Chị quản lý dễ thương Phần 3
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 15:34 |
Em nằm ở viện suốt một tuần, rồi về nhà dưỡng thương thêm hơn 1 tuần nữa mới thấy khỏe hẵn. Lúc này đây em nhớ quán café lắm, nhớ chị L nữa, em chỉ muốn mau chóng bình phục hoàn toàn để trở lại làm việc.
Rồi thì cái gì đến nó đến, em tháo băng, và trở lại làm việc sau gần 3 tuần ở nhà. Không biết mọi người ở quán thế nào rồi, không biết có nhân viên nào mới không, em hồi hộp trở lại quán lắm mấy thím ợ.
Em quên, sau khi bị đánh và được chuyển vào bệnh viện thì em hay tin chiếc wave thần thánh của em đã bốc hơi . Có lẽ lúc đó hỗn loạn quá nên có kẻ đã chờ thời cơ rồi lấy mất. Thế là em phải đập heo mua lại chiếc Honda 67 của ông chú để đi đỡ.
Như thường lệ, 4h sáng em dậy sớm chạy bộ và tập tạ, hơn 3 tuần nghỉ tập, 6 múi của em đã phai mờ các thím ạ , em buồn lắm, nên em quyết tâm tập luyện để lấy lại phong độ . Tập xong thì em đi học. Đúng 1h45 em đã có mặt tại quán trên chiếc 67 mới mua.
Em bước vào quán mà tim em xao xuyến các thím ạ, khung cảnh quen thuộc, mới 3 tuần mà như 3 tháng vậy. Mọi người chào mừng em trở lại, chị L, 2 thằng mặt ngựa nồng nhiệt chào mừng em, ôm nhau thắm thiết, em thấy Lacoste đứng đó thì liền chạy đến ôm nó nhấc bổng lên rồi hun lên má nó liên tục:
- B.N ơi anh nhớ em lắm!
Lúc đó em nhớ nó quá nên không kiềm chế được, mặt nó ngu ra trông thấy mấy thím ợ . Con Công Chúa thì khoanh tay nhìn em cười.
Hôm đó chị L đi mua đồ ăn về đãi mọi người ăn nhân ngày em đi làm lại. Công Chúa sau 3 tuần gặp lại thì em thấy nó có vẻ chăm chỉ hơn hẵn.
Con Lacoste từ khi bị em ẳm lên hun, nó có thái độ buồn cười lắm, cứ gặp em là mặt đỏ như gấc, nói năng lắp bắp kiểu như thẹn thùng ấy mấy thím ạ.
6h hôm đó, hai thằng mặt ngựa về, nhưng Công Chúa thì vẫn ở lại, em thắc mắc, đến hỏi chị L:
- Ủa nó làm ca tối luôn hả chị?
- Ừa, nói nhỏ em nghe thôi, ba nó gửi gắm nó cho anh K.
- Là sao chị?
- Là anh K sẽ giúp ba nó giữ nó ở đây từ trưa tới 10h tối để nó lo làm việc mà không đi chơi bời nữa.
- Ông ba này ác thiệt chị!
- Chị thấy được đó chứ, dạo này nó làm việc chăm chỉ lắm, bớt đanh đá hơn trước rồi.
Em nghĩ thầm: ‘Công chúa đã hóa lọ lem chăng’
Đoạn rồi em nhìn nó cặm cụi dọn ly trên bàn mà thấy thương lắm mấy thím ợ. Nó đem ly vào rửa, em thấy nó loay hoay suốt từ trưa tới giờ nên vào phụ nó:
- Em nghỉ đi, để anh rửa cho!
Nó nhìn em, không nói gì, rồi bước ra quầy xếp bàn ghế lại gọn gàng, em bất ngờ thật luôn, bình thường là nó sẽ lấy iPhone 4 ra lướt rồi. Càng nhìn càng thấy nó dễ thương, khác hẵn với 2 ngày đầu tiên đi làm. Em cứ nhìn nó mãi, nhìn cái tóc đuôi ngựa lắc lắc mỗi khi nó lăn xăn chạy đến bàn tiếp khách
Khoảng 6h45 Chị L dặn em trông quán cẩn thận rồi lấy xe đi. Em, Lacoste, Công Chúa làm việc luôn tay từ 6h trở đi khách khá đông. Công Chúa được vào pha nước luôn, 2 đứa pha, em thì bưng bê. Đến tầm 8h kém thì khách ít đi, cũng là lúc con Lacoste về.
Bây giờ trong quán chỉ còn em và con Công Chúa cùng 2 3 khách. Khi khách về hết rồi thì cái cảm giác một nam một nữ lại sẽ tìm về trong em
Chap 16: Công Chúa đáng yêu.
Bài nhạc Kiss The Rain du dương cùng ánh đèn vàng lãng mạn, cái chuông gió treo trước cửa đang nhẹ nhàng đung đưa, cặp đôi nhân tình âu yếm nhau trên chiếc sofa dài, không gian đó hòa lẫn với mùi café dịu dàng tạo cho em một cảm giác lâng lâng khó tả. Công Chúa đang loay hoay rửa ly ở phía dưới bếp, tội nghiệp, vừa pha nước, vừa rửa ly, vừa phục vụ, cả ngày hôm nay quả là một ngày cực nhọc cho một cô bé chân yếu tay mềm như thế. Hì hục rửa thật kỹ từng chiếc ly, mồ hôi Công Chúa ướt đẫm hết cả lưng, lộ ra cái dây áo ngực màu hồng hằn trên lưng áo. Những giọt mồ hôi lăn trên đôi má em, những lần em bặm môi, những lần em thở mạnh, những lần hất cái đuôi ngựa khi nó rũ xuống vai, Công Chúa ơi, em đẹp quá.
