watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Trang 2 - Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực
Home >
Tìm kiếm

Truyện Teen - Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực

Chủ đề đã đóng cửa
Mr.Luân™ [Admin] [On]
18/05/24 - 15:26

- Bọn mày…dám đánh bạn tao?- Uyên đứng ở cửa lớp, tay xách bịch thức ăn. Mặt tối sầm lại vì tức tối.
- Cô em xinh đẹp! Làm gì dữ thế? Em xinh như vậy mà chơi với con nhỏ xấu xí này à? Tối nay mình đi chơi nghen!- Mấy tên đó khoái trá khi nhìn thấy Uyên
- Bọn mày gan lắm đấy! Dám xem thường Phạm Thanh Tú Uyên này là tới số rồi!- Uyên nhếch mép cười
- Cái..cái gì? Tú uyên? Tiểu thư họ Phạm đây ư? Chết chúng ta rồi! Không chừng bị đuổi học đấy! Xin chị tha cho chúng em!- Cả đám quì xuống lạy lục
- Yên tâm! Tao không đuổi học bọn mày đâu! Thả Quân và bạn tao ra! Đứa nào dám tát Nhi?
- Dạ..là em!- 1 tên rụt rè bước tới
- Tát = tay nào để tay đó xuống đất!
- Dạ…!- Tên đó răm rắp làm theo vì biết mình đụng vào ổ kiến lửa rồi
< Bụp!> Uyên đạp lên cái tay đó làm tên đó kêu lên vì đau
- Cái tay dơ bẩn này mà dám tát bạn tao! Giờ thì biến đi!
- Vâng!- Bọn đó chạy mất dép
- Mày không sao chứ!- Uyên đỡ nó dậy
- Mặt tao rát quá!- Nó rên rỉ, trên má vẫn còn in 5 dấu tay
- Bọn kh**! Biết tay tao!- Uyên lẩm bẩm
- Cậu không sao chứ?- Nó hỏi Quân
- À không sao! Cám ơn cậu đã cứu tớ!- Quân nói mà cúi xuống, như sợ ai nhìn vào mặt mình í
- Hì! Cậu cám ơn Uyên nè! Tớ có làm gì đâu!- Nó chỉ vào Uyên
- Nhỏ ngốc! Giờ mà còn không lo cho bản thân mình à?- Uyên nhéo má nó
- Ái! Đau tao!- Nó nhăn nhó
-Nè! Tụi nhiều chuyện kia!- Uyên hất mặt hỏi bọn trong lớp làm cả đám hết hồn. – Sao bọn mày không giúp 2 cậu này mà đứng cười nhạo vậy hả? Muốn ăn đòn à?- Uyên nghiến răng trèo trẹo ( ai đụng đến bạn mình là cô ấy nổi máu điên lên như vậy đấy ^^)
- Thôi! Bọn tao cũng không sao nữa! Phải không Quân!- Nó nói
- Uhm!
- Tao thua mày! Nè, ăn đi! Quân ăn luôn đi!
- Thanks mày!
Nó ăn mà không khỏi thắc mắc tại sao Nhất Linh lại làm vậy với Quân? Cậu ấy thường ngày hiền lắm mà! Phải hỏi cho ra lẽ chứ!
Chap 3:
- Cậu về ổn không Quân?- Nó lo lắng hỏi
- Ổn! Tớ không sao!- Quân nói
- Uhm! Có gì nhớ nói với tớ đấy! Chúng ta là bạn mà!- Nó vui vẻ nói
- Về chưa mày! Lâu quá!- Uyên nói
- Ok! Tớ về nghen! Tạm biệt!- Nó chạy theo Uyên
- À tao nói chú tài xế chở mày về rồi! Mày leo lên về trước đi, tao ra đây có việc!- Uyên nói
- Việc gì thế?- Nó ngơ ngác
