Chủ nhân xin ngài đừng có chọc tôi
![]() | ![]() ![]() |
/>
Người này trọng sắc khinh bạn! Thật đúng là đáng đánh đòn!
Triển Ngạo Trạch cùng Sở Hi Nghiêu đồng thời suy nghĩ như thế.
Sáng sớm cô còn chưa rời giường đã nhận được điện thoại của Thánh Nam gọi tới, vì anh ta hiện giờ có việc không thể giúp cô chuyển nhà, cho nên gọi điện thoại công ty chuyển nhà đến giúp cô đóng gói hành lý, còn mệnh lệnh muốn cô trước khi anh về nhà phải cởi sạch quần áo nằm ở trên giường chờ anh. {Sun: anh nỳ BT quá đi……nhưng ta thick, hố hố hố ^^}
Thật sự là một tên sắc lang bá đạo quá đi, ngay cả chuyện này cũng nói được. Kỉ Văn Tĩnh không có biện pháp, dưới đáy lòng vụng trộm cười, chỉ cần nghĩ đến từ nay về sau cùng người đàn ông mình yêu thương sớm tối sống cùng một chỗ, cô cảm thấy thật vui vẻ.
Ngồi trong tắc xi, trong đầu không ngừng hồi tưởng về khoảng thời gian hạnh phúc mà hai người đã có. Thật sự là không thể tưởng tượng được, người đàn ông mà cô lúc nào hễ gặp là muốn trốn thật xa, bây giờ trong lòng cô lại chiếm vị trí quan trọng như thế.
Ngoài cửa sổ, phố cảnh như trong phim,vội vàng lướt qua rồi vội vàng biến mất, trong tay cô gắt gao nắm lấy cái khóa dự bị mà anh giao cho.
Đèn đỏ, tắc xi chậm rãi dừng lại, cô hai mắt xuất thần nhìn bên ngoài, tivi trên những tòa cao ốc, pano quảng cáo, dòng người qua lại như nước……
Ngay lúc cô thay đổi tầm mắt, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh quen thuộc –
Nhất thời, chân mày của cô cau lại, chàng trai trẻ tuổi ở ven đường kia, mặc áo sơmi màu trắng cùng quần dài màu xám kia, chẳng phải là…… Ông trời! Tư Thánh Nam?
Cô không dám tin những gì mình đã thấy, Tư Thánh Nam đứng cạnh chiếc xe thể thao màu đỏ, giữ trong lòng một cô gái nhỏ nanh đáng yêu, cô gái kia giống như bạch tuộc toàn bộ thân mình đều nằm trong lòng anh.
Gương mặt mang theo lo lắng cùng bất an, anh nhìn chung quanh, giống như đang muốn tìm cái gì vậy.
Một màn vô cùng thân thiết như thế giống như sét đánh vào đáy lòng Kỉ Văn Tĩnh, đèn đỏ nhanh chóng đổi màu.
Đèn xanh, tắc xi chậm rãi đi tới.
Từ chiếu kính hậu của tắc xi, Kỉ Văn Tĩnh nhìn thấy thân ảnh bọn họ vô cùng thân thiết dần dần đi xa.
Là thị lực của cô xuất hiện vấn đề sao? Cô không thể tin được những gì mình đã thấy.
Nhưng gương mặt làm cho cô nhớ thương kia, dáng người cao lớn vĩ ngạn kia, thân hình cô quen thuộc kia, chiếc xe thể thao màu đỏ cô ngồi không chỉ một lần kia, đều đang nói, anh ta chính là người đàn ông luôn miệng nói yêu cô, hơn nữa còn nói muốn bảo hộ cô cả đời—–Tư Thánh Nam.
Ông trời dường như đang trêu đùa cô sao? Người đàn ông vừa mới thề son sắt nói yêu cô, lúc này đây lại ôm một cô gái khác trong ngực.
Cô đột nhiên cảm thấy mình giống như một con chuột ngốc, cổ họng không tự chủ nấc lên, nước mắt trong hốc mắt cũng ức chế không được lần lượt bò xuống.
“Lái xe tiên sinh, có thể phiền thúc dừng xe lại không?” Tiếng nói nghẹn ngào tựa hồ làm tài xế lái xe hoảng sợ, ông ta vội vàng dừng xe ven đường, Kỉ Văn Tĩnh mang theo hành lý cố hết sức xuống xe.
Cô liều lĩnh chạy về ngã tư đường vừa qua, hành lý thật sự nặng nề, giày cao gót trên chân hôm nay làm cho cô cảm thấy khó chịu quá.
“Vụt –”
Một chiếc xe thể thao màu đỏ lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai theo của vụt qua tầm mắt của cô, bên trong xe, Tư Thánh Nam an vị bên cạnh cô gái xa lạ kia.
