watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Truyện Teen Học trò

Truyện Teen Học trò

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Truyện Teen Học trò full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Minh nhìn nó ngạc nhiên, nhưng vẫn đáp lại:
- à, nhà tớ bình thường thôi, không có gì. chuyện cậu nói đây hả?
- à....ừ, ý quên...không....không phải. tớ...nói chuyện.....khác cơ - tiếp tục lúng túng như nhện rối tơ
- ừ, là chuyện gì thế, cậu cứ nói đi, đừng ngại - Minh nở nụ cười khuyến khích nó
- hix - nó mếu máo như sắp khóc. không nói năng gì, chìa hộp quà ra trước mặt Minh.Minh nhìn quà, lại nhìn nó, không hiểu
-.....quà.....quà....này - nó lắp bắp, mặt cúi gầm không dám ngẩng đầu lên
- quà tặng tớ - Minh hồ nghi hỏi lại
- *gật đầu*
- thật chứ?
- *gật gật*
- dịp gì thế?
- .....năm mới......
- ....................*im bặt không nói được tiếng nào*
..........................................xung quanh không 1 tiếng động, thật là yên ắng, và thanh bình biết bao ^^. 1 người đơ như khúc gỗ, 1 người cúi đầu e lệ, 2 người cùng đứng tò mò xem kết quả. không khí kịch tính quá
-.....à....cái này......mùng 3 hãy mở nhá - nó cuối cùng đã chịu lên tiếng
-......
- nhớ đừng mở trước đấy. không là....tớ đòi lại (tặng rồi còn đòi)
-.......
góc hành lang, có 2 người nghe lén đang cười hý hửng với nhau, tấm tắc khen nó can đảm (đã nói gì đâu), tiếp tục hồi hộp chờ đợi, đã thế Long còn tuôn 1 câu xanh rờn " xem cái này hay hơn xem phim kinh dị (?_?) tỷ lần" trong cái đầu gật như băm hành của Dung (2 người này sẽ bị tử hình vì tội cười trên nỗi đau khổ của người ta >" nó- vẫn đang ôm hộp quà, vẫn cúi đầu, chờ mong Minh sẽ đón nhận nhưng Minh- vẫn đứng nghiêm chào cờ với lá cờ tổ quốc từ cờ đỏ sao vàng thành cờ người trước mặt, nghiêm trang đứng đến khi hết quốc ca mới cất tiếng
- xin lỗi........
-....*shock*
- tớ............ - Minh ấp úng - tớ cảm ơn
Minh nhận lấy gói quà trên tay nó, xúc động đậy. nó thì thở phào nhẹ nhõm
- Khanh này - Minh gọi
- *ngẩng đầu*
- tớ có chuyện muốn nói
- *gật gật*
- tớ.......- Minh chầm chậm mở miệng

- KHANH!!!!!!!!!!!!

1 tiếng hét to tướng cắt mất lời Minh định nói. cả nó và Minh (thêm 2 ngươi đang nghe lén nữa, đang nguyền rủa đứa nào phá đám đúng đoạn hay, như đi xem phim không bẳng > Bảo đang đứng thở phì phò (hình như dùng từ hơi sai nhưng không nghĩ ra ^^), nhìn nó và Minh chằm chằm như con bò tót nhìn miếng vải đỏ của người kỵ sỹ trong đấu trường tây ban nha (ối nói gì thế này ^^)

nó sững sờ, sao Bảo lại ở đây? mọi người đã về hết rồi cơ mà? thái độ sao như nhìn thấy kẻ thù thế hả trời? Bảo nghe thấy hết rồi sao? chuyện này là sao
( truyện hay cập nhật tại V I P T R U Y E N . P R O )
1 cảnh tượng hơi kỳ lạ 1 chút đang tiếp diễn, 3 đứa đứng trước cửa lớp, nhìn nhau chằm chằm, không ai nói năng gì, 2 đứa nghe lén đằng xa cũng bất động, mắt không rời 3 nhân vật chính, mặt hiện rõ 2 chữ bất ngờ to fđùng trên trán. chờ thêm vài phút, không thấy ai trong 2 người kia có dấu hiệu lên tiếng, Bảo đi chầm chậm nhưng bước chân rầm rầm tiến lại gần nó và Minh, rồi....chắc ai cũng biết, Bảo đưa tay ra....nắm lấy cổ tay, kéo đi xềnh xệch (sao không thấy nói kéo ai đi nhể ^^). nó đứng đó, vẫn trạng thái cũ, mắt thò lõ nhìn Bảo lôi Minh đi 1 cách dã man. sao Bảo lại kéo Minh đi? thông thường những cảnh như vậy trong phim hay trong truyện thì người bị kéo đi phải là nữ, trong hoàn cảnh này là nó chứ, sao lại...............

