watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em

Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


_Con định cho côấy học ở nhà luôn.

_Ừ vậy cũng được.Tiểu Phương này mẹ nghe nói con biết nhiều thứ tiếng lắm phải không?

_Dạ.Con được học từ nhỏ vì con phải giúp ba trong việc ngoại giao ở công ty-Tiểu Phương gật gù rồi mĩm cười cô thấy ông bà Triệu không đến nỗi khó tính ngược lại ông bà ấy rất lịch sự và dễ gần nhưng sao con trai ông bà ấy lại lạnh lùng kiêu ngạo đến thế không biết nhìn không ưa nỗi.

Suốt buổi ăn Tiểu Phương cứ nói luyên thuyên bất tận.Cô kể cho ông bà Triệu nghe hết chuyện này đến chuyện kia khiến cả nhà phải bật cười còn Minh Quân chỉ biết nghe rồi im lặng không nói gì.Ông bà Triệu có vẻ rất thích Tiểu Phương nên Minh Quân cũng yên tâm được phần nào.Ăn xong cả hai xin phép lên phòng ngày hôm nay Tiểu Phương đã rất mệt mỏi cô muốn được nghỉ ngơi.

_Cô nằm ở trên giường đi để tôi nằm dưới đất cũng được.-Minh Quân lấy cái gối chải tấm chăn xuống đất.
_Thôi anh lên đây nằm đi để tôi xuống dưới cho.-Tiểu Phương đề nghị.

_Không sao đâu ngày mai ba mẹ về Mĩ rồi tôi nằm ở đây 1 đêm có sao đâu với lại cô là con gái ai mà lại để con gái nằm dưới đất như thế.Thôi ngủ đi tôi mệt rồi.-Minh Quân xua xua tay rồi nắm xoay lung về phía Tiểu Phương.

_Tùy anh.G9.-Tiểu Phương với tay tắt đèn rồi nằm xuống.
Cốc….cốc….cốc….-Tiếng gõ cửa.

_Mẹ vào được không 2 con?-Tiếng của bà Triệu.

Minh Quân và Tiểu Phương nghe thấy liền ngồi bật dậy.Tiểu Phương thì mở đèn còn Minh Quân lo thu dọn gối mềm lại.

_Mẹ vào đi ạ.-Tiểu Phương chạy ra mở cửa.
_Ừ.Hai đứa lại đây mẹ có chuyện muốn nói.-Bà Triệu bước vào ngồi xuống chiếc ghế đệm trong phòng.
_Dạ.-Minh Quân và Tiểu Phương ngồi xuống 2 bên bà Triệu.

_Ngày mai ta và ba con sẽ về Mỹ rồi các con ở đây sống cho thật tốt và hạnh phúc nhé.Con nhớ chăm sóc Tiểu Phương thật tốt nghe chưa?-Bà lấy tay Minh Quân đặt lên tay Tiểu Phương làm Tiểu Phương lung túng cúi mặt xuống không dám nhìn Minh Quân.

_Tiểu Phương này tội nghiệp cho con lấy chồng mà chẳng có lễ cưới áo cưới gì hết chắc con buồn lắm phải không?Mẹ và ba con không có gì chỉ có thứ này coi như là quà mừng cho tụi con vậy nhé.-Bà Triệu đưa cho Tiểu Phương 1 chiếc hộp.

_Con mở ra đi.Đây là hộp trang sức mà bà nội con đã trao cho ta khi ta mới về làm dâu bây giờ ta đưa nó lại cho con.

_Dạ con không dám nhận đâu ạ.-Tiểu Phương cúi mặt xuống vì cô thấy xấu hổ cô muốn nói cho bà Triệu biết mối quan hệ giữa cô và Minh Quân chỉ là giả chỉ là hợp đồng mà thôi cô không xứng đáng để nhận nó.

_Con cứ cầm lấy đi.Đừng ngại.Thôi ta về phòng đây 2 con nghỉ đi.-Bà Triệu bước nhanh ra ngoài vì bà sợ Tiểu Phương sẽ trả lại cái hộp đó.
_Nè anh cầm lấy đi mai mốt đưa cho vợ của anh.-Tiểu Phương đặt chiếc hộp lên tay Minh Quân.
_Cô cứ cầm lấy đi.Đó là quà mẹ cho cô mà.

