watch sexy videos at nza-vids!
truyen teen hay
DoTa Truyền Kỳ
Dota Truyền Kỳ - Game mobile nhập vai chiến thuật số 1 châu Á cực kỳ hấp dẫn
Tải miễn phí
Tiểu Thuyết Bắt đền ông xã nhiều tiền

Tiểu Thuyết Bắt đền ông xã nhiều tiền

Xuống Cuối Trang

Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là Tiểu Thuyết Bắt đền ông xã nhiều tiền full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.



“Đấy không phải vấn đề của cô.” Anh không tự giác nắm chặt tay Chương Gia Quân, anh sợ cô sẽ quay đầu bỏ chạy a.

“Tôi chỉ là giúp cô ấy sớm đối mặt với vấn đề, anh cũng không cần quá lo lắng thế. Tôi nói lời sẽ giữ lời, tôi chúc phúc cho anh, chỉ mong người nhà của anh có thể chấp nhận đối tượng mà anh lựa chọn.” Hà Hi Nhiên cầm lấy túi xách đứng lên, tao nhã cúi người sau đó xoay người rời đi, bộ dáng như một nữ vương cao quý.

“Không cần để ý đến lời nói của cô ta.”

“Đây là ý gì?” Chương Gia Quân bình tĩnh nói.

“Em đừng vội, anh sẽ từ từ giải thích.” Anh giúp cô ngồi xuống. “Cô gái kia là đối tượng mà người nhà anh giúp anh xắp xếp, cô ấy vẫn luôn kiên trì rằng anh với cô ấy chính là trời đất tạo một đôi, nhưng anh đã nói với cô ấy là trong lòng anh đã có người anh yêu, nhưng cô ấy không tin, trừ phi chính mắt gặp em.”

Giờ phút này cô cảm giác mình như mới chịu một cái tát “Tôi đã hiểu, thì ra từ đầu đến cuối tôi cũng chỉ là đối tượng để anh lợi dụng.”

“Không phải, nếu không cho cô ấy gặp em, cô ấy sẽ vẫn dây dưa không dứt.”

“Cô ấy là muốn đến để làm nhục tôi đúng không?”

“Anh đã giải thích rõ với cô ấy, với lại do kế hoạch gả cho anh của cô ấy không thành nên trong lòng không tránh khỏi tức giận a.”

“Anh sao lại phải giải thích với tôi? Tôi cũng thừa nhận bản thân không xứng với anh.” Cô không phải là một bông hoa trong lồng kính, mấy chuyện nhục nhã này với cô cũng không là gì, có điều quan trọng là nghĩ mình ngây ngốc rơi vào lưới tình ảo ảnh của anh, không khác nào một quân cờ trên tay anh, cô cũng rất tức giận, tự giận bản thân, cô thật là một kể đại ngu ngốc.

“Anh giải thích với em vì chính anh là người tạo cơ hội cho cô ấy làm tốn thương em, mà anh cũng không hề cho rằng em không xứng với anh.”

“Chuyện này không sao cả, tôi đi trước.”

Cô đứng dậy chuẩn bị rời đi lại bị anh nhanh tay túm lại, không cho cô đi.

Chương Gia Quân muốn giằng tay ra cũng không được, cuối cùng còn bị anh kéo ngã, ngồi trở lại chỗ cũ.

Cô căm tức trừng mắt nhìn anh “Mục đích của anh đã đạt được, tôi cũng không còn giá trị lợi dụng nữa, hẳn là có thể rời đi rồi?”

“Anh không lợi dụng em!” Bạch Vũ Đường khoé môi cong lên nói. Anh biết anh không nên cười, nhưng là nhìn thấy cô tức giận, anh thật sự rất vui, anh vui vì anh biết, cô cuối cùng cũng để ý đến anh!

Đúng vậy, cuối cùng cô cũng có phản ứng với anh, chuyện tình yêu của bọn họ sẽ không bao giờ còn cảnh… anh một mình đơn phương nữa, có điều cô có nhận ra được thái độ của mình đã thay đổi hay không?

