Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Tiểu Thuyết Một Nửa Khác Của Tôi Hệ Liệt full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.
Nàng hỏi hắn anh thật sự thích em sao? Kết quả bị mắng một câu ngu ngốc.
Nàng có chút tức giận giẫy dụa khỏi vòng tay hắn, lại bị hắn kéo trở lại trong lòng,ôm chặt.
“Anh vì em làm nhiều như vậy, em còn hỏi anh là có thật sự thích em không, này không phải ngu ngốc là cái gì?” hắn cúi đầu, không hờn giận ôm nàng.
“Anh làm cái gì cho em?” nàng vẻ mặt hoài nghi.
“Em nói đi?” hắn đã có thói quen đem vấn đề quăng cho nàng suy nghĩ.
“Đặc biệt dàn xếp làm cho em đem công tác công ty ra bên ngoài tăng ca, mời em ăn bữa tối cùng bữa sáng, còn có thuận tiện đón em cùng đi làm?” nàng dự đoán được liền nhiều như vậy.
“Em thật sự thực ngốc.”
Nàng lộ ra biểu tình tức giận, nghĩ muốn tránh khỏi vòng tay ôm ấp của hắn thêm lần nữa, hắn lại ôm chặt nàng, còn chậm rãi bổ sung một câu, “Còn có, tính tình cũng không phải tốt lắm.”
Nàng muốn cắn hắn, và cũng thực hiện ngay ý nghĩ này, kết quả hắn cũng không đau không ngứa, trong mắt còn lóe lên thần sắc thú vị.
Bùi Danh Cạnh cũng không nói gì, hắn thích sự thay đổi này của nàng khi bọn họ ở chung, này tỏ vẻ hắn ở trong mắt nàng đã không hề đơn thuần là thủ trưởng mà thôi, đã là người mà nàng có thể khóc lóc om sòm, làm nũng với nam nhân, nam nhân của nàng nha.
“Bằng hữu của em đều nói em tính tình hảo.” nàng trừng mắt nói.
“Phải không?” hắn mỉm cười. Này tỏ vẻ biểu tình,tính cách này của nàng chỉ có hắn biết? Thật tốt.
“Anh cười là cái ý tứ gì? Không tin lời nói của em?” nàng có chút bất mãn.
“Muốn biết anh vì em làm cái gì không?” không để ý tức giận của nàng, hắn mở miệng hỏi lại.
Nàng đột nhiên trợn to hai mắt, không chút do dự lập tức gật đầu, hoàn toàn đã quên một giây trước nàng còn đang giận hắn. Bùi Danh Cạnh trong mắt lại lần nữa hiện lên một chút ý cười. Nàng thật sự ngốc nghếch ,nhưng là ngốc nghếch đáng yêu nha. “ Thứ nhất, hao tốn tâm tư tạo điều kiện cho hai người có cơ hội ở chung .”
“Đây là cái ý tứ gì?”
Hắn không để ý nghi hoặc của nàng, tiếp tục nói: “Thứ hai, lấy việc công làm việc tư bài trừ tình địch. Thứ ba, lợi dụng chức quyền giảm công tác. Tthứ tư, chịu nhục thay ngu ngốc nấu ăn.”
Lại mắng nàng là ngu ngốc. Nhưng lần trở lại này Nhạc San cũng không có thời gian quản việc nhỏ này, nàng còn chuyện trọng yếu hơn muốn làm rõ ràng.
“Hao tốn tâm tư tạo điều kiện cho hai người có cơ hội ở chung là cái ý tứ gì?” nàng mờ mịt khó hiểu hỏi.
“Em cảm thấy mỗi lần mang văn kiện công ty ra, thật sự có cái gì cơ mật sao?” hắn mày khinh chọn.
Nhạc San trừng lớn hai mắt, nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ. “Anh gạt em” nàng khó có thể tin kêu to ra tiếng.
“Ai bảo em ngốc như vậy,bị lừa rất dễ dàng nha.” hắn ngữ khí trào phúng, trong mắt lại mang theo ý cười.
Nhạc San quả thực không nói được lời nào mà chống đỡ, chỉ có thể mắng chính mình ngốc, không có sớm một chút tin vào cái nhìn của Tiệp Ngọc, các nàng đều nói hắn bụng dạ khó lường, này tâm không dễ đoán, nàng cũng không tín, nàng thật là thực ngốc.
