Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Đọc Truyện Hay Đối Thủ Của Đại Ca full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
Đã tới giờ ăn trưa. Hàn Dương cùng Thái Y đi đến khu căn-tin dành cho học sinh khối 10. “Mặc dù đây là trường rất bình thường nhưng xem ra khu ăn uống không đến nỗi tồi tàn” -Nàng âm thầm nhận xét.
Hai người nhanh chóng đi mua đồ ăn và tìm một cái bàn trống để ngồi vừa ăn uống vừa nói chuyện.
-“ Hàn Dương này, nói cho mình biết hoàn cảnh của cậu đi” – Thái Y lên tiếng.
Hàn Dương thấy Thái Y hiền lành nên đã nói rõ hoàn cảnh thật sự của mình cho Thái Y nghe.
-“Cái gì?”- cô nàng đứng dậy hét toáng lên làm cả khu căn-tin quay lại nhìn hai người.
-“Suỵt! cậu định làm cho cả trường biết hay sao vậy? tui đã nói là giữ bí mật cơ mà.”- Hàn Dương kéo tay Thái Y ngồi xuống.
-“ Hoàn cảnh của cậu như vậy tại sao lại chui vào cái trường này để học? Thật là không biết hưởng thụ mà.”
-“ Tôi có lý do riêng, bây giờ chưa thể nói hết cho cậu nghe, nhưng sau này tôi sẽ nói”- nàng thở dài một tiếng rồi tiếp tục ăn, để mặc Thái Y với trăm ngàn câu hỏi xuất hiện trong đầu.
Tại khu căn-tin của khối 11, bầu không khí ở đây hoàn toàn khác biệt với khu căn-tin khối 10. Một bầu không khí u ám, nặng nề đang bao trùm mà nguyên nhân ở không đâu xa do một chiếc bàn có 2 người con trai tuấn tú ngồi. Một người đang nhiệt tình ăn hết phần ăn của mình, một người đang đeo trên mặt một vẻ mặt ác quỷ làm cho toàn học sinh ở đây không dám thở mạnh vì sợ làm ảnh hưởng tới hắn.
Triệu Phong thấy vậy liền ho lên một tiếng-“ Tử Kỳ, cậu đang làm cho bầu không khí trở nên khó chịu đó, ăn cơm đi rồi đến lúc tan học chúng ta sẽ đứng ở cổng trường chờ, thế nào cũng bắt được con nhóc đó mà. Bây giờ thì hãy ăn cơm để lấy sức đấu tranh với con nhỏ đó chứ?”
Vừa dứt lời thì Triệu Phong thấy hắn nhìn mình với vẻ hòa hoãn hơn và đã ăn cơm.
Buổi học tiếp theo cũng trôi qua êm đềm.
-Reng reng reng! Tiếng chuông báo hiệu kết thúc ngày học đầu tiên đã vang lên. Tất cả học sinh vui vẻ cất sách ra về. Hàn Dương và Thái Y cũng vậy.
Hàn Dương không hề biết rằng ở ngoài cổng trường có một tên ác ma đang chờ nàng để “tóm” và xử lý nàng nên vẫn vui vẻ vừa đi vừa trò chuyện với Thái Y.
-“ Tử Kỳ, quan sát kĩ nhé, tớ không biết “em yêu” của cậu như thế nào đâu. Tìm kĩ để tớ nhìn xem nàng là ai mà có bản lĩnh như vậy, haha”
Câu nói vừa dứt thì Triệu Phong đã lĩnh trọn một đấm của Tử Kỳ-“ ai là “em yêu” hả? cậu muốn chết rồi phải không?”
-“ Trời ơi, Triệu Phong tôi còn chưa có người yêu thì làm gì muốn chết, đùa tí thôi mà đã bị đánh rồi. Này, Tử Kỳ cậu tôi là bạn hay là bao cát trút giận vậy?”- anh chàng giận dỗi hỏi.
Tử Kỳ vẫn đang quan sát dòng người đi ra, đột nhiên ánh mắt của hắn lóe lên một luồng sát khí chiếu thẳng về phía hai cô gái đang đi đến. Triệu Phong thấy hắn có vẻ khác thường nên cũng nhìn theo.
-“ Là cô gái bốn mắt kia phải không”- Phong hớn hở nói.
-“ Ừ! Là cô ta”
“ hihihi, lần này có kịch hay để xem miễn phí rồi”-Triệu Phong thầm nghĩ.