Giờ này khắc này, mọi thứ trong thiên hạ giống như đều trở nên hư vô mờ mịt, nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ càng ngày càng xa, Kỉ Văn Tĩnh đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, đống hành lý nặng nề ép tới làm cô cơ hồ không thở nổi, ngay lúc cô xoay người rời đi, quay giầy mảnh khảnh giống như cố ý chống đối cô, nó…… bị đứt.
Đứng không vững, toàn bộ thân mình đều té ngã xuống đường, mắt cá chân xoay một cái, bị bong rồi.
“Ông trời! Kỉ tiểu thư……”
Đỉnh đầu truyền đến một tiếng gọi quen thuộc, người vội vàng vàng vàng chạy tới dĩ nhiên là Tiền Lập Đa!
“Kỉ tiểu thư, cô làm sao vậy? Có nặng lắm không? Làm sao có thể đột nhiên ngã sấp xuống vậy?”
Liên tiếp quan tâm, anh cẩn thận nâng cô dậy,“Có thể đứng lên không? Tôi giúp cô……”
Kỉ Văn Tĩnh cố nén đau đớn đứng lên, lúc này cô mới phát hiện, chân mình chỉ cần động đậy nhẹ một cái là nhói đau chết người, “Kỉ tiểu thư, sắc mặt của cô kém lắm, đã xảy ra chuyện gì?”
Cô miễn cưỡng cười vui lắc đầu,“Không có việc gì, vừa mới đi đường không cẩn thận bị trật chân một chút……” Cô giống như khóc, không biết vì chân đau, hay vẫn là vì Tư Thánh Nam phản bội?
Là cô hiểu lầm cái gì sao? Vẫn còn ngây thơ nghĩ rằng cô là người đặc biệt quan trọng trong lòng anh?
Nghi vấn liên tục xoay quanh như lòng đèn kéo quân chạy trong đầu cô, anh làm cô đau lòng quá…….. thử dùng sức đi về phía trước vài bước, chân vẫn đau như cũ, hình như bị thương không nhẹ.
Tiền Lập Đa chủ động giúp cô kéo hành lý đến ven đường,“Kỉ tiểu thư, cô mang nhiều hành lý như vậy là muốn đi đâu?”
“Tôi……” Cô xấu hổ cười,“Cái này là tôi đến tiệm giặt ủi quần áo vừa mang về.” Cô tùy tiện nói dối.
Cũng không thể nói cho Tiền Lập Đa là mình muốn chuyển qua nhà Đại Boss ở chung đi, huống chi vừa mới phát hiện một đoạn nhạc đệm kia……
“Cô giặt quần áo nhìn qua thật nhiều nha.” Tiền Lập Đa đẩy đẩy gọng kính,“Thử xem xem có thể đi hay không.”
“Tôi nghĩ…… Nha……” Kỉ Văn Tĩnh vừa muốn thử di chuyển, thân mình đột nhiên trầm xuống, ngay tại một khắc cô muốn đo đường, liền bị Tiền Lập Đa bế vào cõi lòng.
Nháy mắt, sắc mặt Tiền Lập Đa đỏ bừng. Trời ạ! Anh trong cảm nhận được nữ thần đang rõ ràng tựa vào lòng anh, anh thật muốn gọi điện thoại nói cho mẹ mình, nói anh được nữ thần ‘đại giá quang lâm’ rồi.
“Tiền trợ lý, có thể phiền anh giúp tôi kêu một chiếc tắc xi không?”
Tiền Lập Đa mang tạp dề trên người đem một chén mì đặt trước mặt Kĩ Văn Tĩnh, có chút ngượng ngùng xoa xoa tay, ngây ngô cười.
“Mẹ tôi nói, bị thương đến gân cốt không được ăn cay, cho nên tôi đặc biệt đi chợ mua một ít sườn nấu với mì, cô nếm thử xem hương vị thế nào?”
Một mùi thức ăn thơm mê người ập vào trong mũi Kĩ Văn Tĩnh, cô không thể tin nhìn về phía Tiền Lập Đa, “Mì này là anh nấu thật sao?”
“Là thật!” Anh ngây ngô cười, “Trước kia mẹ tôi có mở quán mì, khi đó nhà tôi không mướn được người phụ nên tôi đi ra quán hỗ trợ, lúc tôi mười hai tuổi đã biết nấu mì rồi.”
Nhìn Tiền Lập Đa vẻ mặt nhã nhặn còn mang theo một nét trẻ con đang kể chuyện thơ ấu cho cô nghe, Kĩ Văn Tĩnh phát hiện người đàn ông trước mắt này lại mang đến cho cô một cảm giác an toàn.
Tạp dề, tươi cười ngại ngùng, còn có thể bên người mình hỏi han ân cần……..
Đây, không phải là giấc mộng từ nhỏ của cô sao?
Nhưng vì sao từ khi Tư Thánh Nam bước vào cuộc sống của cô, hết thảy đều trở nên khẩn trương? Cô bắt đầu có thói quen tình tình không phân rõ phải trái của anh, sa vào ma lưới trêu đùa của anh, thậm chí còn si mê khí phách của anh khi mệnh lệnh.
