Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Học trò full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
- nhưng cũng hơi khó chút xíu - Minh do dự
- khó gì, trước là bạn học, bây giờ quen Long. lý do quá hoàn hảo để thường xuyên qua chơi mà. giờ Khanh còn ngồi cạnh Long nữa chứ - Dung
- ừ, phải nhanh đi không ai cướp mất cơ hội thì sao - Long dọa
- hả? ai được? có người nào...- Minh hoảng hốt
- không, đùa thui - Long cười nhăn nhở khi thấy ánh mắt lo lắng của Minh
- thích chế à thằng kia? _ Minh dứ nắm đấm vào mặt Long
- tóm lại là... - Dung can 2 tên boy đang đi lạc đề - cứ thế mà làm đi. có dịp thì cũng phải tranh thủ, không còn nhiều thời gian mà
- uhm, tks 2 cậu trước nhá. thôi tớ về lớp, sắp vào học rồi - Minh cười (cười suốt thui ^^), rồi quay ra cửa
- ah - đang đi giữa chừng Minh quay lại nói - Long đóng cửa sổ vào, hôm nay lạnh đấy, lại có mưa nữa.
Long và Dung nhìn theo Minh. Minh đi khuất thì 1 tràng cười rộ lên (2 người này sao thế >"
- trời đất, quan tâm thật đấy - Long vừa nói vừa cười ha hả
- công nhận, ghen tỵ với Khanh thiệt đoá (Long có hiểu ẩn ý trong câu này không nhỉ ^^). Minh không biết là Khanh thích mở cửa sổ suốt 4 mùa, mùa đông càng phải mở, bảo thế là phải
- uh, đúng. giờ mình có đóng, tý nữa nhóc (lại nữa >" - nhưng thôi, đóng lại đã, mưa hắt hết vào người nhóc cảm lạnh thì khổ - Long véo má nó 1 phát rồi nhoài người qua khép cửa lại, tiện tay lau đi chỗ ướt trên áo nó mà mưa hắt phải. Dung ngừng cười, nhìn hành động của Long, bỗng dấy lên cảm xúc mâu thuẫn.
đúng lúc đó nó tỉnh dậy, làm Long và Dung giật mình
- 2 người nói chuyện gì to thế, không biết người ta đang ngủ ah - nó vừa dụi mắt vừa trách
- ah...uhm..sorry.....có chuyện cười hay quá ý mà! - Long véo má nó- tỉnh ngủ đi nhanh lên
- bácccccccc!!!!!!!!!!!!! - nó tru tréo. vừa ôm 1 bên má vừa đưa tay đấm Long cật lực. đau cả tay mà chẳng thấy Long phản ứng gì, vẫn cười ha hả, nó không thèm dây vào nữa. nhìn qua Dung đang ngồi đơ như tượng, nó hỏi
- Huynh, sao thế, ngắm ai kuynh thế hehe - nó chọc Dung
- uhm....- Dung quay về bàn chuẩn bị sách vở, để lại nó ngẩn tò te không hiểu gì hết "lại sao thế kia?' nó thầm nghĩ
nó xem đồng hồ, haizzzzzzzzzzz. sắp vào lớp, tiết sau là GDCD, không được ngủ thêm 1 giấc rùi ^^. bỗng nó la oai oái:
ai đóng cửa sổ lại thế tối hù trời nè! - nó bực mình lấy tay đẩy mạnh cảnh cửa. Long ký đầu nó 1 phát (toàn dùng tay chân nói chuyện)
- có thấy đang mưa không, hắt ướt hết sách vở rồi
- của cháu mà - nó cãi - của bác có sao đâu
- ai nói không sao, nhìn đi - Long chìa cho nó xem quyển vở nhòe chữ vì ướt
- bắn kinhh thế à, mưa nhỏ mà - nó thắc mắc nhưng vẫn đùng tay mở cửa tối đa
- NÀY!!!!!!!!!! - Long quát - đã bảo ướt mà
- cháu che cho, an tâm đi
- ướt thì sao? - Long nhẹ giọng, hơi lo lắng
- ướt thì cháu mang về sấy khô cho
- không phải, mà là.....