Rồi, đôi tình nhân đã về, trong quán giờ chỉ còn mình em và cô Công Chúa bé nhỏ. Đống ly cũng đã rửa xong, Công Chúa chùi tay vào cái tạp dề đang đeo rồi đi đến quầy, tự pha cho mình một ly trà chanh, lấy ghế ngồi nhâm nhi ở đó. Như một thỏi nam châm, em như bị Công Chúa hút lấy, em vờ đi đến quầy tìm cách tiếp cận Công Chúa.
- P ơi! Em biết làm soda chanh không?
Công Chúa không nói gì, đứng dậy đi đến chỗ em rồi mở tủ lạnh lấy soda và chanh ra làm liền tại chỗ. Công Chúa thực sự đã thay đổi rồi mấy thím ợ, nhớ ngày nào em kêu ra tiếp khách còn gắt gõng với em, thế mà giờ đây em vừa hỏi thôi thì đã làm dùm em một ly soda rồi, thiệt dễ thương và đảm đang.
Công Chúa loay hoay cắt từng lát chanh, em thì đứng ngay bên cạnh. Cả ngày làm việc vất vả nên Công Chúa hơi hôi, cơ mà em thích lắm, mùi hôi của con gái nó làm mình hưng phấn sao sao ấy mấy thím ợ. Em cứ hít lấy hít để, giờ mà được ôm Công Chúa vào lòng thì sướng biết bao, lúc đó em có thể ngửi từ cổ xuống…cũng được.
- Xong rồi nè!
Công Chúa đưa cho em ly soda chanh mát lạnh với một lát chanh xinh xắn gắn trên ly, khéo tay thế không biết. Em cầm ly soda đến ngồi kế Công Chúa.
- Anh ngồi đây được không?
- Ùm!
Em bối rối lắm, không biết nên bắt chuyện gì, cái không khí im lặng này làm em thấy khó chịu.
- Bạn trai em sao rồi?
Công Chúa im lặng một hồi
- Em chia tay với ảnh rồi!
- S…Sao vậy?
- Em thấy ảnh không tốt!
- Sao lại không tốt, đẹp trai cao ráo, đi moto chuẩn man thế…
- Chỉ là vẻ bề ngoài thôi…
- Vậy à?
- Lòng dạ ảnh hèn hạ, hẹp hòi lắm… Em nhận ra từ lúc ảnh đánh nhau với anh đấy.
Phải đấy, lúc 1 on 1 thì nó xin tha mạng rồi chạy cong đuôi, về sau lại gọi người đánh up em thế kia.
- Vậy em chủ động chia tay trước à.
- Ùm… sau khi chia tay, ảnh nhắn tin cho em rằng “em chỉ là qua đường thôi”.
Nói đến đây tự nhiên nó bắt đầu mếu. Đệt! Mít ướt y như con Lacoste vậy. Thấy nó sắp khóc nên em nói dỗ:
- Hôm đó anh lỡ miệng nạt em, làm em khóc, mai mốt anh đền cho em nhé.
- Đền gì?
- Em thích gì anh đền nấy!
Nó suy nghĩ một hồi…
- Em chưa nghĩ ra! Khi nào nghĩ ra thì em nói anh được không?
- OK!
Rồi nó vui vẻ trở lại. Công Chúa kiêu căng lạnh lùng ngày nào giờ đã trở thành một Công Chúa dễ thương, đáng yêu. Em uống một hớp soda chanh rồi khen:
- Khà…Ngon quá!
Nó nhìn em cười híp cả mắt, không gian quanh em như chậm dần lại, lần đầu em được nhìn Công Chúa gần đến vậy, làn da trắng hồng, đôi mắt long lanh, cái mũi nhỏ xinh, đôi môi chúm chím. Em lúc đó chỉ muốn cắn vào bờ môi xinh xắn ấy mà thôi.
Rồi bỗng có khách vào, Công Chúa nhanh nhảu chạy ra tiếp khách, em thì vẫn đê mê tưởng tượng hình ảnh hôn Công Chúa…
- Anh N, phụ em với!
Em giật mình…
- Rồi anh tới liền.
Hôm đó có một đám Tây vào ăn mừng cái gì ấy, chúng nó kéo bàn xếp thành bàn dài rồi hát hò, đùa giỡn um sùm đến hơn 9h30 mới chịu về , bày bừa khắp bàn. Em với Công Chúa dọn dẹp đến hơn 9h45 vẫn chưa xong, Đang dọn thi có tiếng còi xe, em nhìn ra thì thấy ba Công Chúa đến đón.
- Thôi em về trước đi, để anh dọn được rồi.
- Vậy em về trước!
Công Chúa vào lấy túi xách rồi đi ra
- Bye anh…
Công Chúa mở cửa ra ngoài rồi cùng ba về. Hình ảnh Công Chúa vẫy tay “Bye anh” cứ hiện lên trong đầu em mãi…
Chap 17: Cá sấu nổi giận.
Từ khi Công Chúa làm luôn ca tối thì em với chị L cũng ít vụn vặt lại, chị L có nhiều lần dụ em sau giờ làm đi nhà nghỉ nhưng em từ chối, em sợ bị phát hiện . Quay lai với Công Chúa, thực sự trong 3 người con gái: Chị L, Lacoste, Công Chúa thì em đều có những kỷ niệm riêng với từng người, kỷ niệm khiến em khó quên nhất chính là với Công Chúa, em đã chửi Công Chúa rồi về sau còn đổ máu nữa, nên lúc nào gặp Công Chúa em cũng có một cái ấn tượng dành riêng cho ẻm. Thêm nữa là Công Chúa bây giờ rất đảm đang và dễ thương, ai cũng yêu mến…Em nghĩ trong 3 người, em đã fall in love với Công Chúa mất rồi.