Ngay lúc cô nghĩ tình yêu của mình sắp đến thiên đường rồi lại tận mắt thấy chuyện tàn khốc như thế. Tư Thánh Nam kết giao với cô lại còn cùng cô gái khác thân mật như vậy, chỉ cần nghĩ đến hình ảnh kia, trong lòng cô đau đớn vô cùng.
Không nhìn ra ưu uất trên mặt Kĩ Văn Tĩnh, Tiền Lập Đa vẫn lải nhải kể chuyện thời thơ ấu của mình.
“……..Cho nên, từ khi đó mẹ tôi nói, tương lai nếu tôi cưới lão bà, nhất định phải thật lòng yêu thương chiếu cố cô ấy, mẹ tôi còn nói……”
Anh đột nhiên không nói nữa, thái độ cũng thẹn thùng, “Mẹ tôi còn nói, nếu gặp được người con gái mình thích, nhất định phải dũng cảm tiến tới. Kỉ tiểu thư, cô biết không? Lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã……”
“Chi –”
Âm thanh chói tai từ phòng bếp truyền ra, Tiền Lập Đa đang muốn thổ lộ bỗng nhiên ngẩn ra,“Ai nha! Trong phòng bếp tôi còn nấu nước.”
Vội vàng chạy về phòng bếp tắt lửa, khi anh trở về thì Kỉ Văn Tĩnh đang ngồi nhấm nháp mì anh nấu.
Đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Kỉ Văn Tĩnh hoàn toàn không chú ý tới Tiền Lập Đa vừa rồi mới nói cái gì, nhìn thấy anh đi ra, cô ôn nhu mỉm cười nhìn anh,“Không nghĩ tới anh nấu mì rất ngon nha, sợi mỳ mềm, nước lèo cũng rất thơm, trợ lý Tiền à, anh thật sự rất tuyệt nha.”
Nghe cô khích lệ, Tiền Lập Đa ngượng ngùng vuốt đầu,“Cô thích là tốt rồi, còn có, không cần bảo tôi là Tiền trợ lý đâu, mọi người đều cùng ở công ty đi làm, hơn nữa mỗi ngày sớm chiều gặp nhau, cô bảo tôi Lập Đa là được.”
“Ok, vậy anh cũng không cần bảo tôi là Kỉ tiểu thư, bảo tôi Văn Tĩnh là tốt rồi.”
“Ừ!” Nghe được Kĩ Văn Tĩnh cho phép mình gọi thẳng tên của cô, Tiền Lập Đa nhất thời cảm thấy mừng như trúng số,“Kỉ tiểu thư…… Ách, không, Văn Tĩnh, cô nhất định phải ăn nhiều một chút, nếu cô thích, lần sau tôi lại đến nấu lẩu, làm thịt nướng cho cô ăn. Biết tôi có sở trường là gì không? Chính là nấu lâu đó nha, nhưng hiện tại chân cô bị thương không thích hợp ăn mấy cái loại đó, đầu tiên phải giữ gìn thân thể của mình mới là quan trọng nhất.”
Nhìn anh quan tâm tới mình như thế, Kỉ Văn Tĩnh đột nhiên cảm thấy trong lòng thật ấm áp.
Sắc trời dần dần tối đi, Tiền Lập Đa cực không tình nguyện ôm theo một cục ấm ức về nhà.
Dưới lầu có một chiếc xe thể thao đang dừng, Tư Thánh Nam ngồi bên trong bỗng nhiên thấy Tiền Lập Đa đi qua.
Nhiều tiền hơn?
Tiểu tử này làm sao có thể ở trong này? Hơn nữa nhìn cậu ta mặt mày tươi roi rói giống như mới trúng số độc đắc. Nhìn cậu ta đón taxi rời đi, Tư Thánh Nam ngửa đầu nhìn về phía cửa sổ nhà Kĩ Văn Tĩnh, bên trong đèn đã sáng rồi.
Cô gái này chẳng lẽ đã quên hôm nay nên làm gì rồi sao?
Vọt một hơi lên lầu, anh ấn chuông cửa, không lâu sao truyền đến tiếng hỏi của Kĩ Văn Tĩnh.
“Đến đây, đến đây, Lập Đa, anh quên cái gì ở nhà tôi sao?”
Trong nháy mắt mở cửa ra, cô bị giật mình. Trước mắt dĩ nhiên là Tư Thánh Nam với vẻ mặt vô cùng khó coi.
Vốn tưởng rằng về đến nhà sẽ nhìn thấy thân ảnh của cô, nhưng đợi thật lâu cô cũng không đến, không chỉ như thế, gọi di động cô thì bị chuyển đến tổng đài, ‘Thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được, xin quý khách gọi lại sau.’, gọi điện thoại ở nhà cô thì không ai bắt máy. Anh nôn nóng lo lắng tìm kiếm chung quanh, sợ cô không may ở trên đường xảy ra chuyện gì, không nghĩ đến…….
