Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Thay Một Nàng Vợ Dễ Thương Hiền Lành full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
“Mẹ……”
“Thủy Tâm……”
Cùng lúc bị một lớn một nhỏ lộ ra bộ dạng ủy khuất giống nhau. (2 cha còn này đấu võ mồm dễ xương wá đi mất)
Cô nhìn về phía cửa chính, giọng điệu không cho phép cự tuyệt mà nói: “Cánh Thần, em chỉ là muốn mang Tiểu Thiên đi mua chút đồ uống mà thôi, anh ngoan ngoãn ở lại phòng bệnh, một hồi bác sĩ sẽ đến đưa anh đi làm vật lý trị liệu.”
“Anh cũng muốn cùng em đi mua đồ uống.”Anh bốc đồng đưa ra yêu cầu.
Cô liếc cái xem thường, “Anh phải ở lại chỗ này đi làm trị liệu.”
“Anh không cần trị liệu.” Vươn bàn tay to kéo cô vào trong lòng, “Anh chỉ muốn em ở lại bên người anh.”
Âu Quân Thiên thè lưỡi, “Sau khi ba ba mất trí nhớ thật sự là làm cho người ta chịu không nổi.” Cậu bé bất mãn kháng nghị, “Bây giờ mẹ đều ngày đêm cùng ba, con chỉ là muốn cùng mẹ đi ra ngoài một chút mà ba cũng muốn ngăn cản……”
Âu Cánh Thần mới không để ý tới con lầm bầm, tròng mắt của anh vừa chuyển, đột nhiên hướng ra ngoài cửa gọi nhỏ một tiếng, “Trung bá.”
“Thiếu gia, có chuyện gì sao?”
“Đem tiểu bất điểm này đuổi về nhà cho tôi, ngày mai không được đưa nó đến nữa.” Anh đắc ý nói. Hừ hừ, như vậy xem tên nhóc này còn cùng anh giành cô được nữa không.
“Dạ, thiếu gia.” Trung bá bất đắc dĩ chấp hành mệnh lệnh.
“Lão ba, ba rất âm hiểm …… buông …… ông quản gia, con không muốn về nhà, con muốn ở cùng mẹ……”
Chương 9.4
Âu Cánh Thần còn bướng bỉnh nói bái bai với con, anh ôm bà xã, dán mặt vào lòng cô, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ, miệng còn không ngừng.“Thủy Tâm, đột nhiên anh cảm thấy mình trở nên rất suy yếu nga.”
Thu Thủy Tâm lo lắng sờ sờ mặt anh,“Sao vậy? Hay để em gọi là bác sĩ đến xem sao nha?”
“Không cần, chỉ cần em hôn anh một cái là được rồi……”
Giọng của con từ hành lang truyền đến — “Lão ba…… Ngày mai con sẽ lại đến ……”
Cô thật sự là không có biện pháp nào với người đàn ông này, “Người đã lớn như vậy rồi còn tranh hơn thua với trẻ con.” Thật không chịu nổi.
Anh hợp tình hợp lý mà nói: “Ai kêu tiểu bất điểm kia không biết thức thời như vậy, cả ngày cứ líu ríu mẹ ơi, mẹ à, phiền chết đi được, anh chán ghét nó.”
Cô vừa bực mình vừa buồn cười nhẹ nhàng đánh anh một cái,“Nào có ai lại chán ghét con ruột của mình chứ.”
“Hừ! Ai thèm để ý đến nó!”Anh để gần môi mình lại, “Thủy Tâm, nhanh lên một chút.”
“Anh thật sự là……” Biết rõ trong phòng bệnh bây giờ chỉ có hai người bọn họ, nhưng ánh mắt cô vẫn là không được tự nhiên liếc trái liếc phải, vội vàng hôn nhanh một chút.
Đại thiếu gia không hài lòng, lại quấn quít bắt cô hôn lại, cô ngồi trên đùi phải không bị thương của anh, tư thế của hai người giờ phút này thật ái muội, làm cô vừa thẹn lại vừa xấu hổ.
“Cánh Thần, đừng đùa nữa, một hồi bị bác sĩ, y tá nhìn thấy sẽ bị người ta chê cười .”
