watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Học Viện Ác Quỷ

Truyện Teen Học Viện Ác Quỷ

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Học Viện Ác Quỷ full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


- Không phải anh bảo bận đổi xuống 3h chiều sao?
- Không, anh đâu có…Ai bảo em vậy?
- Thì…Hà…
Cả hai nhất loạt quay về phía Hà, nhưng chỉ nhìn thấy khoảng không trống vắng, còn người thì đã đi xa rồi (chị ấy chuồn nhanh dữ)
Kì Phong sau khi hết ngơ ngác mới phì cười
- Anh có thể hẹn lại em bù vào tối nay không?- Anh cười, nụ cười sát gái
- Không- Cô từ chối thẳng toẹt, trong cuộc đời anh cua không biết bao nhiêu gái, lần nào hẹn hò thì chỉ có “bạn gái” anh gọi điện hẹn, lần này thì một cơ hội hẹn hò anh cầu xin mà đối thủ cũng không cho, thật đau khổ!!!!
- Thì cứ coi như em nể mặt anh đã chờ em 4 tiếng ngoài trời đi, cộng thêm 3 tiếng ở nhà em nữa, đi chơi với anh đi
Cô cũng hơi do dự…Có nên đi hay không?
——————————————-
Chập tối, ông bà nhà Showa đang ăn cơm thì thấy Hàn Thu về, thất thểu, không phải gương mặt của người thất tình thì là gì???? mà giờ cũng chưa thấy Kì Phong về
- Con sao vậy?- Bà Thanh Hoà đi tới chỗ con trai, trìu mến nhìn anh
- Con nghĩ con bị bệnh, nhưng bác sĩ lại bảo không phải
- Con bị bệnh???- bà thanh Hoà hoảng hốt, đưa tay lên sờ trán anh, không sốt, nhưng mà hơi lạ,bình thường, anh đi đánh nhau về, vết thương nặng thế nào cũng không chịu đi gặp bác sĩ, chỉ đồng ý băng bó ở nhà, giờ không hiểu vì sao lại tự mình đi gặp bác sĩ mới chết- Con bị bệnh gì?
- Con không biết- mặt anh tối sầm, hối hận vì nói cho mẹ quá nhiều chuyện, anh thầm cầu nguyện cho mẹ anh đừng hỏi anh câu tiếp theo, đừng hỏi anh cái “câu ấy”
- bác sĩ bảo con bị bệnh gì?- Quả nhiên, mẹ anh hỏi đúng tim đen rồi, anh trả lời mẹ sao đây? Nói với mẹ là anh mắc bệnh…Không đời nào!!!!
- Không có gì, thôi con lên phòng đây
——————————————————–
Con trai đi rồi, bà Thanh Hoà mới dám nói với chồng:
- Em lo cho chúng quá. Vốn quan hệ đã không tốt, giờ cùng yêu mến một người con gái lại càng tệ cho xem, mà mình xem, có phải Kì Phong đã thay đổi rồi không? Thằng bé vui vẻ cởi mở với chúng ta hơn, thế mà anh bảo, có trời mới thay đổi chúng được- bà nguýt chồng một cái dài cả thế kỉ
- Gì???Anh đâu có biết Kì Phong dễ thay đổi thế đâu? Có lẽ Hàn Thu sẽ không như Kì Phong đâu, sẽ không thay đổi dễ như Kì Phong đâu- ông chủ tịch tập đoàn Showa vừa gặm đùi gà vừa nói (nhầm rồi cụ ạ)
- Rồi anh xem
- Mà này, nếu em lo chúng sẽ có quan hệ tệ hơn, vậy anh có phương án B rồi
- Phương án B?- Bà nhíu mày, dự cảm có chuyên không hay
- Phải…- cắn một miếng- Anh đã tìm cho Hàn Thu một vị hôn phu
- Hả?- Cằm của bà suýt tí nữa rơi xuống đất- Anh nói cái gì? Vị hôn phu?haha…Anh nghĩ con của anh là ai? gấu chắc? hay là hổ được thuần hoá????Haha…Anh ép nó được, em cho anh cưới bà vợ thứ 3- Bà tiếp tục lăn ra cười
- Đừng có đùa- Ông đặt miếng thịt gà xuống đĩa- Anh tin vào con mắt nhìn người của anh mà. Cô gái này là con gái của đối tác, vô cùng sắc sảo kiêu ngạo, tất nhiên là xin đẹp chẳng kém ai, chắc chắn níu chân được thằng Hàn Thu nhà mình- ông cười ha hả…
Bà Thanh Hoà thở dài, hơn ai hết, bà hiểu được thằng con mình, tuy giờ nó chưa nhận ra, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ nhận ra thôi, tại sao chồng bà không hiểu nhỉ? Thôi thì bà cứ buông xuôi vậy



