watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện teen hài Tên sở khanh ta ghét ngươi

Truyện teen hài Tên sở khanh ta ghét ngươi

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện teen hài Tên sở khanh ta ghét ngươi full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


-Coi bộ hai người hạnh phúc dữ ha!_Tiếng Huy vang lên, làm nó và hắn ngồi trong phòng ở công ty đang
cười đùa đều giật mình quay lại.
-Ông ghen với vợ chồng tui à? Xì..!_Nó trề môi, chu miệng đáp lại.
Minh hôm nay mới chịu ăn mặc nghiêm túc, trông không khác xưa là mấy, vẫn trẻ con như ngày nào. Tự
hỏi cậu ta có phải một ngôi sao nổi tiếng hay không nhỉ? Không chuẩn chạc ra dáng đàn ông gì hết hèn gì tới
giờ vẫn chưa tìm được một mối tình vắt vai.
-Hức..hức..Ngọc ơi..!_Huy tự dưng bay lại ôm chầm lấy nó -Hức hức..bỏ chồng đi theo tui nè, tui nuôi bà
cả đời luôn, tui sẽ cho bà ăn sung mặc sướng, tui sẵn sàng hy sinh vì bà! Ngọc...! Bỏ chồng đi! Lấy tui nè,
đẹp trai, nổi tiếng, giàu có...bla bla..
-Ế..!_Nó hết biết nói gì luôn, cố đẩy cậu ra.
-Cái tên dám xúi bậy nè! Hại người ta chưa đủ hả? Hừm..._Tú bực tức lôi cậu ra, vừa nói vừa cho cậu mấy cú vào đầu làm cậu la oai oái cả lên.
-Hyzin, tới giờ quay rồi!_Một chàng trai trẻ đứng ngoài bước vào thông báo, có lẽ cũng đang cố tình ngăn
cản cuộc hỗn độn bên trong.
Huy nhân cơ hội ấy rút đi, không quên để lại lời nhắn với nó.
-Nhớ bỏ chồng nha! Anh Tú chả tốt bằng tui đâu!
-Cậu.._Tú tức giận nhưng Huy đã vọt mất tiêu. Nó chỉ ngồi đấy cười, bảo nó bỏ Tú sao? Chắc có lẽ không
được rồi, bởi nó yêu hắn rất nhiều, tình cảm này không phải ngày một ngày hai là nó có thể quên được, mãi
mãi trong tim này chỉ có Tú mà thôi.
Chap 48, 49


Ngày nụ cười, tháng hạnh phúc, năm yêu thương....


Và sự chờ đợi cuối cùng cũng đã đến, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời Bảo Ngọc bởi lẽ nó sẽ cô dâu xinh đẹp, bởi lẽ trên con đường dài phía trước nó đã có Hoàng Tú đi cùng, san sẻ nỗi niềm yêu thương tận sâu trong trái tim.


Nhà hàng, cách trang trí vô cùng đẹp mắt, từ những khóm hoa hồng đỏ thắm dọc theo hai lối đi cho tới những chùm bong bóng hình trái tim màu hồng đẹp mắt, dòng chữ với những lời chúc đầy màu sắc, nổi bật vẫn là tấm ảnh có hình cô dâu và chú rể, nụ cười tươi tắn trên môi cho thấy rằng họ đang rất hạnh phúc.


Những vị khách mời mỗi lúc tăng lên, ai ai cũng khoác lên mình những bộ cánh xinh xắn rôm rả trò chuyện nhưng đa số chủ đề họ nói đều về hai người quan trọng hôm nay. Đâu đó vang lên điệu nhạc du dương trầm bỏng nghe mà cảm giác hạnh phúc lây.


Trong phòng, Jenny nhanh chóng kéo nó đứng dậy sau một hồi làm đủ kiểu tóc. Quả thật là xinh nha! Bộ áo cưới trắng tinh hở vai với đường thêu đẹp mắt đính những viên pha lê lóng lánh, tóc nâu xoã được uốn lọn nhẹ nhàng kèm theo là chiếc vương niệm, cùng với chiếc khăn voan trong nó như một nàng công chúa. Gương mặt trang điểm nhẹ, hai má phớt hồng cùng đôi mắt mơ màng. Kiểu trang điểm và làm tóc này phải nói là đơn giản nhưng vô cùng tự nhiên và đẹp.


