watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp

Truyện Teen Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.



Phì… Tôi thấy hắn ngẩn người, đột nhiên nhấc chân lên chạy, “Bại lộ cuồng a….” Hắn vừa chạy vừa kêu.

Chắc là hưng phấn dâng trào quá mà, thời buổi này người có cùng sở thích cũng không nhiều lắm. Huống chi bên trong giới bại lộ cuồng bây giờ chắc cũng chỉ thiếu tráng sĩ thiếu nữ xinh đẹp thôi!

╮(╯▽╰)╭

Hắn chạy được một đoạn, lại quay đầu lại, hỏi: “Cô ở khu nào vậy, tầng mấy, lần sau cùng đi chạy bộ đi?”

“…” Tôi hóa đá, nhớ tới bên trong vẫn đang mặc bộ đồ lót vận động ba mảnh, nhất thời im lặng.

Tôi nhìn thấy vị còn lại đứng đằng sau, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, âm u cười cười một tiếng, đột nhiên nhấc chân lên, đá vào bắp chân thằng bỉ ổi kia, giống như là làm gà xé phay vậy, soạt một tiếng, giật tung chiếc áo khoác ngoài kiểu quân đội của tên đó ra.

“Diệp Hồng Kỳ, kêu to hơn nó đi!” Tôi bây giờ mới nhìn cẩn thận, là một ông chú trung niên đẹp trai, môi hồng răng trắng, tuổi một bó, mà vẫn có mùi vị lẳng lơ như vậy.

Thật phong trần làm sao…

Phụt, nhưng mà sao ông ta biết tên tôi nhỉ.

Ông ta thấy tôi ngẩn người, hắc hắc cười một tiếng, nhìn tên bỉ ổi nằm trên đất nói: “Có muốn lấy lại áo không?” Dưới năm độ, con gà xe phay kia lạnh đến phát run, gật đầu lia lịa.

“Nói tôi biết số chứng minh, tên…”

Con gà xé phay kia run rẩy nói ra một chuỗi dãy số dài. Ông chú trung niên đẹp trai mở di động ra, nhấn một chuỗi dãy số, có lẽ là đi xác nhận, không lâu sau, chậm rãi xoa mã số, khen ngợi: “Không tệ không tệ, công việc của cậu rất tốt, sao lại học người ta trần chuồng chạy dông làm gì! Thiên phú không tốt, có những hành vi không thể a dua theo được!” Ông ta vừa nói vừa nhìn cây “son dưỡng môi” của tên kia.

“Aiz, phải nhớ khoe dài giấu ngắn!”

Con gà xé phay nằm trên đất lệ rơi đầy mặt.

“Nếu mà cậu còn chạy rông trần chuồng ở khu này, tùy tiện bại lộ thân thể, nói chuyện lung tung nữa, tôi sẽ báo số chứng minh của cậu cho công an!”

Được được được, vỗ tay, cách này rất hay!

“Biến!” Lời còn chưa dứt, vị kia đã túm lấy áo khoác ngoài, lẩn không thấy tăm hơi.

“Diệp Hồng Kỳ, áo lót rất đẹp!” Ông ta quay mặt lại cười cười nhìn tôi, có chút cảm giác quen thuộc nào đó, âm u, mà lại mang theo chút đắc ý đùa dai.

Tôi đề phòng nhìn ông ta, một phen nhận lấy thịt nướng của ông chủ, vèo một cái, nhấc chân chạy như điên, đồng chí Thái Kỳ, cứu mạng với, biến thái tôi không sợ, gặp phải kẻ ngoan cố thì thảm rồi.

Ông chú trung niên đẹp trai cất giọng kêu to: “Diệp Hồng Kỳ, ở tòa nhà nào vậy…”

Hô, đuổi theo kìa!

Tôi vừa chạy, vừa quay đầu lại nhìn, mới vừa vào cửa, đã nhào vào ngực Thái Kỳ, run run rẩy rẩy đến nói cũng không mạch lạc: “Thái ba ba, đằng sau có người quấy rối em!”

Thái Kỳ ngạc nhiên: “Ai vậy hả, khiêu chiến cực hạn như vậy?”

