watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Học trò

Truyện Teen Học trò

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Học trò full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


chính vì lý do đó mà nó có quyết tâm hơn trong vụ valentine sắp tới, có can đảm hơn, ít ra là sẽ tặng quà, không chắc có dám bày tỏ k :))
theo kế hoạch của nó, chỉ còn 3 tuần nữa thôi là đến ngày trọng đại, và trùng hợp làm sao ngày 14/2 lại đúng vào mùng 3 tết (valentine đáng nhớ năm 2010, ai không tin mời xem lại lịch :D). nếu tặng Minh trước, bảo hôm đấy mới mở, thì nó sẽ không phải ngại ngùng gì, càng đỡ phải lo lắng sẽ bị từ chối ngay lập tức hô hô.thông minh trời cho (kiêu =_=).
thế nhưng....cái từ nhưng này mới quan trọng nè. kế hoạch thì rất hoành tá tràng, nghe thì dễ, làm lại là chuyện khác. đắn đo suy tính 1 hồi, nó quyết định mua len (nói thế biết ngay sẽ làm gì ^^), đan găng tay cho Minh (oái tưởng khăn chứ > trọng những ngày đông rét buốt, với 1 đứa siêu lười chỉ muốn được nằm trong chăn càng lâu càng tốt như nó đã có 1 lực đẩy, khiến nó chiều nào cũng lọ mọ đi học đan. không biết đã hỏng bao nhiêu, làm lại bao nhiêu, làm tan tành bao nhiêu cuộn len, làm mòn đi bao nhiêu que đan. sau nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ của nó, chỉ trong vòng có 7 ngày nó đã hoàn thành kiệt tác (nhanh khiếp).
hớn ha hớn hở, nó chụp ảnh rồi MMS ngay cho Dung khoe mẽ
đang ngồi học bài thì điện thoại Dung báo có tin nhắn, mở ra xem. là Khanh gửi, hình ảnh là 1 đôi găng tay, màu nâu trầm, nhìn kiểu cách khá đơn giản, trên mặt còn đính hình trái tim ?_? gì đây trời
"đệ gửi cái gì cho huynh thế?"
"găng tay, nhìn không ra à huynh?" - nó lo lắng khi Dung rep ngay lập tức, hổi 1 câu cực shock
"ai chả biết.sao gửi cho huynh?"
"huynh thấy thế nào, đẹp không?"
Dung ngắm nghía bức hình nó gửi cho thêm lần nữa
" nhìn cũng tạm, nhưng hơi bình thường"
"thế à, hix, công nhận, chả có gì nổi bật nhỉ"
"sao thế? nếu định mua găng tay thì đừng mua đôi này, nhiều đôi đẹp hơn nhiều"
càng nhắn tin với Dung nó càng nản, 1 rổ chê bai tới tấp trút xuống đầu nó, làm nó mất tự tin hẳn. hay là đi mua đại 1 đôi nhỉ? không được, nó lắc mạnh đầu. còn gì là thành ý. nhưng bị chê thì làm sao??????
' đệ, đâu rồi?"
Dung lại gọi, nó chả có hứng mà trả lời nữa, haizzzzzzzzz
"không có gì, khó nhìn lắm à, đệ cũng thấy tạm được mà?"
"ừ, nhìn kỹ cũng được, nhưng có chuyện gì mà hỏi kỹ thế?"
"quà đệ định tặng người ta đấy T_T" nó thật thà thú nhận
"úi, thật à? đệ tự làm hả?"
"tự làm mới xấu xí thế này huhu"
"đâu, ai bảo xấu huynh đánh cho"
"thế thì huynh tự vả vào mặt mình đi, huynh vừa chê xấu xong"
"huynh bảo nhìn được mà, càng nhìn càng đẹp, an tâm đê" Dung vội vàng an ủi nó. nó mà đã xuống tâm trạng thì cam đảm tụt không phanh cho mà xem
" thôi đệ không dám tặng nữa đâu :(" (đấy nói đâu có sai)
"đã bảo được rồi mà. đệ cũng từng bảo quan trọng là tấm lòng chứ không quan trọng về giá trị của món quà còn gì"
"haizzzzzzzzzz, đệ nghĩ đã"
nhưng càng nghĩ nó càng thấy tăm tối. kiểu này không xong, nghe lời đánh giá của Dung nó cũng thấy găng tay hơi xấu hix.
đang ngồi ngẩn ngơ phân vân không biết nên tặng cái này hay mua cái khác thì có tiếng gọi cửa. ló đầu ra ngoài, nó thấy Bảo đứng vẫy tay rối rít, cười toe toét với nó. nó chạy ra mở cửa hỏi:
- có chuyện gì mà đột ngột đến thăm tớ thế này?
- có gì đâu.chán nên đến chơi thôi, chả biết chơi nhà ai, nhớ ra lâu chưa đến nhà cậu, hi
Bảo dắt cái xe cào cào rồi tự nhiên xông vào nhà nó ngồi duỗi thẳng cảng trên ghế.
- ngồi lịch sự cái coi - nó đạp chân Bảo xuống
- có ai ở nhà đâu mà lo hehe - Bảo toe toét đáp trả rồi lại đặt chân về chỗ cũ
- thế không đi học hả?
- không, hôm nay trống lịch nên mới chán chứ
- thích đi học thế hả?
- cậu biết tính tớ không đi không chịu được còn gì. sắp tết rồi, nhà chuẩn bị gì chưa?
- cũng xêm xêm, như mọi năm thôi hi. năm nay tết muộn nhỉ
- ừ, tớ cũng mong về nhà lắm đây ( Bảo là học sinh trọ học). tớ mới nghe ngóng được tin hot này
- tin gì thế - nó tò mò (bản tính rồi)
- dạo này lớp mình rộ lên tin đồn thất thiệt, không biết phải không. nghe Phương nói là Long với Dung....ấy ấy hả?
- ấy ấy là cái gì? - nó tròn mắt hỏi
- thì tức là.....hai người.....aish....hai người này là 1 đôi hả?
nó choáng. sao tin tức kinh thế? rõ ràng Dung không thể hiện gì quá nhiều với LOng trước mặt mọi người, nó cũng chả kể với ai, thi thoảng trêu cũng bóng gió chút thôi (thế đã đủ chết rồi bà <_ - thật không thế? sao Phương biết được? - nó cố gắng bình tĩnh hỏi lại
- Phương thế nào cậu còn không biết mà còn hỏi. mấy chuyện này Phương soi kỹ lắm, cũng tinh lắm, nhìn cái biết ý chứ. Phương còn từng hỏi tớ có phải tớ để ý......
Bảo bỗng dưng im bặt, lấy tay bịt chặt mồm kẻo những điều quan trọng bất cẩn bị phun ra. nó(theo bản tính trời sinh) tiếp tục nhìn Bảo chăm chắm. có điều đáng nghi =_=
- Phương bảo cậu để ý ai?
- à...ờ....không, đùa thôi, Phương đoán mò ý mà, sai bét ý mà...ha ha - Bảo cười mà chảy mồ hôi lạnh, vội cầm cốc nước che giấu tâm trạng.
- thật không thế? - nó ngừng 1 lúc - cậu thích ai đúng không?
- phì.... - Bảo phun sạch chỗ nước vừa mới vào miệng chưa kịp trôi xuống thực quản
- ghê quá - nó nhăn mặt, vớ giấy ăn đưa cho Bảo
- cậu nói vớ vẩn gì thế, cũng giống Phương rồi hả? - Bảo đỏ mặt tía tai nhìn nó
- không, hỏi thôi, ai bảo gì, có tật giật mình hả *cười gian*
- Không, làm gì nó *mặt càng đỏ hơn*