-Tớ thấy ngại quá, hồi hộp nữa..!_Nó khẽ nói, đôi tay đặt lên lồng ngực nơi quả tim đập nhanh liên tục.


-Đừng lo, hít thở sâu vào, tự tin lên! Chẳng có gì phải ngại cả!_Jenny mỉn cười nói.


"Cạnh.."Cánh của phòng bật mở, bố mẹ, anh Kelvin và nhóc Kiệt bước vào, đưa những ánh mắt hạnh phúc xen lẫn niềm vui nhìn về phía nó.


-Ôi dì, trông dì đẹp quá nha!_Nhóc Kiệt hai mắt long lanh nhìn nó.


-Con trai còn phải nói, tay nghề của mẹ mà!_Jenny tự tin cười, lập tức hai mẹ con đứng khen nhau.


-Xời, coi hai mẹ con người kìa, mẹ làm con khen sao?_Nó cũng góp vui cho bớt căng thẳng.


Mẹ nó dịu dàng tiến về phía nó, khẽ vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh.


-Ngọc hôm nay là cô dâu đẹp nhất đó nha!


Nó ôm lấy bà, cũng đã rất lâu không thấy bà nhưng sắp sửa nó lại phải về nhà chồng. Cảm giác vui sướng phút chốc lẫn lộn nỗi tiếc nuối, luyến tiếc không nguôi.


Trò chuyện với mọi người, nó cảm thấy lòng bớt hồi hợp. Nhìn ra phía bầu trời xanh xanh, hít thở thật sâu, nghĩ tới những ngày sắp tới đây khiến nó không khỏi bồi hồi, mỉn cười cho những chuyện đã xảy ra trong quá khứ ngọt ngào cùng với những đau thương, nhớ hôm nào khi mới gặp hắn, rồi bắt đầu cãi nhau không biết mệt, và cứ thế cho đến khi nhận ra tình cảm nhất thời bồng bột tuổi mộng mơ, tháng ngày ấy như một giấc mơ.. ngày hôm qua nên nhường lại cho quá khứ, và quá khứ ấy nhất định sẽ mãi khắc ghi như một quyển nhật ký thời gian.


-Tới giờ rồi, chúng ta đi thôi!_Tiếng bố nó vang lên đánh thức dòng suy nghĩ miên man trong đầu, nhanh chóng lấy lại tinh thần, nó mỉn cười sải bước đi.


-Vâng!


Lễ đường, mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi, tay có hơi run nắm chặt lấy bàn tay bố rắn chắc của bố mình, tay còn lại cầm bó hoa hồng nhạt tươi tắn, chân chậm rãi bước đi trên tấm thảm đỏ, đôi mắt khẽ nhìn chàng trai tuấn tú với bộ vest đen sang trọng, tóc nâu lãng tử được vuốt thẳng lộ khuôn mặt hoàn mĩ mang nụ cười hạnh phúc.


Đưa bàn tay nó cho Tú, ông Trần nghiêm mặt nói.


- Tôi giao đứa con gái này cho con, Hoàng Tú thay thế bố và mẹ chăm sóc Bảo Ngọc nhé!


-Vâng, thưa bố._Tú vẫn giữ nét mặt tươi cười

nói.


Và hôn lễ chính thức bắt đầu, vị cha sứ với gương mặt phúc hậu hỏi theo quy tắc.


-Nguyễn Hoàng Tú con có đồng ý lấy cô Châu Bảo Ngọc làm vợ cho dù mai này cô ấy có bệnh tật ốm đau...bla bla..


Tú nhìn nó, đôi mắt hắn mang theo sự yêu thương như muốn đùm bọc, che chở vật cưng nhỏ bé của đời hắn.


-Thưa, con xin thề!


Cha sứ gật đầu, đẩy gọng kính tiếp tục nói.


-Vậy còn con, Châu Bảo Ngọc có nguyện suốt đời yêu Hoàng Tú không?


-Vâng, thưa cha sứ.._Giọng nó hơi nhỏ, mang theo nét ngượng ngùng.


Tiếp theo họ trao nhẫn cho nhau, không quên trao nhau một nụ hôn nhưng chứng minh cho lời thề.


