watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Công chúa lạnh lùng

Truyện Teen Công chúa lạnh lùng

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Công chúa lạnh lùng full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Mọi người nhìn nó khó hiểu. Anh cũng suy nghĩ rồi nhớ ra:
- À! Kiểu gõ cửa! Papa có đặc điểm gõ cửa kêu đúng 3 lần. Ko bao giờ gõ lần thứ hai và cũng ko hề lên tiếng gọi mà chỉ đứng đó chờ dù cho phải đợi lâu đến đâu đi chăng nữa!_ nói đến đây, anh quay sang nó_ phải ko Bé Băng? Ko ngờ bao nhiêu lâu rồi mà em vẫn nhớ.
Nó ko trả lời mà chỉ gật đầu. Ko khí lại trùng xuống. Mỗi người lại theo đuổi một suy nghĩ riêng...
...
Papa nó đánh tan sự im lặng đó, hơi ngập ngừng nói với nó:
- Papa có chuyện muốn nói với con... Chuyện 7 năm trước...
Nó cắt ngang lời ông:
- Con ko muốn nghe!
- Cô hãy cho họ cơ hội đi! Bảo Nhi!_ hắn nắm tay nó, khuyên bảo (cha này lợi dụng)
- Nhưng...
Im lặng.
- Được rồi! Papa và hai nói đi!_ nó thở dài, hạ giọng nói.
- Cảm ơn con...
~quá khứ~
- Ông mau chọn đi! Một là con gái ông, hai là cái gia tài nhà ông!_ một người đàn ông vẻ bặm trợn nói, đập rầm vào bàn.
- Ông đừng lấy con gái ra uy hiếp tôi! Nó ko thể bị ông bắt được! Vệ sĩ của tôi sẽ bảo vệ con tôi!_ người đàn ông có khuôn mặt trái hẳn với người đàn ông kia, tức giận nói.
- Hahaha! Mấy tên vệ sĩ ranh con đó mà làm nổi trò trống gì!_ tên đàn ông bặm trợn nói, cười ha hả.
- Ông...
- Haha! Đừng nghĩ cho
nó đi nước ngoài, tôi sẽ cho nổ bom cái máy bay đó đấy!
- Tại sao ông lại hại con bé chứ? Nó mới 10 tuổi thôi mà!
- Đó là tại ông! Tại ông hại Yến Yến (mama nó) phải chết! Tại sao... Tại sao cô ấy lại yêu ông chứ! Sao cô ấy ko chọn tôi?_ tên đàn ông bặm trợn đau khổ nói, khoé mắt chảy ra một giọt nước mắt.
- Con bé... Rất giống cô ấy... Nên anh muốn nó phải ko? Hả?!?_ người đàn ông mặt hiền hậu bây giờ mắt long sòng sọc, mặt đỏ rực.
- Haha! Phải! Tôi sẽ giết nó! Ông sẽ ko gặp lại hình ảnh cô ấy trong bất cứ người nào nữa! Anh ko được mà tôi cũng ko!
- KHÔNG ĐƯỢC!!!
- Haha, cứ suy nghĩ đi! Chọn đúng đừng để hối hận! Hahahaha!
- KHỐN KIẾP!!!
Mọi chuyện vừa nói lọt hết vào tai một đứa trẻ... Đó chính là anh nó...
Chờ tên bặm trợn kia đi, anh mới bước tới, mặt sa sầm vào phòng papa mình, lạnh giọng:
- Papa, giải thích cho con tất cả mọi chuyện!
Ông giật mình quay sang anh, lắp bắp:
- Quân, tại... tại sao con... con lại... lại ở... đây...?
- Papa giải thích cho con!!! Tại sao lại liên quan đến Bé Băng ở đây?! Papa!
- Ta... Ta...
- Papa!
