Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
Mr.Luân™ [Admin] [On] 27/11/24 - 19:27 |
n nhíu mày rồi thả tay ra,đúng là không thể trách được.
-Cho người lục tung hết cái thành phố này lên,nhất định phải tìm cho ra con bé.
Ron phán một câu rồi đi thẳng ra ra ga xe.
Đình Quân biết cậu nhóc sẽ đi tìm tụi JC nên chặn lại.Lúc này vết thương Ron vẫn chưa lành hẳn.Ron thì đang mất bình tĩnh có thể một mình “thăm hỏi” JC sẽ rất nguy hiểm,làm vết thương rách ra lần nữa thì toi.
-Em đi cùng được chứ?
-Không cần.Một mình tôi đến đó được rồi!
-Nếu anh bị nguy hiểm gì chị hai sẽ buồn lắm_Đình Quân không còn cách nào để “trị” được Ron nên đành lôi Sin ra,giống như lúc cậu nhóc lôi Phan ra để hù Sin vậy.
....
Chiếc Lexus phóng nhanh trên đường.Cả tối hôm nay thể nào tất cả mọi ngõ ngách dù lớn nhỏ,phức tạp đến đâu cũng sẽ được Dark lục tung lên cả.Sẽ là một đêm không yên bình đây!
Chap 43: Tìm kiếm.
Thủ lĩnh của JC đang nằm vắt vẻo đầu tựa vào đùi của mấy nhỏ con gái trong bar,vừa thấy Ron và Đình Quân đang tiến vào chỗ hắn thì hắn lập tức ngồi bật dậy.
-Kiếm tao có ch...
Chưa kịp nói dứt câu thì Ron đã bóp cổ hắn và đưa lên cao làm chân của thủ lĩnh JC lơ lửng cách mặt đất vài cm.
-Tụi mày đã nhốt con nhỏ ở đâu?_Ron gằng lên từng tiếng đáng sợ làm mấy đứa con gái xung quanh hét toáng lên chạy cả.
-Ý mày nói nhỏ bạn gái của mày đó à?bạn gái mày sao hỏi tao,tao làm sao mà biết được!_hắn trợn tròn mắt tỏ vẻ ngạc nhiên.
-Không phải mày thì là ai,chẳng phải chỉ có mình cái bọn chết tiệt tụi mày là biết con nhỏ hay sao!
-Tao nói thật,tao thề là tao không có bắt nó.Từ trước bữa mày cho thằng Quân đến sang bằng JC thì tao đã không còn là thủ lĩnh cái đám đó nữa,chuyện mày làm sao trách tao được!Thả ra coi,muốn giết người hay sao hả thằng điên?_hắn bực mình gắt lên.
Đình Quân nãy giờ đứng đó “nghiệm”.Bây giờ mới lên tiếng.
-Thả nó ra đi anh Ron,nhìn mặt nó chắc không nói dối đâu.Nếu nó có nói không đúng thì mình sẽ xử nó sau.
Hắn gật đầu lia lịa,miệng cũng tán thành.
-Thằng Quân nói đúng đó,tao mà nói dối tao cho mày chặt đầu tao làm ghế ngồi cũng được.
Ron chừng một phút sau mới chịu thả ra,hắn ta ngồi phịch xuống ghế.Ho sặc sụa.
-Mày nói không còn làm thủ lĩnh JC nữa là sao?nhường cho người khác rồi à_Đình Quân hỏi.
-Tao không nhường,mà là trả lại cho nó.Trước lúc Dark của tụi mày lên cầm quyền làm thủ lĩnh của thủ lĩnh mấy băng nhóm (gọi là lĩnh vương) bây giờ thì chắc tụi mày cũng biết trước đó lĩnh vương là JC,thũ lĩnh JC không phải tao mà là thằng nhóc ấy.Lúc tụi mày soán ngôi lĩnh vương của nó nó cũng không hề lộ mặt ra ngoài hay có ý định giành lại ngôi lĩnh vương gì cả.Bẵng đi một năm sau thì nó ra nước ngoài và nó tìm tới tao để thay nó lên làm thủ lĩnh JC.Thời gian gần đây nó đã quay lại,và cũng là lúc tao phải trả lại cái danh thủ lĩnh cho nó!_hắn tuôn một hơi.
Đình Quân và Ron khá là ngỡ ngàng.Vì JC vốn là một băng nhóm rất hèn nhát và hay chơi sau lưng người khác luôn bị các băng nhóm khác xem thường,vậy mà thủ lĩnh JC đã từng làm lĩnh vương một thời.Điều bí ẩn nhất chính là chưa một ai thấy mặt tên lĩnh vương ấy cả...ngay cả tên được trao cho chức thủ lĩnh JC còn chưa một lần được gặp,hình thức thay thủ lĩnh theo hắn ta kể thêm thì chỉ giao dịch qua loa vài câu nói chuyện từ điện thoại..
-Hay để tao giúp mày kiếm con bé ấy,dù sao tao cũng đang rảnh rỗi không có chuyện gì làm_hắn lại trở về cái vẻ láo lếu thường ngày,khác hẳn với cái mặt xanh lè không còn giọt máu lúc bị Ron bóp cổ khi nãy.
-Không cần tới lượt mày phải giúp_Ron phán một câu rồi cùng Đình Quân quay đi.
Vậy mà hắn ta vẫn chưa chịu im miệng lại,còn nói với theo thêm một chút nữa.