“Bài trừ tình địch lại là chuyện gì xảy ra?” nàng hỏi lại, trong lòng lại nghĩ có phải hay không có người yêu thầm nàng, bằng không hắn không nên nói tình địch nha?
Bùi Danh Cạnh không hờn giận phiết phiết môi, phun ra ba chữ. “ Trần Vi Thắng.”
Nhạc San nghe thấy ba chữ này há hốc mồm, cả người đều ngây dại. Trần Vi Thắng? Lấy việc công làm việc tư bài trừ tình địch?
“Nha, ông trời!” nàng kêu to. “Chuyện Trần Vi Thắng đột nhiên muốn đi Đức công tác nửa năm, là do anh sao?”
Hắn hừ lạnh một tiếng.
Nàng quả thực muốn té xỉu, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới hắn chuyện bé xé ra to đến loại trình độ này.
“Hắn theo đuổi em đã là chuyện của ba năm trước, hắn hiện tại cùng Hiểu Mĩ kết giao, là bạn trai Hiểu Mĩ,anh làm sao có thể cứ như vậy đột nhiên đem hắn phái ra nước ngoài?Anh có biết Hiểu Mĩ vì chuyện này mà có bao nhiêu bất an, nhiều khổ sở không ?” nàng khó có thể tin lại tức giận chất vấn.
“Em không nói cho anh biết đấy là chuyện của ba năm trước.” hắn nói.
“Nhưng là em có nói cho anh biết em cự tuyệt hắn, không phải sao?”
“Ngay cả như vậy, nếu hắn không chết tâm, vẫn có thể tiếp tục đánh tới. Anh không thích.” hắn lý do.
“Anh….” Nhạc San đã muốn không biết muốn nói gì. Nàng hẳn là sẽ vì hắn để ý mà cảm thấy mừng rỡ như điên mới đúng, nhưng là nghĩ tới Hiểu Mĩ, bộ dáng mặt co mày cáu, nàng liền không cao hứng đứng dậy. Nguyên lai đầu sỏ hại Hiểu Mĩ khổ sở như vậy lại là nàng.
“Làm sao vậy,em luyến tiếc hắn sao?” hắn mị thu hút.
“Hiểu Mĩ như vậy đều là em làm hại, là em hại hai người bọn họ phải chia lìa nửa năm.” nàng thực tự trách, không chú ý tới hắn không hờn giận.
“Bọn họ hẳn là muốn cảm tạ em, là em làm cho Trần Vi Thắng có cơ hội xuất ngoại đào tạo chuyên sâu. Năng lực của hắn không tồi,chỉ cần nửa năm, mặc kệ học được cái gì trở về,anh tính đưa hắn thăng chức làm phó lý.”
“Đây là thật vậy chăng?” Nhạc San kinh ngạc nhìn về phía hắn.
“Lừa em có thể kiếm được tiền sao?”
“Không có.” nàng lắc lắc đầu. Trong lòng an ủi nghĩ, nếu thật sự là như vậy, hẳn là có thể bồi thường nàng hại Hiểu Mĩ cùng bạn trai của nàng chia lìa nửa năm đi? Hết thảy đều là vì tương lai bọn họ nha.
“Vừa lòng?”
Nàng gật gật đầu, tiếp theo đột nhiên nghĩ đến còn có một chút khó hiểu. “Anh nói giảm bớt công tác của em là chuyện gì xảy ra?”
“Chẳng lẽ em cũng chưa phát hiện gần đây lượng công việc không hơn trước kia?” nàng trừng mắt nghi hoặc nhìn hắn. Hắn gật gật đầu. Nàng lắc đầu.
Hắn lại gật gật đầu.
“Em tưởng hiệu suất công tác của em tiến bộ.” nàng biểu tình khóc không ra nước mắt đối hắn nói.
Bùi Danh Cạnh rốt cuộc nhịn không được lộ ra một cái biểu tình bị đả bại.
Đến tận đây, Nhạc San rốt cục hiểu được hắn rốt cuộc vì nàng làm bao nhiêu việc.
