watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Truyện Teen Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.



“Tuy nàng ngu ngốc, nhưng chúng ta nói không chừng còn có thể thông qua nàng biết được kế hoạch của Yến Vương, phải thả dây dài câu cá lớn mà…cứ giữ lại đã.” Ta biết nếu trực tiếp đề nghị Đại biến thái lưu lại người tương đối khó khăn, cho nên cố ý nói như vậy.

Đại biến thái suy nghĩ một lát rồi phân phó ta: “Lệnh cho nàng quên hết đoạn trí nhớ vừa rồi.”

Hô ~! Ta thở hắt ra. Vội vàng theo lời Đại biến thái – ra lệnh cho tiểu cô nương. Tiểu cô nương lại xoay người trở về vị trí quỳ ban đầu.

“Ngươi lưu lại đây làm người mấy việc vặt hầu hạ chúng ta.” Đại biến thái nói với nàng.

Tiểu cô nương ánh mắt ngây dại đã tan ra, thay vào đó là vẻ mặt hưng phấn: “Vâng! Cám ơn công tử!”

Ta có nên nhắc nhở hắn một chút không a, nàng vừa mới rồi là người gặp cảnh ngộ ‘cha chết’, không nên cao hứng như thế mới phải.

Bởi vì lần này hai điểm dừng chân của cuộc hành trình tương đối cách xa nhau nên đêm đó, chúng ta nghỉ tại xe ngựa.

Trời vừa tối sầm xuống, Tranh Nhiên kia hưng phấn móc ra một vòng hương. Nói: “Ban đêm ở ngoài nay rất nhiều muỗi, ta vội tới đốt chút nhang muỗi cho mọi người!”Vừa nói vừa đem vòng nhang muỗi tách ra đốt trên ngọn đèn trong xe ngựa.

Đốt nhang muỗi? Đại biến thái đột nhiên đi tới đọt lấy vòng nhang muỗi đang được đốt trên tay Tranh Nhiên, sau đó quay đầu nhang đang cháy kia dí vào lỗ mũi Tranh Nhiên.

“Vâng…A! Nhang này rất tốt nha…” Tranh Nhiên còn chưa nói xong đã ngã xuống đất ngất đi = =!

Đại biến thái hừ lạnh một tiếng, ném mê hương ra ngoài cửa xe ngựa, lại không nhịn được xuất chưởng tính giải quyết Tranh Nhiên.

“Thả dây dài câu cá lớn! Không nên bại lộ, không nên bại lộ!” Ta vội vàng trấn an.

Đại biến thái nhìn xuống Tranh Nhiên đang nằm té trên đất, hừ lạnh một tiếng, thu chưởng rồi trở lại giường.

Mãi đến giữa trưa ngày hôm sau Tranh Nhiên mới mơ mơ màng màng tỉnh lại. Mà chuyện đầu tiên sau khi nàng tỉnh dậy, cũng phi thường phi thường tích cực, nói sẽ giúp chúng ta chuẩn bị cơm trưa!



Này…Đây là…Cơm? Ta nhìn thức ăn toàn một màu tối om óm trước mắt. Mặc dù nói giỏi việc nước thì không cần phải đảm việc nhà, nhưng là, cũng không đến mức đem cơm chế thành ra như vậy được!

Ta bất đắc dĩ – không thể làm gì khác hơn là đưa tay toan bưng lên một cái chén thoạt nhìn coi như có thể gọi là ‘canh trắng’

“Có độc-.” Dương Chi Hách không cần nhìn vẫn nói.

Ta đang vươn tay ra lại vòng một vòng đánh tay trở về.

Đại biến thái trực tiếp tiếp nhận lương khô Thanh Y cho hắn, đồng chí Tiểu Dương cũng không biết móc ra từ đâu hai cái bánh bao, còn tốt bụng chia cho Tiểu Lôi một nửa. Ngay cả Tiểu Si cũng không biết từ lúc nào, trong miệng đã ngậm một mẩu bánh.

Ta đưa tay muốn xin hắn một miếng.

“Ngoại trừ canh này…, mấy món khác đều không có độc.” đồng chí Tiểu Dương mang chút vui vẻ, cự tuyệt cho ta bánh bao.

“Ngoại trừ canh này, mấy món khác cũng giống như có độc!” Ta nộ!