-Tốt nhất thì thằng lĩnh vương như mày không nên quen bạn gái làm gì.Chỉ làm khổ người ta mà thôi,mày mà để mấy đứa thủ lĩnh khác biết mày có bạn gái nhất định nó sẽ điều tra ra tung tích cho xem.Tới lúc đó có kêu người bảo vệ theo sát 24/24 cũng bị mấy đứa khác bắt về làm thịt,nghe lời thằng lớn hơn mày 10 tuổi này đi.Không sai đâu!
....................
6h45’ sáng...
Tung tích của Sin bây giờ đang ở đâu vẫn chưa biết được,đám đàn em cũng bới tung cả thành phố lên thậm chí là mấy quán bar,khách sạn...để mà tìm bù đầu bù cổ khắp nơi nhưng vẫn không thấy.
-[Em đã tìm khắp nơi rồi ạ,đến tận ổ của mấy đứa thủ lĩnh băng nhóm khác nó cũng đều lắc đầu không biết.Em sợ nó giấu nên cũng vào luôn mấy địa bàn của nó nhưng vẫn không thấy đâu cả">_tiếng Long vang lên khá mệt mỏi bên đầu dây kia.
-Chắc chứ?
-[101%,địa bàn vốn là nơi cấm kị những băng nhóm khác bất khả xâmphạm vào vậy mà tụi nó còn cho vào để mà lật tung lên tìm là chắc chắn nó không bắt chị hai đâu">
-Kêu tụi nó đừng tìm nữa_Ron lên tiếng.
Đình Quân trợn mắt hỏi:
-Là sao ạ?
-Cả cậu cũng về nhà,đi học hay đi chơi gì đó tùy.Nói chung là không làm gì nữa hết.
-Nhưng...
-Không nhưng nhị gì hết,bảo đừng tìm thì đừng tìm đi!_Ron gắt.
-Dạ..
Đình Quân mở điện thoại lên và gọi lại cho Long.
-Tụi mày đừng kiếm nữa.
-[Ơ...Sao thế?">_Long ngạc nhiên.
-Anh Ron ra lệnh thế thì làm vậy đi.
Chap 44
Sin đã nghe thấy tất cả.
Vì Sin muốn Hải Phong chỉ cho mình cách làm bánh bông lan nên cô bé đã đến nhà Phong.Vì vậy Ron có kiếm hết cái thành phố lên cũng chẳng tìm được!
Lúc cô bé vừa về,mới mở ổ khóa cổng mà chưa mở cửa cái để vào nhà thì đã thấy Ron từ đâu lù lù chạy xe đến.Do hoảng quá không biết trốn đi đâu nên Sin đã nép đại vào góc tường,và đã tình cờ nghe mọi chuyện..
Cô bé như thấy trời đất chao đảo ngã nghiêng.Tay bấu vào thành tường để đứng cho vững,không Sin sẽ té bệch xuống đất mất.
..............
Sin ngồi thơ thẩn trên ghế sô pha,bật tivi lên để xem nhưng cô bé cũng chẳng biết là mình đang coi gì.Cuộc đối thoại của hai người họ...phải chăng là sự thật?
Ron chỉ coi Sin là vật thế thân để có thể mau chóng quên Thùy Như đi hay Ron thích cô bé thật sự?
Tại sao trước giờ chưa một lần nghe Thùy Như nhắc đến Ron trước mặt Sin,lâu lâu Sin có nói tới cậu nhóc thì Như cũng phớt đánh trống lãng sang chuyện khác?chẳng lẽ hai người họ trước đây có quen biết và thích nhau ư?ngay cả hai bên gia đình cũng đều biết nhau cả!
Cô bé cảm thấy choáng váng cả lên,đầu óc cứ quay mòng mòng chưa định hình được chuyện gì đâu vào đâu.Những hình ảnh trước mắt cứ mờ nhạt dần,và cô bé cảm thấy khuôn mặt mình đã ướt nhem.Vì cái gì chứ?!
Bất giác Sin chạy khắp nhà tắt hết tất cả đèn đóm trong nhà.Cô bé không muốn ai biết là mình đang ở trong nhà hết.Thùy Như cũng không và Ron càng không muốn hơn nữa,Sin biết chiều giờ Dark đã lục tung cả thành phố lên để tìm Sin,cô bé muốn Hải Phong dạy cho bánh bông lan chỉ là cái cơ,thật sự là cô bé muốn trốn tránh những người đang tìm kiếm mình.Tại Sin đã hứa với Như như vậy..
...............
Sáng sớm Sin định làm VSCN,vừa mới nhìn vào kiếng thôi cô bé đã hốt hoảng té lăn xuống sàn nhà.Trông cô bé bây giờ chẳng khác gì...một con ma!
Đầu tóc rũ rượi,khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi,đôi mắt thì được quầng thâm “trang trí tỉ mỉ”.Chỉ mới một đêm buồn bực không ngủ mà đã biến thành như thế này sao?à quên,thêm đôi mắt đỏ đỏ nữa,đích thị là ma nữ chính hiệu!
...
Khi đã mặt quần áo tươm tất,đầu đã được chải gọn gàng thì bây giờ nhìn cô bé đã khá khẩm hơn hẳn khi sáng.
Sin mệt mỏi bước xuống nhà,bé Yum vẫn được cho v ú nuôi chăm sóc.Dì Trâm bảo cứ để bà ấy lo cho bé Yum tại nhà,vì dì quen với bà ấy nên chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.Cuối tuần hay vài ngày có thể đến thăm,bất cứ lúc nào cũng được.
...