Ông im lặng một chút, rồi thở dài nói:
- Được thôi! Ta sẽ kể cho con... Ta và người đàn ông đó là bạn học thời cấp 3... Hai người đều yêu một cô gái... Đó chính là mama con. Mama con đã chọn ta và lấy ta... Tiếp theo... Con đã biết... Sau khi sinh được Băng Băng, mama của con đã ra đi... Bây giờ ông ta tới trả thù năm xưa... Hắn ta nghĩ Băng Băng là nguyên nhân gây cái chết của mama con... Với lại, Hắn ko muốn ta nhìn thấy hình ảnh của mama con... Trên gương mặt con bé... Nó rất giống mama con... Nên bây giờ bắt ép ta đưa con bé ra... Nếu ko phải giao toàn bộ tài sản của tập đoàn Heart S2 này cho hắn... Nhưng... Ta biết... Dù có giao hết tập đoàn này... Hắn ta cũng ko tha cho nó... Ta phải làm sao... Quân?_Ông ôm đầu, đau khổ nói.
- Tại sao papa lại sợ hắn như vậy? Hắn có một mình thôi mà_ anh thắc mắc.
- Hắn ko phải một mình_ ông thở dài_ ông ta là trùm mafia đứng đầu ở VN. Ông ta rất nguy hiểm... Và đáng sợ...
Im lặng.
- Con có ý này_ anh khẽ nói sau một hồi rất lâu_ nhưng...
- Cách gì con mau nói đi!_ ông vội vàng nói_ cứu được Bé Băng, việc gì ta cũng có thể làm.
- Con nói... Ta sẽ đuổi Bé Băng ra khỏi nhà...
- CÁI GÌ??? Con nói gì vậy??? Đuổi Bé Băng ra ngoài khác gì đưa nó vào chỗ chết!
- Với tư cách con gái của quản gia... Mắc lỗi lớn... Bị đuổi ra khỏi nhà...
- Cách đó ko được! Hắn biết mặt con bé, làm sao làm thế! Với lại, hắn cài người xung quanh ngôi biệt thự để quan sát nữa!
- Hắn biết... Nhưng thuộc hạ của hắn chắc gì đã biết! Phải thử mới biết! Chúng ta sẽ cho người lén đi bảo vệ nó! Qua chuyện này, chúng ta sẽ đón Băng Băng về!
~kết thúc~
- Mọi chuyện là như vậy!_ ông nói, giọng khá trầm.
- Bác, con muốn hỏi_ Ana nói, nhận được sự đồng ý của ông, cô nói tiếp_ thế tại sao mà bác bây giờ mới tới đón Nhi... À ko Băng Băng...
Anh im lặng nghe papa mình nói, thấy Ana hỏi thì trả lời thay:
- Anh định chỉ cần sau 1 năm thì đón Băng Băng về, nhưng lại bị mất dấu nó.
- Tại sao?_ hắn từ nhìn nó chuyển sang anh, thắc mắc.
- Sau khi đuổi Băng Băng đi, sát thủ bí ẩn đã đuổi theo để giết nó... Theo như anh biết là vậy... Ko biết sát thủ đó là ai... Toàn bộ vệ sĩ đã bị giết... Cho nên đã mất dấu nó. Anh thấy toàn bộ vệ sĩ đã bị giết nên đã còn tưởng là...
- Thế còn ông ta?
Papa nó lên tiếng trả lời:
- Sau khi mất dấu con bé, ta đã lập kế hoạch triệt hạ bang Mafia đó. Ta liên lạc với các tổ chức quốc tế để cầu cứu và nhờ họ giúp. 4 tháng sau bang của ông ta đã bị triệt hạ. Ông ta đã tự tử chết.
Ken cũng tham gia, hỏi một câu mà ai cũng thắc mắc:
- Thế tại sao... Tên sát thủ đó lại tha cho Băng Băng?
Im lặng. Ai cũng suy nghĩ về câu hỏi đó. Lý do gì mà tên sát thủ đó lại tha cho nó chứ?
.
.
.
.
.