“Không nên bại lộ…!” giọng nói xinh đẹp của Đại biến thái vang lên.

Ta…Nhẫn!

Cơm trưa qua đi, Tranh Nhiên nhảy vào xe ngựa, cẩn thận quan sát chúng ta, sau một lúc lâu mới yếu ớt hỏi ta: “Nhị Nữu tỷ, ngươi…có…hay không cảm thấy có nơi nào đó không thoải mái?”

Đầu ta đầy vạch đen – trả lời: “Không có!” Chính là rất – không – thoải – mái a T_T~

Tranh Nhiên thất vọng rúc vào một góc xe, sau đó…Ta xem thấy nàng len lén móc từ trong ngực ra một bình thuốc nhỏ, dùng ngón út dính một chút thuốc bột, do dự dùng đầu lưỡi…nhẹ nhàng liếm một cái! = =!

Kế tiếp chỉ thấy nàng cả người như phê thuốc, co quắp một thoáng rồi lại hôn mê bất tỉnh…

đồng chí Tiểu Dương vừa cùng Tiểu Lôi chơi cờ, vừa hờ hững bắt mạch cho Tranh Nhiên rồi tuyên bố: “Không có chết.”

Mọi người lại tiếp tục phần việc của mình.

…Đường phân cách – Không thể nhịn được nữa…

“Ta nói…các ngươi không có ai trông nom, mặc kệ nàng sao! ! ! !” Trên trán ta nổi lên một sợi gân xanh, rút ra cây châm nhỏ đâm dính trên cánh tay.

“Không nên bại lộ ~!”đồng chí Tiểu Dương nhại theo ngữ khí của Đại biến thái mà nói.

Suốt hai ngày nay rồi! Từ lần trước Tranh Nhiên nhiều lần cố gắng hạ độc tập thể thất bại, lại bắt đầu thay đổi chiến lược, tựa hồ muốn đánh bại từng người một, mà mục tiêu đầu tiên của nàng lại chính là ta = =! Cho nên, suốt hai ngày nay, luôn luôn có những thứ khó hiểu đột nhiên ‘kẹp’ phải người ta, ‘đâm’ trúng người ta, ‘rớt’ xuống người ta.

Lúc mới bắt đầu, ta còn dùng khinh công tránh tránh. Vấn đề là! Ta bây giờ ngay cả ngủ cũng bị mấy món đồ khó hiểu ‘đâm’ tỉnh! Nộ! Lạy ngươi luôn đó Tranh Nhiên, ngươi nếu muốn hại người…trước hết đi về luyện lại kỹ thuật cho thuần thục một chút rồi hẵng trở lại có được hay không, có được hay không! ! ! ! ! !

Vừa nghĩ đến lại ‘hưu – -’, lại bị một vật đâm vào đau nhói, ta bất đắc dĩ cúi đầu nhìn, lại nữa, lại là một cây châm nhỏ.

Ngao gào khóc gào khóc…! Tranh Nhiên bạn học, ngươi muốn đâm sao? Ngươi muốn đâm sao? Ngươi tới cùng vẫn muốn đâm sao? Nói cho ta biết, ta tự đâm có được hay không…! ! ! ! ! Ta tức giận – nhổ cây châm đang cắm ngay ngực ra ném mạnh đi.

“Không…Không nên bại lộ.” Tiểu Lôi thấy ta cơ hồ muốn chạy lẹ, nhu nhược nhắc ta

Trong nháy mắt…ta nhụt chí ~

“Tiểu Tranh tỷ tỷ, những… cái này đều là của ngươi sao?” Trong tay Tiểu Si đột nhiên xuất hiện một xấp dầy những cây ngân châm nhỏ, ngơ ngác hỏi Tranh Nhiên.

Tranh Nhiên nhìn thấy ngân châm liền biến sắc, đào bới mò tìm trong tay áo hồi lâu, sau đó gật đầu.

“Ừm.” Tranh Nhiên giơ tay muốn nhận lại ngân châm.

Lúc này xe ngựa đột nhiên lại xốc mạnh, Thân thể Tiểu Si lao về phái trước, hai tay vừa lúc quay ra cửa sổ xe, sau đó chỉ nghe một tiếng ‘rắc rắc’ (tiếng gãy vỡ) đống ngân châm đãbị văng khỏi xe ngựa.