- gì? - nó nhìn đối diện Long hỏi
- thôi kệ cháu, đúng là.....* véo 2 bên má*
- bác còn làm thế là cháu......*véo trả*
vừa lúc đó trống vào lớp. Du về chỗ ngồi của mình, lấy sách vở, không để ý người ngồi bên cạnh mặt buồn buồn, ánh mắt thất vọng nhìn sang bàn đối diện.
bàn trên, cũng 1 ánh mắt như thế, nhìn xuống Khanh, với nụ cười buồn
càng gần đến ngày thi thử, không khí càng sôi sục, còn nóng hơn cả thi học kỳ nữa. nhưng lạ một cái là mấy ngày gần đây, nó không trong tâm trạng ủ ê nữa mà chuyển sang trạng thái cực vui vẻ. vì sao thế?
mấy ngày nay không hiểu thần linh nào phù hộ mà nó được nói chuyện với "người ấy" nhiều kinh khủng. hôm nào nó cũng thấy Minh qua lớp nó, nói chuyện với Long hoặc là chơi cùng mất tên con trai lớp nó (2 lớp quan hệ tốt mà). nó cũng nhờ thế mà có cớ nói chuyện cùng. lâu lắm rồi nó mới có cảm giác gần Minh như thế. nó cúi lạy trời đất nghìn cái cũng được chỉ mong chuyện này không phải giấc mơ, đừng chấm dứt (trời đất là Dung và Long đóa, cúi đi ^^). nhờ có tâm trạng tốt mà nó cũng chút tâm ôn tập hơn, hy vọng đem về kết quả tốt nữa chứ
############################
bây giờ đang là tuần lễ thi thử tốt nghiệp của khối 12. không khí căng thẳng bao trùm không gian và thời gian. thật nặng nề, trong thời gian 12 thi, thì 10 và 11 được nghỉ (ghét bọn được nghỉ thế không biết >_
trước khi vào thi, ai cũng như ai, bao giờ cũng cảm thấy căng thẳng hồi hộp, nhưng có 1 người ngoại lệ, là nó chứ ai. không hiểu nó khác người thế nào mà nó luôn háo hức trước khi vào phòng thi. do tự tin với kiến thức ah? hay là do không lo âu gì? đều phải. nhưng điều làm nó mừng như thế là: nó cùng phòng với Linh và Long, ít ra không cảm thấy lạc lõng và còn có thể được nhắc bài, trên hết là...Minh cũng ngồi cùng phòng với nó, thế là bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu hồi hộp đều bị niềm vui này đánh cái păng ra khỏi đầu óc nó ^^, nó số đỏ thiệt ^_^. nhờ cái niềm hạnh phúc đó mà nó đã vượt qua ngày thi đầu tiên may mắn và suôn sẻ.cũng phải nói thêm là ngày thi đầu thi địa và văn, hai môn nó học chắc nhất nữa. (thi thử nên phải thi cả 8 môn chính ạ) thấy quá vui nên hôm nay, ngày thi thứ 2 nó đến khá sớm.
đi đến trước cửa phòng thi, thấy toàn mem lớp khác đang đứng, cũng hơi ngại nên nó chạy lên phòng thi của Dung nói chuyện cho đỡ buồn. vừa lên đến nơi thì 1 cảnh tượng...lãng mạn đập vào mắt nó: Dung và Long đang nói chuyện thân mật trước ban công, thậm chí còn cúi đầu vào nhau nói chuyện như sợ người khác nghe thấy nữa chứ. 2 người này tiến triển đến mức này rùi sao nó không biết gì hết thế này, giấu kỹ thật. lần này nó quyết bắt Dung khai sạch ra mới thôi. phải hỏi từng người mới dễ bề khai thác hehe
chờ cho Long đi rồi, nó nhảy xổ ra trước mặt Dung, tra khảo ngay lập tức:
- huynh, đệ biết hết rùi nhá. huynh giấu đệ kỹ thật đấy, không thèm kể cho người ta nghe là sao?
Dung thấy nó giật thột "lên đây từ bao giờ thế này, chẳng nhẽ nghe hết những gì mình với Long nói rồi ah? chết rùi, kế hoạch lớn đổ bể rùi, sao bây giờ?" Dung lo lắng, nghĩ thầm. Dung hiểu nhầm chuyện nó đang nói, nên đành thú nhận:
- đệ nghe thấy ah? biết hết rùi ah, huynh xin lỗi, huynh không cố ý đâu!