“Nhìn thấy thì nhìn thấy.”Anh lơ đễnh, “Anh ôm bà xã của anh, ai quản được .”
Nghe anh cả ngày đem hai chữ bà xã làm câu cửa miệng, trong lòng Thu Thủy Tâm nhịn không được mà âm thầm hít vài ngụm khí, nếu cô nói với anh, trên pháp luật hai người hoàn toàn không có quan hệ gì, không biết anh có thể khóc tại chỗ cho cô xem hay không?!
Âu Cánh Thần xấu xa đem môi tiến đến sát mặt của cô, vươn đầu lưỡi, nghịch ngợm nhẹ nhàng liếm lên môi cô một chút.
“Cánh Thần……” Cô bị động tác khiêu khích của anh làm sợ ngây người.
“Hôm qua anh nhìn thấy trong TV, nam diễn viên chính đã làm vậy với nữ diễn viên chính.” Anh hơi hơi cong cánh môi lên,“Thủy Tâm, em là nữ diễn viên chính của anh, như vậykhông phải anh cũng có thể như vậy với em sao?”
Nói xong, anh chậm rãi dùng đầu lưỡi tiến vào bên trong môi cô, thành thục mà bá đạo hấp thu ngọt ngào của cô, Thu Thủy Tâm bị anh cứng rắn ôm vào trong lòng nhất thời giống như một khối tuyết bị hòa tan thành nước, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
Hai người cứ như vậy mà ôn tồn, nếu không phải bác sĩ xông vào, cô hoài nghi chính mình sẽ say chết ở trong luồng nhu tình của anh rồi.
“Khụ khụ! Âu tiên sinh, đã đến giờ làm vật lý trị liệu.” Bác sĩ xấu hổ đẩy kính mắt viền vàng.
Thu Thủy Tâm nghe tiếng cũng tỉnh lại, vội vàng chấm dứt nụ hôn này, khuôn mặt nhỏ nhắn vì xấu hổ mà đỏ lên, Âu Cánh Thần thì tức giận trừng mắt liếc bác sĩ một cái.
“Tôi nói bác sĩ Lưu, ông cũng quá chuyên nghiệp rồi? Ngay cả đến muộn một phút cũng không được sao.”
“Ách……” Đối phương dở khóc dở cười, “Vô cùng xin lỗi đã quấy rầy anh, Âu tiên sinh, có điều, còn như anh nói, canh chính xác thời gian chính là bổn phận của người chữa bệnh và chăm sóc bệnh nhân.”
“Cánh Thần.” Thu Thủy Tâm càng xấu hổ ,“Bác sĩ cũng là vì tốt cho anh.”
“Hừ! Sao anh lại không cảm thấy vậy?” Anh bốc đồng khoanh hai tay, “Mỗi ngày đều phải đi làm vật lý trị liệu chán ghét này, phiền muốn chết.”
“Nếu không làm trị liệu, sao chân của anh có thể nhanh lành như vậy được?”
Oán giận thì oán giận, nên làm trị liệu vẫn là không thể thiếu, Âu Cánh Thần đi theo bọn họ đến phòng trị liệu.
Quá trình hồi phục đúng là gian khổ, Thu Thủy Tâm nhìn ở trong mắt mà đau ở trong lòng, nếu không phải vì cứu cô cùng Tiểu Thiên, bây giờ anh cũng không cần phải chịu loại thống khổ như vậy.
Bình thường, mỗi ngày làm vật lý trị liệu xong, thể lực Âu Cánh Thần sẽ tiêu hao đến một giọt cũng không còn.
Qua bữa cơm trưa, anh mỏi mệt nằm ở trên giường ngủ say.
Thu Thủy Tâm ngồi ở bên giường, nhẹ nhàng nắm tay anh, từ sau khi hôn mê tỉnh lại, mỗi lần khi anh sắp đi vào giấc ngủ anh đều gắt gao cầm lấy tay mình như vậy, gương mặt anh trong lúc ngủ say bình thản tựa như một đứa bé vô tội.