“Nhưng là anh như vậy công và tư chẳng phân biệt được có thể chứ?” nàng không khỏi có chút lo lắng.
“Ai công và tư chẳng phân biệt được?” hắn trừng nàng liếc mắt một cái.
“Chỉ có em ngu ngốc bị người khác lợi dụng còn không biết, này công tác vốn chính là của bọn họ, bọn họ lại toàn quăng cho em làm.Em nha, cũng không thể được thông minh một chút, không cần ngốc như vậy nha!” hắn nói xong nhịn không được cúi đầu , dùng cái trán gõ nhẹ lên trán nàng, xem như vậy cũng không thể được đem nàng bị đau cho thông minh hơn.
Nhạc San thân thủ xoa xoa cái trán, cảm thấy có điểm đau, nhưng là, tâm lại ôn nhu, ấm áp, có loại xúc động làm cho nàng hạnh phúc muốn mỉm cười. Hắn thế nhưng vì nàng làm nhiều như vậy, nàng cũng không biết, khó trách hắn luôn nói nàng ngốc.
Nhưng là nói trở về hắn cũng rất kỳ quái, biết rõ nàng phản ứng trì độn, lại có điểm ngốc nghếch, làm chi không trực tiếp cùng nàng nói hắn thích nàng nha? Hại nàng hai ngày trước còn lo được lo mất, còn khóc hết nước mắt.
Hắn thích nàng, hắn thích nàng nha…… Tuy rằng nàng nhân ngay tại hắn trong lòng, hơn nữa trong hai ngày vừa rồi, hai người bọn họ nên làm không nên làm chuyện gì cũng đã làm, nàng vẫn là cảm thấy này hết thảy rất chân thật.
Toàn công ty được chào đón nhất là Bùi quản lí thế nhưng hắn lại thích nàng, hơn nữa đã thích thật lâu nha! Này thật sự là rất bất khả tư nghị.
Không biết việc này nếu làm cho đồng biết, sẽ có bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên?
Bất quá nàng đương nhiên không tính muốn cho người khác biết chuyện này, miễn cho về sau ở công ty đi làm phải khổ sở.
Nghĩ vậy , nàng nhanh chóng nhắc nhở hắn.
“Chuyện chúng ta ở cùng một chỗ,anh giúp em giữ bí mật, đừng cho người khác biết được không?”
Hắn ánh mắt sáng quắc,sắc bén nhìn chằm chằm nàng, thoạt nhìn có điểm mất hứng. “Vì sao muốn giữ bí mật?” hắn trầm giọng hỏi.
“Em không nghĩ trở thành cái đinh trong mắt người khác.” nàng đáng thương hề hề nói hết.
“Ai sẽ đem em trở thành cái đinh trong mắt?” hắn vi mị thu hút tình.
“Những nữ nhân thích anh,ái nộ anh nha” này nam nhân chẳng lẽ không biết chính mình có bao nhiêu được hoan nghênh sao? Thật đáng ghét!
“Đừng để ý bọn họ thì tốt rồi.” hắn nhíu mày.
“Anh nói thực đơn giản, bị xa lánh,đòn nhận những ánh mắt khác thường,người bị khi dễ cũng không phải anh.” nàng đô đô ồn ào.
“Ai dám khi dễ em, em có thể nói với anh.”
“Sau đó thì sao? Chẳng lẽ anh vừa muốn lấy việc công làm việc tư giúp em báo thù sao?” nàng lắc lắc đầu, “Em tuyệt không muốn bị người ta ở sau lưng chỉ trỏ, nói em thông đồng quản lí liền ỷ thế hiếp người. Cho nên, tạm thời không cần công khai chuyện chúng ta kết giao được không? Làm ơn.”
“Anh không thích lén lút.”
“Em cũng không thích nha. Nhưng là vì làm cho em ở thời gian đi làm có thể quá chút,anh làm ơn đáp ứng, được không?” Nhạc San hai tay tạo thành chữ thập, khẩn thiết thỉnh cầu.
Bùi Danh Cạnh bất đắc dĩ nhìn nàng, kỳ thật trong lòng còn có chút cao hứng nàng cầu khẩn hắn, bởi vì hắn hiện tại sẽ không phải hao tổn tâm trí, muốn nói như thế nào để nàng đáp ứng yêu cầu của hắn. 0
“Anh có một điều kiện.” hắn nhìn nàng.
