Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Tiểu Thuyết Ông Xã Hấp Dẫn Mê Hoặc Vợ full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
"Không sao, tỉnh lại cũng tốt, tỉnh mới có thể tâm sự." Hắn nở nụ cười ấp áp, ánh mắt cũng tà ác ngó chừng cô, thân thể chỉ có một chiếc khăn tắm quấn quanh . . . . .
Chính là loại ánh mắt này! Ở trong mộng hắn chính là dùng loại ánh mắt tà khí này nhìn cô, hại cô cả người nóng lên.
"Đi tắm chuẩn bị ngủ đi." Cô có chút kinh hoảng, mặt không chút thay đổi nói, bản thân vội vã xoay người đi vào trong phòng thay quần áo đi tìm áo ngủ mặc.
Bất quá chân của nàng cũng còn không có bước vào phòng thay quần áo, người đã bị hắn ôm.
"Bà xã, em thật là quá đáng." Cằm của hắn tựa vào trên vai thơm của cô.
"Quá đáng. . . . . . Cái gì?" Toàn thân cô căng thẳng hỏi.
"Xem em mặc như vậy, em cảm thấy anh còn ngủ được sao?" Hắn dùng giọng rất đáng thương oán trách cô tàn nhẫn.
Cái gì a. . . . . . Đừng có nhìn nữa có được hay không!
"Buông ra, em mệt." Cô lạnh nhạt ra lệnh hắn buông tay, cảm giác nhiệt độ hắn khoan khoái lưng của cô, làm cho cô không thoải mái.
"Vậy thì ngủ chung đi." Hắn phối hợp độ rất cao, chóp mũi cao thẳng ở bên cổ cô ma sát, hấp thu mùi trên thơm người cô, rất thích với cô cùng nhau nằm chết dí trên giường.
"Đỗ Thiên Hải."Cô cố gắng kéo ra tay của hắn, cảnh cáo hắn đừng loạn , cô cũng không muốn để cho"ác mộng" trở thành sự thật.
Nhưng hắn vẫn như ngày thường muốn làm phản, chưa từng ý của cô, ngược lại đem cô ôm càng chặt.
"Chúng ta thật là tâm hữu linh tê, bà xã." Hắn hôn gương mặt không ngừng né tránh, hài lòng mỉm cười, cảm thấy bà xã thật sự là cùng hắn tâm linh tương thông thật là tốt.
"Có sao?" Trong lòng cô chỉ có nghi vấn, không có Linh Tê, không hiểu hắn đây là ý gì.
Chương 8.6
"Anh rất nhớ em. . . . . . Mấy ngày qua vẫn nhớ ôm em như vậy, hôn em, nghe thấy em. . . . . . Hiện tại vừa vào cửa, em đã giúp anh thực hiện. . . . . ." Hắn thoải mái mà chơi xấu trên người cô, mấy ngày qua vẫn ảo tưởng có thể ôm cơ thể ngọc ngà của cô, hôn nhẹ gương mặt lán mịn của cô, ngửi mùi thơm thanh nhã trên người cô . . . . . Kết quả vừa vào phòng đã nhìn thấy cô từ trong phòng tắm đi ra, toàn thân cao thấp chỉ bọc một cái khăn tắm, trên người tản ra mùi thơm mê người .
Này còn không phải là tâm hữu linh tê sao?
"Vậy anh hiện tại có thể buông tay sao." Giọng nói của cô vẫn trong trẻo lạnh lùng, hy vọng có thể nhanh lên thoát khỏi hắn vây quanh, không muốn thừa nhận khi hắn còn nói nghĩ của mình, đáy lòng cô cũng có phần tư niệm ở đáp lại .
Đúng vậy, trong mấy ngày này cô thật sự nhớ người đàn ông này, nhưng là cô cũng không muốn cho phần nhớ thương này tiếp tục dọc theo người đi xuống, chỉ muốn đông lại tình cảm của mình đối với hắn.
"Không thể, bởi vì anh còn chưa có cỡi hết quần áo trên người của em, tiếp tục hàn huyên chuyện chúng ta chưa có nói xong. . . . . ." Hắn khẽ cắn vành tai khéo léo của cô, ngón tay ở nơi khăn tắm cuồn cuộn nổi lên dọc theo nguy hiểm dao động đến ngực cô, thật giống như tùy thời chuẩn bị đem nó giật xuống. . . . . .