Trong những lúc làm việc, em thích ngắm Công Chúa nhất, cứ lăn xăn lăn xăn, cái tóc đuôi ngựa cứ tưng tưng theo nhịp, mồ hôi đẫm cả lưng để lộ dây áo ngực, mỗi ngày một màu . Em thương Công Chúa lắm, Công Chúa làm gì em cũng vào phụ, hai người rửa ly chung, xếp bàn chung, dọn hàng chung, ngày càng thân mật hơn. Em hay đùa giỡn với Công Chúa khi làm việc lắm, lúc thì cù léc, lúc thì nhấc bổng lên vai như John Cena , lúc thì bắt dọa ma. Nói đến dọa ma em mới nhớ, Công Chúa nhát lắm mấy thím ợ, có lần Công Chúa rửa ly bên trong, em thì đứng ngoài quầy xếp ly, có con thằn lằn rơi vào người Công Chúa, nó hét toáng lên phủi phủi rồi vừa khóc vừa chạy ra ngoài rối rít:
- Anh ơi, anh ơi! Bắt nó ra cho em đi. Hu hu
Em chẳng hiểu gì cả…Nó thì rối rít bù lu bù loa, làm cả quán ai cũng nhìn.
- Bắt con thằn lằn ra, nó bò lên người em…hu hu
Em chả thấy con thằn lằn nào cả, thấy nó sợ quá nên giả bộ bắt rồi ném qua cửa sổ.
- Rồi! xong rôi!
Nó ôm em cứng ngắc lúc nào không biết , vừa ôm vừa nấc không ngừng. Thế là em đã biết Công Chúa sợ con thằn lằn. Em bế Công Chúa đặt lên cái ghế cao gần quầy rồi lấy khăn giấy lau nước mắt cho nó, cứ như em bé vậy các thím ạ, dễ thương lắm . Khóc xong nó cứ ngồi thừ ra đó, có lẽ nó vẫn còn sợ, em ra ngoài mua một bịch bánh tráng trộn đem vô cho nó ăn để đỡ sợ, bỗng chị L nói:
- Sao không mua cho chị nữa?
Đệt! em giật mình mấy thím ợ, chả biết nói sao, em nói đùa:
- Chị lớn rồi, không được ăn bánh tráng!
Chỉ chẳng nói gì, quay mặt đi vào quầy làm việc. Cái đệt, lần đầu tiên em thấy chỉ làm mặt lạnh như vậy, chị L ghen chăng …Sau cái vụ thằn lằn đó, chị L lạnh nhạt với em lắm mấy thím ợ, mỗi lần em đang làm việc cùng Công Chúa thì chỉ lại sai em qua phụ Lacoste , chỉ ghen ra mặt mấy thím ợ.
Hôm đó chị L thì viết sổ sách, hai thằng mặt thộn lau bàn, quét nhà, Công Chúa thì sau vụ thằn lằn không dám vào bếp nữa, ngồi ở ngoài dọn dẹp quầy, em với Lacoste thì ở trong bếp rửa ly. Trong bếp im lặng đến sợ mấy thím ợ ,chỉ nghe tiếng ly chén va vào nhau “leng keng”. Kể từ vụ quần sịp thì con Lacoste đã không nói chuyện với em nữa rồi. Hai người đứng đấy, mặc ai nấy rửa…
- Anh thích chị P hả?
Đệt! em hết hồn mấy thím ợ, tự nhiên hôm nay nó lại bắt chuyện với em, lại còn hỏi vấn đề nhạy cảm nữa.
- Đ…Đâu có, sao em hỏi vậy?
- Em thấy…anh cưng chị P lắm mà.
- Thì anh coi nó như em gái thôi mà.
Nói đến đây em lại liếc ra quầy nhìn Công Chúa, em lại bắt đầu bị cái đuôi ngựa đó thôi miên, em cứ đảo mắt theo cái đuôi ngựa đang lắc lắc khi Công Chúa di chuyển, rồi em nhìn xuống cái lưng áo, cố nhìn thấu vào trong để xem hôm nay Công Chúa mặc áo lót màu gì . Em như người mất hồn vậy, tay thì rửa ly, mắt thì dán vào Công Chúa, em si mê Công Chúa thật rồi mấy thím ợ.
- Hôm đó anh lấy quần lót em về làm gì vậy?
- À! Anh lấy về ngửi.
Đệtttttttt ! Em cũng éo hiểu lúc đó lại buột miệng nói ra như vậy nữa, đúng là khi mình tập trung vào cái gì đó thì không để ý gì tới xung quanh nữa mấy thím ợ. Nói xong em rối rít lắp bắp không ra chữ nhằm biện hộ thì bị nó tát cho một cái dính đầy xà bông lên mặt . Nó đi một mạch ra ngoài, bỏ lại một mình em với đống ly. Nó tát mạnh lắm mấy thím ợ. Em nhận ra tình cảm giữa em và Lacoste giờ đây không còn gì có thể cứu vãn nữa…
Chị L thì lạnh nhạt với em, Lacoste thì không thèm nhìn mặt em, giờ đây em chỉ còn mỗi Công Chúa, em rửa xong đống ly rồi lên quầy ngồi chơi với Công Chúa.
- Ngày mai phát lương phải không anh.
- Đúng rồi!
- Em nôn quá! Hi hi
- Nôn nhận tiền à?
