói, Tương Quân xem tình huống không đúng, vì thế mở miệng phát ra âm thanh nhằm gây chú ý.

“Phải không?” Hoàng đổng nghe vậy sắc mặt dịu xuống: “Không miễn cưỡng?”


“A, vâng, đúng, ha ha…” Tương Quân mở miệng xong mới phát hiện bản thân vừa rồi đáp ứng cái gì, nhưng mà nhìn Hoàng đổng không còn mang theo sắc mặt hờn giận, cô cũng không dám sửa miệng, chỉ có thể xấu hổ ngây ngô cười.

“Vậy nói như vậy là định rồi, buổi tối ngày mai, ngay tại nhà ăn khách sạn, ta sẽ mời nguời sắp xếp tốt. Nguyên đổng, nha đầu Tương Quân nói nó rất thích ý, xem ra anh hẳn là nên bán cho ta mặt mũi chứ?” Vị chủ tịch già đắc ý dương dương tự đắc khiêu khích.

Nguyên Hạo nheo mắt lại, lạnh lùng hô: “Hiệp, Tương, Quân.”

Anh gằn từng tiếng, mang cả tên họ của cô ra kêu nha, cứu mạng a, Tương Quân lập tức cũng bất chấp đang ăn cái gì, để chiếc đũa lên bàn, cứng ngắc ngồi nghiêm chỉnh đối mặt với Nguyên Hạo.

“Vâng!”

“Cô…” Nguyên Hạo tức giận đến độ nói cái gì cũng đều không được.

Hiện nay Tương Quân trên người mặc kimônô nhiều màu lịch sự tao nhã, phía trên là màu hồng nhạt nhu hòa, đây là sau khiđòan người bọn họ đến Kyoto, Hoàng đổng cho người đưa tới, còn vì cô chuẩn bị trang phục, chải tóc, mặc kimônô, thoạt nhìn tưởng như tạo nên một pho tượng búp bê.

Phải biết ở ‘Cương’ cũng không chỉ có mỗi cô là con gái, Hoàng đổng dụng tâm để ý đến cô, thật sự rất rõ ràng.

Vì Nguyên Hạo nghĩ đến, cô sẽ mặc như vậy đi hẹn gặp một người đàn ông không biết tên – xem mặt! Có Hoàng đổng trợ giúp phía dưới, cơ hội thành công rất cao mà điều này làm cho bụng anh bất mãn.

Rốt cục là cái gì với cái gì, một cô nàng tay chân ngốc nghếch như vậy, đầu ốc cũng ngây ngốc không kém gả vào hào môn… Chậm đã, anh làm chi tức như vậy?

Có cái gì để mà tức giận, lại không liên quan đến chuyện của anh, đừng choáng váng! Cho dù ông ấy nhìn trúng cô, anh chàng kia còn không chắc thấy hứng thú đối với cô.

“Tùy cô vậy!” Ngữ khí không tốt bỏ lại một câu này, anh quay đầu không để ý đến cô.

“Buổi sáng ngày mai lại nói tiếp, giờ bàn công việc.” Hòang đổng thấy mục đích đạt thành, rốt cuộc tính bàn công việc: “Trước mắt tổng cộng có tám công ty cạnh tranh.” Thậm chí nhả ra lời nói có ý cường địch.

Nguyên Hạo cảm giác khó chịu cực kì, nghe khách hàng lớn nói chuyện, ánh mắt cũng không tự kiềm chế quét về phía Tương Quân bên cạnh, anh tức chết đi được, cô lại lộ ra vẻ mặt không có việc gì, ở đó khoái hoạt ăn uống.

Cô gái này…Mặc kệ cô! Cô muốn xem mắt thì tự mình đi, không quan hệ tới anh!

“Kế họach của Húc Nguyên quá mạnh mẽ, ông trời của tôi.”

“Tôi đấu thầu chưa từng khẩn trương quá như vậy, anh xem, lòng bàn tôi vẫn còn đổ mồ hôi.”