Khuôn mặt tuấn tú nhăn nhó mở miệng, “Vừa rồi anh ở dưới lầu, hình như có nhìn thấy bóng dáng của tên ‘nhiều tiền hơn’?”
Anh không muốn tức giận, anh tin rằng mình là hiểu lầm mà thôi, nhưng khi anh nghe cô gọi cái tên xú tiểu tử kia thân mật như vậy, anh biết mình nghĩ không sai, cái tên Tiền Lập Đa kia thật sự là đến nhà cô, tình cảm hai người bọn họ từ bao giờ tốt đến như vậy?
Nhìn Tư Thánh Nam mặt mày khó coi, Kĩ Văn Tĩnh còn đổ thêm dầu vào lửa, “Đúng vậy, Lập Đa vừa mới ở nhà em đi.”
“Anh nghĩ lúc này chỗ em nên xuất hiện là nhà anh?” Tức giận của anh bùng nổ rồi, “Là anh đã quên nói cho em à? Hay là em không cẩn thận bị thương mất trí nhớ?”
..hãy nhớ kênh truyện chấm prồ và giới thiệu cho mọi người nữa nhé..“Anh muốn nói em phải đến ở chung nhà với anh?” Âm thanh của cô đùa cợt rõ ràng.
Anh kinh ngạc nhìn cô, trên mặt cô biểu hiện sự tức giận còn hơn cả anh.
“Văn Tĩnh, nói cho anh biết phát sinh rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?”
Khuôn mặt cô lạnh lùng như băng, chỉ cần nhìn thấy anh, hai chữ phản bội lại hiện lên trong đầu cô.
Anh thật tình yêu cô hay là giả vờ yêu cô?
Ngoại trừ cô, anh còn quan hệ với bao nhiêu cô gái khác nữa?
Vì sao muốn đùa giỡn tình cảm của cô?
Anh có thể sai khiến cô, chỉnh cô cũng được, điều duy nhất là không nên đùa giỡn với tình cảm của cô!
“Kĩ Văn Tĩnh, anh đang hỏi em?”
Tiếng hô thô bạo suýt nữa làm điếc lỗ tai của cô, anh mạnh tay nắm bả vai cô, “Em cùng cái tên ‘nhiều tiền hơn’ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vì sao lúc này hắn còn xuất hiện ở nhà của em? Còn có, em ngang nhiên cùng hắn xưng hô thân mật như vậy……. ”
“Tên anh ta là Tiền Lập Đa chứ không phải ‘nhiều tiền hơn’.”
“Đáng chết! Hiện tại anh không có thời gian thảo luận với em hắn ta gọi là cái gì, anh chỉ muốn biết hắn cùng em là xảy ra chuyện gì? Tốt nhất là không nên nói với anh là em cùng tên hỗn đãn kia vụng trộm kết giao!”
“Đủ rồi!” Kĩ Văn Tĩnh tức giận bỏ tay anh ra, “Đúng vậy, em thích Tiền Lập Đa, từ khi anh ta bị điều đến cái kí túc xá này, em cùng anh ta đã có tình cảm, hôm nay vì không kiềm chế được tương tư với anh ta nên ở nhà cùng anh ta ước hẹn, trả lời như vậy anh vừa lòng chưa?”
Tiếng la của cô là Tư Thánh Nam thập phần khiếp sợ, anh thật không dám tin những lời này là từ trong miệng Văn Tĩnh của anh nói ra. Cô gái luôn tuân mệnh anh, thích dựa dẫm vào anh, vì sao hôm nay trở nên đáng sợ như vậy?
Anh oán hận xiết chặt tay, biểu tình âm u đáng sợ như ma quỷ đến từ địa ngục, “Em xác định mình thật lòng thích cái tên nhiều tiền hơn kia?”
Mắt cô đỏ hoe nhưng vẫn cố gắng chống đỡ nhìn anh, cuối cùng cô tuyệt vọng gật đầu, “Đúng vậy.” Trong nháy mắt không khí đong lại.
Tư Thánh Nam cứ như vậy nhìn cô, cũng không nhúc nhích, không biết qua lâu, anh hơi hơi vuốt cằm, “Anh đã biết.” Anh nói xong xoay người lạnh lùng rời đi.
Hai hàng nước mắt lập tức chảy xuống, nhìn bóng dáng cao lớn của anh biến mất, cô rất muốn chạy theo ôm lấy anh, nói rằng cô thương anh, nhưng, nhìn thấy anh là hai chữ ‘phản bội’ lại cứ như ác ma quanh quẩn trong đầu cô.
Cô vô lực ngồi trên sàn nhà, toàn thân run rẩy, hai tay ôm lấy đầu mình.
Vì sao trở thành như vậy?
Ngày hôm sau, Tư Thánh Nam không tới công ty đi làm.