nó ôm bụng cười sặc sụa trên ghế làm Bảo đã đỏ mặt còn đỏ sang cả 2 tai
- thôi cười đứt ruột bây giờ. thế cậu nghĩ Phương nói đúng không?
Bảo quay về chủ đề cũ làm nó ngừng trân cười, nhìn Bảo nghiêm túc:
- tớ nói cho cậu,cậu sẽ giữ kín chứ, chuyện này là tuyệt mật, cậu phải hứa tớ mới nói được
- ừ tớ hứa tớ sẽ mang theo bí mật này về trình tổ tiên - Bảo giơ tay thề
- phì...haha - nó lại cười tiếp - gì mà nghiêm túc thế
- thế có nói không?
- ừ có...- nó ngừng cười - lời Phương nói....là đúng
- hả???????? thật à??????????Dung và Long??????????
- ừ, đúng, Dung và Long, chả nhẽ tớ với cậu à
- hả?????????? tớ với cậu làm sao??????????
- cậu cps bị đơ không thế? nghĩ cái gì đấy hả????? tớ bảo đúng là Dung với LOng đang qua lại, hiểu chưa ngốc này
- à há. ra thế *cứ tưởng bở* thế lâu chưa?
- từ hồi thi thử, cũng mới thôi
- thế sao cậu biết?
- tớ là người trong cuộc, là ông tơ, quên là bà nguyệt giữa 2 người mà
- thế là cậu biết lâu rồi
- ừ lâu rồi
- ai nói trước
- Long
- thế ai thích trước
-........
cứ thế, cứ thế, cuộc đàm đạo của 2 sự phụ trẻ con cứ tiếp tục theo khuôn khổ ask and answer, không biết bao giờ dứt
' kiểu này hỏng, Phương mà biết thì An sẽ biết, An mà biết kiểu gì Linh cũng sẽ tường, Linh mà hiểu rõ thế nào Trang cũng được hay. Trang hay thì Du sẽ được Trang bật mí (2 người nỳ cũng là 1 cặp đóa). mà Du đã hay, kiểu gì cũng đến tai Trung, lớp trưởng biết thì cả lớp biết, ôi thôi.thế thì chả khác gì đám cháy nhỏ được lửa tiếp sức, kiểu này chỉ mai thôi lớp cũng biết rồi còn gì. tin đồn kinh quá. nên cảnh báo 2 người đấy không?
trường nó (theo như lời học sinh) là cái trường kỳ loạ nhất quả đất với luật lệ không giống ai, suy nghĩ của BGH cũng khác người, và nhất là....thầy cô càng kinh khủng hơn, dĩ nhiên nói cũng phải công bằng chút thì chỉ 1 số thôi. ví dụ hả? có ngay đây