Ba giờ chiều, đoàn người rời đi trung tâm hội nghị khách sạn, trở lại phòng khách sạn của Nguyên Hạo, vài kỹ sư thiết kế đi theo cùng bàn việc, lòng còn sợ hãi thảo luận từ chín giờ sáng mãi cho đến ba giờ chiều.

Tinh nhuệ của tám công ty xuất ra hết, chuẩn bị vạn toàn, tin vắn, mô hình, hình ảnh bắt chước 3D, mỗi một công ty đều xuất ra bản lĩnh giữ nhà, bày ra tinh thần nhất định phải quyết tâm.

Sau khi mọi người đánh trận một hồi rồi rời đi chiến trường, đều toát ra vẻ mặt mệt mỏi, người ngồi phịch ở trên sô pha, rã rời chẳng ra tư thế gì.

Nguyên Hạo cũng cởi bỏ caravat, nhìn những người trước mắt mới đây còn hừng hực khí thế như chiến sĩ, giờ phút này cũng cảm thấy mệt mỏi.

“Thật đói…” Không biết người nào khởi đầu, vỗ về cái bụng kêu đói.

Trước hội nghị có chuẩn bị cơm, nhưng không khí khẩn trương làm cho đòan người không có tâm tình ăn, mãi cho đến sau khi chấm dứt mới cảm giác được đói.

“Tôi cũng vậy…” Nhất thời, âm thanh kêu đói này ngày càng nhiều. Nhưng lúc này, trước của phòng truyền đến tiếng vang, mọi người quay đầu, chỉ thấy Tương Quân trên tay bao lớn bao nhỏ cầm từ phục vụ vào cửa.

“Mọi người đều đã trở lại sao? Tôi mang theo điểm tâm, mọi người ăn một chút.”

“Oa…” Mọi người phát ra tiếng hoan hô, tranh đọat đồ ăn.

“Đừng nóng vội đừng nóng vội, mỗi người đều có.” Khác với nhóm đồng sự vì đồ ăn mà điên cuồng, Tương Quân có vẻ khí định thần nhàn, mỉm cười gửi đồ ăn, mỗi người đều có.

Sau khi trấn an mấy con quỷ quỷ đói chết này, cô cầm một cái hộp giấy nhỏ, do dự trong chốc lát xong mới đi về hướng Nguyên Hạo.

“Giám đốc, đây là xíu mại,” Không chờ anh mở miệng cự tuyệt, cô trước mở miệng nói: “Ăn một chút cũng được, nếu không sẽ đau bao tử.”

“Cô thực ầm ỹ.”

Nguyên Hạo ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn tiếp nhận cái hộp đó cùng với cả gói giấy bên ngoài.

Hai mắt quét một vòng những người khác đang phân đồ ăn bạch tuộc nướng, cá nướng, bánh ngọt đẹp mắt bỏ thêm nhiều bơ dâu tây cùng trái cây ngọt chết người…

Cũng chỉ có điểm tâm của anh là không giống.

Lòng anh bỗng dưng ấm áp.

Cô có chú ý tới sao? Anh ăn không quen điểm tâm đồ ngọt Nhật bản, cho nên cô mới chạy đi mua riêng cho anh xíu mại mang đến? Chỉ có anh có.

Chỉ có anh.

“A, Tương Quân, tôi vừa mới đi qua cửa phòng của cô, có người ở cửa phòng chờ cô nha, hình như là người ở tiệm kimônô, sao cô còn ở nơi này? Không phải là chuẩn bị đi xem mắt sao?” Sophia cùng vào công ty một đợt với Tương Quân, cũng là nhân viên đồng hành lần này, cô cùng Tương Quân quan hệ cá nhân không tệ, vì thế hảo tâm nhắc nhở.

Khóe miệng Nguyên Hạo mới muốn dương lên, chợt nghe thấy câu nói chói tai đó.