Hàn Dương đang đi và vì mải nói chuyện đã không nhìn về phía trước nên đâm đầu vào ai đó –“ Á, sao mà xui xẻo vậy nè, ai mà đứng giữa đường đi lối lại vậy?” – vừa nói nó vừa ngước mắt lên nhìn thì nhìn thấy một khuôn mặt quen quen đang nhìn mình với ánh mắt phẫn nộ nên nàng cũng cảm thấy giật mình hoảng sợ một chút.
Hắn nhìn nàng và lạnh lùng cười mà như không cười sau đó nắm tay nàng kéo đi tới chiếc xe mô tô mà hắn vừa gọi cho quản gia mang tới mặc cho nàng giãy dụa cũng không buông trước sự chứng kiến của rất nhiều học sinh ra về.
-“ Ê ê, anh làm gì đó hả? giữa cổng trường mà nắm tay tôi kéo tôi đi đâu? Buông ra ngay, buông ra”- nàng giận dữ hét lên.
-“Im miệng, đi theo tôi không thì đừng trách”
-“ Tôi không có nghĩa vụ phải đi theo anh, có bỏ tay tôi ra không?”
-“Không”- hắn trả lời rồi tiếp tục kéo nàng về phía chiếc xe của hắn.
-“Áaaaa”- hắn vừa ôm chân vừa kêu. Đây là lần thứ hai trong ngày hắn bị nàng đá. Lần này nàng đã đá vào ống chân của hắn rồi cũng bỏ chạy ra đường bắt một chiếc taxi chạy thẳng về nhà.
Chương 4
-“ Hù, tên đó có vẻ thật dã man, mình chưa từng thấy ai dữ dằn như hắn cả, tốt nhất nên tránh để không gặp mặt hắn” – Hàn Dương ngồi trong xe vừa nghĩ vừa đưa tay lên vuốt ngực vì đã thoát nạn. Cuộc sống từ nhỏ đến giờ của Hàn Dương chưa từng gặp phải con người lỳ lợm, đáng ghét như hắn.
Nàng luôn được cha của mình tạo cho một môi trường sống tốt nhất, chưa từng gặp tình huống như thế này nên trong nội tâm của nàng cũng không biết phải đối diện như thế nào với tình huống này.
Một tên con trai đứng ở cách đó không xa và quan sát những gì vừa xảy ra đã ôm bụng cười ngặt nghẽo sau đó nhấc chân tiến về phìa chàng trai đang ôm chân đau và giơ tay ra đỡ hắn đứng dậy.
-“ Không sao chứ? Có cần tôi chở về không?”- hắn cố nén cười và hỏi.
Đáp lại sự quan tâm đó là một ánh mắt muốn giết người. Nhưng Triệu Phong hoàn toàn giả lơ tiếp tục nói-“ tớ thấy “em yêu” của cậu thật là bản lĩnh, tớ thấy có hứng thú với cô bé rồi đó”.
-“ Không trị được con nhỏ đanh đá đó Lý Tử Kỳ tớ sẽ không làm người!”- Ngọn lửa giận bừng bừng bốc lên trên người hắn. Với Tử Kỳ, Hàn Dương là đứa con gái đầu tiên dám đánh hắn, nên hắn cảm thấy tức giận, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn Tử Kỳ lại có một ngọn lửa ấm áp nhen nhóm mà hắn không nhận ra.
-“ Haizz, đừng nói trước, theo tình hình hiện tại thì tớ thấy cậu không làm gì được nhỏ đâu”
Tử Kỳ quắc mắt nhìn Triệu Phong –“ cậu là bạn tớ hay là bạn của con nhỏ đáng ghét kia hả?”
-“ Tất nhiên là bạn của Lý Tử Kỳ cậu rồi. Nhưng mà tớ thấy con nhỏ đó rất hợp với cậu đó.”- Triệu Phong làm ra vẻ suy nghĩ.
-“ Hợp với tớ? Có nhầm không vậy? Tử Kỳ tớ đẹp trai như vậy mà lại đi hợp với con nhỏ xấu xí đó sao?”
-“ Tớ thấy con nhỏ đó không đơn giản vậy đâu, Tử Kỳ à, cậu tin vào con mắt nhìn người của tớ đi, đảm bảo không sai đâu”
-“ Tin vào con mắt của cậu thì được gì? Mau nghĩ cách xử lý con nhỏ đó cho tớ đi”
-“ Tớ đứng ở ngoài thôi, cậu tự giải quyết đi, vậy nhé, tớ về trước đây”- Triệu Phong nói xong rồi quay người bước đi bỏ lại Tử Kỳ đang giận dữ.