Kĩ Văn Tĩnh chăm chú nhìn vào đồng hồ trên vi tính, ch
Người này trọng sắc khinh bạn! Thật đúng là đáng đánh đòn!
Triển Ngạo Trạch cùng Sở Hi Nghiêu đồng thời suy nghĩ như thế.
Sáng sớm cô còn chưa rời giường đã nhận được điện thoại của Thánh Nam gọi tới, vì anh ta hiện giờ có việc không thể giúp cô chuyển nhà, cho nên gọi điện thoại công ty chuyển nhà đến giúp cô đóng gói hành lý, còn mệnh lệnh muốn cô trước khi anh về nhà phải cởi sạch quần áo nằm ở trên giường chờ anh. {Sun: anh nỳ BT quá đi……nhưng ta thick, hố hố hố ^^}
Thật sự là một tên sắc lang bá đạo quá đi, ngay cả chuyện này cũng nói được. Kỉ Văn Tĩnh không có biện pháp, dưới đáy lòng vụng trộm cười, chỉ cần nghĩ đến từ nay về sau cùng người đàn ông mình yêu thương sớm tối sống cùng một chỗ, cô cảm thấy thật vui vẻ.
Ngồi trong tắc xi, trong đầu không ngừng hồi tưởng về khoảng thời gian hạnh phúc mà hai người đã có. Thật sự là không thể tưởng tượng được, người đàn ông mà cô lúc nào hễ gặp là muốn trốn thật xa, bây giờ trong lòng cô lại chiếm vị trí quan trọng như thế.
Ngoài cửa sổ, phố cảnh như trong phim,vội vàng lướt qua rồi vội vàng biến mất, trong tay cô gắt gao nắm lấy cái khóa dự bị mà anh giao cho.
Đèn đỏ, tắc xi chậm rãi dừng lại, cô hai mắt xuất thần nhìn bên ngoài, tivi trên những tòa cao ốc, pano quảng cáo, dòng người qua lại như nước……
Ngay lúc cô thay đổi tầm mắt, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh quen thuộc –
Nhất thời, chân mày của cô cau lại, chàng trai trẻ tuổi ở ven đường kia, mặc áo sơmi màu trắng cùng quần dài màu xám kia, chẳng phải là…… Ông trời! Tư Thánh Nam?
Cô không dám tin những gì mình đã thấy, Tư Thánh Nam đứng cạnh chiếc xe thể thao màu đỏ, giữ trong lòng một cô gái nhỏ nanh đáng yêu, cô gái kia giống như bạch tuộc toàn bộ thân mình đều nằm trong lòng anh.
Gương mặt mang theo lo lắng cùng bất an, anh nhìn chung quanh, giống như đang muốn tìm cái gì vậy.
Một màn vô cùng thân thiết như thế giống như sét đánh vào đáy lòng Kỉ Văn Tĩnh, đèn đỏ nhanh chóng đổi màu.
Đèn xanh, tắc xi chậm rãi đi tới.
Từ chiếu kính hậu của tắc xi, Kỉ Văn Tĩnh nhìn thấy thân ảnh bọn họ vô cùng thân thiết dần dần đi xa.
Là thị lực của cô xuất hiện vấn đề sao? Cô không thể tin được những gì mình đã thấy.
Nhưng gương mặt làm cho cô nhớ thương kia, dáng người cao lớn vĩ ngạn kia, thân hình cô quen thuộc kia, chiếc xe thể thao màu đỏ cô ngồi không chỉ một lần kia, đều đang nói, anh ta chính là người đàn ông luôn miệng nói yêu cô, hơn nữa còn nói muốn bảo hộ cô cả đời—–Tư Thánh Nam.
Ông trời dường như đang trêu đùa cô sao? Người đàn ông vừa mới thề son sắt nói yêu cô, lúc này đây lại ôm một cô gái khác trong ngực.
Cô đột nhiên cảm thấy mình giống như một con chuột ngốc, cổ họng không tự chủ nấc lên, nước mắt trong hốc mắt cũng ức chế không được lần lượt bò xuống.
“Lái xe tiên sinh, có thể phiền thúc dừng xe lại không?” Tiếng nói nghẹn ngào tựa hồ làm tài xế lái xe hoảng sợ, ông ta vội vàng dừng xe ven đường, Kỉ Văn Tĩnh mang theo hành lý cố hết sức xuống xe.
Cô liều lĩnh chạy về ngã tư đường vừa qua, hành lý thật sự nặng nề, giày cao gót trên chân hôm nay làm cho cô cảm thấy khó chịu quá.
“Vụt –”
Một chiếc xe thể thao màu đỏ lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai theo của vụt qua tầm mắt của cô, bên trong xe, Tư Thánh Nam an vị bên cạnh cô gái xa lạ kia.
Giờ này khắc này, mọi thứ trong thiên hạ giống như đều trở nên hư vô mờ mịt, nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ càng ngày càng xa, Kỉ Văn Tĩnh đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, đống hành lý nặng nề ép tới làm cô cơ hồ không thở nổi, ngay lúc cô xoay người rời đi, quay giầy mảnh khảnh giống như cố ý chống đối cô, nó…… bị đứt.