Hắn quay đầu nhìn qua, cười to: “Diệp Hồng Kỳ, cũng chỉ có cực phẩm họ Thái nhà anh mới coi trọng em thôi, người đuổi theo em đó chính là ông già nhà anh…”

Phụt…

Tôi nghĩ lại những lời quá khen ngợi của ông ấy lúc nãy, thiếu chút nữa rơi lệ.

“Aiz aiz aiz, Thái Kỳ, Hồng Kỳ nhà con, sức chân không tệ!”

Ông ấy thở hổn hển, chỉ vào tôi, đột nhiên hắc hắc cười với Thái Kỳ: “Áo lót vận động của con dâu, rất có hương vị!”

Tôi thấy mặt Thái Kỳ lập tức tối lại, hung hăng trợn mắt nhìn ông ấy một cái, đem tôi nhoáng cái đẩy vào trong nhà: “Đi, thay quần áo!”

╮(╯▽╰)╭, quá âm hiểm, quả nhiên là lão hồ ly nhà họ Thái.

“Aiz, đối xử với con gái phải dịu dàng chứ!” Thái lão hồ ly khiển trách tiểu hồ ly, nhân tiện lại một lần nữa nhiệt tình biểu dương tôi: “Aiz, Hồng Kỳ, dáng con không tệ, eo rất thon!”

Phụt… tôi thấy vũ trụ nhỏ của Thái Kỳ đang thiêu đốt.

Một hơi nuốt sạch thịt nướng tôi mua về.

Sau đó tay chỉ vào cửa, gầm thét: “Quay về đi, ông già Thái, không có rượu với thịt ăn đâu, mau về đi, lúc nào tam quan đứng đắn lại thì hãy tới thăm con dâu!”

Thái lão hồ ly lập tức liền ủ rũ, gục đầu hỏi: “Cha không đến, con cũng không mang con dâu về nhà, ngay cả kết hôn cũng không kết…”

Giọng điệu của Thái Kỳ thoáng mềm hơn một chút, liếc nhìn ông ta, nói: “Sắp rồi, thứ bảy tuần này định tổ chức!”

“Ai ai ai, PARTY long trọng chứ?” Ánh mắt ông già lập tức sáng lên lấp lánh.

Thái Kỳ quay mặt nhìn tôi đang trốn trong góc phòng, vươn tay kéo tôi qua, vô cùng âm hiểm cười: “Con đồng ý với Hồng Kỳ rồi, phải bao cả một chỗ để cô ấy làm nơi tổ chức hôn lễ?”

Ông già lập tức kích động dâng trào: “Là chỗ nào?”

Tôi và Thái Kỳ liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời: “Kentucky….”

(⊙o⊙) hơ, lão hồ ly nhà họ Thái hoàn toàn câm nín.

Cũng may lý trí vẫn còn: “Ài ài ài, Kentucky cũng được, mỗi người một phần ăn, nhân tiện khăn giấy cũng được miễn phí, ha ha ha, được được được, thu nhiều tiền mừng một chút là được!”

╮(╯▽╰)╭, được rồi, tôi thừa nhận chúng tôi cũng nghĩ vậy.

“Đúng rồi, Hồng Kỳ này, quay về MCU công tác đi, Thái Kỳ cần con!” Lão hồ ly cười híp mắt khuyên tôi, “Cha đã đề nghị với Thái Kỳ mười mấy lần, lần nào cũng bị nó cự tuyệt.”

Thái Kỳ trợn mắt với ông ấy, chặn phía trước tôi: “Hồng Kỳ sẽ không vào MCU, nếu như cha ép con nữa, con cũng bỏ MCU đi ăn máng khác luôn!”

Thái lão hồ ly ý còn chưa hết nhìn tôi, nhún nhún vai.

“Vậy cũng được, cha sẽ mua lại công ty Đức Hâm, làm chi nhánh!” Ông ta cười giảo hoạt.

Tôi cùng Thái Kỳ lập tức ủ rũ, công ty Đức Hâm kia chính là nơi tôi đang làm, nhỏ thì nhỏ thật, ông chủ cũng thuộc hạng siêu tốt.

“Hôn lễ hủy bỏ! Cụ có thể về được rồi!”

Lần này Thái Kỳ cuối cùng cũng nổi giận rồi, ngay trước mặt ông già đóng sầm cửa lại.

“Diệp Hồng Kỳ, mai chúng mình về nhà em, làm bà cốt làm thầy cúng, mặc kệ MCU của ông ấy!”