Triệu Phong cảm thấy cuộc sống của Tử Kỳ từ giờ sẽ thay đổi nhưng chưa thể biết được sự thay đổi đó là tốt hay xấu đối với hắn, chàng chỉ mong rằng sự xuất hiện của Hàn Dương sẽ xóa nhòa vết thương lòng của Tử Kỳ bởi Tử Kỳ đã chịu nhiều tổn thương trong mối tình đầu, dư chấn của mối tình đầu bây giờ vẫn còn ảnh hưởng đến
hắn.
-“ Chết tiệt”-Tử Kỳ lẩm bẩm một câu rồi ngồi lên xe phóng ra ngoài đường với tốc độ kinh hồn.
Chiếc xe dừng lại ở một biệt thự sang trọng và đắt tiền.
-“ Thiếu gia đã về, thưa thiếu gia, ông bà chủ đang chờ cậu trong nhà” – tiếng ông quản gia vang lên.
Hắn không nói gì, lẳng lặng tiến vào phòng khách.
Trong phòng khách có một cặp vợ chồng trung niên đang ngồi trên ghế chờ đợi cậu con trai trở về.
-“ Tử Kỳ! con ngồi xuống đây, ba mẹ có chuyện muốn nói với con”- người phụ nữ cất tiếng nói, giọng nói đầy vẻ quan tâm và yêu thương.
Tử Kỳ ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế đối diện –“ ba mẹ có chuyện gì ạ”
Người đàn ông lên tiếng-“ ba mẹ muốn con chuyển tới học viện Thần Hoa để học. Với khả năng của con thì con có thể học ở nơi tốt hơn nhiều so với ngôi trường hiện tại. Con cần có môi trường học tốt hơn để sau này kế thừa công ty của ba”
-“ Con không đồng ý. Thưa ba, con muốn học tại ngôi trường hiện tại. Ở đây con có bạn bè, thầy cô quen thuộc, con không muốn xa họ”
-“ Tới trường mới con cũng có thể có bạn mà”- mẹ Tử Kỳ khuyên bảo.
-“ Con không muốn học tại ngôi trường chỉ có các công tử, tiểu thư con nhà giàu học. Con muốn học tại ngôi trường bình dân hiện tại. Thưa ba mẹ, con xin phép”- Tử Kỳ nói xong liền đứng dậy về phòng của mình. Để mặc ba mẹ ngồi trong phòng khách.
Nguyên nhân hắn không chịu chuyển về học viện Thần Hoa là bởi vì ở đó có một người con gái hắn từng yêu tha thiết nhưng sau đó cô ta đã bỏ hắn mà yêu một người khác làm cho hắn bị tổn thương về mặt tinh thần nghiêm trọng. Từ đó hắn không yêu và tin tưởng bất cứ cô gái nào nữa.
Ném cặp sách sang một bên, cả thân người to cao của hắn đổ xuống chiếc giường. Hắn nhìn lên trần nhà miên man suy nghĩ. Nhắm mắt lại, quá khứ về mối tình đầu hiện lên.
-“ Tử Kỳ à, chúng ta sẽ mãi mãi không chia lìa nhé. Nếu không có cậu mình sẽ không thể sống được đâu. Còn cậu thì thế nào? Không có mình cậu có sống được không?”- Thu Mai hướng ánh mắt yêu thương nũng nịu hỏi Tử Kỳ.
Tử Kỳ đáp lại bằng cái nhìn âu yếm –“ Không có cậu cuộc sống của mình sẽ như sống trong địa ngục”
Thu Mai vui sướng vòng tay lên cổ Tử Kỳ, trao cho Tử Kỳ nụ hôn dạt dào tình cảm.
Tử Kỳ giật mình mở mắt, tại sao hôm nay những kí ức đó lại hiện lên? Đã lâu lắm rồi Tử Kỳ không nhớ lại đoạn kí ức đẹp mà đau thương đó. Một năm nay hắn đã cố gắng quên đi, vậy mà vì con nhỏ bốn mắt kia mà hắn nhớ lại.