- Uhm, từ khi đi làm, ba không cho tiền em nữa. Em cứ nhận lương là để dành, giờ được 9 triệu rồi đó.
Hic, khâm phục thật, em cứ nhận lương là xài xả láng, có nhiêu ăn nhiêu, chả tiết kiệm được đồng nào.
- Em đang để dành tiền mua một con Husky về nuôi, ngày mai nhận lương xong là đủ luôn. Hi hi.
Hóa ra Công Chúa đang nôn nóng mua chó về nuôi, em được biết thì giống chó ấy đẹp lắm, như chó sói ấy mấy thím ợ. Nhắc đến chó em lại nhớ đến con chó mập nhà Lacoste, lâu rồi em không gặp nó, rồi em nghĩ đến Lacoste, em buồn lắm mấy thím ợ, em không muôn bị nó nghĩ là một thằng dâm dê biến thái, nhưng chuyện đã lỡ rồi. Đoạn rồi em với Công Chúa ngồi nói chuyện về chó mèo. Công Chúa yêu động vật lắm mấy thím ợ, không biết có yêu con sâu mập mạp của em không.
Tối hôm ấy, chỉ có em và Công Chúa ở lại quán, chị L dường như giận em hay sao ấy mà không trực ca tối nữa. Chỉ có hai người nên hơi cực, Công Chúa với em làm liền tay, vã hết cả mồ hôi, vừa pha nước, vừa tiếp khách, vừa bưng bê. Lưng áo Công Chúa ướt đẫm, dây áo ngực màu trắng lộ ra.
Đến gần 9h thì khách mới về hết, em với Công Chúa cùng dọn bàn, rửa ly rồi ngồi lên quầy nghỉ ngơi.
- Phù…..Mệt quá!
- Em khỏe ghê đó P.
- Chắc em phải đề nghị chị L mướn thêm người làm ca tối quá.
- Thì bình thường có chị L phụ cũng được mà, tại hôm nay chỉ bận.
Công Chúa cầm lý nước chanh tu ực ực, mồ hôi từ trán chảy xuống mặt rồi xuống cái cổ, em nhìn mà muốn liếm một cái mấy thím ợ. Mùi cơ thể Công Chúa thoang thoảng bên em, rồi tiếng thở gấp làm em nóng hết cả người.
Em từ từ ngồi sát vào rồi hôn lên má Công Chúa…
Chap 18: Một phút lầm lỡ.
Môi em chạm nhẹ lên má Công Chúa, điều đầu tiên em cảm nhận được là sự mềm mại của làn da, tiếp đó là mùi mồ hôi nồng nàn ấm áp. Công Chúa liền quay sang nhìn em, em giật mình “rút” môi về, hai ánh mắt nhìn nhau, Công Chúa ngỡ ngàng trông thấy, tim em đập thình thịch…
Mặt Công Chúa bắt đầu đỏ lên. Gương mặt ngây ngô ấy, đôi môi ấy làm em rạo rực, em lấy hết can đảm hôn vào môi Công Chúa, em cảm nhận được một chút ướt át khi môi kề môi, môi Công Chúa mềm mại lắm các thím ạ, giấy phút ngắn ngủi đó bỗng dập tắt khi Công Chúa đẩy em ra, sau đó là một cái tát đau điếng vào mặt.
- Anh…Anh xin lỗi!
Công Chúa liền chạy ra khỏi quầy, rồi chạy thẳng ra cửa, em bấy giờ mới hoàn hồn lại. ‘Mình vừa làm cái éo gì thế này’. Em liền chạy ra ngoài cửa ngóng thì thấy Công Chúa đang ngồi trên cái ghế đá kế tiệm, Công Chúa quay qua nhìn em rồi lập tức quay lại cúi mặt xuống như sợ em vậy. Em nhìn Công Chúa suy tư một hồi thì trở vô quán. Cả đêm hôm đó, mỗi người một nơi, Công Chúa cứ ngồi mãi ngoài quán, em thì ở trong thơ thẩn một mình. Em đã nghĩ Công Chúa sẽ siêu lòng với em, em đã quá tự mãn…
Đoạn em nghe tiếng xe, rồi Công Chúa vào quán, em chẳng dám nhìn, Công Chúa đi thẳng vào bếp lấy túi xách rồi đi một mạch ra ngoài rồi hồi sau tiếng xe chạy đi. Ba Công Chúa đến đón, giờ đây quán chỉ còn mình em theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng…
Tối hôm đó em trằn trọc mãi, chị L giận em, Lacoste nguyền rủa em, Công Chúa thì sợ em…Sự vô ý, tự mãn và gấp gáp đã làm cả 3 thấy được mặt xấu của em. Em như rớt xuống vực sâu. Giờ em chẳng còn mặt mũi nào mà gặp ai nữa…
Ngày hôm sau, em có một buổi sáng sầu não chưa từng thấy, nhìn mấy đứa con gái trong trường mà chán nãn, giờ em chỉ muốn được một trong 3 người tha thứ, em sợ cảm giác bị ghẻ lạnh lắm, đang ngồi buồn thì em có điện thoại, là thầy dạy Boxing của em, thầy ấy muốn nhờ em dạy lớp vỡ lòng buổi tối giúp, lương tháng 5 triệu. Đề nghị hấp dẫn thật nhưng em chả còn tâm trí, vả lại em còn phải làm ở quán nữa.
Trưa hôm ấy, trên chiếc 67 cà tàn, em mong cho đường đi tới quán dài ra thêm, em sợ phải đối diện với 3 người.