Tiểu Si…làm tốt lắm! ! ! ! ! ! Ta kích động quay qua Tiểu Si giơ ngón tay cái lên (number one)

“A! Ta, ta không cố ý-, Tiểu Tranh tỷ tỷ.” Tiểu Si thấy bản thân hình như đã gây họa, kinh hoảng – xin lỗi Tranh Nhiên.

“Không…việc này, thôi bỏ đi.” Tranh Nhiên đau lòng nhìn ra ngoài cửa sổ, cắn răng trả lời.

“Tiểu Tranh tỷ tỷ, ngươi không có việc gì sao lại mang theo nhiều ngân châm như vậy làm chi?” Tiểu Si nghi hoặc nhìn Tranh Nhiên hỏi.

Ta xoay người nhìn về phía Tranh Nhiên, rất hiếu kỳ muốn biết câu trả lời.

“Bởi vì…”Tranh Nhiên quét mắt nhìn chúng ta một vòng, sau đó ưỡn ngực kiêu ngạo tuyên bố. “Ta là một sát thủ!”

Ta đảo ~!

“(⊙o⊙) sao? Tiểu tranh tỷ tỷ dùng những…ngân châm này để giết người?” Tiểu si sùng bái – nhìn tranh nhiên.

“Ừm! Một đệ nhất sát thủ, chỉ cần một cây ngân châm cũng có thể lấy mạng người ta.” Tranh Nhiên cũng sùng bái nói.

“Tiểu Tranh tỷ tỷ? Ngươi cũng lợi hại như thế sao?” Tiểu Si hỏi.

“Đương nhiên rồi -!” Tranh Nhiên hào hùng, nói tiếp: “Ta bây giờ còn đang luyện tập, nhưng không cần bao lâu nữa là có thể làm được!”

Ngươi chỉ giỏi nằm mơ, ta xem ngươi cả đời này có thể dùng ngân châm đâm chết một con gà đã là giỏi lắm rồi = =! ta nhìn mấy lỗ kim tinh tế trên tay, nghĩ thầm.

“Một sát thủ đệ nhất sẽ không đi khoe khoang với người khác hắn là sát thủ-.” đồng chí Tiểu Dương khinh bỉ nhìn Tranh Nhiên nói.

“Giống như đệ nhất sát thủ Linh Sơn!” đồng chí Tiểu Dương say mê nói tiếp.

…Ta cùng Đại biến thái đồng loạt nhìn về phía Dương Chi Hách khinh bỉ.

“Đệ nhất sát thủ Linh Sơn?” Tranh Nhiên hai mắt phóng quang, sau đó hưng phấn nói: “Ta nghe nói tỷ tỷ đó rất đẹp! Ta cũng muốn trở thành một người giống như nàng.”

đồng chí Tiểu Dương khóe miệng bắt đầu co quắp: “Tả…Tỷ tỷ kia? Ai nói với ngươi đệ nhất sát thủ Linh Sơn là nữ nhân-? !”

“Bên ngoài đều nói như vậy a. nghe nói nàng xinh đẹp như tiên, nam nhân nếu thấy nàng đều bị câu dẫn đến hồn phiêu phách lạc. Sở trường của nàng chính là mị sát! Nàng giết người, mười người thì có chín người bị chết trên giường rồi!” Tranh Nhiên tiếp tục thể hiện sự sùng bái.

Ta ngưng cười, nhìn mặt đồng chí Tiểu Dương lúc xanh lúc trắng, hai mắt ánh cười nhướng mày nhìn từ trên xuống dưới đồng chí Tiểu Dương đều đang biến hóa.

“Đó chỉ là, ra tay vào buổi tối tương đối thuận tiện thôi! Đây là kiến thức thông thường ngươi có hiểu hay không.” đồng chí Tiểu Dương buồn bực lấy tay vò đầu.

Ta vỗ vỗ bả vai đồng chí Tiểu Dương: “Thật sự là hứng thú và sở thích đều được kết hợp, nhất cử lưỡng tiện!” Sau đó nhìn hắn tán thưởng.

Dct còn đang muốn phản bác, xe ngựa lại đột nhiên ngừng.

Lại gặp phục kích? Ta phản xạ có điều kiện liền nghĩ. Nhưng ngay lập tức Thanh Y liền đi vào.