Đang ngồi ăn tô mì gói thì có tiếng ai đó kêu tên Sin phát ra từ nhà sau,cô bé tò mò đi ra sau thì bắt gặp Hải Phong đang cười toe.
-Sao không bấm chuông đằng trước mà phải đi ra sau nhà mình rồi kêu oang oang vậy trời?
-Tại mình thấy nguyên đám mặt mày hình sự đang đứng ngay trước nhà cậu không biết để làm gì.Do...sợ nó đánh nên mình mới vòng ra đường sau!_Hải Phong gãi gãi đầu,mặt có chút ngại ngùng.
-Hôm nay không đi học hả?sao giờ này bạn lại ở đây_Sin tròn mắt.
-Cúp một bữa cũng chẳng hại ai,với lại không có bạn đi học cũng buồn.Nên mình không học luôn.
-Èo,vậy vào nhà đi.
...............
Nghe Hải Phong nói có người đứng trước cửa nhà nên Sin mới chạy đến he hé cửa sổ ra nhìn.Không ai khác,chính là Dark,trong đám đó có cả Long!
Lờ mờ đoán ra được chuyện gì đó nên Sin mới ra hiệu cho Phong nói nhỏ nhỏ,cũng may là sáng giờ Sin chưa gây ra “động tĩnh” lạ nào để bọn họ phải phát hiện là có người trong nhà cả.
Thấy mặt cô bé lo lắng như vậy Hải Phong cũng cảm thấy khó hiểu và lên tiếng hỏi:
-Chuyện gì vậy,nhìn cậu giống sợ gì quá vậy?
-Đám người trước cửa là Dark đó,họ đang theo dõi mình xem mình có ở nhà không để còn thông báo với Ron.
-Chẳng phải cậu và hắn quen nhau à?vậy sao phải trốn chứ!?
-Chuyện dài lắm,có dịp mình nói tóm tắt cho.
Hải Phong gục gặt cái đầu.Thấy Sin nói gì cũng không dám nói lớn,đi cũng đi nhè nhẹ thì Hải Phong bắt đầu cảm thấy khó chịu.
-Hay mình đi chơi đi.Ở trong nhà ngột ngạt quá.
-Ưm...nhưng mà đi đâu được.Bọn họ cứ canh ở đó quài rồi đường nào mà đi bây giờ_Sin nhíu mày.Vì muốn đi đâu trước tiên phải ra nhà trước thì mới đi được.
Hải Phong suy nghĩ một chút thì lên tiếng vì đã có một ý tưởng hay ho và...quái lạ.
-Hay bạn giả là...có thai đi.Còn mình sẽ làm chồng bạn.Lúc ra ngoài bạn sẽ bịt khẩu trang và đeo kiếng bích cả mặt mày,đội thêm cái nón bảo hiểm nữa là ok.Hôm nay mình đi xe máy mà_Hải Phong nháy mắt cười cười.
Sin suýt phun hết mì trong họng ra vì câu nói ấy.Cô bé rất muốn la lên (nhưng không la được)
-Cái gì?nghĩ sao vậy.Không không được,ý kiến này bát bỏ!
-Chứ sao nữa bây giờ,dáng cậu quá quen thuộc với bọn họ rồi.Chỉ có cách này thôi.Hay cậu muốn chui rúc trong nhà mãi không dám đi đâu?
Cô bé nhíu mày lại không thích lắm,ai đời lại giả làm bà bầu.
Tưởng tượng tới cảnh mà nhét gì đó vào bụng làm nó to tướng thì quê chết được! @@
CHAP 45
Sin đã nghe thấy tất cả.
Vì Sin muốn Hải Phong chỉ cho mình cách làm bánhbông lan nên cô bé đã đến nhà Phong.Vì vậy Ron có kiếm hết cái thành phố lêncũng chẳng tìm được!
Lúc cô bé vừa về,mới mở ổ khóa cổng mà chưa mởcửa cái để vào nhà thì đã thấy Ron từ đâu lù lù chạy xe đến.Do hoảng quá khôngbiết trốn đi đâu nên Sin đã nép đại vào góc tường,và đã tình cờ nghe mọichuyện..
Cô bé như thấy trời đất chao đảo ngã nghiêng.Taybấu vào thành tường để đứng cho vững,không Sin sẽ té bệch xuống đất mất.
..............
Sin ngồi thơ thẩn trên ghế sô pha,bật tivi lênđể xem nhưng cô bé cũng chẳng biết là mình đang coi gì.Cuộc đối thoại của haingười họ...phải chăng là sự thật?
Ron chỉ coi Sin là vật thế thân để có thể mauchóng quên Thùy Như đi hay Ron thích cô bé thật sự?
Tại sao trước giờ chưa một lần nghe Thùy Nhưnhắc đến Ron trước mặt Sin,lâu lâu Sin có nói tới cậu nhóc thì Như cũng phớtđánh trống lãng sang chuyện khác?chẳng lẽ hai người họ trước đây có quen biếtvà thích nhau ư?ngay cả hai bên gia đình cũng đều biết nhau cả!
Cô bé cảm thấy choáng váng cả lên,đầu óc cứ quaymòng mòng chưa định hình được chuyện gì đâu vào đâu.Những hình ảnh trước mắt cứmờ nhạt dần,và cô bé cảm thấy khuôn mặt mình đã ướt nhem.Vì cái gì chứ?!