"Em nói rồi chúng ta không có gì nói chuyện, tránh ra. . . . . ." Cô kéo tay của hắn, bảo vệ khăn tắm trên người, bắt đầu ở trong lòng ngực của hắn giãy dụa thoát khốn.
Mà hắn cũng không vội vả ngăn cản cô khước từ, chẳng qua là cô trong lúc dao động cả hai càng tiếp xúc thân mật, màu mắt trong mắt càng lúc càng sâu. . . . .
"Anh cũng vậy đã nói. . . . . . Em lộn xộn chỉ làm anh càng thêm hưng phấn." Giọng nói hắn có chút bị đè nén, bụng dưới phấn khởi ép sát mông đẹp của cô, làm cho cô phát hiện dục vọng của hắn.
Cô là người duy nhất khi hắn yêu ở trong ngực giãy dụa, cô gái này muốn chạy trốn khỏi hắn, nhưng cử động phản kháng lại chỉ để cho hắn càng muốn ôm chặt cô, làm cho cô trở thành người của hắn, vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn.
Cô sửng sốt một chút, quả thật cảm giác được phía sau có một vật cứng ép lên cô, nhưng. . . . . .
Bất kể! Hiện chẳng lẽ phải chịu trói, chẳng lẽ thật muốn bò lên giường của hắn, mặc hắn ta cần gì cứ lấy, để cho sai lầm đêm kia tái diễn một lần sao?
Không thể, cô không muốn lại cùng người đàn ông này dính dấp càng sâu, từ trước đến nay hắn dây dưa không rõ.
Cho nên cô ra sức giãy dụa, nắm khăn tắm chen ngực liều mạng giãy dụa , thậm chí không tiếc giẫm lên chân hắn, còn hướng cánh tay hắn cắn một cái —— rốt cục tránh thoát hắn kiềm chế, xông thẳng hướng trong phòng thay quần áo, đóng cửa lại ——
Một cái chân chặn ở khe cửa, ngăn trở động tác cô đóng cửa!
Cô dùng sức toàn lực đẩy, muốn đem chân của hắn bức ra ngoài cửa,cô phải đóng cửa khóa lại.
"A —— đau. . . . . . Xương của anh. . . . . ." Hắn phát ra một chuỗi kêu thảm thiết, gương mặt tuấn tú hé mở ở khe cửa ngoài thống khổ vặn vẹo, thoạt nhìn đau đến không muốn sống.
Cô bị dọa sợ đến buông tay ra, không có ngờ tới mình ra tay nặng như vậy, đem hắn đả thương thành như vậy. . . .
"Thật xin lỗi, thật rất đau sao?" Thấy hắn bụm mặt, tựa tại cạnh cửa đau đến nói không ra lời, cô vội vàng ngồi xổm xuống kiểm tra vết thương của hắn đến tột cùng có nghiêm trọng.
Hắn dời đi che mặt, khóe miệng câu khởi một độ cong giảo hoạt, khom lưng ôm lấy cô gái nhỏ nhắn kia ——
"Bắt được em." Hắn dán tại bên tai cô đắc ý tuyên bố quỷ kế được như ý, đối với con mồi bắt được trong ngực
cảm thấy càng thêm hưng phấn vô cùng.
Cô giật mình, vừa sợ vừa giận đánh hắn.
"Anh thật hèn hạ!" Lại dám lợi dụng cô đồng tình, thật quá vô sỉ!
"Ha ha. . . . . . Đây gọi là dùng trí để thắng." Hắn giống như ác ma cười to, không có rất để ý cô giống như xoa bóp dường như công kích và mắng, dọc đường vững vàng ôm cô đi về phía giường lớn, không để cho cô có cơ hội chuồn mất lần thứ hai.
Bên trong phòng nhiệt độ theo nam cùng nữ kích tình đều lên cao, tiếng vọng không ngừng làm cho người ta đỏ mặt thở dốc, tiếng rên rỉ ám muội vẫn kéo dài hồi lâu cũng không tản đi. . . .
Chương 9.1
Mấy phen kích tình rút đi, Đông Ánh Thần còn nằm ở trong ngực ông xã. Để cho hắn tùy ôm phía sau, cảm nhận được hơi thở hắn ấm áp ở phía sau cổ, nhiệt độ ấm áp làm thân thể của cô thoải mái.