Đứng không vững, toàn bộ thân mình đều té ngã xuống đường, mắt cá chân xoay một cái, bị bong rồi.
“Ông trời! Kỉ tiểu thư……”
Đỉnh đầu truyền đến một tiếng gọi quen thuộc, người vội vàng vàng vàng chạy tới dĩ nhiên là Tiền Lập Đa!
“Kỉ tiểu thư, cô làm sao vậy? Có nặng lắm không? Làm sao có thể đột nhiên ngã sấp xuống vậy?”
Liên tiếp quan tâm, anh cẩn thận nâng cô dậy,“Có thể đứng lên không? Tôi giúp cô……”
Kỉ Văn Tĩnh cố nén đau đớn đứng lên, lúc này cô mới phát hiện, chân mình chỉ cần động đậy nhẹ một cái là nhói đau chết người, “Kỉ tiểu thư, sắc mặt của cô kém lắm, đã xảy ra chuyện gì?”
Cô miễn cưỡng cười vui lắc đầu,“Không có việc gì, vừa mới đi đường không cẩn thận bị trật chân một chút……” Cô giống như khóc, không biết vì chân đau, hay vẫn là vì Tư Thánh Nam phản bội?
Là cô hiểu lầm cái gì sao? Vẫn còn ngây thơ nghĩ rằng cô là người đặc biệt quan trọng trong lòng anh?
Nghi vấn liên tục xoay quanh như lòng đèn kéo quân chạy trong đầu cô, anh làm cô đau lòng quá…….. thử dùng sức đi về phía trước vài bước, chân vẫn đau như cũ, hình như bị thương không nhẹ.
Tiền Lập Đa chủ động giúp cô kéo hành lý đến ven đường,“Kỉ tiểu thư, cô mang nhiều hành lý như vậy là muốn đi đâu?”
“Tôi……” Cô xấu hổ cười,“Cái này là tôi đến tiệm giặt ủi quần áo vừa mang về.” Cô tùy tiện nói dối.
Cũng không thể nói cho Tiền Lập Đa là mình muốn chuyển qua nhà Đại Boss ở chung đi, huống chi vừa mới phát hiện một đoạn nhạc đệm kia……
“Cô giặt quần áo nhìn qua thật nhiều nha.” Tiền Lập Đa đẩy đẩy gọng kính,“Thử xem xem có thể đi hay không.”
“Tôi nghĩ…… Nha……” Kỉ Văn Tĩnh vừa muốn thử di chuyển, thân mình đột nhiên trầm xuống, ngay tại một khắc cô muốn đo đường, liền bị Tiền Lập Đa bế vào cõi lòng.
Nháy mắt, sắc mặt Tiền Lập Đa đỏ bừng. Trời ạ! Anh trong cảm nhận được nữ thần đang rõ ràng tựa vào lòng anh, anh thật muốn gọi điện thoại nói cho mẹ mình, nói anh được nữ thần ‘đại giá quang lâm’ rồi.
“Tiền trợ lý, có thể phiền anh giúp tôi kêu một chiếc tắc xi không?”
Tiền Lập Đa mang tạp dề trên người đem một chén mì đặt trước mặt Kĩ Văn Tĩnh, có chút ngượng ngùng xoa xoa tay, ngây ngô cười.
“Mẹ tôi nói, bị thương đến gân cốt không được ăn cay, cho nên tôi đặc biệt đi chợ mua một ít sườn nấu với mì, cô nếm thử xem hương vị thế nào?”
Một mùi thức ăn thơm mê người ập vào trong mũi Kĩ Văn Tĩnh, cô không thể tin nhìn về phía Tiền Lập Đa, “Mì này là anh nấu thật sao?”
“Là thật!” Anh ngây ngô cười, “Trước kia mẹ tôi có mở quán mì, khi đó nhà tôi không mướn được người phụ nên tôi đi ra quán hỗ trợ, lúc tôi mười hai tuổi đã biết nấu mì rồi.”
Nhìn Tiền Lập Đa vẻ mặt nhã nhặn còn mang theo một nét trẻ con đang kể chuyện thơ ấu cho cô nghe, Kĩ Văn Tĩnh phát hiện người đàn ông trước mắt này lại mang đến cho cô một cảm giác an toàn.
Tạp dề, tươi cười ngại ngùng, còn có thể bên người mình hỏi han ân cần……..
Đây, không phải là giấc mộng từ nhỏ của cô sao?
Nhưng vì sao từ khi Tư Thánh Nam bước vào cuộc sống của cô, hết thảy đều trở nên khẩn trương? Cô bắt đầu có thói quen tình tình không phân rõ phải trái của anh, sa vào ma lưới trêu đùa của anh, thậm chí còn si mê khí phách của anh khi mệnh lệnh.