Yah~chap sau là anh Thu nhà ta có vị hôn phu rồi. Không biết có xảy ra án mạng không nhỉ? Chắc không đâu~ Dù sao “chị ấy” cũng xảo quyệt lắm, thế phải gặp anh Kì Phong mới phải, đối thủ rồi, Nhi có tình địch rồi, à, tác giả định cho xuất hiện cùng 1 lúc 2 tình địch, đó là cả vị hôn phu của Hàn Thu và Kì Phong nữa, chắc chắn sẽ rất thú vị

Chap 17: Evening appointments


Nếu có người hỏi ta, một cuộc hẹn lãng mạn cần có những gì? Thì chắc chắn bạn sẽ phải tưởng tượng tới một khung cảnh yên tĩnh, bốn bề tối đen, chỉ có chập chờn những ánh nến, người con trai mặc comple, hay đồ trẻ trung gì cũng được nhưng chắc chắn phải hợp thời, người con gái thẹn thùng ngồi đối diện, không khí ngượng ngập bao trùm xung quanh….


Nhưng, tại sao cuộc hẹn của Kì Phong lại khác một trời một vực vậy???
Vừa bước vào căn phòng sặc mùi lãng mạn ấy, Nhi ngay lập tức kêu lên:”Tối quá, mau mở đèn”. Tiếp, mấy bản nhạc nhẹ nhưng tràn ngập tình cảm vang lên thì cô kêu không thích, cô thích youth music, lively music và rock hơn
Ai đời đi ăn tối lãng mạn lại nghe rock?
Nhưng thế nào mà anh lại chấp nhận
Đổi lại, cả một buổi tối, anh nhận được…một nụ cười hiếm hoi của cô, có thể coi là không bị lỗ (thật sao trời?)
- Em nên cười nhiều, bởi vì nụ cười của em rất đẹp- Anh thề rằng, đây là lời nói tận đáy lòng của anh, nhưng đáng tiếc rằng, mọi khi anh đóng kịch quá đạt, đạt đến nỗi, không ai có thể phân biệt được, đâu là thật đâu là giả nữa…Trong trường hợp này, Nhi sẽ cho là giả, đúng, là giả…Ai~Thật khổ tâm…
- Ồ, cảm ơn…- Cô nói, cố gắng song không giấu được sự lạnh lùng
- Em không tin à?
- Chắc là tin


———————————————————————–


Sáng hôm sau, khi mọi thứ đã trở lại vị trí vốn có của nó, Nhi đang lăn trên giường



Phong thì thức trong một đêm hạnh phúc



Hà thì nằm sợ hãi, trằn trọc vì hãi ai đó sắp “làm thịt” mình



Hàn Thu thì khỏi nói, anh mơ thấy ác mộng: anh đi tỏ tình với con nhỏ Tiểu Yêu Nữ ấy bằng một bó hoa có 1000 bông (có nghĩa là hơn kì Phong 1 bông, sao mà chẳng thấy ý nghĩa gì hết) thì bị cô nhỏ vứt thẳng toẹt, anh bật dậy, ở ngoài đời đã đành, tại sao mà lại chui hẳn vào trong giấc mơ làm phiền anh nữa? Đúng là Tiểu Yêu Nữ, anh nên tránh xa mới được, nói sao thì nói, còn lâu anh mới thích một người như cô ta!!


Ngồi trong bữa sáng của Nhà Showa có thêm một con người khó chịu, đó là bà Bạch Liên, mẹ Kì Phong
- Tại sao cô ta lại có mặt ở đây? Tôi tưởng cô ta phải ở ngôi biệt thự ở Bellivel chứ?- Bà Thanh Hoà bất mãn nói
- À, anh có việc muốn nói với cả nhà- ông Showa đưa đồng hồ đeo ở cổ tay lên nhìn- Chắc là sắp tới rồi
- Sắp tới? Ai sắp tới hả Ba?- kì Phong cười vui vẻ
- Con sắp sái quai hàm rồi đấy- Bà Thanh Hoà lườm
- Rồi mà…Chỉ tại con…vui quá..- Phong lắp bắp gãi đầu
Kính koong….