Nhưng sau khi rút cạn sạch dục vọng, lòng của cô liền giống như bị dục hỏa thiêu đốt, lưu lại vết thương kịch liệt đau đớn, tăng lên buồn bã và lạnh lẽo.
Ở trong không khí yên tĩnh. Cô không khỏi hối hận mình mềm yếu vô dụng, lại một lần nữa vì người đàn ông này tác động tâm trạng, giao phó thân thể của mình linh hồn, bị hắn ôm trong vui sướng, không cách nào dối gạt mình nhận thấy được mình thật . . . . .
"Anh có làm đau em không?" Hắn dịu dàng hôn xuống phần gáy của cô, nghĩ thầm lúc này mình có giống như lúc trước uống rượu say thô lỗ làm cô đau. Mặc dù hại lần kích tình đầu tiên của cô quá mệt mỏi, nhưng ai bảo thân thể của cô ngon miệng mê người như vậy, hại hắn thật sự không nhịn được nhiều yêu cô thêm một chút.
Bị hắn hỏi như vậy, Đông Ánh Thần lại càng đau, không nhịn được hai vai khẽ run, lần nữa mất đi khống chế quyết tâm không thể rơi lệ.
Không sai, hắn làm cô đau, hại trong lòng của cô rất đau rất đau. . . . . . Vừa hối hận đau khổ. . . . . .
Nghe thấy cô thấp nuốt nấc nhẹ. Đỗ Thiên Hải đầu tiên là hoài nghi sau đó sửng sốt, vội vàng quay qua thân thể của cô.
"Tại sao em khóc?" Hắn kinh ngạc hỏi, phát hiện cô thật sự đang khóc, trên mặt hiện đầy nước mắt.
"Anh còn dám hỏi!" Cô đẩy hắn ra, nhanh chóng ngồi dậy, tức giận cầm lấy gối đánh hắn.
"Cũng là tại anh! Cũng là anh làm hại. . . . . . Đồ xấu xa, em đã nói không cần, anh tại sao còn đụng em!" Cô cầm gối liên tiếp đánh hắn, trách hắn tại sao vẫn tới trêu chọc thân thể của cô, dụ dỗ cô lên giường, hại lòng của cô đi theo hắn rơi vào lưới tình, cảm nhận được cô đối với hắn rất là yêu thương.
Đỗ Thiên Hải sững sờ mắt thấy dáng vẻ không giống thường ngày, thật bị cô kích động phản ứng cho dù …..
"Thật sự đau như vậy sao? Để anh nhìn xem. . . . . ." Hắn vội vã muốn vén cái chăn trên người cô lên kiểm tra cô đang khó chịu nơi nào, làm sao có thể đau đến phát điên? Mới vừa trong quá trình ân ái, hắn rõ ràng đã đối với cô rất "thủ hạ lưu tình", cố gắng lấy lòng cô, nhìn phản ứng của cô đáng lý là rất thoải mái mới đúng a.
"Tránh ra! Không cho phép anh đụng em. . . . . ." Cô đem gối đánh tới gương mặt đáng ghét kia, kéo chăn bó sát người bao vây thân thể trần truồng của mình, tâm trạng càng thêm kích động khóc rống.
"Anh thật đáng ghét, tại sao anh muốn hành hạ em như vậy. . . . . . Anh không thương em, tại sao vẫn quấn em không tha, theo em lên giường, hại em trải qua thời gian đau khổ như vậy. . . . . . Đáng ghét, anh tại sao muốn để cho em yêu anh, khốn kiếp. . . . . ." Cô bất chấp tất cả dường như vừa khóc vừa kể lể hắn tàn nhẫn, chuyện cho tới bây giờ cũng không thể buông xuống hắn có biết hay không, cô chỉ muốn phát tiết mắng cho hắn một bữa, lên án hắn ác ý giữ chặt lòng của cô, mỗi lần nhích tới gần một bước, liền làm cho cô cảm thấy càng lúc càng khó khăn rời khỏi hắn, cảm thấy cho dù đem tiền trả hết, cô cũng không chuộc được tình cảm trở về đầy đủ được a.