lớp nó, đang giờ học hẳn hoi nhá, thế mà học sinh nằm la liệt, ngủ hay không không biết, có người còn hiên ngang lôi "dế iu" ra ngịch ( vẫn không gan đến nỗi công khai đâu), có người thì.....8 thẳng thắn. cô giáo ư? đừng nói còn hơn! cô vẫn cứ thao thao bất tuyệt trên bảng. pà ta k hề "tớc nơ" 0 đến nỗi không biết học sinh làm gì đâu (được thế đã phúc đức). ngược lại, biết rất rõ nhưng.....vẫn giảng được. có lớp học nào như thế này không. kỳ quái. nhưng tụi nó cũng thầm canh thiu bà cô này vì đỡ phải học, lại ngủ xả láng nữa.

nó, cũng như bao người khác, không thể nghe giảng vì....không khí lớp trầm lắng thế này dễ ru ngủ, và cô giáo đáng kính không hề được lòng học sinh tẹo nào. nhưng khác với mọi hôm, nó không ngủ ngon lành được. sao ngủ nổi khi mà ngày nào Dung cũng nhắc nhở nó cái vụ bày tỏ nỗi lòng. mệt. bà Dung này cậy mình nói ra được rồi nên giờ ăn hiếp người ta quá đáng (dù vụ tỏ tình chỉ là giả ^^). nó tức nhưng không dám cãi vì 2 đứa đã hứa với nhau thế rồi. khổ quá (ngây thơ cả tin mới thế chứ kêu ai ^^). nó suy nghĩ mãi mấy ngày nay mà không biết làm thế nào để nói ra 3 từ rất ngắn gọn và đơn giản ấy. khó quá đi!!!!!!!!

sắp nghỉ tết rồi .nó nhận được tối hậu thư của Dung là phải nói trước khi nghỉ tết. điên >" bất chợt, nó nhìn sang người cũng đang ngủ say sưa bên cạnh nó. ông này cũng được gái tỏ tình ^^, tuy không hẳn như thế, theo lời khai (giả) của 2 người thì Long nói trước nhưng Dung lại có ý trước, xem ra cũng có giá trị lợi dụng để tham khảo. hay hỏi thử xem thế nào nhỉ. nghĩ là làm (gan to thiệt O_O), nó lay gọi Long dậy bằng được, bất chấp sự phản kháng mạnh mẽ.