“Điều kiện gì?” nàng nhanh chóng hỏi.
“Em tới ở chung với anh.” 0
Trước khi kết hôn liền cùng nam nhân ở chung,Nhạc San chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này.
Trên thực tế, nàng vẫn nghĩ đến nhân sinh hội của nàng cùng người khác quy củ bình thường giống nhau, ở hai bảy,hai tám tuổi kết giao bạn trai, hai mươi tám hoặc ba mươi tuổi đi vào lễ đường,mời khoảng ba chục,bốn chục bàn khách, sau đó mang thai, sinh con, quá bình thường chức nghiệp con gái hoặc cuộc sống bà chủ gia đình, thẳng đến chết già.
Về phần chưa kết hôn đã ở chung, thậm chí là muốn làm tình cảm bí mật lưu luyến, việc này nàng không hề nghĩ ngợi qua sẽ xuất hiện ở nhân sinh lý của nàng.
Nhưng là hiện tại là như thế nào? Có một là có nhị, vô tam bất thành lễ sao? Thật sự là thế sự khó liệu nha.
Chương 7.2
“Nhạc San,cậu đang ngây ngốc cái gì a?” Hiểu Mĩ giơ tay trước mắt nàng vẫy vẫy, làm cho nàng đột nhiên phục hồi tinh thần lại.
Hiện tại là thời gian nghỉ trưa, các nàng năm phút đồng hồ trước mới từ bên ngoài ăn xong cơm trưa trở lại công ty, bởi vì trong văn phòng có người ngủ trưa nên không có biện pháp nói chuyện với nhau, vừa lúc phòng nghỉ không có người, hai người liền chạy đến nơi đây nói chuyện phiếm.
“Không có nha. Mình đang nghe cậu nói chuyện, cậu nói Trần Vi Thắng sau khi trở về, mới có thể thăng chức, không phải sao?” Nhạc San lắc đầu nói, nàng chỉ hoảng thần một chút mà thôi, hẳn là không bỏ qua nghe cái gì trọng điểm đi?
“Mới không phải, đề tài đã sớm thay đổi.” Hiểu Mĩ nói xong, lấy vẻ mặt biểu tình tò mò nhìn chằm chằm mặt của nàng xem.” Cậu vừa mới suy nghĩ cái gì, nghĩ đến nhập thần như vậy?”
“Chính là phát cái ngốc, nào có nghĩ cái gì nha.” Nhạc San bị nhìn có chút không được tự nhiên.
“Thật sự không có sao?” Hiểu Mĩ hoài nghi hỏi, sau đó thình lình đối nàng nói: “Gần đây trong công ty có nghe đồn.” nàng hai mắt không chuyển nhìn nàng.
“Cái gì nghe đồn?” Nhạc San không tự chủ được khẩn trương lên, không chỉ bởi vì nàng trong miệng nghe đồn, cũng bởi vì ánh mắt của nàng.
Làm ơn ông trời, này nghe đồn không cần có liên quan là chuyện nàng cùng quản lí kết giao, làm ơn.
“Nghe nói bộ nghiệp vụ chúng ta có buôn bán gián điệp, cậu biết là ai sao?”
Nhạc San thiếu chút nữa thở dài nhẹ nhõm một hơi mà người xụi lơ . May mắn không quan hệ.
Vấn đề này cậu làm sao có thể hỏi mình? Cậu không phải biết mình đối bát quái luôn luôn không chú ý sao?” nàng đối Hiểu Mĩ nói.
“Bởi vì cậu là người thân thiết nhất với quản lý nha.”
Những lời này là cái ý tứ gì? Nhạc San lại bị sợ tới mức ngừng lại hô hấp.
“Cậu vì sao nói mình thân thiết với quản lí?” hô hấp một lần nữa, nàng thật cẩn thận hỏi Hiểu Mĩ.
“Gần đây quản lí không phải thường kêu cậu tiến văn phòng hỏi cậu vấn đề sao? Chẳng lẽ hắn cũng chưa ở trước mắt cậu lộ ra cái gì?”