Nhìn đến khuôn mặt tươi cười của anh cô lại tức giận “Tôi tận mắt chứng kiến, đây không phải anh lợi dụng tôi thì còn là cái gì?” Cô không nhịn được mà cười mỉa mai “Quả thật, tôi đúng là may mắn, được là người để anh lợi dụng để bỏ rơi người khác, mà không phải là người bị anh dùng người con gái khác để bỏ rơi, nói như thế tôi so với cô gái kia có vẻ có giá trị hơn a.”

“Hôm nay là anh suy nghĩ không thấu đáo, nhưng em không cần nói về bản thân như vậy a.”

Chương Gia Quân cười lạnh ném cho anh một cái nhìn coi thường, “Nếu không phải anh làm nên chuyện này thì tôi cũng không cảm thấy như thế.”

“Nếu anh biết em vì chuyện nhỏ này mà giận, anh sẽ không bao giờ đồng ý yêu cầu của cô ấy.”

“Chuyện nhỏ? Anh là cái loại người luôn tự cho mình là đúng sao?”

Không xong rồi, anh lại đem tình huống này thành chuyện khó giải quyết. Đúng là anh có thói quen lấy mình làm trung tâm, chỉ biết đánh giá việc này có lợi cho anh hay không và đã quên mất tâm tình của cô.

“Còn nữa, tôi không tức giận.”

“Em đang giận, không những thế là vô cùng tức giận.” Anh cảm thấy được cơn giận cô thật sự muốn nổ tung.

“Tôi nói không có là không có…” Đột nhiên ý thức được ánh mắt của người xung quanh đang tập trung vào mình cô đành ngậm bồ hòn làm ngọt, sử dụng hai mắt trừng lớn nhìn anh.

Anh vẫn là lần đầu hao tổn nhiều tâm trí như thế “Anh nên làm gì để em bớt giận?”

Cô ngoài cười nhưng trong không cười, “Rất đơn giản, chúng ta không gặp nhau, tôi cũng sẽ không cần tức giận.”

Giật mình một chút, anh bỗng bật cười, cô không nhịn được nhíu mày, lại nghe được anh vô tội nói “Em vừa rồi không phải vẫn kiên trì nói mình không giận sao?”

“Tôi… vừa nãy tôi không giận, nhưng hiện tại thì đang rất giận, có được không?”

“Không cần giận, giận sẽ mau già a.” Anh cố làm dịu đi bầu không khí căng thẳng, tay đưa ra nhu nhu vào điểm chân mày đang nhăn lại của cô, và hiển nhiên đã phản tác dụng, bởi vì sắc mặt cô càng ngày càng khó coi hơn.

Người đàn ông này đúng là có thể khua môi múa mép “Đây là chuyện của tôi, không liên quan đến anh.”

“Là anh làm cho em giận, sao lại không liên quan đến anh đây?”

“Tôi không phải vì anh mà tức giận, mà là…” Chương Gia Quân đột nhiên im bặt, cô không thể thừa nhận chuyện mình giận vì mình để ý anh, nếu biết được tâm tình của cô, anh chắc chắn càng lúc càng đắc ý.

“Mà gì gì?”

“Không muốn nói nhiều với anh. Tóm lại, những gì tôi muốn nói đã nói rõ, anh không tin thì tự mình đi mà điều tra, tạm biệt.” Lúc này cô không hề cho anh cơ hội chặn cô lại, hoả tốc nhảy dựng lên chạy lấy người.

Bạch Vũ Đường cũng không có đuổi theo, tốt nhất vẫn nên để cho cô có một chút thời gian để cô có thể bình tĩnh lại, nếu không cục tức nghẹn ở cổ kia chắc không thể nuốt trôi.
(Bạn đang đọc truyện tại VipTruyen.Pro chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)
Từ nhỏ đến lớn, anh bất kể là làm chuyện gì cũng đều đắc ý hài lòng, anh tin rằng trên đời không có chuyện gì có thể làm khó anh, ông nội thì vui mừng vì tương lại có người nối nghiệp, cha mẹ kiêu ngạo vì có con cái thông minh, xung quanh mọi người đều nóng lòng muốn nịnh bợ anh, thả lên người anh rất nhiều ưu đãi, anh không cần lo lắng vì bất kỳ ai.