Mẹ nó! Anh đã quên, cô gái này buổi tối hôm nay đi xem mắt!

“Gì? Đến sao? Mới ba giờ nha!” Tương Quân nghe vậy hô một tiếng, tiếp theo vội vàng xoay người rời khỏi: “Ai nha! Xong rồi xong rồi…”

Cô vội vội vàng vàng rời đi, Nguyên Hao hé ra vẻ mặt xanh mét, trừng mắt nhìn xíu mại trên tay.

Lớp da màu xanh óng mỏng manh bao lấy thịt nạc, phía trên có viên tôm, coi như hợp với khẩu vị của anh…

“Giám đốc buổi tối mời đại tiệc…” Đám người kia đã ăn no nê, có khí lực trở lại.

“Ấy, ấy, ấy!” Có người vội vàng quát bảo ngưng lại, muốn đồng sự thấy rõ ràng sắc mặt ông chủ.

Vì thế người này nói tiếp người kia, yêu tĩnh không tiếng động nhẹ nhàng rời đi.

“Giám đốc.” Sophia đi cuối cùng chuẩn bị rời đi, nhưng trước khi đi, cô quay đầu hỏi thủ trưởng: “Tương Quân cùng cháu trai Hòang đổng gặp mặt, anh sẽ tới sao?”

Anh vì sao muốn đi! Cái cô gái ngốc kia chính mình đáp ứng, còn nói cái gì thích ý, anh mặc kệ cô!

“Tôi sẽ xem xét.” Anh lạnh nhạt trả lời, che dấu sự tức giận bừng bừng trong lòng.

“Phiền toái anh chú ý một chút, Tương Quân tửu lượng rất kém cỏi, một li bia là gục đỗ, nội trong năm phút đồng hồ sẽ say, anh làm ơn, tuyệt đối đừng cho cô lúc xem mắt uống rượu, cô ấy luôn luôn sẽ không cự tuyệt người khác, nếu Hòang đổng rót rượu cho cô ấy, cô ấy nhất định không có biện pháp từ chối.”

Sophia lo lo lắng lắng sau khi nói xong bỏ chạy lấy người, lưu lại Nguyên Hạo một người, có chút đăm chiêu suy tư.

Việc đấu thầu này, Hiệp Tương Quân không cần sử dụng đến, cho nên chỉ có thể làm hậu cần chuẩn bị công tác, cũng giúp mọi người chạy việc, tác dụng lớn nhất của cô là mở miệng, khó khăn lắm mới làm Hoàng đổng trở nên hòa ái dễ gần hơn.

“Shit!” Không biết vì sao, trong lòng có một cơn tức buồn bực thiêu đốt, anh không rõ chính mình vì sao lại khó chịu như vậy.

Bất mãn này vẫn liên tục đến khi nghe thấy tiếng chuông cửa, anh mới phát hiện chỉ chớp mắt, hai giờ đã trôi qua.

Mạc danh kì diệu, anh tức giận tới hai giờ, lại không biết chính mình khó chịu cái gì…Cái tiếng chuông cửa kia thật sự ầm ỹ chết người!

“Ai a?” Đang định giận chó đánh mèo lên đầu người phía trước, lôi kéo mở cửa anh lại ngây ngốc.

Kimônô màu hồng đào như mùa xuân, trang điểm tươi mát làm cho Tương Quân thoạt nhìn so với tuổi thực tế càng trẻ.

Nguyên Hạo tuyệt tuyệt đối đối rung động, bình thường con gái không trang điểm một khi được hóa trang thích hợp, hiệu quả không chỉ là kinh diễm hai chữ đủ để hình dung.

“Giám đốc…” Tương Quân trên tay mang theo túi xách giống với màu hoa của kimônô, trên vai khóac áo choàng giữ
<<1 ... 34567 ... 14>>

Tag:

Đừng,Khóc,Kẹo,Ngọt

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Anh Trai Em Gái
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Bà xã chớ giở trò
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
» Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 526