Ha ha ha, tôi nghĩ đến cảnh u già nhìn thấy Thái Kỳ mắt lấp lánh đầy sao, lập tức cười vui vẻ, “Ha, được! Về làm thầy cúng.”

Nếu cô nàng mà biết Thái Kỳ vứt chức tổng giám đốc không làm chạy về làm thầy cúng, không tấu chết hắn mới là lạ.

Thái Kỳ đoán chừng như cũng nghĩ đến vấn đề này, nhìn tôi cười hắc hắc: “Không về nhà em nữa, chúng ta bỏ trốn đi, để cho ông già khốn đốn ở MCU!”

╮(╯▽╰)╭, đây là một ý kiến hay!

Aiz, phần tiền mừng kia, chờ ông già cưới lần hai tự mình kiếm đi! Về phần tôi và Thái Kỳ, sau khi suy nghĩ cặn kẽ, chúng tôi quyết định bỏ trốn, không cử hành hôn lễ.

“Diệp Hồng Kỳ, em nhìn kìa…”

Đứng trên đỉnh Hoàng Sơn, tôi nhìn theo ngón tay của Thái Kỳ thấy cờ màu đang đón gió bên sườn núi, bao quanh một lá cờ đỏ bên trong, tung bay phấp phới, sầu triền miên.

“Hồng kỳ không ngã, thái kỳ bay bay, anh vĩnh viễn yêu em! Cũng giống như đám cờ màu bao xung quanh lá cờ đỏ kia vậy, vĩnh viễn che chở cho em!”

Rào rào, một trận gió, cuốn tung lá cờ đỏ kia rớt xuống đất, cờ màu vẫn đón gió bay phấp phới, mẹ nó chứ, thế này hơi bị kích thích người ta đấy.

Đồng chí Thái Kỳ nhìn nhìn mặt tôi, nhất thời hóa đá.

Grào, tôi vung nắm đấm, đều quăng lên đầu hắn! Đánh anh cái đồ đầu đầy tổ chim này!

Khốn thật, tên nhóc xúi quẩy này, học mấy tên thanh niên văn nghệ làm gì chứ!!!

Hết
Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp - Phiên Ngoại 01
Tô Tổng

Thái Kỳ đứa nhỏ này, tam quan bất chính, cha nó luôn muốn dạy dỗ nó, thay đổi lý tưởng của nó.

“Thái Kỳ, nói cô biết, lý tưởng của cháu là gì?” Lúc cha nó đưa nó qua, thằng nhóc này đang trong thời kỳ phản nghịch, gương mặt đầy vẻ kiêu ngạo bất tuân.

Đứa nhỏ này có thiên phú dị bẩm, thời kỳ phản nghịch tới cũng trễ hơn so với người khác, người ta là cấp hai trung học, nó thì sắp tốt nghiệp đại học rồi mới phản nghịch, thần đồng chắc là lúc nào cũng khác với người thường, mặc dù nó học đến lớp đó cũng là nhảy lớp, nhưng mà tôi đã thấy qua mấy đứa trẻ trong lớp đó, đầu đều không được bình thường cho lắm.

Vẫn là Giang Duyệt cùng Giang Khương nhà mình tốt nhất, ít ra cũng bình thường!

“Làm công nhân, làm nhân viên nghiệp vụ, làm thợ công trường…” Nó bất cần đời nhìn tôi cười, trên tay cầm một xấp hình, đang nhét vào trong phong thư, mặt trên phong thư ghi rõ tên của cha nó.

Tôi một phen đoạt lại, vừa mới nhìn, thiếu chút nữa vọt luôn tới máy photo bên cạnh sao ra mấy tờ.

Quá hiếm có, tôi còn chưa thấy dáng vẻ bốc lửa như vậy của Thái lão đại bao giờ, lộ nửa vai, đầy mặt dục cầu bất mãn nằm đó cho người ta đè, thằng nhóc Thái Kỳ này có thiên phú đấy, gặp nguy không loạn, ảnh chụp toàn là chất lượng cao.

“Thái Kỳ, cho cô hai tấm đi!” Tôi hà hà hỏi nó.

Ánh mắt nó liếc xéo, cười lạnh hai tiếng, móc từ trong túi ra hai phong thư nữa, đưa cho tôi: “Cô à, phần cô cháu cũng chuẩn bị rồi đây!”