Gặp Chương Gia Quân, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy được mình đang đối mặt với một sự thách thức, bởi vì cô khác với những người anh đã tiếp xúc trong quá khứ, anh lần đầu tiên bị bắt làm thế nào để hạ thấp phong thái của mình, nhưng người con gái này, anh phải dùng hết tâm cơ, đủ mọi biện pháp khiến cô không thể không nhớ anh.

Chuyện này với anh mà nói thật sự không dễ, bỏ tiền để mua lòng một cô gái rất đơn giản, ân cần ôn nhu chăm sóc đủ để một cô gái động lòng mới thật khó khăn, anh khát khao bắt được cô gái này, hiểu được nếu không điều chỉnh thái độ phù hợp với cô thì mãi mãi không thể nào bước vào thế giới của cô.

Qua một thời gian cố gắng, bầu không khí giữa bọn họ cuối cùng đã có chuyển biến, anh cảm giác được lòng cô dần dần đã hướng về phía anh, chính là anh đã không nghĩ được, một chuyện nhỏ như râu tôm lại có thể biến thành nghiêm trọng, mà anh lại vị vây ở giữa không cách nào thoát ra.

Cô gái này đúng thật là rất giỏi!

“Cô ấy đúng là rất giỏi, lại một lần nữa khiến cho tôi bất ngờ.” Lâm Mẫn Chi cố gắng coi thường biểu tình trên mặt Bạch Vũ Đường, không cho phép trên mặt mình xuất hiện ý cười, hắn ra vẻ cung kính dâng “lễ vật” lên bàn của sếp.

Trên danh nghĩa, anh là trợ lý của Bạch Vũ Đường, nhưng trên thực tế anh cùng với Bạch Vũ Đường quan hệ thân thiết hơn. Bọn họ là bạn học đại học, sau lại cùng đi du học, sau khi về nước anh liền đi theo Bạch Vũ Đường, mà công chuyện đầu tư riêng của Bạch Vũ Đường cũng là do anh xử lý.

Bạch Vũ Đường ra vẻ trấn định, nhẹ nhàng trượt ghế dựa, đứng dậy khỏi bàn làm việc, đi đến một tự rót cho mình một ly trà xanh, sau đó quay lại bàn làm việc, nhìn “lễ vật” trên bàn.

Thật sự là tức điên, anh lần đầu tiên muốn lấy lòng một cô gái đến vậy, có điều mặc kệ lễ vật là gì, toàn bộ đều bị đem trả lại, đồng thời quà đáp lễ được gửi đến là hơn một nghìn bài viết, nội dung ghi – giá trị lợi dụng của tôi đã hết, anh không cần lãng phí thời gian trên người tôi.

Anh đưa tay cầm lấy lễ vật, lễ vật lần này là một sợi dây chuyền, rút bên trong quả nhiên là thấy, vẫn nội dung cũ không có gì thay đổi.

Anh biết cô là một cô gái mạnh mẽ, cái này có lẽ là tính cách riêng của những người làm nghệ thuật, có điều anh không nghĩ cô lại cố chấp đến thế, cô thật sự quyết tâm muốn anh và cô sau này mãi mãi là hai đường thẳng song song sao.

“Đây là là món quà thứ bảy mươi, cậu còn muốn tiếp tục sao?”

“Đương nhiên!” Anh tính sai, anh không nghĩ cơn giận này của cô lại lớn đến thế, có điều, kiến thức của cô về nghị lực của anh còn quá ít, nếu cứ thế mà buông tay thì dùng gì để chứng minh cho cô thấy là anh chân thành đây?

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Lâm Mẫn Chi suy nghĩ xoa xoa cằm, “Từ những thứ giá trị vài ba trăm ngàn đến châu báu giá trị vài trăm vạn, quà nào cũng đều tặng qua, có điều, tất cả ngay cả mở ra nhìn một cái cũng không có, cô ấy đúng là không phải đối thủ bình thường.”

“Cô ấy không phải đối thủ, mà là muốn cùng tôi phân rõ ranh giới.” Bạch Vũ Đường bất đắc dĩ cười khổ, nếu cô chỉ là giả bộ làm khó anh anh đã không cảm thấy lo lắng, vấn đề ở chô, cô thật lòng không muốn có bất cứ thứ gì liên quan đến anh.