Hình ảnh của con nhỏ đáng ghét hiện lên làm hắn tức giận –“ mình làm sao vậy? sao tự nhiên nghĩ về con nhỏ chanh chua đó?”. Hắn vỗ mặt mấy cái rồi vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh. Nhìn vào trong gương là một chàng trai 17 tuổi, gương mặt tuấn tú, mũi thẳng, đặc biệt là đôi mắt đen sâu thẳm ẩn dưới hai hàng lông mi dài mỗi khi người ta nhìn vào cũng không biết chủ nhân của nó đang nghĩ gì. Gương mặt này đã làm điên đảo bao tâm hồn của các cô gái, các cô gái tình nguyện chết vì nó. Nhưng chưa ai có thể hiểu được những suy nghĩ bên trong của hắn.
Một nụ cười lạnh lùng hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú.
Tại nhà của Hàn Dương.
-Reng… reng…reng… tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng của phòng khách.
-“Alô, đây là biệt thự nhà họ Hàn”- bà quản gia cất tiếng nói –“ À, cậu Hoàng Thiên à, vâng cậu chờ một chút”.
Bà quản gia cầm ống nghe vào gọi-“ thưa tiểu thư, cậu Hoàng Thiên gọi điện tới, cậu ấy muốn gặp cô”
-“ Vâng, bà bảo cậu ấy chờ con một chút”
Hàn Dương vội vàng phi từ trên lầu xuống và nghe điện thoại-“ Tiểu Thiên à, có chuyện gì thế?”.
Hoàng Thiên ở đầu dây bên kia lặng lẽ thở dài –“Không phải sáng nay mình nói tối chúng ta gặp nhau rồi sao?”
-“ Có chuyện gì mà phải gặp nhau? Tớ không rảnh đâu”- Hàn Dương nhăn nhó trả lời.
-“ Tớ vừa tìm được một nơi hay lắm, đi chơi không?”
Chương 5
-“ Nơi nào?”
-“Đi rồi sẽ biết, nhanh lên nhé, 30 phút sau xuống cổng nhà nhé. Tớ chờ”- Hoàng Thiên nói xong cúp máy ngay, không cho Hàn Dương cơ hội từ chối.
Hàn Dương đặt máy xuống, đi lên lầu chuẩn bị. Cô mở cửa tủ quần áo ra, tìm một chiếc váy liền thân màu xanh lục, chiếc váy rất dễ thương khi Hàn Dương mặc vào thì càng làm nổi bật làn da trắng hồng của nàng.
Hai nhà họ Hoàng và họ Hàn có quan hệ rất tốt cả về trên đời sống lẫn trên thương trường, vì vậy nàng và Hoàng Thiên luôn được coi là những người bạn thanh mai trúc mã.
Hàn Dương biết Hoàng Thiên có tình cảm với mình, nhưng nàng chỉ coi Hoàng Thiên là bạn thân, nên đã rất nhiều lần nói cho Hoàng Thiên biết suy nghĩ của mình nhưng Hoàng Thiên vẫn không quan tâm tới lời nói của Hàn Dương mà tiếp tục đối xử với nàng trên mức tình bạn.
Đang chuẩn bị thì Hàn Dương nghe thấy tiếng còi xe của Hoàng Thiên liền vội vàng với lấy chiếc túi xách hiệu LV và chạy xuống lầu.
-“ Bà Vương, con ra ngoài chơi một lát, ba con có về thì bà nói con đi với Tiểu Thiên nhé”- nói xong nàng đi ra khỏi cửa, tiến về chiếc xe thể thao không mui của Tiểu Thiên.
-“ Lên xe đi”- Hoàng Thiên gọi.
Hàn Dương mở cửa xe ngồi vào.
-“ Chúng ta đi đâu vậy?”
-“ Một quán bar dành cho học sinh sinh viên trên đường X”- Hoàng Thiên vui vẻ nói-“ Nghe nói quán này mới mở và rất được học sinh ưa thích, chúng ta đi thử xem sao, được không?”
-“ Đi”
Đường phố Đài Bắc lúc này thật nhộn nhịp, xe cộ chen nhau trên làn đường chật hẹp làm ách tắc giao thông. Lẽ ra xe của Hàn Dương chỉ cần đi mất 20 phút là có thể tới nơi thì bây giờ phải mất 40 phút.