- Con ngốc như mày không nên biết! Về đi ngốc!- Uyên ấn vào trán nó
- Ui da! Tao biết rồi! Mai gặp mày! Tạm biệt!- Nó nhăn nhó nhưng chỉ nhăn giả thôi vì biết Uyên rất lo cho nó. ( hâm mộ tình bạn 2 ng` này wá ^^)
- Uhm! Chắc tao phải tặng mày cái đt có gì tối gọi 8 cho dễ!- Uyên nói khi nhìn xe chạy khuất xa
- Cô chủ!- 1 ông cao to lực lưỡng cúi chào Uyên
- Bọn đó đâu?- Uyên hỏi
- Đây ạ! Mời cô chủ theo tôi!- Ông ta dắt Uyên vào cái ngõ gần trường.
- Sao nào? Ai sai bọn mày làm thế?- Uyên hỏi cái bọn bầm dập trước mắt
- DẠ…là cậu Linh ạ!- Bọn đó run rẩy nói
- Bọn mày dám đánh con nhóc yếu đuối bạn tao! Gan cùng mình nhỉ?
- Dạ tại bọn em không biết!- Tên đó nói khó nhọc
- Được rồi! Tha cho bọn nó đi!- Uyên bỏ đi
- Tha ạ? Tôi tưởng cô chủ phải làm cho bọn chúng tàn phế chứ?- Ông đó hỏi
- Ta không như cha ta! Thả đi!- Uyên gắt rồi bỏ đi
- Đối với con gái ông trùm xã hội đen thì vậy là quá hiền rồi phải không mấy nhóc? Nếu cô chủ không thả ra thì bọn mày hết đường mà về!- Ông đô con đó nói với bọn kia đang run vì sợ. Ba của Uyên vừa là chủ của 1 tập đoàn lớn vừa là trùm mafia, nên ai cũng phải sợ cô!
Còn nó, vừa về nhà thì liền thay đồ ra trông tiệm giúp mẹ nó, vẫn ngẩn ngơ suy nghĩ về Nhất Linh mà không nghe tiếng chuông leng keng của cái cửa
- Suy nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế?- Cậu bạn hôm bữa lại xuất hiện trước mặt nó, tay quơ quơ
- Nhất Linh!- Nó gọi tên làm cậu bạn hơi khựng lại.
- Huh? Là sao?- Cậu bạn ngơ ngác
- Nè! Sao trên trường gặp tớ mà giả lơ như không biết? Còn sai người đi đánh Quân ngồi gần tớ nữa?- Nó uất quá xổ 1 tăng
- À ờ thì…ở trường tớ phải trở thành 1 con người khác thôi vìgia đình tớ rất khắt khe! Mà…ở trường cậu tốt nhất đừng tỏ ra quen biết tớ được không?- Ken gãi đầu < Cậu ấy đã gặp tên đó ư?>
- Sao thế? Uhm! Tớ biết rồi!- Nó quay đi, nó nghĩ cậu ấy sẽ quê nếu m.n biết cậu ta chơi với con bé nhà nghèo xấu xí như nó. Nước mắt nó ứa ra…
- Không phải ý tớ là vậy đâu! Tại…tớ sợ m.n sẽ gây rắc rối cho cậu!- Ken kéo tay nó quay lại và nói
- Tớ không sợ!- Nó nói
- Haizzz, thua cậu luôn!- Ken xoa đầu nó- Mà ở trường đừng nhắc chúng ta hay gặp nhau ở đây nghen! Và tại trường gọi tớ = Linh!
- Uhm! Tớ biết rồi!- Nó cười toe. 2 đứa nói chuyện 1 hồi lâu thì Ken mua 1 bó hoa hồng rồi đi mất.
“ Cậu ấy khác hẳn ở trường! Và ở trường cái nụ cười khinh khỉnh của cậu ấy khi nhìn Quân làm mình hơi sợ! Haiz, chắc có lí do gì đó! Dù sao Quân và Ken đều là bạn của mình!”