Bất giác Sin chạy khắp nhà tắt hết tất cả đènđóm trong nhà.Cô bé không muốn ai biết là mình đang ở trong nhà hết.Thùy Nhưcũng không và Ron càng không muốn hơn nữa,Sin biết chiều giờ Dark đã lục tungcả thành phố lên để tìm Sin,cô bé muốn Hải Phong dạy cho bánh bông lan chỉ làcái cơ,thật sự là cô bé muốn trốn tránh những người đang tìm kiếm mình.Tại Sinđã hứa với Như như vậy..
...............
Sáng sớm Sin định làm VSCN,vừa mới nhìn vàokiếng thôi cô bé đã hốt hoảng té lăn xuống sàn nhà.Trông cô bé bây giờ chẳngkhác gì...một con ma!
Đầu tóc rũ rượi,khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi,đôi mắtthì được quầng thâm “trang trí tỉ mỉ”.Chỉ mới một đêm buồn bực không ngủ mà đãbiến thành như thế này sao?à quên,thêm đôi mắt đỏ đỏ nữa,đích thị là ma nữchính hiệu!
...
Khi đã mặt quần áo tươm tất,đầu đã được chải gọngàng thì bây giờ nhìn cô bé đã khá khẩm hơn hẳn khi sáng.
Sin mệt mỏi bước xuống nhà,bé Yum vẫn được cho vú nuôi chăm sóc.Dì Trâm bảo cứ để bà ấy lo cho bé Yum tại nhà,vì dì quen với bàấy nên chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.Cuối tuần hay vài ngày có thể đếnthăm,bất cứ lúc nào cũng được.
...
Đang ngồi ăn tô mì gói thì có tiếng ai đó kêutên Sin phát ra từ nhà sau,cô bé tò mò đi ra sau thì bắt gặp Hải Phong đangcười toe.
-Sao không bấm chuông đằng trước mà phải đi rasau nhà mình rồi kêu oang oang vậy trời?
-Tại mình thấy nguyên đám mặt mày hình sự đangđứng ngay trước nhà cậu không biết để làm gì.Do...sợ nó đánh nên mình mới vòngra đường sau!_Hải Phong gãi gãi đầu,mặt có chút ngại ngùng.
-Hôm nay không đi học hả?sao giờ này bạn lại ởđây_Sin tròn mắt.
-Cúp một bữa cũng chẳng hại ai,với lại không cóbạn đi học cũng buồn.Nên mình không học luôn.
-Èo,vậy vào nhà đi.
...............
Nghe Hải Phong nói có người đứng trước cửa nhànên Sin mới chạy đến he hé cửa sổ ra nhìn.Không ai khác,chính là Dark,trong đámđó có cả Long!
Lờ mờ đoán ra được chuyện gì đó nên Sin mới rahiệu cho Phong nói nhỏ nhỏ,cũng may là sáng giờ Sin chưa gây ra “động tĩnh” lạnào để bọn họ phải phát hiện là có người trong nhà cả.
Thấy mặt cô bé lo lắng như vậy Hải Phong cũngcảm thấy khó hiểu và lên tiếng hỏi:
-Chuyện gì vậy,nhìn cậu giống sợ gì quá vậy?
-Đám người trước cửa là Dark đó,họ đang theo dõimình xem mình có ở nhà không để còn thông báo với Ron.
-Chẳng phải cậu và hắn quen nhau à?vậy sao phảitrốn chứ!?
-Chuyện dài lắm,có dịp mình nói tóm tắt cho.
Hải Phong gục gặt cái đầu.Thấy Sin nói gì cũngkhông dám nói lớn,đi cũng đi nhè nhẹ thì Hải Phong bắt đầu cảm thấy khó chịu.
-Hay mình đi chơi đi.Ở trong nhà ngột ngạt quá.
-Ưm...nhưng mà đi đâu được.Bọn họ cứ canh ở đóquài rồi đường nào mà đi bây giờ_Sin nhíu mày.Vì muốn đi đâu trước tiên phải ranhà trước thì mới đi được.
Hải Phong suy nghĩ một chút thì lên tiếng vì đãcó một ý tưởng hay ho và...quái lạ.
-Hay bạn giả là...có thai đi.Còn mình sẽ làmchồng bạn.Lúc ra ngoài bạn sẽ bịt khẩu trang và đeo kiếng bích cả mặt mày,độithêm cái nón bảo hiểm nữa là ok.Hôm nay mình đi xe máy mà_Hải Phong nháy mắtcười cười.
Sin suýt phun hết mì trong họng ra vì câu nóiấy.Cô bé rất muốn la lên (nhưng không la được)
-Cái gì?nghĩ sao vậy.Không không được,ý kiến nàybát bỏ!
-Chứ sao nữa bây giờ,dáng cậu quá quen thuộc vớibọn họ rồi.Chỉ có cách này thôi.Hay cậu muốn chui rúc trong nhà mãi không dámđi đâu?
Cô bé nhíu mày lại không thích lắm,ai đời lạigiả làm bà bầu.
Tưởng tượng tới cảnh mà nhét gì đó vào bụng làmnó to tướng thì quê chết được! @@
CHAP 46ìnhhuống thót tim.
Hải Phong nhìn cô bé chờ đợi,đúng là tính huốngnày khó xử thật đây.Cô bé vò đầu bức tóc suy nghĩ.Rốt cuộc cũng gật đầu cáirụp,thà một lần quê đỡ hơn phải chui rúc nguyên ngày trong nhà!
-Vậy bạn đi giả dạng đi.
-Nhưng mình đâu có biết làm sao_Sin ỉu xìu.