AAAAAAAAAAAAAA, nó kêu kên đầy sửng sốt. chả nhẽ.....Du giận vì nó đã tỏ tình với MInh (đúng rồi ^^), Du không thích thế (cũng đúng nốt ^^),vì Bảo sợ Minh cướp mất bạn thân của Bảo (có đúng không ta :S). hay là....Bảo thích......(cố lên sắp đoán trúng rùi :)) ) thích Minh (oái, nhầm hàng em ơi >
về quá khứ vài ngày, hay vài tuần gì đoá

nó và Bảo đang trên đường về nhà, đang tán dóc sôi nổi, bỗng bó quay sang hỏi Bảo:

- ah mà cậu đã tìm ai làm nửa kia cho mình chưa? định alone cùng tớ thế này ah?
- nói vớ vẩn gì đấy - Bảo quay sang nạt - tớ alone bao giờ? (nói như đúng rồi ý)

-không phải thì chắc có rồi hả? hay có nhắm đến ai chưa? chưa nhắm ai thì để tớ tìm cho, nhá, lúc đấy cấm chê - nó doạ nạt

- hey, con bé này. thôi được rồi - Bảo xìu mặt -tớ có để ý, à có tìm rồi nhưng người này thì....hơi đặc biệt
- tại sao? - nó thắc mắc - người đó đặc biệt thế nào nói đi?
- người này....không phải người con gái bình thường
- hả????????? là sao????? nói kỹ chút coi

nhưng mặc cho nó năn nỉ, đe doạ, đánh đập (đừng hiểu nhầm nhe) thì Bảo vẫn khai khai thêm câu nào

quay lại hiện tại

nó đã nhớ ra cuộc đối thoại đó, kiên kết với chiện ngày hôm nay. Bảo nói đối tượng đó không phải con gái bình thường vì đó là....boy ư? không nhẽ đúng thế (sai trầm trọng <_
nó vẫn đứng đơ như tượng gỗ, ở góc tường. Dung đang thắc mặc hỏi Long chuyện gì đang xảy ra nhưng Long vẫn đực mặt ra như tên ngố, không thèm trả lời
còn nó, sau khi đứng thêm 1 lúc, thấy chân bắt đầu tê, nó đang dợm bước đi thì Minh quay lại. giờ nó mới lại thấy xấu hổ, vì Bảo xuất hiện nên nó quên béng mất mình vừa tỏ tình (gián tiếp) xong. Minh không nói gì nhiều, chỉ hỏi nó 1 câu:
- quà valentine phải không Khanh?
câu hỏi thẳng của Minh làm nhiệt độ cơ thể nó tăng vọt, không còn đủ bình tĩnh cất tiếng nói nên nó chỉ biết gật nhẹ
Minh cười. nhưng chả ai nhận ra .rôi:

-tớ hiểu rồi. tớ xin nhận món quà, nhưng hiện giờ tớ chưa thể trả lời cậu được, có thể cho tớ thêm thời gian được chứ, tớ cũng chứ thể đáp lại tình cảm của cậu, NGAY BÂY JỜ - Minh nhấn mạnh từ cuối rồi quay lưng đi thẳng

nó bị đá rồi sao? (nghe không kỹ rồi má >"
Dung thấy nó đứng thẫn thờ, thương nó quá nên chạy lại hỏi han, còn Long thì phi theo 2 tên kia hỏi rõ ngọn ngành

Dung đến gân mà nó không hay biết gì, mãi 1 lúc sau khi Dung hét to tên nó, nó mới bừng tỉnh và nhìn lên. đến khi này, khi Dung đang ân cần hỏi han nó, nó mới oà khóc như đứa trẻ con bị giành mất đồ ăn.
nó khóc thảm thiết quá, Dung không cầm lòng nổi. nó vừa mếu máo vừa nói với Dung:

- đệ...hix...bị ....hixx....từ chối rồi, oaoaoaoaoaoa!!!!!!!!!!!!

cái gì, sao lại bị từ chối được? Minh nhận hộp quà cơ mà? Dung thắc mặc, kiểu này chắc nó suy sụp luôn quá, thôi được rồi`. Dung ngồi xuống cạnh nó, cất tiếng:

- đệ không bị từ chói đâu, không bao giờ

- nhưng mà đệ vừa nghe chính miệng Minh nói thế, huynh không nghe sao biết - nó vẫn khóc, cãi lại Dung

"thực ra có nghe hết rồi" Dung thầm nghĩ nhưng không nói ra. nếu cứ để thế này, có lẽ Khanh sẽ mất hết niềm tin, không còn tin tưởng và đủ tự tin mất. nghĩ thêm 1 lúc, Dung quyết định:

- đệ nín di, có 1 bí mật to lớn huynh cần nói với đệ

nó tò mò ngước mắt lên nghe Dung nói. Dung hít sâu:
- thực ra huynh và Long.....
- 2 người đang làm gì thế?
1 giọng nói cất lên ngắt lời Dung. nó cùng Dung ngạc nhiên quay ra nhìn. Linh đã đứng sau lưng 2 đứa từ bao giờ
rốt cuộc bao nhiêu người nghe được câu chuyện và có mặt ở đây thế này hả trời!!!!!!!!!!!!!!!!!! nó chỉ biết ôm đầu, khóc to hơn
hơn 10 ngày nghỉ tết trôi qua chóng vánh như chỉ mới 1 ngày, hôm nay tất cả trường học sẽ đi học lại sau tết.

cái cảm giác nghỉ tết vẫn đọng lai trong tâm trí nhiều đến nỗi đi học ngày đầu tiên, không ai có sức sống hay hứng thú nghe giảng, chỉ thấy mệt mỏi, buồn ngủ vì dư âm tết vẫn còn dai dẳng, vẫn còn hương vị của bánh chưng và....nhiều thứ nữa

nó còn tệ hơn, trước tết nó đón nhận dồn dập rất nhiều tin không hay, làm nó chẳng có hứng thú hưởng thụ cái tết vui vẻ nữa. dĩ nhiên khách quan mà nói thì năm mới sang vẫn có chút không khí, vẫn đi chơi tẹt ga cùng cả bọn nhưng...tam trạng treo lơ lửng thui. hôm nay đi học, nó vẫn làm mặt lạnh với Dung, dù Dung đang cố giảng hoà với nó.

quay lại 1 chút, ngày hôm đó, Dung đã khai với nó mọi kế hoạch, mọi dự định, cả cái kế làm mối cho nó của Dung và Long. cùng với đó, Dung cũng thú nhận với nó chuyện Dung với Long thành đôi cũng chỉ là đóng kịch cho nó xem thôi. nó đã sốc, không thể nào sốc hơn, nó chỉ nghe lọt tai, nhớ duy nhất chuyện Dung thực chất chưa hề tỏ tình với Long, vậy mà còn lừa nó, bắt nó bày tỏ với Minh để nó ôm nỗi đau này mà ăn tết.thêm 1 bất ngờ động trời làm cả nó và Dung đều sửng sốt. Linh đã biết chuyện từ lâu lắm rồi nhưng không ai hay. hôm đó vì quá buồn, nó cứ thế bô bô nói sạch sẽ không giữ lại gì cho Linh nghe. để rồi được đáp trả là tràng cười liên tu bất tận, rồi mới đến ánh mắt thương cảm cho con nhóc không hiểu chuyện gì là nó. Linh là em họ xa bắn đại bác vài ba ngày mới đến của Minh. nó nghe Linh nói mà không tin nổi, phải chờ Dung đánh bốp 1 cái rõ đau vào lưng mới nhận thức được tình hình. Linh, Dung đều nói nó không phải buồn làm gì, nhưng chả ai thèm trả lời câu hỏi tại sao lại chắc chắn điều đó của nó, cứ mập mờ càng làm nó thấy tệ hơn (người ta nhờ giấu hộ, nói ra thì hỏng). thế là....ôm thù ngàn năm với huynh muội tốt của mình
nó quyết tâm bắt Dung nói bằng được cho Long biết tình cảm của Dung. cũng phải trả thù Long chuyện hùa theo Dung lừa nó. nghĩ là làm, nó chấp nhận nói chuyện với Dung. nó chạy le te ra chỗ Dung ngồi (ah quên không nói lớp nó lại đổi chỗ, lần này nó ngồi dãy giữa, bàn 3, ngồi cùng Bảo, cho đỡ buồn^^ Dung lại ngồi cùng Linh, Long có duyên ngồi ngay trên nó tiếp). thấy nó đến, Dung làm vẻ mặt tội lỗi ngước lên nhìn nó, chờ đợi, nó lên tiếng trước:

- huynh nè, còn chuyện gì giấu đệ khong? nói nốt đi, đệ sẽ thứ tha lỗi lầm cho huynh (nghe to tát quá ^^)

Dung thở phào nhẹ nhõm, cười toe toét nói với nó:

- thật không? huynh đã kể hết cho đệ rồi, không còn giấu chuyện j nữa. đệ tha thứ thật sao?
- không muốn hả? - nó nhướn mày nhìn Dung
- không, ai bảo không muốn, yêu đệ lắm cơ - Dung xum xuê nịnh nọt
thấy Dung như vậy nó cũng bớt giận, dù gì 2 đứa cũng thân nhau, không chơi với Dung nó cũng buồn. ngồi xuống cạnh Dung, nó tiếp;

- uhm, nhưng sao mà Long lại hợp tác với huynh? không ngờ đệ lại tin huynh dũng cảm tỏ tình với Long, giờ mới thấy ngu hết sức. vậy thì bây giờ huynh nhất quyết phải nói.
nó dằn mạnh từng từ, nhìn thẳng vào mắt Dung, thể hiện quyết tâm bắt Dung nói bằng được.

vừa giảng hoà với nó, sợ nó giận típ nên Dung chỉ gật đầu, đảm bảo sẽ nói. nhưng nó biết thừa tính Dung, chỉ hay nói cho qua chuyện, còn làm hay không thì kệ, nên nó làm tới:

- nội trong tháng 3 huynh phải nói. không còn nhiều thời gian đâu, biết chưa hả?(nói lại câu của Dung) thân nhau hơn rồi, nói lun đi.

đang định ca tiếp thì nó bị Linh đuổi về chỗ. trước khi đi, nó không quên ném cho Dung 1 tia lửa điện phóng ra từ mắt, Linh ngồi cạnh cũng bị vạ lây, can tội có quan hệ thân thiết với Minh không thèm nói để nó lợi dụng,đỡ vướng đến Long rắc rối (ak ak)

còn 1 chuyện nữa nó rất tò mò nhưng không thể hỏi, chuyện Bảo và Minh, nó lén nhìn sang Bảo, Bảo vẫn cười nói như chưa hề có chuyện gì xảy ra, còn hỏi nó ăn tết lên được mấy kí lô gam. nhìn rõ ghét. bất chợt Bảo sang nhìn nó không chớp mắt, nó không ngoảnh mặt đi, tiếp tục nhìn với thái độ thách thức, cảnh đó diễn ra trong vòng hơn 10 phút (dài thiệt), chỉ chịu chấm dứt khi cô giáo vào lớp. haizzzzzzzzzz, thôi đành, nó sẽ gạ hỏi Long sau. hi vọng Long chơi thân với cả 2 sẽ (may mắn) biết được gì đó.


quay lại ngày đó, tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra giữa Minh và Bảo hén^^
*Bảo

hôm nay tôi có nge phong phanh Dung đang bắt Khanh làm gì đoá, nhất định trong ngày hôm nay, lại nghe đến tên kia, tò mò quá nên tôi ở lại xem thử.

khi Minh đến lớp tôi. tôi lại đụng mấy đứa bạn, đành đứng 8 1 lúc cho khỏi bị nghi, đến khi quay lại xem diễn biến thì tôi thấy Khanh tặng quà cho hắn, mặt đỏ như cà chua, không biết nói gì vì đứng xa nghe không rõ. nhưng chỉ cần nhìn thái độ là đủ hiểu.. cơn giận trào lên, tôi không kìm chế lại được. hành động đi trước suy nghĩ. khi tôi bình tĩnh lại thì đã thấy mình đang đứng trước mặt 2 người đó. thôi đành rồi, làm liều. tôi hằm hằm tiến đến gần 2 người, lôi Khanh đi rời khỏi đó ngay lập tức, tôi không muốn Khanh nghe câu trả lời từ hắn, biết trước kết quả đau khổ thế đấy, nhưng vừa xuống đến tầng 1, tôi bị kéo giật lại, định quay ra mắng cho Khanh 1 trận thì 1 gương mặt làm tôi hoảng hồn. sao hắn lại đi ngay sau tôi thế này. bần thần nhìn xuống, tôi thấy tay mình đang nắm chặt tay hắn ta mà tôi cứ ngỡ là của Khanh. kinh tởm quá, 2 thằng con trai nắm tay nhau chạy tung tăng khắp sân trường >"
- cậu là ai? sao tự dưng lôi tôi xuống đây, xen vào chuyện người khác thế hả?