- không cố ý, huynh định giấu đến bao giờ? đệ là người đầu tiên biết mà huynh còn giấu làm chi, hả? hả? hả? - nó nộ khí xung thiên
"biết đầu tiên ah? die thật rùi" Dung đổ mồ hôi hột:
- thôi mà, huynh không định giấu đâu, nhưng Long bảo thế
(Bạn đang đọc truyện tại VipTruyen.Pro chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)
- Long á? hay nha, tẹo phải hỏi tội. giờ huynh biết diều thì khai hết ra đi - nó chống hông- huynh hay Long nói trước?
- ah......uhm.....là Long có ý định trước rồi mới nói với huynh chứ huynh thề huynh vô can - vẫn ông nói gà bà nói vịt =_=
- chà, kinh nha, lão này gan hùm từ khi nào thế? - nó trầm ngâm
- ừ, huynh vô tội
- vô tội cái gì? thế huynh trả lời sao?
- hả? trả lời cái j? - Dung tròn mắt nhìn nó "nhóc này nói cái j thế hử jời?"
- ô hay còn giả vờ, Long có gan tỉnh tò trước thì huynh nói sao? chắc nhận lời rồi chứ gì, hay đến cả can đảm nhận lời huynh cũng không có nốt - nó nóng ruột
- trời ơi - Dung ôm đầu kêu bải hoải-tỉnh tò cái gì ở đây hả?????? Long với huynh thành đôi từ bao giờ?????
- nói chuyện thân mật ngay vừa nãy mà còn định cãi ah? - nó đánh 1 phát vào vai Dung
-ah, hiểu rồi - Dung thở phào nhẹ nhõm, may quá chưa bị lộ, thôi trót rồi lừa nốt cho hoàn thiện >"<). không ngờ Long cũng có tình cảm với huynh. thế là...như đệ thấy. "ước gì điều đó là sự thật" Dung khóc thầm trong lòng
Dung phục tài nói dối của mình quá đi. và ngạc nhiên là nó tin sái cổ. bị Dung lừa bao nhiêu trận rồi vẫn không chừa tội cả tin
- uầy- nó trầm trồ - phục huynh thật đấy nha. thế nói bao giờ, được bao lâu rồi? - tiếp tục hỏi dồn dập
- ah...thì.... tuần trước, đến vài ngày sau trả lời - Dung tiếp tục bịa, cứ như chuyện xảy ra thật ý - cũng không ngờ thế.
- mừng cho huynh, khao đệ đê nhá, khao to ý - nó mừng rỡ, cầm tay Dung nhảy vòng vòng
trống báo giờ thi đã cứu Dung thoát khỏi nó, trước khi đi nó còn quay lại dặn:
- lát thi xong chờ đệ nhá, phải kể lại chi tiết cho đệ đấy!
Dung kêu trời! phải kể kiểu gì đấy? nhỏ này ngây thơ quá cũng nhẹ nhàng thật, nói thế cũng tin. thảo nào không nhận ra cái gì hết. giờ phải tìm cách thông báo cho Long không thì lộ hết kế hoạch,bàn cách nói dối cho đầu xuôi đuôi cũng qua nữa chứ, mệt với nhóc này thật.
trở lại với nó, khi quay về phòng thi, nó thấy Long đang đứng nói chuyện với mấy đứa bạn lớp khác, nó nảy ra 1 ý nghĩ....hơi xấu xa >
- bác ah, cháu biết bí mật to lớn mà bác và Dung giấu rồi. không hiểu sao bác giấu nhưng...cháu muốn để bác tự khai, cuối giờ trả lời nha. bác cháu mà bác lại dối cháu thế, cháu thất vọng đấy
nó lạnh lùng quay mặt đi giấu tiếng cười suýt không kìm lại được khi thấy vẻ mặt của Long, phải nói là xanh như lá chuối, trắng như lá...lá gì đấy không biết, nói chung là lo sợ, há há há, nó cười thầm, ai pảo dám lừa ta.
nó hý hửng quay ra nó chuyện với Linh, không thèm nhìn lại đằng sau, Long đang hoảng hốt kể lại cho 1 người, làm tăng thêm 1 người lo sợ, nhìn nó đầy lén lút
vừa thi xong, nó đang định kiếm Long doạ tiếp đã thấy anh chàng chạy thẳng lên tầng 3. đi kiếm nàng hỏi chuyện đây mà, hehehehe, lên thôi, há há há (cười ghê quá >"
- nào, bác khai ra đi chứ, sao phải giấu?