“Trên đời này hẳn là không có cô gái nào muốn phân rõ ranh giới với cậu chứ? Trừ khi cô ấy không biết cậu là ai.” Lâm Mẫn Chi không phải cố ý tạt cho anh một gáo nước lạnh, mà đây chính là sự thật. Tập đoàn Thiên Tuấn bốn chữ này đã đủ hoàng kim, giờ lại còn là người thừa kế nữa, không thể nào có cô gái nào biết mà không động lòng, đây là bản chất con người.

“Cậu tin như thế sao? Nếu cô ấy biết chi tiết về tôi, cô ấy có khi còn chạy nhanh hơn ấy.”

“Đúng thế, bị người nhà của cậu doạ chạy mất.”

Anh lắc lắc đầu, anh biết rõ phản ứng của cô “Chỉ sợ người nhà tôi còn chưa kịp lên tiếng đe doạ hai chân của cô ấy đã lắp giày trượt băng chạy mất rồi cũng nên.”

“Thì ra trong mắt cô ấy cậu không chút giá trị.”

Anh nhướn mày, lạnh lùng xem xét khuôn mặt đang hớn hở phía trước “Cậu vui quá nhỉ?”

“Nếu cậu không nói cô ấy rất đẹp tôi đối với cô ấy sẽ vô cùng tò mò, cô gái này thật khó lý giải.” Nếu những điều anh nghe được là sự thật thì cô ấy nhất định khiến Bạch gia nổi sóng gió. Nói thẳng ra, mỗi lần nhìn đến dáng vẻ không ai bì được của công tử tiểu thư Bạch gia, anh luôn không nhịn được mà nghĩ, bọn họ không biết là bộ dạng gà bay cho sủa gì nữa, thật sự nghĩ muốn thưởng thức một chút. {hana: đoạn này lủng củng quá, hana cũng không biết ed thế nào cho dễ hiểu hơn nữa}

Bạch Vũ Đường biết bạn mình muốn xem náo nhiệt, anh đương nhiên cũng biết sự tồn tại của Chương Gia Quân nhất định gây sóng gió trong gia tộc thế nào, Bạch gia từ trên xuống dưới chắc đều phát điên, chính là dù bọn họ có kêu gào thế nào đi nữa kết quả cuối cùng vẫn được quyết định bởi một tiếng “Yes” của ông nội, những người khác cũng chỉ có thể mở lớn ánh mắt để phản kháng thôi.

Có điều mặc kệ thế nào, đấy vẫn là chuyện của tương lai, mà anh sẽ không đối với một vấn đề quá xa vời mà hao tâm tổn trí, trước mắt vấn đề quan trọng là anh làm sao có thể khiến cô mở rộng lòng với anh đây.

“Cái tôi cần chính là một sáng kiến có tính thuyết phục.”

“Cậu không phải là tính tiếp tục dùng quà tặng làm siêu lòng người đẹp sao?”

“Vấn đề là, món quà thế nào mới đủ để làm cô ấy mềm lòng?”

“Tôi không biết cô ấy, vấn đề này không thể giúp cậu, có điều, nếu ngay cả quà cũng không muốn mở vậy cậu tặng cái gì cũng không có ý nghĩa.”

Đúng thế, ngay cả mở nhìn một chút cô ấy cũng không thèm mở, đừng nói đến những dòng tâm huyết của anh viết trong ấy, cô một chữ cũng không thèm nhìn tới.

“Thật muốn biết, trên đời này có loại quà tặng gì khiến cô ấy không thể cự tuyệt a?” Lâm Mẫn Chị thuận miệng hỏi.

Món quà khiến cô ấy không thể cự tuyệt sao? Bạch Vũ Đường nghe thấy nhíu mày, nâng ly trà lên nhấp một ngụm, trong đầu bắt đầu lưu chuyển….

“Mỗi người đều có thứ khiến mình không thể cự tuyệt, giống như tôi, yêu nhất chính là đồng hồ.” Lâm Mẫn Chi nói tiếp.

Anh nhớ đến lần đầu hai người gặp nhau….

Anh bị cô bắt cóc lần ấy không phải là lần đầu hai người gặp nhau, từ rất lâu trước đấy, có lẽ cũng phải tháng mười một năm ngoái, một buổi chiều mưa lớn!