Nhìn thấy cô khóc đến rơi lệ đầy mặt, hắn vừa đau lòng vừa lại kinh ngạc, bất quá nghe được câu kia "Em yêu anh" —— Mặc dù hiện tại bật cười có thể không quá hợp, nhưng khóe môi hắn chính là không nhịn được mở ra, hướng về phía cô . . . . .
"Em. . . . . . Em nói em yêu anh?" Hắn mừng rỡ nhìn cô, xác nhận một lần nữa, sợ mình cười sai chỗ.
"Đúng vậy a, yêu anh thì như thế nào! Rất buồn cười không?! Anh thật đáng ghét khốn kiếp. . . . . ." Cô thấy cái tươi cười kia, tâm trạng càng kém, cảm thấy hắn hiện tại nhất định là ở cười nhạo cô ngu xuẩn và ngây thơ, lại đi yêu người vô lại ác ôn là hắn. . . . . .
"Không phải là buồn cười, phải . . . . . Anh hiện tại vui quá mới cười to!" Hắn trực tiếp ôm lấy cô cười to ba tiếng, không biết nên dùng từ gì để diễn tả vui mừng trong lòng, thì ra là trong lòng cô lo lắng không biết cảm giác của hắn đối với cô ra sao, giờ phút này tâm trạng giống như khói lửa bị đốt, trong nháy mắt lóe ra ánh sáng ngọc. . . . .
A! Quá đẹp nha. . . . . .
"Tránh ra!" Cô dùng sức đẩy ra hắn, cảm thấy người đàn ông này có phải điên rồi hay không, cô khóc thành như vậy hắn còn cười được, rốt cuộc có hay không một chút xíu lương tâm a!
Đỗ Thiên Hải bị đẩy như vậy, tạm thời đặt tình cảm trong lòng mình xuống, nghĩ đến còn có một chút vấn đề còn chờ giải quyết trước mắt, đầu tiên ——
"Nói cho anh biết, là tên đáng chết nào nói anh không thương em! Chẳng lẽ em cho rằng anh mấy ngày qua bởi vì nhàn rỗi nhàm chán mới có thể đi chọc em để tìm vui vẻ sao, trăm phương ngàn kế muốn em ở lại bởi vì muốn cùng em lên giường sao?" Hắn bắt được đầu vai của cô hỏi, cảm giác mình bị chửi rất oan uổng, không có ngờ tới cô tại sao có ý nghĩ khác biệt như vậy.
Hắn có thể cho cô đánh thêm mấy cái, nhưng cũng không có thể chấp nhận cô lên án hắn như vậy.
Có lẽ vừa bắt đầu hắn không có biết rõ mình đối với cô cảm giác ra sao, thuần túy là từ một phần không cam lòng cô bị người đàn ông khác cướp đi ghen tỵ mà muốn bắt cô ở lại. Nhưng theo mấy ngày nay càng ngày càng nhiều nhớ thương và chờ mong, cùng với nghĩ tới cô trong lòng nhiều vui vẻ phong phú, tất cả đều để cho hắn biết được mình đối với cô chính xác là còn có tình cảm đặc biệt, đó là cảm giác hắn đã mất đi thật lâu, lại càng bất kỳ cô gái cũng không thể làm cho hắn động tâm.
Chỉ có cô gái này, để cho hắn cảm giác mình tìm còn sống còn đập, còn muốn quý trọng, tin tưởng, cảm giác yêu thương một người. . . . . .
Đó không gọi yêu vậy là cái gì?
Chương 9.2
Đông Ánh Thần nhìn vẻ mặt hắn có chút kích động, nhìn thẳng cặp mắt kia không giống có nửa điểm dối trá, trong lòng thật đối với sinh ra hoài nghi. Thật ra thì trong đoạn thời gian này hắn đã thay đổi cách đối xử với cô, cũng không còn nghe hắn nói lui tới với cô gái nào, tan việc liền trở về nhà trêu chọc cô, luôn là đợi cô đi làm trở về. . . . . . Biến hóa này đã từng để cho cô nghĩ tới hắn có thể là thật tâm, nhưng vừa nhìn thấy sợi dây chuyền của hắn ——
Lòng của cô lại bị xé đau đớn, muốn mình đừng ngu ngốc nửa, người trong lòng của hắn cho tới bây giờ cũng không phải là cô.