- ah...- Long giả vờ ngại ngùng, hết nhìn Dung rồi nhìn nó (chiêu này hiệu nghiệm ) - thì bác không muốn cho nhiều người biết, sẽ bị trêu chọc, bác không thích thôi. cháu tha tội, bác định thi xong nói cho cháu cơ.
- thật không - nó lừ mắt hỏi - cháu không phát hiện thì định giấu đến khi nào hử?
- không, ai giấu đâu, chưa tiện nói thôi - Dung cũng thanh minh
- thôi nể tình 2 người đang hạnh phúc, cháu không truy cứu nữa (ghê thế ^^), nhưng 2 người phải khao cháu, ai bảo dám giấu cháu. nghe chưa?
Dung và Long gật đầu ngoan ngoãn làm nó cười toe toét. thế là an tâm về Dung rồi
- về thôi huynh! - nó quay lưng, bảo Dung - đi ăn kem chùa thôi ha ha - nó kéo tay Long
- ah, đệ xuống trước đi, huynh có việc chút - Dung ngập ngừng bảo nó
nó quay lại, nhìn Dung như chưa bao giờ nhìn thấy, rồi ngay lập tức cười ranh mãnh:
- gớm, 2 người này, nói chuyện từ sáng chưa đủ hay sao mà giờ còn định tâm sự tiếp. thui được rồi, nó nhanh còn xuống nhá, đệ chờ 2 người dưới xe, không phá nữa - nó chạy biến
Dung vẫy tay nó máy móc như robot. sau khi đảm bảo nó đã đi khuất, 2 con người tâm địa bất chính đó mới thở phào nhẹ nhõm.
tua lại chút nào
khi Long vừa chạy lên đến tầng 3 đã thấy Dung bồn chồn chờ trước cửa phòng thi, sau khi tường thuật lại cho Long nghe mọi chuyện, 2 người lập tức bàn kế hoạch tác chiến cấp tốc và cực nhanh, trước khi nó lên đến nơi, cả 2 quyết định đóng kịch cho nó tưởng nhầm đang quen nhau. may sao đầu xuôi đuôi lọt.
- may quá, không bị nghi ngờ gì - Long vừa lau mồ hôi vừa nói với Dung
- uhm, ban đầu tớ tưởng Khanh biết sạch, đang định khai ra cho nhẹ tội, may thế chứ -Dung đồng tình
2 người đang sóng bước bên nhau đi xuống nhà xe, có nó đang chờ để thực hiện bản án. có lẽ Dung phải cám ơn nó về việc này, nhờ nó mà Dung có được cơ hội làm bạn gái Long, dù trên danh nghĩa là đóng kịch, nhưng được thế là tốt lằm rồi.
Dung hỏi Long:
- vậy 2 đứa mình sẽ cặp đôi trước mặt khanh phải không?
- uhm, trước mắt cứ thế đã cho Khanh đỡ căn vặn nhiều - Long trầm ngâm suy tư - lúc nãy nghe Khanh doạ tớ lạnh hết cả người, báo hại thằng Minh cũng lo theo. à phải đi báo lại tình hình với nó. cậu đi cùng nhá, có gì rủ nó đi chung cho 2 đứa có cơ hội tìm hiểu luôn
- uh, cũng đc.
Dung mỉm cười. được bên Long thế này đã là hạnh phúc lớn, Dung muốn ở cạnh thêm lúc nữa.Long khờ có nhận ra cảm xúc của Dung không nhỉ?khờ mà, chắc không nhận ra đâu.
sau khi đã làm cho Minh yên tâm vì mọi việc vẫn trong tầm kiểm soát, cả 3 cùng đi xuống ặp nó. nó vẫn đang găm nhấm niềm vui 1 ình nên không để ý, đến khi Dung gọi nó mớ quay ra, và rồi.....ngạc nhiên....ngơ ngác....sửng sốt....đóng băng
- đi thôi, đứng gì thế, không đi nữa bây giờ - Long nhìn nó mà nín cười
- à....đi chứ...... - nó lắp bắp - cậu...- nó liếc sang Minh - đi cùng bọn tớ chứ?