Bạn bè, mọi người trong gia đình lên chụp ảnh cưới cùng nó và Tú, thay phiên nhau Chúc mừng cho họ.


-Chúc mừng cô, Tú, anh phải chăm sóc tốt cho Ngọc đấy nhé! Không là chết với tôi!_Minh cũng có mặt, cậu chúc hai người họ, cười đùa với nhau rồi tự mình rời buổi tiệc.


Hôm nay, Minh đi du học, thời gian bên nó tuy rằng ngắn ngủi nhưng với cậu điều đó hạnh phúc biết nhường nào. Tốt rồi, cuối cùng nó cũng tìm được điểm dựa cho mình, cậu có thể yên tâm và rời đi.


"Tạm biệt Bảo Ngọc, tạm biệt mối tình đầu.."


Chuyến bay từ Việt Nam sang Hàn Quốc đã cất cánh, Minh lặng lẽ ngước nhìn bầu trời trong xanh, tự hỏi rằng liệu có còn gặp lại nó nữa hay là không? Mong rằng sẽ gặp lại...


Bó hoa hồng tung bay lên không trung rồi nhẹ nhàng rơi vào một cô gái với gương mặt ngây ngô, đáng yêu đến nỗi khiến Huy ngẩn người, rồi rồi đây đích thực là người mà cậu mong chờ mỏi mòn! Mỉn cười gian tà, Huy chậm rãi tiến về phía cô gái ấy mà lân la bắt chuyện làm quen.


Đăng và Nhi hai kẻ này cũng đang hẹn hò đấy cơ, kỳ thực là phải cảm ơn nó đấy nhé! Azi, vậy ra ai cũng có một nửa của mình cả rồi. Nó cũng vậy, thật hạnh phúc biết bao.


Mọi người nhanh chóng nhập tiệc, đồ ăn ở đây ngon không gì cưỡng lại được. Cứ thế nó quên mất một kẻ...


0-0-0




Italy về đêm thật đẹp, những ánh đèn phản chiếu trên mặt nước lung linh tựa như những viên pha lê lấp lánh, không hổ danh là "Thành phố nước lãng mạng". Ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, nó và hắn ngắm nhìn cảnh vật hai bên, phong cảnh hữu tình, thơ mộng, tuần trăng mật ở đây quả là tuyệt vời nha!


Rời thuyền, nó và hắn dắt tay nhau vào một cửa hàng quà lưu niệm, dẫu sao ngày mốt cũng phải về rồi nên mua chút quà về làm kỷ niệm.


-Oa, túi gấm này đẹp ghê!_Nó nhìn vào những chiếc túi vải xinh xắn đầy màu sắc, miệng trầm trò khen ngợi.


Hắn đi dọc quanh, rồi bất ngờ nắm lấy tay nó kéo lại.


-Đứng im! _Hắn vòng tay đem sợi dây chuyền nhỏ màu trắng, mặt dây là chữ "miss" đính những viên kim cương nhỏ lấp lánh.


-Ơ.._Nó ngạc nhiên nhìn hắn, rồi mỉn cười vòng tay ôm cổ hắn tặng một cái hôn nhẹ vào má.


-Này, có yêu ông xã không vậy?_Hắn nhăn mặt hỏi.


Nó ngơ ngác, nhưng cũng đáp lại.


-Tất nhiên..nhưng sao lại hỏi vậy?


Hắn không trả lời, nhanh chóng cúi xuống hôn môi nó trong khi Ngọc vẫn còn chưa hiểu chuyện gì thì hắn đã cười đắc chí.


-Yêu thì phải hôn môi như vậy chứ!_Cười tủm tỉm hắn vừa đi vừa huýt sáo, mắt vờ ngó nghiêng xem những món quà.


Nó thầm nghĩ ngợi, cái tên Hoàng Tú này đúng là đáng ghét ghê. Nhưng rồi cũng chóng đuổi theo hắn, cả hai cười đùa vui vẻ.


Ánh trăng vàng khẽ cười
Trên nền trời chi chít vạn ngôi sao.
Nụ hoa hồng đỏ tươi chớm nở
Gió đung đưa hát khúc ca tình yêu...
Và nơi đó có em và anh..
Cùng nắm tay đi hết con đường đời..
Yêu nhau, mãi yêu nhau người nhé!
I love you forever...!
(Tự chế)






0-0-0


Sáu năm sau...