Tôi rút hình ra, chỉ liếc một cái, thiếu chút nữa bất tỉnh.

Một phong là thằng nhóc Giang Duyệt kia, mang vàng đeo bạc đứng ở cửa trường học, đang kéo con gái nhà người ta giở trò lưu manh, mỗi một tấm, tay của nó đều đặt trên một vị trí khác nhau trên người cô bé kia.

Khốn nạn thật, thằng nhóc Giang Duyệt này còn biết cười dê cơ đấy, tôi sinh nó xong, còn hoài nghi nó là mặt than.

“Thằng nhóc này vậy mà không phải tàn tật!” Tôi lệ rơi đầy mặt, tay run run nhìn dáng vẻ cười dê của Giang Duyệt, thực nổi da gà, ╮(╯▽╰)╭

“Cô cứ xem phong kia đi, xem xong chắc cô cũng tàn tật luôn!” Thái Kỳ hai chân vắt chéo ngồi tại chỗ, cười xấu xa.

Tôi run run tay mở phong thư, chục tấm hình rớt ra.

Oành, máu nóng xông lên đầu, “Thái Kỳ, cháu xem Giang Khương nó đang mặc Bra với váy ngắn sao?” Tôi già rồi, mắc bệnh tăng nhãn áp rồi, sao nhìn thế nào còn thấy Giang Khương đánh cả son môi.

“Hắc, Tô Tổng, đẹp mắt không, cháu còn có ảnh nó mặc váy này!”

Tôi lệ rơi đầy mặt nhìn Thái Kỳ buồn bực: “Cháu chụp ở đâu vậy…” Tôi ôm đầy lòng nghi ngờ đối với thời điểm có mấy hành vì dở hơi này, nhất định là đã ăn phải thứ linh tinh gì đó.

Mặt than lại còn thêm bệnh thích mặc dị trang nữa, đều bày ra cho tôi.

“Ở ký túc xá của Giang Duyệt!!”

“Đi, đi với cô đến chỗ của Giang Khương đi!” Tôi sai lầm rồi, không nên để cho hai đứa nó mỗi đứa mua một gian phòng, sớm để cho bọn nó độc lập.

“Dạ!” Thái Kỳ cười đến là vô hại, phủi mông một cái, nhảy lên từ trên ghế, “Cháu cũng đang muốn xem phòng mới của mình đây!”

Tôi kéo nó, cũng không chú ý đến việc giáo dục tư tưởng cho nó nữa, đi thằng từ Thiên Duyệt đến.

Dọc theo đường đi, tôi phóng xe chẳng khác nào hỏa tiễn.

“Tô lão tổng, lái xe chậm một chút!”

Tôi vừa quay đầu lại, thấy Thái Kỳ nằm ở ghế phía sau, sắc mặt tái nhợt, “Cháu say xe, Tô lão tổng!”

Thằng bé này sinh non, cả nhà cưng chiều chẳng khác nào trứng rồng, thân thể yếu muốn chết, tật xấu nhiều vô kể, “Cô đi chậm, cháu ngồi thẳng lại cho cô, đừng có nôn!”

Nó từ từ ngồi thẳng người, bất cần đời nhìn ra ngoài cửa sổ.

Mới vừa rồi còn quang đãng, lác đác mấy vệt mây đen, vậy mà bây giờ đã bắt đầu mưa to rào rào, Thái Kỳ rất yên lặng, tôi vừa quay đầu, nhìn thấy nó dính mặt vào cửa sổ.

Con ngươi đảo nhanh như chớp.

Xe vừa mới lái vào tiểu khu. Tôi nghe thấy nó thấp giọng mắng: “Thật là cầm thú!”

A?

Nó chọc chọc bả vai của tôi: “Tô lão tổng, dừng một chút, cho cháu cái ô!”

Tôi nhìn theo tầm mắt của nó nhìn ra ngoài cửa kính xe, tôi nhớ cái nhà kia là của tiểu công tử bên Tường Thực, lúc này, bên ngoài cửa chống trộm, một cô bé đang đứng thẳng, người ướt sũng, mặc một chiếc T-shirt rộng rãi thật mỏng, cả người bị bị nước mưa xối vào đến đầu cũng không ngẩng lên được.

Trong ngực ôm một cuộn thảm bằng nhung mao màu trắng, thân thể cô bé gập lại, hình như là chỉ sợ nước mưa xối ướt tâm thảm kia vậy.