- À, tới rồi- ông Showa liếc sang hai thằng con trai- Bạn của ba, các con cư xử cho lễ phép đấy
Không ai nói gì
Tiếp theo, bước vào phòng có 3 người, có một người đàn ông trung niên, 2 đứa con gái, đầu tóc nhuộm một đứa vàng một đứa đỏ
- Chào ông Showa, thật ngại quá, ông mời chúng tôi tới ăn bữa sáng thế này…- người đàn ông nói, theo phép lịch sự chào hỏi
- Ăn sáng ư? Hôm nay con phải đến trường- Kì Phong thì thầm với 2 bà mẹ, phải đến chứ, đến để tận hưởng hạnh phúc của một con người đang yêu, không thể cách xa bạn gái một giây phút nào nữa
- Đến cái gì mà đến, mọi khi con bỏ học hoài, giờ cũng vậy có sao đâu- bà Thanh Hoà Khó chịu nói vì đang ngứa mắt ai đó đang ngồi ung dung đằng kia
- Mẹ chẳng hiểu tâm lí của một người con trai đang yêu gì cả- Anh thở dài, tí nữa sẽ lén chuồn đi
- à…đây là hai đứa con gái của tôi- ông chỉ vào một cô gái tóc vàng, ăn mặc theo phong cách lolita- Con giới thiệu bản thân đi
Cô gái cúi người một góc 45 độ, dịu dàng trả lời:
- Em là Tiểu Hương, sau này xin nhờ mọi người giúp đỡ
- Tiểu Tiểu?- Kì Phong đang gật gù, nghe thấy thế thì phá lên cười- Đi tiểu á?
- Kì…Phong- ông Bố lườm, anh vờ ngồi im re
- Còn em là Tiểu Hằng- Cô gái tóc đỏ cũng cúi người theo- Tiểu Hương là chị gái em
- Lại Tiểu…- Phong cố nén cười, vai run bần bật
- Phong…- ông bồ nguýt một cái
Bữa sáng cứ thế kéo dài, bình yên lắm, cho đến khi…
- ĐÍNH ƯỚC?- Hàn Thu nhảy dựng lên
- Đúng vậy, con xem, Tiểu Hương dễ thương lại lễ phép như vậy, sao lại không tâm đầu ý hợp?- “Ông Bố” cố vớt vát, trong lòng không khỏi thấp thỏm sợ thằng con hổ báo của mình đạp đổ mâm cơm vừa mới được dọn ra, đáng lẽ phải nói sau khi ăn cơm mới phải


-Không thích- Hàn thu đáp gọn lỏn, mặt hầm hầm
- Đúng, con cũng không muốn, con có bạn gái rồi, tâm đầu ý hợp rồi- Phong chen ngang
- Ai biết bao giờ con đá nó? – “ông bố” nhắm mắt lại- Quyết định vậy đi, Tiểu Hương với Hàn Thu, Tiểu Hằng với Kì Phong- Nói rồi chạy biến
- Sau này xin các anh giúp đỡ nhiều- Tiểu Hương cúi đầu
Giúp đỡ cái khỉ ấy, lòng tôi chỉ có một mình Tiểu Nhi thôi!!! Kì Phong muốn hét câu ấy lên lắm, nhưng chỉ có thể giữ trong lòng, nghĩ thầm: Ông bố kia, hãy cứ đợi đấy! (Anh hùng trả thù 1 tỷ năm chưa muộn mà)
Trùng hợp rằng, cả Hàn Thu và Thanh Hoà đều nghĩ y như vậy, Bạch Liên thì không nói gì từ đầu chí cuối, chỉ cười mỉm, e rằng bà ta lại sắp có âm mưu gì đây

Chap đặc biệt 1: Chương trình giải trí

Chào các bạn độc giả, thật lâu rồi chúng ta k có dịp nói chuyện

Đây là một dịp hiếm hoi để chúng ta có thể ngồi 888 với nhau phải không

Tớ vui ing~~

>”<

Về câu chuyện này

Học viện ác quỷ được sinh ra trong một ngày trời nắng nóng muốn chết..