- gì nữa? có chút thời gian hiếm hoi cũng làm phiền, trước đây ngồi cạnh Trung nó có làm thế đâu (đấy là con trai mừ >
chờ cho Long tỉnh ngủ nói hết xuôi xuôi, nó mới vào vấn đề:

- bác cho cháu hỏi hồi trước, lúc nghe Dung tỏ tình ý, bác cảm thấy thế nào? - thẳng thắn thật đấy ^^

- tỏ tình gì? Dung nói lúc nào? bác đây thiên tình sử mười mấy năm trong trắng chưa mói tình vắt vai đây (khiếp >
- ô hay! nhìn bác thông minh sáng sủa mà ngu nhỉ?(O_O) lại còn giả vờ nữa hả? không chịu nói ah, cháu không cho ngủ đâu đấy! cháu mách Dung bây giờ

nghe câu nói cực sốc nó vừa chém, Long mới ngớ người, nghĩ suy vài phần giây, Long àh 1 tiếng rõ to, ra vẻ đã hiểu
- uhm thì... - Long ngập ngừng, nói thế nào thì nhóc này mới tha nhỉ. vì Dung có tỏ tình đâu mà biết, Long cũng chả có tỉnh tò với ai bao giờ, chỉ dừng lại ở thích thầm thôi (bác cháu giống nhau nhỉ :s). vận dụng hết trí tưởng tượng cùng tài nói phét, Long mới thốt ra vài câu
- uhm, ban đầu là...ngạc nhiên (chắc thế), sau đó....sung sướng (đúng hem ta), rồi thấy ngượng (con trai chắc thấy thế), rồi......can đảm bày tỏ, sau đó là hồi hộp, xấu hổ (mình cũng siêu ghê). thế thôi (chắc hết rồi)

* chú thích* phần trong ngoặc là suy nghĩ của Long

- thế thôi ah? - nó tỏ vẻ thất vọng - thế bác nghĩ sao về việc con gái mà tỏ tình trước?

- cũng....bình thường (thấy hơi kỳ thì đúng hơn). ai nói trước chả được, miễn là......nói ra cho nhau biết (tha cho con đi mẹT_T). thế thôi. mà cháu hỏi làm gì?

- ah..uhm... - đến lượt nó ấp úng - cháu hỏi để biết tâm lý con trai thế nào thôi, thôi bác ngủ tiếp đi (hỏi nữa không khéo ổng lại nghi ngờ thì chít nó)

Long tiếp tục sự nghiệp xây dựng...giấc mơ, nó vẫn ngồi đoá suy ngĩ. không được, tính Long vốn thoải mái xuề xoà, lại hơi vô tâm. phải đi hỏi thêm người khác (khôn đấy, đã trải qua đâu mà đi hỏi người ta chứ =_=)
giờ ra chơi, nó chạy lên chỗ Dung:
- huynh đổi chỗ cho đệ tiết này, đệ có vấn đề muốn hỏi Du tẹo, nhá

nó chắc chắn Dung đồng ý, cơ hội ngồi cùng Long hiếm lắm mới có , ai dám bỏ lỡ. thế mà nó nghĩ đúng thật, Dung gật đầu không cần suy nghĩ
vào giờ học được 15p, nó bắt đầu hỏi Du y như đã hỏi Long. câu trả lời là:

- thường thì con trai hay nói trước. nhưng nếu con gái nói trước cũng hay, cũng ổn mà. ai nói chả vậy. đôi khi con trai cũng nhát, cũng rụt rè chứ có phải lúc nào cũng đao to búa lớn đâu (đúng ha!). nói chung chỉ cần 2 người thật lòng, ai chủ động chả thế. mà con trai được con gái bày tỏ lại sướng quá ý chứ, chứng tỏ sức thu hút của mình mà. nếu là bố, nếu được người ta bày tỏ, may mắn nữa là người mình cũng để ý thì chắc.....ôi ôi ( ngước mặt lên trời mơ mọng không thèm nói nốt)