_Nhưng tôi không thể nhận được.Tôi đâu phải vợ anh mà anh không nghe mẹ anh nói là cái hộp này được bà nội đưa cho mẹ à nó giống như là 1 thứ di truyền từ đời này sang đời khác thì phải đưa cho vợ của anh để cô ấy còn đưa cho con dâu của anh chứ.-Tiểu Phương ra vẻ hiểu chuyện.

_Mệt cô quá tôi sẽ không lấy vợ đâu tôi không muốn vướng bận chuyện gia đình chuyện cô là vợ của tôi chỉ là để ba mẹ tôi vui và giao Minh Thị lại cho tôi vì tôi không muốn ông bà cứ làm việc hoài như thế.
_Vậy coi như tôi giữ hộ anh tới lúc cái hợp đồng này kết thúc tôi sẽ trả.

_Tùy cô.-Minh Quân nói xong nằm xuống quay lung về phía Tiểu Phương.

Đêm hôm đó Tiểu Phương không ngủ được có lẽ cô lạ nhà.Cô thấy căn nhà này thật lạnh lẽo và cô đơn nó chỉ vui vẻ và có sức sống khi có mặt ông bà Triệu.

Sáng hôm sau,Tiểu Phương mệt mỏi bước vào nhà tắm cả đêm qua cô không tài nào chợp mắt được.Vscn xong cô trang điểm 1 chút không phải cô điệu đà gì vì cô muốn che đi những vết thâm quần bao quanh đôi mắt to tròn của cô xong cô mặc 1 bộ váy trang nhã bước xuống nhà.Ông bà Triệu đang ngồi ở phòng khách.Trưa hôm nay ông bà Triệu sẽ bay sang Mỹ nên Tiểu Phương muốn nói chuyện với ông bà ấy 1 lát.

_Con chào ba mẹ.Tối qua ba mẹ ngủ có ngon không ạ?-Tiểu Phương cười híp mắt.

_Chào con.Tối qua chúng ta ngủ ngon lắm còn con chắc khó ngủ lắm phải không?-Bà Triệu quan tâm.
_Dạ….do hơi lạ….chỗ…nhưng….con cũng ngủ được 1 chút.-Tiểu Phương gượng cười.
_Tiểu thư có dùng cà phê không ạ?-Ông quản gia hỏi.

_Dạ không cảm ơn bác.
_Ủa Minh Quân đâu?Sao nó không xuống với con luôn.
_Dạ anh ấy đang ngủ ạ.

_Ừ….chắc do nó làm việc nhiều quá con cũng đừng buồn nha nó là vậy đấy chỉ biết tới công việc chẳng biết tới bạn bè yêu đương gì cả.Nó nói sẽ lấy vợ làm mẹ cũng ngạc nhiên tưởng đâu nó đùa nhưng hóa ra là thật.-Bà Triệu bật cười.

Tiểu Phương không nói gì chỉ cười trừ.
_Mẹ nói xấu con cái gì đấy?-Minh Quân từ trên lầu bước xuống.

_Cho tôi 1 tách cà phê.-Anh ta quay sang nói với quản gia.
_Thấy chưa thằng này cứ mỗi lần nhắc tới nó là y như rằng nó xuất hiện ngay.Mẹ đâu có nói gì đâu mẹ chỉ nói là hồi nhỏ mãi đến 7 tuổi mà vẫn còn tè dầm lại còn sợ gián nữa.-Bà Triệu cười gian.

Lời nói của bà làm ông Triệu,Tiểu Phương và đám người hầu mắc cười nhưng không dám cười lớn sợ Minh Quân quê nên chỉ dám mỉm cười 1 cái.
_Quản gia có bữa sang chưa?Tôi đói rồi.-Minh Quân bực mình hậm hực đi vào phòng ăn.
Ông bà Triệu và Tiểu Phương cũng đi theo.Suốt buổi ăn Minh Quân chỉ cắm cúi ăn không nói gì.Ăn xong Tiểu Phương và Minh Quân đi lên phòng thay đồ chuẩn bị đưa ông bà Triệu ra sân bay.
_Hihihihihihihi…..-TiểuPhương vừa lấy quần áo vừa khúc khích cười.

Minh Quân biết cô đang cười mình nên giận dữ.

_Bộ mắc cười lắm hay sao mà cô cười hoài thế?-Minh Quân bực bội.
_Ừ…..hihihihi…..công nhận anh lớn rồi …..hihihihihi…..mà còn……dấm đài…..hihihihihi…..rồi còn……sợ gián nữa chứ.-Tiểu Phương ôm bụng cười *** nẻ.
_Không được cười nữa.Tôi cấm cô không được nhắc tới chuyện này nữa.-Minh Quân quát.
_Ừ…hihihi…không cho cười thì thôi…..-Tiểu Phương ôm đồ đi vào nhà tắm.