Ngôi biệt thự nằm trong lòng thành phố đông đúc náo nhiệt. Bên trong cách trang trí khá là dễ thương với những tấm ảnh gia đình. Thật sự khi nhìn vào khiến người khác phải trồ lên khen ngợi. Bảo Ngọc với mái tóc ngang vai màu nâu hạt dẻ, dù là đã hai mươi tám tuổi nhưng căn bản nét trẻ trung vẫn như xưa, chỉ có điều bây giờ Bảo Ngọc bây giờ chững chạc ra dáng một cô vợ và một người mẹ nhiều.


Ánh sáng vàng của buổi chiều yếu ớt chiếu qua ô cửa kính vào phòng, nơi Bảo Ngọc đang cùng trò chuyện với Jenny, Quyên, Nhi và Hoa vợ của Huy. Các cô nàng rôm rả bàn tán đủ chuyện từ việc mua sắm cho tới các ông xã có những thói xấu như thế nào đều đem ra làm chuyện phiếm.


Tần ngần cũng khoảng năm giờ mấy, các cô nàng có việc nên cáo lui cả, khi tiễn họ xong, nó cũng nhanh chóng lấy xe tới trường trước bé Lili.


-Vâng, cảm ơn cô! Chào cô về đi con!_Ngọc dắt tay Lili đi ra khỏi cửa, không quên nhắc bé chào cô.


-Dạ, con chào cô ạ!_Gương mặt tựa búp bê mũn mỉn cúi đầu chào cô giáo.


-Lili ngoan!_Cô giáo xoa đầu Lili.


Rồi cả hai mẹ con chạy đi, được một khoảng rồi dừng trước một siêu thị mini trong thành phố. Giữ xe, hai mẹ con nắm tay bức vào trong.


-Mẹ mua nhiều đồ như vậy chi dạ?_Lili ôm trong tay hộp bánh quy sữa ngước đôi mắt long lanh nhìn Ngọc hỏi.


-Ừm..hôm nay bố bảo về sớm nên mẹ nghĩ cần nấu một bữa tối thật ngon, Lili có thích không nè?_Nó cúi người hỏi Lili.


Lili gật đầu, giọng trẻ con vô cùng đáng yêu vang lên.


-Thích ạ!


Mỉn cười dắt tay bé Lili đi tiếp, chọn một số thực phẩm tươi ngon, Hoàng Tú bảo hôm nay là ngày đặc biệt không biết là chuyện gì. Thật sự nó cũng rất tò mò nha! Cộng thêm cảm giác nôn nóng khi sáng nay hắn bảo sẽ cho nó một bất ngờ.


Nhớ lại những chuỗi ngày hạnh phúc đã quá, đôi môi hồng hào không khỏi nở một nụ cười vui tươi. Quãng thời gian đấy với nó mà nói kỳ thật rất là hạnh phúc. Mãi mê lựa đồ nó không để ý va phải một người, là một chàng trai với vóc dáng cao ráo, mái tóc nâu lãng tử, gương mặt..gương mặt..


-Minh..là cậu..sao?_Nó bất ngờ lắp bắp nói,xác thực người trước mặt là cậu, không thể sai vài đâu được. Nếu không nhìn vào đôi mắt có chiều sâu không đáy ấy chắc rằng nó cũng không nhận ra. Điểm duy nhất khiến nó ấn tượng về khuôn mặt Minh, cậu nhóc vui tươi ngày nào.


Nhặt hộp thức ăn đặt lên kệ, cậu quay sang nó cười nói.


-Đã lâu không gặp!


Đúng rồi, từ lúc cả dám cưới nó là cậu biệt tăm mất luôn, có vài lần đi ngang biệt thự cậu nhưng chỉ thấy của đóng im lìm, cứ ngỡ rằng sẽ mãi không gặp lại cậu nhưng bất ngờ lại gặp cậu ở đây, căn bản hai người cũng rất có duyên. Cậu bây giờ có vẻ chững chạc nhỉ? Oa, đẹp trai hơn lúc kia nhiều, đúng là thiếu niên có khác, vóc dáng cao mạnh mẽ, kiểu này khối con gái có mà chết mê chết mệt, tuy rằng ông Tú nhà cũng rất men nha!