2h15 em mới có mặt tại quán, em bước vào, hơi mát từ máy lạnh xoa dịu cái nóng ngoài đường, chị L, Lacoste, Công Chúa, mỗi người nhìn em m
Rồi thì cái gì đến nó đến, em tháo băng, và trở lại làm việc sau gần 3 tuần ở nhà. Không biết mọi người ở quán thế nào rồi, không biết có nhân viên nào mới không, em hồi hộp trở lại quán lắm mấy thím ợ.
Em quên, sau khi bị đánh và được chuyển vào bệnh viện thì em hay tin chiếc wave thần thánh của em đã bốc hơi . Có lẽ lúc đó hỗn loạn quá nên có kẻ đã chờ thời cơ rồi lấy mất. Thế là em phải đập heo mua lại chiếc Honda 67 của ông chú để đi đỡ.
Như thường lệ, 4h sáng em dậy sớm chạy bộ và tập tạ, hơn 3 tuần nghỉ tập, 6 múi của em đã phai mờ các thím ạ , em buồn lắm, nên em quyết tâm tập luyện để lấy lại phong độ . Tập xong thì em đi học. Đúng 1h45 em đã có mặt tại quán trên chiếc 67 mới mua.
Em bước vào quán mà tim em xao xuyến các thím ạ, khung cảnh quen thuộc, mới 3 tuần mà như 3 tháng vậy. Mọi người chào mừng em trở lại, chị L, 2 thằng mặt ngựa nồng nhiệt chào mừng em, ôm nhau thắm thiết, em thấy Lacoste đứng đó thì liền chạy đến ôm nó nhấc bổng lên rồi hun lên má nó liên tục:
- B.N ơi anh nhớ em lắm!
Lúc đó em nhớ nó quá nên không kiềm chế được, mặt nó ngu ra trông thấy mấy thím ợ . Con Công Chúa thì khoanh tay nhìn em cười.
Hôm đó chị L đi mua đồ ăn về đãi mọi người ăn nhân ngày em đi làm lại. Công Chúa sau 3 tuần gặp lại thì em thấy nó có vẻ chăm chỉ hơn hẵn.
Con Lacoste từ khi bị em ẳm lên hun, nó có thái độ buồn cười lắm, cứ gặp em là mặt đỏ như gấc, nói năng lắp bắp kiểu như thẹn thùng ấy mấy thím ạ.
6h hôm đó, hai thằng mặt ngựa về, nhưng Công Chúa thì vẫn ở lại, em thắc mắc, đến hỏi chị L:
- Ủa nó làm ca tối luôn hả chị?
- Ừa, nói nhỏ em nghe thôi, ba nó gửi gắm nó cho anh K.
- Là sao chị?
- Là anh K sẽ giúp ba nó giữ nó ở đây từ trưa tới 10h tối để nó lo làm việc mà không đi chơi bời nữa.
- Ông ba này ác thiệt chị!
- Chị thấy được đó chứ, dạo này nó làm việc chăm chỉ lắm, bớt đanh đá hơn trước rồi.
Em nghĩ thầm: ‘Công chúa đã hóa lọ lem chăng’
Đoạn rồi em nhìn nó cặm cụi dọn ly trên bàn mà thấy thương lắm mấy thím ợ. Nó đem ly vào rửa, em thấy nó loay hoay suốt từ trưa tới giờ nên vào phụ nó:
- Em nghỉ đi, để anh rửa cho!
Nó nhìn em, không nói gì, rồi bước ra quầy xếp bàn ghế lại gọn gàng, em bất ngờ thật luôn, bình thường là nó sẽ lấy iPhone 4 ra lướt rồi. Càng nhìn càng thấy nó dễ thương, khác hẵn với 2 ngày đầu tiên đi làm. Em cứ nhìn nó mãi, nhìn cái tóc đuôi ngựa lắc lắc mỗi khi nó lăn xăn chạy đến bàn tiếp khách
Khoảng 6h45 Chị L dặn em trông quán cẩn thận rồi lấy xe đi. Em, Lacoste, Công Chúa làm việc luôn tay từ 6h trở đi khách khá đông. Công Chúa được vào pha nước luôn, 2 đứa pha, em thì bưng bê. Đến tầm 8h kém thì khách ít đi, cũng là lúc con Lacoste về.
Bây giờ trong quán chỉ còn em và con Công Chúa cùng 2 3 khách. Khi khách về hết rồi thì cái cảm giác một nam một nữ lại sẽ tìm về trong em
Chap 16: Công Chúa đáng yêu.
Bài nhạc Kiss The Rain du dương cùng ánh đèn vàng lãng mạn, cái chuông gió treo trước cửa đang nhẹ nhàng đung đưa, cặp đôi nhân tình âu yếm nhau trên chiếc sofa dài, không gian đó hòa lẫn với mùi café dịu dàng tạo cho em một cảm giác lâng lâng khó tả. Công Chúa đang loay hoay rửa ly ở phía dưới bếp, tội nghiệp, vừa pha nước, vừa rửa ly, vừa phục vụ, cả ngày hôm nay quả là một ngày cực nhọc cho một cô bé chân yếu tay mềm như thế. Hì hục rửa thật kỹ từng chiếc ly, mồ hôi Công Chúa ướt đẫm hết cả lưng, lộ ra cái dây áo ngực màu hồng hằn trên lưng áo. Những giọt mồ hôi lăn trên đôi má em, những lần em bặm môi, những lần em thở mạnh, những lần hất cái đuôi ngựa khi nó rũ xuống vai, Công Chúa ơi, em đẹp quá.