Chiếc xe dừng lại trước một quán bar có tên là Angle, nhìn từ bên ngoài thì trông giống các quán Bar khác dành cho học sinh, nhưng khi đi vào thì lại hoàn toàn khác. Không gian lãng mạn, thơ mộng hòa cùng điệu nhạc nhẹ nhàng êm ái làm cho người ta cảm thấy thoải mái. Mặc dù Hàn Dương nghịch ngợm, nhưng không thể phủ nhận đây đúng là quán bar hợp với nàng, nàng rất thích những nơi thơ mộng như vậy.
-“Woaa, được đó, làm sao mà cậu tìm được nơi này vậy Tiểu Thiên?”- Hàn Dương vui vẻ hỏi hắn.
-“ Bí mật, Dương Dương thích là được rồi, hì hì”- Hoàng Thiên cười và nói –“ nào, vào trong đi” – Hoàng Thiên nắm tay Hàn Dương đi vào.
Hàn Dương tung tăng đi vào, bỗng nhiên nó khựng lại “ kia có phải tên ác ma trường mình không vậy?”- nó thầm quan sát và hỏi.
Thấy Hàn Dương tự nhiên không đi nữa Hoàng Thiên liền hỏi-“ Sao vậy?”
-“Không có gì, ta đi thôi”- Hàn Dương lấy lại vẻ tự tin bước vào một góc mà hắn không để ý. Lặng lẽ quan sát hắn, bởi vì nàng biết bây giờ nàng hoàn toàn khác cô gái đã đánh hắn hai lần. Mặc dù nàng đã biết hắn rất đẹp trai, nhưng không thể ngờ rằng khi hắn mặc thường phục lại còn đẹp trai gấp bội làm nàng bất giác ngẩn ngơ.
Một cánh tay đưa lên trước mắt Hàn Dương.
-“ Ê, nhìn ai vậy?” – Hoàng Thiên thắc mắc và quay qua nhìn theo hướng Hàn Dương nhìn thì thấy một chàng trai chạc tuổi hai người có khuôn mặt vô cùng tuấn tú. Bất giác cảm thấy bực mình –“ Có một mỹ nam đang ngồi trước mắt cậu nè, nhìn bên kia làm gì?”.
Hàn Dương lấy lại tinh thần –“ Cái gì? Cậu mà là mỹ nam à? Mỹ nữ thì có, haha”
-“ Mình là Hoàng Thiên là người kế thừa duy nhất của tập đoàn Thiên Trường nổi tiếng đó nhé, đừng có ức hiếp người quá đáng.”- Hoàng Thiên giả bộ giận dỗi.
Không thể phủ nhận Hoàng Thiên rất đẹp trai, nhưng vẻ đẹp trai của Hoàng Thiên có phần giống con gái, vì vậy chàng luôn bị Hàn Dương trêu chọc gọi là “mỹ nữ”.
-“ Được rồi, không trêu cậu nữa, mà này, sao hôm nay chỉ có hai đứa mình thôi vậy, sao không gọi Mỹ An, Trần Minh Minh đi cùng cho vui”- Mỹ An và Minh Minh là hai người bạn của cả hai đứa. Nhóm bạn của Hàn Dương có bốn người thì hiện tại ba người học ở Học Viện Thần Hoa, riêng Hàn Dương học tại trường Tây Du.
-“ Chúng ta hẹn hò mà, ai lại mang theo “kì đà” làm gì”- Hoàng Thiên thản nhiên trả lời.
-“ Cái gì? Ai hẹn hò với ai hả? Sáng nay chưa được ăn đánh nên giờ muốn ăn phải không?” – Hàn Dương bực tức đứng dậy nói. Hoàng Thiên luôn cho rằng những buổi đi chơi chỉ có hai người bọn họ là hẹn hò, vì vậy Hàn Dương rất bực mình.
-“ Đùa chút thôi, làm gì giận dữ vậy, ngồi xuống đi nào”- sau đó hắn nở một nụ cười thật tươi nắm tay Hàn Dương kéo xuống chỗ ngồi và hỏi -“ Muốn uống gì nào?”
- “Tùy”- nàng nhàn nhạt trả lời, trong giọng nói vẫn ẩn chứa sự tức giận.
-“ Ok”- Hoàng Thiên ra hiệu gọi phục vụ sau đó gọi hai ly kem ngon nhất của quán.
Trong lúc chờ đợi Hoàng Thiên đã hỏi Hàn Dương về ngôi trường mới và bạn bè nơi đó ra sao. Hàn Dương cũng trả lời nhiệt tình và kể lại những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay cho Hoàng Thiên nghe.