- Bởi vì sát thủ đó... Là tôi!
Cánh cửa bật mở trong sự ngỡ ngàng của toàn bộ người trong phòng. Nó nhìn thấy người đó, giật mình mở miệng sau bao nhiêu lâu ko nói:
- Josh Amber, sao anh lại ở đây? (Josh Amber: 26t, con trai trùm mafia lớn nhất TG, người quen của nó khi ở nước ngoài. \"đập chai\" khỏi phải nói, là Giám đốc tập đoàn Jx lớn thứ 6 TG, bạn của Quân)
- Anh ở đây thì sao chứ_ Amber nhún vai, chỉ vào Quân_ đến thăm thằng khỉ mắc dịch này này.
- Anh biết... Anh Bin?_ nó ngỡ ngàng hỏi, nhìn vào Amber.
- Ừ. Đối tác và là bạn thân.
- Ra vậy...
- JOSH AMBER, ANH VỪA NÓI GÌ?!? ANH LÀ SÁT THỦ GIẾT EM CỦA EM?_ anh Quân chặn ngang lời nó, hét ầm lên.
- Bình tĩnh coi nào nhóc!_ Amber vẫn thản nhiên_ có gì đâu mà ghê vậy.
- Anh là sát thủ đó?_ nó lạnh giọng nhìn Amber khiến cho anh chợt rùng mình_ Sao lúc ở đó em ko thấy anh?
- Hơ hơ bình tĩnh. Sẽ giải thích_ Amber vẫn trò đó, nhún vai nhìn nó.
- ANH CẨN THẬN KO EM BÁO VỚI VỢ ANH LÀ HÔM NAY ANH CHẾT CHẮC ĐÓ JOSH AMBER_ anh Quân và nó đều quát lên, lườm cháy mặt Amber, rồi giật mình nhìn nhau vì quá trùng hợp.
- Hic. Hai anh em nhà này đáng sợ quá. Thôi anh khai_ Amber tỏ vẻ sụt sịt, ấm ức.
- Đúng đó. Cháu nói cho chú biết luôn đi Amber_ papa nó nói.
- Nhìn cái bộ mặt uỷ khuất của anh kìa. Dẹp ngay đi cho em_ anh Quân lên tiếng, lườm lườm.
- Rồi rồi. Bít rồi_ Amber bĩu môi_ thực ra là...
- Là gì?
- Để cho người khác nói đi_ Amber nhăn mặt khó chịu nhìn Quân_ Lúc đó anh ở VN. Đang đi thì anh phát hiện ra có đám người bám theo một cô bé thì nghĩ họ định bắt cóc đứa bé đó nên anh ra tay khử hết bọn họ. Ai ngờ... bây giờ mới biết đó là vệ sĩ chớ.
- Anh... _ Quân tức nghẹn họng_ thì ra đó là anh. Làm anh em em bị mất liên lạc với nhau.
Sát khí nổi lên khiến cho mọi người trừ nó rùng mình. Nó thở dài đứng dậy.
- Băng, em đi đâu?_ Amber nhìn nó rồi hỏi làm cho tất cả mọi người hướng về chỗ đó.
- Ban công_ nó nhàn nhạt cất tiếng_ ồn ào.
- Nhi... À Băng Băng bà có tha thứ cho papa và anh hai cậu ko_ Ana vội hỏi như sợ nó đổi ý vậy.
.
.
.
.
.
- ...
Ko trả lời. Nó đi mất hút ra ban công. Mọi người nhìn nó mà bất giác thở dài. Hắn khẽ khàng đi theo nó.
Nó đang nhắm mắt vươn tay ra đón gió. Đôi mắt đang nhắm bất ngờ mở ra:
- Minh Tuấn, anh ra đây đi. Đừng đứng ở đó_ giọng lạnh như nước đá.
- Sao cô biết?_ hắn ngạc nhiên hỏi, bước tới chỗ nó.
- Trực giác.