Tại sân bay có 4 người đang đứng ở đại sảnh họ thu hút hết mọi ánh nhìn của mọi người.

_Ba mẹ đi đây các con ở lại mạnh khỏe nhé.Có dịp ba mẹ sẽ về lúc đó là phải có cho ông bà này 1 thằng cu đó nha.-Bà Triệu châm chọc.
_Ơ….dạ…-Tiểu Phương cúi mặt vì chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra được.
Tiễn ông bà Triệu xong Tiểu Phương về nhà còn Minh Quân thì vào công ty luôn.

_Tiểu thư đã về.-Đám người hầu đồng thanh làm Tiểu Phương giật mình.

_Dạ mời Tiểu thư vào phòng học ạ.Giáo viên đã chờ sẵn rồi.Mời Tiểu thư theo tôi.-Ông quản gia dắt cô tới 1 căn phòng rộng có đầy đủ thiết bị học tập phải nói đây là trường học thu nhỏ mới đúng.

_Xin chào Tiểu thư tôi tên là Kim Liên sẽ là giáo viên dạy học cho Tiểu thư ạ.-1 người phụ nữ dáng thon gọn bước tới chỗ Tiểu Phương đang ngồi.
_Ờ….chào cô…..nhưng cô cứ gọi em là trò hay là Tiểu Phương cũng được đừng gọi bằng Tiểu thư nha em không quen.-Tiểu Phương cười.
_Dạ.-Bà cô gượng cười.

_Lại nữa rồi cô cứ nói chuyện tự nhiên đi đừng khách sáo quá.

_Cô…biết rồi.Thôi chúng ta học nhé.Trước tiên cô sẽ kiểm tra trình độ của em như thế nào nhé.-Bà cô như đã quen với cách xưng hô cô em.
_Dạ.
_Đây là các bài kiểm tra về toán, văn,tiếng anh,và tất cả các thứ tiếng em biết.Cô cho em thời gian là 12 tiếng.Sao em thấy được chứ?-Bà cô đưa cho Tiểu Phương 1 đống bài.

_Dạ được.-Tiểu Phương cười rồi cắm cúi làm bài đối với cô những thứ này chỉ là chuyện nhỏ.
Tích tắc…Tích tắc…..
1 tiếng…..
5 tiếng….

9 tiếng….
11 tiếng…..

_Cô ơi em xong rồi.-Tiểu Phương lay lay bà cô đang ngủ gật.
_Ừ….-Bà cô từ từ mở mắt dậy xem bài của Tiểu Phương.
Càng xem bà ấy càng khâm phục cô vì chỉ ở độ tuổi 17 thôi mà cô lại có trí thông minh hơn người có khi còn hơn cả bà ấy nữa.Xem xong bà ấy nửa vẻ hài lòng nửa vẻ sợ hãi.
_Cô ra ngoài chút nhé.-Bà ấy đứng lên bỏ ra ngoài.

_Dạ.-Tiểu Phương vẫn vô tư ngồi mút kẹo không để ý xem bà cô có hài lòng về bài của mình không? Hay là mình có sai sót chỗ nào không?
_Alo Thiếu gia à tôi Kim Liên đây.-Bà ấy gọi cho Minh Quân.

_Có chuyện gì?-Minh Quân lạnh lùng.

_Tôi nghĩ cậu không cần phải mướn tôi dạy cho cô bé này nữa đâu.Cô ấy quá thông minh hơn cả sức tưởng tượng của tôi những bài kiểm tra toán tôi cho cô ấy đều giải được hết mà còn có hướng giải nhanh nữa văn cô ấy rất truyền cảm còn về phần ngôn ngữ cô ấy đều thông thạo 4 kĩ năng nghe nói đọc viết.Tôi nghĩ cậu nên cho cô bé vào làm ở Minh Thị được rồi đó.

_Tôi biết rồi.Vậy thôi cô về đi.-Minh Quân gập máy vì anh ta đang có nhiều công việc cần giải quyết nhưng anh ta chẳng thể nào tập trung vào được anh ta cứ nghĩ Tiểu Phương là 1 cô bé thông minh nhưng không ngờ cô ấy lại thông minh đến như vậy có thể nói là 1 siêu nhân.
Hôm nay Minh Quân về sớm hơn mọi ngày.
_Thiếu gia đã về.
Vừa nghe xong câu đó Tiểu Phương liền chạy ra vì cô muốn có người ở nhà chơi với cô sáng giờ cô toàn ở nhà xem tivi có làm cái gì đâu định làm cái gì thì bị ông quản gia nói Tiểu thư cứ để cho bọn họ làm rồi bảo cô đi ra phòng khách nên cô mong Minh Quân về lắm.