-Ừm,đ
-Cho người lục tung hết cái thành phố này lên,nhất định phải tìm cho ra con bé.
Ron phán một câu rồi đi thẳng ra ra ga xe.
Đình Quân biết cậu nhóc sẽ đi tìm tụi JC nên chặn lại.Lúc này vết thương Ron vẫn chưa lành hẳn.Ron thì đang mất bình tĩnh có thể một mình “thăm hỏi” JC sẽ rất nguy hiểm,làm vết thương rách ra lần nữa thì toi.
-Em đi cùng được chứ?
-Không cần.Một mình tôi đến đó được rồi!
-Nếu anh bị nguy hiểm gì chị hai sẽ buồn lắm_Đình Quân không còn cách nào để “trị” được Ron nên đành lôi Sin ra,giống như lúc cậu nhóc lôi Phan ra để hù Sin vậy.
....
Chiếc Lexus phóng nhanh trên đường.Cả tối hôm nay thể nào tất cả mọi ngõ ngách dù lớn nhỏ,phức tạp đến đâu cũng sẽ được Dark lục tung lên cả.Sẽ là một đêm không yên bình đây!
Chap 43: Tìm kiếm.
Thủ lĩnh của JC đang nằm vắt vẻo đầu tựa vào đùi của mấy nhỏ con gái trong bar,vừa thấy Ron và Đình Quân đang tiến vào chỗ hắn thì hắn lập tức ngồi bật dậy.
-Kiếm tao có ch...
Chưa kịp nói dứt câu thì Ron đã bóp cổ hắn và đưa lên cao làm chân của thủ lĩnh JC lơ lửng cách mặt đất vài cm.
-Tụi mày đã nhốt con nhỏ ở đâu?_Ron gằng lên từng tiếng đáng sợ làm mấy đứa con gái xung quanh hét toáng lên chạy cả.
-Ý mày nói nhỏ bạn gái của mày đó à?bạn gái mày sao hỏi tao,tao làm sao mà biết được!_hắn trợn tròn mắt tỏ vẻ ngạc nhiên.
-Không phải mày thì là ai,chẳng phải chỉ có mình cái bọn chết tiệt tụi mày là biết con nhỏ hay sao!
-Tao nói thật,tao thề là tao không có bắt nó.Từ trước bữa mày cho thằng Quân đến sang bằng JC thì tao đã không còn là thủ lĩnh cái đám đó nữa,chuyện mày làm sao trách tao được!Thả ra coi,muốn giết người hay sao hả thằng điên?_hắn bực mình gắt lên.
Đình Quân nãy giờ đứng đó “nghiệm”.Bây giờ mới lên tiếng.
-Thả nó ra đi anh Ron,nhìn mặt nó chắc không nói dối đâu.Nếu nó có nói không đúng thì mình sẽ xử nó sau.
Hắn gật đầu lia lịa,miệng cũng tán thành.
-Thằng Quân nói đúng đó,tao mà nói dối tao cho mày chặt đầu tao làm ghế ngồi cũng được.
Ron chừng một phút sau mới chịu thả ra,hắn ta ngồi phịch xuống ghế.Ho sặc sụa.
-Mày nói không còn làm thủ lĩnh JC nữa là sao?nhường cho người khác rồi à_Đình Quân hỏi.
-Tao không nhường,mà là trả lại cho nó.Trước lúc Dark của tụi mày lên cầm quyền làm thủ lĩnh của thủ lĩnh mấy băng nhóm (gọi là lĩnh vương) bây giờ thì chắc tụi mày cũng biết trước đó lĩnh vương là JC,thũ lĩnh JC không phải tao mà là thằng nhóc ấy.Lúc tụi mày soán ngôi lĩnh vương của nó nó cũng không hề lộ mặt ra ngoài hay có ý định giành lại ngôi lĩnh vương gì cả.Bẵng đi một năm sau thì nó ra nước ngoài và nó tìm tới tao để thay nó lên làm thủ lĩnh JC.Thời gian gần đây nó đã quay lại,và cũng là lúc tao phải trả lại cái danh thủ lĩnh cho nó!_hắn tuôn một hơi.
Đình Quân và Ron khá là ngỡ ngàng.Vì JC vốn là một băng nhóm rất hèn nhát và hay chơi sau lưng người khác luôn bị các băng nhóm khác xem thường,vậy mà thủ lĩnh JC đã từng làm lĩnh vương một thời.Điều bí ẩn nhất chính là chưa một ai thấy mặt tên lĩnh vương ấy cả...ngay cả tên được trao cho chức thủ lĩnh JC còn chưa một lần được gặp,hình thức thay thủ lĩnh theo hắn ta kể thêm thì chỉ giao dịch qua loa vài câu nói chuyện từ điện thoại..
-Hay để tao giúp mày kiếm con bé ấy,dù sao tao cũng đang rảnh rỗi không có chuyện gì làm_hắn lại trở về cái vẻ láo lếu thường ngày,khác hẳn với cái mặt xanh lè không còn giọt máu lúc bị Ron bóp cổ khi nãy.
-Không cần tới lượt mày phải giúp_Ron phán một câu rồi cùng Đình Quân quay đi.
Vậy mà hắn ta vẫn chưa chịu im miệng lại,còn nói với theo thêm một chút nữa.
-Tốt nhất thì thằng lĩnh vương như mày không nên quen bạn gái làm gì.Chỉ làm khổ người ta mà thôi,mày mà để mấy đứa thủ lĩnh khác biết mày có bạn gái nhất định nó sẽ điều tra ra tung tích cho xem.Tới lúc đó có kêu người bảo vệ theo sát 24/24 cũng bị mấy đứa khác bắt về làm thịt,nghe lời thằng lớn hơn mày 10 tuổi này đi.Không sai đâu!
