watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Tiểu Thuyết Một Nửa Khác Của Tôi Hệ Liệt

Tiểu Thuyết Một Nửa Khác Của Tôi Hệ Liệt

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Tiểu Thuyết Một Nửa Khác Của Tôi Hệ Liệt full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.



“Làm sao vậy?”

“Cái gì? Không có.” nàng nhanh chóng hoàn hồn lắc đầu, đem bộ dáng chảy nước miếng thu hồi . “Quản lí vừa rồi nói cái gì?”

“Cô có phải hay không bị lãng tai? Vì sao luôn muốn tôi nói hai lần, mới có biện pháp nghe rõ tôi nói cái gì?”

Quản lí đem bộ dáng nàng nhíu mày thực mê người thu lại trong mắt, nhưng lời nói có vẻ tổn thương người ta a.

Cái gì lãng tai?

“Tôi vừa mới tập trung công tác, cho nên nhất thời không có nghe đến quản lí nói gì đó.” nàng nhịn không được nhỏ giọng oán giận,”Tôi mới hai mươi mấy tuổi, làm sao có thể có lãng tai?”

Bùi Danh Cạnh nghe thấy được, đáy mắt nhanh chóng hiện lên tia cười.

“Cô nên trở về nhà, đã 10 giờ rồi.” hắn nói.

“10 giờ !!” Nhạc San hoảng sợ, cúi đầu nhìn đồng hồ liếc mắt một cái.”Thời gian làm sao có thể quá nhanh như vậy? Tôi công tác còn có một đống không có làm hoàn nha! Tôi không thể làm thêm trong chốc lát sao?”

“Lập tức hoàn sao?”

Nhạc San nhìn mặt bàn công tác cần xử lý bề bộn, không nói gì mà chống đỡ.

“Ngày mai nghỉ ngơi, cô có thể ngày mai lại đến làm.”

“Thật vậy chăng?” nàng kinh hỉ lập tức quay đầu nhìn hắn.”Nhưng là như vậy tôi sẽ quấy rầy đến quản lí nghỉ ngơi?”

“Cô không nghĩ đến quấy rầy cũng được”

“Muốn, tôi muốn đến quấy rầy!” nàng lập tức lớn tiếng nói, còn kích động đứng lên.

“Vậy đi thôi, tôi đưa cô trở về.” Bùi Danh Cạnh xoay người nói, ngăn chặn không được để lộ khuôn mặt tươi cười. Phản ứng của nàng thật buồn cười a.
“Cái gì? Không cần, tôi có thể chính mình ngồi xe trở về.” nàng nhanh chóng lắc đầu cự tuyệt.

“Tôi vừa vặn muốn đi ra ngoài, tiện đường.”

Nguyên lai hắn muốn đi ra ngoài nha, cho nên mới ăn mặc như vậy. Bất quá đều đã trễ thế này, hắn muốn đi đâu nha, quán ăn đêm? Hôm nay buổi tối hắn hẳn là sẽ không quá sớm sẽ trở về nghỉ ngơi đi? Nàng ngày mai rốt cuộc mấy giờ đến mới tốt đây?

“Quản lí, tôi ngày mai đại khái mấy giờ thì có thể tới? Giữa trưa có thể hay không quá sớm?” nàng ở trong thang máy mở miệng hỏi hắn.

“Tôi không phải cô, sẽ không ngủ thẳng giữa trưa mười hai giờ.”

Không dự đoán được hắn sẽ nói như vậy, Nhạc San sửng sốt, nhịn không được mặt đỏ đứng lên.

Ngày đó nàng là quá mệt mỏi hơn nữa ngủ quá muộn mới có thể như vậy, bình thường không cần đi làm, nàng đều là chỉ ngủ thẳng mười một giờ sẽ rời giường. Bất quá nói trở về, mười một giờ cùng mười hai giờ lại có cái gì khác biệt đâu? Aizzzz,…!

“Cô còn có rất nhiều không có làm hoàn sao?” hắn hỏi. Nàng có chút ngượng ngùng gật gật đầu.