Im lặng.
1\... 2\... 3\...
- Tại sao... Cô ko trả lời họ?_ hắn ngập ngừng hỏi, nhìn vào nó.
Im lặng.
- Sao cô... Ko trả lời họ?_ hắn hỏi lại.
Im lặng.
- Này, cô ko biết nói hả? Trả lời đi!_ hắn hơi bực mình vì câu hỏi của mình bị lơ đi.
- Lý trí... Hay tình cảm... Đều ko được...
- Hả?_ hắn nghệt mặt ra. Ko hiểu nữa!
- Dùng... Lý trý hay... Tình cảm... Đều ko thể... Vì tôi... đâu có giận họ... Tôi chỉ bắt ép bản thân thôi... Đã quen rồi...
Đúng...
Giả vờ...
Như một thói quen...
Vậy thôi...
- Vậy cô tha thứ cho họ?_ hắn hỏi, giọng điệu trở về thường ngày.
- Tôi đâu giận họ mà tha thứ... Hồi đó... Tôi nghĩ rằng tôi gây nhiều phiền phức cho mọi người... Và kết quả bây giờ là... Tôi đã đúng..._ nó cười nhạt, hơi ngước lên trời.
- Cô ko phiền phức_ hắn khẳng định_ lỗi đâu phải ở cô.
- Ko phải của tôi... Vậy tại sao mama tôi lại chết... Papa tôi suýt mất tập đoàn... Anh hai xém chết... Là lỗi của ai...!
Đôi mắt nó bắt đầu đỏ lên. Nó muốn khóc. Nhưng nước mắt của nó ko chảy ra được. Chỉ đọng lại nơi khoé mắt.
.
.
.
.
- Cảm ơn anh_ nó khẽ giọng nói, có vẻ có chút mỏi mệt.
- Chuyện gì?_ hắn quay lại hỏi.
- Vì đã nghe tôi nói_ nó nhắm mắt_ im lặng và nghe tiếng gió thổi.
- Ừ...
~end chap 14~
Chap 15. Tha thứ
Nó và hắn trở lại vào phòng. Ana cười đểu hỏi nó:
- Ủa hai người ở ngoài đó tâm sự gì vậy? \"Tình củm\" quá ha!
Hai người ngượng chín mặt. Nó cố lấy lại bình tĩnh, dùng giọng bình thường nhất có thể xen chút đểu cáng (>0<\ ai nghĩ là nó vừa suýt khóc giơ tay lên)
- Oh. Ra ngoài hóng gió mà cũng hiểu thành thế này rồi. Nếu là những người yêu nhau thì hiểu thành cái gì?
Câu nói của nó lập tức phát huy tác dụng. Ana và Ken mặt đỏ rần rần lên, hệt như hai quả cà chua chín.
- Cái... Cái gì mà... Hiểu thành... Cái... Cái... gì chứ? Cậu đừng... Đừng có nghĩ... Nghĩ lung tung!_ Ken rối tung lên nói, xua tay ngoầy nguậy.
- Đúng...
Đúng đó... Cậu... Cậu đừng... Linh tinh_ Ana cũng lắp bắp nói, lắc đầu liên tục.
Nó nhếch môi cười đểu, bước tới ngồi xuống bên cạnh giường anh Quân, giả vờ ngây thơ:
- Ơ, tui có nói hai cậu hả? Tui chỉ bảo là..._ nói đến đây, nó giả vờ bịt miệng lại_ Ối chết, tui quên mất là hai người...
Nó nói lấp lửng làm cho mặt hai người kia đã đỏ còn đỏ hơn. Mấy người còn lại trong phòng đều lắc đầu và cười to. Thật đúng là Băng Băng, xoay chuyển tình thế rất nhanh và khiến người khác ko đỡ nổi với nó.
Ana gầm gừ xắn tay áo lên:
- Bà chết với tui, Băng Băng!