Sau khi nghe thấy anh phát ra tiếng hít thở đều đều, cô cố gắng rút bàn tay bị anh nắm về, nhưng cô mới giật về thì anh liền giống như hoảng sợ mà nhăn mày lại.“Đừng đi……” Nhắm hai mắt, anh giống như đang nói mê.
Cô vội vàng trấn an,“Em không có đi, em sẽ ở bên cạnh anh.”
“Đừng đi……
Thủy Tâm, đừng đi……” Anh lẩm bẩm liên tục cùng một câu.
Chẳng lẽ ở trong mộng, cô muốn rời anh mà đi sao?
Cô trở tay dùng sức cầm bàn tay to của anh, nhìn trên mặt một người đàn ông trưởng thành như anh lại toát ra vẻ bất lực, yếu ớt này, đáy lòng cô liền thắt lại, không chút suy nghĩ liền mở miệng nói: “Em sẽ không đi, em sẽ ở lại bên cạnh anh, cả đời cũng không rời khỏi anh, mặc kệ anh biến thành cái dạng gì, chỉ cần anh cảm thấy cần em, em vĩnh viễn sẽ luôn ở bên cạnh anh như bây giờ……”
“Thủy Tâm, em nói có thật không?”
“Đương nhiên đều là sự thật, ách –”
Không ngờ Âu Cánh Thần lại đột nhiên mở ra mắt, cô bị anh làm giật mình, không phải anh đang ngủ sao? Tỉnh lại từ khi nào vậy?
“Thủy Tâm……” Anh chân thành tha thiết mà thật cẩn thận nhìn cô, tìm kiếm lời cam đoan, “Cho dù anh đã làm chuyện sai trái, thậm chí làm cho em khóc, làm cho em thương tâm khổ sở…… Em cũng sẽ không rời khỏi anh sao?”
Cô hoài nghi, không muốn tiếp tục đề tài này.“Anh tỉnh lại từ khi nào vậy?”
“Em còn chưa trả lời anh.” Anh kiên trì nói.
Bị ánh mắt mê người của anh nhìn chằm chằm như vậy, Thu Thủy Tâm thở dài, khuất phục nói: “Chỉ cần anh cần em, em sẽ ở lại bên cạnh anh.”
“Em đã nói thì phải giữ lời nha.” Đạt được lời cam đoan, anh cười đến giống như một đứa trẻ, nắm chặt tay cô, lại lần nữa nhắm mắt lại.
Thu Thủy Tâm không có cách nào với anh, trong lòng đối với việc chân tướng sẽ có một ngày bị vạch trần mà sợ hãi…… Tạm thời đè nén không nghĩ – cứ để cô quyến luyến trong phần hạnh phúc này thêm một ngày thì tốt một ngày đi.
Chương 10.1
Cuối cùng vết thương của Âu Cánh Thần cũng sắp khỏi hẳn nên xuất viện về nhà.
Sau khi về đến nhà, anh ngồi trên sô pha thỏa mãn ôm Thu Thủy Tâm, thì thầm bên tai cô nói muốn đến một nơi để hẹn hò.
“Ách, đi ra ngoài ăn?” Nhưng Phúc tẩu đã chuẩn bị một bữa ăn rất ngon rồi.
“Đúng rồi! Ở bệnh viện lâu như vậy, anh rất muốn đi ra ngoài một chút, hơn nữa……” Anh tà cười áp khuôn mặt tuấn tú tới gần cô,“Anh cũng muốn có một chút không gian riêng tư để ở một mình với em.”
Mặt cô đỏ lên, mỗi ngày hai người đều ở chung trong phòng bệnh còn chưa đủ a. Suy nghĩ một chút, cô đại khái hiểu được ý của anh,“Ý anh là không mang theo Tiểu Thiên cùng đi?”
“Không sai, hôm nay để bóng đèn nhỏ đó ở nhà thôi.” Anh thương yêu chiều chuộng hôn hai má cô,“Em đi thay quần áo, anh đi bảo tài xế chuẩn bị xe.”
“Được.” Ý đại thiếu gia đã quyết, cô chỉ có thể gật đầu thôi.
Nửa tiếng sau, Âu Cánh Thần mang theo Thu Thủy Tâm đã cải trang đi vào trong phòng một nhà hàng Tây cấp năm sao, cô quan sát xung quanh một chút, xem ra, khách ra vào ở nơi này đều không phú thì cũng quý.