Ngay lúc cô nghĩ tình yêu của mình sắp đến thiên đường rồi lại tận mắt thấy chuyện tàn khốc như thế. Tư Thánh Nam kết giao với cô lại còn cùng cô gái khác thân mật như vậy, chỉ cần nghĩ đến hình ảnh kia, trong lòng cô đau đớn vô cùng.
Không nhìn ra ưu uất trên mặt Kĩ Văn Tĩnh, Tiền Lập Đa vẫn lải nhải kể chuyện thời thơ ấu của mình.
“……..Cho nên, từ khi đó mẹ tôi nói, tương lai nếu tôi cưới lão bà, nhất định phải thật lòng yêu thương chiếu cố cô ấy, mẹ tôi còn nói……”
Anh đột nhiên không nói nữa, thái độ cũng thẹn thùng, “Mẹ tôi còn nói, nếu gặp được người con gái mình thích, nhất định phải dũng cảm tiến tới. Kỉ tiểu thư, cô biết không? Lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã……”
“Chi –”
Âm thanh chói tai từ phòng bếp truyền ra, Tiền Lập Đa đang muốn thổ lộ bỗng nhiên ngẩn ra,“Ai nha! Trong phòng bếp tôi còn nấu nước.”
Vội vàng chạy về phòng bếp tắt lửa, khi anh trở về thì Kỉ Văn Tĩnh đang ngồi nhấm nháp mì anh nấu.
Đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Kỉ Văn Tĩnh hoàn toàn không chú ý tới Tiền Lập Đa vừa rồi mới nói cái gì, nhìn thấy anh đi ra, cô ôn nhu mỉm cười nhìn anh,“Không nghĩ tới anh nấu mì rất ngon nha, sợi mỳ mềm, nước lèo cũng rất thơm, trợ lý Tiền à, anh thật sự rất tuyệt nha.”
Nghe cô khích lệ, Tiền Lập Đa ngượng ngùng vuốt đầu,“Cô thích là tốt rồi, còn có, không cần bảo tôi là Tiền trợ lý đâu, mọi người đều cùng ở công ty đi làm, hơn nữa mỗi ngày sớm chiều gặp nhau, cô bảo tôi Lập Đa là được.”
“Ok, vậy anh cũng không cần bảo tôi là Kỉ tiểu thư, bảo tôi Văn Tĩnh là tốt rồi.”
“Ừ!” Nghe được Kĩ Văn Tĩnh cho phép mình gọi thẳng tên của cô, Tiền Lập Đa nhất thời cảm thấy mừng như trúng số,“Kỉ tiểu thư…… Ách, không, Văn Tĩnh, cô nhất định phải ăn nhiều một chút, nếu cô thích, lần sau tôi lại đến nấu lẩu, làm thịt nướng cho cô ăn. Biết tôi có sở trường là gì không? Chính là nấu lâu đó nha, nhưng hiện tại chân cô bị thương không thích hợp ăn mấy cái loại đó, đầu tiên phải giữ gìn thân thể của mình mới là quan trọng nhất.”
Nhìn anh quan tâm tới mình như thế, Kỉ Văn Tĩnh đột nhiên cảm thấy trong lòng thật ấm áp.
Sắc trời dần dần tối đi, Tiền Lập Đa cực không tình nguyện ôm theo một cục ấm ức về nhà.
Dưới lầu có một chiếc xe thể thao đang dừng, Tư Thánh Nam ngồi bên trong bỗng nhiên thấy Tiền Lập Đa đi qua.
Nhiều tiền hơn?
Tiểu tử này làm sao có thể ở trong này? Hơn nữa nhìn cậu ta mặt mày tươi roi rói giống như mới trúng số độc đắc. Nhìn cậu ta đón taxi rời đi, Tư Thánh Nam ngửa đầu nhìn về phía cửa sổ nhà Kĩ Văn Tĩnh, bên trong đèn đã sáng rồi.
Cô gái này chẳng lẽ đã quên hôm nay nên làm gì rồi sao?
Vọt một hơi lên lầu, anh ấn chuông cửa, không lâu sao truyền đến tiếng hỏi của Kĩ Văn Tĩnh.
“Đến đây, đến đây, Lập Đa, anh quên cái gì ở nhà tôi sao?”
Trong nháy mắt mở cửa ra, cô bị giật mình. Trước mắt dĩ nhiên là Tư Thánh Nam với vẻ mặt vô cùng khó coi.
Vốn tưởng rằng về đến nhà sẽ nhìn thấy thân ảnh của cô, nhưng đợi thật lâu cô cũng không đến, không chỉ như thế, gọi di động cô thì bị chuyển đến tổng đài, ‘Thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được, xin quý khách gọi lại sau.’, gọi điện thoại ở nhà cô thì không ai bắt máy. Anh nôn nóng lo lắng tìm kiếm chung quanh, sợ cô không may ở trên đường xảy ra chuyện gì, không nghĩ đến…….