“Thế cô nghí muốn mấy giờ đến”

Đương nhiên là càng sớm càng tốt, bởi vì nàng phỏng chừng chính mình ít nhất còn cần thời gian một ngày mới có thể đem công tác tích lũy làm xong. Nếu ngày mai nàng có thể sớm một chút đến, sẽ không làm tới khuya, nếu quá muộn, nói không chừng còn muốn kéo dài tới ngày kia mới có thể hoàn thành. Trọng điểm là, sự tình không có làm hoàn, nàng căn bản không có biện pháp yên giấc.

“Nếu… nếu có thể, tôi hy vọng sớm một chút. Đương nhiên, nếu quản lí không có tiện, tối mai cũng được” nàng thật cẩn thận trả lời, sợ chọc quản lí đại nhân mất hứng.

“Tôi ngày mai buổi sáng chín giờ sẽ tới đón cô”

“A? Đón tôi?” Nhạc San hoảng sợ, nghẹn họng trân trối nhìn hắn.

“Đem số điện thoại di động cho tôi, còn có điện thoại bàn nhà cô nữa.” không để ý tới nàng vẫn đang kinh hách , Bùi Danh Cạnh cầm di động ra lệnh.

“Quản lí, không cần phiền toái, tôi có thể chính mình đến, chỉ cần anh cho tôi đến là được.”Nhạc San trừng mắt nhìn, phản ứng chậm chạp sợ sệt lắc đầu.

“Đừng cho tôi lặp lại lần nữa, đọc số” hắn trừng mắt.

Nàng đành phải ngoan ngoãn đem số điện thoại di động chính mình cùng số điện thoại trong nhà cho hắn.

Vì thế hắn lái xe đưa nàng về nhà, sau đó sáng sớm8 giờ rưỡi gọi điện thoại kêu nàng rời giường, đúng 9 giờ xuất hiện ở nhà nàng dưới lầu đại sảnh nhà nàng. Lên xe sau, hắn nói hắn còn chưa ăn bữa sáng, nàng nói nàng cũng vậy, kết quả hắn xe liền vẫn chạy, vẫn chạy, đi khỏi Đài Bắc, trực tiếp chạy đến quán ăn ở bờ biển ăn bữa sáng.

Này có thể hay không rất lạ?

Càng xả là ăn xong bữa sáng, hắn đột nhiên nói muốn đi dạo một chút. Sau đó bọn họ đi tới đi tới, lại theo những người dân đánh cá ở đây lên tàu đi nơi này nơi nọ dạo một chút, lại thuyền trở lại bờ, tiếp theo bắt đầu đi bộ đến thăm trấn nhỏ, làng phố nơi đây,nhìn xem hồng mao thành,mã giai,cùng kiến trúc chân lý đại học Thiên chúa giáo. Sau đó, hắn nói đã đói bụng, chờ cơm xong thời gian đã muốn sắp 5 giờ chiều , hắn thế này mới cam nguyện lên thuyền về bến tàu.

Rốt cục có thể về nhà sao?

Sai! Mười phần sai! Bởi vì tâm huyết dâng trào hắn cứ như vậy ngồi xem hoàng hôn, sau đó hết hoàng hôn lại nhìn cảnh đêm, nhìn đến nàng đều nhanh muốn khóc.

Hiện tại là như thế nào, hắn là đùa giỡn nàng sao?

Nhạc San ai oán , lại không có biện pháp đối hắn phát tác, bởi vì hắn là quản lí, bởi vì nàng phải làm công tác tất cả trong nhà hắn, bởi vì không có cái chìa khóa nhà hắn, nàng cho dù có thể đáp xe điện ngầm trở về, cũng vào không được hắn , không có biện pháp công tác.

Thực muốn khóc nha, nàng hôm nay làm chi muốn thức dậy sớm như vậy nha? Sớm biết rằng cả một ngày cũng chưa biện pháp công tác, nàng tình nguyện đem thời gian lãng phí ở trên giường ngủ nhiều giờ nha.
Chương 4:








Ngồi trên xe trở lại nội thành Đài Bắc, đã muốn vượt qua chín giờ, mạc danh kỳ diệu lãng phí thời gian cả một ngày .Nhạc San ngăn chặn không được biểu tình ai oán.

“Cùng tôi ở chung làm cho cô rất khó chịu sao? Bùi Danh Cạnh mở miệng hỏi.

“Cái gì?” Nhạc San lại hoảng thần, trong lúc nhất thời không có nghe rõ ràng hắn nói gì đó.