....................
6h45’ sáng...
Tung tích của Sin bây giờ đang ở đâu vẫn chưa biết được,đám đàn em cũng bới tung cả thành phố lên thậm chí là mấy quán bar,khách sạn...để mà tìm bù đầu bù cổ khắp nơi nhưng vẫn không thấy.
-[Em đã tìm khắp nơi rồi ạ,đến tận ổ của mấy đứa thủ lĩnh băng nhóm khác nó cũng đều lắc đầu không biết.Em sợ nó giấu nên cũng vào luôn mấy địa bàn của nó nhưng vẫn không thấy đâu cả">_tiếng Long vang lên khá mệt mỏi bên đầu dây kia.
-Chắc chứ?
-[101%,địa bàn vốn là nơi cấm kị những băng nhóm khác bất khả xâmphạm vào vậy mà tụi nó còn cho vào để mà lật tung lên tìm là chắc chắn nó không bắt chị hai đâu">
-Kêu tụi nó đừng tìm nữa_Ron lên tiếng.
Đình Quân trợn mắt hỏi:
-Là sao ạ?
-Cả cậu cũng về nhà,đi học hay đi chơi gì đó tùy.Nói chung là không làm gì nữa hết.
-Nhưng...
-Không nhưng nhị gì hết,bảo đừng tìm thì đừng tìm đi!_Ron gắt.
-Dạ..
Đình Quân mở điện thoại lên và gọi lại cho Long.
-Tụi mày đừng kiếm nữa.
-[Ơ...Sao thế?">_Long ngạc nhiên.
-Anh Ron ra lệnh thế thì làm vậy đi.
Chap 44
Sin đã nghe thấy tất cả.
Vì Sin muốn Hải Phong chỉ cho mình cách làm bánh bông lan nên cô bé đã đến nhà Phong.Vì vậy Ron có kiếm hết cái thành phố lên cũng chẳng tìm được!
Lúc cô bé vừa về,mới mở ổ khóa cổng mà chưa mở cửa cái để vào nhà thì đã thấy Ron từ đâu lù lù chạy xe đến.Do hoảng quá không biết trốn đi đâu nên Sin đã nép đại vào góc tường,và đã tình cờ nghe mọi chuyện..
Cô bé như thấy trời đất chao đảo ngã nghiêng.Tay bấu vào thành tường để đứng cho vững,không Sin sẽ té bệch xuống đất mất.
..............
Sin ngồi thơ thẩn trên ghế sô pha,bật tivi lên để xem nhưng cô bé cũng chẳng biết là mình đang coi gì.Cuộc đối thoại của hai người họ...phải chăng là sự thật?
Ron chỉ coi Sin là vật thế thân để có thể mau chóng quên Thùy Như đi hay Ron thích cô bé thật sự?
Tại sao trước giờ chưa một lần nghe Thùy Như nhắc đến Ron trước mặt Sin,lâu lâu Sin có nói tới cậu nhóc thì Như cũng phớt đánh trống lãng sang chuyện khác?chẳng lẽ hai người họ trước đây có quen biết và thích nhau ư?ngay cả hai bên gia đình cũng đều biết nhau cả!
Cô bé cảm thấy choáng váng cả lên,đầu óc cứ quay mòng mòng chưa định hình được chuyện gì đâu vào đâu.Những hình ảnh trước mắt cứ mờ nhạt dần,và cô bé cảm thấy khuôn mặt mình đã ướt nhem.Vì cái gì chứ?!
Bất giác Sin chạy khắp nhà tắt hết tất cả đèn đóm trong nhà.Cô bé không muốn ai biết là mình đang ở trong nhà hết.Thùy Như cũng không và Ron càng không muốn hơn nữa,Sin biết chiều giờ Dark đã lục tung cả thành phố lên để tìm Sin,cô bé muốn Hải Phong dạy cho bánh bông lan chỉ là cái cơ,thật sự là cô bé muốn trốn tránh những người đang tìm kiếm mình.Tại Sin đã hứa với Như như vậy..
...............
Sáng sớm Sin định làm VSCN,vừa mới nhìn vào kiếng thôi cô bé đã hốt hoảng té lăn xuống sàn nhà.Trông cô bé bây giờ chẳng khác gì...một con ma!
Đầu tóc rũ rượi,khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi,đôi mắt thì được quầng thâm “trang trí tỉ mỉ”.Chỉ mới một đêm buồn bực không ngủ mà đã biến thành như thế này sao?à quên,thêm đôi mắt đỏ đỏ nữa,đích thị là ma nữ chính hiệu!
...
Khi đã mặt quần áo tươm tất,đầu đã được chải gọn gàng thì bây giờ nhìn cô bé đã khá khẩm hơn hẳn khi sáng.
Sin mệt mỏi bước xuống nhà,bé Yum vẫn được cho v ú nuôi chăm sóc.Dì Trâm bảo cứ để bà ấy lo cho bé Yum tại nhà,vì dì quen với bà ấy nên chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.Cuối tuần hay vài ngày có thể đến thăm,bất cứ lúc nào cũng được.
...
Đang ngồi ăn tô mì gói thì có tiếng ai đó kêu tên Sin phát ra từ nhà sau,cô bé tò mò đi ra sau thì bắt gặp Hải Phong đang cười toe.