Nhân viên phục vụ ra hỏi bọn họ gọi món ăn gì, Âu Cánh Thần thành thạo mà chọn vài món, trong đó hầu như đều là những món Thu Thủy Tâm thích…… Cô đột nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ, di? Không phải anh mất trí nhớ rồi sao? Sao có thể biết cô thích ăn cái gì?
Bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, không khí thật vui vẻ, sau khi món điểm tâm ngọt được đưa lên, Âu Cánh Thần đột nhiên có chút đăm chiêu nhìn cô một hồi lâu, rồi cho cô một cái mỉm cười ấm áp mở miệng, “Được rồi, Thủy Tâm, xung quanh chúng ta bây giờ đều không có ai quen biết, Tiểu Thiên , Trung bá đều không có ở đây, có thể nói cho anh biết, gần đây có phải em có chuyện gì không vui không?”
Thu Thủy Tâm ngẩn ra, khó hiểu vì sao anh lại hỏi như vậy.
“Buổi chiều thứ tư tuần trước, em một mình lén trốn trong toilet khóc; còn sáng sớm ba ngày trước thì em ngẩn người ở trước mặt anh rất lâu, anh gọi em mấy tiếng em cũng không nghe thấy; Lại đến hôm nay lúc xuất viện sắc mặt em dường như rất kém……”
“Anh, anh nhìn lầm rồi, em có như vậy sao?” Cô gượng cười nói.
“Còn nói không có?” Anh cố ý nhíu mày,“Ngay cả nói cũng nói lắp bắp .”
“Kia…… Đó là bởi vì –”
“Đó là bởi vì căn bản cô không phải là Angel, vợ thật sự của Young!”
Thình lình, một tiếng nói ngạo mạn lại quen thuộc vang lên, Tống Nhã Huyên đã lâu không thấy giờ đang xuất hiện trước mặt hai người.
Ánh mắt sắc bén của cô ta gắt gao nhìn vào vẻ mặt kinh ngạc của Thu Thủy Tâm, “Cô chỉ là một người bán trang phục thú cưng trên mạng, căn bản cùng Âu gia một chút quan hệ cũng không có.”
“Ách?” Cô sợ tới mức há to miệng, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng tái nhợt.
Tống Nhã Huyên đắc ý nói: “Lần trước sau cuộc thi thiết kế trang phục đã có một người bạn nói với tôi rằng hình dáng của vợ Young cùng một cô chủ bán trang phục thú cưng trên mạng mà cô ta từng tiếp xúc qua giống nhau đến kinh người, tôi liền nổi lên nghi ngờ, đặc biệt tìm chinh tín xã, tốn công sức rất lớn mới tra ra được chân tướng.”
Cô ta khinh thường nói: “Nữ chủ nhân Âu gia như cô kỳ thật là đồ giả, đáng giận nhất là, bây giờ cô thừa dịp Young bị tai nạn giao thông mất trí nhớ, âm mưu lừa dối biến giả thành thật, Thu Thủy Tâm, tâm cơ của cô cũng thật là sâu sắc.” (thiệt mún mần thịt mụ này ghê nha...)
Nghe thấy cô ta ở trước mặt Âu Cánh Thần vạch trần thân phận của mình, chỉ trích mình, đầu óc Thu Thủy Tâm hoàn toàn chìm vào trạng thái trống rỗng.
Âu Cánh Thần sẽ nhìn cô thế nào ? Anh có cảm thấy cô là một người phụ nữ tâm cơ sâu sắc lại còn không biết xấu hổ hay không?
Hai hàng nước mắt không tự giác chảy từ hốc mắt xuống,cô cảm thấy mình giờ này khắc này thật thảm hại.
Toàn bộ mọi người trong nhà hàng đều dời ánh mắt về phía bên này, lại càng khiến cô cảm thấy vô cùng xấu hổ đến cực điểm.
Ngay tại lúc cô cúi đầu, liều mình muốn tìm một cái hố để nhảy vào thì một đôi bàn tay to ấm áp đột nhiên kéo cô áp vào một bộ ngực dày rộng.