Rồi, đôi tình nhân đã về, trong quán giờ chỉ còn mình em và cô Công Chúa bé nhỏ. Đống ly cũng đã rửa xong, Công Chúa chùi tay vào cái tạp dề đang đeo rồi đi đến quầy, tự pha cho mình một ly trà chanh, lấy ghế ngồi nhâm nhi ở đó. Như một thỏi nam châm, em như bị Công Chúa hút lấy, em vờ đi đến quầy tìm cách tiếp cận Công Chúa.
- P ơi! Em biết làm soda chanh không?
Công Chúa không nói gì, đứng dậy đi đến chỗ em rồi mở tủ lạnh lấy soda và chanh ra làm liền tại chỗ. Công Chúa thực sự đã thay đổi rồi mấy thím ợ, nhớ ngày nào em kêu ra tiếp khách còn gắt gõng với em, thế mà giờ đây em vừa hỏi thôi thì đã làm dùm em một ly soda rồi, thiệt dễ thương và đảm đang.
Công Chúa loay hoay cắt từng lát chanh, em thì đứng ngay bên cạnh. Cả ngày làm việc vất vả nên Công Chúa hơi hôi, cơ mà em thích lắm, mùi hôi của con gái nó làm mình hưng phấn sao sao ấy mấy thím ợ. Em cứ hít lấy hít để, giờ mà được ôm Công Chúa vào lòng thì sướng biết bao, lúc đó em có thể ngửi từ cổ xuống…cũng được.
- Xong rồi nè!
Công Chúa đưa cho em ly soda chanh mát lạnh với một lát chanh xinh xắn gắn trên ly, khéo tay thế không biết. Em cầm ly soda đến ngồi kế Công Chúa.
- Anh ngồi đây được không?
- Ùm!
Em bối rối lắm, không biết nên bắt chuyện gì, cái không khí im lặng này làm em thấy khó chịu.
- Bạn trai em sao rồi?
Công Chúa im lặng một hồi
- Em chia tay với ảnh rồi!
- S…Sao vậy?
- Em thấy ảnh không tốt!
- Sao lại không tốt, đẹp trai cao ráo, đi moto chuẩn man thế…
- Chỉ là vẻ bề ngoài thôi…
- Vậy à?
- Lòng dạ ảnh hèn hạ, hẹp hòi lắm… Em nhận ra từ lúc ảnh đánh nhau với anh đấy.
Phải đấy, lúc 1 on 1 thì nó xin tha mạng rồi chạy cong đuôi, về sau lại gọi người đánh up em thế kia.
- Vậy em chủ động chia tay trước à.
- Ùm… sau khi chia tay, ảnh nhắn tin cho em rằng “em chỉ là qua đường thôi”.
Nói đến đây tự nhiên nó bắt đầu mếu. Đệt! Mít ướt y như con Lacoste vậy. Thấy nó sắp khóc nên em nói dỗ:
- Hôm đó anh lỡ miệng nạt em, làm em khóc, mai mốt anh đền cho em nhé.
- Đền gì?
- Em thích gì anh đền nấy!
Nó suy nghĩ một hồi…
- Em chưa nghĩ ra! Khi nào nghĩ ra thì em nói anh được không?
- OK!
Rồi nó vui vẻ trở lại. Công Chúa kiêu căng lạnh lùng ngày nào giờ đã trở thành một Công Chúa dễ thương, đáng yêu. Em uống một hớp soda chanh rồi khen:
- Khà…Ngon quá!
Nó nhìn em cười híp cả mắt, không gian quanh em như chậm dần lại, lần đầu em được nhìn Công Chúa gần đến vậy, làn da trắng hồng, đôi mắt long lanh, cái mũi nhỏ xinh, đôi môi chúm chím. Em lúc đó chỉ muốn cắn vào bờ môi xinh xắn ấy mà thôi.
Rồi bỗng có khách vào, Công Chúa nhanh nhảu chạy ra tiếp khách, em thì vẫn đê mê tưởng tượng hình ảnh hôn Công Chúa…
- Anh N, phụ em với!
Em giật mình…
- Rồi anh tới liền.
Hôm đó có một đám Tây vào ăn mừng cái gì ấy, chúng nó kéo bàn xếp thành bàn dài rồi hát hò, đùa giỡn um sùm đến hơn 9h30 mới chịu về , bày bừa khắp bàn. Em với Công Chúa dọn dẹp đến hơn 9h45 vẫn chưa xong, Đang dọn thi có tiếng còi xe, em nhìn ra thì thấy ba Công Chúa đến đón.
- Thôi em về trước đi, để anh dọn được rồi.
- Vậy em về trước!
Công Chúa vào lấy túi xách rồi đi ra
- Bye anh…
Công Chúa mở cửa ra ngoài rồi cùng ba về. Hình ảnh Công Chúa vẫy tay “Bye anh” cứ hiện lên trong đầu em mãi…
Chap 17: Cá sấu nổi giận.
Từ khi Công Chúa làm luôn ca tối thì em với chị L cũng ít vụn vặt lại, chị L có nhiều lần dụ em sau giờ làm đi nhà nghỉ nhưng em từ chối, em sợ bị phát hiện . Quay lai với Công Chúa, thực sự trong 3 người con gái: Chị L, Lacoste, Công Chúa thì em đều có những kỷ niệm riêng với từng người, kỷ niệm khiến em khó quên nhất chính là với Công Chúa, em đã chửi Công Chúa rồi về sau còn đổ máu nữa, nên lúc nào gặp Công Chúa em cũng có một cái ấn tượng dành riêng cho ẻm. Thêm nữa là Công Chúa bây giờ rất đảm đang và dễ thương, ai cũng yêu mến…Em nghĩ trong 3 người, em đã fall in love với Công Chúa mất rồi.