Chắc cũng vì thế mà tình tiết chuyện có chút éo le khó hiểu >”< (Thông cảm nha~)

Nhiều bạn chắc cũng ko hiểu tớ viết cái gì

Nhưng tớ nghĩ tớ nên cảnh báo trước : chuyện có đôi chi tiết khó hiểu

Đan xen giữa hện tại và quá khứ của các nhân vật

^_^

Tớ bật mí một chút…

Cái chết của pama nhà Nhi và Hà không phải tại bé Nhi đâu!

Và…

Pama của Nhi và Hà lại là bạn thân của mama Hàn Thu ^_^

Cái này chắc phải đọc những chap cuối may ra còn hiểu ^_^”

Cuối cùng là dự định của tớ : Tớ sẽ làm 4 phần học viện ác quỷ!!!! (Tèn ten)

Phần đầu là phần các bạn đang đọc nè

Phần 2 là cuộc sống sau hôn nhân và thế hệ sau nha~ (Rất thú vị!)

Phần 3 là cuộc tình bi hài của Lăng Tuấn Nam và nhân vật dễ thương nhất truyện: Mạn Thiên~ (Lâu rồi không gặp)

Phần 4 – phần cuối cùng- là cuộc sống của thế hệ trước (Gồm pama của Nhi và Hà, pama của Hàn Thu và Kì Phong)

Thôi, tâm sự nhiều rồi, rất mong comment của các bạn



Thật trễ quá~Xin lỗi các độc giả, haizz…Mấy ngày qua bệnh lười của tác giả nổi dậy chẳng muốn động tới cái gì
_Nhi: Thật quá đáng!!!
_Makotoyu: Rồi, ko lằng nhằng nữa, chúng ta vào bài phỏng vấn, câu hỏi thắc mắc đầu tiên của tác giả dành cho Nhi, có phải, hồi tiểu học, Nhi lười biếng chỉ ăn với chơi, dẫn đến kết cục nặng tới 40 cân ko?
_Nhi: *đỏ mặt* hỏi kì cục
_Phong: Tác giả, ko đc động tới đời sống riêng tư của các nhân vật, đả đảo
_Makotoyu: Á à, đời mình chưa lo, đi lo chuyện thiên hạ, Kì Phong cậu đc lắm, cho tôi hỏi, có phải đến lúc 5 tuổi cậu vẫn tè dầm ko?
_Kì Phong: *đỏ mặt*
_Thanh Hà: Há há há…Tôi đau bụng quá~Làm ơn tới bệnh viện, tôi muốn tới bệnh viện
———————Ò í e~Ò í e—————————
_Makotoyu: Thanh Hà tự nhiên khôn đột xuất, chạy trước rồi kìa hé hé…Đừng mơ~Hôm nay tác giả sẽ dìm hàng tất cả!!! Câu tiếp theo dành cho Hàn Thu, có phải, năm cậu 12 tuổi, cậu đã có nụ hôn đầu?
_Hàn Thu: ai bảo??? Đừng đoán mò
_Makotoyu: Thế cho hỏi vì lí do gì mà cậu *nói thầm vào tai Hàn Thu* hôn Nhi điêu luyện thế????
_Hàn Thu: *đỏ mặt* Tôi…Không có
_makotoyu: Có cần tôi bắc loa nói to cho mọi người biết ko????
_Hàn Thu: Cái này là theo bản năng!Không liên quan đến chuyện có phải luyện tập nhiều hay ko!!!
_Makotoyu: nói rằng Kì Phong hôn điêu luyện tôi còn tin, cậu ư? Ham mê nữ sắc quá nên ko muốn cho mọi người biết hay sao???
_Hàn Thu: nói gì vậy???
_Makotoyu: *cầm loa* chứ ko phải cậu hôn..á…!!!
_Nhi: *tay trái bịt miệng, tay phải vẫy chào độc giả* Bài phỏng vấn tới đây là kết thúc, mong là bệnh lười của tác giả sẽ ko tái phát, chúng ta sẽ gặp lại nhau
Chap 18: trốn chạy

Nếu không phải Kì Phong đã thực sự thích Nhi thì chắc chắn ngày hôm nay, anh ấy sẽ đồng ý với bố mình chuyện làm quen con gái “đối tác”. Dù sao cũng chỉ là đùa vui, hết hứng thú thì bỏ, đâu có chuyện lại còn làm lễ đính hôn nữa? Đùa vui, Kì Phong cũng chẳng mất cái gì, cùng lắm là ăn một cái tát