Du có khác, suy nghĩ nghiêm túc, chín chắn thật. nhưng nó vẫn cần thêm lời khuyên

thế là cả ngày hôm đó, nó chỉ có mỗi 1 việc là đi gạ đổi chỗ với mấy nàng trong lớp để hỏi ý kiến các chàng. lớp nó ít boy nên cũng không nhọc công lắm, nó cũng chỉ hỏi những ai nó thân thui, phải hỏi khéo để tránh bị nghi ngờ rồi tai nọ qua tai kia đồn ầm khắp lớp thì chỉ có thiệt thân. nó cũng biết đường rút kinh nghiệm từ vụ của Dung và Long rùi. kết quả thu được sau 1 buổi chạy như ngựa:

Bảo: ui, vấn đề này tớ chịu, chưa nghe con gái tỏ tình bao giờ. nhưng....người ấy mà tỏ tình với tớ thì tớ nhận lời luôn......dĩ nhiên đấy là người tớ thích, không thích thì cá chuồn đi cho nhanh (vô dụng thế!!!!!!!!). cậu định tỏ tình với ai hả? (lượn ngay lập tức, tránh bị điều tra)

Trung: con gái ai đi nói trước. phải để con trai nói. để con trai chứng tỏ tình iu (khiếp >
Thành: ai nói chả như nhau (ngắn gọn đến dễ sợ >"
Tuấn: uhm, cái này thì tớ thấy con gái nói trước cũng hay hay, thú vị phết. làm nâng giá trị của con trai, giúp con trai thấy mình thu hút phái đẹp, giúp con trai tự tin hơn, giúp cho cánh đàn ông đỡ được gánh nặng luôn luôn là người phải làm trước, phải nhận phần khó khăn trước, phải làm những việc nặng nhọc trước, những việc nhẹ nhàng cho con gái mà chả thể kêu ca gì, không làm lại bị kêu là ái nam ái nữ, đàn bà. con gái phức tạp thật. (lạc đề trầm trọng roài ông ơi >"
cuối cùng, Quân: sao tớ biết, hỏi đứa nào có kinh nghiệm ý > thế đấy. lũ con trai lớp nó là cái giống gì mà chả giúp nó mở mang đầu óc hay nghĩ ra kế hay nào hết, ngược lại còn làm dơ bẩn đầu óc trong sạch của nó <_
đi khắp nơi mà chả được tích sự gì, nó thở dài thuồn thuột. đang bực thì chớ Dung lại bắt dầu:

- sao, hỏi được nhiều chưa. quyết định chưa?

- chưa, huynh đừng thêm dầu vào lửa, thêm xúp vào nồi canh - nó gắt

- không nhanh bị cướp thì sao? lúc sáng huynh thấy Minh nói chuyện với 1 đứa con gái, vui vẻ lắm!

Dung nói với giọng không thể bình thường hơn nhưng đâm trúng chỗ nhọt của nó, làm nó lo lắng, hỏi Dung đủ điều. giờ thì đến Dung bị nó hành (biết thế không trêu tức còn hơn, Dung thầm mắng mình).

2 đứa vừa đi vừa nó nhau chí choé mà vẫn không giải quyết được gì, đầu óc nó vẫn rối như tơ vò, làm gì bây giờ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

yêu với chả đương, mệt óc >" -thôi nghĩ ngợi gì, càng thêm chần chừ, cứ đưa thẳng tay cho người ta rồi chạy 1 mạch là được - Dung giúp nó giải quyết khó khăn bằng ý kiến...chả khả quan tí nào
- huynh nói dễ ta. đứng trước mặt cậu ấy đệ đã run như chết rét rồi, chứ chưa nói đến việc chìa tay ra tặng quà là 1 việc cực khó khăn như leo đỉnh everest nhá.
- đệ nhát thế, dù cho quà có xấu thì ít ra người ta cũng ấn tượng lòng dũng cảm của mình, tấm lòng của mình chứ, dù có từ chối cũng không phải lời từ chối phũ phàng đâu, thất bại là mẹ thành công
- ừ, thất bại là mẹ. nhưng chưa kịp cho ra thằng con thì bà mẹ già ấy đã đè đệ bẹp dí rồi - nó vẫn rầu rĩ
- thôi nhá, không nói nhiều, cuối tuần này kết thúc chương trình học rồi, hôm đấy phải làm, huynh sẽ hộ tống. tuần sau nghỉ tết rồi, tận 10 ngày mới đến lúc Minh trả lời, lo gì

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Học trò
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 139