điên không, bực mình tôi đốp lại luôn:

- tôi là ai không cần biết, tôi kéo cậu xuống vì ghét cậu, được chưa?
- 2 chúng ta không quen nhau, sao ghét?
- nhìn mặt thấy ghét
- lý do đấy nghe nhàm quá. cậu có quan hệ gì với Khanh phải không? (thông minh thiệt)

- thì làm sao?
- không, nhìn mặt là tôi thừa hiểu rồi. cậu thích Khanh chứ gì?

- không phải chuyện của cậu, tôi thích thì sao?

- cậu là Bảo hả? từng gặp nhau 1 lần, giờ mới nhớ ra.cậu chắc biết chuyện của Khanh rồi, đúng chứ. thế nên mới có mặt ở đây

- (tức trào máu) thì sao? cậu không thấy hổ thẹn à mà nói cứng thế? thằng con trai mà để cho con gái bày tỏ trước không thấy mất tự trọng ah? nhát gan đến nỗi không dám bày tỏ, dùng đến phương pháp này để giành người con gái mình thích sao? như thế thì tôi chẳng cần bận tâm coi cậu làm đối thủ làm gì cho mệt

- (tím mặt) vậy cậu có đảm bảo tình cảm của cậu dành cho Khanh hơn tôi?

- dám chứ sao không (hùng hổ)

- được thôi. vậy thì thử xem ai sẽ thắng nhé, thắng minh bạch, không dùng thủ đoạn

- chấp luôn. nhưng tôi cùng lớp Khanh, cậu thua đi thì hơn (cười đểu giả)

- cậu đừng tự tin thái quá, ngay cả khi biết mình có đối thủ lại không dám làm gì, không dám hành động, chỉ biết đứng từ xa nhìn rồi phá hoại thì có lẽ....cậu cũng chẳng hơn tôi là bao
- cậu.....cứ chờ xem. giờ vẫn chưa muộn, chưa biết ai hơn ai đâu

xong cuộc cãi vã, hắn lao thẳng lên tầng 3, nói rằng sẽ tạm từ chối Khanh để 2 chúng tôi đấu 1 trận sinh tử (nghe nhe oánh nhau ý ^^). hừ, chơi thì chơi, ông đây không ngán nhá, dành được tình cảm thì sao chứ, lửa gầm rơm lâu ngày cũng nên hoả hoạn, ông mày ở gần khanh hơn, chịu rút lui sớm đi con. nhưng cũng công nhận hắn chơi đẹp, dám từ chối Khanh mà không sợ sẽ làm Khanh tổn thương hay hao mòn tình cảm, cũng phục hắn vài phần. nhưng ta sẽ không nhường mi đâu!!!!!
đang bực, tôi phi thẳng về nhà không chờ xem tình hình Khanh thế nào. khi thằng Long kể lại tôi mới biết. biết Khanh đang buồn nhưng tôi tự nhủ rồi Khanh sẽ vui lên, tôi sẽ làm cho Khanh vui vẻ suốt đời này (oé, nghĩ hơi quá >
*MINH:

hôm nay nghe Dung nói rằng Khanh sẽ nói 1 chuyện quan trọng với tôi,, tôi thấy vui vui suốt buổi. hồi hộp đi sang lớp Khanh, tôi cũng thấp thỏm, tuy đôi lúc tôi tự nhủ để Khanh nói trước có hơi kỳ nhưng.....dù Khanh chả nói, món quà Khanh tặng cũng làm tôi rung rinh, tôi biết đó là quà gì chứ., tôi hạnh phúc không thể tả, suy nghĩ đó cũng theo đó bay luôn ra đầu óc tôi. vậy thì tôi cũng nên thừa nhận với Khanh, nhưng chưa kịp nói, tôi đã thấy 1 tên hùng hổ bước đến kéo mình đi, tên này thần kinh hay sao vậy cà???????

xuống đến tầng 1, tôi không chịu được, giằng mạnh tay ra khỏi hắn, hắn quay lại trố mắt nhìn tôi, tôi cũng nhìn lại, nhìn cái gì? kéo người ta xuống lại còn nhìn, không hiểu hắn thần kinh thật hay nhất thời dây thần kinh chập vào nhau không biết???

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Học trò
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 641