-Sao không bấm chuông đằng trước mà phải đi ra sau nhà mình rồi kêu oang oang vậy trời?
-Tại mình thấy nguyên đám mặt mày hình sự đang đứng ngay trước nhà cậu không biết để làm gì.Do...sợ nó đánh nên mình mới vòng ra đường sau!_Hải Phong gãi gãi đầu,mặt có chút ngại ngùng.
-Hôm nay không đi học hả?sao giờ này bạn lại ở đây_Sin tròn mắt.
-Cúp một bữa cũng chẳng hại ai,với lại không có bạn đi học cũng buồn.Nên mình không học luôn.
-Èo,vậy vào nhà đi.
...............
Nghe Hải Phong nói có người đứng trước cửa nhà nên Sin mới chạy đến he hé cửa sổ ra nhìn.Không ai khác,chính là Dark,trong đám đó có cả Long!
Lờ mờ đoán ra được chuyện gì đó nên Sin mới ra hiệu cho Phong nói nhỏ nhỏ,cũng may là sáng giờ Sin chưa gây ra “động tĩnh” lạ nào để bọn họ phải phát hiện là có người trong nhà cả.
Thấy mặt cô bé lo lắng như vậy Hải Phong cũng cảm thấy khó hiểu và lên tiếng hỏi:
-Chuyện gì vậy,nhìn cậu giống sợ gì quá vậy?
-Đám người trước cửa là Dark đó,họ đang theo dõi mình xem mình có ở nhà không để còn thông báo với Ron.
-Chẳng phải cậu và hắn quen nhau à?vậy sao phải trốn chứ!?
-Chuyện dài lắm,có dịp mình nói tóm tắt cho.
Hải Phong gục gặt cái đầu.Thấy Sin nói gì cũng không dám nói lớn,đi cũng đi nhè nhẹ thì Hải Phong bắt đầu cảm thấy khó chịu.
-Hay mình đi chơi đi.Ở trong nhà ngột ngạt quá.
-Ưm...nhưng mà đi đâu được.Bọn họ cứ canh ở đó quài rồi đường nào mà đi bây giờ_Sin nhíu mày.Vì muốn đi đâu trước tiên phải ra nhà trước thì mới đi được.
Hải Phong suy nghĩ một chút thì lên tiếng vì đã có một ý tưởng hay ho và...quái lạ.
-Hay bạn giả là...có thai đi.Còn mình sẽ làm chồng bạn.Lúc ra ngoài bạn sẽ bịt khẩu trang và đeo kiếng bích cả mặt mày,đội thêm cái nón bảo hiểm nữa là ok.Hôm nay mình đi xe máy mà_Hải Phong nháy mắt cười cười.
Sin suýt phun hết mì trong họng ra vì câu nói ấy.Cô bé rất muốn la lên (nhưng không la được)
-Cái gì?nghĩ sao vậy.Không không được,ý kiến này bát bỏ!
-Chứ sao nữa bây giờ,dáng cậu quá quen thuộc với bọn họ rồi.Chỉ có cách này thôi.Hay cậu muốn chui rúc trong nhà mãi không dám đi đâu?
Cô bé nhíu mày lại không thích lắm,ai đời lại giả làm bà bầu.
Tưởng tượng tới cảnh mà nhét gì đó vào bụng làm nó to tướng thì quê chết được! @@
CHAP 45
Sin đã nghe thấy tất cả.
Vì Sin muốn Hải Phong chỉ cho mình cách làm bánhbông lan nên cô bé đã đến nhà Phong.Vì vậy Ron có kiếm hết cái thành phố lêncũng chẳng tìm được!
Lúc cô bé vừa về,mới mở ổ khóa cổng mà chưa mởcửa cái để vào nhà thì đã thấy Ron từ đâu lù lù chạy xe đến.Do hoảng quá khôngbiết trốn đi đâu nên Sin đã nép đại vào góc tường,và đã tình cờ nghe mọichuyện..
Cô bé như thấy trời đất chao đảo ngã nghiêng.Taybấu vào thành tường để đứng cho vững,không Sin sẽ té bệch xuống đất mất.
..............
Sin ngồi thơ thẩn trên ghế sô pha,bật tivi lênđể xem nhưng cô bé cũng chẳng biết là mình đang coi gì.Cuộc đối thoại của haingười họ...phải chăng là sự thật?
Ron chỉ coi Sin là vật thế thân để có thể mauchóng quên Thùy Như đi hay Ron thích cô bé thật sự?
Tại sao trước giờ chưa một lần nghe Thùy Nhưnhắc đến Ron trước mặt Sin,lâu lâu Sin có nói tới cậu nhóc thì Như cũng phớtđánh trống lãng sang chuyện khác?chẳng lẽ hai người họ trước đây có quen biếtvà thích nhau ư?ngay cả hai bên gia đình cũng đều biết nhau cả!
Cô bé cảm thấy choáng váng cả lên,đầu óc cứ quaymòng mòng chưa định hình được chuyện gì đâu vào đâu.Những hình ảnh trước mắt cứmờ nhạt dần,và cô bé cảm thấy khuôn mặt mình đã ướt nhem.Vì cái gì chứ?!
Bất giác Sin chạy khắp nhà tắt hết tất cả đènđóm trong nhà.Cô bé không muốn ai biết là mình đang ở trong nhà hết.Thùy Nhưcũng không và Ron càng không muốn hơn nữa,Sin biết chiều giờ Dark đã lục tungcả thành phố lên để tìm Sin,cô bé muốn Hải Phong dạy cho bánh bông lan chỉ làcái cơ,thật sự là cô bé muốn trốn tránh những người đang tìm kiếm mình.Tại Sinđã hứa với Như như vậy..
