Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
Chap 33 : Sự Thật
Phòng tân hôn của Ny được trang trí rất đẹp với các hình dán màu đỏ, bong bóng được thả đầy phòng với những ngon nến lung linh. Cô ngồi thu người trên chiếc giường tân hôn, liệu quyết định của cô là đúng hay sai ? Tại sao hôm nay Phước Thiên lại nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp như vậy ? Anh không giận hay oán trách cô sao ? Lúc này cửa phòng bật mở, Quốc Huy cùng chiếc gậy đi vào, cô vội chạy ra đỡ lấy anh. Cả hai cùng ngồi lên chiếc giường tân hôn, Quốc Huy nắm lấy tay cô ôm cô vào lòng nói :
- Anh đã mong chờ giây phút này từ rất lâu rồi, Ny ah.
Cô im lặng sau đó nhẹ nhàng gỡ tay Quốc Huy ra nói :
- Huy ah, bây giờ chúng mình tuy danh nghĩa là vợ chồng nhưng Ny nghĩ Huy hiểu tình cảm của Ny, hiện nay Ny vẫn còn nửa năm nữa mới ra trường, vì thế mình đừng…..Ny ngập ngừng.
- Ukm, Huy hỉu, nhưng Huy tin rằng sống với Huy 1 thời gian sẽ làm Ny yêu Huy, Huy sẽ không đụng đến Ny nếu Ny không đồng ý, Huy sẽ chờ.
Câu nói của Quốc Huy làm Ny cảm động, Huy ôm hôn cô, cô cũng không chống trả, chỉ thấy đau ở trong tim và rồi hai người chìm vào giấc ngủ, đêm tân hôn của Ny diễn ra chỉ như thế.
Anh cứ nằm như thế, mắt mở suốt đêm, anh đã mất cô trong khi cô đang nằm gọn trong vòng tay anh, nhưng vì sao chứ, dù bị sự can ngăn từ rất nhiều phía, nhất là mẹ của Ny, nhưng cô vẫn cương quyết làm theo ý định của mình. Anh cười nhạt chua xót, nhưng hôm nay trong tiệc cưới, hình như Quốc Huy rất ít khi xuất hiện, có chuyện gì vậy nhỉ, anh phải tìm cho ra mọi thứ, đến lúc đó cô vẫn cương quyết thì anh sẽ rời xa cô như ý cô muốn.
Buổi sáng thức dậy tại căn nhà xa lạ của Quốc Huy, nguyên 1 đêm cô không ngủ được, ánh mắt và khuôn mặt của anh bao trùm lấy toàn bộ suy nghĩ của cô, ngày mai cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới, chăm sóc cho Quốc Huy, đợi ngày sang Pháp phẫu thuật.
- Em dậy sớm vậy ? Quốc Huy hỏi
- Huy…huy
- Hi, anh cảm nhận là vợ anh đã thức dậy nên hỏi thôi ai ngờ đúng thật…
- Ukm, để Ny xuống làm đồ ăn sáng nhé
- Thôi, có người giúp việc lo rồi, em cứ ở đây với anh là được rồi
- Khi nào đi Pháp Huy, không phải sau đám cưới mình sẽ đi sao ?
- Ukm, nhưng hôm qua bác sĩ gọi điện cho anh, nói là kín lịch rồi, hẹn qua tháng sau.
Ny dìu Quốc Huy xuống giường làm VSCN sau đó đưa Huy xuống phòng ăn để ăn sáng, sống bên Quốc Huy, Ny ít nói, ít cười hẳn đi, khuôn mặt lúc nào cũng mang 1 nỗi buồn trầm lặng. Một tuần trôi qua, hôm nay nhỏ Trâm hẹn Ny ra quán café tâm sự. Tại quán café Rose, Trâm đã ngồi đợi sẵn, vừa thấy Ny, nhỏ hớn hở :
- Lại đây nè
- Ukm……
- Sao rồi, mày sống như thế nào ?
- Bình thường thôi
- Sao mày không nói cho anh Thiên biết, lỡ như anh biết cách giúp mày thì sao ?
- Cách gì bây giờ, Quốc Huy chỉ muốn có 1 mình tao ah, tao biết mình rất có lỗi với anh Thiên nhưng không còn cách nào khác, tao cũng không thể bỏ mặc Quốc Huy
- Vậy mày nỡ bỏ mặc anh Thiên sao ?
- Tao…tao…
- Tao sẽ kể cho anh Thiên biết
- Đừng Trâm, tao xin mày đó, nhưng nếu Quốc Huy chữa khỏi mắt thì lúc đó tao sẽ….