Lúc ấy anh và Lí Duẫn Trạch có hẹn, bởi vậy lái xe đến gần chỗ Lí Duẫn Trạch, bất chợt cơn mưa lớn khiến anh bị giam trên xe, khi đó anh nhìn thấy cô ôm một con mèo nhỏ đáng yêu, con mèo thật gầy yếu được cô cẩn thận ôm vào trong lòng, anh còn nhìn ra được con mèo nhỏ đang bị thương. Cô dịu dàng nói chuyện cùng con mèo nhỏ, tuy khoảng cách xa khiến anh không nghe được nội dung câu chuyện của cô và mèo nhỏ, nhưng nhìn ánh mắt ôn nhu của cô anh đã không thể quên. {hana: hoá ra là có JQ, thảo nào nói nhất kiến chung tình}

Nếu không có phần ôn nhu kia, cô tuyệt đối không thể lưu lại trong trí nhớ của anh, anh đã gặp qua nhiều cô gái ôn nhu, nhưng chỉ mình cô ngày hôm đó khiến anh rung động, có lẽ bởi sự ôn nhu kia đặt lên một con vật bị vứt bỏ, một con mèo nhỏ đáng thương, cho nên anh mới đặc biệt trân qúy. {hana: anh, em cũng là con mèo nhỏ đáng thương nề}

“Boss, nghĩ cái gì thế?” Lâm Mẫn Chi nhẹ nhàng đẩy anh một chút.

Bạch Vũ Đường phục hồi lại tinh thần, cười nói “Tôi đã nghĩ ra một thứ rất hay.”

“Ý kiến gì hay?”

“Không cần vội, cậu sẽ biết nhanh thôi.” Anh quay lại bàn làm việc, áng mây đen bao phủ trong lòng nháy mắt tan thành mây khỏi, lúc này đây anh không chỉ muốn cô nhận quà của anh mà còn muốn nhờ phần quà này đưa họ về cùng một chỗ.

Anh không khó để tưởng tượng ra biểu tình khiếp sợ của cô khi nhận quà, thật hi vọng có thể hoá nhỏ lại, chính mình tận mắt chứng kiến cằm cô rơi xuống đất… anh không cần phải tránh ở chỗ tối chụp ảnh? Hay là nhờ người đưa bưu phẩm chụp lại hình ảnh kinh điển ấy?
Cô có phải là đang nằm mơ hay không? Cái này nhất định không phải sự thật…. đúng vậy, đương nhiên không phải sự thật! Chớp mắt mấy cái sẽ phát hiện cảnh trước mắt thật sự là ảo ảnh, tuy rằng loại ảo giác này xuất hiện thật rất buồn cười, chính là mỗi ngày nhận được quà của Bạch Vũ Đường đưa đến, chuyện nảy sinh loại ảo giác này cũng không có gì lạ…

“Cô ơi, xin ký tên vào phần này.” Thấy cô không một chút động tích, người đưa bưu phẩm phải nhắc nhở một chút.

Chương Gia Quân kinh ngạc phục hồi tình thần, sự thật thật là tàn khốc, cái cô thấy không phải là ảo giác, mà là việc thật cảnh thật.

Cô như người máy cứng ngắc ký tên vào hoá đơn giao hàng, tiếp nhận cái giỏ, cúi đầu nhìn con chó nhỏ đang giương đôi mắt tội nghiệp nhìn cô, tiếp theo phát hiện một tấm bưu thiếp.

Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Tiểu Thuyết Bắt đền ông xã nhiều tiền
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Anh xin lỗi, mình yêu nhau nhé
Truyện Teen, Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!
Truyện Teen, Yêu lại từ đầu, em nhé! full
Truyện Teen - Anh Đã Tan Rồi
Truyện Teen Người Hùng Của Em
Truyện Teen Đừng Hôn Em
Truyện Teen Ký Ức Đẹp
Truyện Teen Biệt Thự Đen
Truyện Cực Hay Tưởng Nhầm Gái Hư Được Nhầm Gái Ngoan
Truyện Teen Hãy Cười Lên Anh Nhé... Để Kẻ Đến Sau Là Em Còn Cảm Thấy Hạnh Phúc
1234...101112»
Trang chủ
U-ON - 15