“Tôi hỏi cô, cùng tôi ở chung làm cho cô rất khó chịu sao?” hắn đã muốn càng lúc càng quen tính tình này của nàng.

“Sẽ không nha.” nàng sửng sốt đáp, có chút không được tự nhiên lắc đầu.

Cho dù sẽ, nàng cũng không dám nói thực ra nha, dù sao công tác của nàng còn không có làm xong, tương lai cũng còn khả năng cần hắn dàn xếp giúp a.

“Nếu không sao lại bày cái bộ mặt đần thối đó ra”

Nhạc San sửng sốt. Đần thối mặt(nguyên văn Bãi thối mặt)? Ai? Nàng sao? Nàng nhịn không được thân thủ sờ sờ mặt mình, sau đó hơi hơi khuynh dựa vào ghế , muốn từ kính chiếu hậu xem mình là bộ dáng gì. Của nàng mặt thật sự thực đần sao?

“Cô đang làm sao?” chú ý tới động tác của nàng, Bùi Danh Cạnh nghi hoặc hỏi.

“Muốn nhìn một chút mặt của tôi thật sự thực đần sao? Nhưng là trong xe không có đèn, tôi xem không rõ ràng lắm.” nàng còn thật sự trả lời, làm cho Bùi Danh Cạnh sửng sốt một chút, thiếu chút nữa cười to.

“Cô rốt cuộc hiểu hay không của ý tứ của tôi?” hắn có chút bất đắc dĩ, lại có chút dở khóc dở cười hỏi nàng.

Nàng gật gật đầu. “Anh nói tôi đối với anh bày bộ mặt đần thối, nhưng là tôi không có. Cho nên tôi mới muốn nhìn một chút tôi hiện tại trên mặt là cái gì biểu tình, về sau tận lực không cần lộ ra đồng dạng biểu tình, để tránh quản lí lại hiểu lầm tôi đối với khó chịu a”

Bùi Danh Cạnh quả thực không nói gì mà chống đỡ. Nàng căn bản là không hiểu, ngay cả trọng điểm đều lầm!

“Cô thực sự ngốc” hắn nhịn không được nói.

Nhạc San đột nhiên trừng lớn hai mắt, khó có thể tin hắn thế nhưng lại trước mặt nàng nói nàng ngốc. Nàng cũng có long tự trọng a?

“Quản lí, tôi tuy rằng không phải thực thông minh, nhưng là không đến nỗi quá ngốc đi, mời anh không cần đối tôi làm người công kích .” nàng thực nghiêm túc,có chút tức giận đối hắn nói.

Nói xong, xe vừa vặn đến dưới lầu nhà nàng, nàng khẩn cấp đẩy cửa xe, chuẩn bị xuống xe.”Cám ơn anh đưa tôi trở về. Quản lí, tái kiến.”

“Tôi ở chỗ này chờ cô”

Một chân đã muốn bước ra , Nhạc San tạm dừng lại, sau đó mang theo vẻ mặt hoài nghi quay đầu nhìn hắn.

“Ở chỗ này chờ tôi?” nàng lặp lại nói, không hiểu hắn những lời này là cái gì ý tứ?

“Cô không phải còn muốn đến nhà của tôi công tác sao? Xem cô muốn lên đi tắm rửa một cái, hay là muốn lấy bộ quần áo đến nhà của tôi tẩy đều được, tôi sẽ ở chỗ này chờ cô.”

Nhạc San không hiểu lắm hiện tại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Ý tứ của hắn là, hắn rốt cục nguyện ý cho nàng đến nhà hắn tiếp tục công tác vẫn chưa xong, cũng là hơn chín giờ tối, sắp mười giờ thời điểm?

Này rốt cuộc tính cái gì nha?

“Đương nhiên, nếu cô cảm thấy đêm nay quá mệt mỏi, không nghĩ công tác, tôi ngày mai buổi sáng chín giờ tiếp qua tới đón cô cũng được”

Ngày mai buổi sáng?

“Không, tôi có thể!” Nhạc San nhanh chóng trả lời, nếu làm cho hắn ngày mai buổi sáng lại đến đón nàng, trời biết hắn có thể hay không lại đem nàng đi nơi nào ăn bữa sáng, sau đó lại muốn chạy đi đâu, lãng phí thời gian cả một ngày của nàng.