..k e n h t r u y e n . p r o..
Chap 3:
- Cậu về ổn không Quân?- Nó lo lắng hỏi
- Ổn! Tớ không sao!- Quân nói
- Uhm! Có gì nhớ nói với tớ đấy! Chúng ta là bạn mà!- Nó vui vẻ nói
- Về chưa mày! Lâu quá!- Uyên nói
- Ok! Tớ về nghen! Tạm biệt!- Nó chạy theo Uyên
- À tao nói chú tài xế chở mày về rồi! Mày leo lên về trước đi, tao ra đây có việc!- Uyên nói
- Việc gì thế?- Nó ngơ ngác
- Con ngốc như mày không nên biết! Về đi ngốc!- Uyên ấn vào trán nó
- Ui da! Tao biết rồi! Mai gặp mày! Tạm biệt!- Nó nhăn nhó nhưng chỉ nhăn giả thôi vì biết Uyên rất lo cho nó. ( hâm mộ tình bạn 2 ng` này wá ^^)
- Uhm! Chắc tao phải tặng mày cái đt có gì tối gọi 8 cho dễ!- Uyên nói khi nhìn xe chạy khuất xa
- Cô chủ!- 1 ông cao to lực lưỡng cúi chào Uyên
- Bọn đó đâu?- Uyên hỏi
- Đây ạ! Mời cô chủ theo tôi!- Ông ta dắt Uyên vào cái ngõ gần trường.
- Sao nào? Ai sai bọn mày làm thế?- Uyên hỏi cái bọn bầm dập trước mắt
- DẠ…là cậu Linh ạ!- Bọn đó run rẩy nói
- Bọn mày dám đánh con nhóc yếu đuối bạn tao! Gan cùng mình nhỉ?
- Dạ tại bọn em không biết!- Tên đó nói khó nhọc
- Được rồi! Tha cho bọn nó đi!- Uyên bỏ đi
- Tha ạ? Tôi tưởng cô chủ phải làm cho bọn chúng tàn phế chứ?- Ông đó hỏi
- Ta không như cha ta! Thả đi!- Uyên gắt rồi bỏ đi
- Đối với con gái ông trùm xã hội đen thì vậy là quá hiền rồi phải không mấy nhóc? Nếu cô chủ không thả ra thì bọn mày hết đường mà về!- Ông đô con đó nói với bọn kia đang run vì sợ. Ba của Uyên vừa là chủ của 1 tập đoàn lớn vừa là trùm mafia, nên ai cũng phải sợ cô!
Còn nó, vừa về nhà thì liền thay đồ ra trông tiệm giúp mẹ nó, vẫn ngẩn ngơ suy nghĩ về Nhất Linh mà không nghe tiếng chuông leng keng của cái cửa
- Suy nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế?- Cậu bạn hôm bữa lại xuất hiện trước mặt nó, tay quơ quơ
- Nhất Linh!- Nó gọi tên làm cậu bạn hơi khựng lại.
- Huh? Là sao?- Cậu bạn ngơ ngác
- Nè! Sao trên trường gặp tớ mà giả lơ như không biết? Còn sai người đi đánh Quân ngồi gần tớ nữa?-Nó uất quá xổ 1 tăng
- À ờ thì…ở trường tớ phải trở thành 1 con người khác thôi vì gia đình tớ rất khắt khe! Mà…ở trường cậu tốt nhất đừng tỏ ra quen biết tớ được không?- Ken gãi đầu < Cậu ấy đã gặp tên đó ư?>
- Sao thế? Uhm! Tớ biết rồi!- Nó quay đi, nó nghĩ cậu ấy sẽ quê nếu m.n biết cậu ta chơi với con bé nhà nghèo xấu xí như nó. Nước mắt nó ứa ra…
- Không phải ý tớ là vậy đâu! Tại…tớ sợ m.n sẽ gây rắc rối cho cậu!- Ken kéo tay nó quay lại và nói