- Sẽ gì ?
- ……..
- Thôi tao về đây. Ny đứng lên đi ra khỏi quán.
Từ ngày đám cưới, Ny không nhận được bất cứ tin tức gì từ Phước Thiên cả, cô rất muốn tìm hiểu xem anh như thế nào rồi mà vẫn không dám, vì từ khi lấy Quốc Huy, Thúy An rất hay để ý, dòm ngó cô. Cứ như thế, 1 tháng trôi qua, Ny và Thiên vẫn chưa hề gặp được nhau, hôm nay cô thấy rất mệt nên không đi học, chỉ nằm nghỉ ở nhà, bỗng cô thấy đầu quay cuồng rất khó chịu, muốn ói nữa, thế là Ny chạy thẳng vào tolet :
- Oẹ….ọe…
- Sao vậy con. Mẹ của Quốc Huy dịu dàng
- Dạ, con thấy khó chịu quá mẹ ạ, muốn ói nữa
- Dầu đây, con sức đi, ah….hay là…..Bà ngập ngừng rồi hối Ny thay đồ, rửa mặt thật sạch, bà đưa cô đến bệnh viện.
Cầm tờ giấy siêu âm về nhà, Ny không khỏi bối rối, cô đang có thai, là có em bé sao ? Ôi ! sao lại như vậy được chứ, tại sao lại có em bé trong giờ phút này.
- Thằng Huy mà biết chắc nó vui lắm. Mẹ của Huy nói
Ny vẫn im lặng, về đến nhà, bà vội đưa cho Huy xem, cả Thúy An cũng có mặt nữa. Vừa nghe Thúy An đọc tờ giấy siêu âm, khuôn mặt của Quốc Huy dần chuyển sang đỏ, cậu giựt lấy tờ giấy đọc trước sự ngỡ ngàng của Ny và mẹ Huy, sau đó Huy nổi giận kéo tay Ny lên phòng.
- Cái gì đây, chúng ta vừa mới cưới nhau được 1 tháng, tôi và em còn chưa….thì tại sao em lại có thai được chứ ? Huy giận dữ, đôi mắt long lên nhìn thẳng vào mặt Ny
Dường như sự giận dữ đã làm Huy quên đi nhiệm vụ của mình, Huy quên mất là mình đang bị mù, Ny run run lên tiếng :
- Huy…Huy không phải là bị mù sao ? Sao, sao lại…..
Nhận ra mình đã bị lộ, Quốc Huy xé nát tờ giấy siêu âm, chạy ra ngoài phóng xe đi mất. Lúc này Thúy An bước vào, cô thẳng tay tát vào mặt Ny 1 cái mạnh :
- Từ bữa tới giờ mà thằng Huy vẫn chưa làm gì được mày hay sao ? Thật là một tên ngu ngốc mà, mày đã lấy chồng rồi mà lại có con với người khác sao ? Thật là loại đàn bà mất nết mà.
- Chị, chị nói vậy là sao ?
- Haha, là sao ah ? Thằng Huy không bị mù gì cả, nó chỉ quá yêu mày, muốn có được mày nên tao mới bày ra cách này để đưa mày vào tròng thôi, bây giờ mọi thứ đã xong hết, mày không còn đường quay lại với tình yêu của mày nữa đâu.
Bốp…Lần này là Ny tát thẳng vào mặt Thúy An, cô khóc nức nở :
- Đồ độc ác, tại sao các người làm vậy chứ, tôi có làm gì các người đâu, huhu.
Rồi Ny cũng tung cửa chạy thẳng ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Thúy An, cô nhếch mép cười :
- Muộn rồi, bây giờ có lẽ chuyến bay sang Anh của Phước Thiên đã cất cánh rồi, tao đã không có được anh thì sẽ không ai có được, huống chi kẻ đó lại là mày.
Cô khóc trong sự đau khổ, chỉ tại cô quá ngu ngốc, quá tin người, tự tay đánh mất tình yêu của mình, bây giờ phải làm sao đây, cô vội bấm máy gọi điện cho Phước Thiên nhưng chỉ nghe tiếng ò í e, cô vội gọi cho Trâm :
- Alô
- Trâm hả ? Mày biết anh Thiên đang ở đâu không ?
- Đang ở sân bay, chuẩn bị bay rồi
Ny buông tay rơi điện thoại xuống đất, anh sắp đi đâu ? Anh đã tính rời bỏ cô sao ? Không phải anh luôn yêu cô, chờ đợi cô ah, không…không cô không có quyền trách anh, vì chính cô đã rời bỏ anh trước, chính cô đã đánh mất anh, làm tổn thương anh. Cô leo nhanh lên chiếc taxi chạy đến sân bay, đây có lẽ là lần cuối cùng để cô gặp được anh. Đến sân bay thì Ny thấy Ngọc Trâm và Nam cũng vừa đi ra, Trâm ngạc nhiên nhìn Ny :
- Mày đi đâu đây ?