“Tôi đi lên lấy bộ quần áo lập tức đi xuống , phiền toái quản lí ở chỗ này chờ tôi một chút, cám ơn anh” nàng sau khi nói xong nhanh chóng xuống xe, chạy chậm tiến bước đại lâu, cảm giác thật giống như hắn cứ như cùng chạy trốn giống nhau.

“Thật sự là cái tiểu ngu ngốc.” Bùi Danh Cạnh nhịn không được lắc đầu, trên mặt cũng không tự giác mang theo sủng nịch mỉm cười. Cả đầu đều là công tác , đại khái ngay cả không hề nghĩ ngợi qua một nữ nhân chạy đến nhà nam tử độc thân qua đêm,có hay không thích hợp? Hoặc là nói không chừng sẽ phát sinh chuyện gì linh tinh vấn đề đi? Cho nên hắn mới có thể nói nàng ngốc nha.

Ước chừng mười lăm phút, nàng mang theo một cái túi đựng linh tinh này nọ trở về trên xe hắn.

“Cô muốn xuất ngoại sao?” Bùi Danh Cạnh đối với thứ nàng mang, giống như đăng ký gì đó túi lớn túi nhỏ tràn ngập tò mò. Không phải nói chỉ cần mang bộ quần áo tắm rửa là đủ rồi sao?

Nhạc San vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn, không hiểu hắn như thế nào như vậy hỏi? Hắn không phải bảo nàng đến nhà hắn công tác sao?

“Cô trong bao rốt cuộc mang cái gì vậy?” hắn rõ ràng trực tiếp hỏi.

“Một bộ quần áo, còn có một ít bảo dưỡng phẩm.”

“Kia bộ quần áo là tuyết y sao? Cổ cao như vậy?” trọng điểm là, hiện tại là tháng 9, không phải tháng mười hai .

“Còn có lạnh bị.” nàng thừa nhận nói.

“Cô mang làm chi”

“Công tác mệt mỏi, ở trên sô pha nằm một chút, có thể dùng.” nàng nhớ rõ sô pha nhà hắn thoạt nhìn nằm tốt lắm. Hắn hẳn là không ngại đem sô pha cho nàng mượn ngủ một đêm đi? Tốt xấu sô pha nhà nàng cũng cho hắn mượn ngủ qua a.

Bùi Danh Cạnh nhất thời toàn bộ không nói gì. Nàng như thế nào nên nghĩ không nghĩ, lại nghĩ một ít gà mao thượng tỏi da chuyện nha? Ở trên sô pha nằm một chút có thể? Nàng dự đoán được!

“Cô cảm thấy nhà của tôi không lạnh bị sao?” hắn nói.

“Tôi không biết, cho nên mới hội chính mình mang.” nàng thành thật trả lời.

Bùi Danh Cạnh đã muốn không biết nói gì, nhưng không hiểu đột nhiên có chỗ muốn cười thật to nha. Nàng làm sao có thể ngốc nghếch đáng yêu như vậy nha? Chính mình mang lạnh bị? Thật sự rất buồn cười!

“Xem ra cô hôm nay buổi tối là muốn đến nhà tôi đi ngủ, mà không phải đi công tác.” hắn giễu cợt nàng.

Nhạc San có điểm xấu hổ, bởi vì của nàng thật là có vẻ muốn đi ngủ mà không phải công tác.

Nàng đã thật lâu không đi xa như vậy trong vòng một ngày lộ, cho nên hiện tại nàng thật sự hơi mệt, rất muốn nghỉ ngơi. Nếu không phải lo lắng ngày mai hắn khả năng lại đột nhiên như hôm nay, nàng hiện tại đang trên giường ngủ tới sáng, mà không phải mang theo hành lý cùng hắn về nhà qua đêm ở đây.

Xe chạy tốc độ trung bình, chỉ chốc lát sau liền tới nhà hắn,đi vào nơi đỗ xe.