Nhưng từ quen Nhi, Phong lại không nghĩ vậy. Nhi có một cái gì đó rất lạ, mà chỉ có mình Nhi có, sự cuốn hút? Chắc thế…
Người ta thường không để ý, nhưng có một điều kì lạ là, nếu thích, yêu quý một ai đó, người ta thường ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng chỉ có khi ở gần người mình yêu mến. Một mùi hương đặc trưng không ai giống ai, cũng không phải là một mùi nước hoa của nhãn hiệu nào, một mùi hương yên bình


Có thể vì thế mà Phong ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng từ người Nhi. Một mùi hương có pha chút mê hoặc của hoa sữa gần nhà, mùi xà bông còn vương lại, mùi bông phiến ở quần áo, hay một mùi gì khác mà Phong cũng không biết là mùi gì, không thể định nghĩa được…


Cậu chạy như bay đến nhà Nhi, thật may là kịp, Nhi đang uể oải ngáp ngắn ngáp dài từ nhà bước ra, hơi giật mình khi thấy Phong:
- Anh…?
- Chưa nhớ tên anh sao?- Phong mồ hôi nhễ nhại, thở không ra hơi- Vậy mỗi ngày, anh sẽ nhắc tên của anh cho em nghe, đồng ý chứ?
- Kì…Phong?- Cô nhăn nhó, mỗi ngày đều nhắc ư? Thế thì cô bị bội thực mất!
- Em nhớ rồi đấy!- Kì Phong cười, xoa đầu Nhi, gương mặt đầy vẻ nuông chiều và có chút…bất trị!
- Làm gì thế? Ngứa mắt quá đi!- hà lập cập từ trong nhà chạy ra. Anh trai cũng theo sau
- Em chào anh!- Kì Phong cúi đầu chào “anh dâu tương lai”, nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt!
- Chào…- Anh trai cười, lộ hàm răng trắng sáng, chắc mẩm, Nhi à, em tìm được mỏ vàng rồi! mau đào thôi!- Cậu là Kì Phong?
- Dạ vâng
- ừm, không có gì, mấy đứa đi học đi, muộn mất rồi!- Nụ cười thường trực, anh trai không ngớt cười.
——————————————————
- Anh trai sao thế?- hà nhướn mày hỏi chính mình
- Sái quai hàm mất- Nhi lạnh lùng
- Hả?
“két”


Một chiếc xe đen đỗ xịch trước mặt 3 đứa, một giọng nói vừa lạ vừa quen vọng ra:
- Lên xe đi- Bà bạch Liên cười, ánh mắt sáng lên
Nhi quay đầu nhìn Kì Phong, Phong cũng vậy, ánh mắt bối rối hơi lo sợ:
- Nhi đi trước đi, phong sẽ đuổi theo sau!
Khi hai chị em đã đi khuất
- Mẹ, mẹ làm gì thế?
- làm gì ư? Mẹ muốn nói chuyện với cô bé đó- Bạch liên đánh mắt theo hướng hai cái bóng vừa đi khuất
- Con đã nói mẹ đừng động tới cô ấy nữa!
- Con tưởng mẹ không biết vì sao cô bé ấy lại đồng ý làm bạn gái một đứa trăng hoa như con sao?
- Đúng đấy, nhưng con không tin, cô ấy sẽ không yêu con! Và mẹ đừng xen vào việc của con!
- Thoả thuận đó…- Bạch Liên nhanh chóng tiếp lời
-…
- Con sẽ thất bại- Nói rồi phóng xe đi thẳng
Chap 19: Hẹn hò đôi

Bước từng bước nặng trịch trên con đường quen thuộc, Nhi cảm thấy lòng mình trống trải.
- Hà, chị đến điểm danh cho em nhé!
- Hả? Em muốn nghỉ học????
-Uhm…
- Này, khoan, đợi đã…đợi!!!Nhi!!!!Em chạy đi đâu vậy????
- Em sẽ về đúng giờ, em sẽ không tắt điện thoại đâu!- Nhi ngoái đầu lại


———————————————————–


- Nhi đâu?- Phong chạy lại, mặt đầy mồ hôi, thở g

Trang: « Trước 156[7]

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Học Viện Ác Quỷ
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 171