-Suốt sáu năm qua cậu đã ở đâu? Sao tôi không liên lạc với cậu được vậy?


-Ừm..tôi du học, sống tốt chứ?


-Tất nhiên!_Nó cười, một nụ cười không giấu được sự hạnh phúc.


-Đây là con cô sao?_Minh ngồi xuống nhìn bé Lili.


-Ừm, chào chú Minh đi con!


-Dạ, Lili chào chú ạ!


Minh xoa đầu bé Lili, cười đáp lại.


-Ừm, chào con!


Rồi họ tiếp tục lựa đồ, Minh về nước cũng đã được hai hôm, hiện tại cậu về đây để quản lý công ty chi nhánh bên Việt Nam giúp dượng của mình. Cậu đang ở cùng mẹ mình, mà bà cũng thật là, đi chơi với dượng cũng không chịu nấu gì cho cậu ăn để cậu phải lặn lội ra siêu thị mua đồ. Nhưng không biết là có duyên hay tình cờ mà cậu gặp lại Bảo Ngọc, đúng như cậu nghĩ, hiện tại gia đình nó đang rất hạnh phúc. Không như cậu, suốt sáu năm qua, dù rằng đã hai mươi ba tuổi mà vẫn chưa tìm được một cô nàng xứng đáng, có lẽ ngoài nó ra thì đối với cậu cô nào cũng không bằng, huống hồ các cô gái theo cậu hẳn là đếm không xuể.


Trên con đường cái rộng lớn đầy màu sắc hai bên đường, ánh đèn vàng đỏ dài xuống tạp cho quang cảnh thành phố thêm phần lung linh về đêm.


-Chào chú Minh đi con!_Bảo Ngọc cười nói với bé Lili.


-Chào chú Minh ạ!


-Ừm! Hai mẹ con về cẩn thận nha!_Minh vẫy tay chào, nhìn nó đang đẩy xe ra.


Trên đường, chiếc xe Tú phóng khá nhanh, hắn đang rất vui vẻ và phấn khởi, nghĩ tới lúc nó bất ngờ chắc sẽ ôm chầm lấy hắn cho xem. Nhìn chiếc hộp quà nhỏ màu đỏ nhung, hắn khẽ cười, miên man suy nghĩ mà không để ý có một chiếc xe tải đang phóng ngược chiều với xe hắn.


Bất chợt, điện thoại nó reo, vui vẻ bất máy, Hoàng Tú có lẽ đã về nhà rồi không thấy nó nên điện đây mà.


-Alo..Ơ vâng...sao ạ?_Giọng nó hốt hoảng cả lên,đôi mắt hiện lên sự ngạc nhiên tột cùng.


"Xoảng.." Chiếc điện thoại rơi xuống đất vỡ ra, cả người run run nói không ra tiếng.


-Không thể..!


Minh thấy biểu tình trên gương mặt nó vậy cũng hoảng loạn chạy lại.


-Có chuyện gì vậy?


-Minh..cậu..làm ơn đưa tôi tới bệnh viện ABC có được không?


Minh gật đầu, láy chiếc xe trong bãi ra, mở cửa cho nó và Lili, nhanh chóng phóng nhanh tới bệnh viện. Không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng chắc rằng có liên quan tới Hoàng Tú.


Tới bệnh viện, nó chạy nhanh vào, cả người cuống cuồng cả lên, tận sâu trong trái tim đang rất đau, sợ lắm khi mất đi thứ quý giá của đời mình.


-Tú....!không!_Hốt hoảng khi thấy Tú người đầy máu được đưa vào cấp cứu.


-Xin lỗi, người nhà vui lòng ở ngoài đợi ạ!_Một cô y tá ngăn cản nó.


Minh bồng Lili bước theo sau, lại gần nó ân cần an ủi, bởi cậu một phần hiểu ra chuyện gì.


-Đừng lo, Tú sẽ bình an vô sự mà!


Không cầm được nước mắt, nó khóc, nét mặt hoảng loạn, bất an vô cùng. Làm sao nó có thể không lo được chứ? Lúc nhận được thông báo, nó đã không thể tin được, dẫu biết rằng chuyện gì cũng có thể xảy ra nhưng tại sao? Tại sao lại xảy ra với Tú? Người mà nó yêu thương?

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện teen hài Tên sở khanh ta ghét ngươi
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 62