Thật may mắn bản thân ta rốt cuộc không có não quạ đen. Đại biến thái cùng đồng chí Tiểu Dương đều biến sắc, dị thường trầm trọng. Ta lúc này mới phát hiện trên tay Thanh Y cầm theo một con chim lạ. Đương nhiên không phải là Tiểu Chu Tước rồi. Là một con giống như chim bồ câu, nhưng lông vũ lại dài hơn chim bồ câu một chút, hơn nữa còn có màu lam.

Đại biến thái nắm quyền, nói với Dương Chi Hách: “ta có chút việc phải đi trước xử lý, ngươi…trước đánh xe đến thành trấn phía trước chờ ta.” dứt lời liền cùng Thanh Y trong nháy mắt phi thân rời đi.

Nhìn Đại biến thái nhanh chóng rời đi xong, ta yếu đuối thương lượng với đồng chí Tiểu Dương: “Hay là chúng ta trốn đi.”

“Ngươi cũng đừng làm loạn nữa, thấy con dị điểu vừa rồi không? Đó là phương tiện liên lạc khẩn cấp dùng trong lúc bên phía Tư Đồ tiểu tử xảy ra chuyện lớn. Hắn lần này có thể…còn sống trở về hay không ta cũng không dám cam đoan, ngươi bớt loạn chút đi.”

Nghe Dương Chi Hách nói như vậy, ta không hiểu sao tâm lý lại thấy rất căng thẳng, làm sao vậy? Ta hình như … không hy vọng Đại biến thái gặp chuyện không may? Nhưng ngoài miệng ta vẫn không phục, nói với Dương Chi Hách: “Sao ngươi lại biết rõ ràng chuyện bên Đại biến thái như vậy, còn quan tâm…cái tên Đại biến thái kia đến thế chứ! Còn nói ngươi không phải là người của Đại biến thái nữa đi.”

“Ta thực sự không phải người của hắn, Tư Đồ là của ta…” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên dừng lại. “Tóm lại, mặc kệ hắn làm bao nhiêu chuyện đáng chết, ta vẫn không thể trơ mắt nhìn hắn gặp chuyện không may được-.”

Tư Đồ hắn là của ta -…Tư Đồ hắn là của ta -…Tư Đồ hắn là của ta -…Ta thề, thân là một hủ nữ, làm như lúc ta nghe được đồng chí Tiểu Dương thốt ra những lời này, ta kích động, ta sôi trào. Không ngờ nha, đang nhiên vô tình nghe được đồng chí Tiểu Dương tuyên bố có thâm tình với Đại biến thái! Không trách được sao đồng chí Tiểu Dương lại có thể tùy ý đi tìm Đại biến thái, không trách được sao đồng chí Tiểu Dương ‘cố ý’ để cho Đại biến thái đuổi theo.

Thấy thần thái đồng chí Tiểu Dương nghiêm túc – lo lắng – không yên, ta cảm động – cầm lấy hai tay đồng chí Tiểu Dương: “Yên tâm đi, Đại biến thái biến tahi1 như vậy, nhất định không có việc gì-! Ta ủng hộ ngươi! Chúng ta đến thành trấn phía trước chờ hắn!” Vì tình yêu của đồng chí Tiểu Dương và Đại biến thái, ta đây dù có hy sinh một chút nho nhỏ có đáng gì. Ta hoàn toàn say mê ~

Tới thành trấn, trong lúc chúng ta đang xếp đồ dọn vào khách sạn, Tranh Nhiên len lút rời khỏi. Ta có chút lo lắng.

Nàng…sẽ không chạy đi tìm ngân châm về gây thêm bát nháo loạn xí ngầu nữa chứ = =!

Nhưng xét thấy cấu tạo não của nàng tương đối kỳ lạ, hơn nữa đồng chí Tiểu Dương lại lo lắng chuyện Đại biến thái, chúng ta cũng không có hơi sức để ý đến nàng.

Lúc ăn cơm chiều, ta nhịn không được nói cới Dương Chi Hách: “Ngươi đã lo lắng như vậy sao không đi qua nhìn xem thế nào rồi. Ta cam đoan, chúng ta quyết không bỏ chạy, trái lại ở đây chờ ngươi trở về!”

“Không cần, tính hắn ta rất hiểu, dù là chuyện lớn gì cũng sẽ không cần ta hỗ trợ-” đồng chí Tiểu Dương thở dài.