- ừ, Long rủ tớ đi cùng, xả stress luôn,không phiền chứ - Minh cươì nhẹ nhìn nó
- không, dĩ nhiên không rồi - nó ngẩn người thêm 5s rồi cũng quay lại trạng thái bình thường.
- Khanh qua Minh đèo đi, bác không có xe, bác với Dung đi xe cháu
- cái gì cơ? - nó hốt hoảng nhìn Long,cứ như Long đang nói chuyện động trời vậy
- thế có 2 xe 4 người thì chả thế à, cháu với Dung hôm nay chung xẻ còn gì
- à........ thì....... - nó ấp úng
- lên thôi Khanh, 2 người kia đi trước rồi kìa - Minh giục nó
- ừ - nó cười rồi leo lên sau xe. bao nhiêu lần nó ước ao điều này nhưng chỉ là trong mơ, vậy mà giờ thực sự nó đang cùng Minh đi trên 1 chiếc xe, sung sướng quá đi mất thôi ^^
- tớ,...có nặng lắm không? - nó dè dặt hỏi Minh (câu này thường thấy ha)
- nặng gì chứ - Minh bật cười - tớ còn không có cảm giác có cậu phía sau cơ, nhẹ quá mà (khéo nói ^^)
- hi. sợ cậu thấy mệt thôi
- đi gần đây mà. hôm nay cậu làm bài tốt chứ - Minh hỏi thăm nó, kiếm chuyện để nói cho đỡ ngại
- ừ cũng tạm ổn, môn anh thì tớ không chắc cho lắm, vì có vài phần không hiểu, nhưng sinh thì làm được hết, sai sót chút xíu nhưng cũng không đáng ngại. còn cậu? cậu giỏi thế chắc làm được hết nhỉ
- không, tớ không qua nổi môn tiếng anh, tớ kém nhất khoản này
- hồi trước cậu giỏi tiếng anh nhất lớp cơ mà? - nó ngạc nhiên hỏi chuyện
- đấy là cấp 1 mà. càng cao tớ càng coi nhẹ tiếng anh nên cứ kém dần thôi
nó cười mãi suốt dọc đường đi. nó cảm thấy đã tự nhiên hơn với Minh rồi. dù cho Minh có thích nó không thì ít nhất bây giờ có thể làm bạn, nó đã thỏa mãn rồi.
đến điểm hẹn quen thuộc của cả nhóm như mọi lần, nó cùng Dung vào trước xem menu
- 2 người uống gì? - nó vẫn xem thực đơn, hỏi Minh và Long đang bước vào
- cho cháu kem vani
một giọng con trai vang lên cắt lời nó, và khiến cho tất cả ngạc nhiên, nó ngẩng mặt lên nhìn.
- đi ăn mảnh không thèm gọi, bạn bè xấu xa thế hử? - Bảo vừa giơ tay chào Long, vừa kéo ghế xuống ngồi cạnh nó, làm cho 8 con mắt còn lại nhìn không chớp
- cậu đến khi nào thế - nó sực tỉnh đầu tiên sau cơn chấn động
- đến ngay sau mọi người chứ sao nữa. mới ra khỏi cổng trường thì thấy mấy người lũ lượt léo nhau đi, nghĩ có vụ gì nên đi theo, quả là sáng suốt hehe - Bảo cười khoái trá
- dính đến ăn uống có khác, thính thật - nó mỉa mai Bảo, thế mà anh chàng vẫn cười te tởn
- không ngồi xuống hả mày? _ bảo vẫy Long vẫn đang đứng như trời trồng cùng với Minh. Long liếc nhanh qua Minh rồi cũng ngồi xuống.
- khoan khoan!!!! - nó giơ tay chặn không cho Long ngồi xuống
- cái gì thế? ngồi cũng cấm hả? - Long bực bội
- không, bác ngồi nhầm chỗ, chỗ bác đây hehe - nó ấn Long xuống ngồi cạnh Dung khi Long vừa có ý định ngồi gần Bảo
- đệ lắm chuyện quá đấy! - Dung đỏ mặt mắng khẽ nó
- đệ thích thế hehe - nó vẫn cười, không thèm để ý đến vẻ mặt ngố tàu không hiểu gì của Bảo, chuyện này không thể tiết lộ được