“Cái tên nhà họ Ninh đó, đẩy cô ấy ra!” Thái Kỳ hạ cửa sổ xe, ghé đầu nhìn ra ngoài.

Vừa nhìn vừa chậc chậc: “Cô xem, cô xem, cô ta còn giúp Ninh Mặc kia chỉnh trang lại bồn hoa trước cửa!”

Có mấy bồn hoa lan, không chịu nổi mưa to, cô bé kia khom người, đem từng chậu từng chậu hoa chuyển qua phía dưới thành cửa chống trộm.

Vừa chuyển vừa khóc nức nở.

Dáng vẻ rất thương tâm.

“Này, cho cô ô!” Thái Kỳ đột nhiên gõ lên thân xe, thuận tay vung lên, tôi thấy cái ô rõ dài bay theo đường vòng cung, khiến cho cô bé kia sợ đến mức chạy bắn ra mấy bước mới dừng lại, mà cái ô vẫn còn đập vào lưng cô bé.

Oạch một cái, cả người cô bé bị ngã vào trong nước, tấm thảm trong ngực, hoàn toàn bị bùn đất dính đen sì.

“Khốn nạn thật, là đứa nào!”

Dáng dấp thực hung dữ, ╮(╯▽╰)╭, tôi sợ quá khép luôn cửa sổ xe lại, thằng nhóc ngốc nghếch kia lại còn vươn người ra.

Vừa cười vừa ngoắc ngoắc với cô bé kia: “Aiz aiz aiz, là tôi là tôi, là tôi vứt đó!”

Đứa nhỏ này chẳng lẽ còn cho là cô bé kia đang cảm kích bùng nổ? (⊙o⊙) Ôi

“Là anh vứt?”

Giọng nói tương đối bất thiện.

Thái bảo bối nhà tôi thậm chí ngay cả cửa xe cũng mở ra, cười hì hì chào hỏi với cô bé: “U, xin chào, ô cầm lấy dùng đi, khóc xong thì về nhà sớm một chút!”

Phụt…. Đứa bé đáng thương, chưa có bạn gái bao giờ, ╮(╯▽╰)╭, con gái không phải an ủi như thế, được không!

“Mẹ nó tôi quất chết anh!” Cô bé kia ôm lấy cái thảm ướt nhẹp đen như mực nháy mắt vọt tới, nhoáng cái đã khiến Thái Kỳ ngã nhào trên đất, vung nắm đấm liều mạng đánh nó.

“Anh làm thảm của Ninh Mặc dơ rồi này, anh bảo tôi ngày mai làm sao mà trả cho anh ấy được? Hả?”

Thái Kỳ cũng nổi giận, đè cô bé kia lại một đường lăn lại: “Cô có phải là tiện cách không hả, hắn đẩy cô ra ngoài,cô còn muốn lấy lòng hắn!”

Hai đứa ở trong mưa ẩu đả một trận, đánh đối phương mặt mũi bầm dập, cô bé kia mới kéo lấy cái ô Thái Kỳ vừa ném qua, lập tức chọc vào thắt lưng nó: “Chọc chết anh, đồ thối tha!”

Phụt, tôi thấy ánh mắt của Thái bảo bối tóe lửa, tay cầm gạch, giơ lên thật cao, ở ngay phía sau cô bé kia.

Cứ giơ vậy, không hề phản kháng.

Đợi đến khi cô bé kia đánh đến hết giận, phủi mông đi, miếng gạch của nó cũng không hạ xuống.

“Này, sao không đập cô nhóc đó?” Tôi nhìn Thái Kỳ mặt sưng thành đầu heo.

Nó nhếch miệng cười với tôi, nhè nhẹ co rút đau đớn: “Ánh mắt của cô ấy rất đẹp, không nhẫn tâm đập.”

Xe vòng qua một khúc rẽ, nó vốn đang trầm mặc, đột nhiên lại cười lên, “Aiz, cô ơi, cháu nghĩ ra mục tiêu rồi…”

Tôi quay đầu nhìn Thái Kỳ.

Cặp mắt hoa đào của nó lấp lánh ánh sáng, rực rỡ ánh lên: “Cháu phải tìm được cô nhóc đó, trả thù cô ta thật tử tế, để cô ta biết sự lợi hại của cháu!”

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 89