A…Sao a… Thụ ngượng ngùng lại nhu tình với công….Thật là đẹp quá đi…

“Cố gắng lên, ta ủng hộ ngươi!” Ta bơm cho đồng chí Tiểu Dương chút hơi.

đồng chí Tiểu Dương khó hiểu liếc mắt nhìn ta. Sau đó chỉ vào hướng Tranh Nhiên vừa bước vào cửa khách sạn, nhỏ giọng nói bên tai ta: “Ya xem ngươi cũng…trước nên dùng mê cổ hỏi nàng một chút, vừa rồi nàng mới chạy ra ngoài làm cái gì a!”

Ta nhăn nhó mặt mày khó xử, …Ta thật sự không muốn quay qua một người phụ nữ và nói : Cho ta công ngươi chút đi. Orz.

Nhưng mọi chuyện cẩn thận một chút vẫn hơn, Tranh Nhiên không có gì, nhưng tốt nhất cũng không được xem thường người đứng sau lưng Tranh Nhiên là Yến Vương. Đúng vậy, ta từ miệng Tranh Nhiên biết được, Yên Vương dự định thừa dịp Đại biến thái không có ở đây đến đánh lén chúng ta, bây giờ đang chuẩn bị nhân mã, đến khi trời tối liền ra tay.

“Trời vừa tối xong liền ra tay?” Dương Chi Hách nghe ta thuật lại xong, xác nhận.

“Ừm. Tranh Nhiên nói như vậy-, nhưng không biết Yến Vương có nói kế hoạch thật sự cho Tranh Nhiên hay không thôi.” Ta có chút lo lắng.

“Nh7 vậy đi, chúng ta…trước mặt Tranh Nhiên cứ làm như không có chuyện gì. Việc Đại biến thái rời đi là đột xuất, Yên Vương trước đó chưa có chuẩn bị, chắc sẽ không thể tuyển đủ người để tối nay ra tay. Ta bây giờ lập tức đi tìm nơi ở kín đáo, sáng sớm ngày mai không cho Tranh Nhiên biết, chúng ta liền bí mật rời đi.”Dương Chi Hách nói.

Ta gật đầu đồng ý rồi trở lại phòng, nhưng lại không ngủ được. Bất quá, ta không ngủ được lại là điều may mắn. Bởi vì nửa đêm có người len lén mở cửa đi vào phòng ta!

Ta thông qua dáng người có thể kết luận, lại là Tranh Nhiên = =! Ai, tiểu tổ tông của ta ơi, ngài làm ầm làm ĩ như vậy vẫn còn chưa đủ sao a!

Chỉ thấy Tranh Nhiên nín thở nhẹ chân đi tới gần bên giường ngủ, sau đó tay phải chậm rãi giơ lên. Thông qua phản xạ ánh sáng yếu ớt, ta có thể nhìn thấy trên tay nàng nắm cái gì, chính là một thanh tiểu đao, viền đao còn mơ hồ lóe ra ánh sáng màu lam! Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu - Chương 39
Nhị Nữu có thai ?

Trong lòng ta khẽ thở dài, lần này còn đổi qua dùng đao cơ đấy? Đợi Tranh Nhiên tới gần, ta nhanh chóng lật mình trở dậy tính tay không đoạt đao. Vốn lấy võ công thời hiện đại của ta mà nói thì tay không đoạt đao là chuyện rất dễ dàng, hơn nữa bây giờ còn có ‘Mạc kế’ thì chuyện đoạt đao từ tay Tranh Nhiên lại càng thành thạo như trở bàn tay.

Chỉ là, ai biết được, Tranh Nhiên kia thấy ta đột nhiên lật mình trở dậy, ngược lại ách…thét lên một tiếng kinh hãi, tiểu đao trong tay cũng cùng với tiếng la thất thanh này mà rơi xuống.

“Nhị Nữu…Tỷ?” Giọng nói Tranh Nhiên điềm đạm đáng yêu.

= =! Lạy ngươi luôn, rốt cuộc là ai giết ai? Ta đang suy nghĩ kế tiếp phải đối phó với cái…Tiểu Tranh Nhiên luôn làm ta đau đầu này như thế nào thì lại nghe thấy một tiếng rống vang lên, sau đó người trước mặt lập tức ngã xuống đất.

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 145