Thấy tình huống khẩn cấp, nó vội với tay Quân:
- Hai! Hai cứu Bé Băng! Có người sắp giết em! Papa ơi cứu con!
Cả phòng khựng lại khi tiếng nó vừa dứt. Nó vừa nói gì cơ? Có phải là thật ko?
- Con... Con vừa nói... nói gì cơ?_ papa nó lắp bắp hỏi, hơi run run.
Đôi mắt nó hơi cụp xuống. Nó thật sự ko muốn nói những câu đại loại như \"Con tha thứ cho hai người\" hay \"Con mới là người có lỗi. Mọi người tha thứ cho con.\" Cố lấy lại tinh thần, nó nói:
- Con nói có vấn đề gì hả papa?_ nó cười gượng, quay sang Quân_ hai bỏ em hả, ko thương Bé Băng à, sao lại để \"mụ la sát\" kia hành xác em gái yêu quý của hai chớ. Hai à!
Quân vẫn đơ người trước biểu hiện của nó. Hắn hiểu đầu tiên, vội vàng lôi mọi người tỉnh dậy:
- Kìa mọi người sao vậy? Ana tự nhiên sao cô dừng lại thế? Anh Quân nữa. Băng đang cầu cứu anh mà. Mau giúp con nhỏ đi!
Tất cả như vừa thoát khỏi cơn mơ, vội vàng tiếp tục việc còn dang dở:
- Băng Băng, bà chết với tôi_ Ana hùng hổ tiến lại, mặt hầm hầm.
- Oái!_ nó kêu kên, bám chặt tay anh hơn.
- Thôi, Ana ngồi xuống đi! Bình tĩnh nào!_ anh Quân cuối cùng cũng buông lời \"vàng ngọc\"
để cứu nó.
Ana hậm hực ngồi xuống ghế, mắt liếc nó ám chỉ \"cậu đợi đó!\". Nó đáp lại ánh mắt đó bằng một cái hất mặt lên thách thức và cười đểu.
Tất cả mọi người nhìn nó rồi cùng lắc đầu thở dài. Tâm trạng họ bây giờ rất vui. Nó đã trở lại vui vẻ như ngày xưa...
Nó thuộc tuýp người thích hành động hơn lời nói. Đây là lời giải thích cho những hành động của nó từ nãy tới giờ...
Mặc dù...
Ko nói câu tha thứ...
Nhưng đều hiểu...
~
1 tuần sau...
Anh hai nó được ra viện. Hôm nay cả nhóm nó mở tiệc tại bar Night của hắn.
- Cụng ly đê!_ Ana hô lớn, giơ ly rượu ra.
- Ố kề!_ nó đưa ly rượu của mình ra cụng với Ana.
- Hahaha!
Rầm! Có tiếng đá cửa vang lên, từ đằng xa vọng lên tiếng hét:
- Thằng nào là chủ ở đây ra tao hỏi!
Tất cả im lặng nghe tên đó nói. Quản lý của bar chạy ra:
- Ai vậy? Ai mà dám đến gây loạn thế?
- Tao! Được ko?_ tên đó hếch mặt lên.
- Người như ngươi mà dám tới đây hả? Mau cút khỏi đây!_ quản lý tức giận nói, chỉ tay vào cửa.
- Hahaha! Ta làm sao chứ? Đến Devil còn phải gọi ta là sư phụ thì loại người như ngươi làm sao mà đủ để biết tới ta!_ tên đó cười như điên.
Bốp bốp bốp!
Tất cả hướng tới nơi vừa phát ra tiếng động. Nó từ trong bóng tối bước ra, vỗ tay đôm đốp.
- Khá khen cho ngươi gan dạ. Dám chửi Devil, quả là gan ko nhỏ.
- Cô là ai?_ tên đó thắc mắc, nhìn vào nó.
- Ai cũng được. Miễn là người_ nó nhếch mép diễu cợt.