- Anh Thiên, anh Thiên đâu
- Ảnh bay được 15p rồi
- Ảnh đi công tác hả ?
- Không, nghe ảnh nói sẽ qua ở luôn, khi nào quên được mày anh sẽ trở lại
Ny ngồi bệch xuống, khóc nức nở, anh đã muốn quên em sao ? Tại sao vậy chứ, cô khóc lớn thành tiếng :
- Em đã có con với anh rồi đây Thiên ơi, làm sao đây, vậy mà bây giờ anh muốn quên em đi sao ? Đúng, là do em, do em tất cả, bây giờ em phải chịu quả báo rồi đây.
Sau đó cô ngất đi, Trâm và Nam vội vàng đưa cô đến bệnh viện. Còn về phần Phước Thiên, ngồi trên máy bay mà tin anh đau nhói, vì điều gì đây ? Vì Ny sao ? Hay vì những lời mà Thúy An đã nói với anh cách đây 1 tuần.
Chap 34 : Cuộc gặp bất ngờ.
Tỉnh lại trong bệnh viện, Ny chỉ nhìn thấy khuôn mặt thân thương của mẹ đang nhìn mình, cô thấy có lỗi với mẹ, phải chi cô nghe lời mẹ, phải chi cô nói cho Phước Thiên biết hết mọi chyện, phải chi….Đúng, nếu trên đời không có chữ “ phải chi…” thì bây giờ cô đã không rơi vào sai lầm như vậy. Cô nhìn xung quanh, chỉ có mẹ, Trâm và Nam, anh đã đi thật rồi, không phải là giấc mơ nữa. Cô đau đớn đặt tay xuống bụng mình, con của cô sinh ra sẽ không có mặt cha nó sao. Trâm nhìn cô rồi lau nước mắt, nhỏ thấy xót cho con bạn dại dột, ngu ngơ của mình :
- Bây giờ mọi chuyện đã ra như vậy, nhưng tao tin là anh Thiên sẽ quay trở lại mà
- Tới lúc ảnh quay lại thì có lẽ anh đã quên mất tao rồi.
Cô cứ thế rồi lấy chăn trùm kín đầu lại, cố giấu đi những giọt nước mắt muộn màng.
Thưởng thức cái lạnh của Anh Quốc, Thiên nhâm nhi ly café, anh trở lại Anh nhưng không cho gia đình biết, anh đến căn biệt thư riêng của gia đình nghỉ ngơi, ở đây anh sẽ có nhiều mẫu thiết kế đặc sắc hơn, anh sẽ làm một phi vụ tung hàng ra thị trường nhưng không thông qua Denis nữa, phị vụ này của anh sẽ có tên là Star. Nhớ lại cuộc gặp mặt với Thúy An, mặt anh thoáng buồn.
1 tuần trước.
- Alô
- Xin lỗi, tôi có thể gặp anh được không ?
- Cô là ai ?
- Tôi là Thúy An, là chị chồng của Ny đây, Ny có vài điều nhờ tôi chuyển đến anh.
- Ok.
Tại quán café, anh thấy 1 cô gái trẻ trung, xinh đẹp nhưng đôi mắt ánh lên 1 sự sắc sảo, cô mỉm cười gật đầu chào anh rồi ngồi xuống ghế :
- Có chuyện gì vậy ?
- Chắc anh biết bây giờ Ny đã lấy chồng, cuộc sống của cô ấy vô cùng hạnh phúc, nhưng cô ấy nói với em rằng rấy áy náy và cắn rứt khi nhìn anh ngày ngày cô đơn, đau khổ như vậy…
- 1 tháng nay tôi và cô ấy chưa hề gặp nhau
- Đúng nhưng Ny vẫn biết được tin tức của anh, cô ấy nói cứ nhìn thấy anh như thế cô ấy thực sự sống không yên.
- Ý cô là….
- Em không có ý gì cả, chỉ chuyển lời giùm Ny thôi
- Ukm, tôi hiểu, ah mà cô có phải là cháu gái thầy Hiệu Trưởng trường ĐH Blue Moon không ?
- Dạ phải.
- Vậy Quốc Huy là con trai thầy Hiệu Trưởng ah.
- Dạ
- Thôi, tôi có việc rồi, cám ơn cô đã nói cho tôi biết.