- Tớ không sợ!- Nó nói
- Haizzz, thua cậu luôn!- Ken xoa đầu nó- Mà ở trường đừng nhắc chúng ta hay gặp nhau ở đây nghen! Và tại trường gọi tớ = Linh!
- Uhm! Tớ biết rồi!- Nó cười toe. 2 đứa nói chuyện 1 hồi lâu thì Ken mua 1 bó hoa hồng rồi đi mất.
“ Cậu ấy khác hẳn ở trường! Và ở trường cái nụ cười khinh khỉnh của cậu ấy khi nhìn Quân làm mình hơi sợ! Haiz, chắc có lí do gì đó! Dù sao Quân và Ken đều là bạn của mình!”
Chap 4:
Sáng, nó dậy sớm và tung tăng đến trường cùng Uyên làm mẹ nó và Uyên rất bất ngờ
- Con nhỏ này hôm nay bị gì mà dậy sớm không cần đá vào mông thế nhỉ?- 2 người cùng nói
Lên lớp,
- Chào Quân!- Nó toe toét
- Chào cậu! Quân rụt rè.
- Nè Nhi! Mày cầm lấy đi!- Uyên đưa cho nó cái đt.
- Mày đưa tao cái này làm gì?- Nó ngơ ngác đỡ lấy cái ip5 từ tay Uyên
- Tao mua cho mày cho dễ liên lạc, vì mày xài lần đầu nên tao mua ip cho mày dễ xài!- Uyên nói
- Haiz, mày không cần phải mua cho tao đâu! Tao đâu có nhiều bạn mà xài mấy cái này!- Nó đẩy lại qua Uyên
- Cầm lấy hay muốn tao đá vào mông?- Uyên nói
- Dạ..dạ.. em xin cầm ạ!- Nó hết hồn chụp cái đt, làm Uyên phì cười
- Ngoan, ngoan con ngốc!- Uyên xoa đầu nó- Tao lưu số tao zô đó rồi! Có gì thì gọi hay nhắn tin cho tao! Cước phí tao trả.
- Uhm! Quân có xài đt không? Đọc số cho tớ luôn nè!
- À! Tớ không xài điện thoại!- Quân nói
- Ê! Giống như tao lợi dụng mày á Uyên!- Nó nói
- Xời! Ai biết mà nói! Yên tâm đi!
- Uhm!
Xin mời bạn Nguyễn Thanh Uyển Nhi lớp 10b10 lên phòng HHS gấp!> Loa thông báo
- Gọi mày lên kìa! Cần tao đi cùng không?
- Không cần đâu! Mày ở đây đi!- Nó
- Tên đó làm trò gì thế nhỉ?- Uyên lẩm bẩm khi nhìn nó rời đi, 1 người khác cũng dõi theo nó lo lắng.
< cốc cốc>
- Vào đi!- Giọng của Linh
- Cậu gọi tớ có việc gì?- Nó
- À! Anh muốn mời em tối nay đi chơi!- Linh nói
- Thế à? Chúng ta đi đâu?- Nó tính nói gì đó nhưng lại thôi. “ Kêu an hem làm ngại ghê ” “
- 7h anh sẽ qua đón em nghen! Không cần ăn mắc đẹp đẽ gì đâu! Cho anh thấy dáng vẻ bình thường của em là được rồi!- Linh nói
- Dạ! Em về lớp đây! Tạm biệt hội trưởng!- Nó mở cửa đi
- Nè! Cậu định chơi đùa với nhỏ đó thiệt hả?- Hưng bước ra hỏi
- Uhm! Tất cả những gì liên quan đến tên đó tớ sẽ phá hủy hết!- Linh nhếch mép
- Sao không bảo cậu ấy rủ Tú Uyên đi luôn! Ôi tớ yêu cái bông hồng đó rồi!
- Thằng điên! Rủ con nhỏ dữ dằn ấy thì sao mà vui được!- Phong ném cuốn sổ vào đầu Hưng
- Ờ! Biết rồi