_Anh về rồi đó hả?-Tiểu Phương cười tươi rói.
_Ừ…..lên đây anh có chuyện muốn nói với em.-Minh Quân nắm tay dắt cô lên phòng.

Anh lấy xấp bài kiểm tra cô làm hồi sáng ra xem rồi hỏi.
_Những bài này tự cô làm hết hả?-Minh Quân nghi ngờ.

_Chứ sao?Anh không tin à.-Tiểu Phương tỏ vẻ bực bội vì từ trước tới giờ chỉ có Minh Quân là người đầu tiên nghi ngờ về trí thông minh của cô.
_Không phải nhưng cô chỉ mới học lớp 11 làm sao…..

_Tôi học lớp 11 nhưng thực ra là tôi đã học xong chương trình của trường Đại Học Ngoại Thương rồi.
_Cô thích ngoại giao lắm à?

_Ừ đó là lí do tại sao tôi học nhiều thứ tiếng đó.Tôi cũng hay giúp đỡ ba trong việc ngoại giao ở công ty lắm.-Tiểu Phương nói mà giọng buồn thiu.
_Tôi biết rồi.Nhưng mà cô có biết về Power Point không?

_Biết chứ.Giỏi nữa là đằng khác.-Tiểu Phương tự tin.
_Bây giờ tôi có tập tài liệu này cô hãy tóm gọn nó và tìm thêm hình ảnh chứng minh rồi thiết kế trên chương trình Power Point cho tôi.Ngày mai theo tôi đến MinhThị thuyết trình nó trước các đối tác.Nhớ làm cho tốt đây là 1 hợp đồng lớn của Minh Thị đấy.Hiểu không?-Minh Quân đưa đống tài liệu cho Tiểu Phương.
_Ok nhưng có 1 điều kiện nếu tôi thuyết trình thành công anh phải cho tôi về nhà ba chơi.-Tiểu Phương nháy mắt.

_Tùy cô tôi không quan tâm.Nhưng tôi nghĩ ba cô sẽ không cho cô vào nhà đâu.-Minh Quân nói rồi bỏ đi vào nhà tắm Tiểu Phương bắt tay vào việc cô làm mãi cho đến 12h rôi đi ngủ.Minh Quân ở phòng kế bên cũng đang hì hục làm vì anh không tin tưởng ở Tiểu Phương cho lắm.
Sáng hôm sau,Tiểu Phương và Minh Quân cùng nhau đến Minh Thị.Minh Quân lòng thì thấp thõm lo lắng còn Tiểu Phương vẫn tỉnh bơ không 1 chút hồi hộp.Đúng 8h tất cả mọi người đều có mặt ở phòng họp.

_Xin kính chào quý vị sau đây cô Tiểu Phương sẽ lên trình bày về khu đất phía Đông .-Minh Quân nói xong rồi lạnh lùng đi về chỗnhưng trong lòng tim đang đập thình thịch còn mọi người thì bàn tán xôn xao họ không thể tin 1 tổng giám đốc máu lạnh như Minh Quân mà lại giao 1 dự án lớn này cho 1 con nhỏ mới 17 tuổi.
_Xin chào quý vị sau đây tôi xin trình bày những điều thuận lợi của khu đất phía Đông và đây là tài liệu về khu đất đã được tóm tắt.Mời quý vị xem qua.-Tiểu Phương bước lên phát tài liệu cho mọi người và bắt đầu công việc của mình.Ai cũng nhìn cô rồi bỉu môi chê bai tuy biết cô là vợ của Minh Quân nhưng họ vẫn không tin vào khả năng của cô.

_Khu đất phía Đông có địa thế thuận lợi để kinh doanh thương mại vì khu đất này có vị trí tốt thoáng mát,……bla…..bla….bla….-Tiểu Phương nói lưu loát không sai sót chỗ nào kèm theo đó cô dùng nhiều hình ảnh thiết thực sinh động để thu hút mọi người.Minh Quân ngồi ở dưới xem và có lẽ như cũng hài lòng.
_Phần trình bày của tôi đến đây là hết.Cảm ơn sự lắng nghe của quý vị và mong rằng chúng ta sẽ có sự hợp tác lâu dài.-Tiểu Phương cúi đầu trong tiếng vỗ tay khâm phục của mọi người.