“Quản lí cũng có kêu cậu đi vào không phải sao? Chẳng lẽ hắn còn có lộ ra cái gì với cậu?” Nhạc San dở khóc dở cười khong đáp hỏi lại. Vừa mới rồi nàng thật sự sắp bị Hiểu Mĩ hù chết!
“Nhưng cậu là thường xuyên nhất bị kêu đi vào, mình có chú ý qua, một ngày ít nhất hai lần. Hiện tại mọi người đều đang nói cậu là tân sủng của quản lý.”
“Tân sủng?” Nhạc San nghẹn họng nhìn trân trối kêu lên, lúc này không chỉ là ngừng thở mà thôi, lòng của nàng đều nói ra đứng lên.
“Làm sao kinh ngạc như vậy,quản lí tam không ngũ khi tìm cậu hỏi một chút đề, phải nói,quản lí có bao nhiêu nể trọng cậu.Cậu bộ nghiệp vụ của chúng ta không phải tân sủng quản lí, chẳng lẽ sẽ là Tống Ức Trân ?” Hiểu Mĩ ha ha cười nói.
“Nàng nhất định nằm mơ cũng chưa nghĩ đến, tân quản lí của chúng ta không bị sắc đẹp dụ hoặc, mà nhìn rõ mọi việc, biết ai nhàn hạ lười biếng, ai thật sự công tác đều nhìn xem nhất thanh nhị sở,phân biệt rõ ràng.Cậu được sủng ái, hoàn toàn xứng đáng.”
“Cho nên ý tứ cậu cái gọi là tân sủng, là chỉ đang làm việc?”
“Đương nhiên, bằng không chẳng lẽ là ở tình yêu ? Cậu cùng quản lí ― “
“Không có vấn đề gì! Trừ bỏ quan hệ thủ trưởng cùng cấp dưới, một chút quan hệ cũng không có, là thật, ta phát tứ!” nàng kích động đánh gãy lời nàng. ( Haizzz ,có tật giật mình nha )
“Cậu sao lại phản ứng kích động như vậy? Chuyện này mọi người đều nói nha.” Hiểu Mĩ cười nói.
“Mọi người đều…… Biết?” Nhạc San ngây người, không hiểu ý tứ này lắm. “Biết cái gì?”
“Biết cậu cùng quản lí không có khả năng sẽ có quan hệ ái muội gì tồn tại, cho nên cậu yên tâm, không ai hiểu lầm hai người hết.” Hiểu Mĩ vẻ mặt an biểu tình,tay vỗ vỗ lưng nàng.
Đối mặt an ủi như vậy, Nhạc San không biết chính mình đến tột cùng là nên khóc hay nên cười. Ở trong mắt người khác, nàng cùng quản lí liền thật sự không có khả năng là một đôi sao?
Nói thực ra, nàng kỳ thật có vẻ muốn khóc.
“linh!” thời gian nghỉ ngơi giữa trưa chấm dứt, tiếng chuông vào làm vang lên.
“Đi thôi, đi làm.” Hiểu Mĩ dẫn đầu từ trên ghế đứng lên.
Nàng gật gật đầu, đứng dậy cùng nhau rời đi phòng nghỉ, đi vào văn phòng, chuẩn bị bắt đầu công tác buổi chiều.
“ Nhạc San, quản lí vừa mới gọi điện thoại muốn cô đi vào tìm hắn.”
Đi trở về chỗ ngồi, Nhạc San thậm chí còn không có tới kịp kéo ghế dựa ngồi xuống, đối diện đồng sự vừa thông báo cho nàng.
Hiểu Mĩ hướng nàng trừng mắt nhìn, giơ 2 ngón tay, ý chỉ: Xem đi, một ngày ít nhất hai lần.
Nhạc San cho nàng một cái thở dài bất đắc dĩ, nhận mệnh xoay người hướng phòng quản lí đi đến. Hắn lại tìm nàng làm cái gì? Đều đã nói với hắn miệng lưỡi thế gian rất đáng sợ, hắn chẳng lẽ sẽ không có thể có điểm an phận sao? Bất quá quên đi, dù sao cũng không có người hoài nghi quan hệ bọn họ. Thật sự là buồn bực nha, cho dù biết bí mật không cho sáng tỏ, lại một chút cao hứng cũng không có, ai!