Phước Thiên móc bóp để tờ 100k xuống bàn rồi bước đi. Bỗng Thúy An kêu giật ngược anh lại :
- Anh Thiên
- Sao. Phước Thiên lạnh lùng trả lời
An quay lại ôm lấy Thiên từ phía sau lưng, cô nói :
- Em biết là anh rất yêu Ny, nhưng giờ cô ấy đã là hoa đã có chủ, xung quanh anh còn rất nhiều người yêu anh mà
- ………………Thiên vẫn im lặng
- Em yêu anh, yêu anh ngay từ khi anh bước chân vào trường, nay anh có thể cho em 1 cơ hội không ?
Thiên nhẹ nhàng gỡ tay An ra, anh nhìn cô dịu dàng nói :
- Cám ơn vì đã dành tình cảm cho tôi, nhưng trong trái tim tôi, chỉ có duy nhất hình bóng của 1 người, đó là NaDy, em thông cảm và hãy hỉu cho tôi nhé. Rồi Thiên bước đi, Thúy An còn lại 1 mình, cô lau nước mắt thì thầm trong miệng đủ để cô nghe “ em biết là anh yêu nó, nhưng thật đáng tiếc, hai người sẽ không đến được với nhau đâu, haha ”
Về đến nhà, anh ngã người xuống chiếc giường trong phòng mình, anh đã gây sự cản trở trong cuộc sống của NaDy ư, cô không hạnh phúc khi anh vẫn cứ xuất hiện trước mắt cô sao. Vậy thì được rồi, anh sẽ để cô sống một cuộc sống hạnh phúc, không vướng bận anh, không phải nhìn thấy anh. Anh sẽ đi đến nơi khác, khi nào anh hoàn toàn quên được cô, anh sẽ trở lại Việt Nam này, anh hoàn toàn không trách cô, vì cô đã chờ đợi anh 3 năm, bao nhiêu đau khổ, cô đơn, buồn tuổi cô đều nếm qua cả, anh đã không tốt khi bỏ mặc cô như vậy. Tạm biệt em, người con gái suốt đời anh yêu dấu.
Anh móc điện thoại ra gọi cho ai đó :
- Alô
- Ông hãy đặt cho tôi chuyến bay đi Anh nhé, vào thứ 4 tuần sau
- Vâng, thưa cậu.
5 năm sau.
Đứng trước gương, Ny lấy tay chải đầu tóc của mình, hôm nay cô đưa cu Nhật đi nhà trẻ, bước xuống lầu, Ny nhẹ nhàng chào mẹ rồi ẵm luôn bé Trúc ra chiếc xe hơi đậu sẵn ở sân.
- Đi đi anh, cho hai đứa đến trường nè
- Ukm, anh chạy ngay đây.
Dắt hai đứa trẻ vào trường mẫu giáo, Ny cẩn thận hôn vào má 2 đứa rồi dịu dàng :
- Hai con đi học ngoan nhé, chìu mẹ đón mẹ đưa đi công viên chơi nhé.
- Dạ, chào mẹ. Hai đứa nhỏ đồng thanh
Cô bước ra chiếc xe hơi rồi đi đến công ty, cô đã tốt nghiệp loại giỏi tại trường Blue Moon, hiện nay đang là giám đốc của một công ty thời trang lớn. Cô quay sang Nam :
- Vợ chồng anh đi chơi về sao không qua đón bé Trúc luôn, tính cho ở nhà em luôn hả ?
- Hihi, không mai anh với Trâm đi tiếp mà, gửi em 1 tuần nữa nhé
- Á……chết mất thôi, hichic. Ny nhăn mặt
Đến công ty, Ny bước vào móc điện thoại gọi cho thư ký :
- Alô, cô hãy sắp xếp cho tôi chuyến đi Hàn vào tuần tới nhé, hợp đồng đó quan trọng lắm đó.
- Dạ, em biết thưa chị
Ngã người xuống chiếc ghế, cô nghĩ đến 5 năm trước. Ngày cô rời bệnh viện về nhà thì nhận được 1 lá thư của Quốc Huy và 1 tờ giấy ly hôn. Quốc Huy thấy có lỗi vì đã gây ra mọi chuyện nên đã bỏ đi đến 1 nơi nào đó mà Ny không biết, anh xin lỗi cô vì tất cả, mong cô tha thứ. Đang suy nghĩ thì điện thoại cô reo lên :
- Alô
- Ny hả ? Em xem cái catalog đó chưa ?