_Ông Triệu(Minh Quân) chúng tôi đồng ý kí hợp đồng với Minh Thị.-1 ông trung niên với mái tóc muối tiêu tiến lại gần bắt tay với Minh Quân.

Sau khi kí hợp đồng xong Tiểu Phương và Minh Quân bước ra ngoài.Nhân viên trong Minh Thị ai cũng nhìn họ bằng cặp mắt ghen tị.

_Thôi tôi về đây.Xong việc rồi nhé bây giờ tôi phải về thăm ba.-Tiểu Phương hớn hở chạy ra cửa vì cô đã chờ đợi điều này lâu lắm rồi.
_Ông ta sẽ không chào đón cô đâu ngốc à.-Minh Quân nhìn theo bóng Tiểu Phương khuất dần cười khẩy 1 cái rồi trở về phòng làm việc.
Chiếc xe BMW dừng tại 1 ngôi nhà 5 tầng xung quanh được bao phủ bởi 1 vườn hoa hồng.

Ring….ring….ring….-Tiểu Phương nhấn chuông.
Từ trong nhà bà giúp việc chạy ra.
_Bác Lý ba con có ở nhà không?Con nhớ ba và bác lắm.Bác mở cửa cho con đi.-Tiểu Phương cười.

_….-Bà giúp việc đứng im như tượng không nói gì.
_Bác Lý,bác sao vậy?Bác mở cửa cho con đi.-Tiểu Phương có vẻ hoảng.

_Chị Lý sao chị không mở……-Ông Dương bước ra nhìn thấy cô ông cũng có vẻ bất ngờ.
_Ba mở cửa cho con đi con về thăm ba nè.-Tiểu Phương giục.

_Cô đi đi.Tôi không có đứa con như cô.Cô hãy đi về nhà của Thiếu Gia đi nơi đó mới là nhà của cô.-Ba cô quát.

_……-Tiểu Phương nghe ba nói xong thì chết sững nhìn ba và bác Lý quay bước vô nhà.Hai mắt cô cay xè từng giọt nước mắt cứ thi nhau mà rơi trên má của cô.Cô không thể tin làm sao ba cô lại có thể nói với cô như thế được?Ông thương cô lắm mà đối với cô ba là 1 người cha cũng như người mẹ người bạn thân và cũng là người bảo vệ cô nhưng sao bây giờ cô thấy ba cô giống như 1 cơn gió đến rồi lại đi.

Rào….rào….rào….-1 cơn mưa đỗ ào xuống làm người cô ướt đẫm có lẽ như ông trời cũng tiếc thương cho cô nhưng tại sao ông ta không cho cô đầu thai làm con của 1 gia đình khác sao lại cho cô làm con của ba để rồi bây giờ cô bị ông ấy ruồng rẫy và làm cho cô thấy cảm thấy bị bỏ rơi.Cái cảm giác đó thật đáng sợ.
_Tiểu thư ơi!Mình về thôi trời đang mưa rất to không khéo cô lại đổ bệnh cho mà xem.-Người tài xế dìu Tiểu Phương đứng lên người cô bây giờ mềm nhũn như cọng bún thiu.
Trên lầu có 1 người đang quan sát và tim ông đang rất đau.Ông biết là mình sai nhưng ông không muốn tương lai của con gái ông chỉ là 1 bóng tối.Ông muốn tương lai của cô phải sáng lạng hơn ông.

_Ba xin lỗi con!-Ba cô lẩm bẫm và đôi mắt bắt đầu ươn ướt.

Tiểu Phương về nhà đi lên phòng nằm xuống giường và khóc.Ông quản gia và đám người hầu thay phiên nhau gõ cửa vì ai cũng lo lắng cho cô nhưng cô không chịu mở cửa.Cô cứ nằm đó cứ khóc và khóc tới khi mệt quá cô thiếp đi lúc nào không hay.

_Thiếu Gia đã về.

_Vợ tôi đâu?-Minh Quân hỏi ông quản gia.
_Dạ trưa nay Tiểu thư đi đâu về người ướt sũng rồi lên phòng tôi gõ cửa hoài mà cô ấy không chịu mở cửa.Tôi tưởng cô ấy……-Ông quản gia đang nói thì…..

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 173