- Ủa Uyên đâu?- Nó hỏi khi về lớp không thấy Uyên.

- Cậu ấy bảo ra tolet!- Quân nói.- Cậu…đừng trách tớ nhiều chiện nha! Mà HT HHS nói gì với cậu vậy?

- À! Cậu ấy rủ tớ tối nay đi chơi!- Nó nói, má hơi ửng hồng

- Mấy giờ đi?

- À 7h! Mà đừng nói Uyên nghen! Kẻo nó nổi đóa!

- Uhm!

- Đồ ăn về rồi! Ăn đi nhỏ ngốc!

- Tay mày cầm thư gì thế?- Nó

- À nãy bọn con trai cứ dúi dúi vào tay tao, tao chưa kịp trả lại tụi nó chạy mất rồi!- Uyên giơ lên, toàn là thư tình!

- Đào hoa quá cũng mệt!- Nó trêu

- Kệ tao!
Chap 5:
Chiều đó,Ken không ghé. Nó nghĩ chắc vì tối cũng cùng đi chơi nên cậu ta không tới, nó cảm thấy vui vui là phấn chấn, hát suốt buổi đến nỗi mẹ đó phải dọa đá vào mông nó mới im.
- Mang gì đây nhỉ?- Nó đắn đo, nhưng khi nghĩ lại lời của Linh rằng nó chỉ cần như dáng vẻ bình thường là được. Nó chọn quần Jean dài với áo phông đơn giãn, vẫn mang cặp kính dày cộm 0 điốp đó…
Đúng 7h, Linh tới trước nhà nó, xe thể thao mui trần màu đỏ. Cậu ấy mang đồ đẹp như ca sĩ, làm nó nhìn lại bộ đồ của mình và thấy ngượng.
- Lên xe nào! Anh đưa em đến 1 nơi!- Linh mở cửa xe cho nó
- Vâng!- Nó lên ngồi trên xe
- Thắt dây an toàn vào!- Linh tận tình thắt giùm nó làm nó ngượng đỏ mặt, tim đập thình thịch trong lồng ngực.
- Sao lại tới đây! Chúng ta chưa đủ tuổi vào Bar mà!- Nó hỏi
- Không sao! Vào đi!- Linh nắm tay nó kéo vào
- Hey yo anh bạn! Ai đây!- 1 đám trai có cả gái ngồi tại bàn vip đợi sẵn.( có cả Hưng)
- Bạn tao đấy!- Linh
“ Dáng vẻ hiền lành thường ngày đâu rồi Linh?” Nó nghĩ trong đầu ( bi h` t.g mà viét trong “..” là m.n biết đó là suy nghĩ của nó nghen ^^)
- Chào m.n!- Nó chào
- Đi bar mà mang đồ như nhà quê thế?- Mấy chị trong đó cười nhạo nó, cả đám phá lên cười làm nó sượng chín mặt.
- Học nhiều quá nên giờ mang cặp đít chai tổ bố hả cô em! Nghe nói em học b10, vậy cũng đâu có giỏi gì mấy! Hay là do không được thông minh!- 1 tên con trai lên tiếng. Nó có cảm giác như đang làm trò đùa ở đây!
- Ngồi xuống đây đi Nhi! Mặc kệ bọn nó! Không được nói xấu bạn gái tao nữa!- Linh nói rồi để nó ngồi xuống đối diện cậu. Có mấy nhỏ ăn mặc bốc lửa đến nũng nịu với hắn ta trước mặt nó.
- Anh à! Ôm em đi!- Tiếng mấy nhỏ đó bu xung quanh Linh
- Cô bé ngu ngốc! Người như cô không thể hòa nhập được với bọn này đâu! Đừng trèo cao nữa!- 1 tên tới ngồi gần nó vừa nốc chai bia vừa nói.
- Nhỏ nhà quê như mày mà dám theo anh Linh à? < Chát!>- 1 con nhỏ make up cầu kí tới cho nó 1 tát bay cả kính, và còn giật tóc nó làm đứt cả dây thun