- Ah, chưa anh
- Ukm xem đi, nhiều mẫu đẹp lắm đó, nghe nói nhà thiết kế này lấy cảm hứng từ cái lạnh của xứ Hàn đó
- Vậy hả ? Qua tuần em cũng đi Hàn làm hợp đồng với 1 công ty lớn về thiết kế nè
- Công ty nào ?
- Star thì phải.
- Ukm, thôi anh đi đón Trâm đây, bye em nhé.
- Vâng, bye anh
Chuyến bay từ Việt Nam sang Hàn cất cánh, Ny ngồi trên máy bay, hình ảh 5 năm trước lại ùa về, phải 5 năm trước cùng cô ngồi trên chuyến bay này là anh, nhưng bây giờ thì khác, nhìn sang bên cạnh cô, nhóc Nhật đang nằm ngủ ngon lành, cô đưa tay vuốt mái tóc đen óng của con….
Kéo vali đến khách sạn Violet, tay cô nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cu Nhật, thằng bé thì cứ xuýt xoa với mẹ :
- Mẹ ơi, ở đây đẹp quá, còn có tuyết nữa mẹ
- Ukm, ukm Nhật ngoan thì mai mẹ sẽ dắt ra chơi tuyết nhé.
- Dạ.
Lên đến phòng, Ny mở cửa phòng vào, cô nằm dài trên giường sau chuyến bay, ngày mai phải đến công ty của đối tác để ký hợp đồng, đây là 1 phi vụ quan trọng mà đích thân cô phải đi, quay sang thì thấy nhóc Nhật đã ngủ từ lúc nào. Ny rất yêu con, đi đâu cô cũng mang con theo cả, lần này cũng thế, tuy công việc quan trọng nhưng cô cũng không nở để con ở nhà. Đi cùng cô còn có 1 thư ký nữa, nên việc trông chừng bé Nhật cũng không khó đối với Ny. Sáng hôm sau, cô dậy sớm cùng con và thư ký tìm đến công ty đối tác. Đến tới công ty cũng đã 8h hơn, cô thư ký được giao nhiệm vụ vào gặp giám đốc. Ny và cu Nhật đứng phía ngoài khuôn viên của công ty, cu Nhật lại hỏi Ny :
- Mẹ ơi, tới đây chi vậy mẹ ?
- Ukm mẹ có việc nè
Nhìn phía ngoài có người bán kẹo bông, cu Nhật chỉ tay kêu Ny :
- Mẹ ơi mua cái kia cho cu Nhật đi
- Ukm, Nhật ngoan ngồi đây đợi mẹ nhé, không được đi đâu hết nha.
- Dạ
Cô đi ra phía ngoài mua kẹo cho con, cô vừa đi thì một người đàn ông mặc một bộ vest đen nhìn rất lịch lãm tiến về phía nhóc Nhật, anh ngồi xuống tay bóc lấy 1 cục tuyết ném về phía cu Nhật :
- Sao cháu lại ngồi ở đây 1 mình vậy ? Ba mẹ cháu đâu ?
- Dạ, mẹ con đi ra kia mua kẹo bông cho con rồi ạ . Nhật ngây thơ nhìn người đàn ông lạ mặt trả lời
- Ukm nè, mà cháu tới công ty làm gì ?
- Dạ, con theo mẹ từ Việt Nam qua đây, mẹ kêu đi công việc ạ
- Ồ, cháu từ Việt Nam qua sao ? Thế cháu tên gì ?
- Dạ, con tên là Minh Nhật ạ
Anh khá bất ngờ với tên của thằng nhóc trước mặt mình, hôm nay anh cũng có lịch gặp với 1 đối tác lớn ở Việt Nam, chẳng lẽ là mẹ của thằng nhóc này sao ? Không hỉu sao khi nhìn thấy nó, anh thấy thật thân thương, ấm áp lạ thường. Anh xoa đầu hỏi nó :
- Thế mẹ con tên gì ?
- Dạ, con có 2 mẹ
- Là sao ?
- Dạ 1 mẹ sinh ra con tên Ny, còn mẹ nuôi tên Trâm ạ
Nghe thằng nhóc nói thế, tim anh nhói lên, Ny ư, cái tên này anh đã chon giấu rất lâu rồi nay lại được thằng nhóc này nhắc lại, Ny và Trâm ah, chẳng lẽ nó là con của em sao ? Giọng anh run run tiếp tục hỏi nó :
- Thế ba con đâu ?
- Dạ, con chưa gặp ba bao giờ hết, chỉ nghe mẹ nói ba là 1 người rất giỏi giang, đẹp trai nữa, đẹp như chú vậy đó, hihi. Thằng nhóc hóm hỉnh trả lời