...............
Sáng sớm Sin định làm VSCN,vừa mới nhìn vàokiếng thôi cô bé đã hốt hoảng té lăn xuống sàn nhà.Trông cô bé bây giờ chẳngkhác gì...một con ma!
Đầu tóc rũ rượi,khuôn mặt bơ phờ mệt mỏi,đôi mắtthì được quầng thâm “trang trí tỉ mỉ”.Chỉ mới một đêm buồn bực không ngủ mà đãbiến thành như thế này sao?à quên,thêm đôi mắt đỏ đỏ nữa,đích thị là ma nữchính hiệu!
...
Khi đã mặt quần áo tươm tất,đầu đã được chải gọngàng thì bây giờ nhìn cô bé đã khá khẩm hơn hẳn khi sáng.
Sin mệt mỏi bước xuống nhà,bé Yum vẫn được cho vú nuôi chăm sóc.Dì Trâm bảo cứ để bà ấy lo cho bé Yum tại nhà,vì dì quen với bàấy nên chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.Cuối tuần hay vài ngày có thể đếnthăm,bất cứ lúc nào cũng được.
...
Đang ngồi ăn tô mì gói thì có tiếng ai đó kêutên Sin phát ra từ nhà sau,cô bé tò mò đi ra sau thì bắt gặp Hải Phong đangcười toe.
-Sao không bấm chuông đằng trước mà phải đi rasau nhà mình rồi kêu oang oang vậy trời?
-Tại mình thấy nguyên đám mặt mày hình sự đangđứng ngay trước nhà cậu không biết để làm gì.Do...sợ nó đánh nên mình mới vòngra đường sau!_Hải Phong gãi gãi đầu,mặt có chút ngại ngùng.
-Hôm nay không đi học hả?sao giờ này bạn lại ởđây_Sin tròn mắt.
-Cúp một bữa cũng chẳng hại ai,với lại không cóbạn đi học cũng buồn.Nên mình không học luôn.
-Èo,vậy vào nhà đi.
...............
Nghe Hải Phong nói có người đứng trước cửa nhànên Sin mới chạy đến he hé cửa sổ ra nhìn.Không ai khác,chính là Dark,trong đámđó có cả Long!
Lờ mờ đoán ra được chuyện gì đó nên Sin mới rahiệu cho Phong nói nhỏ nhỏ,cũng may là sáng giờ Sin chưa gây ra “động tĩnh” lạnào để bọn họ phải phát hiện là có người trong nhà cả.
Thấy mặt cô bé lo lắng như vậy Hải Phong cũngcảm thấy khó hiểu và lên tiếng hỏi:
-Chuyện gì vậy,nhìn cậu giống sợ gì quá vậy?
-Đám người trước cửa là Dark đó,họ đang theo dõimình xem mình có ở nhà không để còn thông báo với Ron.
-Chẳng phải cậu và hắn quen nhau à?vậy sao phảitrốn chứ!?
-Chuyện dài lắm,có dịp mình nói tóm tắt cho.
Hải Phong gục gặt cái đầu.Thấy Sin nói gì cũngkhông dám nói lớn,đi cũng đi nhè nhẹ thì Hải Phong bắt đầu cảm thấy khó chịu.
-Hay mình đi chơi đi.Ở trong nhà ngột ngạt quá.
-Ưm...nhưng mà đi đâu được.Bọn họ cứ canh ở đóquài rồi đường nào mà đi bây giờ_Sin nhíu mày.Vì muốn đi đâu trước tiên phải ranhà trước thì mới đi được.
Hải Phong suy nghĩ một chút thì lên tiếng vì đãcó một ý tưởng hay ho và...quái lạ.
-Hay bạn giả là...có thai đi.Còn mình sẽ làmchồng bạn.Lúc ra ngoài bạn sẽ bịt khẩu trang và đeo kiếng bích cả mặt mày,độithêm cái nón bảo hiểm nữa là ok.Hôm nay mình đi xe máy mà_Hải Phong nháy mắtcười cười.
Sin suýt phun hết mì trong họng ra vì câu nóiấy.Cô bé rất muốn la lên (nhưng không la được)
-Cái gì?nghĩ sao vậy.Không không được,ý kiến nàybát bỏ!
-Chứ sao nữa bây giờ,dáng cậu quá quen thuộc vớibọn họ rồi.Chỉ có cách này thôi.Hay cậu muốn chui rúc trong nhà mãi không dámđi đâu?
Cô bé nhíu mày lại không thích lắm,ai đời lạigiả làm bà bầu.
Tưởng tượng tới cảnh mà nhét gì đó vào bụng làmnó to tướng thì quê chết được! @@
CHAP 46ìnhhuống thót tim.
Hải Phong nhìn cô bé chờ đợi,đúng là tính huốngnày khó xử thật đây.Cô bé vò đầu bức tóc suy nghĩ.Rốt cuộc cũng gật đầu cáirụp,thà một lần quê đỡ hơn phải chui rúc nguyên ngày trong nhà!
-Vậy bạn đi giả dạng đi.
-Nhưng mình đâu có biết làm sao_Sin ỉu xìu.
-Ừm,đ
đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất
Truyện Cùng Chuyên Mục
» Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
[ 4126 ngày trước - Xem: ]
- 501[ 4126 ngày trước - Xem: ]