- Thôi nào Chi! Làm gì mà đánh người ta như thế? NGốc đâu phải cái tội, haha!- 1 tên khác cười nhạo nó. Lúc này, nó mới ngước mặt lên nhìn thẳng vào cả bọn làm cả đám sững sờ. Đôi mắt đen láy không có cặp kính che, mái tóc thẳng dài đen mượt dài tới lưng thả bung ra. Trông nó cực kì đẹp,1 vẻ đẹp mộc mạc thuần khiết, không giả tạo như bọn con gái khác. Cả đám đơ như cây cơ mấy phút, bỗng 2 dòng nước mắt chảy ra trên khuôn mặt xinh đẹp đó làm cả bọn trở về thực tại, nó đứng dậy bỏ chạy ra khỏi quán. Nghe tiếng Linh gọi tên nó, nhưng nó cứ bỏ chạy, nó không thể tha cho tên đó vì đã đem nó ra làm trò đùa.1 bàn tay nắm lấy tay nó kéo lại rất mạnh mẽ.
- Nhi! Cậu bỏ đi đâu vậy? Tớ chạy theo cậu nãy giờ!
- Quân!- Nó giơ khuôn mặt đầy nước mắt lên nhìn Quân, quần áo cậu ấy xộc xệch, cặp kính gọng đen lệch qua như sắp rớt. Trán cậu lấm tấm mồ hôi, cậu đang thở hồng hộc như muốn đứt hơi
- Sao thế? Tên HT lại làm gì cậu hả?- Quân lo lắng, hôm nay cậu ấy nói nhiều hơn mọi ngày. Cậu ấy xuất hiện thật đúng lúc
- Sao cậu biết tớ ở đây?- Nó nước mắt ngắn dài nhìn Quân và hỏi
- Ờ thì…cậu trả lời tớ trước đã!- Quân gãi đầu rồi túm 2 vai nó lại và hỏi
- Á đau tớ!- Nó khẽ rên
- À tớ xin lỗi! Tớ hơi mạnh tay!- Quân tỏ vẻ biết lỗi
- Thường ngày trông cậu có vẻ yếu ớt lắm mà ta? Hôm nay cậu cũng nói nhiều nữa!- Nó nói
- Sao cậu tránh trả lời tớ hoài vậy hả? Tên HT đó làm gì cậu mà lại bỏ chạy như vậy?- Quân hỏi
- À ờ không sao đâu! Ta về thôi! Nhà cậu ở đâu?
- Nhà tớ ở gần đây! Đi ngang thấy cậu nên tớ đuổi theo thôi! Tớ sẽ đưa cậu về! Đi nào!- Quân kéo tay nó đi
- Ủa sao cậu biết nhà tớ ở hướng này?- Nó ngơ ngác
- À tại tớ…đi lụi í mà!- Quân gãi đầu
- Uhm! Thanks nhé bạn thân!- Nó lau nước mắt rồi đi theoQuân về nhà…
- Cậu đừng chơi với tên HT đó nữa! Hắn nguy hiểm lắm!- Quân nói
- Tớ tưởng cậu í khác cơ, thường ngày cậu ấy hay đến nhà tớ mua hoa. Rất hiền lành mà! Tớ thích cậu ấy từ những lúc đó đó!- Nó vô tư kể 1 mạch mà không biêt` rằng người đi bên cạnh nó đang đập tim thình thịch!
- Thì…khi nào hắn đến nhà cậu mua hoa rồi hãy chơi với hắn. Chứ bình thường hắn ghê gớm lắm! Như là có hai nhân cách á!
- Ghê vậy! Như trong manga ấy nhỉ!- Nó reo lên- Mà chuyện cậu ấy hay tới nhà tớ mua hoa cậu đừng nói với ai nghen! Bí mật nhé!
- Tớ hứa!- Quân nói
- Được! Móc ngoéo nào!- Nó đưa ngón út ra
- Uhm!- Quân phì cười rồi móc ngón út của cậu vào tay nó
- Hôm nay cậu khác thật đấy! Trên trường có vẻ như cậu nhút nhát và ít nói hơn!- Nó
- Vậy…à? Chắc tớ cũng là người đa nhân cách quá, hehe!- Quân hơi bối rối cũng nói
- Uhm!- “ Hôm nay trời nhiều sao quá! Ước gì…người đi bên mình bây giờ là Ken nhỉ? Ôi không không, Quân có lòng tốt đưa mình về mà s
<<1234 ... 12>>

Tag:

Truyện,Teen,-,Tam,Đại,Thiếu,Gia,,Nhỏ,Nhút,Nhát:,Cổ,Tích,Giữa,Đời,Thực,

đọc truyện teen hay , tiểu thuyết hay nhất

Truyện Cùng Chuyên Mục

» Truyện teen,Bad Boy Full
[ 3876 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Tình Yêu Của Thiếu Gia Full
[ 3933 ngày trước - Xem: ]
» "Tên khốn" dễ thương Phần 1
[ 3933 ngày trước - Xem: ]
» Truyện "Tên khốn" dễ thương Phần 2
[ 3933 ngày trước - Xem: ]
U-ON - 381