"Không, người anh yêu không phải là em, mà là cô gái tặng sợi dây truyền này cho anh, cho nên anh mới có thể vẫn mang sợi dây chuyền này để kỷ niệm cô ta không phải sao?" Cô nghẹn ngào chuẩn bị để nghe lời nói dối của hắn, không sợ chọc cho hắn tức giận, dù sao cho dù hắn tức giận, cùng lắm thì cả hai ầm ĩ, tâm trạng của cô cũng sẽ không so với hiện tại kém đến thế.
Nhắc tới sợi dây truyền trước ngực, thần sắc của hắn đầu tiên là ngẩn ra, nhưng ngay sau đó mặt trở nên có chút xám xịt, bất quá cũng không thấy dấu hiệu tức giận. . . . . .
"Không phải vậy, anh đã nói sớm anh không thương cô ấy." Hắn trầm mặt phủ nhận trong lòng của mình còn có người khác tồn tại.
"Anh! Anh rõ ràng còn không thể quên được Tiểu Mẫn kia, cho nên mới phải ở uống rượu say sau đó còn muốn cô ấy, mơ tới cô ấy, vẫn gọi tên của cô ấy gọi cô ấy không nên đi, thậm chí xem em thành cô ấy. . . . . . còn kéo em lên giường." Vì để cho hắn không cách nào nói trong lòng hắn còn cất giấu một người khác, cô định đem tất cả chuyện tình nói cho hắn biết, cho hắn biết mình đáng ghét đến cỡ nào, đả thương người đến cở nào.
Vừa nghĩ tới hình ảnh hắn ôm cô, lòng của cô giống như bị đao xẹt qua vết thương chảy máu, đau đến nước mắt chảy ròng.
"Anh. . . . . . xem em trở thành cô ấy. . . . . . Lên giường?!" Hắn vẻ mặt kinh ngạc nên cà lăm một chút cũng không nhớ rõ chuyện xảy ra lúc đó, hắn làm sao có thể xem cô thành Tiểu Mẫn ——
Chẳng lẽ! Hắn mở to hai mắt nhìn cô, phỏng đoán hơn một năm trước cái đêm kia. . . . . . Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân cô thay đổi sắc mặt, đột nhiên không để ý tới hắn?
"Đúng, chính là anh nghĩ như vậy, cho nên hiện tại anh còn dám phủ nhận nói anh không thương cô ấy sao?" Cô nhìn cũng biết hắn không muốn nhắc tới, vì vậy tốt nhất không nên nữa ——
"Anh không thương cô ấy, người anh yêu chính là em!" Hắn một tay giật mạnh sợi dây chuyền trước ngực mình xuống, vẻ mặt kiên nghị nhìn cô.
Trên thực tế gần đây hắn dường như quên chuyện tồn tại của sợi dây này, chẳng qua là có thói quen đeo trên ngực, cho nên không có gỡ xuống.
Cái này đổi lại vẻ mặt ngạc nhiên của cô, không hiểu hắn tại sao đem sợi dây mình thích như vậy xé đứt?
"Tiểu Mẫn từng là cô gái anh yêu, nhưng đã là chuyện đã qua. Anh vẫn đeo sợi dây chuyền này không phải là bởi vì muốn kỷ niệm cô ấy, mà là nhắc nhở mình không nên bị lừa gạt nữa. . . . . ." Vì để cho bà xã yên tâm, hắn dứt khoát quyết định nói ra chuyện hắn và Tiểu Mẫn, đây là chuyện đau khổ hắn tuyệt đối không muốn nói với người khác……..
Tiểu Mẫn là cô gái hắn lần đầu tiên yêu thật lòng, muốn chăm sóc cho cô thật tốt. Bởi vì quá yêu cô, hắn còn từng tha thứ cho cô và bạn trai trước dẫu vẫn còn vươn tơ lòng, người còn bạn trai ấy đã nói với cô đòi quay lại tình xưa, thậm chí sau khi biết được cô ấy mang thai, anh lập tức bắt tay chuẩn bị hôn sự, tính toán cưới cô ấy làm vợ. . . . . .
Kết quả là sau nửa tháng hắn đính hôn, hắn ra nước ngoài công tác, cô và bạn trai cũ xảy ra sự cố, ngoài ý muốn bỏ mạng, cuối cùng còn nghiệm ra đứa bé trong bụng của cô ấy và người đàn ông trên xe có huyết thống, chứng thật đứa bé kia là cốt nhục của cô và bạn trai trước. . . . . .