“Thực xin lỗi, em……” Cô không biết nên đối mặt với anh như thế nào.
Còn chưa kịp giải thích cái gì, giọng của Âu Cánh Thần đã vang lên — “Tống tiểu thư, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, cô lấy tư cách gì mà nhúng tay vào việc nhà của tôi, còn cho người đi điều tra bà xã của tôi, cô có biết hành vi của cô là xâm phạm quyền riêng tư, không chút nào tôn trọng người khác hay không.” 0
Tống Nhã Huyên vội vàng biện giải cho mình,“Young, anh mất trí nhớ nên mới không hiểu rõ nguyên do trong đó, tóm lại, người phụ nữ này không phải là vợ anh, cô ta căn bản chính là –”
“Đồ giả phải không?” Âu Cánh Thần lạnh lùng nhìn cô ta, miệng cực độ khinh thường. “Cho dù cô ấy thật sự là đồ giả thì đã thế nào? Thủy Tâm chính là người phụ nữ của tôi, nếu trên pháp luật không phải là vợ tôi, chúng tôi chỉ cần đi làm thêm thủ tục là được, những việc nhỏ này vốn không quan trọng.”
“Tôi nghiêm túc cảnh cáo cô, tốt nhất là cô lập tức đình chỉ công kích nhân thân của vợ tôi, nếu không tôi cũng không dám cam đoan có thể lập tức gọi điện cho luật sư để tố cáo cô hay không đâu.”
Cô ta hổn hển cãi, “Young, anh không thể như vậy, việc này căn bản không hợp với lẽ thường……”
“Như vậy theo cao kiến của Tống tiểu thư, tôi cần phải làm thế nào đây?” Anh lạnh lùng trừng mắt cô ta,“Cô trăm phương nghìn kế đi điều tra Thủy Tâm, mục đích cuối cùng là cái gì?”
“Tôi……” Cô ta xấu hổ không nói được, lòng ái mộ của một người con gái sao có thể nói ra miệng được?
Anh hừ một tiếng, “Tốt nhất cô đừng nói với tôi rằng cô đang mơ ước vị trí nữ chủ nhân Âu gia đấy.”
Cô ta đột nhiên biến sắc,“Tôi…… Tôi chỉ là hảo tâm muốn nhắc nhở anh, mới, mới không có……”
Anh lại cười lạnh, chút không lưu tình mà đâm thủng hy vọng hão huyền của cô ta.“Rất đáng tiếc là, tôi không có hứng thú đối với loại phụ nữ giỏi tâm kế, cho nên Tống tiểu thư, hy vọng từ nay về sau cô đừng có ý gì với tôi, bởi vì thực rõ ràng , tôi cũng không thích cô.”
Tống Nhã Huyên làm sao có thể chịu được bị khuất nhục trước mặt mọi người này, cô có chút cuồng loạn mà hô lên: “Tôi không tin!Young, anh dám nói đêm đó ở cửa quán bar lúc hôn tôi, anh không hề động lòng với tôi không?"
Chương 10.2
Âu Cánh Thần lộ ra một bộ dáng mờ mịt,“Tống tiểu thư, tôi từng hôn cô sao?” Anh cười đến cực kỳ vô tội,“Thật sự là thật có lỗi, hiện tại tôi mất trí nhớ , trong đầu của tôi, hoàn toàn không nhớ rõ có chuyện này.”
Anh lạnh mặt xuống, “Hành vi bây giờ của cô sẽ chỉ làm tôi nghĩ rằng cô là đang trăm phương nghìn kế muốn phá hoại gia đình tôi.”
“Anh –”
Những lời “Phá hoại gia đình” này của anh vừa thốt ra, Tống Nhã Huyên nhìn thấy những người khách trong nhà hàng đều dùng một loại ánh mắt phê phán mà nhìn cô, cô thấy vậy nên khó xử không thôi, khí thế hung hăng cũng giảm hơn phân nửa.
Oán hận nhìn thoáng qua Thu Thủy Tâm, cô nhấp mím môi, biết mình còn ở lại cũng chỉ là tự rước lấy nhục nên mang theo oán giận mà rời đi.