Trong những lúc làm việc, em thích ngắm Công Chúa nhất, cứ lăn xăn lăn xăn, cái tóc đuôi ngựa cứ tưng tưng theo nhịp, mồ hôi đẫm cả lưng để lộ dây áo ngực, mỗi ngày một màu . Em thương Công Chúa lắm, Công Chúa làm gì em cũng vào phụ, hai người rửa ly chung, xếp bàn chung, dọn hàng chung, ngày càng thân mật hơn. Em hay đùa giỡn với Công Chúa khi làm việc lắm, lúc thì cù léc, lúc thì nhấc bổng lên vai như John Cena , lúc thì bắt dọa ma. Nói đến dọa ma em mới nhớ, Công Chúa nhát lắm mấy thím ợ, có lần Công Chúa rửa ly bên trong, em thì đứng ngoài quầy xếp ly, có con thằn lằn rơi vào người Công Chúa, nó hét toáng lên phủi phủi rồi vừa khóc vừa chạy ra ngoài rối rít:
- Anh ơi, anh ơi! Bắt nó ra cho em đi. Hu hu
Em chẳng hiểu gì cả…Nó thì rối rít bù lu bù loa, làm cả quán ai cũng nhìn.
- Bắt con thằn lằn ra, nó bò lên người em…hu hu
Em chả thấy con thằn lằn nào cả, thấy nó sợ quá nên giả bộ bắt rồi ném qua cửa sổ.
- Rồi! xong rôi!
Nó ôm em cứng ngắc lúc nào không biết , vừa ôm vừa nấc không ngừng. Thế là em đã biết Công Chúa sợ con thằn lằn. Em bế Công Chúa đặt lên cái ghế cao gần quầy rồi lấy khăn giấy lau nước mắt cho nó, cứ như em bé vậy các thím ạ, dễ thương lắm . Khóc xong nó cứ ngồi thừ ra đó, có lẽ nó vẫn còn sợ, em ra ngoài mua một bịch bánh tráng trộn đem vô cho nó ăn để đỡ sợ, bỗng chị L nói:
- Sao không mua cho chị nữa?
Đệt! em giật mình mấy thím ợ, chả biết nói sao, em nói đùa:
- Chị lớn rồi, không được ăn bánh tráng!
Chỉ chẳng nói gì, quay mặt đi vào quầy làm việc. Cái đệt, lần đầu tiên em thấy chỉ làm mặt lạnh như vậy, chị L ghen chăng …Sau cái vụ thằn lằn đó, chị L lạnh nhạt với em lắm mấy thím ợ, mỗi lần em đang làm việc cùng Công Chúa thì chỉ lại sai em qua phụ Lacoste , chỉ ghen ra mặt mấy thím ợ.
Hôm đó chị L thì viết sổ sách, hai thằng mặt thộn lau bàn, quét nhà, Công Chúa thì sau vụ thằn lằn không dám vào bếp nữa, ngồi ở ngoài dọn dẹp quầy, em với Lacoste thì ở trong bếp rửa ly. Trong bếp im lặng đến sợ mấy thím ợ ,chỉ nghe tiếng ly chén va vào nhau “leng keng”. Kể từ vụ quần sịp thì con Lacoste đã không nói chuyện với em nữa rồi. Hai người đứng đấy, mặc ai nấy rửa…
- Anh thích chị P hả?
Đệt! em hết hồn mấy thím ợ, tự nhiên hôm nay nó lại bắt chuyện với em, lại còn hỏi vấn đề nhạy cảm nữa.
- Đ…Đâu có, sao em hỏi vậy?
- Em thấy…anh cưng chị P lắm mà.
- Thì anh coi nó như em gái thôi mà.
Nói đến đây em lại liếc ra quầy nhìn Công Chúa, em lại bắt đầu bị cái đuôi ngựa đó thôi miên, em cứ đảo mắt theo cái đuôi ngựa đang lắc lắc khi Công Chúa di chuyển, rồi em nhìn xuống cái lưng áo, cố nhìn thấu vào trong để xem hôm nay Công Chúa mặc áo lót màu gì . Em như người mất hồn vậy, tay thì rửa ly, mắt thì dán vào Công Chúa, em si mê Công Chúa thật rồi mấy thím ợ.
- Hôm đó anh lấy quần lót em về làm gì vậy?
- À! Anh lấy về ngửi.
Đệtttttttt ! Em cũng éo hiểu lúc đó lại buột miệng nói ra như vậy nữa, đúng là khi mình tập trung vào cái gì đó thì không để ý gì tới xung quanh nữa mấy thím ợ. Nói xong em rối rít lắp bắp không ra chữ nhằm biện hộ thì bị nó tát cho một cái dính đầy xà bông lên mặt . Nó đi một mạch ra ngoài, bỏ lại một mình em với đống ly. Nó tát mạnh lắm mấy thím ợ. Em nhận ra tình cảm giữa em và Lacoste giờ đây không còn gì có thể cứu vãn nữa…
Chị L thì lạnh nhạt với em, Lacoste thì không thèm nhìn mặt em, giờ đây em chỉ còn mỗi Công Chúa, em rửa xong đống ly rồi lên quầy ngồi chơi với Công Chúa.
- Ngày mai phát lương phải không anh.
- Đúng rồi!
- Em nôn quá! Hi hi
- Nôn nhận tiền à?
- Uhm, từ khi đi làm, ba không cho tiền em nữa. Em cứ nhận lương là để dành, giờ được 9 triệu rồi đó.