Lần thứ 2 tới đây, lúc này Nhạc San không hề có bất an hoặc tâm tình thật cẩn thận khẩn trương, trên thực tế trừ bỏ mệt, muốn nghỉ ngơi ra, nàng cái gì cũng vô pháp nghĩ. Nhưng là nàng như thế này còn muốn công tác. Ai! Tiến vào nhà hắn, Nhạc San quyết định trước tắm rửa, xem như vậy có thể được một chút làm tỉnh táo tinh thần của nàng? Vì thế liền nhờ Bùi Danh Cạnh dẫn dắt , tiến vào phòng tắm.

Tắm rửa xong , tinh thần của nàng quả nhiên tốt hơn không ít.

Phòng khách tivi mở, cũng không thấy hắn. Có lẽ hắn trở về phòng đi tắm rửa, làm nàng hỏi hắn muốn hay không tắm trước, hắn nói qua hắn trong phòng có một gian phòng tắm khác.

Tuy rằng tinh thần là tỉnh hơn chút ít, nhưng còn giống như là không có biện pháp chuyên tâm công tác, nàng ngồi vào sô pha nghỉ ngơi một chút, sao biết mí mắt sụp xuống,bất tri bất giác liền ngủ.

Đợi Bùi Danh Cạnh tắm xong, theo trong phòng đi ra, nhìn đến chính là nàng không chút nào phòng vệ ngồi trên sô pha ngủ bộ dáng ngã trái ngã phải.

Nữ nhân này là quá mức tín nhiệm hắn, vẫn là căn bản trong mắt không đem hắn làm nam nhân?

Đáp án hẳn là không phải, nàng chính là đơn thuần ngốc mà thôi.

Lắc lắc đầu, hắn mang theo bất đắc dĩ cùng với không phát hiện chính mình thần sắc ôn nhu đi lên trước, ra tiếng gọi nàng.

“ Nhạc San?”

Nàng cũng không nhúc nhích. Xem ra hôm nay hắn đem nàng hẹn hò đã mệt muốn chết rồi. Nhớ tới hôm nay “hẹn hò”, Bùi Danh Cạnh vừa nghĩ đã muốn cười. Đối hắn mà nói, hắn đương nhiên biết hôm nay là cùng nàng sắp đặt hẹn hò, nhưng là coi nàng phản ứng trì độn, cùng cả một ngày trên mặt luôn là biểu tình bất đắc dĩ cùng thối mặt, nàng đại khái cho rằng hắn là đang chỉnh nàng đi.

Tốt lắm.

Này nữ nhân thực không phải ngốc bình thường, nhưng ngốc thật sự đáng yêu cũng rất thú vị, làm cho hắn hoàn toàn không có biện pháp ngăn chặn dục vọng muốn chiếm hữu nàng, cũng sở dĩ mới có thể thủy chung không hướng nàng thổ lộ chính mình tình cảm.
Bất quá làm như vậy cũng có chỗ hỏng, bởi vì hắn không thể giữ lấy nàng, không thể ở tình huống đem nàng bất tri bất giác biến thành người của hắn. Cho dù hắn hiện tại muốn nàng đến chết a.

Nhẹ giọng thở dài, hắn xoay người đem nàng từ trên sô pha ôm lấy, đi vào phòng, đặt nàng nằm trên giường hắn.

Này động tác liên tiếp cũng chỉ làm cho nàng ngủ say hơi chút giật mình mà thôi, ánh mắt ngay cả một lần đều không có mở .

Vì thế, hắn yên tâm hôn trộm nàng một cái.

“Chúc em có mộng đẹp, trong mộng có gặp tôi”

Hắn rời khỏi phòng, đem cửa đóng lại .

Nhạc San một đêm vô mộng, ngủ yên đến hửng đông. Tỉnh lại cảm giác thứ nhất chính là ngủ ngon ăn no, thật thoải mái, nhưng mà cảm giác thỏa mãn ở nàng sau khi mở to mắt thấy một mảnh cảnh tượng xa lạ, nhất thời biến thành kinh hách. Nàng rất nhanh theo giường ngồi lên, kinh hách sau đó phản ứng là cúi đầu xem quần áo trên người.

Còn nữa.

Cái phản ứng thứ hai là quay đầu nhìn về phía bên kia giường.

Không có người.

Cái phản ứng thứ ba mới là vỗ vỗ ngực, trấn an chính mình tâm quá độ chấn kinh, sau đó thở dài.

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Tiểu Thuyết Một Nửa Khác Của Tôi Hệ Liệt
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 303