Khuôn mặt tuấn tú nhăn nhó mở miệng, “Vừa rồi anh ở dưới lầu, hình như có nhìn thấy bóng dáng của tên ‘nhiều tiền hơn’?”
Anh không muốn tức giận, anh tin rằng mình là hiểu lầm mà thôi, nhưng khi anh nghe cô gọi cái tên xú tiểu tử kia thân mật như vậy, anh biết mình nghĩ không sai, cái tên Tiền Lập Đa kia thật sự là đến nhà cô, tình cảm hai người bọn họ từ bao giờ tốt đến như vậy?
Nhìn Tư Thánh Nam mặt mày khó coi, Kĩ Văn Tĩnh còn đổ thêm dầu vào lửa, “Đúng vậy, Lập Đa vừa mới ở nhà em đi.”
“Anh nghĩ lúc này chỗ em nên xuất hiện là nhà anh?” Tức giận của anh bùng nổ rồi, “Là anh đã quên nói cho em à? Hay là em không cẩn thận bị thương mất trí nhớ?”
..hãy nhớ kênh truyện chấm prồ và giới thiệu cho mọi người nữa nhé..“Anh muốn nói em phải đến ở chung nhà với anh?” Âm thanh của cô đùa cợt rõ ràng.
Anh kinh ngạc nhìn cô, trên mặt cô biểu hiện sự tức giận còn hơn cả anh.
“Văn Tĩnh, nói cho anh biết phát sinh rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?”
Khuôn mặt cô lạnh lùng như băng, chỉ cần nhìn thấy anh, hai chữ phản bội lại hiện lên trong đầu cô.
Anh thật tình yêu cô hay là giả vờ yêu cô?
Ngoại trừ cô, anh còn quan hệ với bao nhiêu cô gái khác nữa?
Vì sao muốn đùa giỡn tình cảm của cô?
Anh có thể sai khiến cô, chỉnh cô cũng được, điều duy nhất là không nên đùa giỡn với tình cảm của cô!
“Kĩ Văn Tĩnh, anh đang hỏi em?”
Tiếng hô thô bạo suýt nữa làm điếc lỗ tai của cô, anh mạnh tay nắm bả vai cô, “Em cùng cái tên ‘nhiều tiền hơn’ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vì sao lúc này hắn còn xuất hiện ở nhà của em? Còn có, em ngang nhiên cùng hắn xưng hô thân mật như vậy……. ”
“Tên anh ta là Tiền Lập Đa chứ không phải ‘nhiều tiền hơn’.”
“Đáng chết! Hiện tại anh không có thời gian thảo luận với em hắn ta gọi là cái gì, anh chỉ muốn biết hắn cùng em là xảy ra chuyện gì? Tốt nhất là không nên nói với anh là em cùng tên hỗn đãn kia vụng trộm kết giao!”
“Đủ rồi!” Kĩ Văn Tĩnh tức giận bỏ tay anh ra, “Đúng vậy, em thích Tiền Lập Đa, từ khi anh ta bị điều đến cái kí túc xá này, em cùng anh ta đã có tình cảm, hôm nay vì không kiềm chế được tương tư với anh ta nên ở nhà cùng anh ta ước hẹn, trả lời như vậy anh vừa lòng chưa?”
Tiếng la của cô là Tư Thánh Nam thập phần khiếp sợ, anh thật không dám tin những lời này là từ trong miệng Văn Tĩnh của anh nói ra. Cô gái luôn tuân mệnh anh, thích dựa dẫm vào anh, vì sao hôm nay trở nên đáng sợ như vậy?
Anh oán hận xiết chặt tay, biểu tình âm u đáng sợ như ma quỷ đến từ địa ngục, “Em xác định mình thật lòng thích cái tên nhiều tiền hơn kia?”
Mắt cô đỏ hoe nhưng vẫn cố gắng chống đỡ nhìn anh, cuối cùng cô tuyệt vọng gật đầu, “Đúng vậy.” Trong nháy mắt không khí đong lại.
Tư Thánh Nam cứ như vậy nhìn cô, cũng không nhúc nhích, không biết qua lâu, anh hơi hơi vuốt cằm, “Anh đã biết.” Anh nói xong xoay người lạnh lùng rời đi.
Hai hàng nước mắt lập tức chảy xuống, nhìn bóng dáng cao lớn của anh biến mất, cô rất muốn chạy theo ôm lấy anh, nói rằng cô thương anh, nhưng, nhìn thấy anh là hai chữ ‘phản bội’ lại cứ như ác ma quanh quẩn trong đầu cô.
Cô vô lực ngồi trên sàn nhà, toàn thân run rẩy, hai tay ôm lấy đầu mình.
Vì sao trở thành như vậy?
Ngày hôm sau, Tư Thánh Nam không tới công ty đi làm.
Kĩ Văn Tĩnh chăm chú nhìn vào đồng hồ trên vi tính, ch