Hic, khâm phục thật, em cứ nhận lương là xài xả láng, có nhiêu ăn nhiêu, chả tiết kiệm được đồng nào.
- Em đang để dành tiền mua một con Husky về nuôi, ngày mai nhận lương xong là đủ luôn. Hi hi.
Hóa ra Công Chúa đang nôn nóng mua chó về nuôi, em được biết thì giống chó ấy đẹp lắm, như chó sói ấy mấy thím ợ. Nhắc đến chó em lại nhớ đến con chó mập nhà Lacoste, lâu rồi em không gặp nó, rồi em nghĩ đến Lacoste, em buồn lắm mấy thím ợ, em không muôn bị nó nghĩ là một thằng dâm dê biến thái, nhưng chuyện đã lỡ rồi. Đoạn rồi em với Công Chúa ngồi nói chuyện về chó mèo. Công Chúa yêu động vật lắm mấy thím ợ, không biết có yêu con sâu mập mạp của em không.
Tối hôm ấy, chỉ có em và Công Chúa ở lại quán, chị L dường như giận em hay sao ấy mà không trực ca tối nữa. Chỉ có hai người nên hơi cực, Công Chúa với em làm liền tay, vã hết cả mồ hôi, vừa pha nước, vừa tiếp khách, vừa bưng bê. Lưng áo Công Chúa ướt đẫm, dây áo ngực màu trắng lộ ra.
Đến gần 9h thì khách mới về hết, em với Công Chúa cùng dọn bàn, rửa ly rồi ngồi lên quầy nghỉ ngơi.
- Phù…..Mệt quá!
- Em khỏe ghê đó P.
- Chắc em phải đề nghị chị L mướn thêm người làm ca tối quá.
- Thì bình thường có chị L phụ cũng được mà, tại hôm nay chỉ bận.
Công Chúa cầm lý nước chanh tu ực ực, mồ hôi từ trán chảy xuống mặt rồi xuống cái cổ, em nhìn mà muốn liếm một cái mấy thím ợ. Mùi cơ thể Công Chúa thoang thoảng bên em, rồi tiếng thở gấp làm em nóng hết cả người.
Em từ từ ngồi sát vào rồi hôn lên má Công Chúa…
Chap 18: Một phút lầm lỡ.
Môi em chạm nhẹ lên má Công Chúa, điều đầu tiên em cảm nhận được là sự mềm mại của làn da, tiếp đó là mùi mồ hôi nồng nàn ấm áp. Công Chúa liền quay sang nhìn em, em giật mình “rút” môi về, hai ánh mắt nhìn nhau, Công Chúa ngỡ ngàng trông thấy, tim em đập thình thịch…
Mặt Công Chúa bắt đầu đỏ lên. Gương mặt ngây ngô ấy, đôi môi ấy làm em rạo rực, em lấy hết can đảm hôn vào môi Công Chúa, em cảm nhận được một chút ướt át khi môi kề môi, môi Công Chúa mềm mại lắm các thím ạ, giấy phút ngắn ngủi đó bỗng dập tắt khi Công Chúa đẩy em ra, sau đó là một cái tát đau điếng vào mặt.
- Anh…Anh xin lỗi!
Công Chúa liền chạy ra khỏi quầy, rồi chạy thẳng ra cửa, em bấy giờ mới hoàn hồn lại. ‘Mình vừa làm cái éo gì thế này’. Em liền chạy ra ngoài cửa ngóng thì thấy Công Chúa đang ngồi trên cái ghế đá kế tiệm, Công Chúa quay qua nhìn em rồi lập tức quay lại cúi mặt xuống như sợ em vậy. Em nhìn Công Chúa suy tư một hồi thì trở vô quán. Cả đêm hôm đó, mỗi người một nơi, Công Chúa cứ ngồi mãi ngoài quán, em thì ở trong thơ thẩn một mình. Em đã nghĩ Công Chúa sẽ siêu lòng với em, em đã quá tự mãn…
Đoạn em nghe tiếng xe, rồi Công Chúa vào quán, em chẳng dám nhìn, Công Chúa đi thẳng vào bếp lấy túi xách rồi đi một mạch ra ngoài rồi hồi sau tiếng xe chạy đi. Ba Công Chúa đến đón, giờ đây quán chỉ còn mình em theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng…
Tối hôm đó em trằn trọc mãi, chị L giận em, Lacoste nguyền rủa em, Công Chúa thì sợ em…Sự vô ý, tự mãn và gấp gáp đã làm cả 3 thấy được mặt xấu của em. Em như rớt xuống vực sâu. Giờ em chẳng còn mặt mũi nào mà gặp ai nữa…
Ngày hôm sau, em có một buổi sáng sầu não chưa từng thấy, nhìn mấy đứa con gái trong trường mà chán nãn, giờ em chỉ muốn được một trong 3 người tha thứ, em sợ cảm giác bị ghẻ lạnh lắm, đang ngồi buồn thì em có điện thoại, là thầy dạy Boxing của em, thầy ấy muốn nhờ em dạy lớp vỡ lòng buổi tối giúp, lương tháng 5 triệu. Đề nghị hấp dẫn thật nhưng em chả còn tâm trí, vả lại em còn phải làm ở quán nữa.
Trưa hôm ấy, trên chiếc 67 cà tàn, em mong cho đường đi tới quán dài ra thêm, em sợ phải đối diện với 3 người.
2h15 em mới có mặt tại quán, em bước vào, hơi mát từ máy lạnh xoa dịu cái nóng ngoài đường, chị L, Lacoste, Công Chúa, mỗi người nhìn em m
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 79[ 4126 ngày trước - Xem: ]