- Con nhỏ kia. Đừng nghĩ mình xinh đẹp mà muốn làm gì cũng được nhá. Cô cũng chỉ là gái làm tiền thôi!_ tên kia tức giận, sau đó cười mỉa nhìn nó.
Mặt nó tối sầm lại. Hàn khí bắt đầu bao phủ đông cứng nơi này lại. Bọn hắn bên kia chỉ lắc đầu: \"Dại rồi! Đụng nhầm người rồi! Chết chắc!\"
- Anh mới nói gì? Tôi nghe ko rõ_ nó hạ giọng xuống âm độ, gầm gừ hỏi tên đó.
Tên đó rùng mình ớn lạnh, nhưng lời đã nói ko thể rút lại, tên kia đành cố ra oai nói tiếp:
- Ta nói cô là gái làm tiền! Thì có sao ko? Ra đây ta cho cô tiền để cô cùng ta một đêm nhá!
- NGƯƠI-VỪA-NÓI-GÌ?_ nó nổi điên lên_ ngươi chán sống rồi hay sao mà dám nói vậy hả?
- Hahahaha! Xem cô làm gì được...
Tên đó chưa kịp dứt lời đã bị cú đá xoay 180 độ của nó văng xa đến 2 m, máu từ tên đó bắt đầu úa ra.
- Tụi bay, dần mặt nó cho tao!_ tên đó hét lên, chỉ tay vào nó, lập tức gần trăm tên đàn em của bọn nó xông lên.
\"Khá đông. Khoảng 100 người. Làm sao đánh hết nhanh gọn được nhỉ?\"
Nó chuẩn bị ứng chiến thì từ bên trong có tiếng hét:
- TẤT CẢ DỪNG LẠI!!!
Nó và bọn đàn em của tên đó đồng loạt quay ngoắt người về phía tiếng kêu. Ra là hai nó. Nó hơi khó chịu lên tiếng:
- Hai à, để em giải quyết mấy tên chết tiệt này rồi nói được ko!
- Ko! Bé Băng mà sứt sát gì làm sao hai nói được với papa đây!
- Anh cô nói đúng đấy! Để tôi giải quyết cho_ hắn từ trong bước ra, chặn luôn lời sắp thốt ra từ miệng của nó.
- Hai người!_ nó tức run lên_ hai người phải để tôi giải quyết mấy tên chó chết dám xúc phạm tôi chứ!
- Tôi biết! Cô là bang chủ Angle nên ko thể xúc phạm tới. Nhưng đây là địa bàn của tôi làm ơn để tôi xử lý được ko?_ hắn nhăn mặt khó chịu.
- Đúng đó Bé Băng! Để Minh Tuấn giải quyết vụ này cho! Em nguôi giận về chỗ uống rượu đi!
Thấy anh hai và hắn nói vậy cũng đành nhịn cho qua:
- Thôi được rồi! Anh giải quyết vụ này đi! Tên đáng ghét, anh nhớ mang đồ chơi về cho tôi nhá!
Hắn lắc đầu cười khổ. Đúng là...
Nó về chỗ ngồi, mắt nhắm hờ, gác chân lên, lưng dựa vào ghế, tay lắc lắc ly rượu thong thả hỏi:
- Ana, vụ ngăn cản này phải bà đầu têu ko?
Ana giật mình rồi thản nhiên nói:
- Đúng. Vấn đề gì sao hả?
- Ko. Thắc mắc thôi_ nó nhấp ngụm rượu, \"nhẹ nhàng\" nói.
- Ko ngăn bà bây giờ thì đến tôi bà cũng hạ sát tôi chứ chả chơi_ Ana hơi rùng mình nhưng vẫn giữ được thái độ bình thường.
.
Im lặng.
.
Ana quay sang định hỏi sao ko trả lời thì bắt gặp nó đang nghiêng đầu qua chỗ hắn quan sát. Ana khẽ lắc đầu.

Trang: « Trước 156[7]8

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Công chúa lạnh lùng
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 567